Bách Luyện Thành Tiên - Chương 568

Chương 568: Lão ma bưu hãn

Thật khó mới chiếm được thế thượng phong, Lâm Hiên đương nhiên sẽ không dừng tay. Tay phải khẽ lật, linh quang lóe lên cùng thanh âm của Phật Môn, cây thiền trượng đỏ rực đã nằm trong tay.

Thông linh Phật bảo!

Sau khi luyện hóa dung hợp Kim Cương Xá Lợi Tử, Lâm Hiên có thể thi triển bí thuật Phật Môn, uy lực của thông linh Phật bảo gia tăng không ít so với trước.

"Đi!"

Hắn điểm tay về phía trước, thiên địa nguyên khí tụ lại nơi thiền trượng. Trong chốc lát thể tích của nó tăng vọt tới hơn trăm trượng.

Cự Kiếm Thuật!

Một tiếng "Oanh" vang lên cả không gian liền chấn động, thiền trượng lấy thế lôi đình vạn quân hung hăng nện xuống mặt biển.

Không thể tưởng tượng được, cả mặt biển lúc này giống như một cái bánh bị cắt làm đôi, một khe hở xuất hiện giữa biển.

Dời non lấp biển!

Mặt biển tách ra, Độc Long lão ma bị một cước đá rơi xuống cũng lộ ra. Đối mặt công kích đang ùn ùn kéo tới, hắn vô cùng hoảng sợ, lúc này thi thi triển độn thuật cũng không kịp.

Trong mắt hiện lệ quang, lão ma tế ra một tấm Bạch Cốt Thuẫn Bài từ túi trữ vật bên hông.

Trong âm phong lạnh lẽo. Lão quái vật đấm một quyền vào lồng ngực, phun ra một ngụm máu đen, hóa thành một đoàn huyết vụ thấm vào thuẫn bài.

Nhất thời bên ngoài thuẫn bài bạo khởi phù văn. Tuy nhiên vẫn chưa dừng lại, hắn còn dùng hết sức đánh mạnh vào mặt mình.

Gãy luôn hai cái răng nhanh nhưng Độc Long lão ma không quan tâm tới đau đớn, vừa bắt lấy răng nanh vừa liên tiếp phun ra vài ngụm máu đen.

Hừ lạnh một tiếng, trên mặt lão ma đầy vẻ ngưng trọng, chỉ thấy trong thi khí cuồn cuộn xuất hiện hai cây bạch cốt. Phía sau lưng hắn chợt hiện ra một hư ảnh to lớn chừng hai mươi trượng, hai tay cầm hai thanh bạch cốt do răng nanh biến hóa ra, giơ cao lên đỉnh đầu thành hình chữ X.

Lúc này thiền trượng hung hăng nện xuống, tiếng gầm rú vang vọng khắp nơi, mặt biển cuồn cuộn sóng. Thuẫn bài kia tuy bất phàm nhưng cũng không ngăn cản được được bao lâu. Chỉ mấy nhịp hô hấp liền vỡ vụn. Thế xuống của thiền trượng không giảm, hung hăng nện xuống hai thanh bạch cốt đang đan chéo vào nhau.

Oanh!

Tiếng nổ lớn vang lên như trời đất sụp xuống, hai loại linh quang màu sắc khác nhau nhất thời giằng co, từ chỗ va chạm bắn ra từng đạo sáng chói mắt. Trên mặt biển, sương trắng do nước bốc hơi trở dày đặc.

Nhất thời hai bên bất phân thắng bại. Bất quá Lâm Hiên sẽ không dừng tay.

Hắn phất tay áo tế ra một cây chiết phiến cỡ hơn một tấc. Tay nắm lấy sau đó nhẹ nhàng vung lên.

"Vù" chiết phiến mở ra, một bức tranh thủy sơn thủy tinh xảo hiện ra. Pháp lực của Lâm Hiên liên tục rót vào thì bảo vật tỏa ra một cột sáng phóng vút lên trời. Khi hào quang vừa tắt thì một ngọn núi xanh biếc hiện trước mặt.

Trong linh khí dồi dào, ngọn núi quay tít với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, rất nhanh cao tới trăm trượng, nhìn như là một ngọn núi thật vậy.

"Hạ!"

Theo một tiếng hét to của Lâm Hiên, ngọn núi như thiên thạch rơi xuống. Độc Long lão tổ cực kỳ hoảng sợ, tròng mắt xoay động, lồng ngực đột nhiên lộ ra một cái mặt quỷ hết sức kỳ lạ. Ngũ quan đều đủ nhưng mắt mũi hay lỗ tai đều cực kỳ nhỏ, chỉ có cái miệng lại cực kỳ to lớn. Răng nanh lổm chổm, mặt quỷ mở ra cái miệng to như chậu máu.

Rống!

Tầng tầng sóng âm mà mắt thường có thể thấy được tỏa ra từ miệng quỷ. Một màn khó tin xảy ra, ngọn núi to lớn kia bị nâng lên không thể áp xuống được.

Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại. Tay phải vung lên, đem pháp lực hắn như nước tràn đê điên cuồng rót vào Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn trước ngực. Hơn mười con Băng Giao và Hỏa Long xuất hiện gào thét. Hai tay hắn lại không ngừng múa may. Giao Long một hóa thành bảy nhưng uy áp đáng sợ không mảy may giảm bớt, nhất thời che kín cả một góc trời đều.

"Hãy thử Bách Long Chi Nha của ta xem sao"

Lâm Hiên chưa dứt lời thì toàn bộ Giao Long đồng thời giương nanh múa vuốt điên cuồng lao tới.

Ầm ầm!

Hàn băng và Liệt hỏa hoàn toàn bao phủ phạm vi vài dặm. Thân hình Độc Long lão tổ bị trăm con rồng bao phủ, nước biển chung quanh bị đánh bạt ra.

Lâm Hiên dừng tay, công kích vừa rồi đủ làm cho cương thi nếm mùi đau khổ, bất quá kỳ quái là khí tức của hắn lại biến mất, thần thức không thể dò ra.

mi mắt Lâm Hiên nheo lại, trong mắt lóe lên ngân quang, đưa mắt nhìn quanh nhưng cũng không phát hiện được gì. Hắn không khỏi kinh ngạc.

Uy lực của Bách Long Chi Nha tuy cường đại nhưng muốn diệt sát đối phương là kẻ ngốc nói mê.

Đối phương vô thanh vô tức biến nhất như vậy. Vẻ mặt hắn nhất thời ngưng trọng. Linh quang chợt lóe, Bích Diễm Kỳ Lân giáp chợt hiện bảo vệ toàn thân, pháp lực dồn lên đôi mắt. Nhất thời ngân quang đại thịnh, vận dụng Thiên Phượng Thần Mục tới mức cao nhất.

Ánh mắt đảo qua đột nhiên tròng mắt Lâm Hiên co lại, không chút nghĩ ngợi thi triển Cửu Thiên Vi Bộ biến mất tại chỗ. Ngay lúc đó một quỷ trảo dữ tợn xuất hiện ngay chỗ Lâm Hiên vừa mới đứng, hung hang trảo một phát.

May mắn là đã nhanh hơn nửa nhịp, nếu Lâm Hiên chậm một bước thì không biết hậu quả sẽ sao.

"Cái gì?"

Thanh âm đầy kinh ngạc mang theo sự không cam lòng vang lên, những luồng thi vụ cuồn cuộn hội tụ lại, Độc Long lão tổ hiện ra.

Vẫn là Thi Độn Thuật, thuật này quả thật huyền diệu.

Bất quá ánh mắt với sắc bén, Lâm Hiên rất nhanh liền chú ý tới mấy tấm phù lục dán trước ngực đối phương, huyền diệu dị thường song linh lực bên trong đã tiêu hao hết.

Xem ra đối phương ẩn thân chủ yếu là nhờ mấy tấm phù lục này. Minh bạch điểm này, Lâm Hiên một lần nữa trở nên an tâm.

Nếu hành tung đối phương mơ hồ như vậy, tự đấu pháp sẽ vô cùng bất lợi.

Lúc này trên mặt Độc Long lão tổ lộ rõ vẻ chật vật, uy lực của Bách Long Chi Nha không phải nhỏ.

"Tiểu tử, bốn trăm năm qua không biết ngươi làm rùa đen rút đầu trốn ở xứ nào, bất quá thực lực có chút tiến bộ"

Thanh âm của Độc Long lão tổ vang lên cùng ngữ khí mang chút phức tạp.

"Sao, ngươi sợ sao?" Lâm Hiên cười chế nhạo nói.

"Sợ? Lão phu sống không biết lâu hơn ngươi bao nhiêu lần, đừng ở chỗ này nói sàm, tuy rằng ngươi khá hơn ta dự đoán một chút, có điều cũng không là gì. Cùng lắm thì thân ngoại hóa thân của ta lại ngủ say mấy vạn năm mà thôi, hắc hắc. Để tiêu diệt người thì trả giá điểm thời gian này cũng đáng"

Im lặng một lát, trên mặt Độc Long lão tổ lộ vẻ hung tàn, chậm rãi nói:

"Cái gì?" Lâm Hiên mơ hồ cảm thấy có chút không ổn.

"Tiểu tử, nói thực cho ngươi, gia tài của ta đều ở đây, ngươi nghĩ rằng ta chỉ để một thân ngoại hóa thân thủ hộ ở trong này thôi sao?"

"Lời này của ngươi có ý gì? Chẳng lẽ ngươi còn có người khác giúp đỡ. Không thể, trong phạm vi ngàn dặm tuyệt không có tu tiên giả nào khác. Về điểm này Lâm mỗ dám khẳng định"

Trong mắt Lâm Hiên hiện vẻ kinh hoàng nhưng rất nhanh liền trấn định lại. Có trời mới biết lời của đối phương là thật hay giả, tuyệt không để hắn hù dọa.

"Ngu xuẩn, lão phu nói có người trợ giúp khi nào? Chỗ dấu bảo tàng đương nhiên là càng ít người biết càng tốt" Độc Long lão tổ cười nói.

"Vậy ngươi vừa..."

"Hừ, do ngươi không nghe rõ mà thôi. Lâm tiểu tử, ngươi có biết vì sao trên vạn năm nay thân ngoại hóa thân này của lão phu vẫn cứ ngủ say không?"

Độc Long lão tổ đắc ý cười to. Bất an trong lòng Lâm Hiên càng lúc càng tăng.

"Có lẽ ngươi đã đã đoán, không sai, chính là tự dưỡng. Khối thân ngoại hóa thân này bình thường có thể phát huy năm thành lực lượng của lão phu, trải qua mấy vạn năm ngủ say đã tích lũy thêm khá nhiều. Nếu cần đem lực lượng dự trữ này ra sử dụng, thì khi đó thân ngoại hóa thân này sẽ không kém bản thể của lão phu là mấy"

"Cái gì?

Thanh âm của của Độc Long lão tổ không lớn nhưng tiếng giống như sấm sét giữa trời quang. Tâm cơ Lâm Hiên dù trầm ổn vô cùng thì lúc này cũng không khỏi cuồng biến.

"Ngươi nói thật chứ?"

"Ngươi hãy tự suy nghĩ lấy" Thanh âm kiêu ngạo của Độc Long lão tổ lại vang lên:

"Bằng không, ngươi cho là lão phu ăn no rửng mỡ lựa chọn thi ma để luyện chế thân ngoại Thân ngoại hóa thân sao? Chẳng lẽ lão phu không hiểu dung hợp nguyên thần cùng cương thi khó hơn với pháp thể của tu sĩ bao nhiêu lần?"

Không cần hắn nói tiếp Lâm Hiên cũng đoán được, dung hợp với thi ma dĩ nhiên nguy cơ trùng trùng, nhưng thân thể cương thi cứng hơn tu sĩ cùng cấp rất nhiều, thậm chí còn hơn Yêu Tộc. Do đó khi phóng thích lực lượng dự trữ theo thời gian thì chỉ có thân thể thi ma mới chịu đựng nổi, nếu không thì sẽ nổ tan xác mà chết.

Ý niệm trong đầu chuyển qua, sắc mặt Lâm Hiên càng lúc càng khó coi. Nên làm cái gì bây giờ? Thi triển Huyết Ảnh Độn bỏ trốn sao? Làm như vậy chạy trốn có lẽ không khó. Vấn đề là hắn còn không muốn bỏ qua cơ hội này. Huống chi bốn trăm năm trước đã bị Độc Long lão tổ đuổi đến lên trời xuống đất, chẳng lẽ sau bốn trăm năm vẫn là kết quả như vậy?

Sử dụng bảo vật cuối cùng, liều mạng cùng đối phương?

Lâm Hiên rất hiểu thực lực của mình. Hắn có thể diệt sát tu sĩ Ly Hợp hậu kỳ nhưng vẫn còn kém cảnh giới Động Huyền Kỳ. Chỉ khi tu luyện tới Ly Hợp hậu kỳ, dựa vào các loại bảo vật nghịch thiên thì có thể chống lại đối phương.

Lâm Hiên đang tiến thoái lưỡng nan thì thân ngoại hóa thân của Độc Long lão tổ đã cười vang.

"Đem lực lượng tích lũy ra sử dụng, thân thể cương thi này sẽ ngủ say trên vạn năm nữa, huống chi thu được pháp thể của ngươi, không chừng lão tổ còn có thể luyện chế một cái thân ngoại Thân ngoại hóa thân khác. Hắc hắc. Ta muốn đem ngươi sưu hồn luyện phách"

Ánh mắt tràn đầy oán độc. Cương thi hét lớn một tiếng, thi khí cuồn cuộn phát ra bao bọc thân thể, đồng thời tiếng xướng cốt bạo liệt vang lên răng rắc. Sau tầng thi vụ chống đỡ có thể thấy thân thể đối phương đang biến hóa kịch liệt.

Linh áp đáng sợ từ trên trời phủ xuống, khí tức của quái vật đang không ngừng tăng lên. Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ hoảng sợ nhưng sẽ không ngây ngốc chờ đối phương biến thân xong.

Hai tay hợp lại, một đạo kiếm quang mặt ngoài lưu chuyển phù văn hiện ra, hung hăng chém tới đối phương.

Đây không một kích tùy tiện mà ẩn chứa pháp lực cường đại. Mà thủ đoạn của Lâm Hiên chủ yếu còn ở tay trái.

Ầm ầm!

Mặt biển tách ra, một thanh hỏa hồng thiền trượng xuất hiện, lần này Lâm Hiên không thi triển Cự Kiếm Thuật vì như vậy rất tốn thời gian.

Hắn trực tiếp đánh ra mấy đạo pháp quyết, thiền trượng liền xoay tít, hàng nghìn hàng vạn trượng ảnh hiện ra che phủ một góc trời, như tia chớp hung hăng đánh về phía lão ma.

Vẫn chưa hết, tay phải Lâm Hiên phất một cái, một cái chuông cổ xuất hiện trong tầm mắt.

"Oong"

Tiếng chuông vang lên, thể tích của nó mau chóng tăng vọt. Phù văn lóe sáng, lóe ra vầng sáng màu tím huyền bí. Theo sau tiếng chuông, vô số con quạ ma toàn thân đen thùi bay từ bên trong ra.

Hình thể của đám quạ ma này lớn hơn quạ thế tục rất nhiều. hơn nữa còn có con mắt thứ ba, toàn thân bao bọc trong một tầng hỏa diễm xám trắng dày đặc khí âm hàn. Dĩ nhiên không phải là hỏa diễm bình thường mà chính là Hỏa diễm Thi Nha.

"Đi"

Theo tiếng quát của Lâm Hiên, đám thi nha vẫy cánh, mấy ngàn lưỡi phong đao cỡ cả thước xuất hiện bốc ra thi khí hôi thối, uy lực vượt xa Phong Nhận Thuật thông thường. Các con thi nha lại phun ra một luồng thi hỏa màu xám trắng hôi tanh ẩn chứa thi độc.

Đối mặt công kích trùng thiên, bất quá lão ma coi như không nhìn thấy, đưa tay tế ra hai túi trữ vật. Miệng túi tỏa ra hào quang, sau khi hào quang chợt tắt liền xuất hiện mười mấy binh sĩ kim giáp đầy đủ, tay cầm đao thương kiếm. Áo giáp lấp lánh nhìn qua như là vệ sĩ Thiên đình.

Tròng mắt Lâm Hiên hơi co lại, những thứ này đều là khôi lỗi nhưng không rõ ràng cảnh giới. không lộ linh áp cùng khí tức.

Túi bên phải vừa mở ra, yêu khí dâng lên. Hai tấm phù lục bay ra hóa thành một long một hổ.

Thú Hồn Chi Phù! Tu vị đều đạt tới Ly Hợp sơ kỳ đỉnh phong.

Ý đồ của lão ma rất rõ ràng, người mù cũng có thể thấy rõ. Hắn muốn dùng hai Thú Hồn Phù và khôi lỗi này để kéo dài thời gian hoàn thành biến thân.

Đương nhiên Lâm Hiên làm sao để đối phương nguyện ý. Lại phất tay tế ra Ma Duyên Kiếm.

Lúc này công kích lúc trước đã đến, mười mấy Kim giáp Khôi Lỗi đều vung đao thương kiếm kích trảm về phía trước.

Nhất thời vô vàn Lôi hỏa Băng tiễn bắn ra, còn có kiếm khí đao quang. Theo uy lực thì tu vị của đám Kim giáp võ sĩ chừng Nguyên Anh hậu kỳ tu sĩ nhưng chúng đứng thành một trận thế. Công kích hay phòng ngự đều tiến thoái rất trật tự, uy lực vượt từng tên đánh riêng lẻ.

Mà một long một hổ cũng không nhàn rỗi, gào thét rung trời hỗ trợ. Lâm Hiên muốn diệt trừ bọn chúng trong chốc lát là không dễ. Tu vị bọn chúng không bằng tứ đại đệ tử của lão ma nhưng phối hợp rất ăn ý, khiến việc tiêu diệt chúng càng thêm khó khăn.

Sắc mặt Lâm Hiên có điểm khó coi. Tay áo phất lên bắn ra vô số kiếm quang công kích đám Kim giáp Khôi lỗi, đồng thời hét lớn một tiếng. Hỏa diễm thi nha liền bay tới một long một hổ.

Hắn nhanh chóng tế Sơn Thủy phiến ra, trên bầu tời liền xuất hiện dòng sông rộng hơn mười trượng, nước sông mênh mông mãnh liệt trút xuống đám Khôi Lỗi. Nhất thời trận pháp mất tác dụng.

Trong loạn kiếm thì chỉ nghe tiếng vỡ vụn truyền vào tai. Lâm Hiên đã chém đám Khôi Lỗi thành từng mảnh. Sau đó thân hình hắn bắn sang hai thú hồn.

Rống!

Lão hổ cong người phun ra một khối hỏa cầu.

Nguy hiểm!

Cảm ứng được linh lực cuồng bạo ẩn chứa bên trong, thân hình Lâm Hiên lóe lên thi triển Cửu Thiên Vi Bộ né tránh. Hỏa cầu liền bắn vào trong nước sâu ngàn trượng.

Oành!

Trong vòng vài mẫu, nước biển cơ hồ bốc hơi hết, sương mù dày đặc đến nỗi không nhìn thấy rõ bàn tay mấy ngón. Từ đó có thể thấy được uy lực vụ nổ lớn thế nào.

Mà Lâm Hiên lúc này đã thuấn di đến bên cạnh lão hổ. Yêu không chút sợ hãi, há mồm to như chậu máu hung hăng cắn tới đối phương.

"Nghiệt súc muốn chết!

Lâm Hiên giận quá hóa cười, không buồn né tránh mà làm một chuyện không thể tưởng tượng. Hai tay hắn vươn vào trong miệng lão hổ, sau đó nắm hai bên hàm hét lớn.

"Phá!"

Lão hổ tu vị cỡ Ly Hợp sơ kỳ liền bị Lâm Hiên xé làm hai mảnh. Ánh sáng chợt lóe, hồn phách của nó liền tan biến.

Đối thủ dũng mãnh như vậy, Giao Long còn lại không khỏi lộ vẻ sợ hãi. Tuy không còn linh trí nhưng bản năng vẫn còn. Mắt thấy đồng bạn ngã xuống, nó liền trốn tránh không dám tiếp tục công kích. Lâm Hiên đương nhiên không buông tha, thân hình lóe lên liền xuất hiện ở trên đầu giao long.

Giao Long liền cảm giác không ổn, liều mạng giãy dụa nhưng một tay Lâm Hiên đã túm lấy nó, một tay liên tục nện xuống người nó như mưa.

Hồn phách vốn không có chân thể nhưng khi luyện chế thành Thú Hồn Chi Phù thì lại có thực thể. Thanh âm bành bành vang lên liên lục, sau đó thân hình Lâm Hiên lóe lên liền hiện ở đuôi của Giao Long. Hắn nắm lấy cái đuôi, làm động tác giống như ném tạ, quay Giao long vài vòng rồi ném ra ngoài.

Còn chưa hết, đồng thời hai tay hợp lại, một thanh kiếm khí khổng lồ chừng trăm trượng hiện ra, hung hăng chém xuống chặt giao long làm đôi.

Thuật lại thì dài dòng nhưng chỉ diễn ra trong chốc lát. Bỗng một âm thanh lạnh lẽo như băng vang lên: "Không tồi, nhanh như vậy đã thu thập hết đám thủ hạ của bản lão tổ"

Lâm Hiên chậm rãi quay đầu. Trong thanh âm tràn ngập thống khổ phía xa xa, thi khí bốc lên cuồn cuộn dày đặc như thành dịch lỏng. Sau đó, một con phong long cuốn qua quét sạch thi khí trắng bệch đượm mùi tanh hôi, lộ ra thân thể quái vật dữ tợn gớm ghiếc.

Dù sớm có dự đoán nhưng Lâm Hiên cũng thầm hít một hơi lạnh. Trước mắt không còn là thân thể của nhân tộc mà là một con nhện khổng lồ toàn thân ngăm đen, cao hơn một trượng.

Nửa thân trên của Độc Long lão ma có vẻ giống người song được bao phủ bởi một tầng vảy giáp, có hai chiếc răng nanh mọc dài ra ngoài miệng, giữa trán là một ấn ký đỏ như máu to bằng nắm tay hài nhi, lập lòe linh quang.

Kể từ khi bước trên tu tiên lộ, hắn thấy không ít cổ ma nhưng còn chưa có gớm ghiếc thế này. Nhưng nửa dưới có tám chân mọc đầy lông tơ sắc bén như đao, các ngón chân đều là màu đen còn có lục dịch chảy ra, vừa nhìn đã biết là cực độc.

Không chỉ vậy, linh áp tỏa ra từ Cự Nhân Thù khiến Lâm Hiên ckhông khỏi lui về phía sau một bước. Đối phương thật không hư ngôn, thực lực của quái vật có thể so sánh với bản thể Động huyền kỳ của Độc Long Lão Tổ.

Lâm Hiên tuy chưa gặp bản thể lão quái vật nhưng chỉ có tu sĩ Động huyền mới có uy áp như vậy.

Lão giả Động Huyền kỳ mà Lâm Hiên tổng đàn bí mật của Đan Nguyệt Tông bởi quá mức khinh địch nên hắn mới có cơ hội chạy trốn. Bất quá hiện tại thần thông đã bạo tăng không ít. Dù sao, cũng phải thử qua thần thông của hoá thân này.

Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay múa quanh người hắn. Tam Nhãn Thi Nha cũng dựng lông thẳng đứng, thanh âm huyên náo. Chưa đủ tay trái cầm Thông Linh Phật Bảo phảng phất phát ra Phật Âm. Tay phải lại xuất ra hồ lô màu đen lóe ra hỏa linh quang hồng sắc. Ngay sau đó Lâm Hiên hét lớn một tiếng, sau lưng chợt lóe kim quang, Tiểu La Yêu Pháp Tướng chín đầu mười tám cánh tay hiện ra.

Có điều Độc Long Lão Tổ vẫn nguyên vẻ mặt đờ đẫn, sau khi biến hóa thì thanh âm càng thêm khàn khàn, thậm chí ẩn hiện phong vị tà ác. Tràng cười quái dị giống như kim thiết ma xát, lại có điểm giống tiếng thanh la:

"Khanh khách, không sai, thủ đoạn của tiểu tử ngươi rất hiếm có, quả thật có đủ thực lực để kiêu ngạo. Nhưng như vậy thì sao, ngươi cho là bằng điểm ấy tài năng có thể phản kháng lão phu, Lâm tiểu tử, ta muốn cho ngươi biết hai chữ hối hận viết như thế nào. Cái gì mà trừu hồn luyện phách bất quá chỉ là phù vân thôi, để bản lão tổ cho ngươi nếm trải cái gọi là cực trí thống khổ".

Lời còn chưa dứt, thân hình Cự Nhân Thù đã biến mất không thấy. Chẳng qua Lâm Hiên thi triển Thiên Phượng Thần Mục, vẫn có thể miễn cưỡng nhìn ra hành động của quái vật này. Có điều trên mặt hắn tràn đầy vẻ hoảng sợ, đối phương không hề thi triển độn thuật. Chỉ dựa vào thân thể kiên cường dẻo dai mà di chuyển nhanh như vậy.

"Này..."

"Tiểu gia hỏa, không phải ngươi mới vừa có thể tê long liệt hổ, rất kiêu ngạo sao?"

Lời còn chưa dứt lão quái vật đã xuất hiện cách người hắn thước, mùi tanh hôi tỏa ra khiến người ta buồn nôn. Lâm Hiên đại kinh thất sắc, khoảng cách gần như vậy, bảo vật đã tế còn không kịp phát động. Bất quá tay áo bào run lên, vô số băng đao lôi hỏa xuất hiện.

Xét trong các loại pháp khí bảo vật Tu tiên giới, loại có thể phát động tức thì chỉ đếm được trên đầu ngón tay, phù lục là loại thường dùng nhất.

Lần trước tại Đan Nguyệt Tông Lâm Hiên đã tiêu hao rất nhiều phù lục. Nhưng số còn lại cũng không phải là ít. Dù chi tu sĩ Ly Hợp hậu kỳ cũng không nguyện "ném tinh thạch qua cửa sổ như vậy"

Bất quá Độc Long quái vật không chút sợ hãi, xuất ra một tầng bảo hộ. Thanh âm oanh động truyền vào tai. Vòng bảo hộ của quái vật bị lôi hỏa băng đao đánh cho thất linh bát lạc. Bất quá với thân thể cứng rắn còn hơn yêu tộc thì Cự Nhân Thù xem công kích phù lục như gãi ngứa vậy.

Chỉ thấy hai cánh tay của quái vật nắm lại, giống như hai đại thiết chùy phủ đầy vảy giáp nện thẳng xuống đầu Lâm Hiên.

Trốn không còn kịp, đối cường là cách duy nhất. Mấy trăm năm phục dụng Kỳ Lân Quả cùng tu luyện Long Tượng Phục Ma công. Lâm Hiên rống to một tiếng, song quyền nắm chặt, vận chuyển một vòng càn khôn, đồng thời pháp lực toàn thân đã vận chuyển tới cực hạn.

Tương truyền rằng nếu tu luyện Long Tượng Phục Ma công đến cảnh giới đại thành, một quyền đánh ra có thần lực dời non lấp bể của Chân Long Thần Tượng vốn có thể, đáng tiếc Lâm Hiên còn xa mới đạt được mức độ này.

Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, lần này hắn đã đá trúng thiết bản.

Oanh!

Hai quyền đối nhau, lực lượng cự đại bạo tỏa làm không gian chấn động, một khắc hai quyền va chạm, thời gian phảng phất như ngừng lại, sau đó thanh âm bạo liệt bắt đầu truyền vào tai. Lúc đầu còn thưa thớt, về sau càng dày đặc.

Phốc...

Lâm Hiên phun ra một ngụm máu tươi, sau đó liền giống ngựa hoang mất cương, bị dư chấn đánh bay xuống mặt biển. Áp lực tạo ra cả cột nước nghìn trượng thẳng tới phía chân trời thật làm người ta sợ hãi.

Như vậy có thể thấy được mạnh yếu ở lần giao thủ này. Động Huyền Kỳ lão quái vật đang ở dạng bán yêu bán thi, từ thân thể cùng sức mạnh lợi hại Lâm Hiên khá nhiều.

Lâm Hiên rơi xuống biển chưa rõ sinh tử nhưng lão quái vật không vội công kích, hắn muốn lần đấu pháp này trở thành một lần săn bắn, chậm rãi tra tấn. Nhưng sau một hồi, mặt biển đã bình hòa trở lại mà không thấy khí tức của Lâm Hiên.

Độc Long Lão Tổ nhướng mày, ẩn ẩn cảm thấy có điểm không ổn. tu tiên giả Ly Hợp trung kỳ bình thường mà trúng một kích vừa rồi thì thân thể cùng Nguyên Anh sẽ thành bột phấn. Bất quá thực lực Lâm tiểu tử còn hơn tu tiên giả Ly Hợp hậu kỳ.

Quái vật trợn hai mắt, đem thần thức vô cùng cường đại thả ra, rất nhanh lại lộ vẻ kinh ngạc.

Khí tức cùng linh lực dao động của đối phương biến mất không chút tung tích. Điều này sao có thể? Gần như vậy, dù là tồn tại cùng cấp cũng không thể qua mặt được lão huống chi chỉ là một tiểu tử Ly Hợp Kỳ.

Ý niệm còn chưa chuyển, Độc Long đã nghe thấy tiếng bành truyền vào tai, quay đầu thì chỉ thấy cách xa trăm trượng, một cột nước khổng lồ như một con bạch long uốn lượn phóng lên cao.

"Hừ, rốt cục đã lộ mặt sao?"

Tám chân của Cự Thù vung ra, những ánh đao hình lưỡi liềm ẩn chứa hồ quang chợt hiện, lệ khí như muốn khai sơn phá thạch. Cột nước bị chém ngang thành hai nửa nhưng bên trong trống rỗng.

Độc Long lão tổ ngạc nhiên, rất nhanh lại có thanh âm nhỏ truyền vào tai.

"Hừ, muốn dương đông kích tây sao!"

Độc Long không quay nhưng sau lưng lại hiện ra hình một con Ma thù, trông rất sống động như còn sống, mở miệng phun ra một đạo sáng cỡ cánh tay hài nhi.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3