10 bí quyết chinh phục trái tim - Chương 21 phần 2
Sự sợ hãi chiếm đóng trên ngực Isabel. Nàng biết rằng điều đó sẽ đến, nhưng không thể ngăn mình ngừng lắng nghe.
“Dĩ nhiên đó là một cái bẫy. Đế quốc đã biết rằng Khazar ở đó và cậu ấy đang tìm kiếm gã đưa tin. Và không hiểu sao họ đã khám phá được đó chính là Nick, người họ đang tìm. Tôi ở gần đó khi họ bắt cậu ấy. Tôi chứng kiến mọi chuyện.” Anh ta dừng lại, lạc đi trong quá khứ. “Đây là phần tôi nhớ nhất - Họ cử sáu người Thổ Nhĩ Kỳ khổng lồ, to hơn cả tôi đến bắt cậu ấy. Khi cậu ấy bị đánh bại, Alana đã đến, cởi bỏ lớp mạng che mặt và tát vào mặt cậu ấy.”
Isabel giật mình lùi lại trước cảnh tượng bị phản bội đó.
“Anh ấy nói với tôi rằng anh ấy xứng đáng với vết sẹo đó.”
Rock gật đầu. “Cậu ấy nghĩ cậu ấy xứng đáng bị như thế. Coi đó như một hình phạt vì đã trở thành nạn nhân trước bùa mê của cô ta. Vì đã tin cô ta yêu mình.”
Họ im lặng một lúc lâu nghiền ngẫm về sự thật quá khứ của Nick. Isabel nao núng trước nỗi đau mà anh đã phải nhận, gây ra bởi một người đàn bà anh đã yêu.
Không phân vân gì anh đã bỏ đi.
Nàng đã làm điều tương tự.
Rock tiếp tục, không nhận ra sự rối loạn mà nàng đang trải qua. “Cậu ấy đã thề sẽ từ bỏ đàn bà sau đó. Tôi chưa bao giờ thấy cậu ấy trói buộc mình với một ai từ đó. Cho đến khi chúng tôi đến đây. Đến khi gặp nàng.”
Câu nói đó là một cú đánh. Anh đã mở lòng mình với nàng, tin tưởng vào chính mình để yêu một lần nữa. Tin tưởng nàng để chấp nhận tình yêu đó. Nàng đã chối bỏ nó. Chối bỏ anh.
Nàng đau khổ.
Rock nhướng người lên, nhận ra sự rối loạn của nàng “Isabel. Cậu ấy yêu nàng.”
Lời nói đó làm mọi chuyện trở nên tồi tệ. “Tôi đã làm điều tương tự như cô ta làm.” Anh ta phản đối ngay tức thì và quả quyết. “Không. Nàng không làm như thế.”
“Anh ấy yêu tôi. Và tôi đã từ chối anh ấy.”
“Isabel. Cô ta đã phản bội cậu ấy. Cô ta đưa cậu ấy vào tù. Cô ta đã tra tấn cậu ấy. Cậu ấy sẽ chết nếu không được tôi tìm thấy.” Rock dừng lại, nhấn mạnh. “Nàng trái ngược với những gì cô ta đã làm.”
Nàng lắc đầu. “Anh ấy không biết điều đó.”
“Đúng vậy, Isabel. Cậu ấy không biết. Cậu ấy cần thời gian.”
“Bao lâu?”
“Tôi không biết. Mặc dù có thể cậu ấy sẽ không ở đây. Nhưng tôi đảm bảo điều đó.”
Họ im lặng một lúc lâu, âm thanh của tiếng dế vang lên trong sân sau. Isabel nghĩ về câu chuyện của Rock và thời gian nàng ờ cùng Nick.
Trong cuộc đời của nàng, nàng sợ phải làm điều nàng muốn vì nỗi lo thất bại. Nàng sợ rời khỏi Townsend Park và đối mặt với những lời bàn ra tán vào về những chuyện cha nàng gây ra, nàng sợ để James đi học vì sợ cậu bé có thể sẽ biến thành cha nàng.
Và nàng sợ yêu Nick, sợ đánh mất chính bản thân mình.
Giờ đây, tuy nhiên - không có anh - dù sao đi chăng nữa nàng cũng cảm thấy mất mát.
Nhưng nàng có một cơ hội để sửa chữa nó. Làm cho nó tốt hơn.
Để có cuộc sống mà nàng bắt đầu mơ ước.
Tất cả mọi việc nàng phải làm là tiến đến và giữ lấy nó.
Giữ lấy anh.
Nàng đứng lên, nhìn xuống Rock. “Tôi muốn đi tìm anh ấy.”
Đôi lông mày của Rock nhếch lên. “Bây giờ?”
“Bây giờ. Bây giờ anh ấy ở đâu?”
“Một nửa đường đến London, tôi nghĩ thế.”
London.
Nàng gật đầu. “Vậy đó là London.”
Anh đứng dậy. “Tôi sẽ đưa nàng đi.”
Nàng lắc đầu. “Không. Tôi phải làm điều đó một mình.”
Anh nheo mắt nhìn nàng. “Isabel. Nick sẽ lấy đầu tôi nếu tôi để mình nàng đi đến London theo cách của nàng.”
“Sẽ ổn thôi. Tôi sẽ đi bằng xe ngựa.”
Rock bật cười trước cảnh tượng lố bịch này. “Cậu ấy sẽ giết tôi mà không suy nghĩ nếu tôi để nàng làm chuyện đó.”
“Tại sao? Nhiều cô gái đến đó bằng xe ngựa mà.”
“Đúng vậy. Được rồi, bây giờ nàng là phu nhân Nicholas St. John, em dâu của hầu tước Ralston. Nàng không đi bằng xe ngựa được.”
Cuộc nói chuyện đó đang tốn nhiều thời gian quý báu. Nàng đồng ý để đẩy nhanh quá trình. “Được rồi. Hãy gợi ý xem tôi đi như thế nào?”
“Chúng ta sẽ thuê một chiếc xe ngựa vào sáu giờ sáng mai.”
“Chúng ta sẽ đến đó trong bao lâu?”
Anh ta thở dài. “Nếu chỉ dừng lại để chuyển ngựa, chúng ta sẽ đến đó trong hai ngày rưỡi. Đi bằng xe ngựa mất ít nhất bốn ngày.”
Mặt Isabel sáng bừng. “Vậy sự hộ tống của anh sẽ được đánh giá cao, anh Durukhan.”
Rock ngước nhìn lên bầu trời. “Cậu ấy sẽ lột da tôi vì điều này.”
Nàng cười. “Không, nếu tôi thành công trong việc đưa anh ấy quay lại. Trong trường hợp đó, anh ấy sẽ vô cùng biết ơn ngài.” Nàng quay đi và bước lên cầu thang, hào hứng chuẩn bị cho chuyến hành trình. Bước vài bước đến bậc trên cùng, nàng quay lại. “Chờ đã. Chúng ta sẽ đi đâu khi chúng ta đến London?”
Rock không chần chừ. “Chúng ta sẽ đến nhà Ralston. Nàng cần sự giúp đỡ của phu nhân hầu tước.”