Bách Luyện Thành Tiên - Chương 268
Chương 268: Già La Cổ Ma
"Ngô sư huynh sao lại thế này. Yêu tộc sao đột nhiên triệt thoái, đại trưởng lão lại cùng đi với Tuyết Hồ vương? Đã xảy ra chuyện gì?" Người vừa lên tiếng chính là nữ tu Nguyên Anh vận cung trang, nhưng hiển nhiên thời khắc này thương thế không nhẹ, trên mặt tràn đầy nghi hoặc.
"Ta cũng không rõ, sư huynh chỉ truyền âm phân phó bảo chúng ta cẩn thận đề phòng Yêu tộc. Theo ta phỏng đoán sự tình hết sức trọng đại." Lão giả râu bạc trắng lắc lắc đầu, tất cả các sự tình phát sinh đều quá kỳ quái.
"Hừ, canh phòng nghiêm ngặt Yêu tộc, hay là đã quên huyết hải thâm cừu?" Cung trang nữ tử có chút không cam lòng mở miệng.
Những Nguyên Anh lão quái còn lại cũng mặt lộ vẻ nghi hoặc, đám Yêu tộc băng nguyên ngang ngược đánh tới tận cửa, đem tinh anh đệ tử bổn phái diệt sát hơn phân nửa, tự nhiên trong lòng đám tu sĩ đang hận thù vô cùng.
Lão giả thở dài, so với sư đệ sư muội khác thì đương nhiên lão luyện hơn. Tuy trong lòng giận dữ nhưng Tu Tiên giới cường giả vi tôn, cũng không đủ thực lực muốn báo cừu thuần túy chỉ là nói suông mà thôi.
Có thể ngừng chiến đối với bổn phái là kết cục tốt nhất, hiện giờ Huyền Phượng môn cần phải nghỉ ngơi khôi phục nguyên khí. Nói không chừng còn có thể bị môn phái khác hợp lực tiêu diệt. "Truyền lệnh xuống, để các đệ tử canh phòng nghiêm ngặt Yêu tộc, nhất thiết không thể khơi lại chiến hỏa." Vẻ mặt Lão giả râu bạc trắng ngưng trọng phân phó.
"Sư huynh..."
"Còn không mau tiếp pháp dụ?"
"Dạ!"
Trên mặt lão giả lộ ra vẻ nghiêm khắc khiến cung trang nữ tử cùng các Nguyên Anh kỳ lão quái khác đành truyền lệnh xuống.
Kỳ thật không chỉ là tu tiên giả mà bên Yêu tộc bên cũng cảm thấy hồ đồ. Vốn là bọn họ đang hoàn toàn vây khốn đối thủ, không cần phí nhiều công phu nữa là sẽ diệt trừ toàn bộ Huyền Phượng môn.
Không hiểu Đại vương đang suy nghĩ gì?
"Thiếu chủ, có câu diệt cỏ không diệt tận gốc, gió xuân thổi lại hồi sinh, chúng ta cùng Huyền Phượng môn kết huyết hải thâm cừu, không thể dừng tay với địch như vậy."
"Đúng vậy, đám nhân tộc vô cùng giảo hoạt, không giết hết bọn chúng thì sao có thể biết nơi tiểu công chúa rơi hạ lạc!"
"Mà tư vị Nguyên Anh của tu sĩ cũng không tồi, đã tới bước này Liêu mỗ cũng không muốn buông tha" Một Hóa Hình kỳ Yêu tộc khác lè cái lưỡi xanh lè liếm liếm môi hung tợn mở miệng.
Tuyết Hồ thiếu chủ nhíu mày lạnh lùng nghe các lão quái kêu gào, hắn cũng không hiểu nhưng rất tin tưởng phụ thân, người làm vậy khẳng định là có lý do.
"Các ngươi không cần hỏi lại, không có mệnh lệnh phụ vương không kẻ nào được manh động"
"Thiếu chủ..."
"Không cần nói nữa!" Thiếu niên khoát tay chặn lại trên mặt tràn đầy vẻ quyết tuyệt.
Các lão quái vật vẻ mặt phẫn nộ nhưng rốt cục vẫn lui xuống.
***
Lại nói bên kia bạch quang chợt lóe, quái vật đầu hổ cùng đại hán mặt đen bị tuyền tống đến một gian phòng. Hai lão quái vật cũng là cực kỳ cẩn thận, khi truyền tống thì đều đem pháp bảo tế ra.
Nhưng không có gì bất ổn, bốn phía im lặng dị thường, hai lão quái vật trong lòng buông lỏng, lúc này mới thả ra thần thức cẩn thận dò xét.
Gian phòng này rộng vài trượng không có vật gì, Truyền Tống Trận dưới chân cũng bị bụi phủ kín.
Trên mặt nhị yêu lộ ra vẻ ngoài ý muốn, hơi do dự lúc sau liền đẩy cửa đi ra ngoài.
"Đây là..."
Thấy cảnh sắc bên ngoài nhị yêu đều không dấu được ánh mắt kinh nghi.
Bên ngoài là điện phủ rộng lớn dị thường, liếc mắt nhìn mờ mịt khôn cùng không biết rộng tới mấy ngàn vạn trượng.
Cũng chỉ có đại thần thông thời kỳ thượng cổ mới có thể tạo ra kiến trúc vĩ đại như thế, tuy là Hóa Hình kỳ Yêu tộc mà không khỏi cảm thấy rúng động.
Ngoài vẻ rộng lớn thì đại điện trước mắt gây cho người ta cảm giác đã từng bị tàn phá.
Trên mặt đất là một loại thạch đầu cứng rắn phi thường nhưng lại có những hố to đường kính tới cả trượng sâu không thấy đáy thập phần quỷ dị.
"Hắc huynh, thật là nơi này ư?" Quái vật đầu hổ quay đầu nhìn quanh, có chút kinh nghi mở miệng.
"Chính xác, theo thủ thư Bạch Hạc thượng nhân thì Già La Cổ Ma hẳn là bị phong ấn ở chỗ này, ngươi không cảm thấy yêu khí nồng nặc đến cực đại sao. Năm đó cũng chính là dựa vào yêu nhãn xá lợi mới có thể bày trận pháp đem cả nơi này thiết hạ cấm chế." Đại hán mặt đen thì thào mở miệng.
"Vậy nếu chúng ta lấy đi bảo vật, có thể làm cho cổ ma kia thoát khỏi phong ấn hồi sinh hay không?" Quái vật đầu hổ có chút lo lắng.
"Hừ sợ cái gì, Già La Cổ Ma năm đó quả thật thần thông quỉ dị. Ly Hợp kỳ tu sĩ không ai địch nổi nhưng đó là chuyện một trăm vạn năm trước. Bị phong ấn trong Tiêu Ma Thực Tâm Hủ Hồn Trận, nguyên thần hồn lực của hắn hẳn đã tiêu hết. Xem ra chỉ còn lại một khối thi thể. Chúng ta có cái gì phải sợ?" Quái vật đầu hổ nghe xong lời này gật đầu, tâm tư có chút buông lỏng.
Đồng thời lúc này tham niệm nổi lên trong lòngnhị yêu, nghe nói vì để trấn ma, các vị Ly Hợp kỳ tiền bối từng để lại các bảo vật trân quý.
Nhị yêu bắt đầu nhìn ra phía xa rồi thân hình chuyển động, hóa thành hai đạo kinh hồng màu sắc khác nhau bắn nhanh về phía đông nam đại điện.
***
"Đây là cái gì?"
Lúc này ở trong một gian phòng, Lâm Hiên làm theo Viện Kha từ trên mặt đất lấy lên một viên đá màu đen đưa ngang mắt soi xét, trên mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Vật này có hình dáng như khối tinh thạch nhưng tính chất lại hoàn toàn khác, bên trong chứa một lượng ma khí nồng đậm.
Kiến thức Lâm Hiên quảng đại nhưng cũng chưa bao giờ thấy loại này ở cổ tịch.
"Vật này chính là ma thạch." Viện Kha nói.
"Ma thạch?" Lâm Hiên nhíu mày "Đó là loại vật gì?"
"Đạo hữu là tu sĩ Nguyên Anh, chuyện về các giới diện đã từng nghe qua chưa?" Viên Kha đột nhiên mở miệng hỏi lại.
"Ta đã nghe qua một chút, kể rằng Nhân giới chúng ta là một giới diện cấp thấp, chưa cần nói đến Linh giới hay Tiên giới mà Âm Ti giới cũng mạnh mẽ hơn so với Nhân giới."
Lâm Hiên nói đến đây trong đầu không khỏi hiện ra hình ảnh U châu. Đám âm hồn quỷ vật thông khe không gian từ Âm ti giới đến, đã đem toàn bộ Tu Tiên giới U Châu đảo lộn đến long trời lở đất.
Không biết hiện tại nơi đó tình hình ra sao?
Thực ra hắn vốn có tình cảm đối với Linh Dược Sơn. Còn hai vị đại mỹ nữ Tần Nghiên cùng Âu Dương Cầm Tâm, không biết hai nàng đã ngưng kết Nguyên Anh hay chưa?
Mà sâu đậm nhất vẫn là hình dáng xinh đẹp của một thiếu nữ khác truyền tới. Tuy nàng không thuộc Nhân tộc mà là tuyệt đại giai nhân Khổng Tước Hóa Hình kỳ.
Dư vị của nụ hôn mê đắm kia dường như còn vương đâu đây khiến Lâm Hiên không khỏi ngây người ra.
"Lâm đạo hữu ngươi làm sao vậy?" Trên mặt Viện Kha lộ vẻ kinh ngạc.
"Không có gì." Lâm Hiên lắc đầu tâm niệm vừa chuyển sắc mặt đã khôi phục. Viện Kha tuy rằng cảm thấy có chút cổ quái nhưng cũng không tiện nhiều lời. Nàng thu hồi ánh mắt một lần nữa đem viên Ma thạch trong tay ngắm nghía.
"Lời đạo hữu cũng đúng nhưng chẳng qua quên một giới diện nữa"
"Còn những giới diện khác?" Lâm Hiên nhíu mày chậm rãi mở miệng.
"Chính xác, nếu không đạo hữu cho rằng thượng cổ yêu ma này là từ đâu tới?"
"Công chúa nói như vậy, chẳng lẽ là bọn họ không phải là sinh linh Nhân giới?" Lâm Hiên đảo mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Đương nhiên không phải, ngoài những giới ngươi vừa đề cập, còn có Yêu Ma Giới song song với Linh giới."
"Yêu Ma Giới! Công chúa có thể nói rõ hơn" Lâm Hiên thật sự là lần đầu nghe đến, điển tịch cũng không thấy đề cập tới.
"Cụ thể như thế nào ta cũng không rõ, chẳng qua điển tịch bổn tộc có ghi lại một chút. Yêu Ma Giới có từ thái cổ, bên trong đều là quái vật hình dạng cổ quái, thần thông cường hãn, tu vị không hề kém so với đại tu sĩ Linh giới"
"Sao?" Lâm Hiên trong lòng rúng động. Suy nghĩ một chút vẻ mặt của hắn có chút cổ quái mở miệng: "Theo như lời công chúa, Yêu Ma Giới ngang bằng với Linh giới, như vậy tu sĩ Nhân Giới chúng ta đạt tới Ly Hợp kỳ, về sau hẳn là cũng có thể phi thăng đến Yêu Ma Giới đúng không?"
"Chính xác" Viện Kha gật đầu: "Hơn nữa khi phi thăng Yêu Ma Giới thì có phần dễ hơn."
"Dễ hơn?"
"Đạo hữu chắc cũng rõ. Tu sĩ Ly Hợp kỳ muốn phi thăng lên Linh giới nhất định phải vượt qua Tam Cửu Tiểu Thiên kiếp, còn phi thăng Yêu Ma Giới thì không cần độ kiếp. Dù là yêu tộc chúng ta hay là tu tiên giả, Chỉ cần tiến giai Ly Hợp kỳ là có thể thi triển thần thông phá toái hư không trực tiếp tiến vào thông đạo Ma giới."
"Ồ, dễ như vậy sao, chắc phải có hạn chế gì đó chứ, nói tí dụ như phải là tu ma giả chẳng hạn?" Lâm Hiên gãi đầu có chút ngoài ý nói.
"Không, điều này không có bất cứ quan hệ nào đến công pháp. Dù là Chính Ma Nho Phật hay là Yêu Tộc muốn phi thăng Ma giới đều tùy ý."
"Lời công chúa chỉ sợ có điều không ổn, nếu là như thế thì đâu còn có tu sĩ Ly Hợp kỳ ở lại Nhân giới này?"
Tu tiên chỉ vì trường sinh, để đạt được mục đích này tu tiên giả có thể nói dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Nếu là như thế, khi thọ nguyên sắp hết, lão quái vật Ly Hợp kỳ nếu không độ qua Thiên kiếp thì có thể dễ dàng phi thăng đến Yêu Ma giới, dù là trở thành yêu ma cũng được.
"Đạo hữu gấp cái gì, ta còn chưa nói hết."
"Hà, là Lâm mỗ có chút nóng vội, xin tiên tử chỉ giáo cho."
"Phi thăng đến Yêu Ma Giới tuy không cần trải qua thiên kiếp nhưng cũng có một khảo nghiệm cực kỳ gian nan, sau khi tiến nhập Ma giới cần trải qua một lần ma khí quán thể."
"Ma khí quán thể?"
"Chính xác là quá trình thay đổi thể chất vô cùng khắc nghiệt, chỉ có sống sót mới có thể trở thành yêu ma, nhưng tám chín phần Ly Hợp kỳ tu sĩ thường đều nổ tan xác mà chết, cho nên nguy hiểm cũng không kém so với độ kiếp " Vẻ mặt Viện Kha ngưng trọng giải thích.
"Thì ra là thế. "Lâm Hiên gật đầu, tu tiên là việc nghịch thiên, tự nhiên không có đường tắt.
"Ma khí quán thể thành công rồi sẽ như thế nào, sẽ biến thành những yêu ma hình thù kỳ quái sao?"
"Đây cũng không phải, hình thái yêu ma có muôn hình vạn trạng trong đó cũng có những hình dạng không khác biệt so với nhân loại."
"Thế con ma thạch này..." Lâm Hiên khẽ vuốt vật trong tay có chút nghi hoặc liền mở miệng.
"Đây hẳn là vật của Yêu Ma Giới, có phần giống với tinh thạch Nhân Giới."
"Tinh thạch. Không thể nào! ma khí bên trong vật này lại nồng đậm như thế." Lâm Hiên không thể tin mở miệng.
"Dĩ nhiên không phải tinh thạch bình thường, vậy ấy chính là mang từ thượng giới tới có thể sánh với cực phẩm tinh thạch trong truyền thuyết.
"Cái gì, cực phẩm tinh thạch?" Với sự trầm ổn của Lâm Hiên cũng không khỏi thất kinh.
nhìn vật trong tay hắn cúi đầu trầm ngâm.
"Đạo hữu cảm thấy hứng thú đối với vật này sao?" Viện Kha tay phẩy nhẹ khối ma thạch bị một tầng yêu lực bao vây từ từ bay tới.
"Cho ta?" trên mặt Lâm Hiên lộ ra vẻ kinh ngạc.
"Vật này tuy trân quý nhưng cũng không có bao nhiêu tác dụng với Yêu Tộc, đạo hữu từng đã cứu Hương nhi. Ma thạch này xem như vật tạ lễ nho nhỏ của ta."
Nàng thật biết mượn hoa hiến Phật. Trong mắt Lâm Hiên hiện lên một tia sáng kỳ lạ. Trong lòng vui sướng vạn phần nhận lấy bảo vật, bàn tay mở ra lập tức có hai khối ma thạch.
Theo sau hai người lại tìm kiếm một hồi nhưng không phát hiện gì khác lạ liền đi ra khỏi phòng.
Lại nói Nhị Yêu lúc này đã đi tới trước một Tế Đàn.
Nói là Tế Đàn cũng không chuẩn lắm vì nhìn qua lại có điểm giống trận pháp huyền ảo cổ xưa dị thường rộng lớn chừng ngàn trượng.
Bốn góc của trận đều có một tòa bạch tháp cao lớn được xây từ cự thạch, trên đỉnh tháp còn có một con cự thú nằm phục.
Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ dữ tợn dị thường, đầu hướng nhìn về trung tâm trận.
"Trận này chính là Huyền Thiên Tứ Linh trận?" Quái vật đầu hổ thì thào vài câu.
"Chính xác, chỉ có trận pháp huyền diệu này mới có thể phong ấn Già La Cổ Ma, sau lại dùng phương pháp hủ tâm thực hồn dần dần tiêu hao nguyên thần của hắn." Đại hán mặt đen đánh giá vài lần đột nhiên sắc mặt đại biến kinh hô lên:
"Không ổn."
"Hắc huynh, làm sao vậy?" Quái vật đầu hổ ngẩn ngơ có chút kỳ quái.
"Trận này đã bị phá."
"Bị phá?"
"Chính xác?" Đại hán mặt đen thả ra thần thức khẩn trương đánh giá bốn phía tựa như sợ hãi Già La Cổ Ma tái sinh. Hắn nghi ngờ cũng đúng. Bộ tượng tứ thú trên đỉnh bạch tháp ở mặt ngoài dữ tợn dị thường nhưng trong mắt lại ảm đạm vô quang.
"Hắc huynh không cần kinh hoảng. Cho dù trận này mất đi hiệu lực thì đã sao. Già La Cổ Ma có mạnh mẽ thế nào thì cũng là quái vật trăm vạn năm trước. Hiện giờ đã sớm bị tra mây khói" Quái vật đầu hổ dường như không để tâm nói.
"Lời đạo hữu cũng có lý, chúng ta mau tìm kiếm Yêu Nhãn Xá Lợi."
Nhị yêu liền độn quang tiến nhập bên trong trận, trước mặt là yêu vụ thật mạnh bỗng nhiên có một đạo hắc ảnh hiện ra trong tầm mắt bọn họ.
Đại hán mặt đen giật thót, tay áo phất lên một cỗ cuồng phong bay vút ra nhất thời đem yêu vụ xua tan.
"... Đây là gì. Chẳng lẽ là Già La Cổ Ma trong truyền thuyết sao?" Nhìn rõ cảnh trước mắt sắc mặt quái vật đầu hổ đại biến mở miệng.
Sau khi sương mù tán đi lộ ra một khối thi thể hoàn chỉnh bất động trong tầm mắt. Lúc này vẻ mặt hai gã đều trở lên cổ quái.
"Hắc huynh không lầm chứ, tên gia hỏa đã bị phong ấn này thành tượng này là Già La Cổ Ma trong truyền thuyết sao?" Quái vật đầu hổ gãi đầu vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc.
"Có lẽ không sai, nhiều năm trôi đi mà ma khí vẫn còn nồng đậm quanh tượng, mà trừ Già La Cổ Ma thì đâu còn quái vật gì bị phong ấn bên trong pháp trận nữa chứ". Đại hán mặt đen thì thào mở miệng nhưng trong lòng cũng có chút hoang mang.
Trong thủ thư của Bạch Hạc thượng nhân cũng có nói qua trận hạo kiếp hơn trăm vạn năm trước. Yêu ma tấn công Yêu Linh Đảo, sinh linh đồ thán vô cùng khiến Yêu Tộc cùng Nhân tộc phải liên thủ.
Nghe nói tại trận huyết chiến cuối cùng, ngũ đại yêu tu cùng bốn vị Ly Hợp kỳ Yêu Tộc liên thủ quyết chiến Già La Cổ Ma, mặc dù chiếm thượng phong nhưng không thể diệt trừ hắn. Cuối cùng chỉ có thể phong ấn quái vật này.
Từ đó có thể thấy được thực lực của hắn kinh người cỡ nào. Trong suy nghĩ của nhị yêu đã sớm hình tượng ra Già La Cổ Ma phải là thân cao hơn mười trượng, mồm đầy răng lởm chởm ba đầu sáu tay, toàn thân lân giáp cứng rắn bao quanh bộ dạng cực kỳ đáng sợ.
Lại thấy yêu ma trước mắt chỉ là một hòa thượng thân người trung bình, đầu trọc chân trần vận tăng y màu đen, tay cầm tràng hạt bộ dáng như đáng bái Phật.
Cái tượng này mà là Cổ Ma mang đến một trận đại hạo kiếp cho Yêu Linh đảo sao? Có lầm hay không?
Nhị yêu trợn tròn mắt nhưng ma khí tràn ngập xung quanh khiến người kinh hãi, người này đúng là yêu ma.
Nuốt một ngụm nước miếng khiếp sợ, nhị yêu cũng dần dần tỉnh táo lại. Không quản Già La Cổ Ma bộ dạng như thế nào, bọn hắn tới chỗ này mục đích là để tầm bảo.
Theo như trong thủ thư Yêu Nhãn Xá Lợi phải ở trung tâm trận pháp.
Nhị yêu vội thả ra thần thức tìm tòi đáng tiếc không phát hiện gì. Một lúc sau ánh mắt đại hán mặt đen dừng ở dưới thân Già La Cổ Ma.
"Hắc huynh, ngươi phát hiện ra cái gì?" Quái vật đầu hổ ngẩn ngơ vội vã nhìn theo ánh mắt của gã mặt đen.
Chỉ thấy dưới chân tăng nhân bất động có một đài liên hoa màu đen là bảo vật của Phật môn. Liên đài này mặt ngoài có hắc quang lưu chuyển có vẻ bất phàm.
Yêu Nhãn Xá Lợi dù không tìm được thì liên đài này cũng là ma bảo cực kỳ trân quý. Đại hán mặt đen nuốt một ngụm nước miếng vẻ mặt trở nên tham lam.
Quái vật đầu hổ nhíu mày, tự nhiên không cam lòng tụt lại sau. Già La Cổ Ma có thể tạo nên đại huyết vũ tinh phong như vậy, ngoài tu vị xuất chúng khẳng định không thiếu kỳ bảo.
Rất nhanh hai gã liền đi tới trước mặt tăng nhân bộ dáng vô thần.
"Gia hỏa này mặt mũi ôn hòa. Thật đúng là nhìn người không thể nhìn bề ngoài, nước biển không thể đo bằng đấu. Liên đài kia rốt cục là loại ma bảo gì?"
"Ta cũng không biết, trong tay hắn còn có chuỗi tràng hạt phát ra ma khí nồng đậm. Chắc cũng là một kiện bảo vật, chi bằng mỗi người chúng ta thu một kiện, đạo hữu thấy thế nào?" Đại hán mặt đen mở miệng.
"Được!" Ý niệm trong đầu quái vật đầu hổ nhanh xoay chuyển gật đầu đáp ứng: "Song ta phải lấy hắc liên."
"Ngươi lấy hắc liên đài?"
"Đúng vậy."
"Được!" Đại hán mặt đen hơi do dự rốt cục vẫn gật đầu đồng ý.
Tiếp theo nhị yêu đều bấm tay niệm pháp chú. Chỉ thấy đại hán mặt đen lẩm nhẩm miệng, một đạo ô quang bay ra khỏi ống tay áo hướng về phía tràng hạt. Quái vật đầu hổ nhíu mày, cũng thi triển thần thông cách không thu vật.
Không ngờ yêu khí cuộn lên nhưng lại không tác dụng, hai kiện bảo vật không chút di động.
Nhất thời thị yêu ngẩn ngơ vẻ mặt đều có chút khó coi, lại thi triển nhiều loại bí thuật nhưng vẫn không hiệu quả.
"Hắc huynh, có chuyện gì vậy?"
"Ngươi hỏi ta ta biết đi hỏi ai đây, đối phương chính là Ly Hợp kỳ yêu ma, bảo vật hẳn là có vài phần quỷ dị" Đại hán mặt đen nói xong bèn tiến lại gần nhìn kỹ.
"Hình như cần đem vài giọt tinh huyết nhập vào trong, ta từng xem qua ở một bản trên điển tịch có nói không ít ma khí yêu cầu lấy máu nhận chủ."
"Ồ?" Đại hán mặt đen dừng bước trên mặt lộ vẻ suy tư, quái vật đầu hổ thì không nghĩ nhiều như vậy đã mở miệng phun ra một đạo ô quang, khẽ quấn lấy cổ tay cắt một vết, huyết tanh trào ra rơi xuống phía trên đài sen, hắc quang chợt hiện đem mấy giọt tinh huyết hút vào bên trong.
Một cỗ ma khí vô cùng nồng nặc xông ra.
Khửa khửa...
Tiếng cười rất nhỏ truyền ra, mi mắt của tăng nhân đang bất động dường như giật giật sau đó lại trở về bất động.
Chẳng lẽ là hoa mắt? Trong lòng quái vật đầu hổ có chút bất an, nhưng khi ánh mắt nhìn xuống hắc liên đài rất nhanh liền bị lòng tham thay thế.
Hai tay vừa bấm quyết trong miệng lẩm nhẩm vài câu, liên đài quả nhiên lắc lư khiến hắn vui mừng quá đỗi hưng phấn tiến đến gần hai bước.
Xem ra có thể thành công thu bảo vật, đột nhiên dị biến nổi lên!
Một đạo tàn ảnh màu đen giống như độc xà rình rập, vô thanh vô tức mãnh liệt bổ xuống quái vật đầu hổ.
Tốc độ tàn ảnh quá nhanh căn bản không kịp phân biệt, quái vật đầu hổ kinh hãi không kịp tránh, hét to một tiếng đem yêu khí hộ thuẫn tế lên.
Roạt một tiếng vang nhỏ truyền vào tai, hộ thuẫn kia chỉ như giấy bóng dễ dàng bị xé rách, trên mặt quái vật đầu hổ lộ vẻ đau đớn lồng ngực đã bị xuyên qua. Đâm vào thân thể của hắn chính là một vật như một chiếc roi màu đen từ sau lưng bức tượng tăng nhân vươn dài ra, chính là một cái cái đuôi to chừng bằng cánh tay ghê tởm đáng sợ.
Nhưng dù sao quái vật đầu hổ cũng là Hóa Hình kỳ Yêu Tộc, vết thương như vậy không đủ để lấy mạng hắn, trên mặt yêu khí chợt lóe lại thi triển bí thuật khác muốn chạy trốn.
Có điều đã không kịp! Từ trên cái đuôi phún ra vô số sợi tơ màu đen cứng nhọn như lông trâu đâm vào thân thể quái vật đầu hổ.
Rốp rốp thanh âm ghê răng truyền đến, thân thể quái vật đầu hổ nhanh chóng khô quắt đi, máu thịt của hắn lại bị pho tượng tăng nhân hấp thụ.
Không chỉ là huyết nhục yêu khí mà xương cốt trong nháy mắt đều không còn, quái vật đầu hổ đã bị đối phương thôn phệ toàn bộ cả thân thể và hồn phách, không có một chút lưu lại.
"Đây là ma công gì?"
Đại hán mặt đen tận mắt nhìn thấy màn quỷ dị đáng tởm này. Tự nhiên sợ tới mức kinh hồn táng đảm, không chút nghĩ ngợi bèn vươn tay ra phía sau ót dùng sức vỗ. Mấy quầng sáng trắng mờ theo trong miệng của hắn bay ra, nhanh chóng cuồng tăng biến thành mấy thanh cốt đao màu xám chừng hơn một trượng bổ tới trước mặt yêu ma.
Lúc này tăng nhân đã mở mắt, cũng không thấy có động tác gì mà quanh thân đã có một tầng bảo hộ màu đỏ xuất hiện.
Nhìn thấy vậy đại hán mặt đen lại cuống cuồng la hoảng: "Hả, đây là bí thuật đơn truyền của Huyền Phượng môn, chẳng lẽ ngươi không phải là Già La Cổ Ma?"
"Hừ!" Khóe miệng tăng nhân lộ một tia trào phúng nâng tay trái lên, ma khí nồng đậm tuôn ra bên trong còn có ô quang chớp động. Trước mắt là từng đạo hắc sắc phù văn lưu chuyển không ngừng quanh thân hắn, nhìn qua vô cùng thần bí.
Đại hán mặt đen mặt mày tái mét kinh ngạc tột cùng. Gia hỏa này rốt cục là quái vật gì, nếu là yêu ma thì tại sao lại biết độc môn bí thuật Huyền Phượng môn, nhưng nếu không phải yêu ma tại sao lại bị phong ấn tại đây?
Huyền Thiên Tứ Linh Trận bị hủy là có quan hệ gì với người này?
Có điều hắn không thể địch lại. Trong lòng đại hán mặt đen bắt đầu muốn rút lui. Trong mắt lóe ra tinh quang, hắn tế lên một kiện bảo vật khác, đó là vài viên đạn châu to cỡ long nhãn xoay tròn, biến thành vài con Phong Long giương nanh múa vuốt đánh về phía yêu ma quỷ dị.
Đồng thời thân hình hắn hóa thành một đạo độn quang định bắn nhanh về phía sau nhưng miếng cười quái dị lại truyền đến tai.
"Muốn chạy sao, thật quá ngây thơ. Bổn tôn bị nhốt trong thân thể của Cổ Ma mười vạn năm, vất vả lắm mới chờ được tế phẩm dê béo tới đây. Sao lại tha cho ngươi chạy trốn. Hãy ngoan ngoãn ở lại để bổn tôn tẩm bổ!" Thanh âm khàn khàn khó nghe như kim thiết vang lên khiến đại hán mặt đen càng thêm kinh hãi.
Mười vạn năm trước?
Theo thủ thư mà Bạch Hạc thượng nhân viết trận hạo kiếp kia không phải chuyện trăm vạn năm trước sao, người này không phải Già La Cổ Ma?
Đáng tiếc hắn không có thời gian mà tìm hiểu, ma vụ hắc khí bắt đầu vũ động rồi có vài đạo trảo ảnh bay vút ra.
Trảo ảnh chợt lóe rồi biến mất tại chỗ sau đó quỷ dị hiện ra trước mặt đại hán mặt đen. Vẻ mắt cuồng biến hắn không chút nghĩ ngợi vỗ trên túi trữ vật đem một tấm thiết thuẫn màu đen tế ra.
Thuẫn này hình dạng kỳ lạ nhìn bề ngoài trông có vẻ giống mai rùa. Dưới sự khu động của pháp quyết. Cốt đao cùng Phong Long gào thét hung hăng bổ nhào về đối thủ.
Chỉ là hắc y tăng nhân không xem vào đâu, từ trên người phát ra thêm ma khí truyền vào bên trong vòng bảo hộ màu đỏ. Thanh âm trong trẻo truyền vào tai vòng bảo hộ biến thành màu tím đen.
Choang! Cốt đao chém ở phía trên, vòng bảo hộ không hấn gì mà ngược lại ma quang chợt lóe ma khí bắt đầu lan lên cốt đao.
Ma khí hủ cốt!
Đại hán mặt đen hết hồn, tuy rằng hắn không được chứng kiến trận đại chiến trăm vạn năm trước uy danh thần thông ma đạo cũng đã nghe qua.
Nghe nói yêu ma cấp cao có thể lợi dụng ma khí quán chú dễ dàng đem pháp bảo của tu sĩ phá hủy. Mất đi pháp bảo thì dù là Nguyên Anh lão quái thần thông cũng đại giảm, mặc người chém giết chứ đừng nói là tu sĩ cấp thấp.
Lúc này vừa tiếp xúc ma khí cốt đao liền phát ra tiếng gào thét, mặt ngoài xuất hiện vô số vết rạn theo sau bắt đầu đứt gãy thành từng khúc.
Phong Long cũng không khá hơn bao nhiêu, khi cùng ma khí tiếp xúc tự nhiên tan thành mây khói.
Thần thông của Cổ Ma quả nhiên danh bất hư truyền, đại hán mặt đen bị dọa đến hồn bay phách lạc, đem yêu lực toàn thân rót vào bên trong hộ thuẫn.
Lúc này trảo ảnh đánh mạnh lên mặt trên của thuẫn. Một thanh âm ghê răng truyền đến, nhưng may là hộ thuẫn cũng chưa bị phá vỡ.
Đại hán mặt đen nhẹ nhàng thở ra, thuẫn này là do hắn diệt sát một con cực phẩm quy yêu cấp ba, dùng mai cùng nhiều loại thiên tài địa bảo tỉ mỉ rèn luyện thành, lực phòng ngự quả nhiên bất phàm.
Tuy đã tránh được một kiếp nhưng đại hán mặt đen cũng biết không thể đối địch lại gã yêu ma này, thân hình chợt lóe hắn tiếp tục hóa thành một đạo kinh hồng trốn ra phía ngoài.
Khóe miệng gã tăng nhân được coi Già La Cổ Ma lộ ra một tia cười nhạt, hai tay khép lại trong miệng niệm chú ngữ cổ quái. Ma khí bắt đầu ngưng tụ thành vô số băng tinh lớn nhỏ hiện trong không khí.
"Đi!" Yêu ma quát to, băng tinh rung lên bần bật giống như ngàn vạn mũi tên hướng về phía trước gào thét bắn tới.
Số lượng cực nhiều đem phạm vi hơn mười trượng bao phủ khiến đại hán mặt đen sợ hãi, đem thân thể co rụt lại trốn ở phía sau quy thuẫn.
Thanh âm rào rào truyền vào tai không dứt khiến đại hán mặt đen trắng nhợt, tấm thiết thuẫn cũng bắt đầu nứt ra.
Nếu tiếp tục ở chỗ này chỉ có thể ngồi chờ chết thôi. Đào tẩu tuy rằng nguy hiểm nhưng còn có cơ hội sống sót!
Chỉ một thoáng hắn ngẩng đầu rít to một tiếng, thân hình tăng vọt rồi đột nhiên cả người cao lên tới ba thước khiến trang phục rách toạc ra, da thịt cứng rắn như sắt gân xanh nổi lên, từ trong miệng mọc ra răng nanh. Thân hình còn phủ thêm một lớp lông cứng dựng thẳng đứng.
Trông chớp mắt hắn đã biến thành một con lợn rừng to lớn.
Sau đó Trư yêu liền mở to mồm phun ra một đạo tinh huyết, đồng thời duỗi tay bắn ra một tấm phù, chỉ thấy hồng ảnh chợt lóe, tinh huyết biến ảo ra hai cái cánh sau lưng độn cũng nhanh hơn vài phần.
Trong mắt Già La Cổ Ma hiện tia dị sắc, thân thể không chút động đậy mà tay giơ lên, năm ngón tay co thành trảo phất vào hư không.
Đại điện này tuy rộng lớn nhưng bí thuật của Trư yêu không tầm thường, mắt thấy đã bay tới cửa điện trong lòng hắn không khỏi mừng rỡ. Chỉ cần thoát khỏi đây mạng nhỏ coi như được cứu.
Nhưng mà đúng lúc này, tại một cái hố dưới mặt đất phía trước hắn ba thước bỗng bắn nhanh ra vài đạo hắc ảnh. Khoảng cách gần như thế muốn tránh đã không kịp.
Chỉ thấy hắc ảnh kia đâm vào thân thể hắn, cơ thể Trư yêu trở lên cứng đờ khiến bí thuật của hắn mất tác dụng, tiếp theo uỳnh một tiếng nổ. Không ngờ thân thể Trư yêu lại biến thành một cánh tay.
"Ồ, thế thân độ kiếp! Không ngờ trong Yêu Tộc cũng có kẻ học được thần thông này của ma đạo, song ngươi cho là đã đào thoát khỏi tay của bổn tôn sao?" Hắc y tăng nhân phát ra tiếng cười hắc hắc quái dị, ma khí lại cuồn cuộn nổi lên khắp thân, trên đỉnh đầu trọc lóc của hắn bỗng mọc ra vô số sợi tóc dài.
Không phải tóc mà là những xúc tua nhỏ bằng nửa ngón tay nhìn qua lại dữ tợn đáng sợ, tại đầu của xúc tua còn có miệng nhỏ, tua tủa bên trong là răng nanh sắc nhọn.
Công pháp tu ma giả tuy rằng quỷ dị tà ác nhưng so với chân thể yêu ma trước mắt còn kém rất xa.
Trư Yêu thoát được một kiếp, còn chưa hoàn hồn thì đã nhìn thấy hàng vạn hàng ngàn độc xà cùng từ bốn phương tám hướng cuốn về phía hắn. Mật độ vô cùng dày đặc, trừ phi có thuấn di thuật nếu không căn bản là không có đường sống.
Hoảng sợ tới mức hồn kinh phách lạc, Trư yêu bèn nhanh chóng vỗ vào bên hông, liên tiếp bảy tám pháp bảo bị hắn tế ra hóa thành các đạo sáng đủ màu sắc che chắn trước người.