Chồng Yêu Bá Đạo - Chương 117
“Nếu như tôi không đi thì sao?” Du Diễm Phong giương đôi mắt lên nhìn.
Anh cũng không phải là người có tính cách tốt gì cả, sờ xuống yết hầu thì thấy có chút đau, giọng nói của anh đầy sự uất hận, nhìn đôi mắt của Chiến Mặc Thần cũng lạnh lẽo. Đôi mắt lạnh lùng đó gần như thành những cái phi tiêu.
“Nếu như cậu không tự đi, thì bây giừo tôi có thể để người mời cậu ra ngoài!”
“Hahaha!” Du Diễm Phong ôm bụng cười như điên, “Đây là tài sản của nhà họ Du, cậu có tư cách gì mà nói lớn chứ?”
Đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng của Chiến Mặc Thần cuối cùng cũng để lộ ra một chút không ổn đinh, góc môi không có bất kì nhiệt độ lên cao nào, nhẹ nhàng nói, “nhưng mà, sau 5 giờ chiều ngày hôm nay, đã không phải rồi.”
“Cái gì?”
“Bây giờ, cái bệnh viện này là dưới tên của tôi rồi.”
“không thể được?” Du Diễm Phong cau mày, “cái bệnh viện này là của nhà họ Du hoàn toàn nắm hết cổ phần, làm sao có thể bị anh thu mua được cơ chứ? Bây giờ không phải ban ngày, mà anh còn nằm mơ giữa ban ngày cũng hơi chút nực cười!”
“Trên thương trường không có cái gì là không thể, chỉ cần phải trả đủ giá, thì xí nghiệp nhà họ Du đều có thể mua cho tôi.”
Bình tĩnh lên tiếng, Chiến Mặc Thần dần dần lấy lại được sự trầm mặc lạnh lùng.
Có thể, đây cũng thuộc về anh ấy bây giờ đang nắm lấy tay của Cố Phi Yên trong lòng bàn tay, lòng bàn tay xúc cảm mềm mại,để cho anh mấy ngày nay trong lòng trống trải đến xoa dịu trình độ nhất định.
Anh như vậy, rơi vào trong ánh mắt của Du Diễm Phong là cái biểu hiện của một tiểu nhân đắc chí.
“Nói lớn thì ai không thể chứ, có điều,cậu để Bảo vệ của bệnh viện đến giao tôi cho họ đi, xem xem đến cuối cùng bọn họ có nghe lời cậu không!” Du Diễm Phong nháy nháy đôi lông mày, “hôm nay tôi vẫn sẽ không đi, cậu có thể gây khó dễ cho tôi như thế nào?”
Chiến Mặc Thần nhẹ nhàng nhếch môi.
Lấy điện thoại ra, anh nhìn chằm chằm vào Du Diễm Phong, yên lặng gọi điện thoại, nói một câu rất đơn giản, “lên tầng cao nhất, đưa cái đồ đã từng là của mấy người mau chóng ra khỏi đây cho tôi!”
Du Diễm Phong, “...”
Cố Phi Yên, “...”
Cô ra sức rút tay của mình ra, nhưng đến bây giờ, tay của cô vẫn bị Chiến Mặc Thần nắm chặt trong lòng bàn tay, anh một chút cũng không có ý buông tay cô ra, cho dù tay của cô đã bị nắm chặt đỏ hết cả lên, và có chút đau nữa.
Bây giờ, cô đã dừng không vùng vẫy nữa, nhìn Về phía Du Diễm Phong, “Du thiếu gia, anh đi trước đi.”
“Cô cũng muốn tôi đi sao?” Du Diễm Phong tủi thân, “cô không có lương tâm gì cả, vẫn muốn lại cho cậu ta cơ hội nữa?”
Chiến Mặc Thần cũng nhìn về phía Cố Phi Yên, ánh mắt trầm mặc.
Câu trả lời này, đối với anh ấy mà nói cũng rất quan trọng.
“Đương nhiên không phải rồi.” Cố Phi Yên lắc đầu phủ nhận, rồi nói, “tôi vừa xong nói với anh đều là nghiêm túc, chứ không phải miễn cưỡng lấy lệ với anh, tôi...” tuyệt đối không thể bị Chiến Mặc Thần làm cho dao động được, vì vậy mới đồng ý anh ấy.
“Cô thật sự đồng ý làm bạn gái của tôi rồi sao?”
Bỗng dưng, Du Diễm Phong ngắt lời của Cố Phi Yên, cũng doạ cho cô ấy một trận, cô ngước mắt lên, cô phát hiện ra Du Diễm Phong với đôi mắt long lanh đang hứng thú nhìn cô, trong mắt đầy sự vui sướng.
Anh đã dùng sự kích động lại không dám tự tin đến nỗi thần sắc thấp thỏm lo lắng, cuối cùng cũng xuất hiện “Thụ Sủng nhược kinh” hàm ý của câu thành ngữ này, biểu diễn kĩ xảo rất tốt, ai cũng không biết bây giờ anh ấy đang nói cái gì cả, ngay cả Cố Phi Yên cũng rơi vào sự nghi ngờ.
Cô vừa xong đồng ý rồi?
Ngấm ngầm, Cố Phi Yên liếc đôi mắt trắng dã, nhưng cô không phản bác ngay tại chỗ, mà là nhân cơ hội nhìn về phía Chiến Mặc Thần, “Chiến thiếu gia, làm phiền anh bỏ tôi ra,đang ở trước mặt Bạn trai của tôi làm như vậy dường như có chút không hay cho lắm.”
Đưa cho Du Diễm Phong một vai diễn phụ mà thôi, mà lại không phải thật sự làm bạn gái của anh ta, Cố Phi Yên không có ý kiến gì cả, ngược lại Cố Phi Yên cảm thấy có thể mượn được danh chính ngôn thuận để thoát khỏi Chiến Mặc Thần.
Phải biết, lòng người của Chiến Mặc Thần rất kiêu ngạo, Cô đã chấp nhận làm bạn gái của Du Diễm Phong, anh ta không thể lại vướng mắc vào cô tiếp được.
Nhưng, lần này cô dự đoán sai rồi.
Ánh mắt tự nhiên trầm lặng đi một chút, giống như màn đêm đen nhanh chóng muốn rơi ra mực đen vậy, Chiến Mặc Thần nắm lấy tay cô rất chặt, tim đập giống như là bị đánh vậy, có một thứ như bị cái lạnh giá xuyên thấu vào.
Yết hầu của Gợi cảm của Chiến Mặc Thần chuyển động, nếm thấy được vị đắng chát vô cùng.
Cô ấy... đồng ý Du Diễm Phong, làm bạn gái của cậu ta?
Cô ấy là người phụ nữ của anh, làm sao có thể làm bạn gái của Du Diễm Phong được?
Tuyệt đối không, anh không thể cho phép!
Ở lúc này đây,Bảo vệ được Chiến Mặc Thần gọi tới đã tới tầng cao nhất
Được huấn luyện rất cơ bản, mặc bộ quần áo bảo vệ màu đen, giống như thuỷ triều ba người xuất hiện ra hệt như chúng tôi đang ở trên bờ, chỉ dùng vài giây phút ngắn, lác đác vài người y tá ánh mắt ngạc nhiên bao quanh Du Diễm Phong.
Du Diễm Phong ánh mắt lạnh lùng nhìn, lập tức cười phá lên.
“Chiến Mặc Thần, vì giao tôi cho họ, mà cậu đến cả người âm u tối tăm cũng đều điều động ra hết, cậu có muốn giữ thể diện hay không?”
Nhưng mà, Chiến Mặc Thần không trả lời lại anh ấy.
Đôi mắt anh chỉ nhin đến Cố Phi Yên, dường như những việc khác anh đều không có hứng thú gì cả, anh chỉ nhìn cô, chỉ để ý đến cô, và chỉ có cô.
Rất nhanh,Du Diễm Phong bị người tối tắm kia cho “mời “đi rồi, ý tá cũng trốn đi, hành lang vắng vẻ chỉ hai người Cố Phi Yên và Chiến Mặc Thần.
Ánh đèn sáng rơi xuống, lạnh lẽo như sương.
Tay Cố Phi Yên vẫn còn bị Chiến Mặc Thần nắm lấy, tay của cô rất nhỏ, tay anh rất to, chỉ cần một tay thôi có thể nắm lấy toàn bộ tay cô, cũng để cho cô không có cách nào vùng vẫy được.
Cô có thể cảm thấy được ẩm ướt trong lòng bàn tay của anh ấy, mồ hôi ẩm ướt lên mu bàn tay của cô, cô cảm thấy trơn trơn, cô dùng lực rút tay ra, nhưng vẫn không thể rút tay ra được.
Cô còn có thể cảm nhận được những con kén dày đặc trên đầu ngón tay và gan bàn tay, đó phải là thời kì dài anh ấy dùng súng ông mà giữ lại những cái kén... đây thật sự rất đáng sợ, khi xung quanh đều yên lặng, loại tiếp xúc này hình như đổi thành sự nguy hiểm.
“Anh buống tôi ra...”
Cố Phi Yên ngẩng đầu nói, nhưng điều cô không nghĩ tới là, cô mới nói được vài chữ, khuôn mặt người đàn ông anh tuấn đẹp trai lạnh lùng kia, đang ở trong con ngươi của cô nhanh chóng phóng ro ra.
Lông mì dài của anh ấy rủ xuống, nhìn không rõ thần sắc trong mắt, cúi đầu chuẩn bị hôm cô.
Không chỉ như vậy, anh còn giỏi truy kích, nhân lúc cô đang nói không có sự phòng bị, anh tiến vào khoang miệng cô, đầu lưỡi ấm nóng vướng phải cái lưỡi nhỏ tử đinh hươnh của cô. Nụ hôn hoang dã tiến sâu vào nữa.
Cố Phi Yên sững sờ,bắt đầu vùng vẫy.
Nhưng,sự vùng vẫy của cô rất nhanh được trấn áp vô tình.
Người đàn ông cao to đang đè ép cô trên bức tường lạnh lẽo,một tay anh giữ lấy eo nhỏ của cô,một tay khóa đằng sau gáy của cô,ép buộc cô chỉ có thể kề sát vào cơ thể của anh ấy,bị anh ấy tùy ý yêu hôn.
Đầu mũi,trong khoang miệng,tất cả đều là hơi thở mãnh liệt của người đàn ông này.
Sa vào đó,tất cả lại đi vào một cái vòng lẩn quẩn.
Vướng mắc trong sưh gần gũi Cố Phi Yên thoáng chốc rất tỉnh táo,nghĩ cũng không muốn cắn vào lưỡi của anh ấy.