Chí Tôn - Chương 19

Chí Tôn
Cổ Chân Nhân
https://gacsach.com

Chương 19: Ấp trứng Thiên Hồ (Thượng)

- Quá chậm, lúc Hải Bạo Ngạc chui ra, lão tử đã bất tỉnh từ lâu rồi. Không được!

Trong lòng của hắn nảy sinh ác độc, trực tiếp động thủ, cưỡng ép đập vỡ vỏ trứng.

Sinh linh trong trứng, lập tức phát ra một tiếng gầm rú, động tác nhanh hơn vài phần. Một phút sau, cái đầu Hải Bạo Ngạc mới sinh, đã từ cái động mà Thư Đại phá vỡ, chui ra ngoài.

Nó cực giống cá sấu, màu lam nhạt. Nhưng không giống cá sấu là bốn chân chạm đất, nó chỉ là có chân sau chạm đất, thân trước đứng thẳng, hai cái trảo trên chân trước vung vẩy không ngừng. Thân hình cao lớn, cái miệng mở ra, trong miệng đầy răng nhọn.

Mặc dù là một con Hải Bạo Ngạc mới sinh, nhưng trên người của nó đã phát ra khí tức bạo ngược.

Nó gầm rú trầm thấp một tiếng, cái đuôi quét qua, bắt đầu hấp thu nguyên khí trong không khí xung quang. Thủy nguyên khí màu xanh da trời, hình thành một vòng xoáy nhỏ. Hải Bạo Ngạc đứng ở trung ương vòng xoáy, mở miệng rộng ra, liên tục hấp thu Thủy nguyên khí.

Ừng ực một tiếng, yết hầu Thư Đại nhấp nhô, nuốt xuống một ngụm nước miếng. Hắn khẩn trương nhìn chăm chú lên Hải Bạo Ngạc, biết rõ đã đến thời điểm mấu chốt. Đánh giá tiềm lực phát triển của một yêu thú, yêu thú vừa nở ra sẽ làm một việc trọng yếu, nó sẽ hấp thu nguyên khí lần đầu tiên, từ đó sẽ xem nó có thể đạt tới trình độ nào.

- Một năm tu vi.

Thư Đại cẩn thận quan sát, trong miệng thì thào.

- Hai năm tu vi.

Trong mắt của hắn rất lo lắng.

Hải Bạo Ngạc không ngừng hấp thu Thủy nguyên khí, thân hình của nó lớn lên, tu vi đang không ngừng gia tăng.

- Năm năm tu vi.

Mũi Thư Đại ồ ồ lên, tu vi năm năm đã vượt ranh giới bình thường và ưu tú.

- Sáu năm tu vi!

Hắn kích động, không hổ là Hải Bạo Ngạc.

Nhưng vẫn chưa đình chỉ. Hai mắt hắn tỏa ánh sáng, gào lên:

- Bảy năm tu vi!

Hải Bạo Ngạc đã cao đến nửa người của hắn, trảo răng lóe ra hàn mang, khí tức hung bạo tăng lên. Giống như nó đã no bụng, tốc độ hấp thu nguyên khí cũng chậm lại, nhưng vẫn tiếp tục tăng lên.

- Tám năm tu vi!

Thư Đại phấn khởi muốn nhảy lên, trước mặt lúc này, Hải Bảo Ngạc rốt cuộc cùng trùng kích thành công tám năm tu vi. Không hề nghi ngờ, tiềm chất phát triển tuyệt đối ưu dị!

Cảm nhận được trong nội tâm đã có một cổ liên hệ chặt chẽ với Hải Bạo Ngạc, Thư Đại cười ha hả:

- Lão tử quả là thiên tài!

Tâm tình vô cùng kích động, đầu óc của hắn hỗn loạn, trời đất quay cuồng. Hắn muốn ngã xuống đất, từ trên người của Hải Bạo Ngạc, đã truyền tới một đạo linh khí.

Thủy linh khí màu xanh đậm, nhanh chóng chảy khắp người Thư Đại. Toàn thân Thư Đại run lên, giống như vừa ăn Đại Bổ Đan, cảm giác suy yếu bị quét sạch, lập tức trở nên sinh long hoạt hổ.

...

- Làn da không tệ, đúng là Thủy Linh a!

Bên trong rèm che rủ xuống, lúc này Thư Nhị đang cưỡi lên người của thiếp thân thị nữ, một đôi tay, đang bóp lên bộ ngực no đủ, tùy ý vuốt ve.

Hắn phát ra âm thanh chậc chậc, trong mắt lóe ra hàn quang, hạ thể đang không ngừng nhấp nhô, hắn không chú ý thị nữ dưới thân đang khóc, tận lực đè thấp âm thanh thút thít nỉ non.

- Tên Thư Đại kia, không hiểu phong tình, có tùy tùng tốt như vậy, lại không biết hưởng thụ! Ân? Ngoài cửa có gì? Ồn ào thế?

Hắn không vui, phát ra tiếng chất vấn.

Ngoài cửa lập tức có một tên sai vặt trả lời:

- Bẩm báo Nhị công tử, là Đại công tử thành công ấp nở trứng yêu thú. Hơn nữa yêu thú có tư chất cực cao, lần hấp thu nguyên khí, vậy mà thoáng cái tựu xông lên đến tám năm tu vi.

- Cái gì? Lại bị hắn vượt lên trước rồi à?

Động tác Thư Nhị cứng đờ, lệ mang trong mắt lập lòe.

- Đáng chết!

Hắn chửi bới một tiếng, tốc độ hạ thể nhún nhanh hơn. Thị nữ dưới háng, đang cắn chặt răng, thống khổ gần chết.

Qua một lúc sau, đột nhiên động tác Thư Nhị dừng lại, hoang dâm hỗn tạp, buông lỏng, biểu lộ trên mặt giống như đang vui cười, xuất hiện trên mặt của hắn.

- A...

Hắn thở một cái thật mạnh, sắc mặt lạnh lẽo, rút tiểu đệ ra. Chẳng thèm nhìn đến thị nữ dưới thân, vung tay đi xuống giường. Mặc bộ y phục, hắn vội vã lấy trứng yêu thú của mình ra.

Nửa ngày sau.

- Năm năm tu vi... Bảy năm tu vi, tám năm tu vi! Ha ha ha, Lục Nha Xà của bản thiếu gia, cũng là tám năm tu vi. Người đâu, nhanh đi thông báo cho mẫu thân tin tức tốt này.

Thư Nhị nhìn dưới chân mình, một con rắn màu xanh, vẻ mặt cuồng hỉ.

Quả nhiên, trời không phụ ta.

- Hải Bạo Ngạc, chính là Thủy hành yêu thú. Thủy sinh Mộc, mà Lục Nha Xà của bản thiếu gia, đúng là Mộc hành yêu thú! Thư Đại ah, Thư Đại, tuy ngươi sinh sớm hơn ta một lúc, nhưng lại vụng về như trâu, vị trí thành chủ, nhất định là của ta!

Lúc này, Thư Nhị mãn nguyện, dã tâm bắt đầu xuất hiện, toàn thân sôi trào.

Nhìn núi mà phiền muộn.

Thời điểm Sở Vân leo lên ngọn núi lửa vô danh, đã qua nửa đêm. Ánh trăng như nước, chiếu sáng con đường hắn đi. Dựa theo trí nhớ kiếp trước, hắn thành công đi đến hang động ngày trước.

Sơn động này, nằm ở giữa sườn núi lửa. Trong động không tối lắm, bởi vì tính chất đặc thù của nham thạch nên phát ra ánh sáng màu đỏ nhạt. Vừa tiến vào trong động, Sở Vân cảm thấy ôn hòa hơn bên ngoài. Cảnh tượng quen thuộc, làm hắn cảm thấy thân thiết tự nhiên.

Hắn tiếp tục xâm nhập vào trong, độ ấm càng ngày càng cao. Tại đáy động, hắn nhìn thấy suối nước nóng như trí nhớ. Nhiệt khí trong suối nước nóng đang bốc lên, cái ao không lớn. Điểm mấu chốt là, bên trong ao nước có nước chảy.

Sở Vân vui vẻ, suối nước nóng này, đã làm giảm bớt cho hắn biết bao nhiêu phiên toái.

Kế tiếp, hắn bắt đầu làm việc, thí dụ như đem Vô Vị Phấn rải khắp động, sau đó dùng dây thừng Thiết Đằng, chế tác bẩy rập đơn giản, dùng để cảnh báo.

Kế tiếp, hắn không vội ấp trứng. Chọn một nơi bằng phẳng, nằm ngủ.

Trong trí nhớ kiếp trước, hắn biết rõ trong quá trình ấp trứng, cần phải chú ý rất nhiều hạng mục. Kỳ thật trong nội tâm của hắn cũng rất sốt ruột, nhưng lại nhịn xuống, từ từ mà làm.

Mặt trăng lặn mặt trời lên, bầu trời sáng chói, rừng rậm vào sáng sớm sinh cơ bừng bừng. Tiếng chim hót thanh thúy, dễ nghe như tiếng dương cầm.

Sở Vân tỉnh lại.

Hắn duỗi người, bắt đầu hoạt động thân thể. Hắn ngủ một giấc, cảm thấy tinh thần no đủ đến cực điểm, đồng thời thể lực cũng khôi phục đến đỉnh phong.

Lấy lương khô ra, ăn no chừng tám phần, hắn chính thức bắt đầu ấp trứng tuyệt phẩm Thiên Hồ.

Bước đầu tiên, giữ sự trong sạch.

Giữ sự trong sạch, là phải khu trừ mùi vị khác thường. Yêu thú mới sinh, hết sức mẫn cảm, đặc biệt dễ dàng nhớ kỹ người hắn thấy đầu tiên, tướng mạo, mùi... Nhưng điều này yêu thú sẽ nhớ kỹ trong đầu.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3