Tiên Luyện Chi Lộ - Quyển 1 - Chương 010
Chương 10: Khoáng thạlch thầbLn bí.
Nhóm dịeWPch: Tepga
ĐảOBO Tự: Bảgo Ngọc --- 4vn.eu
Nguồn: Sưu TầyWOm by 4vn.eu
- Lăng Phi Dương!
Sắyyrc mặt Lý Phong bấgtht thiện nhìn nam nhân áo trắrng phi hành tới.
Trương HằhTng ở một bên trong lòng lạWpi lưu ý. Nam nhân áo trắyrng Lăng Phi Dương này cũng là ngườUqi nổi bật trong đrệ tử nội môn của Tiên Vân Tông, thực lực tuyệt đOiqối không kém gì Lý Phong, là một trong số ngườPMi theo đrcvuổi LạOiqc tiên tử.
- Lý Phong tử. Chẳng lẽ ngươi không biết thẹn sao? LạUc sư muội đcWắHEc tội ngươi chỗ nào. không ngờcVN ngươi không tiếc hạUq đcòn sát thủ như thế!
Lăng Phi Dương chính khí nghiêm nghịiqd đHEứVNgng ở bên cạPMnh LạUqc Ngưng Tuyết, không chút yếu thế giằuJyng co với Lý Phong.
- Tốt. tốt! Đôi cẩVNgu nam nữeWP các ngươi. Lý Phong ta tuyệt đVNgối sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Trên mặt Lý Phong lộ ra thầiqdn sắgthc kiên quyết, sau khi bỏ lạbLi một câu ngoan đBcWộc liền rấNbct nhanh lướt gió mà đBcWi. HắiBn cũng không phảgi thằqPHng ngốc, chạNbcy tới đcquồng thờtxi đBcWối nghịWhch với hai tu sĩtx Luyện Khí trung kỳ trở lên.
- Lạuc sư muội, muội không sao chứrcv? Là sư huynh ta dã tới chậm, khiến muội bịB sợ hãi. Muội yên tâm, chỉOBO cầWhn có ta ở đgây. kẻ đGSiên kia tuyệt đlối không thểHE thương tổn đyWOến muội một cây tóc gáy.
Lăng Phi Dương xun xoe trước mặt LạiBc tiên tử, trong lòng hận Lý Phong không tiếp tục đUcến tìm phiền toái, đHEểB mình thểdU hiện trước mặt mỹ nhân một hồi.
- Sư huynh nghĩNbc nhiều rồi ta không có chuyện. ChỉdU là khí huyết có chút hỗn loạOqn mà thôi, hiện tạbLi đqHUã khôi phục.
LạGSc tiên tử giữiB một đroạgn khoảtxng cách với Lăng Phi Dương, vẻ mặt bình thán nói.
Trương Hằrcvng ở xa xa thầtxm mắIKng một câu. lòng bàn chân nhanh chóng bôi mỡ. khống chế ô Linh Kiếm bay về phía Thiết Lĩrnh Phong. Hắrn cùng không muốn bịcVN Lăng Phi Dương này cho là đGSồng lõa với Lý Phong tử.
- VịNbc huynh, đuJyệ này. xin chờrcv một chút.
Lăng Phi Dương rấVNgt nhanh đhTánh ra mấNGIy đPMạlo pháp quyết, linh khí trung phẩyWOm Phi Lăng Kiếm trong tay nhanh chóng vượt qua Trương HằHng, ngăn cảrcvn đyyrườyrng lui của hắPgn.
Trong lòng Trương HằuJyng liên tục thầqPHm mắbLng. Thật sự là sợ cái gì đrến cái đhTó. ChờBcW lão tử Luyện thành “Biến Thái Công Pháp ”, nhấtxt đOiqịHEnh phảcVNi lấOBOy lạOiqi mặt mũi. Hiện tạOqi quảtx thật uấIKt ứcquc chết ngườgi.
Không có cách nào. Trương HằyWOng đPMành phảWhi kiên trì xoay ngườvyei hướng về phía hai ngườVNgi Lạuc tiên tử cùng Lăng Phi Dương.
LạhTc tiên tử vẫn vẻ mặt lạqHUnh nhạuJyt như cũ. đgthôi mắcWt yên tĩqnh đhTánh giá hắOBOn. không biết suy nghĩc cái gì. Mà Lăng Phi Dương kia thì mang theo trào phúng thảtxn nhiên nhìn Trương HằBcWng.
Trương Hằlng hiểGSu đEược, bấcqut kỳ ngườiqdi nào trong hai ngườgthi này đdUều có thểgdi lấuJyy cái mạBcWng nhỏ của mình. Tuy răng đWhây là Phương Vân Sơn. bọn họ sẽ không làm gì tổn thương đcquến tính mạqng mình, nhưng nếu muốn giáo huấdUn một chút cũng là dễ dàng.
- Thì ra là Đườcqung sư đOiqệ a.
Lăng Phi Dương này nhưng lạiqdi nhận thứEc Trương HằBng, hoặc là nhận thứHEc Thân thểWh vốn có cái tên này.
Trương HằPMng cũng không thấEy kỳ quái. Dù sao đvyeều là đrệ tử nội môn, tu Luyện ở trên núi mườcVNi mấEy năm, hơn nữbLa Đườcng Phong ở trong Phương Vân Sơn cùng không hoàn toàn là một ngườyWOi vô đHHanh. Tối thiểiBu ở Phong Hành Môn còn có chút tiếng tăm.
- Ha ha. Lăng sư huynh a. Nghe danh đrcvã lâu.
Trương HằOBOng cườgthi giá lảiqd nói. Dù sao cùng tu luyện trên Phương Vân Sơn. cho nên đdUệ tử ba phái đcqua phân xưng hô bằcWng sư huynh đuệ.
Lăng Phi Dương mang theo bộ dạOiqng tò mò hỏi:
- Vừa rồi lúc Lý Phong công kích Lạqc sư muội, làm sao không thấrcvy ngươi ra tay giúp đHHỡ? Chẳng lẽ ĐườhTng huynh đrcvành lòng đPMểrcv nữdU nhân như LạbLc sư muội bịyr ngườJui khi dễ, hoặc là ĐườJung huynh ngươi cùng Lý Phong từ là một bọn?
Trong lòng Trương Hằgng không khỏi mắiBng to. ngoài miệng lạOBOi cườci xòa nói:
- Ta cũng đHHích thật là không có năng lực a. Chiến đgdiấWpu cấPMp bậc của bọn họ. ta căn bảyWOn không thểcVN nhúng tay vào. Ta tiến vào Luyện Khí Kỳ mới nửa năm. khống chế linh khí còn không thuầNbcn thục, về phầJun ta có phảdli đEồng lõa của Lý phong tử hay không, huynh có thểHH đHEi hỏi LạOiqc tiên tử, nàng có thểJu làm chứbLng.
Lăng Phi Dương không khỏi nhìn phía LạWpc tiên tử, xem nàng trảr lờJui như thế nào.
LạBc tiên tử lạcWnh nhạlt nói:
- HắqPHn đBích xác không phảBi đWpồng bọn của Lý Phong.
Trong lòng Trương HằNbcng vui vẻ. Xem ra mình thành công rồi. HắJun cảqHUm giác đOqược LạcWc tiên tử này là một ngườNbci chán ghét tranh điqdấqHUu thế tục. lòng dạyyr cũng đhTủ rộng rãi. BịbL Lý phong tử bứUcc bách như vậy cùng không thấyWOy nàng phẫn hận như thế nào. hơn nữVNga lúc trước Trương HằVNgng ý dâm nàng như vậy, cũng không thấqHUy nàng phảHn ứhTng lớn bao nhiêu. Nếu đvyeổi là nữHH nhân nào đqPHó ở điqdịiBa cầgu. vậy còn không phảyyri sớm nổi điBiên.
Tổng thểu mà nói. LạhTc tiên tử này tuy rằWhng nhìn như cao cao tạUqi thượng, làm cho ngườdUi ta tự biết xấcVNu hổ. nhưng tâm đdUịNbca vẫn rấNGIt thiện lương, thích an bình, không thích tranh cườUcng hiếu thắcqung.
Lăng Phi Dương hơi trầgthm ngâm một chút. HắWgOn cũng không tìm ra sơ hở trong lờqi nói của Trương HằqPHng. về phầgthn Trương HằcWng có phảPMi tiến vào Luyện Khí Kỳ nửa năm trước hay không, hắGSn cũng không quá rõ ràng.
- ĐườbLng sư đPgệ. là tạqPHi hạiqd đWha nghi rồi. Xin thứdl lỗi.
Vì giữIK hình tượng tốt đgthẹp trước mặt LạOiqc tiên tử. Lăng Phi Dương xin lỗi Trương HằNbcng.
Trương HằIKng thầdUm mắcWng ngườNGIi này đcVNối trá. Nhưng chỉB đyWOành khách sáo hai câu với hắyyrn sau đNGIó khống chế ô Linh Kiếm bay về phía Thiết Lĩunh Phong.
Sau khi rờyri khơi phạeWPm vi Tiên Vân Tông, Trương HằIKng cấPMp tốc bay về phía trước, trong lòng cực kỳ buồn bực. Nếu mình có thực lực. cũng không cầuJyn phảHHi lá mặt lá trái với mấWgOy ngườUci Lý Phong. Lăng Phi Dương như vậy.
“Ta nhấgdit đNGIịcqunh phảHEi nghĩvye biện pháp Luyện thành Biến Thái Công Pháp này. Chỉq cầHHn có thểdU luyện thành cảUcnh giới tầdUng một sơ thành, sẽ không sợ hãi mấOiqy ngườVNgi này nữHa!”
Đối với uy lực của công pháp Luyện Thiên Hóa ĐịWpa này. Trương HằNbcng rấUt rõ ràng. Luyện tới cảIKnh giới tầUqng một sơ thành, tu sĩOiq Luyện Khí trung kỳ phòng chừng không phảgdii đvyeối thủ của hắHn. Gặp đNGIược Luyện Khí hậu kỳ. điqdối phương cũng rấcVNt khó thương tôn đrcvến mình.
Lực phòng ngự của Biến Thái Công Pháp là tuyệt đWpối đqHUáng sợ. Lúc luyện đGSến cảVNgnh giới tầIKng một đvyeạbLi thành, linh khí bình thườHHng thậm chí đuJyều không phá đcVNược phòng ngự.
Mang theo vài phầWhn tâm lý chờHE mong. Trương Hằrcvng rấHt nhanh đEi tới phạtxm vi của Phong Hành Môn. Cách đcó không xa là có thểvye nhìn thấHEy ngọn núi cao đuJyen thui.
Ngọn núi này tuy rằJung có chút kém cỏi hơn Thiên Linh Phong cùng Hỏa Vân Phong, nhưng là sau khi đPgến nơi này. trong lòng Trương HằJung không khỏi bình tâm lạdli.
Tới Thiết Lĩrcvnh Phong. Trương Hằgthng không cầHEn lo lắPgng cái gì. thậm chí có thểU đHHi ngang trong này, cũng không có ngườWgOi đrcvến tìm phiền toái.
Dù sao Trương Hằgng có một vịUc tổ sư Trúc Cơ hậu kỳ ớ sau lưng làm chỗ dựa. trước kia Đườtxng Phong thậm chí có thểNGI tác oai tác quái ớ nơi này.
Lập tứBcWc sắiBp điqdến Thiết LĩBcWnh Phong, tốc đqộ của Trương HằBcWng lạri nhanh thêm vài phầrcvn. Nếu tới đWgOịeWPa bàn của mình, hắJun cùng không cầiBn cố kỵ nhiều như vậy nữyra.
Đón đqám mây cùng gió lớn trên bầUcu trờhTi thổi tới. Trương Hằdlng hoàn toàn phóng thích mình, thưởng thưởng nhìn xem cảgthnh vật phía dưới chân lướt nhanh về phía sau. GiờNGI phút này. Trương HằNGIng cảHHm giác mình như biến thành Kiếm tiên trong Thục Sơn. tiêu sái tự tạdli du lịuJych trong thiên đuJyịWgOa.
Thiết Lĩrcvnh Phong đhTen thui ớ điBối đyriện không ngưng tới gầdUn và lớn dầGSn trong mắiqdt Trương HằUqng. Có thểc bởi vì Ý thứcc của ĐườyWOng Phong tàn lưu đUqang tác quái. Trương Hằrng không ngờWgO sinh ra một loạIKi cảyrm giác như cá gặp nước.
Đúng lúc này. Trương HằIKng nghe đPgược phía dưới có mấWhy ngườHi đUcang to tiếng gì đró.
- Khối khoáng thạcVNch này rõ ràng là ta phát hiện trước, vì sao phảNbci giao cho các ngươi?
Một thiếu niên điqdáng ngườPgi cao gầcy cầvyem cuốc điBào khoáng trong tay. vẻ phẫn nộ nhìn ba vịB đHEồng môn sư huynh ở đNGIối diện.
- Hừ... ngườJui bắcWt gặp có phầVNgn. Thiết LĩVNgnh Phong này cũng không phảui của ngươi. Ta thấry, khối khoáng thạiqdch cực phẩPgm này hẳn là giao lên trên, nói không chừng còn nhận đBcWược ban thưởng gì đqPHó.
Một tráng hán trung niên lơ đBễnh nói.
- Muốn giao lên trên cũng phảHHi do ta, liên quan gi đUến các ngươi. Ta lập tứOBOc đci nộp khối khoáng thạrch này cho trưởng lão nội môn.
Thiếu niên cao gầqHUy kia cầgm chặt khối khoáng thạlch nhỏ BằWpng nắWpm tay vào trong tay. sợ mấgy ngườHEi đeWPôi đOqiện ra tay cướp.
- Tiều tử thối, không cầyWOn mạBnh miệng. Ngoan ngoãn giao khoáng thạIKch ra đyyrây. nếu đuJyược ban thưởng gì. chúng ta sẽ không thiếu ngươi một phầNGIn.
Một thiếu niên xấiBu xí xen mồm nó.
- Không đPgược. Đây là khoáng thạqch ta đHào đrược, nhấHHt đgdiịIKnh phảBcWi là ta đui nộp lên. Nếu có phầiqdn thưởng gì. mới do ta tới quyết đIKịgnh.
Thiếu niên cao gầuy này vẻ cố chấcVNp nhìn ba ngườvyei, vẻ mặt kiên đIKịOBOnh.
- Các huynh đuệ. lên. đdlập tiểiqdu tử này một trận.
Tráng hán trung niên kia vung tay lên. chuẩOqn bịqHU lên ẩqHUu đgảB thiếu niên cao gầPgy này.
- Dừng tay!
Đúng lúc này. trên bầcVNu trờHEi truyền đOiqến một thanh âm.
Bốn ngườdli ở dưới sợ hãi nhìn lén bầOqu trờvyei. ChỉHH thấEy một thiếu niên cực kỳ phong đlộ đlứeWPng trên một kiện linh khí thật lớn. nhìn xuống mấcy ngườcVNi bọn họ.
- Đườgthng sư huynh...
Tráng hán trang niên kính sợ nhìn Trương Hăng. NgườOqi này không ngờq nhận biết Trương HằUcng.
MấUy ngườGSi còn lạOBOi đWgOều phảOBOn ứVNgng lạUqi. vội vàng thi lễ với Trương hằgthng. Mấyry ngườqHUi này đcều là đcWệ tử ngoạbLi môn. cho dù nhập môn khá sớm nhưng vẫn còn phảNGIi gọi Trương Hằgding sư huynh.
- Có chuyện gì thế?
Ánh mắiBt Trương HằUcng đrcvảyro qua trên ngườJui mấly ngườEi, mặt mày tỉOqnh bơ nhìn thoáng qua khoáng thạWhch trong tay thiếu niên cao gầUcy, trong lòng lạVNgi không cấUcm nhảry dựng một cái.
- ĐườGSng sư huynh. Khối khoáng thạNbcch này là ta đgào đcVNược trước, bọn họ muốn cướp đyroạgtht khoáng thạOiqch trong tay ta. Ta không muốn, bọn họ liền đtxịrcvnh đcVNộng thủ...
- ĐườyWOng sư huynh. NgườyWOi không nên nghe hắiqdn. Khoáng thạHHch này tuy là hắWhn đqào đcược, nhưng là mấuy huynh đNbcệ chúng ta đVNgều ở trong này. ngườiBi gặp đOiqược có phầcqun, cho nên thương lượng cùng đOiqem khoáng thạOBOch giao cho nội môn...
Tráng hán trung niên vội vàng tranh cãi cho mấJuy ngườWgOi bọn họ.
- Được rồi. các ngươi đrcvều ngừng lạri. đGSưa khoáng thạuJych ra đOBOây ta xem.
Trương Hằrng lăng lặng nhìn bọn họ một cái. một cổ uy áp thảIKn nhiên tràn khắUcp trong một không gian hữiqdu hạNGIn.
Vài đcVNệ tử ngoạOiqi môn Dẫn Khí Kỳ này vội vàng im miệng. Thiếu niên cao gầBy kia do dự một chút, cuối cùng vẫn đNbcưa khoáng thạyrch ra.
Trương Hằgding duỗi tay ra. khối khoáng thạUcch nhỏ BằuJyng nắHHm tay lập tứiBc bay vào trong tay hắrn. HắOBOn nhẹ nhàng nắHm khoáng thạgch trong tay. rót thầcqun thứuJyc vào trong.
- Hừm, đbLây là Thiết LĩuJynh khoáng phẩOqm chấlt thượng đNbcẳng, có thểtx luyện chế một ít pháp khí bình thườPMng. MấPgy ngày nay vừa lúc ta cầPgn thứUc này. vậy đUcưa nó cho ta nha.
Trương HằhTng không chút khách khí cầuJym khoáng thạPMch trong tay thu vào túi trữyr vật, ánh mắJut lạuJyi đVNgảGSo qua mấPgy ngườhTi.
Ba ngườNbci kia lấdUy tráng hán trung niên cầrm đyWOầBcWu không chút làm trái ý của Trương Hằgthng, vội vàng nói:
- DạOiq dạuJy dạqPH. Chúng ta vốn tính giao khoáng thạNGIch này cho nội môn, đWpưa cho Đườgthng sư huynh cũng vậy à!
Thiếu niên cao gầly kia có chút do dự, muốn nói lạBi thôi, không dám nói lờPMi nào.