Chân Tiên - Chương 608

Chương 608: Thần thoại

Ngay trong nháy mắt bọn họ bất động, cửa phòng đã mở, Cổ Thần từ ngoài bước vào, tiến nhập gian phòng, nói:

- Sư tỷ, Tiên Âm...ta đã trở về!

Lúc này trong ánh mắt Hư Tử Uyên và Tiên Âm, chỉ còn lại có thân ảnh của Cổ Thần, tất cả phía sau hắn cũng không rơi vào mắt hai người. Phảng phất Cổ Thần từa một mảnh bạch quang đi tới.

- Sư đệ...

- Cổ Thần...

Hư Tử Uyên và Tiên Âm đồng thời mở miệng, mặc dù vừa rồi còn đang đàm luận về Cổ Thần, thế nhưng lúc này hắn đột nhiên xuất hiện trước mặt các nàng, để hai người cảm giác được có chút không thể tin nổi, vừa rồi Hư Tử Uyên bình tĩnh, lúc này đã toàn bộ biến thành hưng phấn và kích động.

Nhìn bộ dáng hai nàng ngơ ngác, Cổ Thần trực tiếp đi tới bên cạnh hai nàng, hai tay giương lên, kéo hai nàng vào bên người, đem cả hai đồng thời ôm vào trong ngực, Cổ Thần nói:

- Vừa rồi các ngươi đều còn nói nhớ ta rất nhiều, sao thấy ta trở về lại không có phản ứng?

- Sư đệ ( Cổ Thần), ngươi thực sự đã trở về!

Hư Tử Uyên và Tiên Âm trải qua kinh ngạc ngắn, sau đó là vui mừng như điên, hai người quả thực đều cuống lên, ôm chặt lấy thân thể Cổ Thần, nhìn trái nhìn phải.

Để sớm kết thúc hai nàng kiểm tra, Cổ Thần thẳng thắn trước mặt hai nàng giơ lên hai tay xoay chuyển một quyền, nói:

- Thế nào, nhìn hết chứ, có gì không yên tâm không.

- Vẫn giống như trước đây!

Hai nàng cùng kêu lên nói.

Lập tức, Tiên Âm trầm tư trong chốc lát, đồng thanh nói:

- Cảm giác khí thế khác nhau chút.

Cổ Thần mỉm cười, nói:

- Đó là đương nhiên.

Hư Tử Uyên kinh hỉ mà hỏi thăm:

- Sư đệ, ngươi giải được tâm kết trong lòng, bước vào Độ Hư bí cảnh trong truyền thuyết rồi?

Cổ Thần gật đầu.

Hư Tử Uyên và Tiên Âm đồng thời trợn trừng hai mắt, trong nháy mắt qua đi, khiếp sợ nói:

- Ngươi mới một trăm lẻ tám tuổi!

Cổ Thần vẻ mặt mỉm cười, lại gật đầu.

Độ Hư cường giả một trăm lẻ tám tuổi, siêu việt thượng cổ chư tử đại tiên tồn tại, trên dưới một trăm tuổi bước vào Độ Hư bí cảnh, ở trên thời cổ đại, cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, như năm vị đại đế, Thánh Hoàng đời thứ nhất, đời thứ hai chiến thần "Hình", đời thứ ba chiến thần "Viêm", tất cả đều là tồn tại vượt lên chư tử đại tiên.

Hiện nay thế gian, Độ Hư cường giả đã là truyền thuyết, thượng cổ chư tử đại tiên càng chỉ là một ký hiệu của lịch sử. Cổ Thần không chỉ có bước vào Độ Hư bí cảnh trong truyền thuyết, đồng thời còn hơn thượng cổ chư tử đại tiên, thời gian bước vào Độ Hư rất ngắn, bất luận một tu sĩ nào nếu biết được tốc độ tu luyện của hắn đều phải khiếp sợ. Bất luận siêu cấp thiên tài và cực phẩm yêu nghiệt nào ở trước mặt Cổ Thần đều là phù vân.

Hư Tử Uyên và Tiên Âm vui mừng, đủ trải qua cả một khắc, mới có thể bình tĩnh lại. Tiên Âm nói:

- Cổ Thần, từ Thánh Đình truyền ra tin tức, nghe nói ngươi xuất hiện tại phụ cận đầu nguồn Hắc Thủy Hà, đây là sự thật chăng?

Cổ Thần gật đầu nói:

- Đúng vậy, ta từ bắc hoang phàm nhân quốc độ, dọc theo Hắc Thủy Hà một đường yểm hành, đạp nước mà đi, thông qua "thủy thế" cùng "khí thế", rốt cục lĩnh ngộ pháp tắc áo nghĩa, thành công bước vào Độ Hư bí cảnh. Sau đó ta dọc theo Hắc Thủy Hà, đi tới đầu nguồn, kết quả liền gặp phải tu sĩ Thánh Đình.

Hai nàng vẻ mặt chuyển thành lo lắng, nói:

- Mấy năm nay Thánh Đình đột nhiên xuất hiện mấy vị Độ Hư cường giả, một mực tìm kiếm ngươi, ngươi có gặp phải bọn họ hay không?

Cổ Thần nói:

- Phi thường may mắn, ta gặp được toàn bộ.

- A!

Hư Tử Uyên và Tiên Âm một tiếng thét kinh hãi song song bưng kín miệng mình lại.

Cổ Thần nói:

- Đừng lo lắng, bọn họ không làm gì được ta đâu. Ngươi xem ta không phải bình yên vô sự sao. Tại đầu nguồn Hắc Thủy Hà, ta cũng gặp được Ngô Tinh đại ca dẫn theo tu sĩ long tộc, cùng với một ít yêu tộc yêu tộc trùng hợp gặp được Mộ phần Hắc Đế mở ra, Thánh Đình và phật môn cường giả cũng đều chạy đến, mọi người cùng nhau tiến nhập Mộ phần Hắc Đế, sau lại...

Cổ Thần đem quá trình trong Mộ phần Hắc Đế kể lại, cùng với hơn sáu mươi năm kinh lịch tại bắc hoang phàm nhân quốc độ, cũng đều nói lại cho hai nàng nghe một lượt, kể tới nửa đêm, trăng treo trên đầu.

Hư Tử Uyên và Tiên Âm ỉ ôi ôm ấp ở hai bên của Cổ Thần, lẳng lặng nghe hắn kể lại, thời gian nguy hiểm đều nhăn mặt, nhíu mày, lúc vượt qua nguy hiểm đều hiện lên dáng vẻ tươi cười.

- Thật không ngờ, ngươi mới bước vào Độ Hư bí cảnh, vừa mới phản hồi trung thổ, đã trải qua nhiều chuyện như vậy, may mà ngươi tại bắc hoang phàm nhân quốc độ, có được bảo vật đánh rơi của Hắc Thủy Đại Đế, bằng không nói, lúc đó đã gặp nguy hiểm rồi.

Nghe Cổ Thần nói tất cả tao ngộ, Hư Tử Uyên và Tiên Âm vỗ ngực, suy nghĩ vì hắn mà lo sợ không ngớt.

Cổ Thần vỗ vỗ đầu hai nàng, nói:

- Đừng sợ, ta không phải bình yên vô sự đã trở về sao, không chỉ có vậy, Tàng gia hai vị Độ Hư cường giả đều bị ta chém giết, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư cũng bị ta đánh thành trọng thương, Thánh Đình muốn đối phó ta, không dễ dàng như vậy. Ngày đó ba vị Độ Hư cường giả tập kích Đại Mông đế đô, hôm nay chỉ còn lại có một mình Trịnh gia lão tổ Trịnh Diệc Hùng, Tiên Âm, ngươi yên tâm, sớm muộn có một ngày, ta phải diệt lão tặc kia.

- Ân!

Tiên Âm nặng nề mà gật đầu.

Cổ Thần nói:

- Sư tỷ, ta xem trong tông hiện tại cao thủ Mệnh Tuyền bí cảnh không ít, vài chục năm qua, thực lực Hư Thiên Tông đột nhiên tăng mạnh a!

Hư Tử Uyên gật đầu, mỉm cười, nói:

- Cái này đều nhờ ngươi tìm trở về Hư Thiên Kinh, còn có Đỉnh Thiên Quyết, so với lúc chúng ta làm đệ tử, thực lực Hư Thiên Tông quả thực tăng lên gấp trăm lần.

Cổ Thần nói:

- Hai vị đường huynh muội của ta hiện tại sao rồi?

Hư Tử Uyên nói:

- Cổ Thiền gả cho đại sư huynh, vì đại sư huynh sinh một nam một nữ. Cổ Lam cưới sư muội Lạc Hà Phong làm vợ, sinh bảy đứa con, lão đại đến lão ngũ đều đã tìm được người bầu bạn rồi. Cổ gia đời thứ ba đã có mười mấy người, hôm nay, Cổ Thiền đã là chưởng giáo phu nhân. Cổ Lam đã là Thái thượng trưởng lão rồi của bản tông rồi. Hai người tại hơn ba mươi năm trước, đều đã bước vào Mệnh Tuyền bí cảnh, hiện tại đều là đại cao thủ Đoạt Xá Kỳ.

- Tốt! tốt! tốt!

Trên mặt Cổ Thần lộ vẻ vui mừng, tươi cười nói:

- Cổ Lam sinh bảy nhi tử, ha ha, thiên đạo bất tử, Cổ gia bất vong a, ha ha ha ha...

Hư Tử Uyên nói:

- Cổ Lam ngay con trai con gái đều có mười mấy người rồi, ngươi không định cho Cổ gia thêm một nam một nữ chứ?

Cổ Thần cười hắc hắc, hướng hai nàng nhéo một cái, nói:

- Được, đêm nay ta liền vì Cổ gia tạo nhân đại nghiệp mà nỗ lực, ha ha...

Tiên Âm bên tai đều đỏ lên, mói:

- Ngươi...ngươi cùng Tử Uyên tỷ đi nỗ lực, ta... Ta trở về phòng nghỉ ngơi đây!

Cổ Thần cánh tay không buông, ngược lại đem Tiên Âm ôm chặt hơn nữa, nói:

- Tiên Âm, hiện tại trời đã khuya, ngươi liền ở lại đây nghỉ ngơi đi thôi!

- A!

Hư Tử Uyên và Tiên Âm song song một tiếng thét kinh hãi, nói:

- Hai chúng ta cùng nhau...?

Cổ Thần một tiếng vui cười, nói:

- Thì cả hai cùng nhau đi thôi, ha ha ha ha...

Nói xong, mỗi bên một người, đem hai nàng ôm trong tay, hướng giường đi đến.

Ngày thứ hai, toàn bộ Hư Thiên Tông sôi trào, thần thoại Hư Thiên Tông chưởng giáo chí tôn, rời khỏi đã hơn tám mươi năm, liền trở về rồi.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3