Nhiệt Luyến Lúc Phân Phòng - Chương 11 (Hết)

Kết thúc

“Gì, cậu mang thai?”

Cơ hồ tất cả bạn của cô khi nghe thấy tin cô mang thai xong, giây tiếp theo sẽ lộ ra cái bộ dáng như gặp quỷ này...

Biểu tình khiếp sợ, dùng sức thở hốc vì kinh ngạc, hai mắt đăm đăm hoàn toàn tối sầm, miệng lại há hốc, nhét một quả quýt vào chắc chắn vẫn còn thưa. còn có người hướng bàn thờ cúng bái, ngay cả sắc mặt so sánh với lợn bị chọc tiết còn thất sắc hơn.

Hơn nữa khi bọn họ biết được người đàn ông làm cho cô mang thai, đúng là Thường Khắc Khiêm trước kia bị nghi ngờ ngoại tình lại còn cùng cô ở riêng, mọi người lại rất giống trúng gió lắc đầu xua tay, bộ dáng vô cùng đau đớn giống như ngày mai chính là tận thế.

A, không phải là cô không buồn cười, nhưng Uông Mộ Di muốn cái gì cũng phải nhịn xuống, miễn làm cho mọi người càng tức giận.

Nghĩ lại, vài người bạn ba năm trung học cùng trường trước mắt này có vẻ trấn định hơn. Cô nhìn Ý Như, chờ cô ấy kêu to với mình “Cậu điên rồi sao?” Cố tình trái chờ phải chờ, Ý Như chậm chạp không hé răng, cô lại nhìn nhìn Đình Đình cùng Tiểu Diệu, hai người kia cũng mạng vẻ mặt bình tĩnh trầm ổn, thần sắc bình thản ung dung.

“Các cậu làm mình tò mò quá nha...” Uông Mộ Di nghĩ mãi không thông đành phải nói.

“Kỳ quái? Ha ha, nào có...” Hoàng Ý Như kéo kéo quần áo, khuôn mặt tươi cười yểu điệu.

“Các cậu hình như đều đã biết mình mang thai, một chút biểu tình bất ngờ cũng không có.” Uông Mộ Di buồn bực vạch trần điểm đáng ngờ.

“Ừ... Là mang thai thôi, hiện tại tỉ lệ sinh thấp như vậy, mọi người nên cố gắng nhiều hơn.” Hoàng Ý Như nói.

Không đúng, lời này không giống với Ý Như, cô ấy hẳn là muốn kích động tận tình khuyên bảo, nhắc đi nhắc lại cô làm sao có thể hồ đồ như vậy, đang ở riêng còn để cùng mang thai con của anh!

“Ý Như, cậu làm sao lại không có dạy dỗ mình? Mình cảm thấy các ba người các cậu hôm nay thực sự là kì lạ, xác định không có vấn đề sao?” Uông Mộ Di càng thêm cảm thấy cổ quái.

Chỉ thấy ba người hai mặt nhìn nhau...

“Được rồi, mình nói thẳng, Ý Như được Thường Khắc Khiêm cho chỗ tốt, đương nhiên ngượng ngùng không dám dạy bảo cậu.” Tiểu Diệu dẫn đầu phá hội.

“Khoan nói mình, cậu lúc đó không phải tự mình làm, cũng không ngẫm lại lúc trước người hại anh ấy ở đồn cảnh sát là ai a?”

“Hối lộ? Khắc Khiêm làm cái gì? Sao anh ấy lại muốn hối lộ các cậu?” Uông Mộ Di vẻ mặt ngây ngốc hỏi.

“Cậu thật là siêu ngốc, là nội gián a! Tính anh ta thông minh như thế, lâu như vậy, hiện tại cuối cùng cũng biết tới mua chuộc lòng người rồi.” Hồng Đình Đình chế nhạo.

“Còn không phải bởi vì Mộ Di mang thai, anh ta mỗi ngày bay tới bay lui lo lắng, lại không muốn mang cậu đuổi về nước Mỹ dưỡng thai, tránh lại chia ly. Cho nên liền lén tìm ba người bọn mình, ngàn làm ơn vạn làm ơn, chính là hy vọng khi anh ta không ở nhà, bọn mình có thể chiếu cố nhiều hơn cho cô vợ bảo bối của anh ta cùng tiểu hài tử trong bụng.” Tiểu Diệu phi thường thẳng thắn.

“Mình cũng vì thành ý của anh ta, mới buông tha cho lập trường mà đáp ứng.” Hoàng Ý Như bĩu môi.

“Chậc, cậu là coi trọng vé máy bay cho gia đình ba người đến Thượng Hải đi?” Tiểu Diệu hung hăng bày trờ giỡn mặt Ý Như.

“Đừng nói mình, không lẽ cậu không phải vì được Thường Khắc Khiêm cho vé xem trận đấu sumo Nhật Bản sao?

“Chồng cậu mừng tân hôn, tặng mình một vài món đồ sứ thực tốt, anh ấy cũng thật tinh mắt.” Hồng Đình Đình tự mình cung khai.

Uông Mộ Di bừng tỉnh đại ngộ... nguyên lai là bởi vì ông xã đã lén chuẩn bị tốt lắm, khó trách mấy chị em này một tiếng cũng không hé răng.

“Bất quá, mình nói Mộ Di nha, vợ chồng các cậu rốt cuộc là đang diễn xiếc gì vậy? Trước kia ầm ỹ muốn ly hôn, kết quả ở riêng một thời gian, hai người lại trở nên tốt như vậy, còn làm ra cả ‘tiểu sinh linh’ nữa.” Hoàng Ý Như vẫn là kiềm chế không được, cuối cùng hỏi ra miệng

“Cậu không muốn biến thành quả hồng cứng rắn sao?” Đã có người hỏi trước, Tiểu Diệu cũng hỏi theo.

“Hắc hắc, mình không sao, dù sao cậu không ra tòa li dị, mình cũng bớt việc.” Hồng Đình Đình tỏ vẻ.

Uông Mộ Di nhếch miệng, cười khẽ phun phun cái lưỡi: “À, chỉ là... Hiểu lầm một chút thôi!”

“Nếu là hiểu lầm, làm chi còn tốn tiền ở riêng lâu như vậy?”

“Bởi vì muốn hưởng thụ cảm giác được theo đuổi một lần nữa a!” Uông Mộ Di nói như lẽ đương nhiên.

[Chúc các bạn đọc sách vui vẻ tại www.gacsach.com - gác nhỏ cho người yêu sách]

“Cậu nha, cưới cậu làm vợ, Thường Khắc Khiêm thật đúng là quá dũng khí.” Hoàng Ý Như nhịn không được lắc đầu.

“... Là Khắc Khiêm chính mình nói, mình ở đâu, nhà anh ấy ở đó.” Loại tình cảm ngọt ngào không lời nào diễn tả được.

“Chậc chậc, không có việc gì tỏ vẻ tình cảm, cố ý kích thích mình phải không?” Thân là kẻ duy nhất chưa kết hôn, Tiểu Diệu biểu tình ai oán kháng nghị.

“Được rồi được rồi, ngọt ngào là tốt rồi, về sau sửa tính cách dọa ngưòi này đi, không phải nhanh như chớp kết hôn, thì là ầm ỹ đòi ly hôn với ở riêng. Hiện tại tốt lắm, ở riêng còn mang bụng bầu, cô nãi nãi à, mình xin cậu, dưỡng thai rất quan trọng đó!” Thân là người của ngành giáo dục, Hoàng Ý Như cảm thấy mình vẫn là có trách nhiệm nói với cô vài câu.

“Mình biết!” Uông Mộ Di lui lui bả vai, thẹn thùng cười cười. “Kỳ thật, bọn mình cũng không phải là ầm ỹ ở riêng, có vẻ như là... Tình yêu cuồng nhiệt!”

“Hừ, còn ở riêng với tình yêu cuồng nhiệt, đúng là khoe khoang mà!” Tiểu Diệu nghiến răng nghiến lợi.

“Tiểu Diệu... Đừng như vậy, nói không chừng cậu đi Nhật Bản xem đấu vật cũng sẽ gặp được chân mệnh thiên tử nha!”

“Cùng tuyển thủ sumo sao?” Hoàng Ý Như không dám gật bừa.

“Kỳ quái, làm sao lại kỳ thị tuyển thủ sumo? Bọn họ ở trong mắt mình là ngôi sao siêu cấp lớn không thể thay thế được!” Tiểu Diệu bảo vệ thần tượng của mình.

“Căn bản chính là đại quái vật.”

“Hoàng, Ý, Như...”

“Điền, Tiểu, Diệu!”

Hồng Đình Đình tao nhã ở một bên uống trà, lười mở miệng tham chiến, về phần Uông Mộ Di ở giữa chỉ có thể lộ ra khó xử cười khổ. Thấy chính mình không nói được gì, cô đem hai tay xoa xoa bụng, miệng không ngừng lầm nhẩm: “Cục cưng ngoan, không thích nghe, không cần học. Cãi nhau là hành vi không tốt nha! Chúng ta không cần cùng dì Ý Như, dì Tiểu Diệu học, các dì ấy là tấm gương xấu, chúng ta vẫn là ngoan ngoãn chờ ba tan tầm trở về nha!”

Nhớ tới Thường Khắc Khiêm, nàng cười thật ngọt ngào...

Toàn Văn Hoàn

Thực hiện bởi

nhóm Biên tập viên Gác Sách:

Thảo Little – Kaitoukiddo1412 - Tiểu Bảo Bình

(Tìm - Chỉnh sửa - Đăng)

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3