Duy Ngã Độc Tôn - Chương 619 - 620

CHƯƠNG 619: BẢN MẠNG TÂM HUYẾT LUYỆN THẦN Y.

Tần Lập đưa tay ra, hút lấy bảo y. ngón trỏ tay phải trong nháy mắt biến thành màu trắng gần như trong suốt. Một cỗ tinh kim lực theo ngón trỏ Tần Lập. hết sức đều đặn vẽ lên trên mặt Phượng Hoàng bảo y. Lập tức một trận pháp xuất hiện ở nơi ngực phải bảo ý. Đường nét trận pháp dường như còn mảnh hơn sợi tóc mười lần, đều đặn như một.

Lúc này Thượng Quan Thi Vũ đã từ tu luyện tinh lại. Bởi vì lúc này nhiệt độ đã không phải nàng có thể chịu đựng, cho nên Tần Lập hoàn toàn phong bế không gian xung quanh mình. Cái miệng nhỏ của Thượng Quan Thi Vũ khẽ nhếch lên. vẻ mặt kinh hãi nhìn Tần Lập khắc trận pháp lên Phượng Hoàng Bảo Y hào quang bảy màu. Khóe miệng nàng hơi co giật, bộ dạng cực kỳ đáng yêu, hoàn toàn là bị kinh hãi ngây người.

Rất khó tường tượng được hiện tại thực lực nắm giữ kỹ nàng đã đạt tới một cảnh giới như thế. hoàn toàn không phải nàng có thể hiểu rõ.

Nhưng Thượng Quan Thi Vũ vẫn nghiêm túc quan sát. Loại cơ hội này đổi với người khác mà nói quả thật là vạn kiếp khó gặp. cho dù không thể học được cái gì. nhưng đối với tu luyện của bản thân cũng có lợi ích rất lớn.

Đồng thời trong lòng Thượng Quan Thi Vũ cũng cảm thấy vô cùng kiêu ngạo cùng tự hào. Nam nhân trước mắt này. là phu quân của nàng, đang vì nàng tế luyện một món chí bảo.

Năng lượng trong cơ thể Tần Lập đang vận chuyển điên cuồng, tinh kim lực bảo vệ ở phôi vô cùng mênh mông, thế cho nên toàn thân thể Tần Lập đều đang không ngừng tản ra hào quang thánh khiết, nhìn qua giống như là Thần linh vậy.

Sau khi khắc xong một trận pháp. Tần Lập không chút đừng lại. bắc đẩu khắc trận pháp thứ hai lên Phượng Hoàng Bảo Y.

Từng tia tinh kim lực đều đặn khắc trận pháp, đường nét Thần bí cổ xưa. tràn ngập lực lượng làm người ta say lòng. Thượng Quan Thi Vũ nhìn mà như si như túy.

Lúc này, trước người Tần Lập bỗng nhiên xuất hiện một đống linh thạch cực phẩm lớn. Thượng Quan Thi Vũ kinh ngạc nhìn năng lượng trên linh thạch kia như một con sông chảy vào thân thể Tần Lập.

Thân thể Thượng Quan Thi Vũ khẽ chấn động, lập tức nàng hiểu được tế luyện bảo y này nhất định hao phí rất nhiều tâm huyết của Tần Lập. căn bản không dễ đàng đơn giản như Tần Lập nói mà là một chuyện khó khăn.

Năng lượng trong thân thể Tần Lập. Thượng Quan Thi Vũ phi thường rõ ràng, khẳng định là tương đương khổng lồ. Mà hiện tại chỉ khắc một trận pháp hắc đã bắt đầu vận dụng linh thạch cực phẩm. có thể thấy được tiêu hao nhất định là cực kỳ kinh người.

Thượng Quan Thi Vũ không kìm nổi đau lòng, nhưng cũng không dám phát ra bất kỳ thanh âm gì. sợ quấy nhiễu đến Tần Lập.

Lúc trận pháp thứ hai hoàn thành, đống linh thạch cực phẩm trên mặt đất đã tiêu hao hơn nửa. Thượng Quan Thi Vũ nghĩ rằng đã xong, thì lại thấy Tần Lập vẫn không có ý tứ đừng lại, bảo y lại thăng cao hơn một chút, bắt đâu khắc trận pháp thứ ba ở vạt áo bên trái bảo y.

Tuy rằng bị kết giới phong ấn, nhưng Thượng Quan Thi Vũ vẫn có thể từ Thần sắc Tần Lập nhìn ra mỏi mệt của hắn. đôi mắt không kìm nổi đỏ lên. chỉ sợ bản thân hắn cùng không tế luyện vũ khí như vậy hả?

Thượng Quan Thi Vũ nghĩ không sai. lúc Tần Lập luyện hóa Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm không khắc bất kỳ trận pháp nào ở trên thân kiếm. Một là Ẩm Huyết Bàn Long Kiếm đã đủ cường đại. vượt qua phạm trù Linh Khí. Bảo Khí. Kiếp Khí. Thánh Khí. Chỉ dựa vào kiếm khí sắc bén vô cùng liên đủ để chém mở vạn vật. về mặt khác, thì là loại khắc trận pháp này tiêu hao quá lớn, loại tiêu hao này là tâm Huyết cùng tâm thân, không giống như tiêu hao về lực lượng có thể khôi phục rất nhanh.

Tiêu hao tâm huyết cùng tâm Thần đối với bất kỳ một võ giả nào mà nói đều là một chuyện không thể chịu nổi.

Bởi vì nó cần thời gian rất lâu để khôi phục mà còn phải dùng các loại thiên tài địa báo. trừ khi luyện chế bán mạng pháp bảo. nếu không đây là một chuyện mất nhiều hơn được.

Từ xưa đến nay. những luyện khí đại sư kia cùng rất ít dùng loại phương pháp này để luyện chế bảo vật cho người khác.

Cũng chỉ có Tần Lập. cái loại quái thai thân thể được các loại linh vật thiên địa tôi luyện vô số lân mới đám làm ra hành động như thế. Cho dù là đại năng cảnh giới Địa Tiên cùng không dễ đàng làm vậy.

Tựa như vì Tần Lập. Thượng Quan Thi Vũ có thể đi làm bất kỳ chuyện gì. Vì Thượng Quan Thi Vũ, Tần Lập cũng không tiếc hao phí tâm thân cùng tâm Huyết của mình, chẳng kể đến phải chịu đựng áp lực cùng thống khổ rất lớn. nhưng Tần Lập cũng sẽ không tiếc.

Đồng thời Tần Lập còn có một nắm chắc, đó chính là thân thể hắn Tử Khí Quyết hắn tu luyện đều có chỗ tốt tương đối lớn đối với tâm Huyết cùng tâm thần. Nói cách khác, sau khi hắn tiêu hao tâm Huyết cùng tâm Thần cũng sẽ không giống như người khác, giống như bản thân bị thương phải cần thật lâu mới có thể khôi phục lại.

Đối với Tần Lập mà nói. cần phải vượt qua chính là thống khổ hiện tại.

Đống linh thạch cực phẩm đủ cho một võ giả Lôi Kiếp dùng hơn trăm năm kia trong khoảnh khắc bị Tần Lập rút sạch năng lượng bên trong, biến thành một đống thủy tinh trong suốt. Ngay sau đó liền bị nhiệt độ cực nóng nơi này hòa tan thành bột phấn.

Lại là một đống linh thạch cực phẩm xuất hiện trước mặt Tần Lập. Khi khắc xong trận pháp thứ tư, thủ thế của Tần Lập khẽ chuyên, bảo ý lập tức xoay lung về phía Tần Lập. Hai con Phượng Hoàng bảy màu kia đều là từ vạt áo xoay quanh lên trên, đầu phượng ở trên hai vai. mặt sau bảo y là hai đôi cánh Phượng Hoàng tuyệt đẹp.

Tần Lập bắt đầu ra tay khắc trận pháp thứ năm.

Lúc này, Tần Lập chẳng những điên cuồng hấp thu nâng lượng trong linh thạch mà còn phun ragụm tinh huyết. Ngụm tinh huyết này phun lên Phượng Hoàng bảo y. nhanh chóng dung nhập vào khiến cho những nơi vốn là màu đỏ nhìn càng thêm tươi đẹp. Hai con Phượng Hoàng không ngừng phát ra tiếng hót cao vút, thân thể như là sống lại. hai đôi cánh không ngờ mở ra ở phía sau bảo y. hơn nữa thò ra chậm rãi vỗ. giống như muốn vỗ cánh bay lượn lên trời cao.

- Trời ạ!

Thượng Quan Thi Vũ hoàn toàn bị cảnh tượng trước mặt làm sợ ngây người. Đây quả thật là quá kinh người. Đồng thời nàng cũng rơi lệ đây mặt. nàng làm sao không thấy một ngụm tinh huyết mà Tần Lập phun ra chứ?

Dốc hết tâm Huyết a!

Nam nhân của nàng vì an nguy của nàng, đang dốc hết tâm Huyết tế luyện một món bảo ý cho nàng.

Phần tình này, phải trả như thế nào? Lấy cái gì trá? Cả một đời không đủ phải trả đời đời kiếp kiếp. Đôi mắt xinh đẹp của Thượng Quan Thi Vũ đã bị nước mắt bao phủ. hai mắt đẫm lệ mông lung. Nàng thấy ngụm tinh huyết thứ hai, thứ ba... Cho đến khi ngụm tinh huyết thứ chín của Tần Lập phun lên trên Phượng Hoàng bảo y.

Máu đỏ tươi kia dung nhập vào trong trận pháp khắc ra. khiến cho trận pháp đó bộc phát ra uy lực cường đại. trực tiếp trấn áp hai con Phượng Hoàng, đồng thời cũng hoàn toàn kích hoạt chúng. Hai cái đâu ở hai bờ vai vươn lên. tiếng hót cao vút cực kỳ êm tai. Thượng Quan Thi Vũ chưa từng nghe qua thanh âm tuyệt vời như thế.

Giống như là nghe tiên âm không ngừng gột rửa tâm linh Thượng Quan Thi Vũ. trong lúc bất tri bất giác, không ngờ nàng tiến vào một cảnh giới không linh.

Sau khi Tần Lập khắc xong một nét cuối cùng, tinh thần toàn thân đã uể oải không thôi, nhưng đôi mắt lại sáng ngời trước nay chưa từng có. Nếu không phải sợ quấy nhiễu Thượng Quan Thi Vũ đang chìm trong cảnh giới không linh. Tần Lập thật muốn cười to ba tiếng. Lần đầu tiên tế luyện một món Kiếp Khí. không ngờ lại bất ngờ thành công.

Khắc trận pháp lên trên Phượng Hoàng Bảo Y là nhất thời Tần Lập nảy lòng tham.

Nguyên bản hai con Phượng Hoàng kia chính là đồ án mà Tần Lập khi dùng tài liệu luyện khí cực phẩm làm ra, khiến cho bảo ý càng thêm xinh đẹp mà thôi. Nhưng sau khi tế luyện, trong đâu Tần Lập đột nhiên thoáng hiện linh quang, trí nhớ được Hô Diên Bác truyền thừa xuất hiện một đoạn. Đó chính là khắc trận pháp.

Hô Diên Bác là Luyện kim đại sư thời Thái cổ. đối với trận pháp cũng tương đối tinh thông. Nếu không. Hoàng Kim Cung khổng lồ như thế dựa vào cái gì có thể phi hành trên không? Lại như thế nào có thể tùy ý biến lớn biến nhỏ. hơn nữa coi như vũ khí công kích địch nhân?

Mà cảnh giới hiện tại của Tần Lập. nguyên bản đối với khắc trận pháp còn không thể hoàn toàn nắm giữ. Nhưng có lẽ là tình yêu nồng đậm đối với Thượng Quan Thi Vũ đã tạo nên tác dụng trọng yếu. không ngờ khiến cho trong khoảnh khắc Tần Lập tiến vào cảnh giới không linh, giống như có thần trợ giúp, không ngờ trong lúc vô ý hoàn thành tế luyện Kiếp Khí có thể nói là hoàn mỹ nhất sau thời Thái cổ.

Bảo y này cực kỳ tươi đẹp lộng lẫy. xa hoa đủ để bất kỳ Đế vương, tông chủ thế lực lớn nào của thế gian cảm thấy xấu hô. So với Kiếp Khí Phượng Hoàng bảo y này. xa hoa trong mắt bọn họ quả thật chính là rác rưởi.

Hai con Phượng Hoàng bảy màu nắm ở mặt trước bảo y. hai đôi cánh đối xứng ở mặt sau. hiện tại đã hoàn toàn khắc trên bảo ý. Nhưng chỉ cần người mặc bảo ý khẽ động tâm niệm, cánh sẽ mở ra. căn bản không cần một điểm nguyên lực nào là có thể lăng không bay lượn.

Hai đầu phượng ở hai vai. cũng là vũ khí cực kỳ khủng bố. Hai mắt phượng chỉ cần đưa vào một chút nguyên lực là có thể bắn ra Thần quang, xuyên thúng vạn vật.

Mà tiếng phượng hót tuyệt vời kia cũng có thể coi thành vũ khí, hóa thành vũ khí sóng âm trực tiếp công kích tinh thần thức hải địch nhân, giết địch vô hình.

Trận pháp Tần Lập khắc ở trên ngực phải Phượng Hoàng Bảo Y là trận pháp nhẹ nhàng linh hoạt, tên là Phiêu Miêu.

Sau khi mặc vào. tốc độ có thể tăng lên mấy chục lần. Đơn giản mà nói. người mặc Phượng Hoàng bảo y nếu muốn chạy trốn, cho dù là đại năng Địa Tiên nếu không kịp phong ấn không gian cũng chỉ có thể nhìn mà than thở.

Trận pháp khắc ở ngực trái là trận pháp phòng ngự. trận pháp tên Sơn Nhạc này giống như đúc với trận pháp phòng ngự ở Hoàng Kim Cung.

Hoàng Kim Cung năm xưa phòng ngự hoàn toàn mở ra có thể chống đỡ được Vực ngoại Thiên Ma ngang với Địa Tiên công kích toàn lực một canh giờ. Mà trận pháp này của Tần Lập tuy rằng nhỏ hơn trận pháp của Hoàng Kim Cung kia rất nhiều, nhưng ít ra chống lại đại năng cấp bậc Địa Tiên trong truyền thuyết. có thể chịu được mười mấy chiêu cũng là chuyện không khó.

Trận pháp ở vạt áo bên trái là trận pháp tinh thần tên là Thâm Hải. có thể chống đỡ được một kích tinh thần lực toàn lực của đại năng Địa Tiên.

Trận pháp vạt áo bên phải là trận pháp truyền tống, tên là Thuấn Di. Sau khi phát động, có thể nháy mắt di động ra ngoài

Trận pháp thật lớn sau lưng Phượng Hoàng Bảo Y là một trận pháp tinh hoa nhất, tên là Phượng Hoàng Niết Bàn. Chính là khi đột nhiên gặp được công kích không thể chống đỡ. như Cửu Kiếp Thiên Lôi. phát động trận pháp này có thể Niết bàn chín lần.

Nói cách khác, sau khi mặc bảo y này vào. Thượng Quan Thi Vũ có thể tránh khỏi chín lần hẳn phải chết.

Đây đã hoàn toàn vượt khỏi phạm trù một món Kiếp Khí có khả năng đạt tới. Lấy bản mạng tâm Huyết của Tần Lập tế luyện, có thể nói là tuyệt thế thần y.

CHƯƠNG 620: TỊCH MỊCH TRONG TIẾNG ĐÀN!

Tần Lập cảm thấy mỹ mãn nhìn kiện tác phẩm do mình tạo ra. trong lòng cảm thấy vô cùng kiêu ngạo. Trước đó hắn càn bản không nghĩ tới mình có thể lấy một kiện Bảo Y Kiếp Khí luyện chế ra đến trình độ này. tin rằng trong tương lai dù là đám người Nam Cương nhìn thấy, cũng căn bản không thể tin rằng đây là kiện Kiếp Khí họ đã mất đi.

Phượng Hoàng Bảo Y đã không chỉ là một bộ y phục có tính phòng ngự. mà là một kiện tác phẩm nghệ thuật đủ để truyền lưu muôn đời. hơn nữa đúng là tạo nghệ Thần cấp.

Tần Lập tự hỏi có làm lại một lần. bằng cảnh giới của hắn hiện giờ rất khó tế luyện ra thứ tương đồng. Nói cho chính xác. là không có khả nâng lại tế luyện ra thứ hoàn mỹ như vậy.

Cái gọi là lòng trong sáng thì phúc mới đến. vì vậy những bảo vật truyền đời đều thường thường lơ đăng tạo ra. Nếu như cố gắng theo đuổi. thường thường sẽ không đạt đến loại cảnh giới hoàn mỹ này.

Tần Lập đặt Bảo Y lên giường, lập tức khoanh chân ngồi trên bổ đoàn vận hành Tử Khí Quyết. bắt đâu chậm rãi khôi phục lại. Tâm Huyết cùng tâm thân đều tiêu hao quá lớn. coi như là hắn cũng phải điều hòa nghiêm túc. bằng không chắc chắn sẽ lưu lại tai họa ngẩm cho tu luyện về sau.

Không bao lâu sau, Thượng Quan Thi Vũ tinh lại từ cảnh giới không linh, chuyện đầu tiên là xem Tần Lập có sao hay không. Thấy Tần Lập đang nhắm mắt tu luyện ở đó. trong lòng Thượng Quan Thi Vũ thở ra một hơi. lập tức ánh mắt của nàng rơi xuống Phượng Hoàng Bảo Y bên cạnh, vừa nhìn thì ánh mắt liền không dời ra được nữa.

Cả kiện Phượng Hoàng Bảo Y giống như là một con Phượng cùng một con Hoàng, triển, miên quấn cùng một chỗ. vỗ cánh muốn bay, tản ra lưu quang bảy sắc. đẹp tuyệt thậm chí làm người ta không đành lòng chạm tay vào.

Thi Vũ nhớ tới vừa nãy Tần Lập tế Bảo Y này. khắc lên trên đó một trận pháp, cuối cùng dường như còn không ngừng phun máu. trong lòng khẩn trương. Nhìn lại Tần Lập, phát hiện khí tức Tần Lập vẫn ổn định, nhưng Thi Vũ vẫn còn vô cùng đau lòng, trong lòng thẩm nghĩ: Phu quân ngốc, vì Thi Vũ làm cho chàng khổ rồi!

Thi Vũ cẩn thận từng chút cầm lấy Bảo Y. khẽ vỗ về chỗ đỏ tươi trên Bảo Y này. vành mắt không khỏi ướt át, những màu đỏ tươi này, đó là do máu huyết phu quân hóa thành mà!

Lúc này Tần Lập mở mắt ra, hai người nhìn lẫn nhau, đều nhìn ra tình cảm nồng hậu từ trong mắt đổi phương. Tần Lập khẽ cười nói:

- Mặc vào thử xem.

- ừ.

Thi Vũ khẽ giọng ừ một tiếng, không nói gì thêm, phu thể đồng lòng, nói nhiều ngược lại không có ý nghĩa.

Hiện giờ Thi Vũ chỉ mặc áo lót. sau khi cầm lấy Bảo Y. Phượng Hoàng Bảo Y tràn đầy lưu quang một lân nữa phát ra hai tiếng phượng hót rõ to. Thi Vũ cầm Bảo Y đứng đó. lại không đành lòng mặc lên người.

- Ha ha! Thi Vũ, cho dù nó tốt, cũng chỉ là một kiện y phục, chỉ có mặc ở trên người mới thể hiện ra giá trị của nó.

Tần Lập cổ vũ.

Thi Vũ gật đầu, trực tiếp khoác Bảo Y lên người. Thật Thần kỳ là căn bản không cần Thượng Quan Thi Vũ buộc dây đeo. Bảo Y này vừa khoát lên người Thi Vũ. hai con Phượng Hoàng liền như sống lại. tự động quấn lên người Thượng Quan Thi Vũ. để cho dáng người cực phẩm của Thượng Quan Thi Vũ càng thêm thể hiện xuất chúng.

- A! Phu quân nó... nó đúng là có linh trí, nó đang liên hệ với muội... Nó muốn nhận muội làm chủ, cảm giác thật là thân thiết. Chúng nó... chúng nó còn coi muội là mẫu thân của chúng nó nữa!

Dù là tâm tính kiên định như Thượng Quan Thi Vũ. vẫn không nhịn được kinh hô.

- Ha ha! Như vậy nhận chủ là được, thả Thần thức ra, đưa đấu ấn Thần thức vào trong, về sau bộ y phục này sẽ chỉ thuộc về một mình nàng.

Tần Lập cười to nói.

Kỳ thật sau khi luyện chế thành công. Tần Lập cũng đã cảm giác được hai con Phượng

Hoàng trên Bảo Y đã được lần tế luyện này giao cho linh trí cấp thấp, theo Thượng Quan Thi Vũ ngày càng mạnh lên, một tia linh trí này cũng sẽ ngày càng mạnh.

Đây mới là chỗ tinh túy chân chính của thuật luyện kim Thượng cổ.

Tần Lập nhớ đến thế giới của mình trước kia, thuyết thiên hạ vạn vật của đạo gia. nói: đạo sinh nhất, nhất sinh nhị, tạm sinh vạn vật. là một quá trình từ không đến có.

Lúc Tần Lập tế luyện Bảo Y này. đã dung nhập vào một ít pháp tắc thiên đạo mà cảnh giới hiện giờ của hắn có thể lĩnh ngộ được. Bởi vậy, hai đồ án Phượng Hoàng vốn chỉ có thể làm trang trí, được giao cho một tia linh trí. Nếu không phái lúc Tần Lập tế luyện đã dùng các loại phương pháp trấn áp. sợ 1'ẳng hai con Phượng Hoàng này đã thoát khỏi Bảo Y, vỗ cánh bay đi, phượng múa chín tầng trời rồi.

- Thật... thật là quá Thần kỳ, cảm giác này thật là tuyệt!

Lúc này Thượng Quan Thi Vũ đã hoàn thành quá trình nhận chủ. cảm giác được hai linh hồn trên Bảo Y vô cùng thân thiết với mình, tâm tình thật tốt.

Tâm tình Tần Lập cũng hết sức tốt. đồng thời càng thêm cám thấy kinh hãi với văn minh huy hoàng Trung Châu thời đại Thái cổ. Thẩm nghĩ: khó trách khi đó người nơi Thần Vực lại đưa Vực Ngoại Thiên Ma vào Trang Châu phá hoại khắp nơi. văn minh Trung Châu khi đó đã tiên tiến đến trình độ này, đổi lại là người nào cũng đều sẽ cảm thấy sợ hãi?

Điều này cũng giống những giả định trong những bộ phim khoa học viễn tường ở thế giới trước khi Tần Lập xuyên qua, khi văn minh khoa học kỳ thuật phát triển đến trình độ nhất định, liền sẽ xuất hiện người máy có được trí tuệ riêng.

Xem ra, bất cứ một nền văn mình nào cũng giống nhau, phát triển đến mức tận cùng đều sẽ sinh ra một loại biến dị cực lớn. Loại biến dị này, thậm chí ngay cả nhân loại sáng tạo ra nó cũng khó có thể giải thích được.

Bởi vì hiện giờ Tần Lập cũng rất mơ hồ, hắn cũng không biết vì sao sau khi tế luyện một phen, hai con Phượng Hoàng trên Bảo Y này sẽ sinh ra linh trí. Chẳng qua, xem ra đây cũng là một chuyện tốt.

Nghĩ vậy, Tần Lập nói với Thi Vũ:

- Chuyện này nhất định phải che giấu, ngàn vạn lần đừng truyền ra ngoài, không được nói với bất kỳ người nào. Bằng không, thật sự sẽ dẫn tới họa sát thân.

Tần Lập lo lắng, kỳ thật không phái là những cường giả thế giới này, dù là những người đó có mạnh hơn đi nữa. hiện giờ muốn giết Tần Lập cũng sẽ có nhiều cố kỵ. Nhưng Tần Lập nhớ tới bàn tay che trời khổng lồ vươn ra từ trong Thần Miếu, xuyên thấu qua được Thần Miếu đã cường đại đến khủng bố như vậy. nếu chủ nhân cánh tay kia qua đây, khẳng định không phải mình hiện giờ c địch lại.

Thi Vũ gật đầu, ôn nhu nói:

- Phu quân. Thi Vũ đã hiểu, Thi Vũ sẽ không nói với bất kỳ người nào. hơn nữa Phượng Hoàng nói là chúng nó có thể thu liễm vào trong.

Thi Vũ vừa nói. lưu quang bảy màu trên Bảo Y đột nhiên biến mất, hai con Phượng Hoàng kiêu ngạo cũng hóa thành đồ án Phượng Hoàng. Cả món y phục hiện giờ nhìn qua chỉ là một bộ y phục xinh đẹp thêu hình hai con Phượng Hoàng mà thôi, tuy rằng vẫn xinh đẹp đến chói mắt. nhưng không còn cảm giác giống như trước.

Tần Lập thở phào một cái, nói:

- Như vậy thì tốt. mặc như vậy đi ra ngoài cũng không rêu rao. Lúc nàng không có chuyện gì thì câu thông với chúng nhiều một chút, sau này lúc sử dụng mới tùy theo tâm ý. Được rồi. nàng tu luyện trước, huynh đi xem chỗ Lãnh Dao.

Thi Vũ được một kiện bảo vật mới. đầu óc đầy hưng phấn thuận miệng đáp ứng:

- Được rồi. phu quân đi đi.

Nói rồi vẻ mặt hưng phấn bắt đâu câu thông với hai con Phượng Hoàng.

Tần Lập cười cười, thân hình chợt lóe biến mất trong không khí.

Tần Lập đi rồi. Thi Vũ mới ngẩng đầu, như lẩm bẩm tự nói:

- Phượng Hoàng, các ngươi thấy chưa, người vừa rồi mới là người đã giao cho các ngươi sinh mệnh. Không có hắn, sẽ không cỏ các ngươi. Ta cũng như vậy, không có hắn, sẽ không có ta ngày hôm nay. Nếu không có hắn, hiện giờ... có lẽ ta còn đang ở trong gia tộc đáng ghét kia, bị người ta đối đãi tránh né như rắn rết. cho nên ta yêu hắn. các ngươi cũng phải yêu hắn.

Thượng Quan Thi Vũ nói xong, Phượng Hoàng Bảo Y liền phát ra hai tiếng phượng hót khe khẽ.

Thân hình Tần Lập lóe lên giữa không trung mười mấy lượt, liền xuất hiện ở nơi ngoài mấy chục dặm. Lăng không phi hành một hồi. mới đến được một ngọn núi lớn, đây là nơi Lãnh Dao bế quan tu luyện.

Lúc đến gần ngọn núi này, một tiếng đàn đu dương truyền đến. Tần Lập ngộ ra từ trong tiếng đàn có thể cảm giác được một cỗ tường nhớ. trong lòng Tần Lập ấm áp, hạ xuống dưới, bước đi về phía nơi tiếng đàn truyền tới.

Trên người Lãnh Dao là một bộ áo lụa mòng trắng tuyết, mái tóc đen xõa trên vai, làn đa trắng như tuyết mịn màng mượt mà, mười ngón tay thon nhỏ đang ngồi đánh đàn trước một tòa

Tiếng đàn thanh u, cùng đung hợp với ngọn núi lớn này. Có vô số chim bay thú chạy, đủ loại động vật đang tụ xung quanh chỗ Lãnh Dao. Dù là động vật ăn thịt, dã thú thường ngày hung mãnh, lúc này cũng như một con mèo ngoan hiền, híp mắt nắm sấp nơi đó. thỏa thích hướng thụ tiếng đàn như tiên âm.

Tần Lập chậm rãi đi đền. toàn thân như dung hợp vào trong tự nhiên không kinh động đến bất kỳ sinh vật gì. Lãnh Dao tay đang đánh đàn. đột nhiên dừng một chút, nàng chậm rãi ngáng đâu lên, liếc nhìn thấy Tần Lập, cũng không có kinh ngạc gì. trên khuôn mặt thanh lệ. lộ ra một nụ cười vui mừng.

Lãnh Dao sẽ không làm nũng, nhưng lại là một cô gái lúc nào cũng làm người khác yêu thương.

- Phu quân đã trở về.

Giọng nói Lãnh Dao như châu rơi ngọc lạc. thanh thúy dễ nghe.

- Đã trở về.

Tần Lập cười, đi tới kéo tay Lãnh Dao.

- Các ngươi đều đi chơi đi, hôm khác ta lại đánh đàn cho các ngươi nghe.

Giọng nói lành lạnh của Lãnh Dao nói với những chim thú bốn phía.

Những động vật này, lại lưu luyến rời đi.

- Những động vật này. thường tới đây theo muội, đều rất là đáng yêu!

Bàn tay nhỏ bé tinh xao của Lãnh Dao bị Tần Lập nắm chặt, khẽ cười nói.

- Tiếp tục như vậy. không bao lâu sau những dã thú này cũng sẽ sinh ra một tia linh trí, trở thành linh thú. muội đã thành công đức vô lượng!

Tần Lập cũng nghiêm túc nói.

Có một ít linh thú là trời sinh, là do huyết mạch tổ tiên quyết định, mà có một ít linh thú sau khi được một ít kỳ ngộ. ngày sau mới trở thành linh thú. Bản thân chủng tộc của nó không thể trở thành linh thú. bao gôm cả con của nó. cũng chưa chắc sẽ trở thành linh thú.

Lãnh Dao cười vui vẻ. nói:

- Lúc muội buồn chán liền đánh đàn ở nơi này. những động vật này ngày càng nhiều, muội cũng không đành lòng đuổi chúng nó đi. Không nghĩ tới lâu dân chúng nó lại nghe hiểu Lời muội nói.

Tần Lập lại từ trong lời Lãnh Dao nói. nghe ra nàng tịch mịch, không khỏi có chút đau lòng:

- Đều huynh không tốt. để nàng ở lại đây một mình.

- Không có đâu, muội nghĩ như vậy rất tốt. Phu quân chàng có chuyện muốn làm. không cần phải để ý tới muội.

Đôi mắt sáng ngời linh động của Lãnh Dao nhìn vào Tần Lập. nắm chặt lấy tay Tần Lập. nhẹ giọng nói.

Tần Lập cười khẽ. không nói thêm, mà kéo tay Lãnh Dao đi vào trong động phủ này.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3