Ngươi không phải đại thần, ngươi quá tiểu nhân- Chương 22 part 2-23
Nhìn người giật mình không nói lên lời, rốt cuộc bình tĩnh, tiếp tục nói. “Chết người là ba mẹ người này đều là kẻ có thế lực, gia đình Liễu Thủy lại là gia đình bình thường, không có bối cảnh gì, không có biện pháp bị buộc chuyển trường.” Thật đáng tiếc, về sau, sẽ không thấy không được một người đặc biệt như vậy, liên tục hai năm đứng đầu toàn trường, trong lịch sử cũng chỉ có mình nàng vừa nhập học ba tháng liền có thể đảm nhiệm chức vụ hội trưởng hội học sinh, không có bối cảnh, không có mỹ mạo, cũng chỉ là đứng ở một nơi rất xa nhìn qua cũng đã bị hấp dẫn, giống như là có ma lực, cuối cùng còn không dám tùy tiện tới gần, nghe nói là người không thể nào nói chuyện yêu thương, hơn nữa người mình thích lại còn là nữ, rơi lệ.
“Làm cái gì a, cũng không phải cậu ấy sai.” Phải sau một lúc lâu, mới có một âm thanh vang lên, bất bình căm giận.
“Đúng vậy, như thế nào có thể khi dễ người như vậy, có thế lực rất giỏi sao…”
……….
“Bất quá cũng thật đáng thương, còn trẻ đã chết, đổi lại ba mẹ nhà ai cũng không chịu nổi.”
“………… Chịu không nổi mượn thế ép người…..”
“……….”
Phụ mẫu Liễu gia---- lòng ba mẹ thiên hạ
Đông, đông, đông………
Đông, đông, đông…..
“Thủy Thủy a….” Liễu mụ mụ hô, không biết làm sao, đều đã muốn kêu vài lần, cửa vẫn là đóng kín, cũng không có thanh âm.
“Ý Lam, để cho con một mình yên lặng chút đi, đi thôi, a?” Liễu ba đỡ lấy Liễu mẹ, khuyên nhủ. “Thủy Thủy đứa nhỏ này từ lúc nhỏ đã vậy, nghĩ thông suốt sẽ không có chuyện gì.”
“Nhưng là….” Do dự một chút. “…… n.” Rốt cuộc gật đầu, đáp ứng, theo Liễu ba chậm rãi rời khỏi.
Thủy Thủy đứa nhỏ này, từ lúc nhỏ cho tới bây giờ đều nhu thuận, mới trước đây còn cười đến ngọt ngào a, lên sơ trung liền không như trước kia yêu cười, không như vậy thích làm nũng, nhưng nữ nhi nhà mình chỉ cần không học cái xấu đều là tốt. Năm cuối sơ trung này như thế nào lại xảy ra loại chuyện như vậy đầu, Liễu mẹ lắc đầu, sâu kín thở dài.
“Ba”
“Mẹ”
Mời vừa đi vài bước, chợt nghe tiếng gọi, Liễu ba Liều mẹ quay đầu, Liễu Thủy liền đứng ở nơi đó, tươi cười sáng lạn.
Liễu mẹ nao nao, bao lâu… không phát hiện Thủy Thủy đối với chính mình nở nụ cười như vậy? Cũng không phải cười như trước không tốt, nhưng luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì, không tính đến kia thành kính, giống như đột nhiên trưởng thành, Liễu mụ mụ cũng là thật lâu mới thích ứng được. Đứa nhỏ này nha, cười như vậy mới đáng yêu.
Nhìn Liễu Thủy cười, Liễu mẹ cũng mỉm cười.
“Mẹ, một hay ngày chưa ăn gì, con thật đói a…..” Đáng thương hề hề nhìn Liễu mụ mụ, Liễu Thủy hướng Liễu mẹ làm nũng nói.
……….
“n ân, cái này mẹ đi làm.” Phản ứng lại, Liễu mẹ không giấu được vui sướng, muốn ăn cái gì là tốt rồi, muốn ăn cái gì là tốt rồi, liên tục gật đầu, vội vàng hỏi. “Muốn ăn cái gì.”
“Cái gì đều muốn ăn.” Tham lam nói. “Con có thể ăn hết cả một con voi nữa.”
“Thủy Thủy, về sau không chuẩn con lại hồ nháo như vậy, con xem mẹ con cấp cấp….” Thanh âm Liễu ba.
“Sẽ không đâu, yên tâm yên tâm…….”
“………”
Tư Húc tiểu yêu tinh------ thiếu niên tuyệt sắc
Hôm nay, Liễu Thủy lại không có đi học đâu…… Lại đi qua năm ba ban A, Tư Húc ngắm chỗ ngồi trống không kia, trên mặt bàn lại cái gì cũng không có, chậm rãi bước đi, tà dương đêm bóng dáng kia kéo dài kéo dài………
Bởi vì cha mẹ ly hôn, Tư Húc theo mẫu thân về quê cũ A thị, ngày đầu tiên chuyển trường hấp dẫn bao ánh mắt chú mục, Tư Húc thật phiền, ghét nhất bị xem như vật phẩm chỉ trỏ thưởng thức, tuy rằng đều không mang theo ác ý, vẫn thực khiến cho người ta không chịu nổi.
Một mình tránh tại địa phương yên tĩnh, tùy ý tìm cay đại thụ che nắng, ngồi dưới đất, tựa lưng vào gốc thụ nghỉ ngơi, từ từ tỉnh lại, khi đứng lên xoay người chuẩn bị trở lại phòng học, mới đột nhiên phát hiện, không biết từ khi nào, phía sau cây thụ có thêm hai người.
“Bạn học, có chuyện gì hiện tại có thể nói.” Một nữ sinh mặc giáo phục tinh tế đưa lưng về phía mình nói, thanh âm phát ra nhẹ nhàng thanh thúy, không nóng cũng không lạnh, lại làm cho Tư Húc ngoài ý muốn cảm thấy dễ nghe, dừng lại bước chân đang muốn ly khai, tiếp tục nghe.
“Liễu Thủy……” Nam sinh đối diện Tư Húc kia muốn nói lại thôi. “Tớ, tớ…..”
“n.” Ứng thanh, chờ đợi người đối diện tiếp tục nói.
“Liễu Thủy……..” Bàn tay nắm chặt, muốn nói, vẫn là nói không lên lời. Tư Húc cười tươi sáng, tiết mục thổ lộ sao, ngày đầu tiên chuyển trường đã thấy được, vận khí thật tốt đâu.
“n.” Nhìn nam sinh trước mắt không hiểu sao khẩn trương, Liễu Thủy tiếp tục đáp.
Hồi lâu, không ai nói chuyện, nam sinh sợ hãi lo sợ lại đem ánh mắt nóng bỏng chăm chú nhìn nữ sinh đối diện, nữ sinh im lặng nhìn nam sinh, không hiểu hắn vì cái gì khẩn trương như vậy.
“Bạn học, muốn lên lớp.” Liễu Thủy nhắc nhở, “Về trước đi.” Liền một mình đi tới phía sau, bỏ qua nam sinh kia, không có nhìn thấy ánh mắt ngày càng kiên định của nam sinh.
“Liễu Thủy, tớ thích cậu.” Xoay người, rống to. Thở phào một hơi. “Cậu làm bạn gái tớ đi.” Tiếp tục nói.
“Cảm ơn cậu.” Liễu Thủy dừng lại, nghiêng người, quay đầu. “Nhưng là, không được.” Mỉm cười, tiếp tục nói, Sau đó xoay người, rời đi. Không hề nhìn cặp mắt kia tràn ngập thất vọng cùng kiên quyết.
Tư Húc giật mình, cảm giác tâm mình bị một lực mạnh mẽ tác động, không chỉ thanh âm nữ sinh kia, mắt nữ sinh kia, mũi nữ sinh kia, môi nữ sinh kia, thậm chí tóc, đều rất đẹp đâu, đẹp không nói lên lời.
Cùng nam sinh kia giống nhau, lăng lăng nhìn bóng dáng nữ sinh chạm rãi dời khỏi tầm mắt…. Là----- Liễu Thủy sao?.......
Tác giả nói ra suy nghĩ của chính mình: ^_^
Đây là một cái phiên ngoại, rất nhiều người đối với việc quen biết của Thủy Thủy cùng Tư Húc tò mò, nói nhỏ biết, kỳ thật ngẫu nhiên… tạo lối thoát…..
Ngẫu nhiên đem chuyện hồi sơ trung của họ viết thành phiên ngoại, lời văn sẽ không có giải thích gì….
Một số người có thể tự nghĩ ra chuyện xưa, vô hạn tưởng tượng…. Đây chính là bắt đầu.
Kỳ thực ta vẫn muốn viết ngược, nhưng ở chính văn, ta vẫn là không đành lòng a không đành lòng, tại phiên ngoại, ta tiểu ngược một phen…. Lại nói, ta dù sao cũng là mẹ a.
Bất quá, đừng đánh ta, ta không chịu nổi đả kích…. Trốn….
Lúc khác, nửa đêm nay hoặc là trưa mai hội sửa văn.
Trời đầy sao~~~ ôm chăn ngủ.
TĐHS nói ra suy nghĩ: ước gì tác giả không nói ra suy nghĩ. Haiz~~~~~~~
Chương 23: Hắc Ám Điện tháp
Tư Húc, tên gia hỏa…….
Trở lại phòng ngủ, Liễu Thủy mở ra trò chơi, đăng nhập.
Như cũ vì sự ngốc nghếch của bản thân mà rơi lệ. Muốn khóc a muốn khóc, Tư Húc, anh là yêu nghiệt, về sau sẽ không bao giờ tin tưởng anh a a a a a a a a a……..
Xuất ngoại cảnh.
Mới sáng sớm đã bị yêu nghiệt Tư Húc dùng điện thoại oanh tạc từ ổ chăn thức dậy. Rạng sáng 6 giờ rưỡi a 6 giờ rưỡi, bình thường, ai có thể dậy sớm như vậy. Là tính đúng giờ mở cửa kí túc xá 6h30, liền đúng hẹn gọi điện thoại đến đây đi!!!
Xuất môn, Tư Húc đã muốn đem xe ở cửa chờ. Vừa ngồi lên xe, đầu óc còn đang mơ màng chưa có tỉnh đã bị một cái ôm lại hôn khiến cho không rõ phương hướng. Tư Húc bại hoại, ô ô…..
Xe đến đến bờ biển, quả nhiên đã có rất nhiều người đang bận rộn, Liễu Thủy cảm thán, đây đều là cường giả a cường giả.
Kết quả, xuất ngoại cảnh là chụp ngoại cảnh, chính là như vậy, nhưng này đều là ngoại cảnh của yêu nghiệt Tư Húc, không chút quan hệ với chính mình. Cả ngày, ăn cùng nhân viên một chút, chịu thái dương thiêu đốt, còn thỉnh thoảng bị yêu nghiệt Tư Húc làm nũng ôm lấy quấy rầy, thẳng đến khi chạng vạng ngồi trên xe yêu nghiệt Tư Húc, Liễu Thủy mới hoàn toàn tỉnh ngộ---- mắc mưu bị lừa!!!!!!!!!
Tư Húc!!!!!!.......... Em không để anh yên a a a a a a……….
Tính ra, đã hai ngày không có đăng nhập trò chơi, có điểm nhớ đâu.
Nhìn nữ tử bạc y phiêu phiêu trong trò chơi, đáy lòng Liễu Thủy dâng lên vô hạn thỏa mãn, mỉm cười.
Mới tiến vào trò chơi không bao lâu, còn không có kịp di chuyển, trên đỉnh đầu đã hiện lên ô đối thoại. Là ác nhân Bỉ Ngạn đi, Liễu Thủy âm thầm nghĩ.
Xác nhận, mở ra, có hai tin tức, Liễu Thủy囧.
“Thủy Thủy, tới đây, ta ở đây.” Tùy ý mở ra một cái, là…. Hoa hậu giảng đường mỹ nhân!?? Như thế nào?......
“Tốt, tổ ta.” Không hề nghi vấn, Liễu Thủy trực tiếp hồi đáp.
Không có thời gian, mở ra cái tin tức thứ hai, quả nhiên là Bỉ Ngạn.
“Thủy Thủy lão bà, lại đây chơi với ta, ta muốn ôm một cái.”… Hôm nay chơi cả một ngày còn không có chơi đủ sao? Hôm nay ôm một ngày còn ôm không có đủ sao? Hôm nay tra tấn ta cả ngày còn chưa tra tấn đủ sao?........ Tư Húc, yêu nghiệt!!!!.........
Trên đỉnh đầu hiện lên dấu chấm than, nhấn chuột.
Hệ thống: “Tiếu Khuynh Thành” mời ngươi gia nhập đội ngũ.
Nhấn chuột, xác nhận.
Hệ thống: “Thủy Thủy” gia nhập đội ngũ.
Ngắm tin tức tổ đội, 5 người còn thiếu một.
“Khuynh thành, còn thiếu một người sao?” Trực tiếp hướng hoa hậu giảng đường mỹ nhân hỏi, Liễu Thủy tính toán đem Bỉ Ngạn lôi đến, tiếp thu giáo huấn lần trước…….. không thể loạn tổ đội, không nghĩ kĩ, sẽ bị diệt đoàn!!!!!!!!!
“Cho ngươi tổ.” Không có trực tiếp trả lời, hoa hậu giảng đường mỹ nhân là trường phái hành động, 囧.
Vì thế, Thủy Thủy hài tử vô tâm vô phế cũng đem kia người nhà nàng đem đến.
Hệ thống: “Bỉ Ngạn Khia Hoa” gia nhập đội ngũ.
Vì thế lập tức, kênh đội ngũ náo nhiệt.
[Đội ngũ]
Liên Y điểm điểm: “Bỉ Ngạn bang chủ, ngươi như thế nào cũng đến đây, ngươi có thể cố ý tới đây giúp ta làm nhiệm vụ, thật tốt, ha ha” Phi thường cao hứng, Liên Y bạn học đánh ra một câu như vậy.
………
Liễu Thủy nháy mắt cương cứng, trời ạ, tử thần.
Tự trách mình trước khi tổ đội không hỏi hoa hậu giảng đường mĩ nhân một chút về mục đích tổ đội? Tự trách mình trước khi tổ đội không có hỏi hoa hậu giảng đường mĩ nhân trong đội có người nào? Càng tự trách mình như thế nào sau khi tổ đội ngay cả tên người trong đội cũng không nhìn kĩ đã đem Bỉ Ngạn tới đây. Khóc….
Liên Y bạn học, ngươi như thế nào âm hồn không tan!!
Hoa hậu giảng đường mĩ nhân, ngươi quả nhiên là người xấu a người xấu!!! ô ô……..
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Ngươi là ai, ta không quen. Thủy Thủy lão bà, ta muốn ôm ngươi, ngươi ở đâu chờ ta.” Bỉ Ngạn tối tưởng niệm vĩnh viễn là ôm ấp ấm áp của Thủy Thủy.
Thủy Thủy: “Ngươi chết đi, chính mình đi đi, “Hắc Ám Điện tháp” tập hợp.” Đem đội trả lại cho hoa hậu giảng đường mĩ nhân, Liễu Thủy nói. Trực tiếp đem Liên Y điểm điểm ném qua sau đầu, tiểu hài từ này chết đi!!!!!!!
Liên Y điểm điểm: “……… Ta là Liên Y điểm điểm, chúng ta đã từng cùng nhau làm nhiệm vụ, cùng nhau tiến vào “Phúc Sương thành”.” Liên Y hài tử này, đã nhanh bị một câu “không quen” của Bỉ Ngạn mà khóc, ý đồ nhắc lại ký ức của mỗ dễ quên.
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Nga.” Lên tiếng xem như trả lời.
Bỉ Ngạn Khai Hoa: ‘Thủy Thủy lão bà, ngươi xấu lắm.” Biểu tình khóc lớn, tiếp tục nói.
Thủy Thủy: “…….” Đã muốn mặc kệ người nào đó, chỉ biết làm núng a a a a!!!!.......... Rõ ràng biết bản thân rất không thể kháng cự người nào đó làm nũng.
Thủy Thủy: “Liên Y, Bỉ Ngạn hắn là trư, đừng để ý tới hắn.” Thủy Thủy vẫn là thiện lương, thời điểm thích hợp ra tay giải vây cho Liên Y. Liên Y bạn học, không thể trách ngươi, là tiểu hài tử Bỉ Ngạn kia rất nghịch ngợm.
Tiếu Khuynh Thành: “Các ngươi quen biết?” Rốt cục phát hiện manh mối, hoa hậu giảng đường mỹ nhân lên tiếng.
Liễu Thủy gõ nhanh bàn phím, đang muốn trả lời.
Hệ thống: “Liên Y điểm điểm” bị đá khỏi đội ngũ.
Sau đó, trừng mắt nhìn một câu kia của hệ thống, Liễu Thủy bạn học hoa hoa lệ lệ---- một lần nữa 囧.
Tầm mắt chuyển đến danh sách đội ngũ, đúng vậy, thật là không còn Liên Y điểm điểm…. Đây là làm sao? Hoa hậu giảng đường mĩ nhân, ngươi lại bắt đầu tàn bạo sao!!???........
Thủy Thủy: “…….” Bị ý nghĩ của chính mình dọa, bống nhiên không nói lên lời.
Lưu Quang Dực: “Khuynh Thành, sao vậy?” Lão công của hoa hậu giảng đường, Lưu Quang Dực trực tiếp hỏi ra vấn đề Liễu Thủy thắc mắc. Ngươi nói, đang êm đẹp, đây là vì cái gì a vì cái gì?
Tiếu Khuynh Thành: “Bỉ Ngạn vụng trộm nói cho ta, Liên Y điểm điểm là người xấu. Trong đội chúng ta như thế nào có thể tồn tại người xấu đâu, cho nên ta liền T.” Đương nhiên trả lời.
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Khuynh Thành, ngươi thật bạo, ngươi mới là người xấu.” Rõ ràng là vụng trộm nói với nàng, kết quả nói chưa hết liền trực tiếp bị phơi bày ý đồ trước mắt mọi người, Khuynh Thành, có không nghe đến thanh âm tốn hơi thừa lời của yêu nghiệt, tê!........... Tê!.......
Tiếu Khuynh Thành: “Bỉ Ngạn, ngươi mượn đạo giết người, ngươi tệ hơn.” Lập tức phản kích.
Thủy Thủy: “…….. Hai ác ma.” Xem xét xong, so với người xấu còn muốn xấu hơn. Một đội cư nhiên có hai ác ma, điên rồi.
Lưu Quang Dực: “……” Lão bà vĩnh viễn đúng, cho nên, ta cái gì cũng không thể nói.
Tương Du Thố: “……” Rốt cục, có người trong đội ngũ quăng lên kí tự. Liên Y điểm điểm là bằng hữu của ta, các ngươi không thể đối xử với nàng như vậy…. Nhưng là, ta là tiểu hào, ta muốn làm nhiệm vụ, ta không lên tiếng!!.........
…………
Vì thế, một hàng 5 người chậm rãi tiến vào “Hắc Ám Điện tháp.”
Tương truyền, “Hắc Ám Điện tháp” là cái địa phương đùa tốt lắm, một ngày một người chỉ được vào “Hắc Ám Điện tháp” một lần, hơn nữa, trong đội ngũ nhất định phải có một người làm nhiệm vụ này, cửa “Hắc Ám Điện tháp” sẽ không vì người mở ra, bởi vì….. địa phương này thật sự rất thích nhận người!!!!!! Bên trong cũng không có siêu cấp cường hãn BB, nhưng là có bưu hãn thiết trí. Chỉ cần tiến vào bên trong, ngươi liền tiến nhập thế giới kia, trò chơi liền bắt đầu.
“Hắc Ám Điện tháp” tổng cộng có ba mươi tầng.
Ngươi sẽ không thể biết được tầng tiếp theo mà ngươi đi đến, theo ba mươi tầng tùy truyền tống mà đến tầng khác, có lẽ là RP đại bùng nổ, cũng có thể rơi xuống tầng chót; ngươi cũng sẽ không biết tầng tiếp theo có cái gì đang chờ đợi ngươi, mới có thể tiếp tục vui vẻ trực tiếp truyền tống tới phòng tiếp theo; cũng có thể là bị diệt đoàn, trực tiếp tiến vào phòng ám sát; có lẽ còn có những chuyện khiến ngươi dở khóc dở cười---- làm người lãng phí thời gian. Tóm lại, ở trong “Hắc Ám Điện tháp” hết thảy đều có thể xảy ra.
Mỗi người ở cấp 90 đều nhân được một đầu mối nhiệm vụ chính, chính là tìm kiếm “Linh hồn thất lạc”, “linh hồn thất lạc” ở nơi nào? Trong một cái hộp. Như vậy, hộp ở nơi nào? Hòm ở trong “Hắc Ám Điện tháp”.
Bảo vệ hòm là một cái yêu tinh BB, dị thường quyến rũ, nàng có thể tùy ý hỏi người mấy vấn đề, đáp đúng, hòm ngươi lấy đi, đáp sai, ngươi chết. Nhưng là ở trong “Hắc Ám Điện tháp” mà chết thì không xong, trực tiếp bị truyền tống ra ngoài. TRừng phạt như vậy, nhân viên thiết kế vẫn thực là ôn nhu. Nhưng thỉnh đừng nghĩ rằng chết như vậy liền an toàn liền không sao liền vạn sự bình an, chết ở trong tay yêu tinh BB hệ thống sẽ tặng kèm yêu tinh BB một câu cảm thán, mọi nơi trên thế giới, lúc nào cũng tràn ngập ánh mặt trời ấm áp hài hòa. (TĐHS: ta thề, đoạn này ta không hiểu gì lun)
Một đội ngũ, một người qua cửa coi như là hoàn thành nhiệm vụ, cho nên khi làm nhiệm vụ này, một đội ngũ bình thường đều tổ đầy 6 người, tin tưởng vững chắc…… nhiều người thì mạnh mẽ, một người chết không đủ, một đám người còn không thể lưu cho một con đường sống sao??!!!!........
Vì thế, trò chơi bắt đầu.
“Ta mở” tung ra một câu, sau khi mọi người cùng trả lời, hoa hậu giảng đường mĩ nhân di chuột đến truyền tống sư đến “Hắc Ám Điện tháp”, nhấn chuột xác định. FB bắt đầu truyền tống…..
Hệ thống: Ngươi bị truyền tống tới tầng hai mươi bảy “Hắc Ám Điện tháp”.
Liễu Thủy cười, xem ra vận khí cũng không tệ, trực tiếp nhảy ba tầng, ha ha. Nhưng là, sau khi nhìn rõ ràng bố cục căn phòng, Liễu Thủy hài tử… cười không nổi, hoa cả mắt.
[Đội ngũ]
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Trên bầu trời thật là nhiều sao, chợt lóe chợt lóe sáng ngời….” Đứa nhỏ Bỉ Ngạn kia thật sự hưng phấn đâu.
Tiếu Khuynh Thành: “….” Đã không nghĩ nói chuyện.
Lưu Quang Dực: “Đều nằm xuống đi.” Lão công hoa hậu giảng đường mũ nhân Lưu Quang Dực thay mặt nói.
……..
Vì thế, mọi người nằm xuống bầu trời….. đếm sao!!!!!!.......
Bảy loại sao ở trên đỉnh tháp bất quy tắc di chuyển, đếm a đếm, đếm a đếm, đếm đến Liễu Thủy muốn hộc máu, hoàn hảo một người chỉ cần đếm một loại sao, đếm xong báo cáo liền tiến vào nhiệm vụ ở tầng tiếp theo, không tính là khó.
5 phút sau…….. Trong phòng chỉ còn lại một mình Tương Du Thố, còn lại bốn người đều đếm xong tự mình đi đến nhiệm vụ đang chờ mình ở tầng tiếp theo. Mãnh liệt hy vọng chính mình cũng giống người ta có đôi có cặp, ô ô….. Này người bên trong đội đều không phải người tốt a a a a a a…….
Bỉ Ngạn Khai Hoa: “Tương Du Thố, ngươi mau tới đây, tầng 1 này thật là địa phương tốt a địa phương tốt.” Tung ra mị hoặc a dụ hoặc. Bạn học, nếu nàng có thể đến nàng đã sớm đến a!!!.......
Những người khác nhìn xung quanh…. Không nói gì.
[ Bạn đang đọc truyện tại alobooks.vn ]
………..
Hệ thống: Ngươi bị truyền tống tới tầng hai mươi mốt “Hắc Ám Điện tháp”.
Thấy đột nhiên giảm 6 tầng, Tương Du Thố cười đến vô cùng vui vẻ. Vất vả rốt cuộc có hồi báo, hắc hắc hắc hắc…..
Nhìn nhìn lại bốn người kia hoặc làm hoặc đứng hoặc nằm, bốn phía trống không. Tương Du Thố đầu đầy dấu hỏi chấm chạy vòng vòng.
Tương Du Thố: “Các ngươi như thế nào không làm nhiệm vụ?” Rốt cuộc hỏi ra tiếng.
Tiếu Khuynh Thành: “Ngươi đi tiếp đi.” Tiếp đó, ngươi sẽ biết chúng ta vì cái gì nhàn như vậy, bốn người nhàm chán, lên QQ làm ván mạt chược đâu.
Vì thế, phát điên phát điên, Tương Du Thố hài tử chày tới nơi tiếp nhận nhiệm vụ, tốt như vậy a, nhàn nhàn rỗi rỗi cũng có thể qua nhiệm vụ?!!..... Hắc hắc…
Sau đó, nàng nhận nhiệm vụ, lại một lần nữa bị đả kích nghiêm trọng, gặp phải vận mệnh đáng thương.
------- tội ác tày trời, tội ác tày trời, bị bắt bỏ tù, hai mươi phút sau hĩnh mãn phóng thích.
Nhà tù!!!..........
…….. Những người này, đều là cái RP đến a a a a a…………
Khóc.
Tác giả nói ra suy nghĩ: hắc hắc hắc hắc
color:�[ k>(� @�còn chưa đi tới cửa, liền thấy một chàng trai trẻ tuổi nhã nhặn đứng trước cửa, gọi to tên Liễu Thủy.
Liễu Thủy vừa nghe, liền vui vẻ, ha ha.
Sau đó liền không nhìn ánh mắt nghi hoặc khó hiểu của đám con gái, tâm tình thật là sung sướng, đi theo người này tiến đến thang máy riêng…….
Bất luận là ai, chỉ cần không phải Tư Húc liền tốt!........
Ai ngờ, vừa mới đi đến cửa thang máy, Liễu Thủy liền bị một cỗ lực đạo mạnh mẽ kéo vào, kinh hãi quay đầu, Tư Húc…….
Còn không có kêu ra tiếng, môi đã muốn bị bao trụ.
Nhìn cửa thang máy chậm rãi khép lại, chỉ kịp khiến Liễu Thủy người đứng trước cửa thang máy mang theo nụ cười xa lạ cùng nghe thấy tiếng hét chói tai hỗn loạn không đồng nhất…….
Không cần tùy tiện cùng người xa lạ nói chuyện….. Bị mỗ yêu nghiệt hôn tới mờ mịt, một câu như vậy chậm rãi hiện ra trong đầu……….
Tác giả nói ra suy nghĩ: đến đây, ^_^
Còn có a a a a a a………..
Q đàn có một cái 87920102
Hoan nghênh mọi người tiến vào tán ngẫu…….. Nói tán ngẫu gần đây lười nhác a lười nhác!!......
Tán ngẫu có thêm động lực….. Hoa tươi, vỗ tay…… Nhiệt liệt hoan nghênh~~~~~~~……..
TĐHS: chả hiểu gì cả, xin lỗi *cúi đầu*. Tác giả thật.........