Cầm Thú Nuôi Nhốt Cô Gái Nhỏ - Chương 59

Cầm Thú Nuôi Nhốt Cô Gái Nhỏ
Lạc Nguyệt Thất Thất
www.gacsach.com

Chương 59

Sau khi về nhà được năm ngày, đến ngày thứ sáu cuối cùng Uý Lam cũng sạch sẽ, Tằng Trạm ngó qua miếng băng vệ sinh trong túi rác thấy trắng tinh, liền chạy tới bên người cô kéo quần lót xuống, nói "Để tôi nhìn xem."

Mùi hương độc đáo của riêng cô, cặp mông căng tròn, trắng hồng, nhéo lên thật đàn hồi, bàn tay Tằng Trạm mò vào khe huyệt bên trong, chọc một cái, Uý Lam hoảng sợ, chú lại muốn.

” Đừng lại làm tôi..."

Đem tay Tằng Trạm lấy ra, Uý Lam xoay người lại chui vào trong chăn, tay cô lần xuống dưới gối nắm chặt đèn pin, nếu chú dám dùng chỗ kia chọc cô, cô liền đập chết chú, Uý Lam cắn môi, nói "Không phải chú đã biết hết chảy máu rồi sao?"

Tằng Trạm thẹn thùng "Tôi chỉ muốn nhìn một chút."

Uý Lam ngồi dậy, kéo chăn che kín bộ ngực ngày càng lớn lên của mình, nhỏ giọng hỏi "Chú nhìn làm gì?"

Tằng Trạm cứng họng, Uý Lam hỏi tiếp "Chẳng lẽ chú muốn uống?"

Uống? Uống gì mới được? Trong đầu Tằng Trạm đột nhiên nhớ ra, mặt già phút chốc đỏ ửng, ho khan một tiếng nói "Em cho tôi uống gì, tôi uống đó."

Uý Lam lắp bắp kinh hãi "Máu thì không có, nhưng có nước tiểu "Dứt lời xách váy chạy thẳng vào toilet, nếu không nghe Tằng Trạm nói, Uý Lam còn định sáng mai mới đi tiểu.

Tằng Trạm xấu hổ, cô gái như vậy, anh mới gặp lần đầu, đợi Uý Lam đi ra, Tằng Trạm bước tới, nắm tay cô, thấp giọng nói "Tôi muốn em."

Đã bị một lần, Uý Lam không muốn lần nữa, liếc nhìn Tằng Trạm một cái, cô cầm con dao trên bàn đưa cho anh "Chú nếu muốn làm Uý Lam, vậy giết Uý Lam trước đi."

Sợ hãi đến như vậy... Vẻ mặt Tằng Trạm ảo não, quay người trở về giường, Uý Lam nhẹ nhàng thở ra, vừa muốn leo lên giường, đã nghe Tằng Trạm mở miệng "Ra ngoài ngủ đi."

Uý Lam ngẩn người, cam chịu ngủ trên sô pha, Tằng Trạm nhìn theo bóng dáng Uý Lam, giận run người, bị anh làm một chút liền đòi chết sao? Hai tay nắm chặt, anh rốt cục phải nhịn tới khi nào, tiến lên thôi... Tằng Trạm vào toilet rửa ráy phía dưới sạch sẽ, sau đó ngồi trên giường chờ đợi. Đợi thật lâu, đến khi Uý Lam ngủ say, Tằng Trạm để chân trần chậm rãi đi vào phòng khách, nhìn thân thể nho nhỏ cuộn lại một đoàn, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, anh với tay mở đèn bàn, ánh sáng yếu ớt vừa đủ đển anh ngắm nhìn cô.

Tằng Trạm quỳ trên đất, đưa tay vén chăn, cô bé bị khí lạnh thổi vào khẽ run lên, miệng hừ hừ mấy cái, anh nhanh chóng đem váy ngủ của Uý Lam cởi bỏ, thân hình trần trụi lập tức bại lộ, Tằng Trạm vui sướng, cúi đầu ngậm lấy nụ hoa đang co lại vì lạnh, lè lưỡi tham lam cắn mút, Uý Lam trong giấc ngủ cũng kìm không được bật ra tiếng rên nhẹ, hai chân mảnh khảnh hơi mở ra... Biên độ không lớn, nhưng cực kỳ mê người, Tằng Trạm bị cuốn hút, ngẩn ngơ vươn tay chạm vào tiểu huyệt mềm mại, bản năng thôi thúc anh lấy ngón trỏ nhét vào trong.

Tằng Trạm thở dài, khe huyệt bé xíu, đến khi nào mới thích ứng được kích cỡ của anh, cũng không thể mỗi lần làm đều bắt cô đau tới chết đi sống lại... Tằng Trạm chợt mỉm cười, thật ra cũng đơn giản, chỉ cần làm nhiều một chút là được rồi!

Đem hai bầu ngực sữa ngọt ngào lần lượt hút xong, Tằng Trạm dời xuống phía dưới, mũi anh dí sát vào hoa huyệt non nớt ngửi ngửi, miệng cười vui vẻ, lộ ra hàm răng trắng bóng, hai tay anh tách hai đùi cô, há miệng mút lấy viên hạch tâm đỏ hồng... ngón trỏ cũng không rãnh rỗi, chọc thẳng vào bên trong khe huyệt, Tằng Trạm cười trộm, cô bé có phản ứng, chứng tỏ cũng không phải ghét bỏ hoàn toàn.

Tằng Trạm nửa chuyển động ngón tay nửa mút được một hồi, cự vật phía dưới căng cứng đau nhức, anh kéo quần móc ra côn thịt tím bầm, chồm lên ghế sô pha, đầu gối gập lại, chống đỡ hai bên, mông đặt lên ngực Uý Lam, một tay bóp miệng cô, tay còn lại cầm cự vật nhét vào. Bên trong khoang miệng ấm nóng, thật thoải mái, Tằng Trạm dùng lực, bắt đầu luật động.

” Ừ..."

Uý Lam kêu một tiếng, Tằng Trạm cười xấu xa, dù cho cô có tỉnh lại cũng không sao. Anh sung sướng mất hồn, còn Uý Lam khó chịu muốn chết, cố mở miệng lớn hơn để hít thở, đã quen... nên làm cái gì cũng không tỉnh lại, cái miệng nhỏ nhắn thích ứng nhanh như vậy, thế nào phía dưới lại không được chứ? Tằng Trạm nhỏ giọng nói "Liếm cho tôi đi..."

Cảm thấy còn chưa đủ mê hoặc anhnói thêm "Tôi cho em đồ ăn ngon."

Đúng như dự đoán, miệng Uý Lam càng há to hơn, Tằng Trạm thoả mãn mãnh liệt ra vào... ngẫu nhiên còn bị răng cô đụng trúng, cọ cọ thật ngứa, tiếng thở hổn hển, âm thanh va chạm ngày một lớn, vậy mà... cô bé vẫn không tỉnh lại? Uý Lam đúng là không cảm thấy gì, miệng bị vật thô to nóng rực lấp đầy, còn liên tục càng quấy, cô chỉ coi nó như cây xúc xích, bất quá cô cũng không cắn xuống, ngược lại..làm ra hành động rất mắc cơ, liếm liếm không ngừng, thật vậy còn liếm đến vô cùng thích thú, đầu lưỡi nhỏ bé đảo quanh cự vật thỉnh thoảng chạm lên đỉnh quy đầu.Cô bé thích liếm như vậy, anh liền dừng lại cho cô liếm đủ, cuối cùng nhịn không được, bắn vào trong miệng Uý Lam, vốn anh định giúp cô lau dọn sạch sẽ, nhưng cô bé dường như nhớ lời anh nói khi nãy, sẽ được ăn ngon... nên vội vàng nuốt xuống.

Sáng sớm, Uý Lam nói miệng bị đau, Tằng Trạm im lặng, dù sao miệng anh không bị gì, cô đưa tay sờ sờ môi mình gọi.

” Chú..."

Tằng Trạm ừ đáp lại, vẫn chuyên tâm nhai nuốt bánh mì. Uý Lam nghi hoặc nhìn anh "Chú có phải hay không... lại làm miệng tôi?"

Tằng Trạm thiếu chút nữa phun ra, vội khôi phục lại dáng vẻ nghiêm túc nói "Không có."

Uý Lam gật đầu, thở dài "Đã lâu chưa bị đau, sao giờ lại?" Cô uất ức vùi đầu ăn điểm tâm, lại hỏi "Chừng nào chú mới cho tôi đi học?"

Tằng Trạm phát hiện, Uý Lam thay đổi, cô trở nên hung dữ, lúc nói chuyện giọng điệu cũng khí thế hơn, nhưng giọng điệu này hình như chỉ giành riêng cho anh.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3