Tiên Luyện Chi Lộ - Quyển 1 - Chương 006
Chương 6: Tiên đOCLồ gian khổ!
Nhóm dịhdMch: Tepga
ĐảQV Tự: BảCjEo Ngọc --- 4vn.eu
Nguồn: Sưu TầTaSm by 4vn.eu
Giờdq phút này Trương HằpGtng có một loạVVXi ảMFo giác như từ thiên đQVườMFng rơi xuống đzAhịIKa ngục, trước đEQwây một khắQVc hắIKn còn vì có đGGược công pháp nghịUlch thiên như thế mà khoái chí. ý đQVồ chinh chiến với Tu Tiên giới cùng tồn tạfti kỳ ngộ và hung hiểEQwm này. tuy nhiên ngay sau đSgó. hắln liền buồn bực tới cực đxiểQVm, ngay cảbEB ý tự tử đBUIều có.
Qua một hồi lâu. Trương HằXKGng rốt cục từ trong trạTaSng thái phát đNiên này khôi phục lạdi. trong lòng không khỏi thở dài một hơi: “Có đKược công pháp nghịXKGch thiên như vậy. chính là kỳ ngộ của mình, cũng đVVXúng là nỗi bấadt hạEynh của chính mình đKjây!”
Không thểK phủ nhận. Biến Thái Công Pháp tuyệt đOCLối có thểEQw nói là nghịAch thiên, có thân thểOCL cứUfgng chắadc có thểpGt so với yêu thú. thầKn thứwPc vượt qua tu sĩCB cùng cấXKGp. đadườKng lối tu tiên khác với bình thườVUEng, thuộc tính kỳ lạVUE Luyện hóa vạln vật, đLKủ loạtNi ưu thế này đVVXều khiến cho ngườbEBi ta đEQwộng tâm không thôi.
Thế nhưng đBUIiều cầwzwn yếu là phảli kiếm ở đEyâu ra nhiều linh khí. trân bảKo quý hiếm như vậy? Huống chỉad, tu Luyện Biến Thái Công Pháp đrhTến sau này, phòng chừng còn cầwPn vật quý hiếm càng cao cấwPp khác, chuyện này không phảhdMi ngườXKGi tu tiên bình thườftng có khảGG năng gánh vác. cho dù là một đOCLạXKGi môn phái cũng không chịzAhu nổi sứVUEc ép như vậy.
Theo Ý tưởng của Trương HằUxng mà nói, muốn tu Luyện Biến Thái Công Pháp này tới cảdqnh giới đlạwzwi viên mãn tầuuAng thứLK chín, cho dù cướp sạIKch toàn bộ Tu Tiên giới, cùng không nhấHt đAịuuAnh có thểCjE thành công.
Tuy nhiên, trên thế giới này dù sao cũng không có chuyện hoàn mỹ như vậy. bảXKGn thân Biến Thái Công Pháp cườadng đGHạLKi chính là ngang ngược phá hư thế cân bằEQwng của thiên đdqịzAha. nếu đwPiều kiện tu luyện còn đXKGơn giảEyn như vậy. thì sẽ vi phạVUEm quy tắadc trong thiên đUxịbEBa này.
Mà một ít công pháp cấadp thấyp, uy lực bình thườhdMng, nhưng đTaSiều kiện tu Luyện sẽ không có hạTaSn chế gì lớn lắApOm. Càng là công pháp cao cấIKp. đElaiều kiện tu luyện sẽ càng hà khắCBc, phía sau sự cườhdMng đhCbạli có Ý nghĩUla phảHi trà giá càng nhiều gian khổ so với ngườzAhi khác.
Bởi vậy, tu Luyện Biến Thái Công Pháp đyờfti hỏi đCBiều kiện hà khắwzwc cũng có thểH hiểpGtu đjAược.
Suy tư một hồi. tâm tính Trương HằGGng đdiều chỉjAnh cân bằftng trở lạwPi. tuy nhiên tận đrhTáy lòng hắAn cũng không có buông bỏ việc tu Luyện Biến Thái Công Pháp.
Bởi vì hắApOn tuyệt đGGối không muốn sống tiếp mấgGy chục năm âm thầVVXm không có tiếng tăm gì ở trong thế giới tu chân này. sau đNó hóa thành một đBUIống bụi đGGấEQwt, chết đLKi không ai biết đdqến.
Hơn nữCjEa. trườQVng sinh, bấKt lão cũng là đNiều hấlp dẫn không thểx chống đKjỡ đrhTối với bấdqt cứB ngườgGi nào.
Trên thế giới này ai không muốn đhCbờwzwi sống bấyt diệt? Ai không muốn có thầApOn thông dờBUIi sông lấdp biểwzwn, thầLKn thông ngay lập tứBc di chuyểXKGn ngàn dặm?
Nếu ở trên đxịda cầHu. Trương HằAVrng đVVXương nhiên sẽ không theo đEQwuổi nhữUlng thứEla nhìn như mờH mịVVXt hư vô này. nhưng nếu đBUIã có thểCB ở dưới một phen cơ duyên đLKi vào thế giới này. như vậy nhấEQwt đGHịEynh sẽ không vứBUIt bỏ cơ hội này.
Theo đGHuổi đQVỉAVrnh cao. theo đQVuổi đadờTaSi sống bấAt diệt, đMFây là Trương Hằftng tự lựa chọn đwzwườuuAng đadi cho mình.
Nhưng mà, theo đgGuổi trên đyườKng trườVUEng sinh cùng đuuAỉMFnh cao, tư chấjAt cùng kỳ ngộ của ngườLKi tu tiên là trọng yếu nhấtNt, loạtNi kỳ ngộ này bấLKt cứtN ai cũng không thểApO quyết đEyịUlnh đLKược, nhưng tư chấKt thì lạwPi có thểwzw sử dụng một số đLKồ vật khác đCBểl bù lạVUEi.
Đối với tư chấlt của khối thân thểGG này. Trương HằHng rấdt rõ ràng, gã ĐườAng Phong này tuy răng là đCBệ tử nội môn của Phong Hành Môn. nhưng tư chấKjt của hắKjn cũng không mạwzwnh hơn bao nhiêu so với nhữbEBng đzAhệ tử ngoạSgi môn, đUfgúng ra còn kém xa so với nhữAng đLKệ tử nội môn thực thụ.
Tư chấBt của ĐườgGng Phong chỉTaS là một loạCBi thực bình thườUxng, sở dĩx hắTaSn có thểrhT đMFi vào nội môn của Phong Hành Môn là bởi vì đAi cửa sau mà thôi, cái đtNó và ở đAVrịQVa cầdu của Trương HằIKng trước kia cũng giống nhau.
Nội môn của môn phái tu chân chính là so với ban hỏa tiễn hoặc ban thực nghiệm trong trườNng cao đSgẳng ở đSgịGGa cầjAu. ChỉwP ngườgGi có tư chấpGtt tốt mới có thểrhT bằSgng vào thực lực tiến vào nội môn. nhưng nếu có quan hệ thân thích cùng trưởng lão nào đIKó trong môn phái, cũng đUfgúng là có cơ hội tiến vào nội môn. Đây là đApOi cửa sau của thế giới tu tiên.
Một lão tổ tông nào đXKGó của ĐườElang Phong từng có một đEQwoạGGn trầhCbn duyên với một vịwP tổ sư Phong Hành Môn, vịwP tổ sư này đKjáp ứhdMng cho hậu bối của gia tộc ĐườLKng Phong một cái danh ngạNch ngườEQwi tu tiên, đbEBương nhiên, hậu bối này cầGHn phảUfgi có tiềm lực tu tiên.
Cái gọi là tiềm lực tu tiên là chỉEQw ưu khuyết linh cái trong cơ thểN con ngườaZi, trên thực tế. trong thế giới tu tiên mỗi ngườUfgi đVVXều có linh cái.
Dù sao con ngườBUIi là linh của vạApOn vật. linh của vạadn vật tứVUEc là chỉEy nhân loạtNi vừa sinh ra liền có đhCbược linh cái. đApOây là ưu thế mà yêu thú không có đXKGược. Tuy rằdqng yêu thú vừa sinh ra liền có thân thểOCL siêu mạVVXnh. nhưng lạQVi rấLKt ít có sẵKn linh cái. Bởi vậy. việc tu Luyện của yêu thú phảpGti khó khăn gấxp trăm lầhdMn so với nhân loạLKi tu hành.
Đương nhiên, mỗi ngườKji đhdMều có linh cái. cũng không phảAi đBUIạQVi biểxu mỗi ngườCjEi đAVrều có thểd đadi trên con đftườEyng tu tiên.
Dựa theo phân chia ờVUE Tu Chân Giới, linh cái bình thườhCbng đKược chia làm ba cấUxp: linh cái loạaZi thấdqp, linh cái bình thườrhTng, linh cái thiên phú. cùng với vài loạbEBi linh cái cực phẩKm trong truyền thuyết.
Linh cái loạjAi thấpGtp gầAn như là không có khảH năng đEyi trên con đEQwườKjng tu tiên, cũng đuuAược xưng là phế linh cái. ngườhCbi như thế ở nhân gian chiếm trên chín thành, bình thườyng chỉUl có thểGG sống cuộc sống tầVUEm thưởng vô vịVUE đCBến hết đdqờEyi. Tuy nhiên trên lý luận, loạCjEi linh cái này vẫn có thểEQw tu tiên, nhưng ly luận chỉVUE là lý luận cùng sự thật có một khoảUxng cách không thểVVX vượt qua đKược. Từ xưa đAến nay. gầSgn như không ai có thểApO bằKng vào linh cái loạNi thấXKGp mà tiến vào Trúc Cơ Kỳ.
Linh cái bình thườApOng so với linh cái loạli thấUfgp mạdqnh hơn không ít. miễn cưỡng đCjEạGGt tới tiêu chuẩUxn tu tiên thấAp nhấUxt. Ngườdi có linh cái bình thườKjng cũng đpGtúng là quầApOn thểtN chiếm số lượng nhiều nhấBt trong dân cư Tu Chân Giới. Nhưng Bởi vì linh cái bình thườwzwng quá mứwPc bình thườAng, đKjườUxng tu tiên vô cùng gian khổ. trong lịxch sử gầCBn mấVUEy ngàn năm ở Tu Chân Giới, ngườTaSi Bằadng vào linh cái bình thườKjng có thểjA Kết Đan thành công ít ỏi không có mấUfgy. Linh cái bình thườrhTng ớ nhân gian ước chừng chiếm tỉEy lệ nửa thành, nói cách khác, chia đyều trong hai mươi ngườAVri sẽ có một ngườVVXi linh cái bình thườxng.
Linh cái thiên phú là một loạLKi linh cái thích hợp nhấgGt đIKểy tu tiên. Trong quá trình tu tiên có ưu thế không gì sánh kịrhTp. càng dễ dàng kết hợp linh khí trong thiên đSgịpGta hơn so với linh cái loạIKi thấUxp và linh cái bình thườEyng. Thưởng thưởng, ngườOCLi có linh cái thiên phú tu Luyện một tháng, thành quảaZ theo kịQVp một ngườfti linh cái bình thườKng phấdqn đCjEấuuAu tu Luyện một hai năm. NgườAVri có linh cái thiên phú nhân số ước chừng chiếm một phầAn vạUxn nhân khâu nhân gian. Tuy nhiên, với con số hàng tỉEQw hàng triệu dân cư trong nhân gian mà nói. linh cái thiên phú ở mỗi một môn phái nhiều ít đKều sẽ có một số. Không hề nghi ngờMF. ngườjAi có linh cái thiên phú có thểUx dễ đdqàng tiến vào nội môn của bấGGt cứhdM một môn phái nào.
Đây là chênh, lệch thật lớn trong quá trình tu tiên, có một số ngườElai vừa sinh ra liền có ưu thế ngườjAi bình thườtNng không thểEla sánh BằKng. nhấhdMt đftịynh có tiềm lực càng lớn hơn. có thểA đrhTi xa hơn.
Khối thân thểy của Trương HằBUIng này chỉGH là một linh cái bình thườElang, miễn cưỡng đKjạTaSt tới tiêu chuẩEQwn tu tiên thấUlp nhấBt.
Vốn với tư chấVVXt của ĐườtNng Phong như vậy rấtNt khó tiến vào nội môn, dù Phong Hành Môn chỉy là một cái môn phái nhỏ.
Nhưng bởi vì có dẫn dắAVrt của vịAVr tổ sư Phong Hành Môn kia, hắNn mới có thểCB ngoạLKi lệ tiến vào nội môn, còn đftược sư phụ ban cho một kiện linh khí hạad phẩdqm.
Mặt khác, Bởi vì vịx tổ sư Trúc Cơ hậu kỳ kia đVUEã không có hy vọng Kết Đan. tuổi thọ chỉtN còn lạwPi mườUfgi mấly năm. bởi vậy mới chiếu cố cho hậu bổi ĐườLKng Phong này. ban cho hắwPn không ít linh đdqan. nếu không chỉLK dựa vào tư chấUlt bình thườBng của ĐườtNng Phong, thật rấNt khó ở trước hai mươi tuổi từ Dẫn Khí Kỳ đKạtNt tới Luyện Khí Kỳ.
Tuy nhiên. ĐườtNng Phong dựa vào tư chấCBt bình thườdng, ở dưới tình huống không có bấUlt cứEQw kỳ ngộ gì. phỏng chừng suốt cuộc đBUIờtNi cũng khó có thểEQw tiến vào Trúc Cơ KỲ.
Trúc Cơ Kỳ là cửa ảKji khó khăn thứA nhấAt trên con đGHườLKng tu tiên. ChỉIK có tiến vào Trúc Cơ Kỳ. mới có thểUx xem như chân chính đhCbạyp bước vào ngưỡng cửa tu tiên. Một khi tiến vào Trúc Cơ KỲ, tuổi thọ sẽ gia tăng hơn một trăm năm.
Cho nên nói. trước khi Trúc Cơ Kỳ. ngườGGi tu tiên cùng ngườpGti phàm cũng không có chênh lệch lớn lắSgm, chẳng qua có thểXKG thi triểKn một ít phép thuật mà thôi.
Trúc Cơ Kỳ chính là một cái khoảIKng cách không nhỏ. khiến cho vô số tu sĩVUE bậc thấXKGp mong muốn mà không thểbEB thành công.
Trương HằbEBng nếu muốn dựa vào thân thểCB này. thông qua phương pháp thông thườrhTng tiến trên đUlườNng lớn tu tiên, khẳng đAVrịHnh là không thểaZ thực hiện đUlược. Mà Biến Thái Công Pháp vừa lúc cung cấVVXp cho hắUln một cái cơ hội. bởi vì tu Luyện Biến Thái Công Pháp yêu cầUxu về tư chấAt cũng không hà khắVVXc, đftiều kiện duy nhấCBt chỉK là cầIKn rấgGt nhiều “ngoạKji vật”. ChỉtN cầMFn không ngừng Luyện hóa “ngoạbEBi vật”, là có thểjA tự nhiên mà vậy bước trên đTaSỉXKGnh cao.
Tuy nhiên. Trương Hằdng vẫn quyết đElaịTaSnh tạwPm thờApOi đApOểXKG Biến Thái Công Pháp này qua một bên. dù sao đApOiều kiện tu Luyện thứft này cũng quá hà khắlc, cầrhTn quá nhiều ngoạgGi vật quý hiếm như vậy. mà trên ngườApOi Trương Hằxng hiện giờSg. ngoạtNi vật duy nhấAVrt phù hợp đXKGiều kiện cũng chỉN có một kiện linh khí hạIK phẩzAhm. mà kiện linh khí hạB phẩjAm này là không thểwzw tùy tiện Luyện hóa. hắAn còn trông cậy vào thứd này đjAểwzw giữUx cái mạNng nhỏ của mình.
TạzAhi Tu Chân Giới mênh mông vô cùng vô tận này. một ngườHi tu tiên Luyện Khí Kỳ rấBt bé nhỏ không đElaáng kểVVX. con đyườElang về sau còn rấQVt đQVài.
Suốt đuuAêm. Trương HằXKGng ở lạyi trong rừng cây nhỏ. suy nghĩbEB về tương lai. về đbEBườXKGng hướng phát triểEQwn trong thế giới tu tiên của mình.
Một đaZêm không ngũ.
Buổi sáng sớm ngày hôm sau. mặt trờtNi vừa nhú lên ớ chân trờApOi, không khí buổi ban mai lạhCbnh như băng khiến Thân thểrhT Trương HằCBng hơi hơi có chút lạxnh giá.
Cũng may với tu vi Luyện Khí Kỳ của hắSgn, ở lạuuAi trong này suốt đCBêm cũng không có vấhdMn đrhTề gì.
TrảLKi qua một đdêm suy nghĩAVr, hắUln đjAã vì chính mình dự đUxịEQwnh đCBạxi khái một phương hướng phát triểMFn khá tốt.
Cuối cùng hắzAhn vẫn quyết đGGịVUEnh quay về Phương Vân Sơn. dù sao ở trên Phương Vân Sơn còn có vịA tổ sư Phong Hành Môn kia chiếu cố. Hơn nữKa. một tán tu không có chỗ dựa sau lưng là rấMFt khó sống sót trong thế giới tu chân này.
Trương HằHng đElaánh vài cái linh quyết trong hư không, thủ pháp hơi có chút trúc trắSgc, dù sao hắGHn còn chưa có hoàn toàn kết hợp hoàn mỹ cùng khối Thân thểpGt mới.
Linh khí hạA phẩUlm ô Linh Kiếm phát ra một tràng tiếng ngân nhỏ. cảMF vật thểhCb phát ra vầhCbng sáng xanh mở nhạKt, lập tứpGtc từ trên ngườHi hắbEBn bay ra hóa thành một thanh kiếm lớn dài bổn năm thước, chở Trương HằBng, ngườApOi từ bên ngoài đCBến. bay đgGi về hướng phương xa...