Vô hạn khủng bố - Quyển 16 - Chương 15 - Phần 2

Tại bộ phim kinh dị lần trước,

A Nightmare on Elm street, Trương Hằng đã có nhận thức sâu sắc hơn về huyết thống tinh linh của mình. Kỹ năng bắn ra Điện chi tiễn các loại là dựa vào năng lượng trong cơ thể để phát huy uy lực, mà trong bộ phim kinh dị lần trước hắn đã học được cách phân chia năng lượng để sử dụng chứ không phải là một lần bắn ra hết như trước. Sau đó hắn cũng có được một số ý tưởng, ví dụ truyền năng lượng vào tên như Điện chi tiễn, sau đó dùng những mũi tên đó để sử dụng Bạo liệt tiễn…

- Bạo liệt Điện chi tiễn!

Truyền uy lực của Điện chi tiễn vào mũi tên, sau đó sử dụng bạo liệt tiễn, như thế sợ rằng chỉ với Bạo liệt tiến ba mũi, sau khi tăng cường thêm uy lực của Điện chi tiễn, sức mạnh đã tăng lên không biết là bao nhiêu lần!

Ba mũi tên dùng tốc độ mắt thường không thể theo kịp va chạm phát nổ giữa không trung, đến mũi tên cuối cùng đã phảng phất như một luồng điện quang bắn vào ngực Thần số hiệu 1, trực tiếp đâm trúng gợn sóng như nước chảy đột ngột xuất hiện, tiếp đó xuyên thẳng vào trong, bắn trúng cơ thể Thần số hiệu 1…

Uy lực Bạo liệt Điện chi tiễn của Trương Hằng thật sự kinh người, chỉ một đòn đã phá vỡ tầng bảo vệ như nước chảy, bắn trúng ngực Thần số hiệu 1. Mũi tên nhìn vô cùng nhỏ bé nhưng lại thể hiện uy lực mạnh mẽ vô song, chỗ ngực Thần số hiệu 1 bị bắn trúng bắt đầu tan vỡ, chỉ sau nháy mắt đã xuất hiện một hố lớn đường kích hơn bốn mét, gần như xuyên thấu quá ngực, chỉ là… Cực kỳ đáng tiếc, khi mũi tên đâm chính diện vào vòng bảo vệ đã hơi bị lệch phương hướng, không hoàn toàn bắn trúng khối tinh thể phát sáng ở chính giữa ngực Thần số hiệu 1 mà chỉ đâm vào bên ngực trái.

Theo một tiễn bắn bị thương Thần số hiệu 1, từ vết thương của nó trào ra một lượng lớn chất lỏng màu tím, có lẽ đó là loại máu tươi đặc biệt của nó. Tiếp đó, Thần số hiệu 1 thét lên chói chang, khối tinh thể chỗ ngực nó lại lấp lóe kịch liệt, dọa mấy người Trương Hằng phải vội vã chạy khỏi chỗ đang đứng.

Bất quá lần này chỗ ngực Thần số hiệu 1 sáng lên nhưng lại không bắn ra xung động phát nổ như trước mà toàn thân tỏa ra một luồng ánh sáng màu bạc. Tiếp đó, chỗ ngực trái bị xuyên thủng của nó bắt đầu từ từ khép lại, máu thịt màu đỏ tím điên cuồng chuyển động, phảng phất như sinh ra vô số xúc tu, sợi thịt. Chính những xúc tu, sợi thịt đó bắt dầu không ngừng chữa trị vết thương bị hư tổn, hơn nữa còn khôi phục với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường, chỉ mất mấy giây, lỗ hổng to lớn đã lành lại được hơn một nửa.

“Sức công kích mạnh mẽ, sức khôi phục siêu cường, sức phòng ngự siêu khủng bố… Con quái vật này chính là Thần số hiệu 1 sao? Hơn nữa đây vẫn gọi là bản không hoàn chỉnh! Mẹ nó, thế thì bản hoàn chỉnh sẽ còn tới mức nào?”

Trịnh Xá đau khổ nghĩ thầm. Một tiễn của Trương Hằng mặc dù chưa thể hoàn toàn tiêu diệt hoặc làm trọng thương Thần số hiệu 1 nhưng đã làm chậm lại tốc độ nhảy đến của nó. Mà Trịnh Xá đã tiến vào trạng thái Hủy diệt, dựa vào siêu tốc độ của Thế chung quy cũng đuổi kịp Thần số hiệu 1 khi nó còn cách quảng trường hai, ba trăm mét. Trịnh Xá dùng sức đạp mạnh, mặt đất lập tức nứt toác, hắn vọt lên cao gần trăm mét, lại thêm mấy lần Nguyệt bộ, cuối cùng đã tới ngay trên đỉnh đầu Thần số hiệu 1. Tiếp theo hắn không chút nghĩ ngợi, vung Hổ hồn đao lên cao quá đầu, dùng sức chém thẳng xuống vòng bảo vệ sức mạnh tâm linh của Thần số hiệu 1.

Một phiến đao mang màu trắng mờ mịt như sương mù hạ xuống, nhất thời trên vòng bảo vệ sức mạnh tâm linh vang lên một loạt tiếng nổ ầm ầm. Mỗi phần đao mang sương mù đều như thực chất, mỗi tiếng nổ vang lên đều là một phần đao mang sương mù chém trúng vòng bảo vệ sức mạnh tâm linh. Nếu là người bình thường, dưới một đao này chém xuống đã sớm biến thành thịt vụn nhưng tầng bảo vệ sức mạnh tâm linh trước mắt ngoại trừ nhiều thêm chút gợn sóng ra thì không ngờ đến cả một vết nứt cũng không có, hơn nữa còn như thực chất, chấn cho hổ khẩu Trịnh Xá đau đớn kịch liệt, trong lòng hắn lập tức vô cùng kinh hãi.

Tại thế giới trong mơ, Trịnh Xá cũng đã thấy qua sức mạnh tâm linh, ánh sáng tâm linh, hay là trường lực AT gì đó này. Mặc dù nhiều tên gọi như vậy nhưng chung quy lại hắn cũng có chút minh bạch đây là thứ gì, đó hẳn là một loại sức mạnh của sinh mạng mà người đạt tới cơ nhân tỏa tầng thứ tư có thể lĩnh ngộ được. Cũng có thể nói đó là bước mở đầu khống chế năng lượng của tầng thứ tư, có chút tương tự với tín niệm lực của Sở Hiên. Chỉ là yếu ớt như sức mạnh tâm linh của Triệu Nhị Không đã lợi hại đến vậy rồi, Thần số hiệu 1 trước mặt, sức mạnh tâm linh đã đạt tới thực chất, hơn nữa còn có năng lượng gần như vô cùng vô tận duy trì, còn thứ gì có thể phá hủy nó được đây? Ma động pháo?

Trịnh Xá là người trường kỳ chiến đấu bên lằn ranh sinh tử, tuy hắn chưa từng học qua kỹ xảo chiến đấu có hệ thống nào, cũng không có tuyệt chiêu gì siêu cấp lợi hại nhưng qua những lần chiến đấu sống chết hắn đã tự phát triển thành một bộ chiến pháp lấy lực phá xảo, lấy tốc đối địch. Hơn nữa do thường xuyên tiếp cận với cái chết, cộng thêm trạng thái nhập vi của mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, đối với việc khống chế sức mạnh của bản thân hắn tuyệt đối là đắc tâm ứng thủ. Một đòn vừa rồi nhìn như bình thường nhưng lại là một kích toàn lực trong trạng thái Hủy diệt của hắn, nếu ở thế giới trong mơ hắn có được toàn bộ sức mạnh như bây giờ thì Triệu Nhị Không chỉ chịu một đao thôi là đã chết chắc rồi, sức mạnh tâm linh của cô bé vẫn chưa đủ để ngăn cản một đao toàn lực đó… Nhưng sức công kích mạnh như vậy không ngờ đến cả vòng bảo vệ của Thần số hiệu 1 cũng không phá nổi…

Một đao không có tác dụng, Trịnh Xá cũng không lùi bước, tiếp tục vung Hổ hồn đao điên cuồng chém xuống. Giờ phút này hắn đang ở trong trạng thái mở cơ nhân tỏa tầng thứ tư, lại sử dụng cả Hủy diệt, mọi người đứng ở phía xa chỉ nhìn thấy cách đỉnh đầu Thần số hiệu 1 khoảng vài mét, một màn đao mang mờ mịt ập xuống. Tối đa một hai giây, gợn sóng như nước chảy vụt trở nên kịch liệt, tiếp đó bắt đầu tan vỡ từng chút một. Trịnh Xá vậy mà lại có thể dùng Hổ hồn đao cường hành phá vỡ vòng bảo vệ.

Chỉ là Trịnh Xá còn chưa kịp xông vào trong khe nứt thì đột nhiên, từ xung quanh thân thể Thần số hiệu 1, sức mạnh tâm linh điên cuồng tràn tới. Nếu hình dung công kích sức mạnh tâm linh của Triệu Nhị Không giống như bàn tay hoặc một đợt sóng năng lượng thì lúc này sức mạnh tâm linh của Thần số hiệu 1 là sông lớn mênh mông ào ạt. Hai bên chênh lệch nhau quá xa, đến cả Trịnh Xá cũng chỉ có thể sử dụng Nguyệt bộ vội vã lùi lại, nếu không bị một đòn này đánh trúng, hắn may lắm cũng sẽ trọng thương.

“Làm sao bây giờ? Căn bản không cách nào phá vỡ đựoc! Nhưng tiếp tục như vậy cũng không thể thắng được nó. Mặc dù tạm thời vẫn có thể quần đấu với nó một lúc nhưng sắp tới thời gian giới hạn, hơn nữa năng lượng của nó lại vô cùng vô tận, cứ thế này chỉ có thể bị nó làm cho kiệt sức mà chết… Lại không thể để Sở Hiên sử dụng Ma động pháo, thứ đó thật sự quá khoa trương, vì thế… Toàn lực chiến đấu đi!”

Trịnh vừa định chủ ý, lập tức xoay người nhảy về đằng sau, đồng thời cũng quay về phía xa hét lớn:

- Sở Hiên! Đưa chiếc nhẫn cho ta! Ta cần dùng nó để chiến đấu!

Lúc này nhóm Sở Hiên ở phía xa cũng đã thôi chạy trốn. Thần số hiệu 1 trước bị Trương Hằng giáng một đòn mạnh, sau đó lại bị Trịnh Xá dùng man lực đánh rơi từ trên không xuống đất. Ầm một tiếng trầm đục, Thần số hiệu 1 đâm sầm xuống đất, giẫm nát mặt đất thành một hố lớn, bất quá tốt xấu gì cũng tạm hoãn tình thế nguy hiểm của mấy người Sở Hiên, không phải lo bị nó áp sát nhất cử giết chết.

Trịnh Xá thấy Thần số hiệu 1 quay lại đối đầu với mình, trong lòng lại thở phào nhẹ nhõm. Đồng đội là hẫu thuẫn kiên cường nhất của hắn… Đồng thời cũng là nhược điểm lớn nhất. Có họ tồn tại hắn mới có thể trở nên mạnh mẽ như hiện tại, nhưng cũng vì họ tồn tại, hắn mới có nhược điểm duy nhất…

“Có lẽ La Lệ cũng là nhược điểm của ta, cũng may cô ấy chỉ tồn tại trong Chủ Thần không gian…”

Trịnh Xá lắc lắc đầu, xua đuổi hết tạp niệm trong đầu, tiếp đó hắn từ từ thả lỏng, nội lực cùng năng lượng vampire đều thu hồi vào trong cơ thể. Mắt thấy Thần số hiệu 1 đã nhìn thẳng vào mình, hơn nữa khối tinh thể trước ngực nó lại một lần chậm rãi phát sáng, mắt thấy sóng nổ kịch liệt lại sắp sửa bắn ra, Trịnh Xá vẫn đứng nguyên tại chỗ, không hề có chút ý tứ tránh né hay chống đỡ. Cuối cùng, một luồng sáng màu bạc bùng lên, Trịnh Xá bị ngọn lửa màu bạc đó nuốt chửng.

Mọi người ở đằng xa đều trợn mắt há mồm, cạnh đó Sở Hiên vẫn bình tĩnh giải thể Ma động pháo, giống như không hề biết Trịnh Xá đã bị vụ nổ bao trùm. Khi Vương Hiệp ngây ngốc đẩy đẩy người hắn một cái, nói:

- Sở Hiên, Trịnh Xá hình như lại bị nổ, lần này hắn cũng không có vòng cổ long tinh, không biết chừng đã…

Tên này thủy chung vẫn không ngẩng đầu lên.

- Không, không bị nổ chết.

Triệu Anh Không vẫn một mực trầm mặc đột nhiên mở miệng nói:

- Mặc dù không dám khẳng định nhưng hẳn là hắn không có vấn đề gì… Bỗng dưng trong lòng lại có cảm giác như vậy, hơn nữa còn xuất hiện một loại khát vọng muốn chiến đấu…

Tạm thời không nhắc đến Triệu Anh Không thì thào tự nói, lúc này tình huống khẩn cấp, Trương Hằng cũng Trình Khiếu cũng chẳng nghe thấy nàng đang nói cái gì. Nhưng Sở Hiên tựa hồ lại nghe được, hắn hơi ngẩng đầu nhìn thoáng quá Triệu Anh Không rồi lại cúi xuống, miệng khẽ lầm bầm mấy chữ “kính mắt” các loại, vừa tiếp tục tháo rời Ma động pháo.

Lúc này, ở trung tâm vụ nổ, ánh lửa cùng tro bụi từ từ nhạt đi, trên mặt đất đã bị thủy tinh hóa, Trịnh Xá vẫn đứng đó nhưng hình dạng đã biến đổi hoàn toàn. Trông hắn hiện tại không còn giống như người bình thường nữa mà có chút tương tự với ma quỷ trong truyền thuyết. Trên trán mọc ra hai chiếc sừng nhỏ, quần áo trên người sớm đã tan nát, sau lưng một cặp cánh rồng vươn thẳng lên trời, đôi cánh có chút khác biệt với cánh ác ma và cánh dơi. Ngoài ra, trên da Trịnh Xá cũng xuất hiện một số vảy cứng nhỏ bé.

- Tiềm long biến!

Đây là sức mạnh cao nhất của tầng thứ tư trung cấp mà Trịnh Xá có thể sử dụng sau khi thành công vượt qua tâm ma. Lấy gen rồng trong cơ thể làm chủ đạo, cộng thêm thành phần mạnh nhất của gen viễn cổ, thân thể biến hóa này chính là lực lượng mạnh nhất mà trước mắt hắn có thể phát huy được. Cho dù không có nội lực cùng năng lượng vampire duy trì thì hắn vẫn có thể phát huy được sức mạnh và tốc độ không thua kém Bạo tạc, nếu dùng thêm cả Bạo tạc hay Hủy diệt thì thực lực đơn giản là đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi. Điểm mấu chốt nhất chính là, đây là một trạng thái thân thể chứ không phải là kỹ năng nên cũng không cần tiêu hao gì cả, nếu không clone của hắn đã không thể liên tục duy trì hình tượng như ác ma đó, chỉ có một khuyết điểm duy nhất…

Trong trạng thái biến thân này, tất cả sự cuồng bạo ẩn giấu trong gen cơ hồ đều bộc phát ra hết. Theo thực lực bạo tăng, dù Trịnh Xá đã vượt qua tâm ma, không còn sợ loại ý thức cuồng bạo đó nữa nhưng cứ như vậy, khi chiến đấu hắn rất có khả năng không cách nào nương tay được, đây cũng là điểm không hoàn mỹ duy nhất của trạng thái biến thân…

“Bất quá, hiện tại có vẻ cũng không cần phải nương tay… Tới đi, bắt đầu hiệp hai nào!”

Trịnh Xá hít sâu một hơi, quanh người hắn bắt đầu từ từ xuất hiện một quầng lửa màu trắng tinh khiết, có vẻ gần tương tự như ngọn lửa đen tuyền bao quanh người Phục chế thể. Tiếp đó, Trịnh Xá vung cánh phóng thẳng về phía Thần số hiệu 1.

Trịnh Xá lúc này đang phi hành thật sự chứ không phải như lúc trước dựa vào trạng thái Hủy diệt sử dụng Nguyệt bộ để bật nhảy, tốc độ bay so với Nguyệt bộ ít nhất cũng phải nhanh gấp đôi, chỉ thua kém Thế một chút. Hiện tại, hắn cũng không cách Thần số hiệu 1 xa lắm, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã vọt tới trước mặt nó, tiếp đó, giữa Trịnh Xá và Thần số hiệu 1, xung động như nước chảy trào ra ồ ạt. Cũng không biết hắn làm thế nào, một đao nhẹ nhàng chém xuống, gợn sóng như nước chảy không còn có vẻ dẻo dai bền bỉ như trước nữa mà giống như một tấm thủy tinh, dễ dàng bị chém vỡ.

“Quả nhiên là như vậy... Thứ gọi là ánh sáng tâm linh, sức mạnh tâm linh, ý niệm lực, trường lực AT của mỗi sinh vật sống, hóa ra là có ý này...”

Giờ phút này, Trịnh Xá đột nhiên có một cảm giác minh ngộ, thứ gọi là ánh sáng tâm linh, ý niệm lực, trường lực AT kỳ thực chính là một loại năng lượng mà mọi dạng sống sau khi mở cơ nhân tỏa tầng thứ thứ tư trung cấp đều sẽ sinh ra. Chuyện này không liên quan gì tới tư chất, chủng tộc, thậm chí là cả hệ chiến đấy, chuyện duy nhất có liên hệ là hình thái của năng lượng mà thôi. Ví dụ như ánh sáng tâm linh của Trịnh Xá là ngọn lửa màu trắng toát, của Phục chế thể thì mang hình dáng một ngọn lửa đen tuyền, còn cả khả năng hấp thu năng lượng của Triệu Anh Không có thể coi là năng lượng âm. Tóm lại, giống như suy đoán của hắn lúc trước, sau khi đạt tới tầng thứ tư trung cấp sẽ sinh ra ứng dụng sơ bộ đối với năng lượng, đây chính là minh chứng tốt nhất!

Vừa rồi khi Trịnh Xá lao tới màn chắn sức mạnh tâm linh quanh người Thần số hiệu 1, ngọn lửa màu trắng tuyền quanh người hắn cũng bùng lên. Hai bên đều là ánh sáng tâm linh, tuy thuộc tính có chút khác biệt nhưng trong khoảnh khắc va chạm, ánh sáng tâm linh của hai bên đều trung hòa lẫn nhau, sau đó Trịnh Xá mới có thể một đao phá vỡ tấm màn sức mạnh tâm linh thập phần cứng cỏi, thực sự tiếp cận với Thần số hiệu 1.

“Nói cách khác, nếu như sức mạnh của ánh sáng tâm linh quá lớn, chỉ có người cũng có ánh sáng tâm linh mới có thể tạo thành uy hiếp... Giống như clone của ta?”

Ý niệm này chỉ thoáng lóe lên trong đầu, toàn bộ sức chú ý của Trịnh Xá đã tập trung toàn bộ vào khối tinh thể phát sáng ở ngay trước mắt đang càng lúc càng tới gần. Nhìn kiểu gì cũng thấy khối tinh thể này chính là trung tâm năng lượng và là nhược điểm của Thần số hiệu 1. Vất vả lắm mới tiếp cận được nó, ngay từ đầu Trịnh Xá đã chọn trúng khối tinh thể phát sáng này, nhanh chóng quán chú đầy đủ chân nguyên lực vào trong Hổ hồn đao, chỉ cần bị hắn chém trúng, khối tinh thể này chắc chắn sẽ bị phá hủy!

Có điều thực lực của Thần số hiệu 1 cũng không chỉ có như vậy. Tốc độ của Trịnh Xá lúc này cực nhanh, người bình thường căn bản chỉ có thể thấy một luồng sáng lóe lên, khoảng cách mấy trăm mét thoáng cái là qua, nhưng Thần số hiệu 1 không ngờ vẫn kịp phản ứng lại. Trịnh Xá vừa mới một đao phá vỡ vòng bảo vệ ánh sáng tâm linh, cánh tay của Thần số hiệu 1 đã chắn trước mặt hắn, đồng thời sức mạnh tâm linh ào ạt mênh mông quanh cánh tay và cơ thể nó nhất tề ập tới, thân hình nhìn như to lớn vụng về, tốc độ tinh tế lại không hề thua kém Trịnh Xá. Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, từ lúc Trịnh Xá phá vỡ sức mạnh tâm linh, cho tới khi cận thân giao chiến với Thần số hiệu 1, tất cả chỉ diễn ra trong một hơi thở. Tiếp đó, Trịnh Xá hung hăng chém thẳng một đao trúng vào cánh tay Thần số hiệu 1, còn bản thân hắn cũng bị bàn tay quật trúng đánh văng ra xa mấy trăm mét, ầm một tiếng vang đội, đâm sầm xuống mặt đất, trực tiếp phá ra một hố lớn sâu một mét, rộng hơn mười mét.

Thần số hiệu 1 cũng không dễ chịu gì, cánh tay của nó đã bị chém mở ra gần ba phần tư, hơn nữa Hổ hồn đao chém xuống sau khi truyền chân nguyên lực còn phát ra đao mang như sương mù. Đao mang trắng mờ nhìn như vô lực, kỳ thật lại không gì không phá được, một đao chém xuống, những chỗ bị trúng đao đều nát bét, có thể nói là đã biến thành thịt băm. Nếu là sinh vật bình thường, cánh tay này coi như đã bị phế... Nhưng đó chỉ là sinh vật bình thường mà thôi. Khối tinh thể trước ngực Thần số hiệu 1 bừng sáng kịch liệt, ánh sáng màu bạc lấp lóe quanh cánh tay nó, cánh tay này liền gống như vết thương lúc trước, bắt đầu khôi phục với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường. Sau vài giây, cánh tay đã từ lung lay sắp rớt gắn liền lại thành một khối, chỉ chốc lát nữa là sẽ không còn thương tổn gì nữa.

Ở phía xa Trịnh Xá chứng kiến tất cả, hắn khe khẽ lắc đầu, biết rằng một kích vừa rồi chỉ phí công, chẳng những không có chút tác dụng nào với Thần số hiệu 1 mà còn làm bản thân bị nội thương không nhẹ. So với năng lượng gần như vô tận của con quái vật này, năng lượng của hắn thật quá nhỏ bé, nếu so tổng lượng với nhau, hắn chỉ có thể cam bái hạ phong... Nếu tổng năng lượng không đủ, vậy thì dùng chất lượng để bù đắp đi!

- Sở Hiên! Cái nhẫn đâu? Ném cái nhẫn cho ta!

Trịnh Xá lơ lửng giữa không trung, mắt nhìn chằm chằm vào Thần số hiệu 1. Cánh tay nó đã hoàn toàn lành lại, con quái vật hình người khổng lồ này lại nhảy lên, vọt cao tới hơn trăm mét áp thẳng xuống đầu hắn. Mấy người Trương Hằng ở phía xa đều trợn mắt há mồm mà nhìn, trận chiến này đã vượt xa phạm trù con người, hoặc ít nhất là đã vượt xa phạm trù của người bình thường, cho dù là tiểu đội luân hồi bình thường cũng không thể nhúng tay vào cuộc đấu giữa hai bên. Một bên là cường giả đỉnh cấp trong tất cả các tiểu đội luân hồi, đã đạt tới tầng thứ tư trung cấp, một bên là vũ khí sinh vật của Thánh nhân và người tu chân viễn cổ, “Thần”, cuộc chiến này đã khiến mấy người Trương Hằng không biết phải làm thế nào nữa. Mặc dù công kích của họ đối với với Thần số hiệu 1 cũng không hẳn là không có tác dụng gì, nhưng uy hiếp thật sự quá nhỏ.

Có lẽ ngoài Trịnh Xá ra, trong Trung Châu đội chỉ vỏn vẹn có hai người là có thể uy hiếp tới Thần số hiệu 1...

Sở Hiên chính là một trong hai người đó. Lúc này hắn vừa lấy chiếc nhẫn tối cao từ trong Ma động pháo ra, nghe Trịnh Xá hét lớn, hắn cũng không chần chừ, một tay khẽ vuốt lên mắt kính, tay kia nắm chặt chiếc nhẫn, làm tư thế ném ra. Khi đôi mắt từ bình thản biến thành nhiệt huyết hùng hồn, Sở Hiên vung tay ném thẳng chiếc nhẫn về phía Trịnh Xá. Cũng không biết hắn làm thế nào, chiếc nhẫn đi sau mà lại tới trước, bắn đến trước mặt Trịnh Xá sớm hơn cả Thần số hiệu 1, bụp một tiếng đã được Trịnh Xá bắt lấy.

“...Mẹ nó, lực ném mạnh thật, đây là tín niệm lực sao? Tên khốn đáng ghét, tự dưng thấy chẳng công bằng gì cả, nếu hắn có sức mạnh lớn như vậy sao lại không tới chi viện? Cứ ở một bên lẳng lặng xem diễn trò... Đáng ghê tởm!”

Trịnh Xá đón lấy chiếc nhẫn, vô thức nhìn sang chỗ mấy người Sở Hiên một chút. Những người khác thì còn đỡ, mấy người Trương Hằng đang làm động tác muốn tấn công, chỉ là có vẻ không biết phải hạ thủ như thế nào. Mấy người Imhotep ở đẳng xa thì đợi tại rìa quảng trường, yên lặng theo dõi trận chiến, chỉ có Sở Hiên là nhàn tản nhất. Sau khi ném chiếc nhẫn tối cao ra, hắn đứng đó vừa xem chiến đấu vừa bắt đầu chậm rãi thu dọn Ma động pháo, chẳng hề có vẻ gì là hứng thú với trận chiến này cả.

“Tên khốn này từ trước tới nay khi gặp phải những điều chưa biết, ví dụ như tri thức nào đó là lập tức phát cuồng lên, nhưng sao lần này hắn lại chẳng có tý biểu hiện nào vậy? Chẳng lẽ thanh niên ba không đã thật sự biến thành ba không rồi? Hay là biến động lần này sẽ khiến chúng ta không thể lấy được thứ gì? Cho nên tốt hơn hết là ngay từ đầu dùng Ma động pháo bắn tan Thần số hiệu 1 này cho xong? Mẹ nó, chẳng quản nhiều thế được, trước tiên cứ hạ cái Thần số hiệu 1 này đã!”

Trịnh Xá nhìn Thần số hiệu 1 đang lao tới, hắn vẫy cánh một cái lập tức bay ra xa. Bình một tiếng trầm đục, Thần số hiệu 1 năng nề hạ xuống đất, tiếp đó chỗ ngực nó lóe sáng, Trịnh Xá còn đang bay nhất thời liền bị một luồng lửa sáng màu bạc nuốt chửng, mà Thần số hiệu 1 cũng nhân cơ hội lại nhảy về phía Trịnh Xá.

“Vô dụng, ta cũng có ánh sáng tâm linh hộ thể, trừ phi là bị ánh sáng tâm linh khác trung hòa hoặc là bị sức mạnh vô cùng lớn nghiền nát, nếu không ta không thể bị thương. Hơn nữa ánh sáng tâm linh của ta còn là sức mạnh có tính chất hỏa diễm, không khác lắm với kỹ năng Hồng viêm, hiện tại ta gần như đã miễn dịch với lửa rồi...”

Khi vụ nổ màu bạc từ từ nhạt đi, Trịnh Xá vẫn bình yên vô sự đứng nguyên chỗ cũ. Hắn cười lạnh nhìn Thần số hiệu 1 đang càng lúc càng tới gần, chỉ có Hổ hồn đao trên tay là tỏa ra một loại quang mang yêu dị, hoàn toàn khác với khi truyền chân nguyên lực vào lúc trước. Khi truyền chân nguyên lực, Hổ hồn đao tỏa ra đao mang giống như sương mù, lúc này Hổ hồn đã không còn đao mang sương mù nữa, ngoài một tầng áng sáng màu đỏ hồng nhàn nhạt ra thì trên thân đao còn mang theo một loại áp lực kỳ lạ

“Nếu nén ép nội lực đến cực hạn thì sẽ được chân nguyên lực của người tu chân.. Tuy chân nguyên lực cũng đủ để khởi động Hổ hồn đao nhưng thanh đao này dù sao cũng là ma khí... Vì thế nếu nén ép năng lượng vampire đến cực hạn thì sao đây? Ta chưa từng thử qua, nếu trong trạng thái Tiềm long biến thì thử một chút cũng không sao, tối đa chỉ chịu chút thương tích thôi, nhưng nếu như thành công...”

Trịnh Xá khẽ rung Hổ hồn, uy áp trên thân đao lập tức tản ra bốn phía. Trong khoảnh khắc, Thần số hiệu 1đang nhảy về phía hắn đột nhiên thét lên, chỗ ứng với phần miệng của con người trên mặt nó chợt mở ra thành một cái mồm lớn, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc, cũng không biết là vì sợ hãi hay là phẫn nộ... Nếu như “Thần” cũng có tình cảm như con người...

“Loại năng lượng mới màu đen này, tạm thời gọi nó là ma lực đi, chỉ có lấy ma lực làm năng lượng khởi động mới có thể phát huy uy lực chân chính của Hổ hồn đao...”

Khi Thần số hiệu 1 xông tới trước mặt, Trịnh Xá lần này không hề lùi bước, thản nhiên đối diện, Hổ hồn đao trong tay chém thẳng vào bàn tay của Thần số hiệu 1 đang quật về phía hắn. Cũng không biết đã xảy ra chuyện gì một luồng ánh sáng màu đỏ hồng lóe lên, tất cả mọi người ở xa quan sát chiến trường đều bị bức phải nhắm mắt lại. Mặc dù ánh sáng đó không hề mãnh liệt, chói mắt nhưng mọi người vẫn như thần xui quỷ khiến nhắm nghiền lại. Đến khi họ mở mắt ra thì cả cánh tay Thần số hiệu 1 đã biến thành hư vô, cả cánh tay to lớn dài mười mấy mét cứ như vậy biến mất không thấy đâu nữa. Trịnh Xá vũ lộng hai cánh, lơ lửng trước mặt Thần số hiệu 1, Hổ hồn đao chỉ thẳng vào khối tinh thể lấp lánh trước ngực nó...

“Thức tỉnh rồi, đây mới là sức mạnh thật sự của Hổ hồn đao... Thật quá đáng tiếc, vốn còn muốn thử nghiệm “chiêu đó”, nhưng xem ra không có cơ hội rồi...”

Trịnh Xá nhẹ nhàng chém một đao về phía khối tinh thể, ánh sáng màu đỏ hồng lại bùng lên, nhưng lúc này mọi người ở đằng xa đều cố gắng ép mình không nhắm mắt. Trong mắt họ, Hổ hồn đao phảng phất như biến thành một con hổ lớn há miệng cắn vào khối tinh thể trước ngực Thần số hiệu 1. Khi ảo ảnh hình hổ biến mất thì cả phần ngực Thần số hiệu 1 cũng đồng thời biến mất theo... Một phần ba thân thể đã bị uy lực của một đao vừa rồi chém thành hư vô, hư vô thật sự, không còn chút gì tồn tại...

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3