Vô hạn khủng bố - Quyển 20 - Chương 14 - Phần 1

Chương 14: Phân chiến! Đối chiến! Cường chiến!

- …Vì vậy mới nói, chúng ta là quân cờ, quân cờ quan trọng
nhất trận chiến cuối cùng này.

Tiêu Hoành Luật lặng lẽ nhìn mọi người, lúc này bọn hắn cách
thành phố Raccoon không quá xa, nhưng không biết vì sao, Tiêu Hoành Luật trực
tiếp để cho đoàn người hạ xuống tại nơi này, mà không trực tiếp tiến vào thành
phố.

Mọi người đều yên lặng nghe, bọn họ đều là đồng đội đã trải
qua rất nhiều lần chiến đấu sống chết, đối với tính khí và năng lực của nhau
đều biết rất rõ. Tiêu Hoành Luật mặc dù còn là một đứa trẻ, nhưng hắn lại là
trí giả số hai của Trung Châu đội, cũng là một trong những người có trí tuệ
đứng đầu cả thế giới luân hồi, trong thời khắc trọng yếu của trận chiến cuối
cùng, hắn tuyệt đối sẽ không làm những việc vô nghĩa.

- Vừa rồi ta đã nhắc đến bố trí của Sở Hiên, nội dung ta
không thể nói với các ngươi, nhưng chúng ta đều là quân cờ của Sở Hiên, nói
chính xác thì trong trận chiến cuối cùng này mỗi người đều là quân cờ, bao gồm
cả Trịnh Xá và Sở Hiên… Cho nên tiếp theo đây nếu như trong chúng ta có người
chết, ta hi vọng các ngươi vào khoảnh khắc chết đi ấy vẫn có thể giữ lấy tôn
nghiêm, bởi vì chúng ta sau đó sẽ sáng tạo một thần thoại, thần thoại về tiểu
đội mạnh nhất cả thế giới luân hồi, ta không hi vọng có người vì sợ chết mà chà
đạp tôn nghiêm của đoàn đội.

Tiêu Hoành Luật đặc biệt nhìn hai tân nhân, nói.

- Thần thoại ư?

Mọi người đều có chút khó hiểu, cơ sở về trận chiến cuối
cùng bọn họ đều đã biết, chẳng qua chính là Vương đối vương, binh đối binh, sau
đó đánh bại tiểu đội Ác Ma để trở thành đội ngũ mạnh nhất cả thế giới luân hồi,
nhưng việc này cũng không thể dùng hai chữ thần thoại nay để hình dung.

- Ta biết các ngươi cảm thấy rất khó hiểu. Cứ nghĩ mà xem,
một tiểu phân đội của Trung Châu, không chỉ diệt hết tiểu đội Thiên Thần, còn
diệt cả một tiểu phân đội của Ác Ma, hơn nữa số thành viên còn lại rất có thể
sẽ quyết định kết cục của trận chiến cuối cùng này, việc như vậy chẳng lẽ không
phải thần thoại sao?

Tiêu Hoành Luật cười hắc hắc, hắn nhẹ nhàng ngắt một sợi tóc
trên trán xuống, vừa nghịch vừa nói:

- Chiêm Lam, bắt đầu toàn lực quét hình, xác định vị trí của
tiểu đội Thiên Thần, tiếp theo ta sẽ an bài việc chiến đấu của các vị…Mọi
người, chúng ta rất có thể sẽ có người chết ở nơi này, hơn nữa khả năng tử vong
còn rất lớn, ta chỉ hi vọng còn có thể… Mà thôi, mọi người bảo trọng, kế hoạch
của ta là…

- Adam, không biết vì sao ta có linh cảm không hay.

Miyata Kuraki kìm nén quá lâu, cuối cùng không chịu được nói
với Adam. Lúc này mọi người vẫn đợi tại vùng ngoại ô thành phố, Cả mấy đoàn
nhân viên của Liên minh Thiên sứ đã đợi ở đây rất lâu rồi, có điều cũng không
ai sốt ruột, dù sao đây cũng là trận chiến cuối cùng, không còn chuyện muốn đạt
được điểm thưởng và chi tiết kịch tình nữa, cũng không còn lo lắng nhiều về
tương lai, chỉ cần trước mắt có thể sống sót là đủ rồi. Adam sớm đã nổi tiếng
trong thế giới luân hồi, đó là thứ nhất, ngoài ra sau khi tiến vào trận chiến
cuối cùng hắn cũng không để cho người khác đi làm bia đỡ đạn, mà yên lặng đợi ở
vùng ngoại ô thành phố, cũng để cho phần lớn người yên tâm, im ắng chờ ở đây.

Tất nhiên, tiểu đội luân hồi có thể sống sót đến trận chiến
cuối cùng, trong bọn họ hiển nhiên không thể toàn là người tầm thường. Cũng có
một số kẻ trí tuyệt tuyệt đỉnh trong lòng có hoài nghi, nhưng mà người có danh
như cây có bóng, muốn bọn họ dùng bố trí hoặc kế sách của mình nói cho Adam thì
da mặt những người này lại không dày như vậy, cho nên kéo dài đến lúc này không
ngờ chỉ có một mình Miyata không nhẫn nại được, nói với Adam.

- Ừm, thời gian sắp đến rồi, nếu như không có gì bất thường,
ta thực sự có chút lo sợ…

Adam nửa cười nửa không nhìn Miyata, hắn lại hỏi:

- Ngươi có linh cảm không hay gì? Có liên quan tới công pháp
của ngươi không?

- Hả? À, công pháp của ta chủ tu tâm linh, lấy tâm sử kiếm,
cho nên đối với nguy hiểm thì giác quan thứ sáu của ta cực ky nhạy cảm. Ta vừa
mới để cho người trong đội dùng quét hình tinh thần lực kiểm tra xung quanh,
nhưng lại không phát hiện được điểm lạ thường nào, cho nên ta cũng không biết
rốt cuộc là nguy hiểm gì đang đến gần, Adam, ngươi biết không?

Miyata Kuraki gật gật đầu nói.

- Đại khái có thể tưởng tượng là việc gì, nhưng muốn nói ra
tỉ mỉ thì lại hơi khó.

Adam mỉm cười nói.

- Không gì ngoài hai tên Sở Hiên phân biệt phái ra một tiểu
phân đội đến công kích chúng ta, tất nhiên, cũng có thể là Trung Châu Đội và Ác
Ma đội đánh nhau trước, cũng có thể là một đội ngũ trong hai đội đó và chúng ta
đánh, cũng có thể là chúng ta và một đội ngũ đi đánh một đội ngũ khác, rất khó
nói rõ ràng, nhưng có một điểm có thể khẳng định, chúng ta sẽ lập tức phải khai
chiến ngay lát nữa.

Adam giống như đang nói tới một việc nhỏ nhặt không đáng kể
gì, nhưng mọi người xung quanh lại đều nghe mà ngẩn người, Miyata còn chưa lên
tiếng, một người bên cạnh đã nói:

- Này, này! Adam! Có chiến đấu sao không nói trước một
tiếng? Chúng ta cũng phải có chuẩn bị chứ, hơn nữa đối thủ còn là Trung Châu
đội và Ác Ma đội, chúng ta đông người, nếu như bị đánh lén, vậy hậu quả…

Adam cười cười khoát tay, hắn nhìn mọi người nói:

- Biết vì sao ta chọn nơi này không? Vị trí của chúng ta là
khu vực nhà cửa tập trung, chỉ nơi này mới có nhà, mấy trăm mét xung quanh toàn
là đường cái, bãi cỏ, đồng bằng, đã hiểu chưa? Lúc chọn nơi này ta đã tính toán
kỹ rồi, trong chúng ta có mấy tinh thần lực khống chế giả, đem nơi này quét
hình một lượt lại hoàn toàn không có chỗ nào bí ẩn nữa, ai có thể vô thanh vô
tức chạy đến được? Hơn nữa đây gọi là kế hoạch không bằng ứng hóa nhanh, nếu
sớm nhắc cho mọi người, các ngươi không chỉ sẽ luôn lo lắng sợ hãi, mà còn nghi
thần nghi quỷ, không đợi người khác đến đánh lén chúng ta đã mất đi hơn nửa sức
chiến đấu, tình huống bây giờ chẳng lẽ không tốt sao?

Người xung quanh đều tự nhìn nhau, lời Adam nghe thật không
sai, chí ít trước mắt chúng nhân không có ai vì đợi lâu mà mất đi nhuệ khí,
nghỉ ngơi dưỡng sức lâu như vậy, nếu có địch nhân đến xâm phạm còn có thể lấy
sức nhàn đánh kẻ địch mỏi, nhất thời trừ một số ít người, còn lại đều đã tin
lời của Adam.

- Hơn nữa mọi người cũng không cần quá lo lắng, mặc dù đội
ngũ đột kích rất có thể bao gồm cả Ác Ma đội lẫn Trung Châu đội, nhưng chắc
chắn không phải là chủ lực của bọn chúng. Hiện tại chủ lực của chúng có lẽ đang
giằng co thậm chí đã giao chiến rồi, đội ngũ đột kích tối đa chỉ là một tiểu
phân đội của bọn chúng mà thôi, thực lực tự nhiên là còn lâu mới so được với
chúng ta, mà vị trí của chúng ra lại dễ thủ khó công, cộng thêm quét hình tinh
thần lực và mấy tay băn tỉa của chúng ta, ta chỉ sợ bọn chúng không đến ấy chứ.

Adam mỉm cười tiếp tục nói với mọi người.

Rốt cuộc, một tia nghi ngờ vừa xuất hiện của mọi người đã
biến mất, đại đa số người đều bắt đầu cảm thấy may mắn vì bọn họ gia nhập Liên
minh Thiên sứ, đoàn đội có Adam làm trí giả này…

“Nhưng mà thật sự không có việc gì sao? Trí tuệ của Adam quả
thực là rất cao, nhưng mà Trung Châu đội và Ác Ma đội đều có Sở Hiên, hơn nữa
Adam…Hắn dường như đang giấu giếm điều gì đó…”

Miyata còn muốn nói nữa, nhưng nhìn thấy bộ dạng phấn khởi
của mọi người xung quanh, hắn cũng chỉ có thể lặng lẽ thở dài, ánh mắt lại nhìn
ra bên ngoài. chỗ cách ngoài tòa nhà rất xa…

- …Địa phương này không dễ đánh lén.

Ở một mảnh ruộng hoang cách nơi trú ẩn của Liên minh Thiên
sứ rất xa, bảy người đang ngồi cùng một chỗ, bọn họ đều là thành viên của Ác Ma
đội, thực lực có cao có thấp, nhưng nếu đã có thể sống sót trong Ác Ma đội vốn
lấy pháp tắc của rừng rậm làm tiêu chuẩn, thực lực của bọn họ phải mạnh hơn
nhiều so với thành viên tiểu đội luân hồi khác.

Trong bảy người này có một tinh thần lực khống chế giả, Ác
Ma đội và các tiểu đội khác có chút khác biệt, không biết vì sao có hai tinh
thần lực khống chế giả, một tên trong đó thực lực còn đạt đến top 7 trong cả
đội. Mặc dù so với mấy tên quái vật clone Trịnh Xá, Sở Hiên, Triệu Chuế Không
này thì hắn đúng là có chút không bằng, nhưng mà thực lực cũng đã đạt đến đỉnh
cao trong những người còn lại của Ác Ma đội. Hắn không chỉ là tinh thần lực
khống chế giả, mà còn cường hóa cả thuộc tính cấp 2A khống chế kim loại. Tuy
chiêu thức và thuộc tính mạnh yếu là căn cứ mỗi người sử dụng khác nhau mà mạnh
yếu khác nhau, nhưng người này thiên phú cực cao, lấy thân phận tinh thần lực
khống chế giả để điều khiển kim loại, có thể nói rằng, trong cả thế giới luân
hồi hắn cũng là cường giả hạng nhất.

Người này chính là đội trưởng của tiểu phân đội Ác Ma này,
là chiến lực chính của lần tác chiến này, dù hùng tâm bừng bừng muốn tiêu diệt
toàn bộ Liên minh Thiên sứ, nhưng hắn cũng không mù quáng kiêu ngạo đến mức
muốn một người xông lên đem đối phương giết sạch. Người có danh như cây có bóng,
tiểu đội Thiên Thần dù sao cũng là một trong ba thế lực mạnh nhất của thế giới
luân hồi, trí tuệ của Adam cũng xếp thứ hai chỉ sau Sở Hiên, mắt thấy Liên minh
Thiên sứ cố thủ không ra, bọn họ cũng chỉ có thể kiên nhẫn đợi ở đây tìm cơ
hội.

- Mẹ nó, đám khốn nạn này chẳng lẽ không có tự tôn của cường
giả sao? Dù gì cũng là tiểu đội Thiên Thần cùng tề danh với Ác Ma đội chúng ta,
vậy mà lại có thể sợ hãi cố thủ không ra như vậy ư. Ta…

Một thanh diên da đen hắc hắc cười lạnh, gã này dáng người
cực lớn, cao gần 2m, ước chừng khoảng hai mươi tuổi, nhưng mà bộ dạng lại vô
cùng cổ quái. Một đầu tóc đen bị hắn quấn thành các dải xoắn tít (dân gian
người ta gọi là xoắn quẩy ấy), vô số dải tóc bù xù phía sau gáy hắn, trên mũi,
trên tai, thậm chí ngay cả trên mắt đều đeo khuyên tai hoặc có thể nói khuyên
mũi, khuyên mắt…các loại. Nói tóm lại, vừa nhìn là biết tên này là một dân
hippi.

- Ngậm miệng lại.

Một thanh niên tóc vàng cười lạnh cắt lời hắn, người này
chính là tiểu đội trường của đội ngũ này, cũng là cường gia tinh thần lực khống
chế giả và điều khiển kim loại. Hắn là người tồn tại có thâm niên nhất trong
đoàn đội, trước cả clone Trịnh Xá, cũng là người ngoại quốc duy nhất sống sót
sau lần Trịnh Trá báo thù, cũng là thành viên tham gia lần giao chiến đầu tiên
giữa Trung Châu đội và Ác Ma đội, Thomas.

Cái tên nghe thì rất bình thường, nhưng có thể dưới sự thống
hận vô cùng của clone Trịnh Trá với người ngoại quốc, cộng thêm ở trong Ác Ma
đội luôn kiên trì pháp tắc rừng rậm mà vẫn tồn tại được đến bây giờ, đủ chứng
tỏ rằng người này bất luận là đầu óc hay thực lực đều có trình độ nhất định,
nếu không đã sớm chết trong một bộ phim kinh dị thế giới nào rồi. Nguyên nhân
quan trọng nhất chính là tên này là một tên Hồng Lão Ngoại, cũng tức là một số
cực ít người ngoại quốc vô cùng sùng bái văn hóa Trung Quốc (lời tác giả: đây
là sự thực, ở ngoại quốc đúng là có một số rất ít người ngoại quốc cực kì sùng
bái văn hóa Trung Quốc, đa số ở tại các nước phát triển Tây Âu và Mỹ, bọn họ
thậm chí coi văn hóa Trung Quốc là văn hóa vĩ đại nhất thế giới. Đương nhiên,
Trung Quốc chúng ta cũng có loại người vô cùng sùng bái nước ngoài, hơn nữa tỷ
lệ số lượng so với Hồng Lão Ngoại còn đông hơn nhiều…) vào lúc clone Trịnh Xá
thê thảm mà đến, hắn cũng là người duy nhất tỏ ý phản đối, ngoài ra sau đó còn
cấp cho Trịnh Xá một ít giúp đỡ về mặt vật chất, thế mới giúp cho Trịnh Xá sống
sót qua thời kì yếu ớt nhất, tiếp đó trưởng thành lên. Cũng bởi vậy, hắn trốn
thoát qua đợt báo thù điên cuồng của clone Trịnh Trá sau này.

Thomas nghiêng mắt nhìn thanh niên da đen, cười lạnh nói:

- Tên mới đến kia, mới trải qua hai thế giới phim kinh dị mà
đã bắt đầu Ác Ma đội chúng ta, Ác Ma đội chúng ta treo trên mồm rồi sao? Ngậm
cái miệng thối của ngươi lại, ta nghe mà buồn nôn, hơn nữa ngươi biết cái gì là
tự tôn của cường giả sao? Nếu cầm đao xông lên chém nhau một trận mà được gọi
là tự tôn của cường giả, vậy loại lưu manh đầy đường giống như ngươi đều là
cường giả hết rồi, đồ ngu.

Thanh niên da đen cười hắc hắc, mặc dù trong mắt có chút
không phục cùng phẫn nộ, nhưng mà hắn lại không nói thêm điều gì, hiển nhiên là
rất kiêng dè Thomas, hoặc là lúc trước đã phải chịu thiệt rồi. Nhưng mà nghĩ
cũng đúng, người da trắng và người da đen ở nước Mỹ thù oán rất sâu, hàng ngày
trong thế giới thực không biểu hiện, nhưng không có nghĩa là sẽ không biểu hiện
ra trong loại thế giới cực đoan như thế giới luân hồi này, biểu hiện trong này
cũng là một loại biểu hiện trần trụi nhất, nắm tay lớn kẻ nào lớn, kẻ đó là đại
ca, nhìn trước mắt thì đại ca chính là Thomas.

Thomas lại chửi vài câu rồi mới nói:

- Nhiệm vụ Sở Hiên giao cho chúng ta là cố thủ ở đây, đến
khi Trung Châu đội xuất hiện mới thôi, nếu trong tám tiếng mà Trung Châu đội
không xuất hiện, thì chúng ta phải toàn lực tác chiến, bao giờ giết chết Adam
mới kết thúc. Đây không phải là lần đầu tiên ta dẫn đội hoàn thành nhiệm vụ của
tiểu phân đội, nhưng đây là lần nhiệm vụ khó khăn nhất của ta, ta không hi vọng
có người làm vướng tay vướng chân. Nên biết đối phương là Thiên Thần đội và một
lượng lớn tiểu đội luận hồi, thực lực thật sự mạnh hơn chúng ta nhiều, cần phải
nhớ! Nhiệm vụ của chúng ta là đánh lén! Không phải đi tìm chết.

Mọi người xung quanh đều yên lặng nghe hắn nói, thật lâu sau
một người da vàng cao lớn mới mở miệng:

- Thomas, ngươi nói lần này đồng thời nghênh chiến Thiên
Thần đội và Trung Châu đội, chúng ta rốt cuộc có mấy phần nắm chắc? Sở Hiên,
hắn…hắn thật sự có thể chiến thắng chính mình sao? Phải biết Trung Châu đội
cũng có một kẻ giống như hắn…

- Không chỉ Sở Hiên, còn có Trịnh Xá…

Một người khác cũng cẩn thận nói, ánh mắt sáu người đều tập
trung nhìn vào Thomas, dù sao cũng hắn là người có thâm niên nhất trong đoàn
đội này, thời gian thậm chí vượt qua đội trưởng Trịnh Xá, một ít việc hắn cũng
biết được nội tình. Mọi người sớm đã có kinh nghiệm làm quân cờ của Sở Hiên,
bọn họ lúc này muốn biết nhất chính là mình cuối cùng có thể sống sót qua nhiệm
vụ lần này hay không, hoặc là nói có thể sống sót qua trận chiến cuối cùng này
không.

- Trung Châu đội…Lần trước chiến đấu với bọn chúng đã qua
lâu như vậy rồi.

Thomas nhắm mắt thở dài, hắn dường như đang hồi tưởng lại
quá khứ, thật lâu sau mới nói:

- Lần trước chúng ta giao chiến với Trung Châu đội, mặc dù
lấy ưu thế áp đảo diệt sạch bọn chúng, nhưng chúng ta cũng có người chết. Trung
Châu đội khi ấy thực lực rất yếu, mặc dù có một trí giả, nhưng so sánh với Sở
Hiên thì cũng chỉ là trí tuệ của người bình thường. Mặc dù không biết làm thế
nào Trịnh Xá Trung Châu đội trốn được một mạng, mặc dù không biết vì sao để cho
Trung Châu đội Trịnh Trá thoát được một mạng, nhưng mà loại đoàn đội bị diệt
sạch này hầu như không còn gì để cứu vãn nữa, nhất định là lại phải chậm rãi
thu nạp người mới, tích lũy lực lượng phát triển lại từ đầu, thế nhưng…

- Nhưng không quá lâu sau, chúng ta liền nghe từ miệng một
đội ngũ mơ hồ biết được tình hình của Trung Châu đội, nghe nói tiểu đội này gặp
phải một tiểu đội chăn nuôi đã bị đánh cho tan tác, bọn họ nhân cơ hội liền đem
tiểu đội chăn nuôi kia diệt sạch, mà trước khi bị diệt đã từ miệng bọn chúng
biết được tình hình của Trung Châu đội. Chính Trung Châu đội đánh cho đội ngũ
chăn nuôi đó đến mức tàn phế, cuối cùng phải dựa vào thập tự hồi sinh mới thoát
được một kiếp, đây chính là minh chứng cho sự mạnh mẽ của Trung Châu đội…

Sáu người còn lại đều trợn tròn cả mắt, thời gian bọn họ đến
Ác Ma đội mặc dù chưa lâu, muộn nhất chính là người da đen kia chỉ mới qua hai
thế phim kinh dị, nhưng mà hai, ba người trong đó cũng đã trải qua chiến đấu
đoàn đội, cũng từng nghe người khác nói qua về loại tiểu đội chăn nuôi kia. Đó
là một loại mà cả đoàn đội chỉ tập trung vào một, hai, tối đa là ba cường giả,
những người còn lại bị coi là nô lệ bị bọn chúng chăn nuôi, dựa vào điểm thưởng
và chi tiết kịch tính của các nô lệ để cường hóa chính mình. Làm vậy thực lực
sẽ tăng cực nhanh, cũng có thể hoán đổi các thuộc tính, chiêu thức, cùng rất
nhiều vũ khí cao cấp rất mạnh. Tuy nói là lấy lực lượng của ngoại vật để tăng
thực lực, người của đội chăn nuôi không thể có cường giả đỉnh cấp, nhưng trong
các cường giả cao cấp, thực lực của bọn chúng đúng là số một số hai, kể cả một
số thành viên của Ác Ma đội đấu với người của đội chăn nuôi cũng nhiều khả năng
sẽ bị thua.

- Bây giờ các ngươi đã hiểu rồi chứ? Vì sao Trịnh Xá chỉ cần
nghe được tin tức của Trung Châu đội là sẽ lộ ra vẻ mặt ầm trầm đó? Bởi vì hắn còn
có vài thứ không bỏ xuống được, cho nên mới không thể bước ra khỏi một bước
cuối cùng của tầng thứ tư, đạt đến tầng thứ năm chân chính thái thượng vô tình.
Thực ra với thực lực của hắn, thật sự đã vượt qua đệ tứ giai cao cấp quá nhiều
rồi…

Thomas khẽ thở dài, rồi lại hưng phấn nói:

- Vẫn là người Trung Quốc chúng ta mạnh. Bất kể là Trịnh Xá
hay là Sở Hiên…

Sáu người xung quanh đều bĩu môi, mặc dù trong sáu người có
một da đen và da trắng, còn lại bốn người đều là da vàng, nhưng mà bốn người
đều là người châu Á hoặc người người châu lục khác, thấy một người ngoại quốc
sùng bái Trung Quốc, trong lòng bọn hắn đúng là có chút xem thường, chỉ là cũng
không dám nói ra mà thôi.

Thomas lại cười hắc hắc, nói:

- Ta có một phần tám huyết thống là gốc Hoa đấy…Quên đi, nói
những lời này với các ngươi có tác dụng gì đâu chứ. Tóm lại một câu, thực lực
của Trung Châu đội không yếu hơn Thiên Thần đội, thậm chí còn mạnh hơn một
chút, dù gì bọn chúng cũng có Sở Hiên là trí giả…Hơn nữa Trịnh Xá cũng luôn coi
bản chính của hắn là cường địch, ta nghĩ kẻ có thể là cường địch của hắn thì
thực lực của Trịnh Xá bản chính dù kém cũng không thấp hơn hơn tầng thứ tư
trung cấp đâu, chỉ là không biết có thể chính diện chống lại Trịnh Xá được bao
lâu…

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3