Duy Ngã Độc Tôn - Chương 901 - 902

CHƯƠNG 901: TRẢM ĐẾ THẦN LÔI!

Quản sự Lang Gia Cổ Giáo, nhiều chia làm bảy cấp. Quản sự cấp một là thấp nhất, Quản sự cấp bảy là tối cao, so với Hộ pháp thì kém hơn một chút, nhưng trên thực tế nắm giữ quyền lực thậm chí còn muốn lớn hơn cả Trưởng lão bình thường!

Bởi vì tất cả những chuyện trong giáo phái cần xử lý, toàn bộ đều dựa vào những Quản sự này. Giáo chủ rất ít xuất hiện trong mắt mọi người, Phó giáo chủ cũng rất ít gặp được.

Thánh tử Thánh nữ cùng Thánh tử Thánh nữ dự khuyết, thông thường sẽ rất ít quản lý sự vụ, các Thái thượng trưởng lão trên cơ bản đều đang trong bế quan, cũng như Giáo chủ và Phó giáo chủ, không có tình huống đặc thù sẽ không bước ra.

Các trưởng lão duy trì sự vụ môn phái hằng ngày, nhưng những trưởng lão đó sẽ không tùy tiện rời khỏi môn phái, cho nên bọn họ chỉ là phát lệnh xuống. Còn Hộ pháp, lại không tham dự vào quản lý sự vật môn phái, chỉ phụ trách an toàn cho môn phái.

Cho nên, bất luận là Lang Gia Cổ Giáo hay Lang Gia Thần Giáo, những siêu cấp đại môn phái này, người chân chính nắm quyên thế chính là các Quản sự cao cấp!

Người trung niên trước mắt đây, lại là một Quản sự cấp sáu!

Mẹ nó, đúng là quá hại người mà!

Lãnh Thu Thủy cùng Âu Dương Định cùng các thủ hạ của hai người khiếp sợ qua đi, trong lòng mỗi người đều không nhịn được chửi má nó. Đường đường Quản sự cấp sáu, lại chỉ mang theo vài người, chạy tới đây đòi chiếm lấy một cái mạch khoáng Thần Nguyên, điều này thật là quá khó tưởng tượng mà!

Tiếp đó, rất nhiều người đều nghĩ tới, chuyện này hẳn là không có quan hệ đến Lang Gia Cổ Giáo, mà là kết quả do tên Quản sự cấp sáu này tự ý hành động!

Quản sự cấp sáu, tay nắm quyền lớn, ngày thường tự nhiên không thiếu các loại tài nguyên. Nhưng càng là loại siêu cấp đại phái, quy củ càng vô cùng sâm nghiêm, muốn tự tiện thò tay vào tài nguyên môn phái, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Cho nên, các Quản sự cao cấp này vì muốn làm cho mình càng thêm giàu có, biện pháp tốt nhất là đánh ngụy trang môn phái, đi làm một số chuyện cho riêng mình.

Phát hiện ra một cái mạch khoáng Thần Nguyên ở đây, tuy rằng không lớn, nhưng tuyệt đối là một món tài phú làm cho người ta đỏ mắt!

Lang Gia Đại Lục mấy vạn năm gần đây, tài nguyên bắt đầu trở nên căng thẳng. Tuy rằng còn chưa tới trình độ vì thế mà phát sinh chiến tranh, nhưng mọi người đều có thể dự kiến được, ngày đó cũng sẽ không quá

Nguyên nhân rất đơn giản. Thần Nguyên là một loại tài nguyên không thể tái sinh, mà số lượng nhân khẩu trên Lang Gia Đại Lục sẽ chỉ càng ngày càng nhiều. Nếu tiếp tục như thế, hậu quả sẽ là sớm muộn gì cũng có một ngày, tất cả tài nguyên đều sẽ bị hao hết. Khi đó, còn muốn dễ dàng tăng lên thực lực như bây giờ, căn bản là một chuyện không thể nào.

Cho nên, bất luận là siêu cấp đại phái hay các môn phái nhỏ, thậm chí một số tán tu cá nhân, đều làm hết khả năng để cho trong tay mình có càng nhiều tài nguyên.

Nghĩ như vậy, tên Quản sự cấp sáu Lang Gia Cổ Giáo này làm ra hành động như thế, cũng không có gì là lạ.

Chỉ là có một điều bất ngờ, là môn phái nhỏ như Lang Gia Hắc Thủy Phái cùng Lang Gia Kim Ưng Phái lại dám phản kháng, bọn họ nhất thời sơ ý, thiếu chút nữa bị giết toàn bộ. Còn Quản sự cấp sáu này khó khăn lắm mới bỏ trốn được, nào không tưởng được bị người ta bức ra từ trong hư không.

Cho nên, hiện giờ mọi người đều đang nhìn, muốn biết rốt cuộc là ai có lá gan lớn như thế, lại có phần thực lực như vậy, lại dám làm ra loại chuyện này.

- Gặp chuyện bất bình, rút đao tương trợ. Tại hạ chỉ là một người ngang đường, không vừa mắt loại chuyện ý mạnh cướp bóc, sau đó đánh không lại bỏ chạy, còn uy hiếp muốn tiêu diệt cả nhà người ta.

Tần Lập vừa nói, vừa chậm rãi hiện thân hình ra từ hư không, sắc mặt bình thản nói:

- Lẽ nào ngươi không hiểu đạo lý tội không dính đến người nhà, họa không lan đến vợ con? Hơn nữa, vốn là sai ở ngay trên ngươi, hạng người ỷ mạnh hiếp yếu, ta chướng mắt nhất.

- Ngưpưi là ai?

Quản sự cao cấp Lang Gia Cổ Giáo này lấy trong người ra một bình đan dược, đổ ra một viên đan dược nuốt vào miệng, đôi mắt bắn ra tia sáng lạnh lùng, lớn tiếng hỏi.

- Ta là ai, rất quan trọng hay sao? Có phải nói cho ngươi ta là ai, ngươi sẽ nghĩ cách giết vợ con cả nhà ta cho hả giận phải không?

Đôi mắt Tần Lập tĩnh như giếng xưa, nhàn nhạt nói.

Hai người Âu Dương Định cùng Lãnh Thu Thủy liếc nhìn nhau, khẽ lắc đầu. Giữa bọn họ đối đầu là không giả, nhưng cũng không phải loại thù hận không thể giải được, hơn nữa giữa hai bên đều rất hiểu nhau.

Không ai nhận ra người thanh niên này là người nào, càng không biết hắn từ đâu mà đến một thân khí độ này, liền biết không phải người thường.

Không lễ, là một Thánh tử đại phái hay sao?

Trong lòng Lãnh Thu Thủy cùng Âu Dương Định đều suy đoán lai lịch Tần Lập.

Tình thế người mạnh hơn mình, vị Quản sự cao cấp Lang Gia Cổ Giáo này cũng phải cúi cái đầu cao ngạo của hắn, lau vết máu trên khóe miệng, cười gượng nói:

- Bằng hữu nói đùa, tại hạ Trương Đại Niên Quản sự cấp sáu Lang Gia Cổ Giáo, là người Thập Tam trưởng lão Lang Gia Cổ Giáo. Giữa chúng ta có lẽ có chút hiểu lầm, chỉ cần nói cởi mở ra, Trương Đại Niên ta sẵn lòng kết giao ngài đây làm bằng hữu. Ngày sau có chuyện Trương Đại Niên ta tuyệt không khoanh tay đứng nhìn! Ta có thể thề bằng bổn nguyên linh hồn tuyệt không làm ra bất kỳ chuyện gì bất lợi với ngài! Thậm chí...

Trương Đại Niên nói tới, lạnh lùng liếc nhìn sang đoàn người Lãnh Thu Thủy cùng Âu Dương Định:

- Nếu như bằng hữu giúp ta diệt trừ đoàn người này, mạch khoáng Thần Nguyên này sẽ thuộc về ngài!

Hai người Âu Dương Định cùng Lãnh Thu Thủy liền thần sắc Đại Bỉến, đoàn người sau lưng bọn họ cũng quẩn tình kích động, hận không thể xé xác Trương Đại Niên.

Nhưng nhìn đến Tần Lập, vẫn nén xung động này. Thanh niên kia quá thần bí hùng mạnh, cho đến giờ bọn họ chưa từng thấy qua có người sau khi hư không hoành độ còn có thể bị bức ra, đồng thời một chiêu đánh thành trọng thương. Đây là thực lực cỡ nào, mới có thể làm như thế được?

Trương Đại Niên vừa nói, trong tay âm thầm lấy ra một vật, vẻ mặt khẩn trương, cố bày ra vài phần tươi cười, nhìn Tần Lập.

Tần Lập nhàn nhạt liếc nhìn hắn, nói:

- Người muốn hãm hại ta bất nghĩa?

- Này... Khụ khụ, bằng hữu trượng nghĩa. Vậy thì nói thẳng đi, hôm nay chỉ cần bằng hữu thả ta, Trương Đại Niên ta tuyệt đối không là địch với ngươi, ta dùng bổn nguyên linh hồn để thề!

Người trung niên nắm thật chặt vật trong tay, bày ra thần sắc thành khẩn.

Tần Lập cười khẽ:

- Vậy ngươi nắm chặt cấm khí trong tay, dùng để là gì vậy? Tự bảo vệ? Phòng thân? Hay là muốn giết ta?

Trương Đại Niên sắc mặt thay đổi, tiếp đó lạnh lùng nói:

- Bằng hữu, đừng bức ép từng bước, vừa rồi ta hư không hoành độ bị ngươi đánh lên, nếu thật sự liều mạng, ta dù là thân chết đạo tan, cũng sẽ không cho ngươi tốt lành! Người nhận ra được cấm khí trong tay ta chứ? Tên của nó, gọi là Trảm Đế Thần Lôi...

- Cái gì? Hắn lại có Trảm Đế Thần Lôi?

Lãnh Thu Thủy thất thanh hét lên, ánh mắt hiện lên thần sắc hoảng sợ.

- Trảm Đế Thần Lôi? Thiệt hay giả? Truyền thuyết thứ này ngay cả Đại Đế trọng thứ bảy cũng có thể chém giết?

Âu Dương Định hít vào một hơi lạnh, nhìn Trương Đại Niên giống như thấy quái vật.

- Đúng thế, hai tên các ngươi thật là có kiến thức. Hắc, thứ này đã thất truyền từ lâu, ta vận số tốt, năm xưa ở một chỗ di tích siêu cổ lấy được mấy chiếc. Đây là thứ do Đại thần siêu cổ chế tạo ra, dùng để chém giết thần thú siêu cổ, uy lực lớn tới mức khó mà tưởng tượng. Chỉ cần ta phát động Trảm Đế Thần Lôi này, chư vị ở đây đừng hòng sống được một người!

Trương Đại Niên lạnh lùng nhìn Tần Lập, nói:

- Bằng hữu muốn ngọc đá cùng tan hay sao?

Tần Lập thoáng liếc nhìn quả cầu nắm chặt trong tay Trương Đại Niên, vừa nảy hắn cũng cảm nhận được một cổ khí tức nguy hiểm, mới phát hiện ra nó, biết Trương Đại Niên nói không giả.

Chẳng qua, nếu như không có đoàn người Lãnh Thu Thủy cùng Âu Dương Định này, Tần Lập thật đúng là muốn thử uy lực thứ này. Hiện giờ hắn đã đạt tới một cảnh giới cực cao, hơn hai trăm năm qua, ở nơi Thần Vực hay là Giới Hạ, cũng không gặp qua bất kỳ đối thủ mạnh mẽ nào. Hôm nay tới Vực Nội, rất muốn chiến đấu với cường giả Vực Nội một hồi. Nhưng cao thủ Vực Nội có thể bị Tần Lập để trong mắt, trên cơ bản là Giáo chủ Phó giáo chủ các đại phái, những người đó nào có dễ gặp được như vậy.

Mà dùng sức một người, dưới tình huống không biết đối phương, tùy tiện khiêu chiến một đại phái, đó là một chuyện không có lý trí.

Cho nên, Tần Lập dù thật muốn thử xem Trảm Đế Thần Lôi cuối cùng có uy lực lớn cỡ nào, nhưng nhìn thoáng qua đám người Âu Dương Định cùng Lãnh Thu Thủy, Tần Lập cũng bỏ qua ý nghĩ này. Hắn muốn thông qua hai đoàn người này, hiểu biết sơ bộ về nơi Thần Vực.

Cho nên, Tần Lập đi lên trước một bước, khẽ cười nói:

- T thật mạnh như thế hay sao?

- Đứng lại. Ngươi... Ngươi đừng ép ta!

Trượng Đại Niên lớn tiếng quát Tần Lập ngừng động tác, sau đó lạnh lùng nói:

- Nếu ngươi không đứng lại, cùng lắm thì mọi người cùng chết!

- Ha ha.

Tần Lập cười khẽ, vươn tay chỉ một ngón về phía Trương Đại Niên, một đạo hỗn độn khí bằng tốc độ không thể tường trực tiếp đánh vào giữa mi tâm Trương Đại Niên, lập tức trực tiếp xóa đi thần hồn!

Tiếp đó, Tần Lập thu Trảm Đế Thần Lôi mà Trương Đại Niên không kịp phát động, cầm trên tay xem xét kỹ, khẽ nói:

- Ta tin tưởng uy lực thứ này, chẳng qua, ngươi không có cơ hội phát động mà thôi.

Chỗ mi tâm Trương Đại Niên không có một chút vết tích, nhưng thần hồn của hắn đã sớm bị Tần Lập xóa sổ, cho nên đã chết không thể chết hơn.

Lúc này, Tần Lập mỉm cười đi về phía hai người Âu Dương Định cùng Lãnh Thu Thủy.

Hai người này lập tức làm ra tư thế đề phòng, Âu Dương Định lớn tiếng nói:

- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?

Tần Lập không khỏi buồn cười, thầm nghĩ mình có đáng sợ như vậy không?

Nếu như để cho mấy người Lãnh Thu Thủy cùng Âu Dương Định nghe được những lời này, nhất định sẽ không chút do dự gật đầu. Nào chỉ là đáng sợ? Con mẹ nó thật là quá đáng sợ mà!

Phất tay liền diệt bỏ một cường giả cảnh giới Đế vương tam trọng, cái này còn không gọi là đáng sợ? Vậy cái gì mới gọi là đáng sợ? Hơn nữa trong tay ngươi cảnh giới Đế vương tam trọng này, còn nắm giữ một cái đại sát khí!

Dưới loại tình huống này, coi như là Giáo chủ siêu cấp đại phái muốn ra tay giết ngươi, chỉ sợ cũng phải do dự một chút. Nào có như người thanh niên này, nhẹ nhàng bâng quơ liần diệt bỏ đối phương?

- Ta không muốn làm gì cả, các ngươi không cần khẩn trương. Nếu ta thật muốn làm gì, các ngươi có thể ngăn cản ta được hay sao?

Tần Lập bình tĩnh nhìn đám người khẩn trương này, nhàn nhạt nói.

Hai người Âu Dương Định cùng Lãnh Thu Thủy liếc nhìn lẫn nhau, đồng thời thở ra một hơi dài. Ng quả thật là quá kinh hiểm, sợ rằng sau này cũng khó mà gặp phải ngày khó quên như hôm nay.

- Ta chỉ là có một số việc muốn các ngươi giải thích mà thôi, về phần khoáng mạch Thần Nguyên các ngươi phát hiện, ta không có hứng thú.

Tần Lập nói.

CHƯƠNG 902: HOA PHONG? HOA PHƯỢNG HOÀNG?

Từ chỗ hai người Lãnh Thu Thủy cùng Âu Dương Định, Tần Lập có được hiểu biết chân chính về Lang Gia Đại Lục.

Lang Gia Đại Lục, một khối đại lục bảo tồn nguyên vẹn nhất thời đại siêu cổ. Trên mảnh đất khổng lồ này, từ thời đại siêu cổ đã là chỗ cho nhân loại sinh tồn.

Phát triển thẳng đến hôm nay, toàn bộ Lang Gia Đại Lục đã phát triển thành cục diện do bốn siêu cấp đại phái dẫn đâu, vô số môn phái nhỏ làm phụ.

Bốn siêu cấp đại phái này, chia làm: Lang Gia Cổ Giáo, Lang Gia Thần Giáo, Lang Gia Phi Tiên Phái, Lang Gia Bách Gia Phái.

Trong đó Lang Gia Cổ Giáo cùng Lang Gia Thần Giáo, đều là loại môn phái có nhân số đông đảo, thực lực hùng mạnh, nội tình sâu không thể lường. Người mạnh cỡ nào, cũng khó có thể lay động căn cơ bọn họ.

Lang Gia Phi Tiên Phái là môn phái duy nhất trên Lang Gia Đại Lục dùng nữ tử làm chủ. Môn phái này đơn thuần tính bằng thực lực, so với ba nhà siêu cấp đại phái khác phải kém hơn một chút, nhưng các nàng lợi hại ở chỗ, hầu như tất cả môn phái nổi danh trên Lang Gia Đại Lục, đều có người của Phi Tiên Phái!

Rất nhiều môn phái nhỏ, thậm chí có thể lấy được đệ tử Phi Tiên Phái mà quang vinh!

Thông hôn!

Cách làm này nhìn có vẻ rất tầm thường, nhưng Lang Gia Phi Tiên Phái này đã làm được đến cực hạn. Cho nên, mặc dù tổng hợp thực lực môn phái này không hùng mạnh như ba siêu cấp đại thế lực khác, nhưng được mọi người còng nhận là một trong tứ đại siêu cấp môn phái!

Giáo chủ Lang Gia Thần Giáo Hoa Anh Hùng, thậm chí đã từng nói đùa: nếu như Lang Gia Thần Giáo phát sinh xung đột cùng Lang Gia Phi Tiên Phái, đến cuối cùng có hại nhất định sẽ là Lang Gia Thần Giáo!

Nguyên nhân rất đơn giản, ngay cả nội bộ Lang Gia Thần Giáo cũng có vô số cao tầng mà chính thê đến từ Lang Gia Phi Tiên Phái, đánh Phi Tiên Phái, không khác gì đánh chính mình cả.

Lang Gia Bách Gia Phái, là môn phái khiêm nhường nhất, rời rạc nhất trong bốn siêu cấp đại thế lực. Gọi là Bách Gia, là bởi trong môn phái có đệ tử đến từ các nơi trên đại lục, có một số thậm chí là phản đồ các siêu cấp đại phái, còn có một số kẻ tà ác ác danh vang xa. Dù sao, môn phái này thu đồ đệ không nghiêm, chỉ cần tới đầu nhập, trên cơ bản đều sẽ thu vào môn hạ.

Nhưng nếu như muốn trở nên nổi bật trong môn phái, thu được một chút lợi ích, vậy thì có thể khó khăn một chút. Hơn nữa, một khi đầu nhập vào môn phái, nếu như dám làm ra chuyện tổn hại tới môn phái, nhất định sẽ rơi xuống kết cục phơi thây hoang dã! Đồng dạng, chỉ cần không làm ra chuyện tổn hại lợi ích môn phái, như vậy mặc kệ quá khứ ngươi đã làm chuyện gì, đắc tội thế lực khủng bố cỡ nào, chỉ cần đi vào Lang Gia Bách Gia Phái, sẽ là người Lang Gia Bách Gia Phái, môn phái sẽ bảo hộ ngươi!

Chính vì nguyên nhân này, quan hệ giữa Lang Gia Bách Gia Phái cùng ba siêu cấp đại môn phái khác vẫn luôn không quá tốt, cũng không chỉ có một lần đánh với ba siêu cấp đại môn phái.

Kết quả, mỗi lần đều là tám lạng nửa cân không ai làm gì được ai, có thống hận kẻ gia nhập vào Lang Gia Bách Gia Phái thế nào đi nữa, dưới tình huống này cũng chỉ có thể mặc kệ.

Bởi vậy, nội tình cùng thực lực hùng hậu của Lang Gia Bách Gia Phái, mỗi một lần bày ra đều sẽ làm cho nhiều người than thở.

Người đắc tội siêu cấp đại thế lực, trên cơ bản cuối cùng đều lựa chọn gia nhập Lang Gia Bách Gia Phái, bởi vì chỉ có nơi đó mới là chỗ che chở tốt nhất.

Đây cũng là căn nguyên khiến Lang Gia Bách Gia Phái bị rất nhiều người khinh thường, nhưng cũng đành đánh nhắm mắt bịt mũi thừa nhận Lang Gia Bách Gia Phái rất hùng mạnh.

Nói cách khác, nếu như Tần Lập muốn hoàn thành nhiệm vụ người áo xanh giao cho hắn, chuyện đầu tiên phải làm là thuyết phục được Giáo chủ bốn siêu cấp đại phái trên Lang Gia Đại Lục này. Chỉ có bọn họ đồng ý với mình, mới có thể chân chính thúc đẩy hoàn thành chuyện này.

Kỳ thật Tần Lập cho đến giờ vẫn còn không hiểu được, vì sao người áo xanh sẽ lưu lại cho mình đi làm một nan đề khó khăn như vậy. Bởi vì hành động này, kỳ thật cũng không được lòng người. Bất luận là Vực Nội hay Vực Ngoại, hoặc là Giới Thượng, thậm chí là Giới Hạ, người những thế giới này đều rất thỏa mãn với hiện trạng bây giờ. Ngoại trừ một số ít người, tuyệt đại đa số những người khác, kỳ thật không biết thế giới này đã từng vô cùng khổng lồ, sau đó bị người ta chia thành bốn khối đại lục.

Dù là bọn họ biết chuyện này, xem chừng cũng không có bao nhiêu người đồng ý lại một lần nữa khôi phục đại thế giới như thời đại siêu cổ. Bởi vậy, người áo xanh rốt cuộc xuất phát từ mục đích gì, Tần Lập cứ luôn cảm thấy khó hiểu.

Nhưng chịu người ủy thác, nếu đã đáp ứng chuyện người ta, như vậy mặc kệ chuyện này khó cỡ nào, Tần Lập cũng sẽ tìm cách hoàn thành nó, mà không phải là trốn tránh...

Nhân sinh, trên đời, có rất nhiều chuyện rất trọng yếu, nhưng ở trong lòng Tần Lập, uy tín là căn bản cho hắn đặt chân trên đời!

Từ miệng bọn người Âu Dương Định, Tần Lập còn biết một chuyện. Đó là còn một năm nữa, Lang Gia Đại Lục sẽ tổ chức Lang Gia Đại Bỉ trăm năm một lần!

Lang Gia Đại Bỉ, nhiều chia làm ba trình tự tỷ thí

Tầng thứ nhất, là thanh niên, tức người dưới ba ngàn tuổi, đều tính là thanh niên.

Tầng thứ hai, là trung niên, tức tuổi từ ba ngàn tuổi đến ba vạn tuổi, giai đoạn này đều thuộc về trung niên.

Tầng thứ ba, là lão niên, tức tuổi vượt quá ba vạn tuổi.

Tần Lập nghe mà cứ líu lưỡi, dưới ba ngàn tuổi còn tính là thanh niên? Quả thật có chút khó tin, nhưng trên thực tế ở Lang Gia Đại Lục, người trong vòng ba ngàn tuổi thật đúng là người thanh niên.

Bởi vì tùy tiện một người nào, tu luyện đến cảnh giới Thánh Chủ hoặc Thần Vương, thọ nguyên đều thật dài. Ba ngàn năm tuy rằng thật lâu, nhưng đối với Thánh Chủ Thần Vương thậm chí Đế vương này mà nói, chẳng qua là một giai đoạn trong dòng sinh mệnh dài đằng đặc của bọn họ mà thôi.

Trong lòng Tần Lập cân nhắc, mình phải đợi một năm, xuất thế ngang trời ở Lang Gia Đại Bỉ, hay là dứt khoát trước đại bỉ này tìm đến những siêu cấp đại phái, tìm gặp Giáo chủ bọn họ, trực tiếp thảo luận với các cao tầng.

Biện pháp này trực tiếp bị Tần Lập phủ định. Nguyên nhân rất đơn giản, không nói mình có thể gặp được những Giáo chủ siêu cấp đại phái kia hay không, chỉ nói hắn vừa chém giết một Quản sự cấp sáu Lang Gia Cổ Giáo này, một quản lý trung tầng siêu cấp đại phái đã kiêu căng ngạo mạn như thế, sợ rằng thật đi đến chỗ đóng quân siêu cấp đại phái, ngay cả sơn môn mình cũng khó mà tiến vào!

Như vậy, biện pháp đơn giản nhất, cũng chỉ có bỗng nhiên nổi tiếng trên Lang Gia Đại Bỉ, khiến cho mọi người chú ý đến, lại từ từ làm chuyện này.

Tần Lập đã sớm ý thức được, muốn hoàn thành nhiệm vụ của ngươi áo xanh, tuyệt đối không đơn giản như thế, đối với mình cũng là một loại lịch lảm!

Đối mặt với những siêu cấp đại phái Lang Gia Đại Lục, trực tiếp đánh tới cửa, hiển nhiên sẽ chỉ phá hỏng chuyện này, tuyệt đối không có khả năng thành công! Càng đừng nói, có trời mới biết Lang Gia Đại Lục có ẩn giấu bao nhiêu lão quái sống từ thời đại siêu cổ đến nay. Thật sự chọc những lão quái này đi ra, dù là Tần Lập cũng không thể thừa nhận nổi loại áp lực này!

Trong lòng tính toán, bỗng nhiên Tần Lập nhớ tới Hoa Phong, liền thuận miệng hỏi:

- Đúng rồi. hai vị có biết Thánh tử Lang Gia Thần Giáo là ai không?

Âu Dương Định thuận miệng trả lời:

- Thánh tử Lang Gia Thân Giáo? Hắn là Hà Đan Đằng, nhi tử của Hà Thanh Tùng Phó giáo chủ Lang Gia Thần Giáo. Người này cũng rất có danh tiếng ở Lang Gia Đại Lục, tính là một người nổi bật trong đời thanh niên, Lang Gia Đại Bỉ sang năm hắn cũng được ủng hộ rất cao.

Lãnh Thu Thủy cũng gật đầu theo, trong mắt mang theo vài phần hâm mộ, nói:

- Thánh tử đại phái từ nhỏ đã có thiên phú tuyệt hảo, tài nguyên lại sung túc, tu luyện bí thuật thần thông đều là những thứ chúng ta không thể tưởng tượng. Đều là cảnh giới Đế vương, người ta nhất trọng có thể đánh được tam trọng thậm chí tứ trọng của chúng ta. Ha ha, quả là mạnh tới mức làm người ta run rẩy.

Nói rồi, Lãnh Thu Thủy liếc nhìn Tần Lập rất có thâm ý. Hiển nhiên hắn cũng đem Tần Lập trở thành cao tầng đại phái đi ra ngoài, chỉ là có chút khó hiểu vì sao Tần Lập lại không biết rất nhiều chuyện mà người Lang Gia Đại Lục đều biết, lẽ nào hắn thật sự đến từ thế giới khác?

Tạm không nói nghi hoặc trong lòng Lãnh Thu Thủy, Tần Lập vừa nghe đến Thánh tử Lang Gia Thần Giáo không phải Hoa Phong, trong lòng liền cả kinh, thầm nghĩ: Lẽ nào ở những siêu cấp đại phái, Thánh tử cách một số năm sẽ đổi một người khác hay sao? Hoa Phong rõ ràng chính miệng nói hắn là Thánh tử Lang Gia Thân Giáo, Tần Lập cũng không cho rằng Hoa Phong là người nói dối, bởi vì thật không cần phải nói dối mà!

- Thánh tử những siêu cấp đại phái này có thay đổi hay không?

Tần Lập hỏi.

Lúc này Lãnh Thu Thủy càng thêm xác định Tần Lập là cường giả đến từ thế giới khác, bởi vì loại thưởng thức này, tùy tiện một người Lang Gia Đại Lục nào cũng sẽ biết.

Lắc đầu, Lãnh Thu Thủy nói:

- Điều này gần như không đổi, trừ khi xuất hiện chuyện bất ngờ trọng đại. Như là Thánh tử tử vong, hoặc là phạm vào lổi làm không thể tha thứ, như vậy sẽ có Thánh tử dự khuyết bù vào, nói cách khác, Thánh tử sẽ vẫn là một người, mãi cho đến khi Giáo chủ thoái vị, Thánh tử sẽ trở thành tân nhiệm Giáo chủ!

Tử vong? Phạm lỗi không thể tha thứ? Tần Lập nhíu mày, thầm nghĩ chuyện này không thể nào? Hoa Phong này tuy rằng rất kiêu ngạo, nhưng cũng không phải một người xấu, cũng không phải một người dễ xung động, không có khả năng phạm sai lầm không thể tha thứ, về phần chết đi... vậy càng không thể, nếu như Hoa Phong thật sự xảy ra chuyện bất ngờ, vừa rồi Lãnh Thu Thủy cùng Âu Dương Định nhất định sẽ nói.

- Thì ra là như thế, vậy hai vị có nghe nói trong Lang Gia Thần Giáo, có một người gọi là Hoa Phong hay không?

Tần Lập chưa bỏ ý định, bởi vì cả Lang Gia Đại Lục, hắn cũng chỉ nhận biết duy nhất hai người. Trong đó một người là Hoa Phong, người còn lại là Hồng Chấn sư thúc hèn mọn của Hoa Phong.

Về phần Ô Trường Thiên lão tổ Bất Tử Chân Thần gia tộc Thần Vương, cùng lão sư Ô Quận Vương của Tần Lập có ở Vực Nội hay không, đều là một ẩn số.

- Hoa Phong?

Âu Dương Định cùng Lãnh Thu Thủy hai người đồng thời lắc đầu, Âu Dương Định nói:

- Không nghe nói qua, chẳng qua dòng họ này lại giống như hiện nhiệm Giáo chủ Lang Gia Thần Giáo Hoa Anh Hùng. Thế nhưng Giáo chủ Hoa Anh Hùng không có nhi tử, tuy rằng thê thiếp đông đúc, nhưng chỉ có một nữ nhi, tên là Hoa Phượng Hoàng, là Thánh nữ Lang Gia Thân Giáo, có người nói xong Lang Gia Đại Bỉ, Thánh nữ Hoa Phượng Hoàng sẽ gả cho Thánh tử Hà Đan Đằng. Ha ha, hai người này kim đồng ngọc nữ, quả thật là ông trời tác hợp mà.

Lãnh Thu Thủy cười lạnh mấy tiếng:

- Ông trời tác hợp cái rắm. Âu Dương lão nhi, không ngờ tới ngươi chẳng những người đã già, đầu óc cũng hồ đồ rồi. Thánh nữ gả cho Thánh tử, chỉ là một loại thủ đoạn của Hoa Anh Hùng. Nếu như không, đại quyền Lang Gia Thần Giáo nhất định sẽ rơi vào tay người khác. Ta đã nghe nói, Hoa Phượng Hoàng gả cho Hà Đan Đằng, nhưng mà con trưởng sẽ là họ Hoa!