Đoạn kết mới của Đông cung được Phỉ Ngã Tư Tồn công bố

Ngày 26/10/2013 vừa qua, tác giả Phỉ Ngã Tư Tồn đã đăng phần kết trong Ngoại truyện "Hồ Thái dịch phù dung vẫn nở" của Đông Cung đã bị chính tác giả cắt ra khỏi phần sách xuất bản trước đó, và cũng chưa từng công bố. Hy vọng phần kết bị cất giấu này sẽ làm thỏa lòng độc giả trung thành của Đông cung nói riêng và Phỉ Ngã Tư Tồn nói chung. 

Cảm ơn dịch giả Schan vì đã dịch đoạn kết này.

Khâm Hòa, năm thứ mười lăm, Bệ hạ hạ chiếu, chỉ thị Thái tử đích thân giám quốc, rồi Ngài di giá từ Thượng Kinh lên Li Sơn. Quần thần trong triều không mấy ai lấy làm lạ, bởi lẽ Bệ hạ nghỉ chân tại hành cung Li Sơn đã là lẽ thường tình từ xưa, thường thì Bệ hạ sẽ ngự giá tại Li Sơn qua mùa đông. Song lần này, Bệ hạ dừng chân tại Li Sơn chưa đến một tháng ngắn ngủi thì đại họa đã giáng đầu. Không một ai biết rõ ngọn ngành câu chuyện, duy có hỏi đến tay Vương nội thị luôn theo hầu bên Ngài thì gã bật khóc thổn thức. Bệ hạ kiên quyết muốn đi thưởng trăng, nhưng không mang theo hộ vệ, chỉ dẫn theo nội thị họ Vương. Từ tường thành hành uyển cao vút, vua tôi thong thả dạo bộ đi dần xuống dưới. Nội thị họ Vương cầm đèn trên tay, kể từ sau khi công chúa Triều Dương ngã bệnh qua đời, Ngài trở nên kiệm lời, đêm tối cũng không mấy khi sai phái, nội thị họ Vương đã lấy lẽ ấy làm quen. Sau cùng, khi bước lên cổng thành lầu, một trận gió quạt tắt ngọn đèn trên tay, nội thị họ Vương xoay mình, lúi húi châm đèn. Bất thình lình, Bệ hạ lao mình từ trên cổng lầu xuống mà chẳng hiểu lý do vì đâu. Gã khóc thét lên, dẫn lối cho Ngự lâm quân tới nơi, thì Bệ hạ đã tắt thở từ lâu.Không một ai dám tin. Tôi không tin, A Mục không tin.Tay nội thị họ Vương cũng không ngoại lệVị hoàng đế gây dựng nên cơ ngơi vĩ đại nhường này, cớ sao lại bất cẩn ngã khỏi tường thành. Nhưng cha tôi thì lại tin.Phụ thân tôi, thân là Phiêu kị tướng quân, thống lĩnh Thần vũ quân, nắm trong tay Cấm binh Tây nội, sau khi xảy ra chuyện, người lập tức lên Ly Sơn. Gặp được di ảnh của Bệ hạ, cha tôi liền quỳ xuống trước mặt A Mục.Thưa: “Khởi bẩm Điện hạ, Bệ hạ đã băng hà do bệnh nặng.A Mục hiểu ý cha tôi, tôi cũng vậy. Chúng ta không thể chiêu cáo thiên hạ nguyên nhân băng hà đích thực của Ngài. Nhưng tôi cứ nghĩ mãi mà không tài nào hiểu được, cớ sao Bệ hạ lại chọn cách này để kết liễu vận mệnh mình.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3