Duy Ngã Độc Tôn - Chương 759 - 760

CHƯƠNG 759: TRẢM HOÀNG!

Lúc này, chỉ thấy bốn phương tám hướng có vô số bóng người lăng không bay tới.
Hơn nữa có mấy đại năng trực tiếp phong kín một mảnh thiên địa này, ngay cả
trận bàn cũng không thể khơi động được!

Muốn triệt để hủy diệt bọn người Tần Lập!

Nếu như lúc này Tần Lập muốn rời đi, không ai có thể cản được. Nhưng phía
dưới còn có một đứa nhỏ cùng một nữ tử yếu đuối, Chu Vô Phong không có khả năng
buông tha các nàng, Tần Lập càng không làm ra loại chuyện bỏ chạy một mình.

Chu Vô Phong nhìn về phía Tần Lập, trầm giọng nói:

- Chủ nhân, liên lụy ngài rồi!

Tần Lập khoát khoát tay, cười nói:

- Không cần nghĩ tệ như vậy!

Chu Vô Phong chỉ coi Tần Lập đang an ủi hắn, thở dài một tiếng, trong mắt
hiện một tia kiêng quyết. Cho dù chết, mình cũng phải chết trước!

Chẳng qua là chết!

Có gì lớn lắm đâu?

Hắn đã từng là đế vương Đại Chu, nhưng thật là thất bại, về đến nhà rồi,
vốn tưởng rằng chỉ là Chu Vô Tình cùng một nhóm nhỏ thành viên hoàng thất phản
bội mình, hiện giờ xem ra, là toàn bộ hoàng tộc phản bội mình!

Hơn nữa, hắn vẫn cho rằng mình là chính thống hoàng thất, hoàng tử dòng
chính, lại bị Chu Vô Tình phê phán không đáng một đồng. Tuy rằng biết rõ Chu Vô
Tình luận điệu hoang đường, nhưng được làm vua thua làm giặc, hiện giờ mẫu thân
Chu Vô Tình đã được truy phong làm thái hậu đại Chu!

Ai dám không thừa nhận điều này?

Cái gọi là huyết mạch, cái gọi là chính thống!

Ai ngồiị trí kia, kẻ đó sẽ là chính thống!

Chu Vô Phong vẻ mặt cười khổ, có chút áy náy nhìn thoáng qua chắt trai Chu
Đồng dựa sát vào lòng mẫu thân thở ra một hơi dài, nói:

- Đồng nhi, thái gia gia có lỗi với các ngươi mà!

- Thái gia gia, Đồng nhi không sợ!

Bé trai giọng nói thanh thúy, trong ánh mắt
ngây thơ chóp động nước mắt, nhưng biểu tình lại vô cùng kiên nghị.

- Ha ha ha! Tốt. tốt!

Chu Vô Phong cảm thấy an ủi, nhìn thoáng qua trên đầu càng tụ càng nhiều
các lão tổ nội tình hoàng gia Đại Chu.

Chu Vô Phong ngửa đầu, lớn tiếng nói:

- Các vị lão tổ, ở giữa các ngươi có gia gia ta, có phụ thân ta, có thái
gia gia ta... Ta biết nhà đế vương vô tình nhất, nhưng không ngờ tới các ngươi
cũng sẽ lạnh lùng như vậy. Ngày hôm nay các ngươi đều tới đây, là tới giết ta
phải không? Yên tâm, ta nhất định sẽ phản kháng! Các ngươi có thể mặt không
biểu tình hạ thủ với hậu nhân của ta, ta cũng không thể trơ mắt nhìn chắt trai
của ta chết thảm trên tay các ngươi!

- Nghịch tử!

Một tiếng quát lớn, truyền từ trên đầu xuống, một lão già hoàng bảo khuôn
mặt nghiêm nghị khí độ uy nghiêm đạp hư không bước tới, trong ánh mắt nhìn về
phía Chu Vô Phong, tràn ngập ý lạnh.

- Năm đó sai lầm lớn nhất của ta, chính là lập ngươi làm đế. Chính ngươi vô
năng không thể thống trị tốt lãnh thổ lớn như thế, còn trách người khác mưu
quyền soán vị? Hoàng tộc Đại Chu, một quái vật lớn như vậy, nếu như chỉ niệm
thân tình, không để ý tới sự thật, chỉ sợ đã sớm diệt vong vô số năm rồi! Có
biết vì sao mưu quyền soán vị, các lão tổ hoàng tộc mặc kệ hay không? Chính là
vì để cho hoàng triều này được nắm giữ ở trong tay con cháu càng xuất sắc hơn!
Ngươi làm cho ta quá thất vọng!

Chu Vô Phong cười thảm, khẽ giọng nói:

- Phụ thân, cho tới bây giờ ta không trách Chu Vô Tình, ta chỉ là tự trách
mình vô năng, nhưng hắn tàn sát người nhà của ta thì nói như thế nào? Ngài đừng
quên, Chu Hải nó là cháu ruột của ngài! Con cháu đời sau của con, cũng là con
cháu đời sau của ngài! Năm đó ngài không phải là người thế này!

Phụ thân Chu Vô Phong trầm mặc một lúc, khẽ thở dài:

- Được làm vua thua làm giặc, nhổ có tận gốc, điều này không có gì đáng
nói, muốn trách, thì trách chính ngươi vô năng, không thể bảo vệ được hậu nhân
của ngươi! Huyết mạch dòng chính hoàng triều Đại Chu nhiều lắm, thiếu một nhà
ngươi thì cũng không bớt!

Tần Lập cũng sững sờ ở đó, hắn thật là lần đầu tiên cảm giác được nhà đế
vương lãnh khốc. Năm đó lúc ở Thanh Long Quốc nhìn Triệu Tinh Hà giết cha thí
mẹ, ngồi trên bảo tọa Hoàng đế, đã cảm thấy thật khó mà tin được. Nhưng hôm nay
nghe được lão đầu bếp cùng phụ thân hắn nói chuyện, Tần Lập mới biết được thì
ra máu lạnh đến cực hạn, không phải ở trên người Triệu Tinh Hà!

Lão gia hỏa này, so với Triệu Tinh Hà còn muốn máu lạnh hơn vô số lần mà!

- Được, phụ thân đại nhân, ta đã hiểu được ý của ngài.

Chu Vô Phong bỗng nhiên bình tĩnh trở lại, nhàn nhạt cười nói:

- Ý của ngài, chính là ai thực lực mạnh hơn, thì người đó có thể ngồi trên
để vị này. Chỉ cần là tử tôn Chu gia, mặc kệ ai cũng được, phải chứ?

- Vậy thì thế nào?

Lão già lạnh lùng nói:

- Ngươi là con ta, ta sẽ không ra tay. Nhưng ngươi nghĩ, hôm nay ngươi còn
có thể đi ra khỏi nơi này hay sao?

- Ta không thảo luận vấn đề này, ta chỉ hỏi ngài một câu: Phụ thân đại nhân
nếu như hôm nay trước khi bị những lão tổ hoàng tộc chém giết, ta giết Chu Vô
Tình trước, có phải ta chính là người thắng? Các ngươi còn muốn ra tay với ta
không?

Chu Vô Phong như cười như không hỏi.

- Không thể nào!

Một Lão già thân khô gầy, diện mạo già cỗi lạnh lùng quát:

- Chuyện Hoàng đế hiện giờ làm, ngươi vĩnh viễn sẽ không làm được! Hơn nữa,
chúng ta ở chỗ này, ngươi cho rằng ngươi còn có cơ hội giết hắn? Thật là buồn
cười!

- Thật sao?

Chu Vô Phong ngực phập phồng một chút, thở ra một hơi, sau đó thân hình
khoảng khắc biến mất. Sau khoảng khắc, nháy mắt xuất hiện trước mặt Hoàng đế
Chu Vô Tình, một thân khí tức Hoang cổ khủng bố lập tức bùng phát ra, trùng
kích không gian xung quanh thành một mảnh hổn loạn.

Khí tức Hoang cổ khủng bố trực tiếp xuyên thủng hư không, mấy hộ vệ bên
cạnh Chu Vô Tình nháy mắt hóa thành máu loãng, máu đỏ tươi nhuộm đỏ bầu trời!

Chu Vô Tình vẻ mặt hoảng sợ về sau, không ngờ tới Chu Vô Phong năm đó chỉ
mạnh hơn hắn một chút, lúc này lại có được thực lực như vậy.

- Muốn chết!

Mấy lão tổ hoàng tộc Đại Chu trên bầu trời quát lớn một tiếng, đều tự thi
triển ra bí thuật Thái cổ, áp bách về phía Chu Vô Phong!

Chu Vô Phong hồn nhiên không sợ, hét lớn:

- Công tử, giúp ta bảo vệ tốt bọn họ!

Một thân khí tức mãnh liệt, lập tức phá đi toàn bộ bí thuật Thái cổ mấy
người lão tổ hoàng tộc Đại Chu.

Vươn tay ra, trực tiếp chộp lấy yết hầu Chu Vô Tình!

Người trung niên phía sau Chu Vô Tình cười lạnh một tiếng, trong thân thể
bỗng nhiên bùng phát ra một cổ dao động thổ hệ nguyên tố kinh người, một bức
tường đất màu đen cực kỳ kiêng cố nháy mắt chắn giữa Chu Vô Phong cùng Chu Vô
Tình.

Ầm bùm!

Khí tức Hoang cổ đánh lên trên mặt tường đất. bức tường đất sụp đổ. tung
lên bụi mù đầy trời!

Tốc độ Chu Vô Phong không chút bị ảnh hưởng, một bàn tay bóp chặt trên cổ
Chu Vô Tình!

- Thả hắn ra!

- Thả Hoàng Thượng ra!

- Thả hắn ra!

Phụ thân Chu Vô Phong quát:

- Giết hắn, ngươi cũng không cần đi khỏi đây!

- Chu Vô Phong, tên phản nghịch này, nhanh thả Hoàng đế ra. Hiện giờ ta
tuyên bố, ngươi đã bị trục xuất khỏi hoàng tộc Đại Chu! Từ nay về sau, không
cho ngươi tự xưng là người trong hoàng thất Đại Chu nữa! Thả Hoàng đế ra, tha
cho ngươi một mạng!

Một lão tổ hoàng tộc Đại Chu lớn tiếng quát.

- Hắc hắc hắc!

Chu Vô Phong đột nhiên phát ra mấy tiếng cười lạnh:

- Thả hắn?

Một tay bóp lấy cổ Chu Vô Tình, dần dần dùng sức, Chu Vô Tình bị chế trụ,
căn bản không thể động đậy, ánh mắt bắn ra quang mang hoảng sợ, mặt nghẹn tím
ngắt, hai tay hai chân điên cuồng đạp loạn.

- Đừng lộn xộn động đậy nữa trực tiếp bẻ gảy cổ

Chu Vô Phong lạnh lùng quát, trong nháy mắt Chu Vô Tình bình tĩnh trở lại,
hai mắt nhìn chăm chăm Chu Vô Phong. Tuy rằng không thể nói chuyện nhưng hàm ý
rất rõ ràng.

Giết ta rồi. Ngươi cũng không sống được!

Thân hình Chu Vô Phong nháy mắt vội thối lui, trở về trên mặt đất. Đối mặt
với bốn phương tám hướng bao vây, sắc mặt không đổi, đứng ở bên cạnh Tần Lập,
quay sang những người trên bầu trời:

- Đều cút ngay cho ta!

- Nghịch tử! Trên bầu trời đều là tổ tông của ngươi, ngươi bảo ai cút ngay?

Phụ thân Chu Vô Phong giận tím mặt, mắng to.

- Tổ tông của ta? Hay cho tổ tông của ta! Ha ha ha, ngài không nghe thấy
sao? Phụ thân đại nhân của ta, bọn họ vừa mới trục xuất ta khỏi hoàng tộc Đại
Chu, hiện giờ ta đã không còn một chút quan hệ gì với các ngươi nữa!

- Hắn là hy vọng Tương lai của hoàng tộc Đại Chu! Giết hắn rồi, ngươi cũng
không sống được!

Một lão tổ hoàng tộc Đại Chu quát.

- Hôm nay ta căn bản không muốn sống đi ra ngoài!

Chu Vô Phong cười lạnh nói:

- Ta đã không muốn đàm luận vấn đề công bằng hay không công bằng với các
ngươi nữa. Ta chỉ muốn nói một câu: Chu Vô Tình giết lớn nhỏ toàn nhà ta, giết
nhi tử của ta, giết tôn tử của ta! Diệt sạch cả nhà ta! Hôm nay ta chỉ muốn báo
thù rửa hận!

- Chu Vô Phong, chuyện gì cũng từ từ, ngươi thả hắn ra trước.

Một lão tổ hoàng tộc Đại Chu, tuyệt thế đại năng rốt cuộc mở miệng, ánh mắt
bình tĩnh rơi xuống người Chu Vô Phong:

- Có yêu cầu gì, Người cứ nói ra, nhưng phải thả hắn ra.

- Yêu cầu? vốn là có, thế nhưng hiện giờ đã không có nữa!

Chu Vô Phong ắnh mắt trở nên đỏ bừng, cười thảm nói:

- Đám người ích kỷ các ngươi, không có gì để nói với các ngươi cả!

Nói rồi, Chu Vô Phong cười nhìn Chu Vô Tình, nhẹ giọng nói:

- Vô Tình, năm đó ta đối với ngươi thế nào? Có còn nhớ không, ta đã từng
nói với ngươi: Nếu như năm đó phụ thân lập ngươi làm thá tử, ta không có ý
kiến. Nhưng mẫu thân của ta là hoàng tộc Đại Thương, thân phận vô cùng tôn quý,
ta dù là không muốn làm Hoàng đế này, cũng không có cách nào! Ngươi có biết
không, năm đó ngươi phát động chính biến cung đình, đẩy ta ra khỏi ngôi vị
hoàng đế, lại phái vô số người truy sát ta, dùng tấm bản đồ Hoang cổ hãm hại tạ
nhưng ta cũng không chân chính trách ngươi! Đúng vậy, ta muốn báo thù, ta muốn
đoạt lại những gì thuộc về ta. Nhưng nếu như Đại Chu Quốc ở trên tay ngươi có
thể càng phát triển mạnh hơn ở trong tay ta ta sẽ buông tha! Bằng không, ta đã
sớm trở về rồi! Cần gì phải chờ cho tới hôm nay? Đợi khi ngươi mọc đủ cánh
chim? Ngươi nghĩ xem, bằng thực lực của ta, muốn giết ngươi thật khó sao?

Chu Vô Phong cười sầu thảm, lắc đầu nói:

- Không khó một chút nào, hiện giờ ngươi đã thấy đó. Mặc cho bên cạnh ngươi
cao thủ như mây, mặc cho những lão tổ này bày thiên la địa võng, nhưng muốn
giết ngươi thì không khó một chút nào! Ta không ngờ tới, ngươi lại hạ thủ với
người nhà của ta! Hay cho nhổ cỏ tận gốc, ta cùng với ngươi vốn cùng gốc sinh
ra. Ngươi nhổ gốc của ta, có khác gì tự chém vào mình?

Chu Vô Phong nói rồi, cánh tay dần dần dùng sức, một thân khí tức Hoang cổ
khủng bố vững vàng trấn áp Chu Vô Tình, khiến cho hắn không chút phản ứng lại
được.

- Vô Phong, chuyện gì cũng từ từ!

Trên bầu trời, phụ thân Chu Vô Phong rốt
cuộc thái độ mềm xuống, có lẽ lời Chu Vô Phong làm cho hẳn có chút xúc động.

- Ta không có gì muốn nói với các ngươi,
không có gì để nói hết!

Chu Vô Phong cười cười, cánh tay liền dùng
sức... căn bản không cho Chu Vô Tình có cơ hội nói nửa câu!

Răng rắc!

Một tiếng xương cốt vỡ vụn vang lên.

CHƯƠNG 760:
CÓ ĐƯỢC HẬU THỔ TINH HOA!

Các lão tổ hoàng tộc Đại Chu khắp bầu trời
mắt muốn nứt ra, không ai ngờ tới Chu Vô Phong lại tàn nhẫn như vậy, nói động
thủ là động thủ liền lập tức bóp nát cô Chu Vô Tình. Ánh mắt Chu Vô Tình lồi
ra, lưỡi thè ra ngoài, đường đường một đại năng cảnh giới Địa Tiên, Hoàng đế
Đại Chu Quốc, lại bị Chu Vô Phong giết như thế!

Bởi vì trước đó không ai nghĩ tới Chu Vô
Phong sẽ bùng nổ động thủ, càng không ai ngờ tới sau mấy trăm năm, thực lực Chu
Vô Phong đã đạt tới cảnh giới như vậy. Cho nên, căn bản không bố trí nhiêu hộ
vệ thực lực cường hãn bên cạnh Chu Vô Tình... Chu Vô Phong bỗng nhiên làm loạn,
đánh cho đối phương một trở tay không kịp.

Ngay từ đầu các lão tổ hoàng tộc Đại Chu
còn đang nhàn nhã đứng giữa hư không, căn bản không ngờ tới Chu Vô Phong bị bao
vây ở giữa, không có một chút cơ hội đào thoát, lại dứt khoát giết bỏ con tin
trong tay, căn bản không cho bọn họ bất Kỳ thời gian phản ứng lại.

- A!

Trên bầu trời, một lão tổ hoàng tộc Đại Chu
nổi giận gầm lên một tiếng, thi triển bí thuật Bàn Long Phiên. Trong thiên địa
xuất hiện một chiếc Bàn Long Phiên vô cùng khổng lồ, bên trên có thể nhìn rõ
một con cự long màu đen đang giãy giụa bên trong, toả ra uy áp vô thượng. Lá cờ
không lồ che trời phủ đất, trực tiếp trấn áp xuống bọn người Tần Lập.

Vị lão tổ hoàng tộc Đại Chu này cũng triệt
để nổi giận, không quan tâm gì nữa, muốn trực tiếp trấn áp chết mấy người phía
dưới!

Chu Vô Phong phóng lên cao, một quyền hung
hăng đánh tới Bàn Long Phiên. Một quyền này như mang theo lực lượng khai thiên
tích địa, trực tiếp phá nát hư không, nện lên trên cự long trong Bàn Long
Phiên!

Cự long tản ra uy áp vô thượng, nháy mắt bị
Chu Vô Phong đánh nát bấy, Bàn Long Phiên khổng lồ vỡ vụn giữa không trung!

Vị lão tổ hoàng tộc Đại Chu thi triển bí
thuật Bàn Long Phiên, liền phun ra một ngụm máu, vẻ mặt không thể tin được nhìn
Chu Vô Phong, dường như không tin nổi bí thuật cường đại của mình lại bị người
ta phá đi dễ dàng như thế.

Tần Lập bên kia liếc mắt thấy người trung
niên thân mang Hậu Thổ Tinh Hoa đang lặng yên lui ra sau, xem ra là thấy tình
thế không ổn muốn lén trốn đi.

Tần Lập tới Đông Hoang, mục đích lớn nhất
chính là lấy được Hậu Thổ Tinh Hoa, làm sao có thể để hắn trốn đi? Lập tức
không cố kỵ kinh thế hãi tục, trực tiếp tế ra Hoàng Kim Cung, trực tiếp thu
thiếu phụ Văn Tú cùng bé trai Chu Đồng hút vào trong Hoàng Kim Cung.

Thánh Khí phát ra uy áp kinh thiên động
địa, Hoàng Kim Cung khổng lồ trực tiếp phá tan cấm chế những đại năng hoàng tộc
Đại Chu bố trí. Giống như một ngọn núi lớn, hung hăng trấn áp các lão tổ hoàng
tộc Đại Chu.

Đồng thời, Tần Lập vươn tay, trên bầu trời
trực tiếp xuất hiện một bàn tay khổng lồ, ấn xuống người trung niên mang theo
Hậu Thổ tinh hoa.

Toàn bộ mọi người đều ngây ngốc, Hoàng Kim
Cung vừa xuất hiện, lập tức có mấy chục Địa Tiên đại năng thực lực hơi yếu bị
chấn toàn thân nứt ra, thất khiếu đổ máu, kêu to rơi xuống mặt đất.

Các tuyệt thế đại năng khác đều tránh lui
ra sau, oai lực Thánh Khí, dù là những tuyệt thế đại năng bọn họ cũng không dám
dễ dàng đối đầu!

Ầm!

Người trung niên kia bị bức bất đắc dĩ,
phóng ra tường đất màu vàng, ngưng tụ tinh hoa thổ hệ trong thiên địa. Bức
tường đất này vô cùng kiêng cố, nhưng ở trước mặt bàn tay Tần Lập lại giống như
tờ giấy, ầm ầm một tiếng bị đánh nát ra, tung lên bụi mù đầy trời.

Cũng không phải nói là Hậu Thổ Tinh Hoa
không tốt, mà là người nắm giữ Hậu Thổ Tinh Hoam trên cảnh giới kém Tần Lập quá
xa! Căn bản không có lực chống lại.

Tần Lập đứng ở trên Hoàng Kim Cung, tay
vung lên, cuốn Chu Vô Phong tới, khống chế Hoàng Kim Cung quát lạnh:

- Giao ra Hậu Thổ Tinh Hoa, tha cho ngươi
không chết!

- Người... Mơ tưởng!

Người trung niên kia miệng phun máu, vẻ mặt
oán độc nói.

- Vậy ta liền trấn áp chết ngươi!

Tần Lập lạnh lùng nói, Hoàng Kim Cung khổng
lồ trực tiếp trấn áp xuống.

- Cứu ta!

Người trung niên căn bản không thể nào
chống lại uy thế Hoàng Kim Cung phát ra, pháp thuật thổ hệ thi triển ra đều bị
phá hết, không khỏi hoảng hốt cầu cứu các lão tổ hoàng tộc Đại Chu.

Những lão tổ hoàng tộc Đại Chu cũng bị
Hoàng Kim Cung làm ngây ngốc, hiển nhiên bọn họ cũng nghe nói qua Hoàng Kim
Cung, đó chính là đệ nhất Thánh Khí thời đại Thái cổ đó!

Tuy rằng bọn họ ở Đông Hoang xa xôi, nhưng
trận chiến tranh kéo dài năm đó, trực tiếp dẫn đến văn minh Trung Châu suy sụp,
bọn họ vẫn còn có nghe thấy. Mà ở giữa trận đại chiến đó, Hoàng Kim Cung tung
hoành rực rỡ, vang danh thế nhân. Lại không ngờ rằng, ngày hôm nay lại xuất
hiện trong tay một người trẻ tuổi.

Các lão tổ hoàng tộc Đại Chu trong lòng
hoảng sợ, nghĩ tới hai vương giả trẻ tuổi Đại Thương cùng Đại Hạ kia, trong ánh
mắt nhìn về phía Tần Lập đã trở nên có chút phức tạp.

Nhất là phụ thân Chu Vô Phong, bị khí thế
Hoàng Kim Cung trùng kích miệng phun máu, chạy tránh ở xa xa nhìn Chu Vô Phong
đồng dạng đứng ở trên Hoàng Kim Cung, mày nhăn lại, dường như đang tự hỏi điều
gì.

Người trung niên kia thấy mọi người đều
tránh hắn như rắn rết, không khỏi nản lòng thoái chí, cười lạnh sầu thảm nói:

- Ha ha, hay cho Đại Chu Quốc, đều là một
đám phế vật dám làm không dám nhận, ta làm sao lại lựa chọn hợp tác với các
ngươi! Các ngươi không ai cứu ta, vậy đừng trách ta hủy đi hoàng thành các
ngươi!

Người trung niên nói rồi, toàn thân bỗng
nhiên bắn ra quang mang vàng đất, mặt đất bắt đầu rung động, từng tiếng ầm vang
thật lớn, giống như truyền tới từ sâu trong lòng đất. Tất cả kiến trúc hoàng
thành, bắt đầu chấn động kịch liệt!

Toàn bộ người trong Đan Thành đều ngây ra,
tiếp đó dẫn phát hoảng loạn, mọi người đều điên cuồng chạy tứ tán, toàn Đan Thành
trở thành một mảnh hổn loạn.

Tần Lập liếc mắt liền nhìn ra được, người
trung niên này đang thiêu đốt sinh mệnh, thiêu đốt một thân tinh hoa thổ hệ,
dẫn phát động đất khủng khiếp!

Nên biết rằng, bằng vào thổ hệ tinh hoa
trên người hắn, muốn thay đổi kết cấu ngầm dưới Đan Thành, dẫn phát động đất
khủng khiếp, quả thật rất dễ dàng!

Tần Lập quát lạnh một tiếng, hai mắt bắn ra
hai đạo thần quang. Hai đạo thần quang dị tượng Hoang cổ trực tiếp xuyên thủng
hư không, bắn về phía người trung niên kia. Chỉ là đối phương đang thiêu đốt
sinh mệnh, tuy rằng hai đạo thần quang này khiến cho ngươi trung niên này bị
thương rất lớn, nhưng không thể ngăn cản hắn dẫn phát kết cấu hạch tâm dưới Đan
Thành.

Tất cả lão tổ hoàng tộc Đại Chu tất cả đều
ngây người ở đó, loại pháp thuật quy mô lớn này, quả thật bọn họ chưa từng nghe
qua!

Ầm ầm ầm!

Một tiếng nổ lớn, tòa kiến trúc cao nhất
trong hoàng thành ầm ầm sụp đổ, phát ra một tiếng nổ lớn, bụi mù đầy trời!

Phụ thân Chu Vô Phong bên kia lớn tiếng
quát:

- Phong nhi, trấn áp hắn, ngươi là Hoàng đế
Đại Chu!

- Đúng, trấn áp người này, lập ngươi làm
đế!

Một lão tổ hoàng tộc Đại Chu thân phận vô
cùng tôn sùng cũng mở miệng.

Thân hình Tần Lập chợt lóe, nhảy xuống khỏi
Hoàng Kim Cung, bước đi hư ảo giữa hư không, nháy mắt tới trước mặt người trung
niên này, vươn tay, trực tiếp đánh về phía thiên linh cái người trung niên này!

Mọi người đều xem ngây người, người thanh
niên này dám dùng thân thể trấn áp pháp thuật mạnh mẽ như vậy, hắn. Người trung
niên kia cũng nghiến răng nghiến lợi nhìn Tần Lập, trên người bắn ra quang mang
vàng đất càng đậm, trong quang mang chói mắt gần như không tìm được thân thể
hắn, người trung niên cười như điên nói:

- Vô ích thôi! Ngươi không trấn áp được ta!

Nhưng mà lời hắn vừa dứt, lại thấy chỗ mi
tâm đối phương đột nhiên lao ra một con thuyền màu vàng kim to lớn, tản ra oai
lực Hoang cổ vô thượng, khí tức phảng phất càng thêm kinh người hơn Hoàng Kim
Cung, trực tiếp đánh lên đầu hắn!

A!

Người trung niên phát ra một tiếng kêu to
kinh hoàng.

Khoảng cách gần như vậy, căn bản không thể
nào tránh né, thiêu đốt thổ hệ tinh hoa phóng ra phòng ngự vô cùng cường đại,
đồng thời toàn bộ mặt đất rung động ngày càng mạnh, đã có vô số kiến trúc đổ
nát!

Ầm!

Chiếc thuyền vàng kim trực tiếp đánh lên
trên phòng ngự người trung niên này, thổ hệ tinh hoa quả nhiên vô cùng cường
đại, chiếc thuyền lớn vàng kim dị tượng Hoang cổ này lại không thể lập tức phá
vỡ phòng ngự của ngươi trung niên!

Nhưng cũng khiến cho vòng phòng ngự xuất
hiện dao động kịch liệt, người trung niên phun ra một ngụm máu, sau đó cười như
điên nói:

- Không ai có thể ngăn cản...

Chữ "ta" còn không đợi nói ra
miệng, Tần Lập đã đánh một chưởng xuống, Tần Lập một thân cơ bắp vô cùng mạnh
mẽ, cận chiến vô địch, một chưởng này hung hăng đánh lên phòng ngự người trung
niên này!

Ầm!

Một tiếng nổ vang, phòng ngự không bị phá,
nhưng thân thể người trung niên này lại bị Tần Lập một chưởng trực tiếp đánh
bay, thân thể rời khỏi mặt đất. Mặt đất đang rung động, nháy mắt ngừng lại.

Không đợi người trung niên này rơi xuống
đất, Tần Lập như bóng với hình đi theo sau, lại một chưởng!

Ầm!

Người trung niên lần thứ hai bị đánh bay,
phòng ngự vẫn không bị phá.

Ầm ầm ầm!

Tần Lập một chưởng tiếp một chưởng, trước
sau đánh bay thân thể người trung niên này ở giữa bầu trời Hoàng Kim Cung khí thế
hùng hồn treo giữa không trung, tản ra uy áp vô tận. Tần Lập phía dưới, giống
như một vị chiến thần không thể nào thắng được, bóng người kia nhanh đến mức
tận cùng!

Người trung niên không ngừng thiêu đốt sinh
mệnh, thiêu đốt thổ tinh hoa, phòng ngự không thể phá vỡ, nhưng bị Tần Lập đánh
đến mức không còn uy phong trước đó.

- Trời ạ, người thanh niên này rốt cuộc là
ai? Thân thể của hắn mạnh mẽ như vậy! Lẽ nào hắn là vương giả trung Châu hay
sao?

Một lão tổ hoàng tộc Đại Chu địa vị cực cao
kinh hô.

- Thật là đáng sợ, người này còn cường đại
hơn cả tuyệt thế đại năng!

- Mẹ nó, đó rốt cuộc là người hay là cự
long Hoang cổ, làm sao thân thể mạnh mẽ như vậy chứ?

Một lão tổ hoàng tộc Đại Chu không nhịn
được mắng.

Các lão tổ hoàng tộc Đại Chu ở giữa bầu
trời trợn mắt há mồm, bàn tán xôn xao.

Chu Vô Phong đứng trên Hoàng Kim Cung, hãnh
diện vô cùng, cỗ phiền muộn đè nén trong lòng mấy trăm năm, theo Tần Lập không
ngừng đánh bay người trung niên kia lại hoàn toàn tản đi!

Ầm!

Lại một tiếng nổ kinh thiên động địa, người
trung niên này rốt cuộc bị Tần Lập phá vỡ phòng ngự, bởi vì sinh mệnh của hắn
đã thiêu đốt tới tận cùng.

Người may mắn này nhận được truyền thừa Hậu
Thổ đại thần Hoang cổ, thời vận không tốt, gặp được người ứng vận như Tần Lập,
rốt cuộc bị trấn áp!

Bùm!

Người trung niên phòng ngự bị phá đi, bị
Tần Lập một chưởng đánh thành cặn bã, một đoàn tinh khí màu vàng đất trực tiếp
xuất hiện trong không khí, Tần Lập trực tiếp hút vào thân thể!

Hậu Thổ Tinh Hoa!

Rốt cuộc tới tay!

Tần Lập vận hành ngũ hành công pháp, lá
lách trong cơ thể bị đoàn tinh khí màu vàng này bao bọc. Ngũ hành khí điên
cuồng lưu chuyển, trong bụng tràn ngập một cổ khí tức thổ hệ kinh người.

Mặt đất chấn động đã hoàn toàn ngừng lại,
người trung niên thần hồn câu diệt, triệt để chôn vùi giữa hư không.

Tần Lập ngưng thần tĩnh khí, bay lên Hoàng
Kim Cung, mở ra Hoàng Kim Cung phòng ngự vô thượng, ngồi trên chỗ cao nhất
Hoàng Kim Cung, bắt đầu luyện hóa Hậu Thổ Tinh Hoa!

Trên bầu trời, mấy lão tổ hoàng tộc Đại
Chu, nội tình toàn bộ hoàng triều Đại Chu, tất cả đều yên lặng đứng giữa không
trung, không ai dời khỏi vị trí.

Bị Tần Lập, triệt để chấn nhiếp!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3