[Tản văn] Yêu một người không nên yêu
Yêu một người không nên yêu, là khi phải thắt lòng hình dung người ấy đang vui vầy bên cạnh một người khác không phải mình, là dù vô tình hay cố ý cũng bị buộc tội trở thành kẻ thứ ba phá hỏng hạnh phúc của người khác.
Yêu một người không nên yêu, là nước mắt nhiều hơn nụ cười, là nỗi buồn nhiều hơn niềm vui, là khổ đau gấp trăm lần hạnh phúc.
Yêu một người không nên yêu, luôn bị giày vò bởi mặc cảm tội lỗi, bị dằn vặt khổ sở giữa đôi bờ trái tim và lý trí. Lý trí bảo buông tay, trái tim lại dùng dằng muốn níu giữ.
Yêu một người không nên yêu, hạnh phúc có thể cảm nhận nhưng không thể chạm vào, niềm vui cũng rụt rè tội nghiệp đến đáng thương.
Yêu một người không nên yêu, là tự ném mình vào những rắc rối, mệt mỏi và muộn phiền, là đẩy mình trượt dài trên con đường tăm tối, không lối thoát, là khi biết rõ kết cục chỉ toàn bất hạnh và khổ đau nhưng lại không cách nào dừng lại.
Yêu một người không nên yêu, dù biết rõ tình cảm của mình chỉ là điều thừa thãi, chỉ làm chật chội thêm trái tim người ấy nhưng sợi dây tình đã quăng ra quá xa mà bản thân lại chìm đắm, ngờ nghệch không biết cách thu về.
Yêu một người không nên yêu, là tự khóc, tự cười, tự nhớ một mình. Là tự đánh mất niềm tin vào tình yêu và hạnh phúc.
Yêu một người không nên yêu, cô đơn gấp vạn lần những kẻ không có tình yêu.
-- o0o --