Mối tình đầu của nàng Bọ Cạp - Chương 00 - 01

Chương Mở đầu

Tiêu tiền như nước

Trong Phụ Bản nhóm Mộ Tần Thủy Hoàng, khoảnh khắc Boss ngã xuống, trang bị xuất hiện trước mắt mọi người, tất cả đều kích động hoan hô ầm ĩ.

- Tiêu vĩ cầm!

Vũ khí tốt nhất của cầm sư cấp 80, chỉ có năm phần trăm khả năng sẽ rớt lại ở đây, không ngờ hôm nay gặp may lại gặp được nó.

Hôm nay Phụ Bản này đánh rất khó khăn, vốn dĩ là nhóm cố định trong bang hội phối hợp vô cùng ăn ý nhưng vì có người không đến được nên gọi hai người lạ bên ngoài vào nhóm. Hai người này rõ ràng là không biết đánh, lại còn tỏ ra rất chuyên nghiệp, thích ý kiến với mệnh lệnh của chỉ huy.

Trước những sai lầm ngớ ngẩn của bọn họ, bên tai không ngừng vang lên tiếng gầm thét của Boss: “Để các ngươi dùng máu thịt của mình cúng tế cho vong hồn của ta!”. Cả nhóm bị tiêu diệt liên tiếp bốn lần liền…

Một tên Boss vốn dĩ chỉ cần mười phút là có thể đánh chết, nhưng vì sơ suất của hai người bọn họ mà mất hơn một tiếng đồng hồ.

Cuối cùng đánh thắng Boss, cô nàng cầm sư “Tiểu Tâm” kia không những không có một chút áy náy nào mà còn viết trong kênh nhóm: “Trước đây, nhóm cố định của bang hội chúng tôi đánh Phụ Bản này, tôi đều lướt qua O(∩_∩)O”.

Kỳ Quyên là chỉ huy, tức nghẹn cả cổ mà không nói được gì.

May mà rớt lại vũ khí tiêu vĩ cầm mà cô rất muốn có, cũng coi như là được an ủi một chút.

Nhóm này là nhóm đấu giá, tất cả trang bị đều được đấu giá công khai, ai trả giá cao người đó được. Kỳ Quyên nhìn tiền trong túi mình rồi nói trên kênh chat voice: “Tiêu vĩ cầm, giá khởi điểm 5 vạn, Tiểu Tâm, nếu cô muốn thì ra giá đi”.

[Nhóm] [Tiểu Vân]: 6 vạn, giúp Tiểu Tâm nhà tôi đấu giá.

Có người đấu giá giúp dĩ nhiên là được. Đấu giá trang bị chỉ có một quy định: Người ra giá cao được nhận.

[Nhóm] [Hoa Đỗ Quyên Nở]: 6.5.

[Nhóm] [Tiểu Vân]: 8.

[Nhóm] [Hoa Đỗ Quyên Nở]: 8.5.

[Nhóm] [Tiểu Vân]: Chị nhóm trưởng đừng thêm năm nghìn một nữa, cứ thêm một vạn một đi.

[Nhóm] [Tiểu Vân]: 10 vạn.

Kỳ Quyên có chút do dự, suy cho cùng đối phương rất giàu có, còn mình thì mặc dù gần đây làm thức ăn kiếm được chút tiền nhưng tổng cộng trong túi chỉ có 10 vạn, vũ khí trong bang thông thường đều được bán với giá khoảng 10 vạn. Nhưng hôm nay gọi người khác vào, Kỳ Quyên cũng không thể vì mình là nhóm trưởng mà không cho người khác đấu giá trang bị được.

Đúng lúc ấy, đột nhiên cửa sổ chat hiện ra tin nhắn riêng.

“Bạn yêu quý, hãy phóng tay đấu giá đi, chỗ tao còn 2 vạn, cho mày cả đấy”. Là chị em tốt Tiêu Tinh nhắn tin, “Tao ngứa mắt con cầm sư kia từ lâu rồi! Bản thân hoàn toàn không biết đánh, lại còn ở đó chỉ chỉ trỏ trỏ, đi rót cốc nước bắt mọi người chờ mười mấy phút! Nếu không phải vì cô ta, chúng ta có bị tiêu diệt bốn lần, hai tiếng cũng không qua được không? Lại còn đẩy giá cao như vậy, chỉ mình cô ta có tiền chắc = =”.

Sự ủng hộ của Tiêu Tinh khiến Kỳ Quyên cảm thấy rất vui, thế là cô phóng tay trả giá trên kênh nhóm.

[Nhóm] [Hoa Đỗ Quyên Nở]: 11.

[Nhóm] [Tiểu Vân]: 13.

[Nhóm] [Hoa Đỗ Quyên Nở]: 14.

[Nhóm] [Tiểu Vân]: 16.

Một lần cô ta thêm 2 vạn, rõ ràng là cậy có tiền muốn giết Kỳ Quyên.

Giá này đã vượt quá khả năng của Kỳ Quyên. Mặc dù cô rất thích vũ khí này, rất không cam tâm nhường cho người khác, nhưng quả thực cô không muốn giằng co với Tiểu Tâm và Tiểu Vân. Hơn nữa, trong túi cô cũng không có nhiều tiền như thế.

Kỳ Quyên đang định gõ chữ P (Pass) thì đột nhiên nhìn thấy một người trong kênh chat voice, người quản lý toàn kênh nhóm, tên là [Nam Cung Thế Gia - Bottle].

Đồng thời góc dưới bên trái hiện lên một dòng thông báo: “Phu quân của bạn [Mr. Bottle] online”.

Bên tai vang lên giọng nói dịu dàng quen thuộc: “Nhiều người vậy? Đang làm gì đấy?”.

Chẳng phải anh đi công tác rồi sao? Sao lại lên mạng lúc này?

Người đông cũng không tiện hỏi, Kỳ Quyên vội trả lời: “Chúng tôi đang đánh Mộ Tần Thủy Hoàng, đấu giá trang bị”.

Tiêu Tinh thấy anh online, lập tức dùng tốc độ gõ chữ nhanh nhất từ trước tới nay chat riêng với anh: “Thầy mau giúp nó đấu giá đi! Nó muốn có vũ khí đó từ lâu lắm rồi! Hôm nay nó chỉ huy Phụ Bản đã phải chịu rất nhiều ấm ức, chắc chắn trong lòng rất khó chịu! Con cầm sư kia cậy mình có tiền cùng bạn đẩy giá ức hiếp nó, thật là quá đáng! Em rất muốn đập tiền vào mặt nó! Em ra khỏi nhóm, thầy vào nhóm đi!”.

Bạn Tiêu Tinh cáu tiết như thế này, xem ra hôm nay đánh Phụ Bản này không vui chút nào.

Có người dám ức hiếp Kỳ Quyên sao?

Bottle khẽ chau mày, vào kênh nhóm thì nhìn thấy trong đội xuất hiện một dòng chữ.

[Nhóm] [Tiểu Vân]: Chị nhóm trưởng không đấu giá nữa đúng không?

[Nhóm] [Tiểu Tâm]: Nếu không muốn đấu nữa thì Pass đi, đừng lãng phí thời gian, cảm ơn chị O(∩_∩)O~.

[Nhóm] [Tiểu Vân]: 16 vạn cũng không đắt, lần trước vũ khí của nhũ mẫu trong đội chúng ta đấu giá đến 20 vạn ~.

[Nhóm] [Tiểu Tâm]: Ừm ừm, may mà hôm nay mang đủ tiền O(∩_∩)O~.

Đột nhiên Bottle mỉm cười hỏi: “Phụ Bản rớt tiêu vĩ cầm của cầm sư sao?”. Vì anh vào đội sau khi Boss đã chết, không tham gia quá trình đánh Boss, vì thế không thể nhìn thấy trang bị Boss làm rớt lại.

Nam Cung Vũ Lạc lập tức viết: “Đúng vậy! Khó khăn lắm mới gặp! Tiêu vĩ cầm đẳng cấp siêu tốt!”.

Kỳ Quyên nhìn vũ khí phát sáng trên mặt đất, đành phải nói: “Nếu Tiểu Vân đã trả 16 vạn, vậy thì vũ khí này…”.

“20 vạn, tôi đấu giá giúp Đỗ Quyên”. Đột nhiên một giọng nói trầm lắng vang lên, ngắt lời Kỳ Quyên.

“...”.

Không chỉ Tiểu Vân sững sờ mà tất cả mọi người trong đội bỗng chốc cũng im bặt.

Chương 1

Cô nàng độc thân

Ba tháng trước.

Khi bước ra khỏi toà, Kỳ Quyên phát hiện bên ngoài có rất nhiều phóng viên, ai cũng cầm micro, chuẩn bị tư thế sẵn sàng, giống như bầy sói đói khát đã lâu đang chờ đợi chú cừu non sắp sa vào bẫy.

Chú cừu non ấy không phải là Kỳ Quyên mà là đương sự của cô.

Vì vụ kiện này liên quan tới người nổi tiếng trong giới showbiz nên đã nhận được rất nhiều sự quan tâm từ báo giới. Mỗi lần bước ra khỏi toà đều có một đám phóng viên giải trí ôm cây đợi thỏ. Kỳ Quyên đã sớm quen với sự đãi ngộ như “khách VIP” như thế này rồi, chỉ có điều hôm nay là phiên tòa chung thẩm, đám phóng viên ùa tới quả thực quá đông.

[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại www.gacsach.com – gác nhỏ cho người yêu sách.]

Nhìn đám đông đen kịt trước mắt, Kỳ Quyên không kìm được khẽ thở dài trong lòng, quay sang nhìn người đàn ông bên cạnh. Thời Viêm đeo kính râm, khoé miệng vẫn giữ nụ cười đầy phong độ, như thể đám phóng viên kia là những người bạn thân thiết nhiều năm không gặp vậy.

Người ủy thác của Kỳ Quyên là Thời Viêm, ca sĩ thuộc tập đoàn giải trí nổi tiếng Star Walk. Vì vấn đề hợp đồng mà kiện công ty quản lý ra toà. Phía Star Walk phái cả một đoàn luật sư vạch ra sách lược. Trong khi Kỳ Quyên đơn thương độc mã, một mình chiến đấu. Vụ kiện kéo dài hơn một tháng, có thể nói là sức cùng lực kiện.

May mà cuối cùng đã thắng.

Nhớ lại vẻ mặt khó coi của đoàn luật sư đối phương khi tuyên phán, Kỳ Quyên liền cảm thấy rất vui.

“Anh Thời, xin hỏi sau khi rời khỏi Star Walk, anh có dự định gì?”.

“Nghe nói Tập đoàn giải trí Hoa Thế có ý muốn ký hợp đồng với anh, có đúng như vậy không?”.

“Có phải trước đây anh đã từng gặp ông chủ của Hoa Thế không?”.

Phóng viên vừa nhìn thấy hai người bước ra là đổ dồn tới, mồm năm miệng mười hỏi không ngừng nghỉ. Một số phóng viên thấy Thời Viêm không trả lời, liền chuyển micro sang phía Kỳ Quyên. Là luật sư liên quan đến vụ kiện này, Kỳ Quyên cũng suýt chút nữa thì bị micro “đập” gãy răng cửa.

“Thưa cô Kỳ, xin hỏi cô có cảm tưởng như thế nào sau khi thắng vụ kiện này?”.

Có thể có cảm tưởng gì cơ chứ? Thắng kiện dĩ nhiên là cô rất vui. Có điều, cho dù có vui cũng không được tỏ ra quá lộ liễu, giới showbiz phức tạp, cô không muốn thắng một vụ kiện liền lên trang nhất.

Kỳ Quyên không trả lời câu hỏi, học dáng vẻ của Thời Viêm, mỉm cười liếc nhìn đám phóng viên, lúc ngoảnh đầu bắt gặp ánh mắt của Thời Viêm. Thời Viêm hiểu ý trả lời: “Xin lỗi, nếu cần phỏng vấn xin hãy hẹn trước với quản lý của tôi”.

Nói xong một tay bảo vệ Kỳ Quyên nhanh chóng thoát ra khỏi đám đông, chui vào trong chiếc xe bảy chỗ đã đợi từ lâu.

Phóng viên bên ngoài không chịu buông tha, vây quanh chiếc xe. Thậm chí có người ra sức đập cửa kính, “Anh Thời, anh Thời...”. Cửa kính cách âm tốt như vậy mà vẫn có thể nghe thấy những tiếng kêu gào điên cuồng.

Kỳ Quyên đang định nổi nóng, bỗng thấy đám đông đột nhiên không hẹn mà cùng ùa về phía cửa toà án. Rõ ràng là bọn họ lại phát hiện con mồi mới.

Kỳ Quyên tò mò nhìn theo thì thấy một người đàn ông trẻ tuổi đứng ở cửa toà án, bộ vest màu đen vừa vặn làm tôn lên dáng người cao ráo của anh ta, vẻ mặt nghiêm nghị, ánh mắt lạnh lùng, vừa nhìn đã biết là người ghê gớm.

Bên cạnh anh ta là một người đàn ông khác, khuôn mặt có vài nét giống anh ta, nhưng ánh mắt dịu dàng hơn rất nhiều, khoé miệng khẽ mỉm cười, quần áo vô cùng chỉnh tề, thái độ lịch sự, toát lên khí chất của một người nho nhã, ôn hoà.

Hai người khác biệt lớn như vậy đứng sánh vai nhau, khiến đám phóng viên tò mò lại một lần nữa phát điên lên.

Những vệ sĩ chuyên nghiệp chặn đám phóng viên kích động, rẽ đường cho hai người đi qua. Hai người đàn ông lần lượt rời đi, nét mặt không hề có một chút thay đổi nào vì sự chen lấn của phóng viên.

Người đi trước mặt vẫn lạnh như băng, người đi sau vẫn mỉm cười.

Đến tận khi hai người đó rời đi, Kỳ Quyên mới tò mò hỏi: “Hai người đó là ai vậy, trông thật khí thế?”. Cứ như đại ca xã hội đen vậy, ra đường còn dẫn theo đàn em, riêng vệ sĩ đi theo họ đã có năm, sáu người, trông thật đáng sợ.

Thời Viêm bỏ kính xuống, mỉm cười: “Dĩ nhiên là ông chủ của chúng ta rồi”.

Kỳ Quyên ngạc nhiên nói: “Cậu muốn nói đến… ông chủ Tập đoàn truyền thông Star Walk… Derek?”.

Ông chủ trong truyền thuyết ấy là người lạnh lùng, thần bí và kín đáo, người trong giới chỉ biết tên tiếng Anh của anh ta là Derek, sau khi đi du học về trực tiếp tiếp quản sản nghiệp của gia tộc, là người thông minh, tháo vát, giỏi kinh doanh, chỉ trong vài năm ngắn ngủi đã có trong tay rất nhiều ngôi sao nổi tiếng. Thời Viêm chính là một trong số đó.

Anh ta rất ít khi lộ diện trước đám đông. Vì thế mỗi lần anh ta xuất hiện, đám phóng viên đều sục sôi.

Thời Viêm nhìn Kỳ Quyên, gật đầu nói: “Chính là anh ta”.

Kỳ Quyên im lặng một lúc rồi nói như đang suy nghĩ điều gì đó: “Không ngờ hôm nay anh ta lại đích thân tới toà nghe xét xử?”.

Thời Viêm cười khì khì: “Có thể là anh ta muốn cảm nhận một chút kích thích khi thua kiện, nhân tiện chiêm ngưỡng phong thái của luật sư Kỳ”.

Ỷ thế là bạn thân với Kỳ Quyên thời đại học, Thời Viêm nói năng lúc nào cũng không nghiêm túc như vậy.

Kỳ Quyên không thèm bận tâm tới anh ta, chỉ là trong lòng có chút tò mò. Tạm thời không nói chuyện Derek đích thân đến toà nghe xét xử, chuyện này đã rất hiếm có rồi, càng kỳ lạ hơn là người đàn ông bên cạnh anh ta. Người sánh vai cùng với ông chủ lạnh lẽo, vô tình, lòng dạ hiểm độc trong truyền thuyết bước ra khỏi tòa nhưng lại mỉm cười đầy phong độ… là ai được nhỉ? Có thể đứng ngang hàng với anh ta, dường như thân phận không hề đơn giản...

Ngược lại với chiếc điều hoà di động lạnh như băng là Derek, người đàn ông tươi cười bên cạnh anh ta để lại cho người khác ấn tượng rất tốt. Lẽ nào là trợ lý của anh ta? Người trong làng giải trí thuê trợ lý mà cũng phải tìm người đẹp trai như vậy sao?

Kỳ Quyên không kìm được quay đầu nhìn, nhưng chỉ có thể thấy bóng hai người biến mất cuối hành lang.

“Còn về người kia…”. Thời Viêm ngắt lời đúng chỗ quan trọng, đẩy trí tò mò của Kỳ Quyên lên đỉnh điểm, lúc ấy mới nói: “Là em trai của ông chủ”.

“Em trai?”. Chả trách khuôn mặt hơi giống nhau. Kỳ Quyên ngạc nhiên nói: “Em trai anh ta cũng làm việc ở công ty giải trí sao?”.

“No”. Thời Viêm lắc lắc ngón tay trỏ: “Em trai anh ta là một người vô cùng cá tính, không theo nghiệp gia đình, đã sớm thoát ly khỏi gia đình để tự lực cánh sinh rồi. Nghe nói người này thần bí vô cùng, hành tung vô định, không để lại dấu vết, trong giang hồ không ai thấy bộ mặt thật của anh ta, chỉ để lại truyền thuyết về anh ta”.

“...”. Kỳ Quyên lườm anh ta. Chắc là người này đọc quá nhiều tiểu thuyết võ hiệp, cách nói rất đáng ăn đòn.

“Hôm nay anh ta đến toà nghe xét xử, có lẽ là… rảnh rỗi”.

“Ừm”. Kỳ Quyên uể oải đáp.

Thời Viêm mỉm cười, quay sang nhìn Kỳ Quyên rồi nói đầy ẩn ý: “Không phải cậu thích anh ta rồi đấy chứ? Nói thử xem, thích ông anh hay ông em?”.

Kỳ Quyên lườm anh ta: “Tha cho mình đi”.

Thời Viêm không cười trêu chọc nữa, nghiêm túc nói: “Thực ra cậu thật sự nên suy nghĩ tới việc tìm bạn trai rồi”.

“...”. Kỳ Quyên thầm nghiến răng, xung quanh có nhiều người thích làm ông tơ bà nguyệt như vậy, đúng là không thể chịu nổi.

“Mình quen không ít chàng trai ưu tú, cậu thích mẫu người nào mình có thể giới thiệu cho cậu, thử qua lại xem sao, không biết chừng có thể thành một mối nhân duyên tốt đẹp”. Thời Viêm ngừng lại một lát rồi nghiêm túc nói: “Con gái đừng hiếu thắng quá, loại cuồng công việc như cậu mấy năm nữa nhất định sẽ biến thành Diệt Tuyệt sư thái(*)…”.

(*) Diệt Tuyệt sư thái là một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết “Ỷ Thiên Đồ Long ký” của nhà văn Kim Dung. Diệt Tuyệt sư thái tuy là nữ nhân, nhưng võ công cao cường chẳng thua gì đấng mày râu, tính cách quật cường còn hơn cả nam giới.

Kỳ Quyên vuốt lại mái tóc ngắn bên tai, quay lại mỉm cười nói: “Thực ra mình rất thích Diệt Tuyệt sư thái, lạnh lùng, bá đạo, võ công cao cường, lòng dạ hiểm độc, coi đàn ông trong thiên hạ là cỏ rác, quả thực khiến người ta nể phục”.

“...”. Thời Viêm ngậm miệng.

Kỳ Quyên nghiêm túc hỏi: “Lẽ nào cậu không thích bà ta sao?”.

“...”. Thời Viêm không còn gì để nói, lẳng lặng quay sang nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, nhìn thấy nụ cười chiến thắng của Kỳ Quyên trên cửa kính, càng thêm phần bực tức.

Mỗi lần tranh luận với cô đều bị cô dùng những logic quái dị và chặt chẽ chặn họng, hận tới mức chỉ muốn nhai nát lưỡi rồi nuốt vào bụng.

Không ai có thể thuyết phục Kỳ Quyên.

Cho dù là trên toà hay trong cuộc sống.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3