Mối tình đầu của nàng Bọ Cạp - Chương 05 - Phần 4 - 5

(4)

Câu nói này vừa thốt ra, mọi người
đều vô cùng kinh ngạc, tới mức trong vòng nửa phút không có ai trả lời.

Trong Phụ Bản có dòng sông không có
gì là kỳ lạ, lúc nãy khi vào Đào Hoa Nguyên họ đã nhìn thấy dòng sông ở cửa,
cũng nghe thấy tiếng nước chảy. Nhưng vấn đề là lẽ nào bạn có thể bơi qua sông?

Kỳ Quyên không kìm được hỏi: “Có
sông thì có thể giúp gì được cho chúng ta?”.

Mr. Bottle nói: “Tìm ven bờ sông,
có lẽ có đường tắt”.

Vì Phụ Bản này là cửa thách thức của
nhiệm vụ đột phá nên không hề có bất kỳ chỉ dẫn nào, kim chỉ hướng trên địa đồ
nhỏ ở góc phải cũng chỉ hiển thị phạm vi trong bán kính mười mét. Đối với những
người lần đầu tiên bước vào Phụ Bản thì quả thực giống như mê cung.

Nếu đi đường lớn gặp quá nhiều đào
hoa tinh bị giết chết trong chớp nhoáng, vậy thì cũng chỉ có thể tìm xem có con
đường nhỏ nào khác không mà thôi.

Kỳ Quyên nghĩ một lúc rồi nói: “Thôi
được, cũng chỉ có cách này. Mọi người quay lại men theo bờ sông tìm xem sao”.

Đi một quãng đường rất xa để quay lại,
cuối cùng đã về đến cửa. Quả nhiên Kỳ Quyên nhìn thấy một dòng sông, trên sông có
cây cầu, bên cạnh cây cầu có một tấm biển bằng gỗ tên là “Đào Hoa Nguyên”, bên
dưới có viết một hàng chữ - Ai đột nhập sẽ chết.

Kỳ Quyên tin rằng phần lớn những
người nhìn thấy trên sông có cây cầu đều lựa chọn đi qua cây cầu đó chứ không
đi men theo bờ sông tìm đường khác. Cho dù nhìn thấy cảnh cáo “Ai đột nhập sẽ
chết” cũng sẽ chẳng có ai bận tâm. Lúc nãy mọi người đi qua cây cầu ấy không
chút do dự, lúc này nhìn kỹ lại mới thấy quả nhiên bên bờ sông còn có một con
đường nhỏ ngoằn ngoèo.

Trong lúc phấn khích, Kỳ Quyên
không kìm được tò mò chat riêng với Bottle: “Sao đồ đệ lại nghĩ ra điều đó?”.

Bottle nói: “Trong thế giới võ hiệp,
những người làm chuyện xấu thường không đi cửa chính:)”.

Kỳ Quyên nghĩ một lúc, cảm thấy lời
nói của anh ta cũng có lý. Những hiệp khách trong tiểu thuyết võ hiệp đều vượt
tường tìm đường tắt, đi đường lớn thường sẽ gặp phải mai phục và đánh úp. Ở đây
có dựng tấm biển với ba chữ “Đào Hoa Nguyên”, phía dưới còn viết một dòng chữ “Ai
đột nhập sẽ chết”, thực ra đã nhắc nhở rất rõ ràng rồi, chỉ có điều mọi người đều
không để ý.

Không ngờ anh ta lại chú ý đến chi
tiết này, Kỳ Quyên không kìm được khen ngợi: “Đồ đệ thật là cẩn thận”.

Mr. Bottle không hề khiêm tốn chút
nào: “Đúng vậy đúng vậy”.

“…”. Kỳ Quyên nghĩ rằng không nên
khen anh ta thì hơn, vừa khen anh ta đã hểnh mũi lên trời.

Trong kênh nhóm, Tiêu Tinh vui vẻ
nói: “Bottle nói đúng rồi, ở đây có một con đường nhỏ”.

Ngạo Thị Quần Hào: “Chúng ta đi xem
sao”.

Mr. Virus: “Đi bên trái hay bên phải?”.

Mr. Bottle: “Bên trái đi”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Bên trái đi”.

Hai dòng chữ xuất hiện cùng lúc
trên kênh nhóm, mọi người không kìm được im lặng ba giây.

Chờ Một Ngày Nắng: “Sư phụ và đồ đệ
quả nhiên là có thần giao cách cảm”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Trùng hợp mà
thôi”.

Mr. Bottle: “Trùng hợp mà thôi:)”.

Ngạo Thị Quần Hào: “...”.

Chờ Một Ngày Nắng: “Thôi tôi không
nói nữa”.

Mr. Virus: “Ha ha ha ha”.

Kỳ Quyên ngồi trước máy tính có
chút tức giận khi bị cười, bên trái và bên phải, hai chọn một, chọn giống nhau
chẳng phải là trùng hợp sao? Có gì đáng cười cơ chứ. Cái tay Mr. Virus kia có cần
phải làm ra vẻ ngạc nhiên như vậy không.

Kỳ Quyên ho một tiếng, nghiêm túc
gõ ba chữ: “Bắt đầu thôi!”.

Nhóm trưởng ra lệnh, mọi người cùng
tiến lên con đường nhỏ bên trái.

Không giống đường lớn, một bên đường
nhỏ là dòng sông trong vắt, một bên là rừng hoa đào, số lượng đào hoa tinh gặp
phải ít hơn đi thẳng qua rừng hoa đào trên một nửa. Mặc dù một lần gặp năm tên
vẫn rất áp lực nhưng chí ít cũng không bị giết chết trong chớp nhoáng.

Ngạo Thị Quần Hào rõ ràng là lính mới
tò te, dụ yêu quái lúc nào cũng để chúng chạy mất, Virus và Đỗ Quyên tấn công
hơi cao một chút là tiểu quái liền chạy về phía họ. Cuối cùng Kỳ Quyên đã hiểu
hàm ý thực sự câu cậu ta nói lúc đầu “Tôi không có kinh nghiệm, cả nhóm mà bị
tiêu diệt thì đừng trách tôi”.

Tiêu Tinh thêm máu cho Ngạo Thị Quần
Hào mà cảm thấy vô cùng run sợ. Có một lần thấy cậu ta sắp hết máu, còn tưởng cậu
ta sắp chết, may mà lúc quan trọng Bottle dùng rùa làm bia đỡ đạn chống đỡ vài
giây. Còn có một lần, cậu ta không dụ được tiểu quái khiến Hoa Đỗ Quyên Nở và
Mr. Virus bị bao vây. Tiêu Tinh không hỗ trợ được, Mr. Bottle quả quyết triệu
hoán Thanh Long làm thuật chữa trị tập thể…

Tiêu Tinh không kìm được xuýt xoa,
bốn con thú của Bottle mỗi con có một chức năng, Thanh Long thêm máu, Bạch Hổ tấn
công theo nhóm, rùa Huyền Vũ làm bia đỡ đạn, còn Chu Tước hiện nay vẫn chưa được
anh ta triệu hoán, không biết có tác dụng gì. Mặc dù mỗi thần thú triệu hoán
đơn độc không hề lớn mạnh nhưng lúc cấp bách lại rất hữu dụng, cần thứ gì là cung
cấp thứ đó, quả đúng là bộ trưởng bộ hậu cần của mọi người.

Có bộ trưởng bộ hậu cần lợi hại như
vậy, một nhũ mẫu như Tiêu Tinh cũng cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều.

Cứ như vậy đi hết quãng đường, mặc
dù có nguy hiểm nhưng không hề hấn gì. Quả nhiên đến cuối con đường nhỏ, mọi
người phát hiện một tòa đình viện. Ở cổng là hai vệ sĩ thân hình cao lớn.

Trải qua một đoạn đường cọ xát, mọi
người phối hợp đã có mức độ ăn ý nhất định. Kỳ Quyên khống chế tên vệ sĩ bên
trái, mọi người tập trung hỏa lực nhanh chóng đánh chết tên bên phải, đợi tên
bên trái tỉnh lại thì nhanh chóng chuyển mục tiêu.

Họ đánh chết hai tên vệ sĩ trước cửa
một cách thuận lợi, bước vào trong thì nhìn thấy một cô gái áo đỏ đang ngồi
chơi đàn, trên đầu có viết tên của cô ta - “Đào Hoa Tiên”, màu sắc của tên là
màu tím hiếm thấy.

Quái vật trong game chia thành năm
sao, quái vật tên màu tím là Boss cấp bốn sao, cần cả nhóm phối hợp mới có thể
giết chết. Trong hành trình nâng cấp từ cấp 1 đến cấp 50, yêu quái lợi hại nhất
mà mọi người cần phải tiêu diệt là tinh anh quái cấp ba sao, đây là lần đầu
tiên họ thấy Boss cấp bốn sao.

Nhìn Boss “Đào Hoa Tiên” xinh đẹp với
tên màu tím này, tâm trạng của mọi người không khỏi có chút phấn khích.

Ngạo Thị Quần Hào: “Tên này đánh thế
nào? Có chiến lược tấn công không?”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Trước mắt vẫn
chưa có, tất cả đều đang trong giai đoạn khám phá”.

Chờ Một Ngày Nắng: “Thử xem sao, hi
hi, dù sao thì chết ở đây cũng không bị trừng phạt ^_^”.

Ngạo Thị Quần Hào: “Ok, vậy thì tôi
bắt đầu đây”.

Mr. Bottle: “Ừm, bắt đầu đi:)”.

Ngạo Thị Quần Hào: “Tôi bắt đầu thật
nhé?”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Mau bắt đầu đi!”.

Ngạo Thị Quần Hào: “Chờ chút, uống
ngụm nước”.

Tin nhắn hệ thống: Đồng đội [Ngạo
Thị Quần Hào] offline.

Mọi người không còn gì để nói, đang
vui thì đứt dây đàn rõ ràng là nói loại người này.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Uống nước uống đứt
dây mạng?”.

Chờ Một Ngày Nắng: “Offline kỹ thuật?”.

Mr. Virus: “Chơi game bị bố mẹ phát
hiện, rút nguồn điện?”.

Mr. Bottle: “Có lẽ là xúc động quá
đạp đứt mạng?”.

Bottle vừa nói xong câu ấy, đột
nhiên Ngạo Thị Quần Hào lại online.

Ngạo Thị Quần Hào: “Xin lỗi, xúc động
quá, đạp đứt mạng”.

Mr. Bottle: “…”.

Mr. Virus: “Cậu có thể đi xem bói
được đấy!”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “= =”.

Trước sự mong đợi của mọi người, Ngạo
Thị Quần Hào mới đăng nhập lại lấy hết dũng khí tiến về phía Đào Hoa Tiên. Đào
Hoa Tiên đang chơi đàn bỗng nhiên bị làm phiền tỏ ra rất không vui, trên đỉnh đầu
hiện lên một câu “Kẻ nào xông vào cấm địa Đào Nguyên của ta!”, sau đó đứng dậy
bay về phía mọi người!

Ngạo Thị Quần Hào vội vàng sử dụng
kỹ năng chiến sĩ “Thành đồng vách sắt” nâng cao khả năng phòng ngự lên 100 điểm,
“Huyết chiến bát phương” tạo thành 1000 điểm sát thương vật lý với mục tiêu, “Rồng
gầm” ép đối phương tấn công mình…

Hàng loạt kỹ năng được tung ra khiến
Ngạo Thị Quần Hào trong vai trò main tank nhanh chóng thu hút toàn bộ sự chú ý
của Đào Hoa Tiên, những người khác thấy cậu ta dụ được yêu quái, lập tức theo
chân cậu ta vào khu vực chiến đấu, tập trung hỏa lực bắt đầu tấn công Đào Hoa
Tiên, còn Tiêu Tinh thì chuyên tâm quan sát sinh mệnh của cả đội để thêm máu
cho mọi người.

Năm người phối hợp ăn ý, đánh quái
vô cùng thuận lợi. Máu của Đào Hoa Tiên nhanh chóng bị đánh tới 90%. Đúng lúc mọi
người đang nghi ngờ liệu có phải tên Boss này quá đơn giản hay không thì đột nhiên
Đào Hoa Tiên vung tay áo phóng ra kỹ năng tấn công theo nhóm - “Hoa bay tan
tác”.

Cùng với bốn chữ này xuất hiện trên
màn hình, những cánh hoa đào từ trên trời rơi xuống, người chạm phải cánh hoa lập
tức chịu 2000 điểm sát thương pháp thuật.

Tiêu Tinh thêm máu cho Ngạo Thị Quần
Hào vốn đã rất gian khổ rồi, huống hồ là đối mặt với tình huống cả đội bị mất
máu, luống cuống dùng kỹ năng thêm máu theo nhóm. Đáng tiếc là lượng máu quá
ít, không có cách nào chăm sóc cho nhiều người như vậy.

Đào Hoa Tiên tiếp tục ở đó hét “Hoa
bay tan tác!”.

Lại một rừng cánh hoa từ trên trời
rơi xuống, cuối cùng mọi người không chống đỡ được, tất cả gục xuống, cả nhóm bị
tiêu diệt.

(5)

Sau khi cả năm người cùng gục xuống,
Đào Hoa Tiên vung tay áo một cách vô cùng phóng khoáng rồi quay về vị trí cũ,
ngồi xuống ghế tiếp tục chơi đàn. Dáng vẻ thư thái như thể đang chế nhạo năm kẻ
ngu ngốc chết dưới chân mình.

Những người nằm dưới đất ngước nhìn
Đào Hoa Tiên đầy máu sống lại, không khỏi cảm thấy tức ngực.

Sau một hồi im lặng, năm người hiểu
ý cùng ấn “quay về trận địa phục sinh”, quay về cửa Phụ Bản.

Chờ Một Ngày Nắng: “Đánh nữa
không?”.

Ngạo Thị Quần Hào: “Sặc, kỹ năng tấn
công theo nhóm thật lợi hại”.

Chờ Một Ngày Nắng: “Đúng vậy, tấn
công theo nhóm trong phạm vi lớn lại còn liên tiếp hai lần, muốn tránh trừ phi
là chui xuống đất >_<”.

Mr. Virus: “Dĩ nhiên có thể đứng
sau mông Boss ^_^”.

Chờ Một Ngày Nắng: “…”.

Mr. Bottle: “Có lẽ có thể thử”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Thử cái gì?”.

Mr. Bottle: “Cách mà Virus nói”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “…”.

Mọi người không còn gì để nói.
Bottle kiên nhẫn giải thích: “Thực ra lúc nãy khi Đào Hoa Tiên phóng kỹ năng tấn
công theo nhóm, trong phạm vi một mét phía sau cô ta không có mưa cánh hoa. Điều
đó cũng có nghĩa là nếu chúng ta đứng sau lưng cô ta, có lẽ sẽ không bị ảnh hưởng”.

Mr. Virus: “Không sai, chính là như
vậy”.

Chờ Một Ngày Nắng: “Hình như cũng
có lý?”.

Mr. Virus: “Đó là vô cùng có lý”.

Ngạo Thị Quần Hào: “Hay là chúng ta
thử xem?”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Thôi được, thử
xem!”.

Cả nhóm lại một lần nữa đi từ cửa,
đi men theo con đường nhỏ dọc bờ sông về phía trước. Vì trước đó đào hoa tinh
trên đường đã bị đánh chết nên lần này trên đường không có bất kỳ trở ngại nào,
trực tiếp đến thẳng chỗ của Boss.

Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, Ngạo Thị
Quần Hào nói: “Tôi bắt đầu đây!” sau đó cầm thương lao về phía Boss.

Giống hệt lúc nãy, đánh đến 90%
máu, đột nhiên trên đỉnh đầu của Đào Hoa Tiên hiện lên hàng chữ “Hoa bay tan
tác”, Hoa Đỗ Quyên Nở cùng Mr. Bottle nhanh tay nhanh mắt, nhanh chóng dùng
khinh công bay ra phía sau Boss. Chờ Một Ngày Nắng phản ứng chậm một nhịp, suýt
chút nữa thì bị cánh hoa chôn sống.

May mà không bị làm sao, Tiêu Tinh
nhấn phím 1 trên bàn phím theo phản xạ, thêm máu cho mình để bảo toàn tính mạng,
mọi người cùng đứng sau lưng Boss nhìn trận mưa hoa rực rỡ kết thúc, cuối cùng
cũng thở phào nhẹ nhõm.

Khi đánh đến 70% máu, Đào Hoa Tiên
lại một lần nữa tung ra kỹ năng tấn công theo nhóm “Hoa bay tan tác”. Rút kinh
nghiệm lần trước, mọi người phối hợp ăn ý nhanh chóng chạy ra sau lưng Boss, quả
nhiên thuận lợi vượt qua.

Kỹ năng tấn công theo nhóm vốn rất
đáng sợ sau khi tìm được cách phá giải bỗng biến thành trò ngắm cảnh, mọi người
chạy ra sau lưng Boss trêu chọc cô ta một cách khoái trá.

Mr. Bottle: “Quả nhiên tất cả Boss
đều là hổ giấy:)”.

Mọi người đều vô cùng tán đồng với
ý kiến đó!

Đào Hoa Tiên sau khi phóng năm lần “Hoa
bay tan tác”, lượng máu đã giảm xuống 10%, vạch máu bắt đầu không ngừng phát
sáng. Đây chính là trạng thái “hồng huyết” của Boss trong game.

Ở trạng thái hồng huyết, những Boss
khác nhau sẽ có biểu hiện khác nhau. Có Boss sẽ tăng cường phòng ngự, tăng mức
sát thương. Có Boss sẽ phóng ra kỹ năng sát thương trong phạm vi rộng. Có Boss
sẽ triệu hoán trợ thủ, thậm chí có Boss sẽ phân thân.

Đào Hoa Tiên là một Boss đặc biệt.
Cô ta không tăng cường phòng ngự cũng không điên cuồng sát thương mà cười lớn rồi
tự nổ.

Tự nổ có nghĩa là trước lúc chết đột
ngột phát nổ như bom hẹn giờ, bản thân chết rồi đồng thời cũng muốn kéo theo tất
cả mọi người cùng chết với cô ta. Kỹ năng này đơn thuần là hại người không lợi
mình, rất độc ác.

Năm người không hề có sự đề phòng
ôm hận chết cùng Đào Hoa Tiên khi cô ta tự nổ.

Nhìn “gói đồ thần bí mà Đào Hoa
Tiên bỏ lại” phát sáng dưới đất, năm người đều ức chế đến ộc máu.

Mệt đến chết đi sống lại, khó khăn
lắm mới đánh chết Boss, cô ta tự nổ làm cả nhóm bị tiêu diệt không sao, quan trọng
là phải sống lại quay về cửa, chạy cả quãng đường xa để nhặt thứ mà cô ta đánh
rơi… Thiết kế này đúng là củ chuối.

Mọi người vẫn chưa hết ức chế thì đột
nhiên toàn máy chủ hiện lên một dòng thông cáo với cỡ chữ lớn:

Chúc mừng hiệp sĩ “Hoa Đỗ Quyên Nở,
Chờ Một Ngày Nắng, Mr. Bottle, Mr. Virus, Ngạo Thị Quần Hào” đã thuận lợi thông
qua Phụ Bản Đào Hoa Nguyên, dẫn đầu giết chết “Đào Hoa Tiên”, hoàn thành thành
tựu “Tung hoành giang hồ”!

Thông tin này vừa tung ra, toàn bộ
máy chủ bỗng chốc sục sôi!

[Thế giới] [Manh Manh Không Cần Tiền]:
Sặc! Có người qua đột phá rồi sao?

[Thế giới] [Tiểu Tiểu Pháp Sư]: Tôi
nhìn thấy sư phụ tôi rồi! Sư phụ tôi và đại sư huynh của tôi cùng qua đột phá,
chúc mừng chúc mừng!

[Thế giới] [Đường Hiểu]: Các vị đại
hiệp xin hãy dẫn tôi qua đột phá! Xin được bái sư! Xin được bao nuôi! Nước mắt
đầm đìa cầu xin!

[Thế giới] [Tiêu Sái Ca]: Các vị thật
đúng là trâu bò, tôi đến Đào Hoa Nguyên bị một đám đào hoa tinh cắn đến nỗi
không còn xương cốt!

[Thế giới] [Tên Lại Trùng Rồi]: Lợi
hại lợi hại, bái phục bái phục! Các hiệp sĩ trâu bò qua bằng cách nào vậy, có
thể viết chiến lược tấn công cho chúng tôi tham khảo được không?

Những thông tin trên kênh Thế giới
khiến mấy nhân vật chính vô cùng kinh ngạc, dĩ nhiên là vui sướng nhiều hơn.

Chờ Một Ngày Nắng: “Không ngờ chúng
ta là nhóm đầu tiên qua cửa, ha ha ha, còn thông cáo toàn máy chủ nữa chứ
>_<”.

Mr. Virus: “Khụ khụ, đăng thông cáo
như thế này tôi ngại quá…”.

Ngạo Thị Quần Hào: “A a a a, thật
quá quá quá quá ngạc nhiên. Tôi chơi game lâu như vậy mà chưa bao giờ được lên
thông cáo, cảm ơn các vị, được theo các vị, tôi cảm thấy thật sự rất vinh hạnh!”.

Mr. Bottle: “Mọi người hợp tác vui
vẻ:)”.

Mr. Virus: “Vô cùng vui vẻ ^_^”.

Chờ Một Ngày Nắng: “Hết sức vui vẻ!”.

Ngạo Thị Quần Hào: “Thật sự quá
vui! Sau này tôi sẽ theo mọi người, nào lại đây, mau add nick!”.

Mọi người bận rộn add nhau, nửa
phút sau…

Mr. Bottle: “Sư phụ tôi đâu?”.

Mr. Virus: “Đúng rồi, Đỗ Quyên
đâu?”.

Chờ Một Ngày Nắng: “Sao không nói
gì? Offline rồi sao?”.

Ngạo Thị Quần Hào: “Xúc động tới mức
không thể nói lên lời được sao?”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Đang nhặt đồ”.

Mọi người im lặng.

Khi mọi người đều đang kích động vì
tên của mình được lên thông cáo toàn máy chủ, Kỳ Quyên đã sớm sống lại quay về
chỗ cũ, chạy đến chỗ Boss bị tiêu diệt, nhặt lấy gói đồ bị rơi. Sở dĩ cô bình
tĩnh như vậy là bởi vì… cô chơi game thường xuyên được đăng lên thông cáo toàn
máy chủ vì thành tích thứ nhất thứ nhì, còn thường xuyên bị người ta đọc loa chửi
rủa… đã quen rồi.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Những thứ Boss
làm rơi, có nhẫn của cầm sư, dây chuyền của y sư, giày của kiếm khách, tôi đã
căn cứ vào nghề nghiệp nhét vào túi mọi người rồi”.

Chờ Một Ngày Nắng: “Cảm ơn chị
Quyên ^_^”.

Mr. Virus: “3Q3Q (Thank you)”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Còn có một ít
nguyên liệu khâu vá, vải vóc gì gì đó, ai cần?”.

Mr. Bottle: “Cho đồ đệ đi, dùng làm
trang bị”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Được, cho đồ đệ”.

Hoa Đỗ Quyên Nở: “Còn có linh châu,
có thể đổi điểm cống hiến với sư môn, cho Ngạo Thị nhé. Cậu ta chưa lấy gì cả”.

Ngạo Thị Quần Hào: “Không sao không
sao, không cần cho tôi! Nhóm trưởng cầm đi, sau này tôi đi theo nhóm trưởng là
được rồi, hi hi, mọi người không chê tôi kém cỏi, tôi đã rất cảm động rồi!”.

Rõ ràng là Ngạo Thị Quần Hào đã coi
mấy người này là cao thủ đẳng cấp hiếm gặp trong game, có thể ôm chân đại thần,
dĩ nhiên là không nên dễ dàng buông ra.

Có điều Kỳ Quyên vẫn rất nguyên tắc,
đồ bị rơi khi đánh Boss, ba người lấy trang bị, một người lấy nguyên liệu, còn
lại đạo cụ đổi điểm cống hiến của sư môn dĩ nhiên nên chia cho Ngạo Thị Quần
Hào. Mặc dù cậu ta không mấy giỏi giang, nhưng không có công lao cũng có khổ
lao, không thể để người ta làm việc không công. Thế nên Kỳ Quyên quyết đoán
chia linh châu cho Ngạo Thị Quần Hào.

Ngạo Thị Quần Hào nhìn thấy trong
túi của mình có thêm một viên linh châu, cảm động tới mức không thể cảm động
hơn được nữa, càng kiên định hơn với niềm tin và quyết tâm “sau này sẽ theo chị
Đỗ Quyên”.

Mọi người đang vui sướng tận hưởng
thành quả thắng lợi mà đâu biết, cùng lúc đó, cùng một Phụ Bản Đào Hoa Nguyên,
các thành viên của một nhóm khác đang nghiến răng nghiến lợi, tức ngực thổ huyết.

Lúc ấy, Đào Hoa Tiên của họ đã bị
đánh tới 10% lượng máu, đúng lúc Đào Hoa Tiên vừa mới tự nổ thì đột nhiên trên
kênh Thế giới nhảy ra thông tin “Chúc mừng hiệp sĩ Hoa Đỗ Quyên Nở… dẫn đầu
tiêu diệt Đào Hoa Tiên hoàn thành thành tựu [Tung hoành giang hồ]”.

Là bang chủ của một bang phái lớn
nhất nhì trong toàn máy chủ, Nam Cung Ức bày tỏ, cảm giác trong lòng có một vạn
con voi chạy qua thật sự không thể hình dung được!

Nam Cung Ức hỏi trong kênh nhóm: “Hoa
Đỗ Quyên Nở là ai?”.

“Chưa từng nghe nói”.

“Ừm, vậy thì các anh em lưu ý một
chút, tôi muốn tư liệu chi tiết về người này”.

“Đại ca, anh muốn làm gì?”.

“Cậu nghĩ xem tôi có thể làm gì?”.

“Việc này, anh có thể làm rất nhiều,
ví dụ như theo đuổi này, truy sát này,… bọn em không đoán ra nên mới hỏi mà”.

“Ừm, lôi kéo sang bên mình”.

“…”.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3