Cú đấm của một đứa con gái- Chương 42

Ngày bạn bè

Mấy ngày sau, bệnh tình của mẹ đã bắt đầu thuyên giảm. Mẹ ăn được nhiều hơn, nói cũng nhiều hơn … Tuy nhiên, mỗi khi đêm xuống mẹ đều rên rỉ kêu khó ở rồi lại bắt Cheer phải ngồi dậy xoa bóp, mát xa theo đúng hướng dẫn của mẹ. Lúc đó, nó chỉ cảm thấy vô cùng khó xử khi tất thảy mọi người trong phòng đều bị mất giấc bởi giọng điệu “ đại tướng quân “ của mẹ Cheer.
Nhìn thấy mẹ khỏe lại, nó rất vui, nhưng trong tình huống này thì cũng chẳng biết nên khóc hay nên cười.
…..
Mẹ ở viện tính đến hôm nay đã là ngày thứ năm, sáng sớm bác sĩ trưởng khoa có qua phòng bệnh dặn dò Cheer phải đưa mẹ đi dạo để tránh cơ thể bị trì trệ, vậy là ngay buổi chiều hôm đó, sau khi ngủ trưa dậy, Cheer cùng Chan liền dìu mẹ nhẹ nhàng từng bước đi dạo trong bệnh viện.
Nhìn một cặp trai gái dìu bà già tóc bạc phơ, khuôn mặt tiều tụy vẫn ánh lên nụ cười le lói trông thật giống đôi vợ chồng trẻ đang dìu mẹ của mình. Nhưng lúc lướt qua hai cô y tá, họ lại vô tình hỏi nhỏ .
- Bà cụ đã đỡ rồi đấy ạ?
Cheer gật đầu vẻ hoan hỉ, nhưng câu nói tiếp theo lại khiến mặt nó tối sầm cả lại.
- Bà cụ có hai đứa cháu ngoan ghê!
Nghe xong câu này thì chắc “ bà cụ “ còn đau hơn lúc mổ …
………….
Chiều tối, trước khi đi làm, Cheer lại nhận được một tin sét đánh từ hội bạn, ba bốn đứa kéo nhau chạy tới bệnh viện đưa tập đề cương cho nó và bắt con bé phải ôn lại trong một thời gian siêu ngắn với lý do nó đã trượt thẳng cẳng môn cuối cùng của kỳ thi chất lượng… Nếu tuần sau mà không đạt trong kỳ thi lại này thì nó sẽ không có đủ điều kiện để được thi tốt nghiệp …
Đầu óc chao đảo… những ký ức về ngày thi môn chất lượng cuối cùng bỗng chốc hiện về ào ạt như một thước phim quay ngược … Ôm đầu tuyệt vọng, nó lại càng hoảng loạn hơn khi mẹ vẫn còn đang nằm trong viện và không biết phải làm cách nào để có thể lấy lại kiến thức trong một thời gian ngắn đến thế để kịp đi thi.
Mặc cho Cheer hoảng loạn, Chan vẫn bình thản như không … giật phắt tập đề cương trong tay con bé, hắn bĩu môi cười khẩy.
- Dễ thế này mà cũng để bị đánh trượt á? Trình độ … lùn thế?
Đang ngồi thu lu một góc, con bé lại ngẩng phắt khuôn mặt tối sầm của mình lên, hằn học hướng ánh mắt hình viên đạn xiên lên nhìn hắn.
- Chỉ giỏi nói mồm, dễ thì làm thử coi!
- Ơi xời! Chuyện nó lại quá nhỏ luôn! Đưa giấy bút đây …
Nói rồi, hắn liền cầm lấy cây bút rồi chăm chú đưa đề cương lên đọc, ngồi hí hoáy viết lách trông có vẻ vô cùng tập trung. Cứ tưởng Chan đang làm trò, nhưng không ngờ khi cầm bài giải của Chan so sánh với kết quả trong đề cương thì gần như đúng hết … Choáng! Cheer lập tức đưa ánh mắt ngưỡng mộ long lanh lên nhìn hắn, giọng điệu thay đổi hẳn …
- Sư phụuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu!
……………………..
Kể từ ngày hôm đó, đêm nào đi làm về hai đứa cũng đều thức đêm ngồi lăn lóc trên chiếc giường trong góc phòng, hí hoáy làm đề cương. Không rõ là do vì ngồi cạnh Chan nên nó có hứng học hay là do cô giáo không biết giảng bài mà con bé thấy cách giảng giải của Chan dễ hiểu hơn hẳn. Cuối cùng một tuần sau đó, kết quả của kỳ thi lại đã khiến Cheer không phải thất vọng … nhưng kèm theo đó, nó cũng phải chấp nhận thực hiện một giao kèo với Chan sau tất cả những gì mà hắn đã giúp đỡ.
…………………………..
Kỳ thi lại kết thúc cũng đồng nghĩa với việc kỳ nghỉ tết của đám học sinh cấp 3 đã bắt đầu. Sáng 29 tết, Ben, Cheery và Hummie quyết định rủ nhau sang nhà Mita, cố gắng dùng tất cả mánh khóe của mình hòng dựng Mita dậy … nhưng vô ích!
Cù chân – vô ích!
Sờ ti – cũng vô ích!
Cưỡng hôn – càng tốt luôn!
Bật nhạc Bigbang – mặc kệ!
…….
Chỉ còn một cách cuối …
“Ring đình đồng … Rình đình đồng … Ring đinh đinh đinh đinh đình đồng … Rình đình đồng đinh đinh đinh đinh đinh … “
Nhạc của Shinee vừa vang lên, chân Mita bỗng dưng lắc lư theo điệu nhạc như lên đồng, rồi đến đoạn cao trào, nó bật hẳn dậy, mắt vẫn nhắm nghiền nhưng đầu lại lắc lư trông như một con lật đật. Ba đứa đang thở phào mừng phấn khởi thì đúng lúc chuyển bài, Mita lại đột ngột ngả ngược người về phía sau, ngủ gục như thể chưa từng dậy …
- Không thể hiểu nổi! Làm thế nào bây giờ? – Ben gắt lên sau một hồi vật vã.
- Không biết! Kéo nó dậy! – Cheer gắt.
- Nhưng mà nặng lắm! Khéo nó kéo mình nằm theo ý … – Hummie thỏ thẻ.
- Ừ cũng đúng … vụ này căng phết nhờ …
Ba đứa con gái đang ngồi phân vân trầm ngâm nghĩ cách đánh địch thì đột nhiên thấy một cái bóng lướt qua vào phòng vệ sinh … Giật bắn cả mình, phải ba giây sau mấy đứa mới kịp hoàn hồn khi nghe giọng Mita vọng ra từ đó.
- Chờ tí nhé! Để tôi “ xùy “ phát đã!
……………….
Chờ cho Mita “ xùy “ xong, mấy đứa lại phải hộ tống nó đi mua đồ ăn sáng … Hết mua bánh ngọt, bánh kem rồi lại đến nước dừa tráng miệng, mỗi thức ở một nơi … Cái Cheer chỉ biết ngậm ngùi trong tức tối :” Thế này bảo sao tao không thể có vợ gầy … “ …
- Này! Ăn không?
- Không thích ăn cái này … Ăn cái này dễ béo lắm ! – Cheer chau mày nói.
- Cái gì cơ? – Nhắc đến vấn đề nhạy cảm, Mita lại trợn mắt lên giận dỗi.
- À không … chồng nói nhầm! Là chồng không thích ăn cái này! Hihi!
- Eo ôi tao đói lắmmmmmm! Sang đây để nhìn nó ăn như thế này à! – Ben gào lên rồi ngửa mình nằm phịch ra giường giãy dụa.
- Có mì trong tủ lạnh đấy! Trưa nay ăn spaghetti đi! – Đặt cốc nước dừa xuống, Mita thản nhiên nói.
- Ừ được đấy! Duyệt luôn! – Nhắc đến thức ăn , hai khóe miệng Cheer lại nhếch lên rộng ngoác ra đến tận mang tai.
- Ăn xong mỗi đứa để lại 50k nhé … – Mita lạnh lùng nói tiếp.
- Gì cơ? – Nụ cười trên môi Cheer đột ngột đông cứng.
…………………………
- Chồng thái hành nhé!
- Không! Chồng sợ mùi hành lắm!
- Thế chồng thái cà chua đi.
- Ok!
- Ben, mày băm thịt nhé!
- Ừ được rồi.
- Hummie, bà xào ngô nhé!
- Ơ… thế bà làm gì?
- Tôi làm bếp trưởng!
- Không thể chịu được!
………..
30 phút sau, món spaghetti “ tình bạn “ đã được hoàn tất, bốn đứa lại hì hục múc mì ra đĩa rồi tự mình thưởng thức.
Ăn uống no say, Mita lại rủ mấy đứa lên phòng ngủ trưa, Hummie xin phép về trước, trước khi về nó còn không quên móc trong ví ra 50 nghìn và đặt trên bàn làm cả ba đứa ngớ người … rồi lăn ra mà cười đau khổ.
- Có đứa cần phải được học lại cách đùa!
- Tại vợ cả đấy Mita ạ!
………………..
Lên phòng, còn chưa kịp ổn định chỗ ngủ, Mita đã hớn hở khoe với Ben và Cheery tập phim truyền hình thực tế của nhóm nhạc thần tượng mà nó siêu hâm mộ “ Shinee – Hello baby!”. Vầng, đó là bộ phim mà cho dù Cheer có phải xem đi xem lại đến 10 lần thì cả 10 lần cũng phải cười giống y như nhau … Một nỗi đau vô cùng khó tả!
Nhắc đến vấn đề nhức nhối, Cheer lại trùm kín người trong chăn, tuyệt đối không chịu thò đầu ra.
- Xem rồi! Phim đấy tao xem rồi!
- Xem bao giờ?!
- Mấy lần trước sang lần nào mày chả bắt tao xem ?
- Nhưng đây là tập mới!
- Mới cũng xem rồi! – Cheer cãi cùn.
- Thế kể nội dung ra xem nào! – Mita phủ đầu .
Cheer hết cãi cùn …
………
Cả tuần qua đã phải lao lực vất vả, đến lúc này nó chỉ mong muốn có một điều ước nhỏ nhoi là được ngủ thật ngon thôi … thế mà… tiếng cười khúc khích… tiếng đập đùi ầm ĩ của hai con giặc cái khiến Cheer không tài nào ngủ nổi. Bực mình, nó đành bật phắt dậy, tiến đến cái máy tính xem hai đứa đang coi cái khỉ gì… rồi cuối cùng … chính mình cũng bị cuốn vào cái chương trình thực tế của hàn quốc ấy từ lúc nào không biết.
- Uồi! Anh Minho đáng yêu quá!
- Ha ha ha! Nhưng mà em bé thích anh Key hơn !
- Jonghyun của vợ mới kute cơ! Huhu!
- Á á á! Đẹp traiiiiiii!
- Nhảy đẹp quá! Oa oa oa!
Đây là chứng bệnh thường thấy ở fan cuồng, nếu các bạn cũng là fan cuồng thì mong rằng hãy thông cảm cho chúng tôi khi đọc được những dòng này!
………………
Vốn là sang để ngủ, vậy mà mãi đến ba giờ chiều mấy đứa nó mới nhai xong hết đống video clip của mấy anh Shinee. Lúc này Mita mới bắt đầu buồn ngủ thì Cheer lại giở trò đòi quay clip dìm hàng … Thế là một cuộc cách mạng điên rồ được khởi nghĩa. Chúng nó bắt đầu hóa trang cho nhau, hết bổ ngôi giữa rồi lại đeo kính dâm, trông không khác gì mấy con hâm rồi lại bắt đầu …
- Chúng mình phải nghĩ ra một cái nghệ danh chồng ạ …
- Nick chồng là CheeryChip, còn vợ là Mita Superman … Thế thì …
- Michael Chip được không? Nghe hơi tây luônnnn !
- Ờ! Được! Michael Chip, em gái của Michael Jackson! Duyệt luôn!
- Thu bài gì đây?
- Như ngày xưa em đến đi!
- Ok bây beeee!
Và … action!
- Ây zâu! Oát sớpppppp! Michael Chip comeback in the new song! Zia Zia! – Cheer mở đầu.
- Yes! Âu cây! Yi Yiiii! – Mita hát bè chuyên nghiệp.
“ Hòa trong cơn gió đông … băng qua thời gian an an an an … nờ u ớ …. ( Hây! hây! Hây! hây! ) … Từng đôi chân lãng du lê trên đường khuyaaaaaaa … ( Yeah! ) … Hạt mưa rơi lung linh … như hạt ngọc đêm thâu ! Bao giấc mơ tannnn… thành sương hoaaaaa ( sương hoaaaaa … Yeahhhh! ) … Để giờ đây chơi vơi… bóng hình …một loài hoa tháng năm ắmmmmmm ( Yes … zia … zía ! ) Chỉ anh với mỗi anh cô đơn lạnh giá… á … há! Mình anh với nỗi đau khi em lìa xaaaa ( Ok! ).Một mình anh cô đơn đếm từng giọt sao rơi …xa khuất trong anh ngày mình đứng đó bên nhau đôi tay em yếu mềm đợi chờ mưa rơi xuống trôi miên man mắt aiiii ( yeahhhhh’’’ ) người về đây có thấy gió bay trên môi không ( tao méo thấy đấy làm sao? ) người về đây chắc có gió hong mi em khô …chẳng thà làm một chút hương thơm nhẹ bay trên tóc em cho ngày thêm ngoan… gọi bờ môi này khao khát ( Moahhh! ) … nắng có thấy nhớ hương đôi môi em …và làn gió có luyến tiếc ngày vội vã sẽ trôi qua mau … đợi chờ anh với anh giữa trờiiiiii…giờ lại thấy cơn mưa rơi trong anh nhạt nhòaaaaaaa…. “
Thu xong mv thảm họa Kpop 2010, hai đứa lại hồi hộp mở ra để nghe lại rồi ôm bụng cười vì độ chất! Xong đâu đấy vẫn quyết định post lên forum rap mà chúng nó hay chơi để gom gạch xây tổ ấm.
……
Tối hôm đó, ba đứa con gái lại cùng nhau đi ăn kem, rồi đi café, lúc từ quán café ven hồ Hồ Đắc Di lượn ra đến cầu Long Biên ăn ngô nướng, Mita lại tranh thủ mở máy ra check-in “ Mita và Mai Cheery đang thưởng NGUYỆT ( Nguyệt là tên phụ mẫu của Hummie ) tại cầu Long Biên “ thì tự dưng không tìm thấy tên nó. Sau mấy lần bị hack facebook một cách vô cớ, Cheery bắt đầu phát hoảng … Hay là lại mất facebook rồi …
- Hu hu! Biết ngay mà! Lần nào tao lượn qua cái hồ đấy thì y như rằng về nhà là mất facebook! Không thể hiểu nổi! – Con bé mếu máo.
- Hay là cái hồ ý nó ghét mày!
- Ừ! Có khi thế lắm! Về phải lập facebook mới rồi viết một bài tiêu đề “ Lời nguyền Hồ Đắc Di “ mới được! – Trong lúc sốt sắng, nó vẫn còn có tâm trạng đùa khiến Mita cứ tưởng rằng con bé không lo thật.
Mà thôi cũng mặc, dù sao thì cũng chỉ là cái mạng ảo. Mất hay còn thì cũng có quan trọng gì đâu! Cần thiết thì lập cái mới ! Cheer đành tặc lưỡi tự an ủi mình vậy rồi lại ôm lấy cái bụng thật bự vừa tròn kín vòng tay của Mita, ngả đầu vào tấm lưng mềm và rộng ấy, ngủ thiếp đi … Trong giấc mơ, nó còn mơ thấy hình ảnh của một người con trai hiện lên thế vào chỗ của Mita hiện giờ …
Gần về đến nhà, vì ngủ say quá mà tay cái Cheer lại vô tình buông thõng xuống làm Mita phải cất tiếng nhắc nhở.
- Ôm em đi … – Mita lải nhải.
- I can’t… – Nó cũng thều thào.
- Ôm em đi …
- Damn…! – Cheer bắt nhịp theo bài hát.
- Mày có ôm tao không thì bảo! Lạnh sắp chết rồi đây này! – Mita đột ngột quay lại quát khiến cho Cheer giật bắn cả mình , tan luôn cả giấc ngủ!
- Yeah… âu cây … đây thì ôm …
Nói rồi, nó lại vòng vòng tay nhỏ nhắn của mình luồn qua bụng Mita, sưởi ấm cho bà vợ yêu quý của mình. Nhưng bỗng dưng Mita lại nhớ ra trời đang mưa, thế là nó liền quay ngoắt lại hỏi.
- Này! Chồng có đánh phấn không đấy?
- Không! Sao hỏi thế?
- Thề đi! Nói dối là chết với vợ!
- Thề … – Nghệt mặt ra một hồi vì không hiểu sao tự dưng Mita lại lo lắng cho mình như thế … chẳng nhẽ nó sợ nếu Cheer đánh phấn thì sẽ bị nước mưa làm lem hết mặt sao … Nhưng, sự thật thì lại thường mất lòng …
- Tí tao về tao kiểm tra áo mà dính phấn thì mày chết với tao!
- Oh Shitttttttttt!
…………
10 giờ đêm, trở về nhà, lúc này Cheer mới phát hiện nó đã bỏ quên mất vài tin nhắn ở trong điện thoại từ lúc nào.
“ Em đã về chưa? “
“ Trời lạnh lắm! Buổi tối ra đường phải ăn mặc cẩn thận vào nhé! “
“ Đừng sợ béo! Cứ mặc vài cái quần tất vào nếu em vẫn thích mặc với short! “
“ Hãy giữ lời hứa đấy! Ngày mai của em là dành cho anh! “
Đọc xong tin nhắn của Chan, Cheer chỉ nhắn lại một tin vỏn vẹn:” Ừ biết rồi! Ngủ ngon nhé! “ … rồi nó lại khẽ tủm tỉm cười và cất máy đi … chìm sâu vào một giấc ngủ thật ngọt ngào mà con bé đã mong ngóng suốt bấy lâu nay.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3