Quyền Tài - Chương 1939
Chương 1939: Đổng Học Bân là chồng cô?
Buổi tối.
Bảy giờ hơn.
Phòng bên cạnh cách đó không xa.
Tạ Tuệ Lan đi ở phía trước, Đổng Học Bân rất không tình nguyện theo sau, hắn thật sự không muốn thấy đám lãnh đạo thành phố, nhất là bí thư thị ủy Tiền Lập Đào, cái lão già kia cũng cho Đổng Học Bân ngáng chân không ít, thái độ cũng vẫn rất kém, Đổng Học Bân ngay cả thấy cũng không muốn nhìn thấy lão ta, lúc trước nếu không phải Phương Văn Bình qua hỗ trợ giải vây, Đổng Học Bân lúc này phỏng chừng còn đang bị tạm thời cách chức, bất quá nghĩ đi nghĩ lại, đi cũng phải đi, mình không muốn nhìn thấy Tiền Lập Đào, nhưng Tiền Lập Đào làm sao thường nguyện ý thấy mình hả? Mình một người bí thư huyện uỷ vài lần đem quyết định của bí thư thị ủy thông qua phương thức mơ hồ quyệt trở lại, khiến cho thành phố rất là bị động, Đổng Học Bân có cái gì phải né tránh? Bị quyệt mặt mũi dù sao không phải Đổng Học Bân hắn.
"Đi thôi." Đổng Học Bân nghĩ thông suốt, bước chân nhanh hơn.
Tạ Tuệ Lan quay đầu lại nhìn hắn cười cười, "Sao lại tích cực thế?"
Đổng Học Bân ài một tiếng, nói: "Cái này không phải cho vợ mặt mũi sao."
Tạ Tuệ Lan cười nói: "Được, cái miệng còn rất ngọt, chờ trở về Tạ tỷ khen thưởng anh, ha ha."
...
Phòng số 3.
Ở đây không phải sảnh yến hội, chỗ không lớn, chỉ đặt bàn lớn mà thôi, bất quá không gian trong phòng vẫn có thể, trang hoàng cũng vô cùng chú ý.
Trong phòng ngồi mười người.
Có nam có nữ, có già có trẻ.
Có phân nửa là nhân viên đi theo của thành phố Hạ Hưng, có phân nửa cán bộ và nhân viên công tác của thành phố Bảo Hồng, người của hai bên chiếm nửa bàn, chủ tọa là hai cái ghế, một cái được bí thư thị ủy thành phố Bảo Hồng Tiền Lập Đào ngồi, cái còn lại để trống, hiển nhiên là vị trí của Tạ Tuệ Lan. Tạ bí thư vừa rồi đi ra. Bầu không khí trong phòng cũng không tốt, nhìn thời gian, Tạ bí thư rời đi một hồi lâu, cũng không biết đi làm gì, nhưng bọn họ cũng khó mà nói, lại càng không hỏi được, dù sao người ta cũng là nữ đồng chí mà.
"Tới, dùng bữa dùng bữa." Cán bộ của thành phố Bảo Hồng bắt chuyện với đối phương, "Ngày mai là ngày đầu tiên khảo sát. Mọi người chuẩn bị đi nơi nào? Hành trình xác định chưa?"
Một người cán bộ thành phố Hạ Hưng nói: "Hành trình hẳn là còn chưa có xác định, Tạ bí thư chưa nói."
Cán bộ thành phố Bảo Hồng nói: "Được, các người chỉ cần xác định chỗ chúng tôi bên này sẽ an bài xe, đi cục chiêu thương thành phố chúng tôi cũng được, đi hạng mục cũng được. Xuống huyện cũng được, có cái gì cần cũng có thể nói với chúng tôi, cam đoan hoạt động khảo sát lần này của các người thuận lợi, ha ha."
Cán bộ của thành phố Hạ Hưng cười nói: "Cảm ơn, bất quá không phải khảo sát, chúng tôi lần này tới cũng là tham quan học tập."
Cán bộ phòng ban chiêu thương của thành phố Bảo Hồng cười nói: "Các người khiêm tốn, tôi trước đây đã công tác qua phòng ban chiêu thương ở phía nam. Hoàn cảnh chiêu thương bên kia của các người thành phố Hạ Hưng tốt hơn nhiều so với chúng tôi, cho dù thành tích chiêu thương vài năm nay vẫn ngang, nhưng tổng ngạch dẫn tư mỗi năm cũng là nhiều hơn so với chúng tôi không ít, các người lần này tới. Chúng tôi thật ra cũng đặc biệt hoan nghênh, còn muốn học lấy kinh nghiệm của các người."
Hai bên tâng bốc lẫn nhau vài cái.
Loại hoạt động giao lưu này đều là đi sân khấu, trong lòng mọi người rõ ràng, huống chi cũng không có bất luận xung đột trên lợi ích và trên chính trị. Đương nhiên là tôi thật tốt anh thật giỏi, khen nhau vài câu, cũng không có chổ xấu nào. Hơn nữa nguyên nhân người của thành phố Bảo Hồng sở dĩ thân mật như thế, cũng là giống như cán bộ chiêu thương của thành phố Bảo Hồng nói, quả thật, thành tích chiêu thương của thành phố Hạ Hưng được tỉnh Giang Nam điểm danh, tổng ngạch dẫn tư vài năm nay đều ngang, thành quả không tốt, nhưng không thể nói thành phố Hạ Hưng không được, tổng ngạch dẫn tư mỗi năm phỏng chừng cũng là gấp hai ba thậm chí nhiều hơn thành phố Bảo Hồng, số lượng không giống, tuy rằng thành phố Bảo Hồng và thành phố Hạ Hưng đều thuộc về cấp thị, cùng cấp bậc, nhưng cấp thị cũng chia ba bảy loại, giống như thành phố Hạ Hưng loại cấp thị ngay cả sân bay đều có, lại ở vùng duyên hải, diện tích lớn, nhân khẩu nhiều, thành phố du lịch bình quân lại cao, ba thành phố Bảo Hồng cũng so không được, không trách người của thành phố Bảo Hồng thân mật, quy mô phát triển và điều kiện các phương diện của thành phố Hạ Hưng bản thân hơn hẳn thành phố Bảo Hồng vài lần, có thể nói là lão đại ca của thành phố Bảo Hồng.
Lo lắng ở đây.
Rất nhiều thái độ cũng sẽ bởi vậy mà có thay đổi rất nhỏ.
Thật ra Tiền Lập Đào và người của thành phố Bảo Hồng cũng không rõ ràng vì sao thành phố Hạ Hưng lại chọn bọn họ bên này làm giao lưu học tập, đừng nói bọn họ, trên thực tế người của thành phố Hạ Hưng cũng không rõ ràng lắm, thành phố duyên hải nhiều, tùy tiện chọn một cái đều muốn mạnh hơn nhiều so với thành phố Bảo Hồng, đi nơi nào giao lưu không được? Hơn nữa cự ly còn gần, căn bản không cần ngồi máy bay lâu như vậy, có chỗ lái xe là có thể tới, sao lại tới loại khu kinh tế phát triển có hạn ngã về tây bộ này? Cái này không phải bỏ gần cầu xa sao? Bọn họ cũng không biết Tạ bí thư suy nghĩ như thế nào, bí thư thị ủy còn tự mình mang đội? Dù sao chuyện này là Tạ bí thư định, bọn họ cũng không có quyền lợi phát biểu thái độ.
Bên kia, Tiền Lập Đào ngồi ở chủ tọa nhìn đồng hồ.
Mấy người cán bộ của thành phố Hạ Hưng cũng nhìn thời gian, cũng hiểu Tạ bí thư đi có chút lâu, nghĩ có phải là gọi một cú điện thoại cho Tạ bí thư hỏi một chút, đừng để xảy ra chuyện gì.
Lúc này, cửa mở.
"Bí thư."
"Tạ bí thư."
Người của thành phố Hạ Hưng đều đứng dậy.
Tạ Tuệ Lan nở nụ cười với Tiền Lập Đào bọn họ dưới, "Xin lỗi, vừa rồi có chút việc làm lỡ một chút, khiến cho mọi người đợi lâu, ha ha."
Tiền Lập Đào mỉm cười nói: "Không quan hệ Tạ bí thư, nhanh ngồi đi, đồ ăn vừa rồi cũng ăn không khác biệt lắm, gọi thêm món tráng miệng? Hoặc là còn có cái gì muốn ăn?"
Tạ Tuệ Lan nói: "Đã no rồi, cũng không dám ăn nhiều, vừa sinh xong đứa nhỏ, tôi phải giữ dáng."
Tiền Lập Đào cười ha ha nói: "Dáng của cô bây giờ cũng đủ đẹp rồi, vợ tôi ngày hôm nay nếu như đến, sẽ rất hâm mộ cô, may mà không cho bà ấy đến đây, ha ha."
Tạ Tuệ Lan nói: "Tiền bí thư quá tâng bốc."
Phía sau, Đổng Học Bân sau đó cũng chen tiến vào, trở tay đóng cửa phòng.
Vừa nhìn Đổng Học Bân, người của thành phố Bảo Hồng sao không nhận ra, cho dù trước đây chưa thấy qua hắn, trước đó trong TV còn không thấy được à, đều liếc mắt là nhận ra.
"Đổng bí thư?" Một người cán bộ của thành phố Bảo Hồng nhíu nhíu mày, thế mới biết Tạ bí thư sao đi ra ngoài lâu như vậy, thì ra là gặp phải khánh công yến của huyện Tiêu Lân bên kia, đây là địa bàn của thành phố, sảnh yến hội bên cạnh được người của huyện Tiêu Lân bao, những cái này bọn họ vẫn biết, huyện Tiêu Lân lần này tại chiêu thương dẫn tư làm ra danh tiếng, người của thành phố Bảo Hồng biết, nguyên nhân chủ yếu thành phố Hạ Hưng lựa chọn bọn họ làm địa điểm giao lưu là bởi vì lễ văn hóa chiêu thương của huyện Tiêu Lân tổ chức quá thành công, hai người gặp mặt trò chuyện một ít, bọn họ cũng không ngoài ý muốn.
Tiền Lập Đào cũng nhìn về phía Đổng Học Bân, mặt không biểu tình, cũng nhìn không ra thái độ gì, "Thì ra các người đều nhận thức qua? Tạ bí thư, đây là bí thư huyện uỷ Đổng Học Bân đồng chí của huyện Tiêu Lân, trước đó cô đề cập qua lễ văn hóa chiêu thương, cũng là tổ chức tại huyện Tiêu Lân, các người lần này tới khảo sát giao lưu, đến lúc đó có thể cho Đổng Học Bân đồng chí và người của huyện Tiêu Lân phối hợp các người." Nói xong cũng nhìn về phía Đổng Học Bân, con mắt của Tiền Lập Đào cũng quét mắt trong tay của Đổng Học Bân, cũng không có ly rượu, điều này làm cho biểu tình của ông ta hơi kiềm hãm, bình thường hạ cấp tới bàn ăn thượng cấp khẳng định đều là sẽ cầm ly rượu, nếu không cũng đem một ly đồ uống kính rượu, nhưng Đổng Học Bân trong tay lại trống không cái gì cũng không có, cái này có chút không nói được, quy củ trong thể chế là rất nhiều.
Đổng Học Bân lại dường như không cho là đúng, hắn biết mình không đem ly rượu, cũng căn bản là không chuẩn bị đem, bởi vì thân phận của hắn xuất hiện ở chỗ này đại biểu không giống trước đây.
Tiền Lập Đào nói: "Tiểu Đổng, cậu cùng Tạ bí thư đã nhận thức qua?"
Đổng Học Bân cười nói: "Đâu chỉ là nhận thức qua Tiền bí thư, chúng tôi nhận thức rất nhiều năm."
Thành phố Hạ Hưng có một cán bộ đột nhiên lau lau mồ hôi, nhanh chóng đứng lên cung kính kêu một tiếng, "Đổng sở trưởng."
Tạ Tuệ Lan đi qua ghế chủ tọa, Đổng Học Bân cũng đi qua, người nọ vừa nhìn liền lập tức tránh chỗ ngồi của mình ra cho Đổng Học Bân. Hắn nhận ra Đổng Học Bân, hắn muốn không nhận ra đều không được, lúc trước Đổng Học Bân với thân phận lãnh đạo cán bộ của ủy ban kỷ luật trung ương tới thành phố Hạ Hưng, tức giận thái độ của trong tỉnh đối đãi vợ hắn Tạ Tuệ Lan, liền ở trong đại viện thị ủy nổi bão, đem cán bộ tỉnh của tỉnh Giang Nam dọa chạy, những người đang ngồi của thành phố Hạ Hưng lúc đó có thể không ở đây, nhưng hắn từ trên lầu thấy rõ ràng, sao có thể không nhận ra Đổng Học Bân.
"Ừm?"
"Ơ?"
"Đây là..."
Rất nhiều người đều ngẩn người, không rõ ràng có ý gì.
Người của thành phố Hạ Hưng cũng nhận thức Đổng Học Bân? Còn cung kính như thế? Thấy thế nào thái độ của hắn ta đối với Đổng Học Bân còn muốn khiêm tốn hơn so với đối với Tiền Lập Đào hả? Còn nhường chỗ ngồi? Có ý gì hả? Đổng Học Bân một người bí thư huyện uỷ thật đúng là dám ngồi? Ở đây có vị trí của cậu hả? Hơn nữa Đổng Học Bân vừa rồi nói là có ý gì? Cùng Tạ bí thư sớm nhận thức? Nhận thức đã nhiều năm? Hai người trước đó từng có giao tiếp sao?
Tạ Tuệ Lan dừng một chút, thấy ánh mắt nghi hoặc của mọi người, lúc này mới cười tủm tỉm giải khai đáp án, kéo cánh tay của Đổng Học Bân cùng nhau ngồi xuống, giới thiệu nói: "Có thể trước đó chưa nói rõ ràng, cũng tại tôi, một lần nữa giới thiệu, ha ha, Đổng Học Bân -- chồng tôi."
Hả?
Chồng cô?
Đổng Học Bân là chồng của cô?
Ngoại trừ cán bộ sớm biết của thành phố Hạ Hưng, tất cả mọi người đều trừng to mắt ra!
Mẹ nó, bọn họ mới rõ ràng Đổng Học Bân vì sao ngồi vào như thế, vì sao còn không đem ly rượu, người ta là chồng của bí thư thị ủy, mục đích của cái tiệc rượu này cũng là vì đón gió cho vợ Đổng Học Bân, như vậy Đổng Học Bân cũng đương nhiên không cần làm một người thuộc hạ kính rượu cho Tiền Lập Đào, sau đó người của thành phố Bảo Hồng và thành phố Hạ Hưng cũng chợt rõ ràng vì sao Tạ bí thư cố ý muốn tới thành phố Bảo Hồng làm giao lưu, thì ra người ta không phải vì học tập kinh nghiệm chiêu thương cái gì, trên thực tế là tới gặp Đổng Học Bân, người ta là vì hai vợ chồng đoàn tụ một chút.
Rất nhiều chuyện đều biết rõ ràng!
Mọi người không khỏi hít một ngụm khí lạnh!
Bí thư huyện uỷ của huyện Tiêu Lân lại có thể có một người vợ bí thư thị ủy đẹp như thế? Hai người nhìn thế nào cũng không xứng!