Mối tình đầu của nàng Bọ Cạp - Chương 04 - Phần 3 - 4

(3)

Thông tin cảnh báo của môn phái
Tiêu Diêu Cư vừa tung ra, kênh môn phái liền sục sôi.

Cô nàng Hoa Đỗ Quyên Nở này thật là
huênh hoang, dám đơn thương độc mã tấn công Tiêu Diêu Cư ư? Giết chết Thanh
Long còn chưa đủ, lại đi giết Bạch Hổ! Một số đệ tử Tiêu Diêu Cư mặc kệ cảnh
báo môn phái, tiếp tục làm việc của mình, cũng có một số người nhàn rỗi không
có việc gì làm, hóng hớt quay trở về môn phái.

Chỉ thấy trên quảng trường trung
tâm của Tiêu Diêu Cư, ở vị trí thần thú bảo vệ, một nữ hiệp trong bộ quần áo
màu đen bó sát đang cầm đoản kiếm tấn công chú hổ đang gầm rú, dường như chú hổ
khổng lồ ấy trong mắt cô ta chỉ là một chú mèo con sức chiến đấu bằng không.

Đệ tử Tiêu Diêu Cư kinh ngạc vô
cùng, kênh môn phái chốc chốc lại phát ra tiếng ngợi khen.

“Nữ hiệp này mạnh thật!”.

“Đấu tay đôi với thần thú, uy vũ
không tả được!”.

“…”. Bottle tiếp tục đánh một hàng
dấu ba chấm, không còn gì để nói.

Kỳ Quyên sau khi đánh chết Thanh
Long quay sang đánh Bạch Hổ, đánh được một lúc bỗng nhiên cảm thấy có gì đó
không ổn.

Trên địa đồ nhỏ ở góc trên dần dần
xuất hiện những chấm tròn màu đỏ.

Trong game, nhân vật ở trên địa đồ
nhỏ được biểu thị bằng chấm tròn, màu sắc khác nhau có ý nghĩa khác nhau, màu
xanh lam biểu thị cho đồng đội, màu vàng biểu thị người qua đường, màu xanh lục
biểu thị cùng thế lực, màu đỏ biểu thị kẻ địch có thể tấn công.

Kỳ Quyên nhớ mình đâu có nhiều kẻ
thù, vì sao những chấm đỏ trên bản đồ càng lúc càng nhiều thế này.

Đúng lúc ấy, đột nhiên Kỳ Quyên nhận
được tin nhắn riêng do Mr. Bottle gửi tới.

“On không?”.

Kỳ Quyên đánh Bạch Hổ còn 80% lượng
máu, khả năng công kích của Bạch Hổ lớn hơn Thanh Long rất nhiều, khả năng sát
thương đơn độc [cắn xé] cộng với khả năng tấn công theo nhóm đáng sợ [hổ gầm]
khiến cô chỉ cần lơ là là máu sẽ tụt xuống rất nhanh.

Kỳ Quyên chuyên tâm đánh quái, tạm
thời không có thời gian để ý tới anh ta.

“Có phải là sư phụ đang đánh thần
thú ở Tiêu Diêu Cư không?”.

Kỳ Quyên đang thấy tò mò không hiểu
vì sao anh ta lại biết thì thấy anh ta tiếp tục nhắn tin

“Mau dừng tay!”.

Kỳ Quyên giật nảy mình vì dấu chấm
than ở cuối tin nhắn, ngón tay cứng đờ vội vàng dừng lại.

Quay ống kính lại nhìn cô mới phát
hiện không biết từ lúc nào mà xung quanh có rất nhiều đệ tử phái Tiêu Diêu Cư đứng
ở đó như đang xem kịch. Càng kỳ lạ hơn là tên các NPC của Tiêu Diêu Cư đều biến
thành màu đỏ trong mắt cô.

Hình như… có gì đó không ổn.

Kỳ Quyên vội vàng trả lời tin của
Mr. Bottle: “Chuyện gì vậy?”.

Mr. Bottle nhanh chóng trả lời: “Tứ
đại thần thú của Tiêu Diêu Cư cùng tính chất với NPC, bình thường người chơi
không được tấn công, một khi bị tấn công sẽ cảnh báo trên kênh môn phái. Trên
đó đã đăng mấy tin cảnh báo môn phái, có rất nhiều người về xem rồi”.

“…”. Kỳ Quyên nói không nên lời.

Mr. Bottle nói: “Sư phụ mau đi đi”.

Kỳ Quyên có chút băn khoăn, “Nhưng
ta đang giúp đồ đệ làm nhiệm vụ. Chỗ của ta hiển thị thần thú có thể tấn công
mà”.

Mr. Bottle im lặng một lúc mới bất
đắc dĩ gõ một hàng chữ:

“Vì người bật mô thức tàn sát…”.

Kỳ Quyên liếc nhìn mô thức chiến đấu
trên góc trái màn hình, bỗng chốc sống lưng lạnh buốt!

Chết rồi chết rồi chết rồi! Hôm qua
sau khi chém chết mấy tên Nam Cung XX ở Tỏa Yêu Tháp, cô quên đóng mô thức tàn
sát! Mô thức tàn sát có thể công kích bất kỳ game thủ nào, bao gồm NPC của các
thế lực lớn trong giang hồ!

Mở mô thức tàn sát đến Tiêu Diêu Cư
giết thần thú chẳng khác nào đến khiêu chiến!

“Đừng nói nhiều nữa, mau đi đi”.

Mặc dù Mr. Bottle nhanh chân đến
báo tin nhưng Kỳ Quyên vẫn chậm một bước.

Cô muốn quay đầu bỏ đi nhưng phát
hiện xung quanh đột nhiên có một đám NPC màu đỏ, trên đầu viết dòng chữ [Vệ sĩ
Tiêu Diêu Cư]. Những NPC này nhìn thấy cô liền lao tới đẩy cô xuống đất rồi
chém giết. Sau đó cô nhận được tin nhắn hệ thống.

[Tin nhắn hệ thống]: Mối quan hệ giữa
bạn và Tiêu Diêu Cư biến thành thù hận, bị vệ sĩ Tiêu Diêu Cư nhốt vào địa lao!
Bạn phải ở trong địa lao của Tiêu Diêu Cư kiểm điểm mười hai canh giờ mới được
rời đi!

Cùng với tin nhắn hệ thống, cảnh tượng
trước mắt nhanh chóng thay đổi, Hoa Đỗ Quyên Nở đáng thương bị vệ sĩ nhốt lại.

Đối diện với nhà lao tối tăm trước
mắt và cái chiếu cỏ trong góc, Kỳ Quyên im lặng rất lâu không biết phải nói gì.

Cô chơi game bao nhiêu năm, chưa
bao giờ phải vào nhà lao…

Một lúc sau, kênh chat riêng lại có
tin nhắn mới.

[Mr. Bottle]: Bị bắt rồi à?

[Hoa Đỗ Quyên Nở]: Ừm = =.

[Mr. Bottle]: Đúng là bi kịch.

Biết đây là bị kịch lại còn nói ra
kích thích người khác, Kỳ Quyên càng ức chế.

[Hoa Đỗ Quyên Nở]: Nói đi, sao biết
ta bị bắt?

[Mr. Bottle]: Kênh môn phái của đồ
đệ ra thông báo hệ thống, nói là Hoa Đỗ Quyên Nở tàn ác cuối cùng đã vào ngục
:).

[Hoa Đỗ Quyên Nở]: …

Đúng là mất mặt, cô nổi tiếng khắp
phái Tiêu Diêu Cư rồi. Đặc biệt là lúc này, nhìn mặt cười hàm ý sâu xa của Mr.
Bottle, Kỳ Quyên thật sự rất muốn bóp nát bàn phím.

[Hoa Đỗ Quyên Nở]: Có phải là sư phụ
phải ở trong địa lao của môn phái các người một ngày mới được thả ra không?

[Mr. Bottle]: Đừng lo, đồ đệ có cách:).

[Hoa Đỗ Quyên Nở]: Đồ đệ có cách
gì? Lẽ nào cướp ngục?

[Mr. Bottle]: Nếu cướp ngục, đồ đệ
và Tiêu Diêu Cư cũng biến thành thù hận.

[Hoa Đỗ Quyên Nở]: Cũng phải = =.

[Mr. Bottle]: Chờ chút, đồ đệ đi
tìm trưởng môn.

Anh ta bảo chờ chút, Kỳ Quyên chỉ
có thể lặng lẽ ngồi trong nhà lao chờ đợi. Khoảng một phút sau, đột nhiên trên
địa đồ xuất hiện một dòng thông báo.

[Địa đồ]: Đệ tử Tiêu Diêu Cư [Mr.
Bottle] vào địa lao!

Thông báo này thật sự rất giống với
cướp ngục trong tiểu thuyết võ hiệp = =.

Kỳ Quyên đang băn khoăn thì thấy đột
nhiên trước mặt xuất hiện một người.

Bỗng chốc cô sững người, đầu óc rối
bời hoàn toàn không tìm ra được tính từ thích hợp để miêu tả chàng trai xuất hiện
trong địa lao.

Mr. Bottle trước mặt khoác lên mình
bộ áo trắng như tuyết, vạt áo in hoa văn màu bạc đẹp mắt, đôi giày tinh xảo
tương phản hoàn toàn với sàn địa lao đen sì sì. Trên đỉnh đầu của anh ta cài một
chiếc trâm, mái tóc dài như làn nước xõa phía sau, tay cầm cây pháp trượng màu
xanh lam, trong địa lao tối tăm phát ra ánh sáng màu bạc le lói.

Ngọc thụ lâm phong, tiêu sái xuất
trần.

Đây là pháp sư đẹp trai nhất mà Kỳ
Quyên từng gặp trong bao nhiêu năm chơi game, không có một trong những!

So với đệ tử Tuyệt Tình Cốc mặc quần
áo màu đen bó sát giống như sát thủ, pháp sư của Tiêu Diêu Cư giống như thần
tiên thoát tục. Nhìn Mr. Bottle đến thẳng địa lao, đột nhiên Kỳ Quyên có một cảm
giác rất không chân thực.

Chơi game bao nhiêu năm, lần nào
cũng là cô đi cứu người khác, chưa bao giờ có chuyện đáng buồn là mình bị bắt
vào địa lao cần người đến cứu. Là người được cứu, tâm trạng của Kỳ Quyên quả thực
rất phức tạp…

Chẳng mấy chốc, Mr. Bottle nói chuyện
với lính canh bên ngoài, mở khóa, bước vào nhà lao giam Kỳ Quyên.

Một bóng hình màu trắng bước vào
nhà lao tối hù hù, khiến cả nhà lao như chợt sáng lên.

Mr. Bottle gửi mặt cười, “Chờ lâu rồi
:)”.

Kỳ Quyên không biết giấu mặt đi
đâu, gượng cười nói: “Đồ đệ nghĩ ra cách rồi sao”.

“Vâng, giao dịch với đồ đệ”.

[Tin nhắn hệ thống]: [Mr. Bottle]
muốn giao dịch với bạn.

Kỳ Quyên nhấn đồng ý, chỉ thấy
trong ô giao dịch có một thứ đạo cụ trông giống như viên thuốc, sau đó đối
phương xác nhận giao dịch.

Sau khi giao dịch thành công, Kỳ
Quyên mở túi, quả nhiên nhìn thấy một đạo cụ tên là “Bích Hoa Đơn”.

Bích Hoa Đơn: Có thể tăng thêm 100
điểm thân thiện với môn phái [Tiêu Diêu Cư], mua ở chỗ trưởng môn, cần phải
tiêu hao 1000 điểm cống hiến cho môn phái và 8000 xu.

Viên thuốc này… quá quý giá…

Mr. Bottle giải thích: “Bây giờ sư
phụ đang thù hận với Tiêu Diêu Cư, tăng thêm 100 điểm thân thiện là ở vị trí
trung lập, đợi NPC biến thành màu xanh là có thể ra ngoài”.

Dĩ nhiên là Kỳ Quyên biết điều anh
ta nói. Đạo cụ này giống như đạo cụ rửa tội nghiệt trong giang hồ, tăng thêm mức
độ thân thiện với môn phái, giảm đi tội lỗi cô đã giết thần thú. Vì là đạo cụ
tăng thêm mức độ thân thiện với môn phái, vì thế phải do đệ tử bản môn dùng mức
độ cống hiến với sư môn và rất nhiều xu đổi lấy. Còn mức độ cống hiến với sư
môn có được là do làm nhiệm vụ cho sư môn hàng ngày.

Đạo cụ xa hoa này… quả thực cô khó
mà nuốt nổi.

1000 điểm cống hiến sư môn, phải
làm một trăm lần, cũng chính là làm mười lượt nhiệm vụ sư môn mới có thể có được,
còn 8000 xu là toàn bộ tài sản của cô. Viên thuốc quý giá như thế này, uống vào
rồi chắc khó mà tiêu hóa được?

Kỳ Quyên không kìm được hỏi: “Thuốc
này mua ở chỗ trưởng môn à?”.

Mr. Bottle nói: “Vâng”.

Dù sao thì đã mua rồi, cũng không
thể trả lại được. Việc đã đến nước này chỉ có thể mặt dày uống thuốc.

Kỳ Quyên uống viên thuốc đó, tiếp tục
mặt dày gõ một hàng chữ: “Đồ đệ, cái này coi như là ta nợ, hôm khác ta trả
nhé”.

Mr. Bottle gửi mặt cười, “Sư phụ
khách sáo rồi, không cần trả:)”.

Trong lòng Kỳ Quyên có chút hổ thẹn.
Anh ta gọi mình là sư phụ, nhưng người làm sư phụ như mình thật vô trách nhiệm,
chưa bao giờ dẫn đồ đệ nâng cấp, ngay cả phần thưởng anh ta tặng khi nâng cấp
còn chưa kịp trả lại cho anh ta.

Có điều đại đồ đệ này rất đáng tin
cậy, lúc quan trọng đích thân xuống nhà lao cứu người. Điều này khiến Kỳ Quyên
thấy hơi xúc động trong lòng…

Sau khi theo anh ta ra khỏi nhà
lao, cô chẳng mấy bất ngờ khi gặp phải sự bao vây của đám đệ tử Tiêu Diêu Cư
hóng hớt.

[Phụ cận] [Phóng Khoáng Vung Tay]:
Nữ hiệp, cô là thần tượng của tôi! Dám đấu tay đôi với thần thú lại còn giết chết
một con!

[Phụ cận] [Manh Manh]: Nữ hiệp, xin
được làm quen! Nữ hiệp xin được bao nuôi!

[Phụ cận] [Tiểu Phi Phi]: Sư huynh Bottle
xuống nhà lao cứu người sao?

[Phụ cận] [Phóng Khoáng Vung Tay]:
Hỏi thừa, lẽ nào cậu cho rằng sư huynh Bottle sẽ đi cướp ngục?

[Phụ cận] [Tiểu Phi Phi]: Thấy anh
ta khí thế hừng hực tôi tưởng anh ta định cướp ngục >_<.

Cuối cùng Mr. Bottle không kìm được
gõ chữ trên kênh phụ cận ngắt lời bọn họ:

[Phụ cận] [Mr. Bottle]: Mấy người
không cần làm nhiệm vụ sao?

[Phụ cận] [Phóng Khoáng Vung Tay]:
Đi đi đi đi, đừng ở đây làm kỳ đà nữa, mau đi làm nhiệm vụ đi!

[Phụ cận] [Tiểu Phi Phi]: Đi làm
nhiệm vụ đây, bye bye sư huynh.

Nhìn thấy mấy đệ tử Tiêu Diêu Cư ấy
nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt, đột nhiên Kỳ Quyên cảm thấy má nóng ran.

Đúng là xấu hổ, có phải gần đây cô
có vấn đề không, vì sao lúc nào cũng làm những chuyện mất mặt như thế này, đặc
biệt là mỗi lần gặp Mr. Bottle là lại trở nên vô cùng mất mặt.

(4)

Kỳ Quyên hít thở sâu mấy lần mới
thoát khỏi trạng thái sung huyết não để lấy lại bình tĩnh, nhìn màn hình gõ một
hàng chữ: “Lần này thật cảm ơn đồ đệ”.

“Đừng khách sáo:)”.

“Hay là ta dẫn đồ đệ nâng cấp
nhé?”.

“Không cần đâu, đồ đệ cùng bạn làm
nhiệm vụ, hai người làm nhiệm vụ rất nhanh”.

Nếu anh ta đã không cần giúp, Kỳ
Quyên đành nói: “Vậy đồ đệ đi làm nhiệm vụ đi, sau này nếu có gì cần giúp đỡ
thì cứ tìm ta, ta nhất định sẽ không chối từ”.

“Được, đồ đệ nhớ rồi”.

Mr. Bottle trực tiếp tìm NPC truyền
tống rời khỏi đó. Kỳ Quyên muốn ra khỏi Tiêu Diêu Cư, đột nhiên nhớ ra nhiệm vụ
của tiểu đồ đệ hình như vẫn chưa xong… Như có thần giao cách cảm, Tiểu Tiểu
Pháp Sư cũng đột nhiên nói chuyện.

“Sư phụ sư phụ! Đồ đệ vừa đi vệ
sinh, quay lại đã thấy trên kênh môn phái nói sư phụ bị bắt vào địa lao, có thật
không ạ?”.

“…”. Bảo cô phải trả lời thế nào
đây?

“Đồ đệ còn nghe nói sư huynh Bottle
trong môn phái đã đích thân xuống nhà lao cứu sư phụ ra ngoài, có đúng vậy không
sư phụ?!”.

Kỳ Quyên im lặng rất lâu rồi mới mặt
dày trả lời nghi vấn của cậu ta: “Ừm, tất cả đều là sự thật”.

“Sặc. Sư phụ, đồ đệ sai rồi, là đồ
đệ làm liên lụy đến người. Đồ đệ quên rằng thần thú của môn phái là NPC, không
thể tấn công được!”.

Kỳ Quyên sầm mặt nói: “Không sao, mọi
chuyện đều qua rồi”.

“Nhưng, nếu không thể tấn công thần
thú, vậy thì nhiệm vụ đó phải làm thế nào hả sư phụ?”.

“Ta cũng không biết, hay là con vào
kênh môn phái mà hỏi bọn họ?”.

“Đồ đệ đã hỏi rồi, rất nhiều người
đều nói nhiệm vụ này quá khó nên bỏ qua không làm. Nhưng đồ đệ muốn làm, phần
thưởng rất nhiều, làm xong đồ đệ có thể nâng cấp luôn”.

“Ồ, thế thì chờ chút, để ta tìm người
hỏi cho”.

Kỳ Quyên từ trước tới nay đều giúp
người đến cùng, nhiệm vụ của tiểu đồ đệ chưa làm xong, cô cũng không tiện bỏ
đi, chỉ có thể mặt dày chat riêng với Mr. Bottle. Không hiểu vì sao cô luôn cảm
thấy đại đồ đệ Mr. Bottle có sức mạnh vô cùng to lớn, quả thực giống như GM
(người quản lý game), nhiệm vụ của Tiêu Diêu Cư, hỏi anh ta chắc chắn không
sai.

“Bottle online không?”.

“Có, sao vậy sư phụ?”.

“Nhiệm vụ [Tứ đại thần thú] của môn
phái đồ đệ đã làm chưa?”.

“Làm rồi”.

“Có thể đến giúp sư đệ của con được
không. Cậu ta nói không biết
làm”.

[Tin nhắn hệ thống]: [Mr. Bottle]
xin gia nhập nhóm của bạn.

Kỳ Quyên lập tức ấn đồng ý, thấy
avatar của anh ta vốn dĩ đang là màu xám “hiện đang ở vị trí khác” nhưng lại
nhanh chóng bật sáng, rõ ràng là anh ta vừa mới đến địa đồ khác nhưng lại quay
về Tiêu Diêu Cư.

Thật
là làm phiền anh ta…

Nhìn
avatar vụt sáng trong nhóm, Kỳ Quyên có chút ngại ngùng, tìm chuyện nói với tiểu
đồ đệ: “Giới thiệu một chút, đây là đại sư huynh của con”.

Tiểu
Tiểu Pháp Sư vội vàng ngoan ngoãn chào hỏi: “Chào đại sư huynh!”.

Mr. Bottle hờ hững nói: “Ừm”.

Kỳ Quyên đắp thêm một lớp gạch lên
da mặt của mình: “Bottle, nhiệm vụ thần thú ấy phải làm như thế nào, đồ đệ dạy
cậu ta nhé”.

Mr. Bottle im lặng một lúc, đánh một
hàng hướng dẫn làm nhiệm vụ siêu dài: “Nhiệm vụ này kiểm tra kiến thức ngũ hành
tương sinh tương khắc. Huyền Vũ là thủy, Chu Tước là hỏa, Bạch Hổ là kim, Thanh
Long là mộc. Căn cứ vào nguyên tắc thủy khắc hỏa, hỏa khắc kim, kim khắc mộc,
cũng chính là Huyền Vũ khắc chế Chu Tước, Chu Tước khắc chế Bạch Hổ, Bạch Hổ khắc
chế Thanh Long”.

“Hiểu rồi chứ?”.

Thật… thật là chuyên nghiệp!

Kỳ Quyên thật sự phục sát đất.

Chả trách anh ta làm nhiệm vụ nâng
cấp nhanh như vậy, một nhiệm vụ nho nhỏ cũng có thể suy ra một đống kiến thức lịch
sử về thần thú thượng cổ. Nếu đổi lại là Kỳ Quyên với tính cách nóng nảy, nhìn
thấy nhiệm vụ mình không biết thì sẽ kiên quyết bỏ qua.

Rõ ràng là Tiểu Tiểu Pháp Sư cũng
giật mình sững sờ trước mớ lý luận ngũ hành tương khắc này, suy ngẫm một lúc
lâu mới nói: “Đệ vẫn chưa hiểu, sư huynh có thể nói đơn giản một chút được
không? [Toát mồ hôi]”.

Kỳ Quyên nói: “Ta cũng không hiểu lắm
[Toát mồ hôi]”.

Nhìn hai biểu tượng [Toát mồ hôi]
trong nhóm, Ôn Bình không kìm được mỉm cười, tiếp tục ôn hòa giải thích: “Đệ đi
nói chuyện với Huyền Vũ, lấy thủy linh châu thuần phục Chu Tước, nói chuyện với
Chu Tước lấy hỏa linh châu thuần phục Bạch Hổ, rồi nói chuyện với Bạch Hổ lấy
kim linh châu thuần phục Thanh Long, vậy là nhiệm vụ hoàn thành, đơn giản như vậy
thôi:)”.

“…”. Kỳ Quyên dùng dấu ba chấm cũng
khó có thể diễn tả tâm trạng lúc này.

Tiểu Tiểu Pháp Sư vui mừng nói: “A!
Đệ hiểu rồi! Chính là nói thuộc tính của tứ đại thần thú thực ra là tương sinh
tương khắc đúng không? Hoàn toàn không cần phải giết từng con một mà để chúng
khắc chế lẫn nhau là được?”.

“Đúng rồi”.

“Cảm ơn đại sư huynh! Đệ hiểu rồi,
đệ đi làm nhiệm vụ đây, bye bye sư phụ! Bye bye sư huynh!”.

Nhìn Tiểu Tiểu Pháp Sư nhảy chân
sáo đi làm nhiệm vụ, nhất thời tâm trạng của Kỳ Quyên khó có thể diễn tả được.

Với tư duy bạo lực của cô, nhìn thấy
hai chữ “thuần phục”, phản ứng đầu tiên chính là chém chết. Cô chém chết Thanh
Long, choảng nhau với Bạch Hổ, chưa kể nhiệm vụ chưa hoàn thành, kết quả còn biến
thành quan hệ thù hận với Tiêu Diêu Cư. Thì ra nhiệm vụ này hoàn toàn không cần
giết thần thú, mà là nói chuyện với chúng, lấy đạo cụ khắc chế lẫn nhau là có
thể hoàn thành.

Kỳ Quyên cảm thấy mình thật bi thảm,
mất mặt với cả môn phái Tiêu Diêu Cư = =.

Mr. Bottle thấy sư đệ hiểu cách làm
nhiệm vụ rồi, nên nói: “Nếu không có chuyện gì thì đồ đệ đi trước đây”.

Kỳ Quyên vội nói: “Đi đi đi đi, đồ
đệ làm việc của mình đi, làm phiền đồ đệ rồi!”.

Mr. Bottle nhắn lại một câu: “Sư phụ
đừng khách sáo:)”.

Đúng lúc ấy, đột nhiên màn hình hiện
lên tin nhắn hệ thống:

Hiệp sĩ [Mr. Virus], giới tính nam,
cấp 45, môn phái [Danh Kiếm Sơn Trang] xin gia nhập nhóm của bạn.

Mr. Virus?

Kỳ Quyên nhìn cái tên này, thầm
nghĩ chắc là bạn của Mr. Bottle, nên liền ấn đồng ý.

Mr. Virus vừa vào nhóm là bắt đầu
than phiền: “Ở Lạc Dương chưa đến mười giây đã không thấy bóng dáng đâu cả, cậu
đang làm cái gì đấy?”.

“Giúp người khác làm nhiệm vụ”. Thái
độ của Mr. Bottle vẫn rất bình tĩnh, “Đúng rồi, giới thiệu một chút, đây là sư
phụ của mình”.

“Sư phụ của Bottle? Xin chào”.

Kỳ Quyên cũng khách sáo chào hỏi: “Ừm,
xin chào Mr. Virus”. Ngừng một lát rồi nói: “Đồ đệ tiếp tục làm nhiệm vụ đi
nhé, ta out đây”.

[Tin nhắn hệ thống]: [Hoa Đỗ Quyên
Nở] ra khỏi nhóm.

Hai người còn lại trong nhóm tròn mắt
nhìn nhau.

Sau một hồi im lặng rất lâu, Mr.
Virus mới nói: “Sư phụ của cậu nói out là out, ngay cả hai từ bye bye mình còn
chưa kịp gõ...”.

“Mình cũng vậy…”.

“Đây chính là out chớp nhoáng trong
truyền thuyết?”.

Mr. Bottle mỉm cười, “Những người
nóng vội đều như vậy, quen rồi thì thấy bình thường”.

“Ha ha, cậu vừa về môn phái cứu người,
chính là đi cứu cô ta?”.

“Ừm”.

“Xảy ra chuyện gì mà cậu phải đích
thân đi cứu?”.

Mr. Bottle dùng một câu tổng kết ngắn
gọn: “Cô ấy bật mô thức tàn sát chạy đến môn phái của bọn mình, đánh chết một
thần thú trong môn phái, sau đó bị vệ sĩ bắt vào địa lao”.

Mr. Virus im lặng rất lâu, sau khi
tiêu hóa xong câu nói sơ lược ấy của anh mới thốt lên: “Sư phụ của cậu thật là
thú vị”.

Mr. Bottle cũng tỏ ý tán đồng: “Mình
cũng nghĩ như vậy”.

Hai người vừa nói chuyện, vừa đến
phía ngoài thành Lạc Dương tiếp tục làm nhiệm vụ. Suốt đường đi từ thành Đông đến
thành Tây, nhanh chóng lên cấp 46.

Cấp 46 có một nhiệm vụ độ khó cấp bốn
sao tên là [Hộ tống Tiểu Thất], nhiệm vụ yêu cầu người chơi trong vòng một phút
hộ tống NPC [Tiểu Thất] từ trạm dừng chân ở thành Đông Lạc Dương đến quán trà ở
thành Tây, trên đường hộ tống sẽ xuất hiện rất nhiều thổ phỉ tấn công NPC [Tiểu
Thất], người chơi phải nhanh chóng giết chết thổ phỉ và đảm bảo Tiểu Thất bình
an đến điểm cuối cùng.

Hai người lập nhóm bắt đầu làm nhiệm
vụ. Nhiệm vụ cấp bốn sao quả thực rất khó, gần như là cứ đi được năm bước lại
xuất hiện thổ phỉ tấn công Tiểu Thất, từ nhóm hai người ban đầu đến nhóm năm
người, thậm chí có tinh anh quái cấp ba sao xuất hiện.

Hai người cẩn thận ứng phó, lúc
cách mục tiêu cuối cùng là [quán trà] không xa, đột nhiên trên màn hình của Ôn
Bình nhảy ra dòng thông báo màu đỏ:

[Tin nhắn hệ thống]: Bạn đang gặp
phải sự tấn công của người chơi [Nam Cung Mặc]!

[Tin nhắn hệ thống]: Bạn đang gặp
phải sự tấn công của người chơi [Nam Cung Du Nhiên]!

Hai người vốn dĩ vì bị yêu quái bao
vây tấn công mà chỉ còn lại một chút máu, đột nhiên bị tấn công bất ngờ, trong
phút chốc liền ngã vật ra đất.

[Tin nhắn hệ thống]: Bạn đã bị [Nam
Cung Mặc] giết chết!

[Tin nhắn hệ thống]: Nhiệm vụ [Hộ tống
Tiểu Thất] hết giờ, hộ tống thất bại, hãy từ bỏ nhiệm vụ sau đó quay lại nhận
nhiệm vụ!

Hai người bất ngờ bị giết không rõ
lý do, nằm tại chỗ không hiểu gì.

Im lặng một lúc, Mr. Bottle không
kìm được gõ trên kênh phụ cận hỏi: “Xin hỏi, giết tôi làm gì?”.

Mr. Virus: “Câu hỏi tương tự + 1”.

Nam Cung Mặc đáp: “Đồ đệ của Hoa Đỗ
Quyên Nở, giết ngươi không cần giải thích”.

Nam Cung Mặc ném lại câu nói đó rồi
cưỡi bạch mã bỏ đi.

Mr. Bottle và Mr. Virus nằm dưới đất,
nhìn xác của nhau, không hẹn mà gặp cùng im lặng.

Rất lâu sau, Mr. Virus không kìm được
nói: “Nếu là kẻ thù của sư phụ cậu tìm đến cửa, giết cậu là được rồi, vì sao
ngay cả mình cũng không buông tha?”.

Mr. Bottle thở dài nói: “Chuyện
này… quyền quyết định không nằm trong tay mình”.

Mr. Virus tiếp tục than phiền: “Lần
đầu tiên mình bị chết trong game mà lại là làm bia đỡ đạn. Như thế rất không có
mỹ cảm”.

Mr. Bottle: “Mình nhớ cậu đã từng
nói rằng giữa chúng ta có thứ gọi là tình bạn”.

Mr. Virus: “Hình như mình chưa từng
nói thế ^_^”.

Mr. Bottle: “Cậu nói rồi, mình chụp
lại rồi:)”.

Mr. Virus: “…”.

Mr. Bottle: “Nếu đã là bạn, cùng bị
giết là chuyện rất bình thường, đừng than phiền nữa, về địa phủ thôi”.

Mr. Virus: “...”.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3