Vô hạn khủng bố - Quyển 20 - Chương 05 - Phần 2
Cũng như vậy, điều kiện tiên quyết là không được bị đội ngũ quá mạnh quấy nhiễu, công kích, mà trong cả thế giới luân hồi, đủ sức tạo thành uy hiếp trí mạng với Trung Châu đội tính đi tính lại cũng chỉ hai đội, tiểu đội Ác Ma và tiểu đội Thiên Thần. Có lẽ còn có thể cộng thêm một vài nhân vật biến thái khác nhưng những uy hiếp đó dù sao cũng không đủ... Chính vì thế, nếu như Trung châu đội quyết tâm tham gia quyết chiến, hơn nữa còn muốn đoạt thắng lợi, vậy thì điều luật số lượng người giết sẽ không bị delete đã không còn ý nghĩa với Trung Châu đội nữa.
- Giết đủ mười người sẽ không bị delete, đối với chúng ta mà nói đã không còn ý nghĩa gì nữa. Nếu như mạo muội đi giải quyết bất kỳ tiểu đội luân hồi nào phát hiện được, đầu tiên là sẽ rất dễ làm bại lộ vị trí của chúng ta, thứ hai là rất dễ để lộ sơ hở, chỉ bằng hai điểm này chúng ta đã đủ rơi vào “thế” bị động rồi. Phải biết rằng trong thế giới luân hồi, các loại kỹ năng thuộc tính, vật phẩm tầng tầng lớp lớp, chỉ vỏn vẹn vệ tinh chẳng là cái gì cả, cũng không phải chỉ chúng ta mới có vệ tinh...
Sở Hiên lấy ra một hình ảnh khác, lạnh nhạt nói. Hình ảnh đó là ảnh chụp trong vũ trụ... Trên đó có một vệ tinh thu nhỏ hình tam giác, mà hình ảnh này lại do chính vệ tinh thu nhỏ của Sở Hiên chụp được.
- Vậy thì mặc kệ bọn họ?
Trịnh Xá nhíu mày hỏi.
- Không...
Sở Hiên bỏ tấm hình xuống, nói:
- Đến sáng ngày mai chúng ta sẽ dùng Goblin glider tới tìm tiểu đội luân hồi đó. Với tốc đọ của glider đến giữa trưa sẽ có thể đuổi kịp bọn họ, đến lúc ấy bọn họ đại khái ở ngoài rìa thành phố. Chúng ta không giết họ, nhưng cũng không thể dễ dàng bỏ qua...
- Ồ? Vậy phải làm thế nào?
Trịnh Xá nhíu mày hỏi:
- Đừng bảo với ta phải cắt rời tứ chi bọn họ, thả cho tự sống chết, như vậy so với giết còn xấu xa hơn, điểm này ta tuyệt đối không đồng ý!
- ...Trí tuệ người bình thường.
Sở Hiên lại khinh bỉ liếc nhìn Trịnh Xá một cái, đáp:
- Nói cho họ biết vị trí thành phố Raccoon, ngoài ra còn cho họ hỗ trợ nhất định, để họ ít nhất có thế sống sót tới được thành phố Raccoon...
- Tại sao? Chẳng lẽ không sợ họ là thành viên của Liên minh Thiên sứ?
Trịnh Xá nhíu mày càng chặt hơn.
- Đã không còn quan trọng nữa...
Sở Hiên nhìn lên trời, lẩm bẩm nói:
- Cho dù là đúng hay không cũng không còn quan trọng nữa... Tiểu đội Thiên Thần, Liên minh Thiên sứ, chúng ta phải giải quyết bọn chúng tại thành phố Raccoon! Đồng thời... Chiến đấu mà ngươi muốn cũng không còn lâu nữa...
- Đúng vậy, chúng ta phải giải quyết tiểu đội Thiên Thần và Liên minh Thiên sứ tại thành phố Raccoon!
Ở cách Trung Châu đội rất xa, tại vị trí của tiểu đội Ác Ma, Sở Hiên bình tĩnh nói với những người còn lại.
Những người này ngẩn ra một chút rồi lập tức có mấy người hoan hô:
- Mẹ nó, nên làm như vậy từ sớm rồi, tưởng rằng chạy thoát khỏi tay chúng ta một lần là có thể đắc ý sao? Lại còn thành lập cái gì mà Liên minh Thiên sứ nữa. Ha ha, giải quyết bọn chúng ở đó đi!
- Đúng thế, bọn chúng tưởng tất cả đều là đội trưởng thì sẽ rất lợi hại sao? Chúng ta giải quyết chúng dễ như trở bàn tay!
- Ta cũng có thể...
Những người đó vừa hoan hô vừa ồn ào, đến khi Sở Hiên búng tay một cái, tất cả đều vội vàng ngừng lại, lắng nghe tên đeo kính này nói.
- Thông báo của ta cho bản chính đã được chuyển, khi đó Trung Châu đội sẽ phối hợp với chúng ta hành động... Bây giờ ta sẽ bắt đầu phân chia đội viên trước...
- Mục tiêu, tiểu đội Thiên Thần!
Trung Châu đội ở lại thị trấn đổ nát đó một đêm, tại đây cũng không có zombie tồn tại, dù sao cũng là khu vực biên giới nước Mỹ, cách nơi bộc phát T-virus rất xa nên sau khi nhận được tin tức cũng có thể miễn cưỡng kịp chạy thoát. Không biết chủ nhân ở nơi này đã chạy sang Mexico hay là tiến vào nội địa nước Mỹ, tóm lại, trước mắt thị trấn này vẫn coi như an toàn.
Nhưng dù vậy cũng không nhất định, những thị trấn như thế này, nhóm người kia trên đường đã gặp đến mấy chỗ, ở đó cũng tìm được khá nhiều thức ăn không kịp mang đi như ngô, đậu, thậm chí cả lúa mì cùng một số rau củ vì thế họ yên tâm ở lại đó mấy ngày. Nhưng mấy ngày sau, một số licker đã lặng lẽ bám theo họ, tiếp đó bắt đầu săn mồi. Trải qua bài học bằng máu đó, những người Mỹ này mới hiểu ra, trong một thành phố không được ở quá ba ngày, mà tối nay đã là ngày thứ ba ở ở trong thị trấn này rồi nên họ chuẩn bị đến sáng sớm mai sẽ rời đi.
- Loài người, quả nhiên là sinh vật vừa mạnh mẽ vừa yếu ớt...
Trịnh Xá nhìn những người Mỹ đang ngủ say ở đằng xa, thở dài, khẽ nói với mọi người:
- Một trận dịch T-virus đã khiến văn minh toàn cầu sụp đổ, tuy không biết còn có thể phục hưng hay là sẽ cứ như vậy bị hủy diệt hoặc là kéo dài mãi như thế rất nhiều năm sau mới bắt đầu lại từ xã hội nguyên thủy hoặc xã hội phong kiến, tóm lại nền văn minh loài người gặp phải thảm họa như thế này, gần như không thể hồi phục như cũ trong thời gian ngắn.
Những người xung quanh đều trầm mặc, Vương Hiệp khẽ vỗ vai hắn, nói:
- Không có cách nào, xã hội loài người được thành lập trên cơ sở kế thừa, một thảm họa virus hoặc một trận chiến tranh hạt nhân, chỉ cần làm ảnh hướng đến cơ sở kế thừa này thì khả năng văn minh nhân loại bị hủy là rất lớn... Chính vì thế mới có chúng ta. Ta lúc trước là quân nhân, bây giờ cũng là quân nhân, chỉ có địa điểm chiến đấu là khác nhau. Cũng vì bảo vệ những người bình thường trong thế giới hiện thực, vì để văn minh nhân loại không bị thảm họa như trước mắt tiêu hủy mà ta mới chiến đấu...
Trịnh Xá thở dài không nói, kỳ thật, trong lòng hắn càng nghĩ nhiều hơn một chút. Khi tiểu đội luân hồi trở về sẽ khiến loài người có thêm nhiều bảo đảm. Cho dù là ẩn cư cũng được, phát động chiến tranh cũng được, thậm chí là thống trị toàn nhân loại cũng được, chỉ cần là thành viên tiểu đội luân hồi có thể trở về thế giới hiện thực, thực lực thế nào cũng phải đạt tới một trình độ nhất định, tùy theo đó sẽ dẫn dắt những người thân thiết bên cạnh hắn cùng mạnh mẽ, tiến hóa lên, tiếp đó từ từ khuếch tán ra ngoài.
Cho dù là trong tình huống xấu nhất, ác liệt nhất, chính là nô dịch cả loài người hoặc là tiêu hủy nền văn minh nhân loại sau đó dùng sức mạnh của mình thống chí những người còn lại, thì sau đó cũng sẽ dần dần truyền bá sức mạnh và phương hướng tiến hóa của mình ra, ít nhất là con cháu của kẻ đó sẽ có thể nhận được những thứ ấy. Có lẽ sẽ phải trải qua mấy trăm năm đen tối nhưng với sự bền bỉ của loài người chung quy vẫn có thể từ từ tiến lên, tìm lại nền văn minh của mình...
Nhưng đó chỉ vỏn vẹn là trong tình huống thảm họa xảy ra nằm trong khả năng áp chế của thành viên tiểu đội luân hồi. Nếu như có thảm họa giống như trong Resident Evil với người bình thường, cùng một nguy cơ khác đồng dạng nguy hiểm với thành viên tiểu đội luân hồi thì sao đây? Loài người... Còn có thể tiếp tục không?
Bộp!
Trịnh Xá vỗ mạnh lên mặt mình, lẩm bẩm nói:
- Suy nghĩ quá nhiều rồi, bây giờ trước tiên cứ hoàn thành trận chiến cuối cùng rồi hãy nói. Đến cả sống sót cũng không làm nổi thì tất cả những thứ khác chỉ phí công thôi... Sống sót! Sau đó trở thành mạnh nhất...
“Mạnh nhất... Vẫn nằm trong tay hắn... Cho dù ta đã lại có đột phá, nhưng có thể đánh bại hắn không?”
Một đêm yên ổn, ngày hôm sau nhóm người Mỹ liền rời đi trước. Bọn họ cũng rất tốt bụng, không có kiểu xấu xa như trong mấy tiểu thuyết tận thế miêu tả, không những cẩn thận dặn dò mấy người Trung Châu đội những chuyện cần chú ý khi đi lên phía Bắc, còn nhắc họ mau chóng rời khỏi thị trấn này. Có lẽ tận thế vừa mới ập tới, bọn họ vẫn còn lại đạo đức của xã hội văn minh, còn sau này sẽ ra sao thì... Chẳng ai có thể biết được.
- Đi thôi, tới gặp đội ngũ ấy, sau đó tới thành phố Raccoon!
Sau khi nhóm người Mỹ đã đi xa, Trịnh Xá mới quay lại nói với tất cả thành viên trong đội, tiếp đó hắn dẫn đầu lấy Goblin glider ra, bay lên không trung.
- Đúng là kỳ quái, hắn không phải có trạng thái Tiềm long biến sao? Tại sao còn phải sử dụng glider? Mặc dù không diễn tả được nhưng chung quy cứ có cảm giác hắn hình như yếu hơn lúc trước nhiều, như là tiến vào Lord of the Rings bị thương quá nặng vậy. Lúc trước hắn liên tục duy trì trạng thái Tiềm long biến có vẻ mạnh hơn một chút...
Lâm Tuấn Thiên tò mò quay sang người bên cạnh hỏi, người này chính là Trương Hằng.
Trương Hằng nhìn bóng lưng Trịnh Xá, đáp:
- Không phải như ngươi nghĩ đâu... Người càng mạnh thì càng có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ và yếu ớt của người khác. Thực lực của ngươi còn quá kém, hiện tại vẫn chưa thể cảm nhận được sức mạnh cấp độ như bọn ta hoặc càng cao hơn... Hắn so với lúc trước khi tiến vào Lord of the Rings thì mạnh hơn nhiều. Lúc trước hắn là muốn thích ứng với Tiềm long biến, còn hiện tại hắn chắc chắn đang muốn che giấu chuyện gì đó... Cứ chờ xem, hắn nhất định có thể đánh bại clone của hắn!
Lâm Tuấn Thiên nhún nhún vai, cũng không nói thêm gì nhiều. Hắn mới chỉ mở cơ nhân tỏa tầng thứ nhất, khống chế Goblin glider thì không có vấn đề gì nhưng vẫn chưa thể sử dụng tốt loại sức mạnh bản năng của tầng thứ nhất này cho nên hắn cũng không dám phân tâm, tập trung chú ý theo cùng cả đội. Cứ như vậy, một đội glider bay vượt qua rất nhiều thành thị đổ nát
Việc phổ cập Goblin glider trong Trung Châu đội toàn là nhờ Sở Hiên. Tại Chủ Thần cũng có hoán đổi đạo cụ phi hành nhưng phần lớn đều là thể tích lớn, không thích hợp cho các nhân sử dụng, hoặc là sản phẩm thứ cấp chỉ sử dụng trong thời gian ngắn. Muốn thật sự đạt tới cấp độ máy phi hành cá nhân, ngoài ra thời gian sử dụng lại phải dài thì cần giá cả và chi tiết kịch tình đều không thấp. Chính vì thế, trừ phi là tiểu đội rất mạnh hoặc là trong đội có người như Sở Hiên biết cách chế tạo, sửa đổi, nếu không đạo cụ bay vẫn là sản phẩm rất xa xỉ.
Ví dụ như tiểu đội luân hồi bị vệ tinh phát hiện này, bọn họ là thành viên Bắc Băng Châu đội.
Bắc Băng Châu đội từng cùng Trung Châu đội tham gia đoàn chiến trong Lord of the Rings, nhưng đội trưởng lại bị Triệu Chuế Không hành hạ đến chết, phần lớn thành viên khác cũng đều chết, đến bộ phim Final Destination sau đó lại càng đoàn diệt. Tuy nói Chủ Thần chia theo đội ngũ mạnh yếu khác nhau mà số lượng phim kinh dị trải qua cũng khác nhau nhưng đội ngũ này dù sao cũng là đội lập mới lại, thực lực không hề mạnh, tiếp đó là liên tiếp tư thâm giả tử vong, tân nhân tham gia, tư thâm giả tử vong, tân nhân tham gia, liên tục đào thải, đang tiến hành bước đầu tiên mà tất cả các tiểu đội luân hồi đều phải trải qua thì... Trận chiến cuối cùng bắt đầu rồi. Điều này đối với bọn họ mà nói, không nghi ngờ gì chính là thông báo tàn khốc nhất. Bộ phim kinh dị lần trước vốn là để kiếm điểm, hoàn thiện lực lượng thì lại vì sợ hãi trận chiến cuối cùng sắp sửa bắt đầu mà phát sinh nội loạn, kết quả là đến trận chiến cuối cùng đoàn đội vốn có mười tám người chung quy chỉ còn lại sáu... Trong đó còn có hai người là tân nhân vừa mới tiến vào bộ phim lần trước.
- Đúng là khốn kiếp... Tiểu đội Thiên Thần rút cuộc là ở chỗ nào chứ! Liên lạc xong lại bắt chúng ta chờ đợi, chúng ta còn phải chờ đợi mù quáng thế này bao lâu nữa?
Một gã cao lớn vừa đi vừa lớn tiếng chửi bới, trên tay cầm một khẩu Gatling sáu nòng. Tên này là một người da trắng, thể hình rất cao to, gần như ngang bằng với Bá Vương chỉ là cái mặt đầy cơ thịt thật sự khiến người ta không thể khen nổi. Đây không phải loại cảm giác áp bức nội tại và kiên nghị được tôi luyện ra từ lính đánh thuê lâu năm mà là một loại hung ác dữ tợn bộc lộ trên vẻ ngoài... So với Bá Vương thì còn thua kém quá nhiều.
Mấy người xung quanh gã cao lớn đều tránh xa hắn ra một chút, trong đó hai người trẻ tuổi một nam một nữ lại càng run bần bật, giống như tên này sắp sửa làm hại họ đến nơi. Nếu nhìn kỹ thì trên tay và cổ họ có rất nhiều vết thương vừa nhỏ vừa dài, không biết là đã bị ngược đãi, hành hạ như thế nào nữa.
- Mẹ nó, nhìn cái ***, nhìn nữa ông đây móc mắt ngươi ra!
Gã cao lớn trừng mắt, hung hăng nhìn một người da đen cách đó không xa, to mồm chửi lớn.
Người da đen đó cười lạnh một tiếng, không đáp lời, lại do một thanh niên da trắng hét lên:
- Khốn kiếp, ngươi ngậm miệng vào! Nếu không ngươi thật sự muốn ra và Kutten hợp lực giết ngươi trước? Bộ phim lần trước nếu không phải ngươi muốn cướp chi tiết kịch tình của bọn hắn, hơn nữa lại còn quấy rối thì bọn hắn sẽ có thể lập tức phản kháng sao? Đã là trận chiến cuối cùng rồi, ngươi thật sự muốn chết ở đây đây bây giờ à?
Gã cao lớn híp mắt lại nhìn trừng trừng vào thanh niên kia và người da đen, một lúc lâu sau mới cười lạnh nói:
- Ta chẳng phải nói gì nhiều với các ngươi, một khi phát hiện tiểu đội Thiên Thần, ông đây lập tức phủi đít rời đi, mang theo đám phế vật các ngươi chỉ vướng tay. Nếu không phải tại các ngươi, ta đã sớm thành đội trưởng, hơn nữa còn mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai rồi, chỉ vì các ngươi làm liên lụy. Mẹ nó đến cả xử mấy tên tân nhân một chút cũng phải ngăn cản quát mắng, cút mẹ các ngươi đi!
Tên khốn này vẫn tiếp tục chửi mắng không ngớt, thanh niên kia cùng người da đen tuy lông mày nhíu chặt nhưng cũng không lập tức ra tay tấn công, dù sao vẫn còn một tư thâm giả khác lập trường chưa rõ, cho dù bọn họ động thủ cũng chưa rõ thắng lợi...
Đúng lúc này, cách đó rất xa trên bầu trời xuất hiện một loạt chấm nhỏ, từ xa nhìn lại giống như mười mấy con chim. Theo những điểm đen đó càng lúc càng tiếp cận mới phát hiện, những thứ đó rõ ràng là đạo cụ bay, hơn nữa còn là mười mấy chiếc cùng một lúc... Ý nghĩa của việc này đối với những tư thâm giả mà nói là cực kỳ rõ ràng, trước mắt đang có một tiểu đội luân hồi kéo tới, hơn nữa không chỉ là một tiểu đội luân hồi mà còn là một tiểu đội cực mạnh!
...
Tố chất thân thể của mấy tư thâm giả đều tốt hơn người bình thường, bọn họ cũng nhanh chóng phát hiện đám Goblin glider đang bay tới trên đầu, nhưng không có một ai dám chạy trốn hay công kích, đến cả gã cao lớn cầm Gatling cũng không dám. Bởi vì bọn họ đều biết rõ một chuyện, đó là chân người dù nhanh đến mức nào cũng không thể nhanh hơn bay được...
Mấy người Trịnh Xá quả nhiên là bay tới chỗ tiểu đội luân hồi này trước giữa trưa. Tiểu đội luân hồi này lại thật sự quá yếu, đến cả tinh thần lực khống chế giả cũng không có, hơn nữa lúc này hình như còn đang tiến vào trong thành phố. Với thực và trang bị của những người này... Thành phố đó có lẽ cũng đủ lấy được mạng họ.
Khi bọn hắn từ trên glider nhảy xuống, bốn gã tư thâm giả đều đồng thời giật mình, tiếp đó cảm giác tuyệt vọng bắt đầu ập tới. Kẻ dẫn đầu trước mặt họ lại nhận ra, chính là Trịnh Xá nổi dang lừng lẫy trong cả thế giới luân hòi. Thực lực của hắn nghe nói vô cùng mạnh, mà Trung Châu đội lại càng là đội ngũ siêu cường từng chiến thắng cả tiểu đội Thiên Thần. Một đội ngũ như vậy bay tới trước mặt họ... Cơ bản là không còn đường sống nữa,
Nhưng bốn người này vẫn như cũ, không dám nhúc nhích, khao khát với sự sống khiến họ không lập tức tự sát mà ngược lại, tận đáy lòng cầu mong mấy người Trịnh Xá phát từ tâm tha cho bọn họ, hoàn toàn đánh cược tính mạng vào số mệnh, cứ như vậy đứng đó không dám cử động một chút.
Trịnh Xá thấy phản ứng của bốn người này, cùng với hai người phía sau cũng vô cùng sợ hãi, hắn thở ra một hơi, nói:
- Được rồi, ta cũng không thích nói nhiều, đây là trận chiến cuối cùng, nói bỏ qua cái gì cũng chẳng có ý nghĩa, ta cần các ngươi làm một việc cho ta. Không cần biết các ngươi là người của Liên minh Thiên sứ hay là người bị clone của ta khống chế, thuộc phe tiểu đội Ác Ma... Không cần biết các ngươi thuộc phe nào hay là không thuộc cả hai phe, tóm lại là bây giờ ta muốn các ngươi nhắn lại với ông chủ của mình như sau.
- Bọn ta sẽ tới thành phố Raccoon, ở đó có manh mối về phòng thí nghiệm số 7, nếu như muốn giữ mạng, hoặc là muốn lấy mạng ta... Vậy tới đó tìm ta, ta sẽ chờ. Mặt khác nếu trên đường gặp phải đội ngũ khác thì cũng lặp lại những gì ta vừa nói cho họ, nhớ kỹ, không được sai một chữ!
Trong lúc nói, Trịnh Xá đã tới trước mặt hai tân nhân. Hắn tự nhiên có thể nhìn ra đây là hai tân nhân, thực lực không có cường hóa gì, cơ nhân tỏa lại càng không cần nhắc tới, kỳ thật chỉ là hai người bình thường. Mấu chốt là trên cơ thể họ có rất nhiều vết thương nhỏ bé, tựa hồ bị người khác dùng lưỡi dao khẽ rạch lên da nhưng lại không làm thương đến cơ bắp... Đây không phải vết thương chiến đấu mà là bị ngược đãi.
- Là ai hành hạ các ngươi?
Trịnh Xá nhìn hai tân nhân, trầm tĩnh nói.
Hai người ngẩn ra, cùng vô thức nhìn phía gã cao lớn kia. Tên này trong lòng vừa thầm hô không xong, còn chưa kịp có ý thức nào nữa thì Trịnh Xá đã xoay người nhẹ nhàng vung tay đánh tới, đầu tên này lập tức nát bét ra như một quả dưa, cơ thể đổ ập xuống đất.
- Ta biết trong thế giới phim kinh dị này các ngươi chết chắc rồi, ta cũng không có hứng thú làm thánh nhân cứu vớt các ngươi, nhưng ta không thích hành vi như vậy, cá nhân ta không thích!
Trịnh Xá nhìn ba gã tư thâm giả còn lại trong đội, cười lạnh nói, tiếp đó hắn cũng không để ý tới bọn họ, quay người di về Goblin gilder của mình. Đến khi mọi người trong Trung Châu đội đã lái glider bay đi, ba người kia mới phịch một tiếng quỳ rạp xuống đất, thở dốc. Khí thế ập tới trong nháy mắt vừa rồi cơ hồ muốn ép chết bọn họ, cảm giác đó thật sự không khá hơn cái chết bao nhiêu.
- Tới Lord of the Rings rèn luyện lần này, tâm đắc lớn nhất là... Ta chính là ta, ta không phải ta, ta vẫn là ta! (hiểu chết liền:nosepick:)
- Không cần phải học theo kẻ khác, cũng không cần phải kiếm cớ là hoàn cảnh làm ta thay đổi, ta vẫn luôn là người như thế, sau này cũng vậy!
Trịnh đứng trên glider, nói với những người còn lại, trên người hắn của tản mát ra cảm giác áp bức... Đúng như Trương Hằng đã nói, hắn so với lúc trước một mực bảo trì trạng thái Tiềm long biến thì đã mạnh hơn không ít, hắn quả nhiên là đang che giấu chuyện gì đó...
Sở Hiên liếc nhìn hắn một cái rồi nói:
- Vậy thì hành động tiếp theo là tìm kiếm các tiểu đội luân hồi khác, phát tán tin tức về chúng ta ra càng nhiều càng tốt, đồng thời... Chờ đợi, chờ đợi kẻ kia của ta, chờ đợi Adam...