Pháo đài số - Chương 075 ---> 079

Chương 75

Strathmore giữ chặt khẩu Beretta bên mình. Ngay cả khi cơn giận dữ đang sôi sùng sục, ông vẫn luôn sắp đặt kế hoạch và suy nghĩ hết sức rõ ràng. Việc Greg Hale dám chạm đến Susan Fletcher khiến ông vô cùng bực tức, nhưng sự thực đó lại chính là lỗi của ông, điều đó còn làm ông giận giữ hơn bởi Susan đi vào Node 3 là làm theo ý ông. Strathmore đủ tỉnh táo để phân định rõ ràng tình cảm của mình - điều này sẽ không bao giờ ảnh hưởng đến kế hoạch thâu tóm Pháo Đài Số. Ông là phó giám đốc của NSA cơ mà. Và ngày hôm nay công việc của ông quan trọng hơn bao giờ hết.

Strathmore thở chậm lại.

- Susan! - giọng ông rõ ràng và đầy uy lực - Cô đã xoá sạch thư điện tử của Hale chưa?

- Chưa! - Susan bối rối trả lời.

- Cô có lấy được mã khoá không?

Cô lắc đầu. Strathmore nhíu mày và cắn môi. Đầu óc ông quay cuồng. Ông đang phải đối mặt với một tình thế khó xử. Ông có thể dễ dàng ấn mã khoá thang máy và để Susan đi, nhưng ông cần cô ở lại, ông cần cô giúp đỡ để tìm ra mã khoá của Hale. Strathmore vẫn chưa nói với cô về điều đó việc tìm ra mã khoá không đơn thuần là việc thích hay không thích - đó là việc tối cần thiết. Trước đây Strathmore nghĩ rằng ông có thể chạy chương trình tìm kiếm của Susan và tự tìm ra, nhưng khi ông chạy chương trình tìm kiếm đó của cô, ông đã gặp phải một số rắc rối và ông không muốn mạo hiểm một lần nữa.

- Susan! - Giọng ông kiên quyết. Tôi muốn cô giúp tôi tìm ra mã khoá của Hale.

- Sao cơ! - Susan đứng phắt dậy, ánh mắt cô hoảng loạn.

Strathmore cố gắng át đi lòng khao khát mãnh liệt khi đứng bên cô. Ông là người rất giỏi thuyết phục - nhờ thế mà vị thế quyền lực của ông luôn được giữ vững. Ông hi vọng Susan sẽ nghe theo lời ông. Nhưng cô đã không làm như vậy.

Ông yêu cầu:

- Susan, ngồi xuống!

Nhưng cô giả bộ làm ngơ.

- Ngồi xuống! - Strathmore ra lệnh.

Susan vẫn đứng yên và cô nói:

- Thưa Chỉ huy, nếu ông vẫn giữ cái khao khát cháy bỏng là muốn kiểm soát thuật toán của Tankado thì ông hãy làm điều đó một mình. Tôi không muốn dính líu vào chuyện này nữa.

Strathmore nghiêng đầu thở dài. Rõ ràng Susan đang cần một lời giải thích. Cô đáng được nghe một lời giải thích, ông nghĩ thầm.

Strathmore quyết định, ông sẽ nói cho Susan tất cả. Ông mong sao ông không phạm sai lầm khi làm việc đó.

- Susan! - Ông bắt đầu nói - Tôi không định để mọi chuyện đến nông nỗi này - Ông đưa tay vuốt tóc - Có một số việc tôi chưa nói với cô. Đôi khi một người ở vị trí như tôi… - Giọng ông ngập ngừng như đang thú nhận một điều gì đó thật tồi tệ - Đôi khi một người ở vị trí như tôi buộc phải nói dối những người anh ta yêu mến. Hôm nay là một trong những ngày như vậy!

Ông nhìn cô buồn bã:

- Điều tôi sắp nói với cô, tôi chưa hề có ý định… nói cho cô… hay cho bất kì ai.

Susan rùng mình. Nét mặt ngài chỉ huy nghiêm lại, lạnh lùng.

Rõ ràng còn có một điều gì đó trong kế hoạch của Strathmore mà cô chưa được biết. Susan ngồi xuống.

Strathmore đưa mắt nhìn thật lâu lên trần nhà, gom nhặt những từng suy nghĩa của ông và để lại giữa hai người một khoảng lặng mênh mông.

- Susan - cuối cùng ông cũng lên tiếng, giọng nặng trĩu - Tôi không có gia đình! - Nói rồi ông quay lại nhìn cô. Và tôi cũng chẳng có lấy một cuộc hôn nhân để kể ra đây. Cuộc sống của tôi là tình yêu dành cho đất nước này. Cuộc sống của tôi chính là công việc ở đây, ở NSA.

Susan yên lặng lắng nghe.

- Có lẽ cô cũng đoán được điều đó - ông tiếp tục - Tôi định về hưu sớm. Nhưng tôi muốn được ngẩng cao đầu khi ra đi. Tôi muốn khi về hưu, tôi đã thực sự làm được một điều gì đó.

- Nhưng ông đã có được sự bứt phá rồi đấy thôi. Ông đã tạo ra được TRANSLTR. - Susan nghe thấy lời nói của cô vang lên.

Có vẻ như Strathmore không nghe thấy những điều cô nói.

- Những năm gần đây, công việc của chúng ta ở NSA càng ngày càng khó khăn. Chúng ta gặp phải những kẻ thù mà tôi chưa bao giờ hình dung tới. Tôi đang nói đến tới những công dân của chính đất nước này. Những tên luật sư, những kẻ cuồng tín quyền công dân, bọn EFF… tất cả bọn họ đều có khả năng chống lại chúng ta, nhưng không đơn giản chỉ có thế. Họ đang mất niềm tin, họ trở nên hoảng loạn. Bỗng nhiên họ nhìn chúng ta là kẻ thù. Những người như cô và tôi những con người thực sự coi trọng quyền lợi của đất nước thì lại phải đi đấu tranh để giành quyền phục vụ đất nước. Chúng ta không còn được coi là những người gìn giữ hoà bình nữa, chúng ta trở thành những kẻ phá hoại, tọc mạch, những kẻ xâm phạm quyền lợi riêng tư của người khác - Strathmore thở dài nặng nhọc. Trớ trêu thay, thế giới này vẫn có những người ngây thơ, không hình dung ra được những điều khủng khiếp họ sẽ gặp phải nếu không nhờ có sự can thiệp của chúng ta. Tôi tin rằng việc thức tỉnh những con người này phụ thuộc vào chính chúng ta..

Susan cố đợi để nghe điểm mấu chốt trong câu chuyện mà ông đang kể là gì.

Ngài chỉ huy cúi mặt nhìn thật lâu xuống sàn, ánh mắt mệt mỏi và kiệt sức, rồi ông ngước mắt lên:

- Susan, hãy nghe kĩ những lời tôi nói - Ông cất giọng, nở một nụ cười dịu dàng với cô - Cô sẽ không muốn nghe, nhưng hãy nghe cho kĩ. Suốt hai tháng nay, tôi đã cố giải mã thư điện tử của Tankado. Cô có thể thấy, tôi đã sốc ngay lần đầu tiên đọc thư anh ta gửi cho North Dakota về một thuật toán không thể giải được gọi là Pháo Đài Số. Tôi đã không tin điều đó là có thật. Nhưng mỗi lần đọc được một bức thư mới của anh ta tôi đều bị thuyết phục rằng điều đó là hoàn toàn có thể. Khi tôi phát hiện ra anh ta đã sử dụng dãy hoán vị để viết mật mã vòng, tôi nhận thầy anh ta đã đi trước chúng ta hàng năm ánh sáng, từ trước tới giờ ở đây chưa một ai dám thử thuật toán đó.

- Chúng ta thử làm gì? - Susan hỏi.

- Điều đó chẳng nghĩa lý gì hết.

Strathmore đứng dậy, ông đi đi lại lại, mắt hướng về phía cửa.

Ông bắt đầu nói:

- Vài tuần trước khi tôi nghe thông tin về cuộc bán đấu giá Pháo Đài Số, tôi đã phải thừa nhận rằng Tankado không hề nói chơi. Tôi biết anh ta đã rao bán thuật toán đó cho một công ty phần mềm của Nhật Bản. Chúng ta đang yếu thế. Vì vậy tôi cố nghĩ cách có thể chặn anh ta lại. Tôi đã nghĩ mình có thể giết anh ta nhưng nếu anh ta chết, với tất cả những gì đang được công khai quảng cáo về thuật toán cũng như những tuyên bố gần đây của anh ta về TRANSLTR thì chúng ta sẽ là những nghi phạm đầu tiên. Đó là những gì tôi nghĩ - Ông quay sang Susan - Tôi nhận thấy chúng ta không nên phá hỏng và kết thúc Pháo Đài Số ở đây.

Susan nhìn ông không chớp mắt, vẻ mặt cô bối rối, đờ đẫn.

Strathmore tiếp tục:

- Tôi bỗng nhận ra Pháo Đài Số là một cơ hội cả đời người. Tôi nghĩ chỉ với một vài thay đổi, Pháo Đài Số có thể phục vụ thay vì chống lại chúng ta.

Susan chưa từng nghe một điều ngược đời đến thế. Pháo Đài Số là một thuật toán không thể phá vỡ được, nó có thể huỷ hoại sự nghiệp của họ. Strathmore nói tiếp:

- Nếu tôi có thể sửa thuật toán đó đôi chút… trước khi nó được công bố…

Ông ta nhìn Susan với ánh mắt ranh mãnh. Cái nhìn kéo dài trong giây lát.

Strathmore đọc được sự ngạc nhiên trong mắt Susan. Ông hào hứng giải thích cho cô nghe kể hoạch của mình.

- Nếu có mật khẩu, tôi có thể khoá bản sao của Pháo Đài Số mà chúng ta đang có rồi chèn phần sửa đổi vào đó.

- Một cổng hậu (Back door) (1)

(1) Back door - một cổng hậu: một đoạn mã chèn thêm vào chương trình có thể truy cập bất hợp pháp vào một phần mềm, máy tính hay một website.

 

Susan nói, cô quên rằng chỉ huy đã từng nói dối cô. Cô bắt đầu tò mò và đoán.

- Lại giống như Skipjack sao?

Strathmore gật đầu.

- Sau đó chúng ta có thể thay thế file mà Tankado đã phát tán trên mạng bằng phiên bản đã sửa đổi của chúng ta. Vì Pháo Đài Số là một thuật toán của Nhật Bản nên sẽ không ai nghi ngờ NSA có dính líu vào đó. Tất cả những việc chúng ta phải làm chỉ là tạo một thay đổi nhỏ.

Susan công nhận kế hoạch của ông khôn ngoan và ngoài sức tưởng tượng của cô. Nó hoàn toàn… đúng chất Strathmore. Ông định đưa ra công chúng một bản thuật toán mà NSA có thể phá huỷ được!

- Truy cập toàn bộ - Strathmore nói.

- Pháo Đài Số sẽ trở thành tiêu chuẩn mật mã hoá chỉ qua một đêm.

- Chỉ qua một đêm? Làm sao ông có thể tính được điều đó? Thậm chí khi Pháo Đài Số ở đâu cũng có, không mất tiền để tải về thì người sử dụng máy tính cũng sẽ không dùng nó vì họ đã quen dùng phần mềm cũ, như vậy thuận tiện hơn. Họ chuyển sang dùng Pháo Đài Số làm gì - Susan chất vấn ông.

Strathmore mỉm cười.

- Rất đơn giản. Chúng ta đang nắm giữ một bí mật an ninh. Toàn thế giới biết chúng ta có TRANSLTR.

Susan sững người khi nghe điều này.

- Rất đơn giản, Susan, hãy để mọi người biết sự thật. Chúng ta nói với cả thế giới rằng NSA có một máy tính có thể phá huỷ tất cả các thuật toán ngoại trừ Pháo Đài Số.

- Vậy là mọi người đổ xô mua Pháo Đài Số … mà không biết rằng chúng ta có thể phá huỷ nó! - Susan hết sức ngạc nhiên.

Strathmore gật đầu và khẳng định lời cô vừa nói là "chính xác".

Bầu không khí im lặng kéo dài bao trùm hai người. Ngài chỉ huy thốt lên:

- Tôi xin lỗi vì đã nói dối cô. Cố gắng viết lại Pháo Đài Số là một ván bài rủi ro lớn. Tôi đã không muốn cô dính líu vào.

- Tôi… hiểu.

Cô chậm rãi đáp lại, chưa hết choáng váng vì ngạc nhiên trước kế hoạch quá xuất sắc của Strathmore. Susan đã phải thừa nhận "Ông nói dối cũng không tồi".

Strathmore cười thầm.

- Do tập luyện hàng năm trời đấy. Nói dối là cách duy nhất giúp người ta thoát khỏi vòng vây.

Susan gật đầu.

- Thế cái vòng vây ấy to nhường nào?

- Cô đang đối mặt với nó đấy thôi. - Strathmore trả lời.

Susan mỉm cười, việc đơn giản mà suốt một giờ đồng hồ qua cô không làm nổi.

- Tôi biết rằng ông sẽ nói thế.

Strathmore nhún vai. Ông phân bua với cô:

- Khi nào Pháo Đài Số đi vào hoạt động tôi sẽ thông báo cho giám đốc biết.

Susan rất ấn tượng với kế hoạch của Strathmore. Đó là một kế hoạch tình báo mang tính chất toàn cầu với quy mô chưa từng có.

Ông đã cố thực hiện nó một mình. Dường như ông sắp thành công. Mật khẩu ở dưới tầng hầm. Tankado đã chết. Bạn của hắn cũng đã bị lộ tung tích.

Susan ngừng suy nghĩ lại.

Tankado đã chết. Đây dường như là tin tốt lành cho kế hoạch của Strathmore. Cô nghĩ lại những lời nói dối của ông mà rùng mình. Cô đưa mắt nhìn chỉ huy và nói với giọng bất an.

- Ông có giết Ensei Tankado không?

Strathmore ngạc nhiên. Ông ta lắc đầu:

- Dĩ nhiên là không. Không cần phải giết Tankado. Trái lại, tôi mong anh ta còn sống. Cái chết của anh ta có thể làm người ta nghi ngờ Pháo Đài Số. Tôi muốn sự thay đổi diễn ra một cách yên ả, càng kín đáo càng tốt. Kế hoạch ban đầu là tạo ra sự thay đổi và để yên cho Tankado bán mật khẩu.

Susan phải thú nhận rằng điều đó hoàn toàn hợp lí. Tankado chẳng có lý do gì để nghi ngờ thuật toán trên mạng không phải là bản gốc. Chỉ có anh ta và North Dakota truy cập được Pháo Đài Số.

Trừ khi Tankado quay trở lại và kiểm tra phần lập trình sau khi Pháo Đài Số được công bố, còn nếu không, anh ta sẽ không bao giờ phát hiện ra cổng sau. Tuy nhiên thời gian anh ta mải miết với Pháo Đài Số đã quá đủ để anh ta chán ngán, không bao giờ muốn trở lại việc lập trình này lần nữa.

Susan hiểu dần mọi chuyện. Đột nhiên cô chợt hiểu tại sao chỉ huy lại cần nhiều thời gian làm thêm một mình ở Crypto đến thế.

Việc viết một cổng hậu giấu trong một thuật toán phức tạp như vậy và tạo ra sự thay đổi trên mạng mà không bị phát hiện là rất tốn thời gian và cần sự khéo léo. Quan trọng hơn nữa là làm thế nào để giấu kín được công việc đó. Chỉ cần một thông tin về việc Pháo Đài Số đã bị phá vỡ là toàn bộ kế hoạch của Strathmore sẽ bị phá huỷ.

Đến bây giờ Susan mới thấu hiểu tại sao ông lại quyết định để TRANSLTR tiếp tục hoạt động. Một khi Pháo Đài Số trở thành sản phẩm mới của NSA thì Strathmore muốn nó là thuật toán không có thuật giải. - Giờ thì cô vẫn muốn đứng ngoài kế hoạch này chứ? - ông hỏi.

Susan nhìn lên. Vì lí do nào đó mà khi ngồi trong bóng tối với một người như Trevor Strathmore nỗi sợ hãi của cô không còn nữa. Viết lại Pháo Đài Số là cơ hội làm nên lịch sử, cơ hội để thực hiện điều kì diệu và Strathmore cần sự giúp đỡ của cô. Susan gắng một nụ cười gượng gạo và hỏi lại ngài chỉ huy.

- Vậy bước tiếp theo của chúng ta là gì?

Strathmore cười rạng rỡ. Ông tiến lại và đặt một tay lên vai cô.

- Cảm ơn cô - Ông cười rồi trở lại ngay vấn đề công việc.

- Chúng ta sẽ cùng xuống tầng hầm. Tôi sẽ đi cùng để bảo vệ cô.

Susan dựng đứng người vì với ý nghĩ sẽ phải đi xuống tầng hầm.

- Chúng ta không thể đợi David về cùng với phiên bản mật khẩu của Tankado hay sao?

Strathmore lắc đầu.

- Chúng ta làm càng sớm càng tốt. Chẳng có gì bảo đảm là David sẽ tìm được bản mật khẩu kia. Biết đâu vì một lí do nào đó chiếc nhẫn rơi vào tay kẻ xấu thì sao, tôi muốn chúng ta thay đổi được thuật toán trước khi có tin của David. Nếu chúng ta làm như vậy, bất kì một ai có được mật khẩu đều tải phiên bản thuật toán của chúng ta xuống.

Strathmore nắm lấy khẩu súng và đứng lên.

- Chúng ta cần phải lấy được mật khẩu của Hale! - Strathmore nói.

Susan im lặng. Cô hiểu điều chỉ huy nói là có lí. Họ cần mật khẩu của Hale và họ cần nó ngay bây giờ.

Khi Susan đứng dậy, chân cô bủn rủn. Cô ước mình đã đập Hale mạnh hơn thì tốt biết mấy. Cô đưa mắt nhìn khẩu súng của Strathmore và thấy nôn nao.

- Sự thật có phải ông đã bắn Greg Hale không? Cô hỏi ngài chỉ huy.

- Không - Strathmore nhíu mày, đi ra phía cửa - Nhưng hãy hi vọng rằng anh ta không biết điều đó.

Chương 76

Đến ngoài khu sân bay Seville, một chiếc taxi đứng yên, đồng hồ đo cây số vẫn chạy. Qua cặp kính gọng kim và một lớp cửa kính, vị khách nhìn khu sân bay sáng đèn. Anh ta biết mình đã đến kịp giờ.

Từ bên ngoài, anh ta có thể thấy một cô gái tóc vàng đang giúp David Becker ngồi xuống ghế. Rõ ràng Becker đang bị đau. Hắn ta vẫn chưa biết thế nào là sự đau đớn đâu. Người khách nghĩ thầm.

Cô gái rút ra từ túi quần một vật nhỏ gì đó và đưa nó cho Becker.

Becker cầm lấy, giơ nó lên dưới ánh đèn rồi để nó trượt trên tay. Sau đó anh rút ra một xấp tiền đưa cho cô gái. Họ nói chuyện và một vài phút sau cô gái ôm anh tạm biệt. Cô vẫy tay chào, vắt chiếc túi lên cổ rồi hoà vào đám đông.

Hồi kết, vị khách trên chiếc taxi nghĩ, đã đến hồi kết.

Chương 77

Strathmore bước ra khỏi phòng làm việc đi tới đầu cầu thang, khẩu súng giắt bên hông. Susan đi ngay phía sau, cô băn khoăn không biết liệu Hale có còn ở trong Node 3 không.

Ánh sáng từ thiết bị kiểm tra của Strathmore đằng sau họ, phản chiếu hai cái bóng kì quái trên cầu thang gỗ. Susan đi gần chỉ huy hơn. Ánh sáng yếu dần khi họ ra xa cánh cửa. Và rồi họ khuất dần trong bóng tối. Ở Crypto lúc này chỉ có ánh sáng từ những vì sao và ánh sáng lờ mờ từ cánh cửa sổ đã rạn của Node 3.

Strathmore tiến về phía trước, tìm đường dẫn tới chiếc cầu thang hẹp. Chuyển khẩu Beretta sang tay trái, tay phải ông dò dẫm tìm lan can. Cánh tay trái của ông đã từng dính một viên đạn, ông phải dùng cả tay phải để hỗ trợ. Ngã xuống chiếc cầu thang này, người ta có thể bị liệt suốt đời, và trong kế hoạch về hưu của ông không được có mặt cùng chiếc xe lăn.

Bóng tối của khu Crypto làm Susan chẳng nhìn thấy gì cả. Cô bước xuống cầu thang, một tay bám vai Strathmore. Ngay cả khi hai người chỉ cách nhau chưa đầy một mét, cô cũng không thể nhìn thấy chỉ huy ở đâu. Bước trên cầu thang, cô phải dò dẫm từng bậc.

Susan bắt đầu cảm thấy e ngại về việc mạo hiểm đi xuống Node 3 để lấy mật khẩu của Hale. Chỉ huy cứ một mực cho rằng Hale sẽ không điên khùng đến mức làm gì để họ bị thương nặng nhưng Susan không hề chắc chắn về điều đó. Hale đang ở trong tình trạng tuyệt vọng. Hắn chỉ có hai sự lựa chọn: thoát khỏi Crypto hoặc bị tống giam.

Trong cô vọng lên một giọng nói mách bảo cô hãy chờ điện thoại của David rồi dùng mật khẩu anh mang về. Nhưng cô biết không có gì đảm bảo là David sẽ tìm ra nó. Cô băn khoăn tại sao David lại đi lâu thế. Cô dằn sự sợ hãi lại rồi tiếp tục bước đi.

Strathmore bước xuống nhẹ nhàng. Không cần thiết phải báo động cho Hale biết là họ đang tới gần. Khi gần xuống chân cầu thang, Strathmore đi chậm lại, dò dẫm những bước cuối cùng. Khi ông tìm thấy bậc thang đó, gót chân ông gõ nhẹ lên nền đá lát màu đen. Susan nhận thấy vai ông căng ra. Họ đang ở khu vực nguy hiểm. Hale có thể nấp ở bất cứ nơi nào xung quanh đây.

Xa xa, ngay phía sau TRANSLTR là nơi họ cần đến: Node 3. Susan mong sao Hale vẫn đang ở đó, nằm trên sàn nhà và rên rỉ vì đau đớn.

Strathmore đi qua khu rào chắn, ông chuyển khẩu súng sang tay phải. Lẳng lặng, ông ta đi sâu vào trong bóng tối. Susan giữ chặt vai ông. Nếu cô bị lạc mất ông, cách duy nhất cô có thể tìm lại ông là lên tiếng. Mà nếu vậy thì Hale có thể nghe thấy họ. Khi họ an toàn và đã đi xa khu vực cầu thang, Susan nhớ lại trò rồng rắn lên mây mà hồi còn nhỏ cô hay chơi lúc nửa đêm - giờ cô đã trưởng thành, xa vòng tay bao bọc của gia đình, cô đã bước ra cuộc sống mênh mông rộng lớn và rất dễ bị tổn thương.

TRANSLTR trông giống một hòn đảo cô độc nằm trên một biển bóng tối mênh mông. Cứ vài bước, Strathmore lại dừng lại, giữ chặt khẩu súng và nghe ngóng xung quanh. Tiếng động duy nhất là tiếng o o yếu ớt phát ra từ phía dưới. Susan muốn kéo ông quay lại trụ sở chính để được an toàn. Dường như có bóng người ở khắp nơi quanh cô.

Cách TRANSLTR chừng nửa đường, sự tĩnh lặng của Crypto bị phá vỡ. Đâu đó trong bóng tối, ngay bên phải họ, một âm thanh chói tai vang lên xé tan màn đêm. Strathmore lảo đảo. Susan lạc mất ông. Cô sợ hãi đưa tay ra mò mẫm tìm kiếm. Nhưng vị chỉ huy không còn ở đó nữa. Cô không còn thấy vai ông đâu nữa, tất cả chỉ là một khoảng không trống trải. Cô loạng choạng bước lên phía trước Tiếng còi vẫn tiếp tục kêu. Nó phát ra đâu đây. Susan đi một vòng trong bóng tối. Chỉ có tiếng sột soạt của quần áo. Đột nhiên tiếng còi dứt. Susan như hoá đá. Một giây sau, một bóng người, như thể từ trong những cơn ác mộng khủng khiếp nhất thời thơ ấu của cô xuất hiện. Một khuôn mặt xanh xao, ma quái hiện ra ngay trước mắt cô. Đó là gương mặt của một con quỷ với cái bóng nhọn phình ra phía trên và những phần méo mó biến dạng. Cô nhảy lùi về phía sau, toan quay người chạy nhưng cái bóng đó đã chộp lấy tay cô và ra lệnh.

- Không được cử động!

Trong giây lát cô nghĩ mình đang nhìn thấy Hale trong đôi mắt ghê gớm đó. Nhưng đó không phải là giọng nói của Hale, còn cử động thì quá nhẹ so với Hale. Đó là Strathmore. Dưới ánh đèn từ vật phát sáng Strathmore rút ra từ túi quần, Susan có thể nhìn thấy ông ta. Cô thở phào nhẹ nhõm. Vật trong tay Strathmore là loại LED điện tử, và nó phát ra ánh sáng màu xanh.

- Chết tiệt! - Strathmore chửi thầm - Máy nhắn tin của tôi - Ông nhìn chăm chăm một cách tức tối vào cái máy nhắn tin trong lòng bàn tay. Ông đã quên bật chế độ rung. Thật trớ trêu, ông đã phải ra tận cửa hàng điện tử để cài đặt thiết bị rung. Ông ta đã phải bỏ tiền ra để giấu không cho ai biết ông có cái máy này. Hơn ai hết, Strathmore hiểu rõ rằng NSA luôn theo dõi rất kĩ từng nhân viên.

Strathmore phải tuyệt đối giữ bí mật những tin nhắn điện tử gửi đến và gửi đi từ cái máy nhắn tin này.

Susan đưa mắt nhìn quanh, lòng bất an. Nếu vài phút trước Hale không hay biết họ đang ở đây thì hẳn bây giờ hắn đã phát hiện ra. Strathmore nhấn một vài phím và đọc tin nhắn vừa gửi đến. Ông khẽ rên lên. Lại thêm một tin xấu từ Tây Ban Nha, không phải từ David Becker mà từ một đối tác khác cũng do Strathmore cử đến Seville.

Cách đó ba ngàn dặm, một chiếc xe tải di động đang lướt đi trên các con đường vùng Seville chìm trong bóng tối. Nó đang thực hiện nhiệm vụ do NSA giao theo mật vụ Umbra từ một doanh trại quân đội ở Rota. Hai người ngồi trong xe có vẻ mặt rất căng thẳng.

Đây không phải là lần đầu tiên họ nhận được lệnh khẩn cấp từ Fort Meade (trụ sở chính của NSA), nhưng thông thường thì họ nhận được lệnh không trực tiếp do lãnh đạo cấp cao truyền thẳng xuống như lần này.

Người ngồi trên ghế lái với qua vai hỏi người bên cạnh.

- Có tín hiệu gì về anh chàng đó không?

Đôi mắt người còn lại ngồi trong xe không rời khỏi ống dẫn trên máy quan sát truyền hình góc rộng đặt trên nóc.

- Không. Cứ lái đi! - người kia trả lời.

Chương 78

Dưới đống cáp cuốn, Jabba toát mồ hôi. Ông vẫn đang nằm ngửa với với chiếc đèn nhỏ kẹp chặt giữa hai hàm răng. Ông đã quen làm việc muộn như thế này vào các buổi cuối tuần. Thời gian làm việc ít sôi nổi nhất ở NSA là lúc ông có thể thực hiện công việc bảo dưỡng phần cứng của hệ thống máy móc. Trong khi ông đang kiểm tra những hợp chất sắt nóng đỏ qua rất nhiều đường dây phía bên trên, ông di chuyển có thể cực là cẩn thận vì chỉ cần chạm nhẹ vào bất cứ một cái ống đang đu đưa nào cũng có thể là một thảm hoạ.

Chỉ một vài inch nữa thôi, ông nghĩ. Thời gian thực hiện công việc kéo dài hơn ông nghĩ.

Ngay khi ông ráp đầu thanh sắt vào miếng hợp kim thô cuối cùng, điện thoại di động của ông kêu to. Jabba giật mình, tay ông chuyển động và một mảng lớn thiếc đang chảy kêu xèo xèo rơi xuống tay ông.

- Chết tiệt! - Jabba làm rơi thanh sắt, và gần như nuốt chiếc đèn nhỏ - Chết tiệt! Chết tiệt!

Ông lau chùi giọt hợp kim đang khô với thái độ giận dữ. Nó cuộn tròn, để lại một đường viền rất ấn tượng. Con chip ông đang cố hàn đúng vị trí văng ra và rơi vào đầu ông.

- Khỉ thật! - ông chửi thề.

Điện thoại của Jabba lại kêu. Ông mặc kệ nó. – Midge - ông thầm nguyền rủa.

- Bà thật đáng ghét! Crypto ổn mà - Điện thoại vẫn reo. Jabba quay trở lại công việc và ông lại đặt một con chip mới vào hàn. Một phút sau, con chip đã ở đúng vị trí nhưng điện thoại của ông thì vẫn kêu.

- Vì Chúa, Midge. Thôi đi nào! - Jabba kêu lên.

Chiếc điện thoại kêu thêm 15 giây nữa rồi im hẳn. Jabba hít một hơi dài đầy tự tin. Sáu mươi giây sau, Jabba không nghe được tin nhắn trong điện thoại.

- Liệu mình có nên liên lạc với tổng đài về tin nhắn này không nhỉ? - ông nghĩ.

Jabba đưa mắt hoài nghi. Ông biết rằng bà ta sẽ không từ bỏ.

Ông phớt lờ tin nhắn.

Chương 79

Strathmore đặt lại cái máy nhắn tin vào túi quần và nhìn Node 3 qua bóng tối.

Ông ta quờ lấy tay Susan và giục cô:

- Đi nào!

Nhưng tay họ không chạm nhau.

Trong bóng tối, xuất hiện một âm thanh trong cổ họng kéo dài.

Một bóng người to lớn xuất hiện như chiếc xe tải của hãng Mack không có đèn chiếu. Một giây sau, có sự va chạm và Strathmore trượt qua sàn.

Đó là Hale. Cái máy nhắn tin đã làm họ bị lộ.

Susan nghe thấy tiếng khẩu Beretta rơi. Trong khoảnh khắc cô như chôn chân tại chỗ, không biết chắc mình phải chạy đi đâu, phải làm gì. Trực giác của cô mách bảo rằng cô cần phải trốn thoát khỏi nơi này nhưng cô không có mật khẩu thang máy. Trái tim cổ mách bảo cô cần giúp đỡ Strathmore, nhưng bằng cách nào? Trong khi cô đang quay cuồng trong tuyệt vọng, cô cứ mong nghe thấy tiếng vật lộn sống chết trên sàn nhưng chẳng có gì cả. Mọi vật bỗng nhiên trở nên tĩnh lặng như thể là Hale đâm phải chỉ huy rồi, sau đó lại biến mất trong bóng đêm.

Susan chờ đợi, căng mắt ra nhìn trong bóng tối, hi vọng rằng Strathmore không bị thương. Sau giây phút dài đằng đẵng, cô thì thầm kêu "Sếp ơi?". Ngay khi cô cất tiếng, cô nhận ra sai lầm của mình. Một tích tắc sau, mùi của Hale đã ở ngay phía sau cô. Cô quay người lại nhưng đã quá muộn. Không hề có sự cảnh báo, cô xoay lại, hổn hển hít không khí. Cô thấy mình bị kẹp chặt vào ngực của Hale, trong miếng võ phủ đầu quen thuộc của hắn.

Đầu gối Susan sụm xuống. Những ngôi sao bắt đầu quay cuồng trong mái vòm phía trên đầu cô.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3