Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 1046
Chương 1046: Một kiếm tiêu diệt
Lại giết chết một phó chủ văn minh, Lục Nguyên vô cùng cảm thán.
Lúc này xung quanh tất cả phó chủ văn minh đều chấn động.
Hoang Ôn phó chủ văn minh nheo mắt, nguy hiểm nói:
-Kiếm Chi phó chủ văn minh.
Giản chi văn minh Đoạn Thần phó chủ văn minh đôi mắt đoạn đến làm người cực kỳ khó chịu:
-Kiếm Chi phó chủ văn minh, dám gọi tên như vậy.
Gã không chịu nổi nhất là Lục Nguyên đặt tên phó chủ văn minh của hắn, vì quan hệ giữa giản và kiếm, danh hiệu này quá hênh hoang!
Tiên cổ văn minh Hạo Thiên Thượng Đế, người này có phong độ hoàng giả, là đại biểu lần này cho tiên cổ văn minh.
Hạo Thiên Thượng Đế quát lạnh một tiếng, khí thế hoàng giả tản ra:
-Danh hiệu thật là cuồng!
Pháp Không phó chủ văn minh nhướng mày nói:
-Kiếm Chi phó chủ văn minh, thật có chí khí.
Phó chủ kiếm khí Võ Diệu phó chủ văn minh nhẹ gật đầu đồng ý:
-Kiếm đạo như vậy, kiếm thuật như vậy đúng là có chút tư cách gọi là Kiếm Chi phó chủ văn minh.
Phong Thương phó chủ văn minh cũng khen một tiếng.
Lôi Ngạo công chúa liên tục suýt xoa, trong mắt thoáng hiện vô cùng sùng bái. Nàng quyết định là người hâm mộ Lục Nguyên suốt đời, hôm nay hắn cho nàng bất ngờ vui sướng quá nhiều, vốn nàng đã rất ngưỡng mộ hắn ròi.
Cửu Thiên Huyền Nữ hơi đổi sắc mặt nói:
-So với Kiếm Khổ càng bá khí, nhưng vậy cũng tốt. Ra một Kiếm Chi phó chủ văn minh thì áp lực kiếm đạo sau này do Kiếm Chi phó chủ văn minh gánh vác chứ không cần Kiếm Khổ làm.
Nàng luôn rất yêu thích Chu Thanh Huyền, nên dĩ nhiên hy vọng gánh nặng trên vai gã nhẹ chút.
Chủ phượng cổ văn minh không nói lời nào.
Kiếm Chi phó chủ văn minh không phải tầm thường.
Lúc trước đã có giới thiệu, bình thường cái thứ hai dùng chữ chi, chữ cổ thì đều là rất bá khí, tên này không dễ dàng dùng, đa số văn minh cảnh không có tư cách đó, người có tư cách này cực kỳ ít ỏi. Mỗi một người có tư cách đó đều là hạng tung hoành thiên địa, cho dù là miêu chi phó chủ văn minh yếu nhất trong ba mươi văn minh bình thường thật ra không phải hạng dễ chọc. Kiếm Chi phó chủ văn minh khác với miêu chi phó chủ văn minh, ở kỷ nguyên trước kiếm đạo xưng là cổ văn minh, có thể gọi là cổ văn minh thì khá là vĩ đại. Lục Nguyên kế tục kiếm đạo, gọi là Kiếm Chi phó chủ văn minh, nói chính xác ra cái tên Kiếm Chi phó chủ văn minh cuồng ngạo hơn miêu chi phó chủ văn minh vài phần.
Cho nên Lục Nguyên dám đặt tên như vậy là cuồng ngạo không biên giới. Nhưng nghĩ tới nghĩ lui thì Lục Nguyên là người duy nhất có khả năng được đến danh hiệu này, giản là phản đồ rồi, Tà Kiếm phó chủ văn minh quá tà quá thiên, kiếm đạo khác thì cũng có mạnh hơn hắn nhưng không ai có tiềm lực lớn như hắn. Cho nên danh hiệu của Lục Nguyên là rất cuồng ngạo nhưng đích thực chỉ có hắn là có chút tư cách sử dụng.
Lục Nguyên nhìn hướng Miêu Cổ phó chủ văn minh, nói:
-Miêu Cổ phó chủ văn minh, bây giờ Miêu Đao phó chủ văn minh đã chết rồi, kẻ tiếp theo chính là ngươi. Mới rồi ngươi nói lên trời xuống đất không ai cứu được ta, ngươi và Miêu Đao nhất định phải giết chết ta. Bây giờ ta nói, lên trời xuống đất không ai cứu được ngươi, ta nhất định phải giết chết ngươi.
Lục Nguyên sát khí ngùn ngụt, đối với ngươi như Miêu Cổ phó chủ văn minh không giết thì để lại làm gì?
Miêu Cổ phó chủ văn minh run sợ, gã vốn tràn đầy tự tin đối phó Lục Nguyên, nhưng bây giờ hắn uy phong hùng hồn giết chết Miêu Đao phó chủ văn minh, nhiều cổ trùng của gã đối mặt với hắn thì không có một chút tác dụng, bị tiêu diệt quái lạ, sao gã không kinh sợ cho được? Chiến thuật biển cổ trùng của gã đến nay thì không có bao nhiêu tác dụng nữa, đấu ngay mặt không dựa vào cổ trùng mà đối diện người như Lục Nguyên thì là chuyện rất khủng khiếp, gã thật tình không muốn chết.
-Ta muốn...
Miêu Cổ phó chủ văn minh định nói nhận thua, giờ gã teo tim rồi, không cho rằng có thể chiến thắng Lục Nguyên.
Nhưng sao Lục Nguyên có thể để cho gã nhận thua được. Miêu Cổ phó chủ văn minh sớm muốn đối phó mình, bày ra cạm bẫy muốn giết mình, mình dễ dàng tha cho gã mới là ngu. Viên Cực thần kiếm chớp mắt đâm ra, trong không trung biến ảo đánh hướng Miêu Cổ phó chủ văn minh, tốc độ kiếm cực nhanh, làm chữ thua của gã bị đè ép trong vô biên cơn sóng.
Muốn nhận thua hả, làm gì có chuyện dễ như thế.
Lục Nguyên thi triển một kiếm, vẫn là thanh vừa rồi! Một kiếm này khách sắc thanh thanh liễu sắc tân, hay cho một chiêu thanh, thiên địa đồng thanh. Tất cả người văn minh cảnh cảm thấy trời đất biến thành màu xanh, giây sau vô tận cổ trùng đều chết bởi chiêu thanh này, còn lại số ít cường đại cổ trùng chưa chết mà thôi, nhưng những cường đại cổ trùng chưa chết cực kỳ ít ỏi, sớm không thể tọa thành biển cổ trùng, không thể che chắn thân hình Miêu Cổ phó chủ văn minh.
Lục Nguyên chuyển kiếm quang, lần này lại là một chiêu kiếm ngũ, duy kiếm! Thiên địa chi gian, duy có nhất kiếm.
Trong một kiếm núi sụp biển lật!
Trong một kiếm trời lặn trăng rơi!
Trong một kiếm thiên tiêu địa diệt!
Miêu Cổ phó chủ văn minh dù gì là phó chủ văn minh hai kỷ nguyên, mặc dù bây giờ biết đấu không lại Lục Nguyên, nhưng không dễ dàng chịu thua. Chỉ thấy đôi tay Miêu Cổ phó chủ văn minh nhoáng lên một cái, sau lưng gã xuất hiện một vòng đen, đây là cổ trùng phòng ngự của gã, lấy vô tận cứng rắn cổ trùng hóa đi ra vô tận phòng ngự chi giáp. Kiếm ngũ, duy kiếm của Lục Nguyên đánh vào cổ trùng phòng ngự chi giáp.
-Ha ha ha ha, Lục Nguyên, ngươi giết không được ta, cổ trùng phòng ngự chi giáp của ta được gọi là phòng ngự giáp mạnh nhất trong năm kỷ nguyên, toàn bộ dùng kim cương văn minh cổ cứng rắn nhất tổ thành. Những kim cương văn minh cổ này là hút người luyện vô thượng kim thân quyết, cửu chuyển kim thân quyết hoặc là kim cương vô lượng quyết luyện thành cổ trùng, đã từng có người ba kỷ nguyên cứng rắn tấn công cổ trùng phòng ngự chi giáp mà ta không chết. Ngươi cũng giết không được ta!
Mới rồi Lục Nguyên bị hù sợ nhưng bây giờ chợt nghĩ ra còn có tuyệt chiêu bả mệnh, gã cần gì phải sợ.
Chỉ thấy trên không trung những cổ trùng đen như mực, cổ trùng đang không ngừng biến đổi, hóa thành hình áo giáp có lăng có giác.
-Cổ trùng phòng ngự chi giáp.
Lôi chi văn minh Lôi Bạo phó chủ văn minh giật nảy mình, gã từng chịu thiệt bởi cổ trùng phòng ngự chi giáp này. Gã là pháp lực ba kỷ nguyên, từng cứng rắn đánh cổ trùng phòng ngự chi giáp của Miêu Cổ phó chủ văn minh, kết quả là Miêu Cổ phó chủ văn minh không bị thương một chút nào, người ba kỷ nguyên không thể phá vỡ được cổ trùng phòng ngự chi giáp.
Cổ trùng phòng ngự chi giáp!
Khôi giáp này cứng rắn khó mà tưởng tượng. Miêu Cổ phó chủ văn minh lấy ra cổ trùng phòng ngự chi giáp, giáp lấy trăm vạn cổ trùng đan vào mà thành, vô này vô vãng, vô huyền vô hư, vô trống không cảnh, vô sinh vô diệt.
Miêu Cổ phó chủ văn minh nhìn Lục Nguyên, nói:
-Ngươi giết không chết ta, ha ha ha ha. Lục Nguyên, ngày hôm nay ta chịu thiệt lớn dưới tay ngươi, mai này ta phải báo lại mối thù. Cho dù ngươi chết thì thù hận giữa ngươi và ta không đội trời chung. Trời đất có thể sụp, kỷ nguyên có thể diệt nhưng thù nay không sửa!
Đây là lời thề văn minh, không chết không ngừng, kỷ nguyên hủy cũng không thay đổi lời thề.
Chính lúc này, một luồng thần lực xộc vào, đó là một tinh thần lực mnahj mẽ đến cực điểm, bên trong có vị miêu, thanh thanh nhi miêu, miêu nhi tài chi, miêu sinh thiên địa, miêu trường ô nê. Lục Nguyên đột nhiên bị tinh thần lực khổng lồ tùng kích, cái này là!
Tinh thần lực thật là cường đại! đó là ai?
Lục Nguyên ở trước tinh thần lực cường đại như vậy cảm thấy tinh thần bị rung động mạnh mẽ, dường như hắn là chiếc thuyền con trong biển rộng vô tân.
Lục Nguyên hét to:
-Ta giữ lòng ta, thiên địa bất diệt.
Lục Nguyên giữ bản tâm chóng đỡ thần hồn này công kích, mặc dù đối thủ cường đại nhưng bản thân hắn có thần hồn tức là tinh thần lực không yếu. Chính tự vốn là một trong văn tự mạnh nhất thủ hộ thần hồn. Lúc hắn đấu với Hoang Chi Tử thì có sử dụng nó một lần rồi.
Miêu Cổ phó chủ văn minh cười khùng khục nói:
-Là phó chủ miêu chi văn minh của chúng ta sắp đến, đây là tinh thần lực của ngài trùng kích. Hai mươi giây nữa là phó chủ miêu chi văn minh sẽ giáng xuống, đến lúc đó sẽ giết chết ngươi. Vốn ta cho rằng muốn giết ngươi sẽ phải chờ rất lâu, nhưng bây giờ xem ra không mất bao lâu nữa.
Miêu Cổ phó chủ văn minh cực kỳ đắc ý, gã không tưởng tượng ra phó chủ miêu chi văn minh cai quản miêu chi văn minh sắp giáng xuống. Khi phó chủ miêu chi văn minh đuổi đến thì sẽ đánh chết Lục Nguyên, khi ấy đại cục miêu chi văn minh đã định, khi đại cục định rồi thì vị trí Thanh Nữ vào tay, thế là kế hoạch của thái cổ văn minh thành công, miêu chi văn minh cũng vì lý do phượng cổ văn minh mà ngày càng mạnh hơn, mạnh hơn bây giờ rất nhiều.
Hai mươi giây ư?
Không đúng, hiện giờ chỉ có mười tám giây.
Tất cả phó chủ văn minh chỉ có nước im lặng. Phó chủ miêu chi văn minh không phải nhân vật đơn giản, người sáng lập ra một văn minh đâu đơn giản được. Nhiều năm trước phó chủ miêu chi văn minh là bảy kỷ nguyên hiện tại không biết tới đâu rồi, có tăng cấp không, cho dù không có tăng lên thì dựa vào pháp lực bảy kỷ nguyên có thể trấn áp vạn cổ, đánh chết Lục Nguyên.
Thực lực của phó chủ miêu chi văn minh không nhỏ.
Mười sáu giây.
Lục Nguyên nhìn hướng Miêu Cổ phó chủ văn minh, nói:
-Ngươi đắc ý lắm sao? Cổ trùng phòng ngự chi giáp, rất tốt. Để ta thử phá cho ngươi xem, kiếm linh, xuyên tâm nhất kích, tứ liên kích!
Tay run đánh ra kiếm linh, xuyên tâm nhất kích! Tứ liên kích! Một kiếm này khi ra tay thì Miêu Cổ phó chủ văn minh phải cẩn thận đón đỡ, phát hiện kiếm quang của Lục Nguyên đánh trúng cổ trùng phòng ngự chi giáp mà nó không bị tổn hại chút gì, gã thầm nhủ không biết tự lượng sức mình. Một kiếm này của Lục Nguyên đúng là không biết tự lượng sức mình, một kiếm kết thúc mà Miêu Cổ phó chủ văn minh không bị tổn thương chút gì.
Vậy là sao? Kiếm linh của mình không có tác dụng? Lục Nguyên ngây ra. Kiếm linh từ khi mới sáng tạo đến nay luôn hữu dụng, tại sao bây giờ không có tác dụng gì? E rằng lần này mình thật sự không thể giết chết đối thủ, kiếm linh không làm gì được đối thủ văn minh cảnh ư?
Mười lăm giây.
Miêu Cổ phó chủ văn minh cười lạnh nói:
-Công kích xuyên thấu ư? Tất nhiên là ta có đề phòng chiêu này, cổ trùng phòng ngự chi giáp của ta chính là cổ trùng có thể hấp thu công kích xuyên thấu. Chỉ cần ngowi đánh trúng chỗ này liền bị cổ trùng hấp thu công kích xuyên thấu.
Mười bốn giây.
Là như vậy sao.
Lục Nguyên tùy tay công kích, làm sao đối phó đối thủ này đây?
Mười ba giây.
Mười hai giây.
Mười một giây.
Mười giây.
Phó chủ miêu chi văn minh ngày càng đến gần, có thể cảm giác khí thế của gã ngoài mấy chục vạn dặm.
Lòng Lục Nguyên bỗng máy động, dùng trăm triệu độc chi cổ độc gia cố vào công kích xuyên thấu thì sao? Chớp mắt lại là kiếm linh, xuyên tâm nhất kích. Tứ liên kích! Chiêu này tăng thêm trăm triệu độc chi cổ độc lực, chớp mắt đánh ra. Miêu Cổ phó chủ văn minh vẫn không thèm để ý, gã chặn kiếm chiêu của Lục Nguyên thế này rất nhiều lần rồi, không quan tâm kiếm này. Quả nhiên, một kiếm của Lục Nguyên đánh tới cổ trùng phòng ngự chi giáp không sứt mẻ gì, khi gã cho rằng hắn thất bại thì chợt cảm thấy đau đớn, miêu cổ thế giới bị kiếm khí của Lục Nguyên tập kích vào, kiếm khí sâm sâm hàn hàn.
Chuyện gì vậy? Không phải mình có vài cổ trùng có thể chắn tính công kích xuyên thấu ư? Tại sao như vậy đã chết rồi?
Chín giây!
Lục Nguyên đánh ra một kiếm, thật tình thì kiếm linh không có tính tổn thương lớn, không thể sánh bằng vài kiếm trước, cho nên dù đánh trúng Miêu Cổ phó chủ văn minh lại không thể nhất kiếm định thắng bại. Lục Nguyên không sốt ruột, lần thứ hai kiếm linh, lần thứ ba kiếm linh, lần thứ tư kiếm linh, lần thứ năm kiếm linh.
Một lần kiếm linh, ước chừng có thể cắt nửa phần miêu cổ thế giới của Miêu Cổ phó chủ văn minh, chớp mắt đã là mười tám lần kiếm linh.
Bảy giây.
Miêu Cổ phó chủ văn minh phát hiện nguy cấp, vội hét:
-Dừng tay, dừng tay!
Nhưng làm sao Lục Nguyên dừng tay được.
Lần thứ mười chín kiếm linh, thứ hai mươi thứ kiếm linh, lúc tới thứ hai mươi thứ kiếm linh đánh ra thì trong tời đất lần thứ hai vang lên văn minh ai ca, đó là thánh hiền ai ca, là thiên địa cùng bi, phong vân cùng khóc. Lục Nguyên giơ tay, đã giết chết Miêu Cổ phó chủ văn minh.
Lúc này cách phó chủ miêu chi văn minh đi tới còn có sáu giây, Lục Nguyên cuốn Miêu Cổ phó chủ văn minh vào trong tân kiếm thế giới của mình.
Bốn giây sau phó chủ miêu chi văn minh đáp xuống, nhanh hơn thời gian dự tính hai giây, hiển nhiên phút cuối gã rất giận dữ. Phó chủ miêu chi văn minh là người đàn ông trung niên tóc xõa tung, đôi mày rậm, mày đỏ rực, đôi mắt như có ma lực kỳ diệu, đôi tay rất to. Bên cạnh gã bay một con cổ tùng kêu *ong ong*, dù chỉ có một con nhưng khiến tân kiếm thế giới của Lục Nguyên con chích trăm triệu độc chi cổ sợ hãi. Một con cổ trùng tạo thành áp lực cao hơn cả hàng ức vạn cổ trùng. Vai phải gã vác miêu đao, thanh miêu đao của khá trong khá bình thường, không giống phó chủ miêu chi văn minh có loại ma lực.
Phó chủ miêu chi văn minh nhìn sơ thì như cao thủ cực kỳ khủng bố, lại nhìn thì thấy rất bình thường, như miêu gia nông dân, lại xem thì tựa cao thủ đồng hợp thiên địa, vô số loại khí chất không ngừng hoán đổi trên người gã.
Phó chủ miêu chi văn minh nhìn Lục Nguyên như nhìn một con sâu nhỏ sắp bị gã bóp chết, nói:
-Là ngươi giết Miêu Đao phó chủ văn minh, Miêu Cổ phó chủ văn minh? Vậy thì ngươi có thể đi chết đi.
Phó chủ miêu chi văn minh rất giận dữ, cực kỳ giận, vốn đẳng cấp như gã rất ít khi tức giận, nhưng nói thật là tổn thất hai văn minh cảnh đối với gã cực kỳ lớn lao. Gã xây dựng miêu chi văn minh không dễ dàng, gã là người trấn giữ thế lực, không thể nào ôm đồm hết mọi chuyện, vậy nên rất nhiều chuyện cần có cánh tay giúp đỡ.