Duy Ngã Độc Tôn - Chương 557 - 558

CHƯƠNG 557: GIẢI THƯỞNG KINH NGƯỜI!

Đợi đến khi Tần Lập tỉnh lại, nhìn sắc trời bên ngoài đã tối sầm, hắn khẽ động đậy thân hình, cảm thẩy được khắp toàn thân không có một nơi nào không ổn.

Trên mặt hắn không khỏi lộ ra một tia cười khổ. Mình tiêu diệt hai cao thủ của dòng tộc Thánh Hoàng, như vậy toàn bộ nội tình Thánh Hoàng lĩnh vực sẽ hùng hậu bậc nào?

Lại nghĩ tới Hải gia, nghĩ lại lời nói của mình. Tần Lập từ lúc chào đời tới nay lần đầu tiên cảm thấy mình nói quá mạnh miệng.

Nếu muốn diệt quái vật lớn như Hải gia, thật sự không phải khó khăn bình thường!

Lúc này, bên ngoài tiến vào một người. Tần Lập vừa nhìn thấy là Lãnh Dao liền hỏi:

- Ta ngủ bao lâu rồi?

Trong mắt Lãnh Dao mang theo vài phần yêu thương, giọng thanh lãnh cũng trở nên dịu dàng:

- Phu quân. Chàng đã ngủ ba ngày rồi!

Ba ngày?

Tần Lập nao nao. Hắn không nghĩ tới mình ngủ một mạch ba ngày liền, cười khổ, thân hình nhích lên trên tựa vào thành giường. Không đợi hắn nói chuyện, Lãnh Dao dường như biết Tần Lập muốn hỏi gì, cười nói:

- Yên tâm. Cơ tiểu thư không có việc gì, tuy nhiên cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian.

Tần Lập gật đầu, hắn cũng biết có thể sống sót dưới công kích Bảo Khí của Hoàng Sơn Dương, đã là kết quả lúc ấy Hoàng Sơn Dương hạ thủ lưu tình. Nói cách khác, Bảo Khí vừa ra, Cơ Ngữ Yên còn mạng sao?

Tuy nhiên, Tần Lập lại không chút cảm kích Hoàng Sơn Dương. Hắn biết rõ Hoàng Sơn Dương không giết Cơ Ngữ Yên là vì cái gì. Bại hoại như vậy, chết một trăm lần cũng đều ít.

- Không việc gì là tốt rồi. Bọn họ đều đang làm gì?

Tần Lập nhìn thoáng qua Lãnh Dao, trên mặt có chút mệt mỏi, lại nói thêm:

- Nàng hẳn nên chú ý nghỉ ngơi một chút.

Lãnh Dao cười xinh đẹp, nói:

- Không sao. Chủ yếu là hai ngày nay vì trị thương cho Cơ tiểu thư, không thể không khai lô luyện ch một ít đan dược đặc thù. Hiện tại không có việc gì.

Tần Lập ngồi lên, nhìn thấy mọi người ở trong phòng khách, Tần Lập nhìn Tây Qua nói:

- Tây Qua. Nơi này đã không thích hợp ở lại, dòng tộc Thánh Hoàng nhất định sẽ tìm tới nơi này, các ngươi theo ta cùng về Tần Gia Bảo là hơn. Không muốn ở cùng cũng không sao, nơi thần bí của Tần Gia Bảo kia rất lớn, tùy tiện tìm một chỗ là được!

Tây Qua gật gật đầu, nguyên bản hắn cảm thấy được đem môn phái đặt chân ở thế tục giới đối với môn nhân đệ tử lịch luyện có lợi ích rất lớn. Nhưng hiện tại xem ra, một khi bị cừu gia biết được, tùy thời có thể gặp phải tai ương ngập đầu, vẫn là tìm một nơi an toàn tránh đi là hơn.

Lúc này Bạch Trung Sơn nói:

- Công tử. Chúng ta hiện tại liền trở về hả?

Tần Lập có chút kỳ quái nhìn thoáng qua Bạch Trung Sơn, cười hỏi:

- Lão Bạch ngươi không phải muốn nổi tiếng sao, như thế nào vừa ra liền nghĩ muốn trở về?

Trên khuôn mặt già nua của Bạch Trung Sơn lộ ra một tia xấu hổ, gãi đầu nói:

- Ta còn muốn tiến vào nơi đó tu luyện!

Tần Lập bừng tỉnh đại ngộ. Lần trước lão Bạch tiến vào Hoàng Kim Cung tiến hành tu luyện dưới áp lực trọng lực, không bao lâu liền chịu không nổi trở ra. Lần này đi ra, bị Đoạn Mi thi triển ra trọng áp áp bách, mới cảm giác được tu luyện ở chỗ kia thật là tốt, vì thế liền muốn trở về tu luyện.

- Vậy thì thôi. Ta thấy, chúng ta đều phải trở về, hoàn toàn bế quan tu luyện một đoạn thời gian. Hiện tại trên toàn Thiên Nguyên Đại Lục đều không bình tĩnh!

Tần Lập nói.

Theo sau, Tần Lập đi tới phòng Cơ Ngữ Yên, nhìn xem Cơ Ngữ Yên một chút. Thấy Tần Lập tiến vào, Thượng Quan Thi Vũ vốn đang trò chuyện vui vẻ với Cơ Ngữ Yên, mỉm cười đi ra ngoài.

Cơ Ngữ Yên thấy Tần Lập tiến vào, trên mặt nổi lên một vệt đỏ ửng, nhìn Tần Lập hỏi:

- Chàng không việc gì chứ?

Tần Lập lắc đầu, sau đó nói:

- Các nàng vừa rồi đang nói chuyện gì?

- Ha ha. Chuyện đàn bà con gái, chàng hỏi nhiều làm gì? Cơ Ngữ Yên cười, trợn mắt liếc Tần Lập một cái.

Tần Lập nao nao, thầm nghĩ thủ đoạn của Thi Vũ thật là cao, còn chưa thế nào đã cùng đối phương thống nhất ý kiến. Tần Lập đột nhiên nghĩ tới cái gì, không khỏi run run một hồi thầm nghĩ:

- Nếu về sau Vân Yên cùng Thiên Thiên cũng trở lại, ta chẳng phải bị những nữ nhân này khi dễ chết sao?

- Tần Lập, chàng làm sao vậy? Thương thế chưa lành sao? Cơ Ngữ Yên không rõ, vẻ mặt quan tâm hỏi.

- Ha ha, không có việc gì, không có việc gì.

Tần Lập nào dám nói ra suy nghĩ trong lòng, lập tức biểu tình trở nên nghiêm túc, nhìn Cơ Ngữ Yên nói:

- Ta chuẩn bị mang theo mọi người trở lại Tần gia bảo, nơi này đã không an toàn nữa. Hiện tại có rất nhiều người muốn tìm ta, chỉ hơi bất cẩn, liền sẽ liên lụy đến các ngươi!

Cơ Ngữ Yên cũng gật gật đầu, nói:

- Không nghĩ tới chàng ở đây còn có nhiều cừu gia như vậy, tuy nhiên cũng không phải tất cả đều có cừu oán với chàng. Trong tay chàng có bản đồ Thái Cổ, các loại đan dược thần kỳ, còn có Bảo Khí. Thực lực chàng tăng nhanh như vậy, tu luyện chiến kỹ Duy Ngã Độc Tôn lại không xảy ra bất kỳ chuyện gì. Chàng lại còn là tân Vương giả của tộc Tử đồng, người ứng vận trong lời tiên đoán trên Thiên Nguyên Đại Lục. Tần Lập, ta vừa phát hiện, nguyên lai đại nhân vật có thể dẫn dắt một thời đại ngay ở bên cạnh ta, nhưng ta lại không từng phát hiện!

Cơ Ngữ Yên lẩm bẩm tự nói, sợ đến ngây người. Mấy ngày nay, nàng nghe nói rất nhiều chuyện về Tần Lập, lúc nghe còn không cảm thấy gì tổng kết lại, không ngờ kinh người như thế!

Tần Lập cười khổ lắc đầu:

- Nàng dường như còn hiểu ta hơn chính bản thân ta.

- Còn phải nói, cũng không nhìn lại xem bổn cô nương là ai!

Cơ Ngữ Yên vẻ mặt đắc ý nhìn Tần Lập, lập tức cảm thấy có chút ngượng ngùng. Mấy ngày nay Thượng Quan Thi Vũ cùng Lãnh Dao vẫn bồi tiếp nàng, hàn huyên rất nhiều chuyện về Tần Lập. Cơ Ngữ Yên cũng dần khôi phục bản tính vốn có của thiếu nữ.

Từ khi sáng lập Băng Tuyết Môn, nàng luôn đóng vai một mẫu thân, đổi với bất kì một cô gái chưa trải qua chuyện tình cảm mà nói kỳ thật là một chuyện rất khó. Hiện tại nàng gặp Tần Lập, dần dần khôi phục lại trạng thái của một cô gái đang trong luyến ái.

Tần Lập yêu quý cười, nhẹ nhàng sờ gương mặt Cơ Ngữ Yên, khẽ nói:

- Cứ yên tâm, ta sẽ bảo vệ các nàng thật tốt, không cho các nàng bị bất kỳ thương tổn gì!

Cơ Ngữ Yên dịu dàng cười, sau đó nói:

- Ta với chàng cùng bảo vệ!

Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều cười rộ lên. Hai tháng sau, đoàn người về tới nơi thần bí của Tần gia bảo, toàn bộ Tần gia bảo lại trở nên náo nhiệt.

Tần Lập cùng Thượng Quan Thi Vũ đứng ở trên một ngọn núi nhìn xuống Tần gia bảo náo nhiệt bên dưới, Tần gia bảo trước mắt đã thành lập các khu chợ đông đúc ồn ào. Những tộc nhân không thể đi xa trên đường tu luyện, đều bắt đầu chú ý buôn bán kinh doanh. Tần gia bảo mười mấy vạn người cũng rốt cục dần biến thành một tòa thành nhỏ chân chính.

Các đệ tử Bảng Tuyết Môn đến nơi đây đều ngạc nhiên thán phục bởi phồn hoa của nơi này, lập tức thích địa phương linh khí sung túc cùng không tranh chấp với thế gian này.

Thượng Quan Thi Vũ nép vào lòng Tần Lập, nhẹ giọng nói:

- Phu quân. Khi nào thì chúng ta mới có thể chân chính yên ổn được?

Tần Lập khẽ thở dài một tiếng, cười nói:

- Mấy ngày nữa, chờ thương thế Ngữ Yên lành hẳn, chúng ta liền rời đi nơi này, tới biển sâu tìm Huyết San Hô. Ta nhất định phải hoàn toàn chữa khỏi cho Tây Qua, không thể trơ mắt nhìn hắn chết đi.

Thượng Quan Thi Vũ gật gật đầu

- Đó là tự nhiên. Ta thấy, cái gì Thần Miếu. Hải gia hay là Lãnh Thu Cung cũng không cần để ý tới...

Nói xong, chính nàng cũng hiểu được chuyện này có chút khó có khả năng. Bởi vì cho dù không để ý tới bọn họ thì bọn họ cũng tuyệt không bỏ qua cho Tần Lập. Này cũng không có quan hệ nhiều với việc Tần Lập có liên quan với bọn họ hay không, mà là những thứ trong tay Tần Lập đều khiến những thế lực lớn thèm nhỏ dãi. Cho dù không oán không cừu với bọn họ, bọn họ cũng không bỏ qua cho Tần Lập.

Trong mắt Thượng Quan Thi Vũ hiện lên một hào quang kiên nghị, dịu dàng nói:

- Phu quân. Ra biển, ta sẽ không đi cùng. Ta muốn đi Hoàng Kim Cung, ở đó tu luyện. Đi theo, chúng ta cũng không giúp được gì nhiều, không bằng chỉ chàng đi cùng Ngữ Yên. Ta thấy, Ngữ Yên là cô gái không sai, chàng đừng khi phụ người ta!

Tần Lập trầm ngâm suy nghĩ. Đi tới biển sâu, không phải võ giả cảnh giới Lôi Kiếp, tác dụng thật đúng là không lớn. Kỳ thật hắn muốn mang theo bọn Thi Vũ cũng sợ rằng nếu không mang bọn họ đi cùng trong lòng họ sẽ có ý khác.

Hiện tại Thi Vũ nói như vậy, Tần Lập ngược lại có chút ngượng ngùng, ôm Thi Vũ vào lòng, ngửi mùi hương nhàn nhạt trên người nàng, xin lỗi nói:

- Thi Vũ, thật xin lỗi...

Thi Vũ xoay người, đối mặt với Tần Lập, đôi con ngươi sáng như sao đối mắt với Tần Lập, cười xinh đẹp:

- Phu quân, cớ gì phải nói xin lỗi. Chàng không có lỗi gì cả, ngược lại, ta cảm thấy được không giúp được gì nhiều cho phu quân, liên lụy phu quân ấy chứ.

Tần Lập cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ mọng của Thượng Quan Thi Vũ, hôn nhẹ cười nói:

- Về sau chúng ta không nói đề tài này nữa. Nếu chúng ta sống trên đời này, như vậy liền sống một cuộc sống hạnh phúc!

Thi Vũ dùng sức gật mạnh đầu, trong lòng thầm nói:

- Phu quân. Ngươi mới là lý do lớn nhất ta sống trên đời này. Có ngươi bên cạnh, là ta thấy hạnh phúc rồi!

Lại qua không được nửa tháng, thương thế của Cơ Ngữ Yên đã khôi phục hoàn toàn. Đây cũng nhờ các loại đan dược Lãnh Dao luyện chế. Có thể nói sự tồn tại của Lãnh Dao mới là nguyên nhân căn bản chân chính cam đoan thực lực Tần gia ngày càng cường đại!

Tần Lập cùng Cơ Ngữ Yên từ biệt mọi người rời khỏi Tần gia bảo, những người ở lại thì đều tiến vào Hoàng Kim Cung bắt đầu tu luyện. Thiên Nguyên Đại Lục đã bắt đầu có hiện tượng hỗn loạn, loạn thế qua đi, chính là một thời huy hoàng cường thịnh mới.

Nhưng nếu muốn sổng sót trong loạn thế, kiên trì đến thời huy hoàng cường thịnh, đầu tiên chính là phải tăng thực lực của mình. Chỉ có như vậy, mới có vốn gốc để sinh tồn trong loạn thế!

Cũng vào lúc này, Hải gia, Đế vương lão tổ Tử đồng không phải thuộc tộc Tử đồng của Lãnh Thu Cung, cùng với dòng tộc Thánh Hoàng Bắc Vực đều phái ra rất nhiều người, treo giải thưởng truy nã Tần Lập.

Chỉ cần có thể bắt sống Tần Lập là có thể đạt được giải thưởng! Nếu chỉ cung cấp tin tức, một khi chứng thật cũng nhận được ban thưởng rất phong phú!

Mà kim ngạch giải thưởng truy nã Tần Lập có thể khiến cho bất kỳ võ giả cao cấp nào điên cuồng. Hải gia đưa ra một kiện Bảo Khí cộng thêm mười vạn cân linh thạch cực phẩm!

Số lượng linh thạch cực phẩm này đủ để cho một võ giả từ cảnh giới Phá Toái Hư Không thẳng tiến Lôi Kiếp!

Hơn nữa, Bảo Khí tác dụng trong mắt những người biết hàng quả thực chính là vũ khí Thần cấp!

Bởi vậy có thể thấy được, Hải gia vì bắt được Tần Lập thật sự là lấy ra cả vốn lẫn gốc!

CHƯƠNG 558: RA BIỂN!

Nhưng người hiểu biết giá trị chân chính của Tần Lập đối với giải thưởng Hải gia đưa ra đều có chút không vừa lòng. Không nói gì khác, chỉ nói đến Tần Lập có thể tu luyện chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn đạo nhất trên đời này cũng đủ để người ta đưa ra bất kể giá nào cũng phải bắt được hắn, càng không nói đến đan dược thần kỳ vô cùng kia của Tần gia.

Thực lực toàn thể Tần gia tăng lên, tuy rằng chỉ thể hiện ra trong lần diệt sát Thiết Huyết Đường, nhưng đủ để cho người ta cảm thấy rung động. Tần gia Huyền Đảo trước kia, vốn không có đủ năng lực này, như vậy, năng lực này là ai mang đến cho Tần gia?

Tự nhiên phải là Tần Lập!

Thế cho nên hiện tại rất nhiều người đều biết, trong tay Tần Lập nhất định nắm giữ phối phương đan dược nào đó từ Thái cổ lưu truyền đến nay.

Ngoài ra, hấp dẫn nhất là trong tay Tần Lập còn có bản đồ Thái Cổ. Mà bản đồ Thái Cổ thì có liên quan đến việc mở Thần Miếu. Thần Miếu thì không cần phải nói chỉ riêng bản thân kiến trúc khổng lồ mà không phải nhân lực có thể kiến tạo ra, càng đừng nói đến những bí mật bên trong Thần Miếu đủ để khiến bất kỳ một võ giả nào trong thiên hạ trở nên điên cuồng.

Hơn nữa, tin tức trên người Tần Lập không chỉ có một món Bảo Khí cũng được truyền ra ngoài, đây còn là tin mới nhất vừa được truyền ra, phỏng chừng là một thanh niên nào đó thuộc dòng tộc Thánh Hoàng chạy trốn truyền ra.

Tổng hợp lại toàn bộ, những giải thưởng Hải gia đưa ra, xa xa không đủ.

Hơn nữa, rất nhiều người nhận thức Tần Lập đều biết, bí mật trên người Tần Lập xa xa không chỉ như vậy!

Đám Đế Vương lão tổ tộc Tử đồng không thuộc về Lãnh Thu Cung tuy rằng không có nội tình hùng hậu như Hải gia, nhưng giải thưởng bọn họ đưa ra cũng không kém so với Hải gia. Bởi vì năm xưa Vực ngoại Thiên Ma xâm lấn, tuyệt đổi không chỉ là chiến tranh. Năm xưa Vực ngoại Thiên Ma, lúc đầu cướp sạch rất nhiều gia tộc không lổ thời Thái Cổ, bởi vậy đám lão tổ tông trong tộc Tử đồng còn sống từ thời Thái cổ đến giờ, trong tay có bảo bối như thế cũng không làm người ta thấy kỳ quái.

Bọn họ treo giải chính là một món Bảo Khí, một quyển chiến kỹ Thái Cổ, còn có một quyển tâm pháp Thái Cổ cùng năm trăm cân Thiên nguyên tinh kim!

Kỳ thật nói cho cùng, giá trị một quyển chiến kỹ Thái Cổ cũng chưa chắc đã thấp hơn mười vạn cân linh thạch cực phẩm, nhưng cũng còn phải xem chiến kỹ rơi vào trong tay người nào.

Nếu rơi vào trong tay gia tộc như Hải gia, như vậy giá trị của nó tuyệt đối vượt qua mười vạn cân linh thạch cực phẩm. Nếu rơi vào tay người bình thường, như vậy giá trị của nó bị giảm rất nhiều.

Giá của Bảo Khí lại càng không cần phải nói. Năm trăm cân Thiên nguyên tinh kim kia, lại khiến vô số người kinh hãi rớt tròng mắt. Bảo Khí là do cái gì luyện chế ra? Tài liệu chủ yếu chính là tinh kim này!

Năm trăm cân Thiên nguyên tinh kim, đủ để luyện chế ra một Bảo Khí thể tích nhỏ, tỷ như Bảo Khí Ấn Chương trong tay Tần Lập. Cho dù luyện chế loại này, có thể còn cần gia nhập vài trăm cân kim loi vàng, bạc, đồng, sắt... nhưng Tinh kim cũng là một loại tài liệu khó được nhất!

Đám Đế Vương lão tổ tộc Tử đồng không phải của Lãnh Thu Cung đưa ra cái giá quả nhiên là kinh người. Nó cũng làm cho người ta thấy được quyết tâm bọn họ phải giết Tần Lập!

Dòng tộc Thánh Hoàng đưa ra giải thưởng lại càng kinh người: Một món Bảo Khí, năm mươi vạn cân linh thạch cực phẩm, cộng thêm một quyển chiến kỹ Thần cấp, một đan phương Thái Cổ, ba trăm cân bí ngân Thái Cổ!

Giá trị những món trước, tự nhiên không cần phải nói. Chỉ nói riêng ba trăm cân bí ngân Thái Cổ, giá trị của nó vượt xa so với năm trăm cân Thiên nguyên tinh kim đám Đế vương lão tổ Tử đồng kia đưa ra.

Tinh kim cùng bí ngân, cùng với vàng bạc trong thế tục hoàn toàn khác nhau. Chúng nó đều là tài liệu luyện khí cực phẩm, nhưng thứ do Tinh kim luyện chế ra lại không bằng bí ngân!

Tục truyền Bí ngân có thể luyện chế ra Kiếp Khí thậm chí là Thánh Khí. Mà tinh kim chỉ có thể luyện chế ra Linh Khí cùng Bảo Khí. Cao thấp hơn kém, có thể biết rõ.

Dòng tộc Thánh Hoàng, thế lực siêu cấp khổng lồ đến từ nơi Bắc Vực Cực Hàn Băng Tuyết, sau bao năm yên lặng rốt cục dùng phương thức chói mắt nhất xuất hiện trước mắt mọi người!

Tương đối mà nói còn có vô số kể gia tộc nơi thần bí cùng gia tộc lánh đời nơi Cực Tây đều nhảy ra, công bố thù hận của bọn họ với Tần Lập.

Bất kể là tội danh gì, đều giống như bát nước bẩn hắt lên người Tần Lập. Hành vi của bọn họ cũng đơn giản là hai chữ ích lợi, đục nước béo cò mà thôi.

Cơ Ngữ Yên nhìn bức họa Tần Lập dán trên tường các thành thị, che miệng cười khẽ:

- Tần Lập. Ta vừa phát hiện, nguyên lai chàng đáng giá như vậy. Chàng nói nếu ta đem chàng đi bán, có phải về sau không cần lo đến chuyện tu luyện hay không!

Tần Lập cười hắc hắc nói:

- Tốt. Vậy nàng đem ta bán đi, sau đó ta chạy trốn, nàng lại bán ta cho nhà khác, sau đó ta lại chạy trốn.

Ánh mắt Cơ Ngữ Yên chớp lóe, nghĩ một hồi vẫn là lắc đầu nói:

- Không được, ta không bỏ được. Chàng ngay cả Bảo Khí đều đem cho ta, ta như thế nào có thể đem chàng đi bán chứ? Cho dù lấy Thần Miếu Thái Cổ trao đổi với ta, ta cũng không đổi, ở trong mắt ta, chàng là vô giá!

Tần Lập ha ha cười, kéo tay Cơ Ngữ Yên cấp tốc đi hướng phương Đông.

Bảo Khí Thúy Trúc Trượng cướp được từ trong tay dòng tộc Thánh Hoàng. Tần Lập nhiều lần do dự, cuối cùng vẫn đưa cho Cơ Ngữ Yên. Ngay từ đầu, đích thật hắn muốn đưa cho Thượng Quan Thi Vũ, tuy nhiên lại bị nàng từ chối. Nguyên nhân rất đơn giản. Thi Vũ không biến thái như Tần Lập, lúc cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa đã có thể thao túng Bảo Khí tự nhiên...

Bảo Khí tuy rằng lợi hại, nhưng đồng dạng phải xem là ai sử dụng. Nếu một võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa sử dụng, đích thật là không sợ cường giả Lôi Kiếp. Nhưng vấn đề là, nếu Bảo Khí ở trong tay võ giả Lôi Kiếp, như vậy có thể dễ dàng đánh chết võ giả Lôi Kiếp. Tựa như Hoàng Sơn Dương cầm Thúy Trúc Trượng, một kích đánh Cơ Ngữ Yên thực lực không kém hắn thành trọng thương. Đây là còn dưới tình huống hắn lòng mang dạ bất lương, có ý đồ khác với Cơ Ngữ Yên.

Nếu là chiến đấu sinh tử giữa hai võ giả bình thường, cầm Bảo Khí trong tay tuyệt đối có thể trực tiếp đánh chết đối phương.

Đây chính là uy lực chân chính của Bảo Khí!

Cường hãn tới tột đỉnh.

Toàn bộ người trong thiên hạ, đều đang tìm kiếm Tần Lập, mà lúc này Tần Lập đã cùng Cơ Ngữ Yên lên thuyền ra biển. Tần Lập dịch dung thành một người trung niên tuổi khoảng 40, trang phục cử chỉ lời nói hoàn toàn phù hợp với hình tượng một trung niên, mà loại tang thương trong mắt, tuyệt đối không thể giả được!

Đối với điều này, Cơ Ngữ Yên thậm chí có chút kinh ngạc. Bởi vì nàng rất rõ ràng Tần Lập chỉ là một thanh niên tuổi không tới ba mươi, tuổi chân chính của hắn như vậy, vậy rốt cục hắn đã trải qua chuyện như thế nào mới có thể tản ra loại khí chất thành thục đặc biệt của người trung niên?

Hơn nữa, loại thành thục này cũng hấp dẫn Cơ Ngữ Yên rất sâu, khiến nàng có loại cảm giác say mê không thể kiềm chế được. Cơ Ngữ Yên cũng không muốn bứt ra khỏi loại cảm giác này.

Nguyên bản trong lòng nàng đối với hai vị thê tử chính thức Thượng Quan Thi Vũ cùng Lãnh Dao của Tần Lập còn có chút kháng cự, trước khi gặp qua bọn họ trong lòng Cơ Ngữ Yên không chút lo lắng. Tuy nói nam nhân trên Thiên Nguyên Đại Lục thê thiếp thành đàn là rất bình thường, nhất là người của những đại gia tộc kia, vì gia tộc thịnh vượng rất cổ vũ loại chuyện này.

Nhưng Cơ Ngữ Yên vẫn có cảm giác được loại tiểu thiếp gặp vợ cả. Cũng may lúc đó nàng bị trọng thương, thường xuyên bị mê man, ngược lại tránh được phần xấu hổ này.

Sau này khi ở chung một thời gian. Cơ Ngữ Yên cảm giác được Lãnh Dao cùng Thượng Quan Thi Vũ cũng không có loại ghen tị, hơn nữa cũng hết sức chiếu cố tới nàng, lo lắng không yên trong lòng nàng mới hoàn toàn thả lòng.

Cho nên, lần này đi theo Tần Lập, hai người ra biển. Cơ Ngữ Yên gần như là một thê tử chân chính - bồi tiếp hắn, quan tâm, chiếu cố đến hắn. Hơn nữa, càng là như vậy lại càng có loại cảm giác trầm mê vào trong. Như vậy trầm luân đi, cả đời đều vậy mới tốt.

Trời trong nắng ấm, Cơ Ngữ Yên cùng Tần Lập đứng trên boong một thuyền lớn, gió biển thổi bay lọn tóc dài của Cơ Ngữ Yên vắt qua vai, nhẹ nhàng bay bổng giống như một đôi thần tiên quyến lữ.

Ở nơi cao nhất của chiếc thuyền này, trên một bình đài có một lão già tám chín mươi tràn ngập uy nghiêm đang nằm trên ghế, híp mắt phơi nắng, nhìn hai người trẻ tuổi cuối boong tàu cách hơn trăm thước kia, trong mắt lão nhân tràn đầy vẻ cuồng nhiệt. Nếu có người nhìn thấy vẻ mặt của lão, khẳng định sẽ rất giật mình. Loại ánh mắt này không nên xuất hiện ở trên người một lão nhân.

Nhất là không nên xuất hiện ở trên một lão nhân đầy uy nghiêm. Đây hoàn toàn một ánh mắt chỉ có ở một tiểu tử nhiệt huyết sôi trào mới đúng!

Lão già này tên là Âu Dương Hải, cũng là thuyền trưởng của chiếc thuyền lớn này, cũng là người dẫn đường của Tần Lập cùng Cơ Ngữ Yên lúc này. Là một trong số rất ít những người biết đến Huyết San Hô.

Âu Dương Hải là một võ giả Thiên cấp, ở trong thế tục này đã xem như cường giả rất cao cấp.

Nhưng tâm của võ giả, luôn kỳ vọng có thể trở nên càng mạnh hơn. Âu Dương Hải năm nay đã hơn 150 tuổi, mà tuổi thọ của võ giả Thiên cấp, bình thường mà nói dài nhất chẳng qua cũng chỉ là hơn 200 tuổi. Đại bộ phận đều khoảng 150 - 160 tuổi sẽ hết tuổi thọ mà chết già.

Người chỉ cần đang sống, cho dù nghèo túng cũng rất ít người muốn chết, càng đừng nói đến Âu Dương Hải. Hắn một lòng muốn đột phá vách ngăn Thiên cấp này, như vậy ít nhất có thể kéo dài được tuổi thọ hơn 100 năm!

Trong hơn 100 năm này, nếu lại đột phá, như vậy có thể kéo dài thêm 2 - 300 năm. Đúng vậy, võ giả Thiên Nguyên Đại Lục điên cuồng đột phá, vì cái gì, kỳ thật hơn phân nửa là có thể sống càng lâu!

Nhưng đối với một người trong thế tục, không có bối cảnh thâm hậu mà nói, nếu muốn đột phá Thiên cấp, đột phá đến cảnh giới Phá Toái Hư Không thì quả thật rất khó khăn.

Khó như lên trời!

Rất nhiều người cả đời đều chỉ dừng lại ở Thiên cấp, đến chết cũng không thể đột phá được vách ngăn kia. Nguyên bản Âu Dương Hải cũng không có bao nhiêu niệm tưởng đột phá, thân phận địa vị của lão ở thành nhỏ Hải Tân kia đã là rất cao, cho dù là ở quốc gia nhỏ đó cũng đồng dạng rất được tôn trọng.

Nguyên bản, tuyệt đối không muốn ra biển hứng chịu mưa gió. Tính ra, lão đã hơn 30 năm chưa ra biển, sau khi công thành danh toại lão đã không cần phải đi trải nghiệm thời tiết đột biến cùng sóng gió vô tình trên biển lớn nữa.

Cho dù là lúc hai người này mới tới bái phỏng Âu Dương Hải, lão đều không quyết định đích thân ra biển. Ngay từ đầu lão thậm chí không quá mức để ý đến hai người này, lúc đó chợt nhìn đến đôi vợ chồng này, tuy rằng kinh ngạc bởi diện mạo mỹ miều của nữ tử, nhưng cũng không có nhiều ý nghĩ khác

Tới tuổi này của lão, sớm biết mệnh trời như thế nào có thể dễ dàng làm ra thay đổi. Lúc này Âu Dương Hải không khỏi nghĩ lại cảnh tượng lúc mình gặp hai người kia, khóe miệng của lão khẽ nhếch lên vẻ tươi cười, thầm nghĩ:

- Trời cao chiếu cố, vận may đến, ngăn cũng không được!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3