Âm Dương Miện - Chương 433

Âm Dương Miện
Chương 433: Địa Tâm dung hợp - Kim sắc thế giới
https://gacsach.com

Sát thần Tu Phổ Nhược Tư không thể nào chế trụ được bổn mạng của Liệt Diễm, hơn nữa bổn mạng Hồng Liên của Liệt Diễm cũng có ý nghĩa giống như Sát Thần kiếm của Sát Thần. Đó mới chân chính là bản thể của Liệt Diễm, còn hình dạng trước mắt chỉ là dựa vào bổn mạng Hồng Liên, không ngừng tiến hóa sinh ra Hỏa nguyên tố thuần túy ngưng tụ mà thành.

Sự tiêu hao ma lực lần này không thể so sánh với trước kia, giờ phút này nàng đã đem toàn bộ thần lực của mình phóng thích ra, được ăn cả ngã về không.

Liệt Diễm cũng biết, cho dù trước mắt nàng có đánh bại vị Sát thần này thì Thần giới cũng sẽ không bỏ qua cho mình. Nhưng chỉ cần làm như vậy mà có thể được ở chung cùng Cơ Động trong chốc lát, đối với nàng cũng đã là thỏa mãn lớn nhất rồi!

Khi nàng từ Địa Tâm thế giới bước vào thế giới loài người, nàng luôn muốn che chở cho Cơ Động, vì hắn mà chống đỡ sự oanh kích từ Vạn Lôi Kiếp Ngục Giới. Trong lòng nàng chỉ mang tư tưởng thuần khiết đó, không hề toan tính những điều khác. Cho dù nếu có, cũng xuất phát từ tình yêu say đắm của nàng đối với Cơ Động mà thôi. Điều này có chút khó hiểu, nhưng nàng có thể cảm giác được thần trí của mình dường như đã thăng hoa đến một tầng cảnh giới khác.

Giờ khắc này, người khẩn trương nhất không thể nghi ngờ chính là Cơ Động, mặc dù ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, nói cách khác đó chính là quan tâm nhiều ắt sẽ loạn. Cơ Động bằng vào kinh nghiệm làm người trong hai thế giới của mình, dùng mọi khả năng trợ giúp cho Liệt Diễm phát huy tối đa ưu thế của bản thân nàng, để nàng có thể đối phó với Sát thần Tu Phổ Nhược Tư. Mặc dù không biết kết quả sẽ ra sao, chỉ riêng thái độ kiêng kị của Liệt Diễm khi đối phó với Tu Phổ Nhược Tư, hắn liền hiểu được vị Sát thần trước mắt này cực kì cường đại!

Việc Tu Phổ Nhược Tư có can đảm đem đại lượng ma lực của chính mình dùng để phòng ngừa Liệt Diễm phá hủy Địa Tâm thế giới là có thể thấy được hắn tin tưởng vào thực lực của mình đến cỡ nào!

Hai bàn tay của Cơ Động không tự chủ được mà nắm chặt lại, móng tay đâm sâu vào da thịt, hắn hận không thể đem toàn bộ lực lượng của mình dung nhập vào cơ thể Liệt Diễm, nhưng hắn hiểu dù có làm như vậy cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Hắn hận chính mình, hận thực lực của mình quá yếu ớt. Hắn hi vọng vào lúc này có thể che chở cho Liệt Diễm, vì nàng mà chống đỡ thanh Sát Thần kiếm kia!

Chỉ có điều, chiến đấu ở cấp độ Thần cấp, đừng nói là tham dự, cho dù hắn muốn tiếp xúc cũng không thể. Bất luận lực lượng của Liệt Diễm hay lực lượng của Sát thần Tu Phổ Nhược Tư, cũng có thể trong nháy mắt làm hắn hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.

Liệt Diễm, Liệt Diễm, nàng nhất định phải thắng!

Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng nổ lớn không gì sánh kịp chợt vang lên, cho dù Địa Tâm thế giới có được lực phòng ngự của Tu La thần cũng bị chấn động kịch liệt, phảng phất như cả Địa Tâm sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt.

Một cỗ nham tương hỏa trụ khổng lồ trong nháy mắt phóng lên, trong tiếng nổ vang kinh khủng đó, cường ngạnh cắn nuốt làn kiếm quang màu trắng do Sát Thần kiếm phát ra, đồng thời bay thẳng lên không trung. Cùng lúc đó, bổn mạng Hồng Liên của Liệt Diễm lại nổ tung, hóa thành trăm ngàn cánh hoa, uốn lượn quanh nham tương hỏa trụ đang bay lên cao.

Sắc mặt của Sát thần Tu Phổ Nhược Tư đại biến. Hắn vạn lần cũng không thể nghĩ tới, Địa Tâm Nữ Hoàng lúc trước còn bị mình áp chế chặt chẽ đến mức không có nửa phần năng lực phản kháng, giờ lại có thể trong nháy mắt phát ra lực lượng không thua gì hắn. Hơn nữa lần bạo tạc vừa rồi đã hấp thu khá nhiều ma lực của phòng ngự kết giới do hắn mượn lực của Tu La thần tạo nên.

Tu Phổ Nhược Tư cũng không biết việc hắn mượn thần lực của Tu La thần để bảo vệ Địa Tâm thế giới đã trợ giúp rất lớn cho Liệt Diễm. Nơi này chính là nhà của Liệt Diễm, Địa Tâm nham tương giống như người mẹ luôn bảo vệ và nuôi nấng tính mạng của nàng. Bất luận như thế nào, Liệt Diễm cũng không thể làm tổn thương chúng. Vì vậy, khi chiến đấu ở phía trên Địa Tâm thế giới, bản thân Liệt Diễm đã phải thu liễm lực lượng của mình lại, không dám mượn ma lực của Nham Tương Hồ quá nhiều, nàng sợ mình khống chế ma lực không tốt, sẽ dẫn tới việc cả Địa Tâm Nham Tương Hồ bị phá hủy.

Khi Sát thần mượn lực lượng của Tu La thần đem nơi này tạm thời phong ấn lại, thì mọi cố kỵ trong lòng của Liệt Diễm lập tức biến mất, tất cả lực lượng của nàng lúc này mới bộc phát ra toàn bộ. Thông qua sự liên lạc của linh hồn Cơ Động truyền vào thần thức của Liệt Diễm, nàng sao có thể không hy vọng được tiếp tục cùng Cơ Động ở chung một chỗ chứ? Vào lúc này, ý chí chiến đấu của Liệt Diễm cũng như lực lượng của nàng đã súc tích đầy đủ, nàng không hề giữ lại chút nào mà còn mượn thêm ma lực khổng lồ gần như vô cùng tận của Nham Tương Hồ để tăng phúc cho bản thân. Đúng vậy, đây mới là lực lượng chân chính của Liệt Diễm, thay vì nói Tu Phổ Nhược Tư xem thường Liệt Diễm, chẳng qua là nói hắn xem thường năng lượng Hỏa thuộc tính khổng lồ vốn có của Địa Tâm thế giới mà thôi.

Thân thể Liệt Diễm đang ở bên trong nham tương hỏa trụ lập tức bay vọt lên cao, hai tay chắp trước ngực, lòng bàn tay đối lập nhau, một đoàn kim quang chói mắt từ trước ngực của nàng phát ra. Sau khi nham tương hỏa trụ khổng lồ bay lên cao, đã bắt đầu cấp tốc xoay tròn, cơ hồ trong thời gian nháy mắt, nham tương hỏa trụ khổng lồ kia đã hóa thành một người khổng lồ, lốc xoáy bên trong nham tương lại càng thêm hỗn loạn.

Tất cả các cánh hoa của Liệt Diễm đều là Hồng Liên, mỗi một cánh hoa đều hóa thành một đạo quang mang màu vàng điểm xuyến cho nham tương bên trong lốc xoáy. Giờ khắc này hai bản thể của Liệt Diễm đã hoàn toàn dung hợp lại thành một.

Tu Phổ Nhược Tư hừ lạnh một tiếng, Sát Thần kiếm trong tay một lần nữa chém ra, một đạo bạch sắc quang nhận cứng rắn bắn thẳng tới thân hình Liệt Diễm bên trong nham tương lốc xoáy. Mặc dù bạch sắc quang nhận đã tiến vào bên trong, thế nhưng một khắc sau nó đã bị nham tương lốc xoáy đang cấp tốc xoay tròn cắn nuốt hoàn toàn.

Hai tròng mắt Liệt Diễm lóe lên những tia sáng. Thân hình nàng chợt động, dưới cái nhìn chăm chú của Cơ Động, thân thể của nàng hóa thành một đạo lưu quang màu vàng, lặng lẽ dung nhập vào bên trong vùng lốc xoáy. Sau một khắc, cả nham tương lốc xoáy bỗng tỏa ánh hào quang rực rỡ, thậm chí khắp cả Địa Tâm Hồ vào giờ khắc này cũng ngập tràn một màu vàng thuần túy.

Liệt Diễm dựa vào thần thức của bản thân và bổn mạng Hồng Liên lúc trước đã dung hợp với Địa Tâm nham tương, đem chính mình hoàn toàn hóa thân vào trong Địa Tâm Hồ. Giờ khắc này, lực lượng của nàng cùng Địa Tâm Hồ chân chính hợp thành một thể.

Kể từ khi trở thành Nhị cấp Thần cách, ở trên thế giới này Liệt Diễm vốn không có một đối thủ nào, lại càng không có địa phương nào để phát huy lực lượng của mình. Lúc này đây, dưới áp bách của Sát thần Tu Phổ Nhược Tư, lực lượng Nhị cấp Thần cách của nàng rốt cục đã hoàn toàn bộc phát, hơn nữa còn có sự tăng phúc của Địa Tâm Nham Tương Hồ, Địa Tâm thế giới vàng rực đã hoàn toàn bị Liệt Diễm nắm trong tay. Trong nháy mắt, thực lực của nàng trong quá trình dung hợp đã tăng lên nhanh chóng.

Lần đầu tiên sắc mặt của Tu Phổ Nhược Tư trở nên ngưng trọng, hắn rõ ràng có thể cảm giác được thế giới màu vàng này đã hoàn toàn tạo thành một chỉnh thể, mà lốc xoáy khổng lồ trước mắt chính là trung tâm. Sát khí cùng với thần lực của hắn bên trong thế giới màu vàng hoàn toàn bị áp chế trên phạm vi lớn. Thậm chí ngay cả lực lượng bảo vệ của Tu La phụ thể mà hắn xuất ra tựa hồ cũng đang mất dần liên lạc với hắn.

Lực lượng mênh mông phát ra từ Địa Tâm Nham Tương Hồ thậm chí còn làm hắn sinh ra cảm giác không thể nào chống lại. Mặc dù hắn biết chắc chắn Liệt Diễm không thể nào huy động được toàn bộ năng lượng từ Địa Tâm Nham Tương Hồ này. Nhưng một khi Liệt Diễm cùng Nham Tương Hồ kia hòa thành một thể, cho dù nàng chỉ có thể điều động một phần lực lượng rất nhỏ thì nguồn ma lực phía sau nàng cũng là vô cùng vô tận.

Bạch quang trong con ngươi thu liễm lại, Sát Thần kiếm trong tay Sát thần Tu Phổ Nhược Tư chỉ thẳng lên bầu trời, nơi đó chỉ có một màu xám xịt. Kinh nghiệm thần chiến phong phú của hắn liền phát huy tác dụng, Sát Thần kiếm trong tay huy động, trước tiên chém đứt mối liên hệ giữa hắn và thần lực vay mượn của Tu La thần, nơi làm tiêu hao bốn thành thần lực của bản thân hắn.

Tu Phổ Nhược Tư trong lòng cực kỳ xấu hổ và giận dữ, bởi hắn đã hiểu được những việc ngu ngốc mà mình đã làm. Liệt Diễm thân là Địa Tâm Nữ hoàng, có thể cùng Địa Tâm Hồ hòa thành một thể. Điều này nói rõ điều gì? Nói rõ là Địa Tâm Hồ hoàn toàn tán thành đối với nàng, dưới tình huống như thế, nàng làm sao có thể đi hủy diệt Địa Tâm thế giới này được? Việc Liệt Diễm để bổn mạng Hồng Liên bay lên trên rõ ràng chính là để hấp dẫn bản thân hắn, làm cho hắn phóng thích ra đại lượng ma lực để phòng ngự Địa Tâm thế giới. Thân là Thần giới Chấp Pháp Giả, lại bị một tên Thần cách ở Địa Tâm thế giới vốn không nên tồn tại lừa gạt, sự phẫn nộ trong lòng của Tu Phổ Nhược Tư đã lên đến đỉnh điểm.

Bạch quang lấp lánh, sát khí nồng đậm một lần nữa phát ra ma lực ba động kinh khủng từ trên người của Tu Phổ Nhược Tư. Sát khí trong nháy mắt cấp tốc lan tràn ra ngoài, thân thể của hắn trở nên mờ dần đi. Bạch quang chợt lóe, vị Sát thần này cứ như vậy mà đột nhiên biến mất nhưng thanh Sát Thần kiếm vẫn thần bí lơ lửng trên không trung. Bạch quang chói mắt mênh mông bộc phát ra, thế nhưng ở trong phạm vi mà kim quang của Nham Tương Hồ chế trụ, đạo bạch quang vẫn nhất định không chịu buông tha. Thanh trường kiếm dài bốn thước kia quả thật làm cho người ta có một cảm giác không thể coi thường.

Giống như Liệt Diễm lấy Địa Tâm Nham Tương Hồ dung hợp với bổn mạng Hồng Liên của mình, Sát thần Tu Phổ Nhược Tư cùng Sát Thần kiếm cũng đã hòa thành một thể. Chân chính thể hiện ra Nhân Kiếm Hợp Nhất. Không... phải nói là Thần Kiếm Hợp Nhất mới đúng.

Theo đó, ma lực của Sát thần so với lúc trước đã mãnh liệt tăng lên ít nhất gấp mười lần. Ma lực cuồn cuộn như muốn phá vỡ cả không gian, thanh trường kiếm dài bốn thước cứ thế mang theo cả trăm đạo bạch sắc quang nhận, hướng về lốc xoáy màu vàng do Liệt Diễm hóa thân chém tới.

Liệt Diễm cũng không lui lại, càng không né tránh, lốc xoáy màu vàng cứ như vậy mà trực tiếp đón nhận bạch quang nơi mũi của Sát thần kiếm. Thần lực cùng kim quang chói mắt phát ra tứ phía, toàn bộ va chạm ngay tại một khắc này. Cuộc chiến giữa hai đại Thần cách đã tiến vào giai đoạn gay cấn.

Trên vách động, Cơ Động không có cách nào thấy rõ được cục diện cuộc chiến, Liệt Diễm thậm chí đã cắt đứt mối liên hệ linh hồn với hắn. Cũng không ai biết cuộc chiến đấu này cuối cùng thắng bại sẽ như thế nào. Liệt Diễm sợ thần thức của mình bị Tu Phổ Nhược Tư công kích, lúc đó sẽ liên lụy đến linh hồn của Cơ Động.

Vàng cùng trắng, hai đạo quang mang trên mặt Địa Tâm thế giới đan xen vào nhau. Thần sắc trên mặt Cơ Động càng ngày càng trở nên ngưng trọng. So với trong tưởng tượng của hắn, Sát thần Tu Phổ Nhược Tư thực tế còn kinh khủng hơn nhiều. Lúc trước hắn đã tiêu hao khá nhiều lực lượng, Liệt Diễm dưới tình huống cùng Địa Tâm Hồ dung hợp, lúc này cũng chẳng qua là hơi chiếm thượng phong, hơn nữa còn là dựa thần lực mượn từ Địa Tâm Hồ mới chiếm được ưu thế.

Bất quá, sự ngưng trọng trên mặt Cơ Động rất nhanh liền nhạt xuống, trong mắt thậm chí còn toát ra vài phần thoải mái. Thần chiến trước mắt mặc dù kịch liệt, nhưng hắn lại có thể cảm giác được ưu thế đang đang dần dần mở rộng về phía Liệt Diễm, từ từ chuyển về thế thắng.

Không sai, thực lực của Sát thần Tu Phổ Nhược Tư mạnh hơn Liệt Diễm rất nhiều. Hắn mặc dù cường đại như vậy, nhưng mà ở trong Địa Tâm Thế Giới này, khi kim quang tràn đầy cả địa động thì Tu Phổ Nhược Tư liền gặp phải vấn đề khó khăn lớn nhất. Đó chính là việc hắn sẽ không còn chút thần lực nào, bởi thần thức của Liệt Diễm và Địa Tâm Hồ đã hòa làm một thể. Nàng mặc dù không cách nào điều động toàn bộ ma lực của Địa Tâm Hồ, nhưng có một điều nàng có thể làm được, đó chính là cắt đứt nguồn thần lực bổ sung của Tu Phổ Nhược Tư.

Lấy lực lượng của Thần, có thể hấp thu bất kỳ năng lượng nguyên tố nào để chuyển thành thần lực của mình. Nhưng mà khi tất cả nguyên tố đều cự tuyệt sự hấp thu của thần thì sẽ như thế nào? Điều mà Tu Phổ Nhược Tư gặp phải, chính là tình cảnh lúng túng như vậy.

Bàn về sự mạnh mẽ, Liệt Diễm so với hắn còn kém xa. Nhưng lúc này cái Liệt Diễm sử dụng chính là sự biến hóa của phương thức chiến đấu. Nàng tuyệt không để lực lượng ngưng tụ toàn lực của mình cùng thanh kiếm của Sát thần chính diện va chạm. Cách nàng làm chính là lợi dụng đặc tính chất lỏng của nham tương, dùng hết khả năng cùng Tu Phổ Nhược Tư tiến hành triền đấu làm tiêu hao lực lượng của hắn.

Tu Phổ Nhược Tư không chỉ một lần muốn xông ra ngoài, rời khỏi Địa Tâm thế giới, nghỉ ngơi và hồi phục lại ma lực, sau đó lại tìm đến Liệt Diễm chiến đấu tiếp. Nếu như không phải là lúc trước vì mượn lực lượng của Tu La Thần mà tiêu hao quá nhiều ma lực, hắn cũng sẽ không gặp phải tình cảnh lúng túng như thế này. Hắn thật sự không cam lòng a! Liệt Diễm chỉ bằng vào ma lực khổng lồ của Địa Tâm Hồ dùng mọi cách cuốn lấy hắn, làm tiêu hao lực lượng của hắn. Liệt Diễm đã phong tỏa cả Địa Tâm Thế giới, làm thần thức của hắn không cách nào thoát ra ngoài. Còn chính bản thân nàng lại không tiếc bất cứ giá nào cuốn lấy Tu Phổ Nhược Tư, cho dù sự tiêu hao ma lực của nàng gấp mười lần Tu Phổ Nhược Tư, nàng cũng không tiếc.

Dựa lưng vào Địa Tâm Hồ, cuốn lấy Tu Phổ Nhược Tư đang trong giai đoạn bổ sung thần lực, Liệt Diễm lúc này đã dần dần chiếm được thế thượng phong tuyệt đối. Mặc dù trận thần chiến này có chút không công bình đối với Tu Phổ Nhược Tư nhưng Liệt Diễm cũng không còn cách nào khác, trước hết phải đánh bại vị Sát thần này mới là điều trọng yếu nhất.

Trong lúc này, đột nhiên một tầng quang thải khác thường từ trên thân Sát Thần kiếm dập dờn lay động. Trong phút chốc, nham tương lốc xoáy trên không trung nhất thời ngừng lại, tạm thời đình chỉ công kích, mà từ Sát Thần kiếm kia, một bóng người trong nháy mắt bắn nhanh ra. Bạch quang chói mắt mang theo cái đuôi lửa màu trắng lạnh băng, đó chính là toàn bộ thần lực của Sát thần đã hoàn toàn tụ lại trên mũi kiếm. Trên không trung, đạo bạch sắc quang mang nhanh nhẹn tránh thoát tất cả công kích của Liệt Diễm, rồi tụ lại quấn quanh lấy bạch sắc ma lực của hắn, công kích thẳng tới thành của hang động.

Một kích này chính là toàn bộ lực lượng của Sát Thần, được ăn cả ngã về không. Sát khí kinh khủng, thần lực kinh khủng, thậm chí là thần thức bản thân của Sát Thần, toàn bộ đều ngưng tụ trên một kích này.

Không nghi ngờ chút nào, Tu Phổ Nhược Tư vừa thi triển ra kỹ năng Nhiếp Thần Quyết của hắn, tạm thời làm trì trệ mọi công kích của Liệt Diễm, nhưng điều khiến mọi người bất ngờ nhất, chính là vào một khắc trước khi thi triển Nhiếp Thần Quyết, hắn lại sử dụng kỹ năng bộc phát của mình, lẽ dĩ nhiên cũng là công kích toàn lực.

Nhiếp Thần Quyết phát ra làm linh hồn của Cơ Động run rẩy kịch liệt một lần nữa. Trước mắt hắn là một mảng trống rỗng, nhưng hắn lại có thể cảm giác được rõ ràng, hướng công kích của Sát Thần kiếm rõ ràng là vị trí của mình.

Hiệu quả của Nhiếp Thần Quyết biến mất, bảy chữ Sát liên tiếp quanh quẩn bên trong Địa Tâm thế giới. Từng chữ Sát xuất hiện, làm ma lực trên thân thanh Sát Thần kiếm bạo tăng lên vài phần. Mũi kiếm thậm chí còn bùng lên quang mang màu đỏ chói mắt. Sát thần Tu Phổ Nhược Tư vì một kiếm công kích này mà thiêu đốt thần trí của mình.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3