Con Gái Nhà Nông - Chương 139
Con Gái Nhà Nông
Chương 139 - Chúng Ta Phải Như Vậy
https://gacsach.com
Không biết trên đời này còn có bao nhiêu gia đình bán nhi bán nữ, khi Thích thị còn ở nhà mẹ đẻ, cũng được cha nương yêu thương, bản thân bà có nữ nhi lại xem thành bảo bối, cho nên cảm thấy Mã thị làm không phải là chuyện của con người.
Lại nghĩ đến ngoại tôn nữ của mình, hẳn là không có gặp phải như vậy, trong nhà Phan gia có tiền, nuôi nổi.
Đinh thị thấy Thích thị không có tâm tư gì ngồi ở bên cạnh, đã nói: "Tam đệ muội, bà tử nhà ngươi làm việc cũng thật ra lưu loát, nếu trong nhà của ta cũng có một người như vậy thì thật tốt."
Trong lòng Thích thị đề cao cảnh giác, nói: "Này có là cái gì, là Phúc nhi cảm thấy mỗi ngày ta làm việc mệt nhọc, mới mua tới cho ta, đại tẩu có ba con trai nhi tức, đến lúc đó khẳng định không cho ngươi mệt. Đúng rồi hôn sự Tứ Bảo thế nào? Chỉ chớp mắt, mấy đứa nhỏ đều đã lớn, đều phải thành gia."
Nói đến đề tài này, trong lòng Đinh thị cao hứng, chẳng qua: "Tứ Bảo không giống đại ca và nhị ca hắn, sẽ không làm buôn bán, cũng không có một tay nghề, chỉ có thể trồng lương thực ở trong ruộng. Tam đệ muội, ruộng cạn của các ngươi trong Vương gia thôn đến lúc đó cho Tứ Bảo nhà ta trồng đi, tốt xấu gì khi làm mai tức phụ cũng có thể nói tốt được, ngươi xem thế nào?"
Thích thị nói: "Ruộng cạn này đều là cha bọn nhỏ khai hoang, ta không thể làm chủ, Tứ Bảo nó nguyện ý làm ruộng sao?" Tứ Bảo cũng tốt, có thể nâng đỡ nó một chút cũng được, chỉ sợ đứa nhỏ không thích, không phải là uổng công sao?
Đinh thị vội nói: "Cái này có gì không nguyện ý? Nó không phải là đứa làm ruộng sao? Tam đệ muội, ngươi còn không thể làm chủ cho Tam đệ? Ta thấy trong nhà này nói gì đều là Tam đệ nghe lời ngươi đi, sẽ không là ngươi không muốn để cho Tứ Bảo của nhà ta trồng, cho nên mới nói như vậy đi."
Vương Phúc Nhi ở bên trong nghe được Đại bá mẫu nói như vậy, vội đi ra, cười nói: "Đại bá mẫu đến đây?"
Đinh thị nói: "Đúng vậy, ta cũng đến đây cả nửa ngày, ngươi mới đi ra, có phải bởi vì có người trong sạch, thì khinh thường Đại bá mẫu hay không?"
Đinh thị tâm nhãn không quá tệ hại, nhưng mà có đôi khi nói chuyện làm cho trong lòng người ta rất không thoải mái.
Vương Phúc Nhi cười nói: "Người lớn nói chuyện đứa nhỏ nghe, ta nghĩ khẳng định Đại bá mẫu cùng với nương ta cần nói chút chuyện riêng, ta ở một bên tính là gì? Ta vừa mới nghe nói Đại bá mẫu muốn Tứ Bảo ca trồng trên đất của nhà ta? Có chuyện này đi."
"Đúng vậy, Tứ Bảo ca của ngươi không có bản lĩnh, chỉ có thể trồng nhiều thêm một chút, bằng không khuê nữ nhà nào sẽ coi trọng nó?"
"Vậy cũng không nhất định, Tứ Bảo ca là nhân tài tốt, hơn nữa làm người thành thực, còn có Đại Bảo ca và Nhị Bảo ca giúp đỡ, các ngươi lại ở nhà ngói xanh, mười dặm tám thôn này có người nào không hy vọng khuê nữ của mình trở thành nhi tức của Đại bá mẫu chứ. Trước kia Đại Bảo ca và Nhị Bảo ca cưới tẩu tử, không biết có bao nhiêu người hối hận trong lòng đâu. Hiện tại Tứ Bảo ca muốn cưới tức phụ, vậy bà mối còn không giẫm nát cửa nhà Đại bá mẫu sao?"
Đinh thị nghe được mà mở cờ trong bụng, cười đến cười toe tóe: "Nhìn một cái, miệng Phúc nhi thật ngọt, nhưng mà ngươi nói cũng đúng, trong khoảng thời gian này bà mối lão tới cửa, không phải khuê nữ nhà này, chính là muội tử nhà kia, ánh mắt ta đây cũng muốn hoa lên, không có biện pháp."
"Xem ta nói đúng rồi, vậy Đại bá mẫu cần phải chọn thật kỹ, Tứ tẩu tử nhất định phải tốt, ngươi nói có đúng hay không?"
"Vậy thì đương nhiên, muốn làm nhi tức của nhà ta, có thể không tốt được sao? Ta cũng không muốn giống như Nhị bá mẫu của ngươi, chọn nhi tức như vậy, thoạt nhìn thành thật, kỳ thật không phải người thành thật gì, Nhị bá mẫu ngươi cả ngày đấu đến đấu đi với nàng, cũng không có lúc nào được yên tĩnh."
Vương Phúc Nhi cũng không muốn nói chuyện trong nhà Mã thị, đã nói: "Vậy Đại bá mẫu nên nhìn cẩn thận."
Đinh thị nói: "Đây là nhất định rồi, nếu không, Phúc nhi ngươi đi theo ta đi coi mắt đi?" Đại nhi tức cũng là đi coi mắt với Phúc nhi, kết quả thật sự rất không tệ.
Thích thị ở một bên vội nói: "Đại tẩu, ngươi nói gì vậy, Phúc nhi chúng ta hiện tại đã có thân gia rồi, sao có thể lại đi ra ngoài xem mắt chứ."
"A, cũng đúng, vậy cũng không thể như vậy rồi."
Đinh thị bị dẫn lòng vòng như vậy, cũng đã quên chuyện kia của Tứ Bảo. Vương Phúc Nhi nói: "Ta vừa mới nghe nói Tứ Bảo ca muốn trồng trọt trên đất của nhà ta? Kỳ thật, hiện tại cha ta ở trấn trên phải trông cửa hàng, cũng không thể thường xuyên về Vương gia thôn, để cho Tứ Bảo ca trồng cũng không có vấn đề, chỉ là Đại bá mẫu kêu Tứ Bảo ca tự mình qua đây nói một chút xem thế nào? Hơn mười mẫu đất kia là tâm huyết của cha ta, so với người khác thì biết nhiều hơn một chút, kêu Tứ Bảo ca tới đây, cha ta khẳng định sẽ cho hắn công đạo tốt. Đến lúc đó được nhiều lương thực, cũng là tốt cho Tứ Bảo ca, người thấy sao, Đại bá mẫu?"
"Vậy cũng đúng, được rồi, ta kêu Tứ Bảo qua đây một chuyến." Đinh thị vỗ tay một cái.
"Vậy giữa trưa Đại bá mẫu ở nhà chúng ta ăn một bữa đi."
Đinh thị đúng là có quyết định này, một chút cũng không khách khí, kỳ thật bà ta có thể đi qua Đại Bảo bên kia, chẳng qua nghĩ đến mình ở bên này ăn cũng có thể tiết kiệm chút lương thực cho con trai mình, cớ sao mà không làm?Thích thị và Vương Phúc Nhi đều biết tâm tư này của bà ta, dù sao lúc Vương Phúc Nhi còn rất nhỏ, bà ta cũng muốn chiếm tiện nghi, bữa cơm tiện nghi này, đương nhiên bà ta lại chiếm.
Để cho Lý tẩu tử làm xong cơm trưa, Đinh thị ăn miệng đầy dầu mỡ nói: "Tam đệ muội hiện tại là rất hưởng phúc, chừng nào ta mới có thể có ngày như vậy. Chậc chậc, nhìn xem cũng mua nhà ở ở trấn trên, còn có hạ nhân, thật sự là!"
Tức phụ Đại Bảo biết hôm nay bà bà muốn đi chợ phiên, nên đã sớm chuẩn bị đồ ăn, nhưng mà đến giờ cơm, lại chờ trái chờ phải chờ hoài không thấy đến. Không có biện pháp, nàng liền qua bên này tìm bà bà, quả nhiên là không ngoài sở liệu của nàng, bà bà nhà mình vừa đang xỉa răng vừa nói chuyện, nàng thật sự là cảm thấy có chút mất mặt. Ngươi nói xem rõ ràng không đi tới nhà con trai con dâu, ngươi tới đến nhà Tam thúc Tam thẩm bên này, bắt nạt Tam thúc Tam thẩm người ta tính tình tốt đi, tuy rằng nói một bữa cơm không tính là gì, nhưng mà vẫn cảm giác thật không tốt.
"Sao ngươi lại tới đây?" Đinh thị giật mình hỏi.
Tức phụ Đại Bảo Toàn thị chào hỏi với Thích thị và Vương Phúc Nhi, chào hỏi xong, nghe bà bà hỏi nàng, nên đã nói: "Vốn nghĩ hôm nay khẳng định nương đi chợ phiên, con và Đại Bảo còn có tôn tử người đều đang chờ, kết quả đến bây giờ cũng không có đợi được, nên con đoán có phải người đến Tam thẩm bên này hay không, cho nên qua đây tìm, thật đúng là người ở bên này."
"Ta lại cũng không có nói là nhất định sẽ đến nhà ngươi? Vừa vặn ngươi đã đến rồi, Tam thẩm ngươi bên này còn có cơm, ngươi cũng ăn một chút." Cũng đúng lúc có thể tiết kiệm chút lương thực.
Toàn thị xấu hổ đến đỏ mặt, cũng ngượng ngùng nhìn Tam thẩm và Phúc nhi: "Nương, đại tôn tử của người luôn luôn nhắc tới người, người đi theo con qua đó đi." Kéo người chạy nhanh đi thôi, còn tiếp tục ở lại chỗ này cũng càng bẽ mặt. Nàng thật sự là quăng không nổi.
Vừa nghe đại tôn tử, Đinh thị lập tức tinh thần tỉnh táo, bà ta cũng đã lâu không có đi thăm đại tôn tử. Thích thị chuẩn bị mấy thứ cho Tứ đệ muội sắp sinh sản cần dùng, nhờ Đinh thị mang về. Đinh thị vừa muốn nói gì đó, bị Toàn thị lôi kéo đi, trả lại cho Thích thị ánh mắt thực ngượng ngùng, Thích thị sẽ không vì chuyện như vậy mà tức giận.
"Phúc nhi, sao con để cho Tứ Bảo qua đây nói chuyện này, hắn là một tiểu oa nhi nào biết chuyện gì?" Thích thị hỏi.
"Nương, không phải nói Tứ Bảo ca muốn thú tức phụ sao? Vậy mà còn nhỏ à, không phải nói cưới tức phụ thì thành người lớn sao? Vừa rồi Đại bá mẫu cũng nói, về sau Tứ Bảo ca sẽ làm ruộng, vậy phải trồng thật tốt. Cha con quả thật sẽ trồng trọt, người nghĩ xem, hiện tại cha cũng không thể trồng trong lòng còn không biết là đang tiếc cuống cuồng sao? Vậy để cho cha chỉ đạo chỉ đạo Tứ Bảo ca, trong lòng cũng thoải mái, còn có, vừa rồi Đại bá mẫu nói nửa ngày, chỉ nói muốn để cho Tứ Bảo ca trồng trọt, một chút cũng không có nói, trả lợi ích gì cho nhà mình. Tuy rằng đều là người nhà, nhưng mà cũng không thể như vậy, nếu Tứ Bảo ca qua đây khẳng định sẽ đề cập chuyện này, cho nên chúng ta nói chuyện với Tứ Bảo ca."
"Vậy, chuyện trực tiếp nói muốn địa tô, không tốt đi." Thích thị nói.
"Có gì không tốt chứ? Ta lại không ăn trộm lại không cướp, là đưa đất của mình cho người khác trồng, đồng thời chúng ta thu hồi thứ khác, cái này không phải rất bình thường sao? Giống như ruộng nước của chúng ta, không phải mỗi quý đều thu địa tô, a, bởi vì là Tứ Bảo ca trồng, cho nên chúng ta sẽ không thể yêu cầu một chút gì sao?
Nương, ý tưởng này của người là không đúng, Tứ Bảo ca còn tưởng rằng chúng ta là bố thí đâu, nói không chừng sẽ không trồng nữa. Còn có, nếu chúng ta một khi làm như vậy, người suy nghĩ một chút, thân thích bằng hữu khác biết có chuyện tốt như vậy, có phải chúng ta đều phải thỏa mãn hay không? Có quan hệ tốt với cha nương cũng nhiều, có phải chúng ta đều phải miễn phí cho người khác trồng hay không? Còn không bằng thương lượng tốt với Tứ Bảo ca một năm trả cái gì, người khác cũng không thể tranh cãi, Tứ Bảo ca cũng trồng mà không có gì ý kiến. Người nói xem con nói có đúng hay không?"
"Con đó, nói là có đạo lý, nương nói không lại con. Chờ cha con trở lại, ta nói với hắn, cha con vốn có ý tứ là muốn chia mười mẫu đất kia cho nhà Đại bá và Tứ thúc, đã hơn một năm cho gia gia và nãi nãi chút thu nhập thì tốt rồi. Hiện tại nương nghĩ cũng là con nói rất đúng. Đây là miễn phí cho bọn hắn nói không chừng còn có mâu thuẫn, khó trách mọi người đều nói thân huynh đệ phải tính toán rõ ràng, như vậy cũng tốt."
"Đúng vậy, như vậy về sau ai cũng không thầm oán ai, chúng ta cũng không cần ở chính giữa khó xử, vốn chúng ta đều ở riêng đã lâu rồi, nếu cha lại cho Đại bá và tứ thúc, cứ nói đi, người cảm thấy vị Nhị bá kia của con sẽ không nháo sao? Tuy rằng chúng ta và bọn họ quan hệ không tốt, nhưng mà cũng không bảo đảm hắn sẽ làm cái gì. Hoặc là làm cho Đại bá và tứ thúc trồng không được, lúc đó nếu làm cái gì đó ở trong ruộng, thực không đơn giản, đến lúc đó lại càng không xong. Còn không bằng từ ban đầu cứ nói là cấp địa tô cho Tứ Bảo ca, chúng ta tình nguyện cần ít đi một chút, cũng tránh cho phiền toái về sau."
"Phiền toái gì hả?" Vương Đồng Tỏa từ bên ngoài trở về hỏi.
Thích thị và Vương Phúc Nhi nở nụ cười, Vương Phúc Nhi nói một lần chuyện vừa rồi cho cha mình nghe, Vương Đồng Tỏa nói: "Phúc nhi nói rất đúng, cứ như vậy, chờ Tứ Bảo qua đây, ta phải nói rõ ràng với nó, cũng đừng làm hỏng đất tốt của ta. Về sau không trông cậy vào Tiểu Bảo làm ruộng rồi, tay nghề trồng trọt của ta cũng không thể lãng phí."
Thích thị và Vương Phúc Nhi đều che miệng cười, cha vừa nói đến trồng trọt thì thật cao hứng. Hiện tại để cho hắn mỗi ngày đi cửa hàng, quả thật là có chút ủy khuất, nhưng mà hiện tại tư tưởng của Vương Đồng Tỏa cũng thoáng rồi, trong nhà có ba khuê nữ, về sau ít nhất đều là ở trên trấn, mà Tiểu Bảo đã đọc sách ở trấn trên, vì mấy đứa nhỏ, hắn cũng phải cắm rễ ở trấn trên.
Thời gian qua nhanh, chỉ chớp mắt tiểu nữ nhi của Vương Cúc Nhi liền trăng tròn, cả nhà Vương Phúc Nhi tự nhiên đi tham gia tiệc rượu trăng tròn. Thân thích bằng hữu Vương gia thôn đều đi theo, bởi vì trong nhà Vương Cúc Nhi không lớn, cho nên tiệc rượu này bày ở một tửu lâu ngay tại trên huyện. Cái này tự nhiên làm cho người Vương gia thôn hâm mộ không thôi, đều nói khuê nữ Vương Đồng Tỏa gả tốt, còn có người nói, trước kia đều nói Vương Đồng Tỏa nhiều khuê nữ, có ích gì, nhìn xem hiện tại cũng không nói ra miệng đi. Khuê nữ người ta gả tốt, về sau còn có thể nâng đỡ huynh đệ, đây là mệnh người ta, ngươi hâm mộ cũng không hâm mộ được.
Lại thấy Vương Hoa Nhi mặc quần áo mới sáng lán, trên đầu cũng có đồ trang sức đẹp, lại thật đỏ mắt. Một khuê nữ gả tốt, còn có thể nói là vận khí, người ta hai có khuê nữ đều gả đến nhà người có tiền, cũng đều sống tốt, một đứa không có bà bà gây khó chịu, còn có một đứa trực tiếp bà bà chính là dì ruột, cái này thật sự là, hưởng phúc. Lại nghe nói Tam cô nương nhà Vương Đồng Tỏa hứa cho nhà Tống đại phu trấn trên, ài, không có biện pháp, mỗi người đều có mệnh trời an bàn, ai có thể biết được Vương Đồng Tỏa trước kia khổ ha ha lại có tiền đồ như bây giờ?
Còn con trai Vương Đồng Tỏa về sau cho dù là đọc sách đọc không xong, có ba tỷ tỷ, tỷ phu như vậy, cũng không lo ăn lo mặc.
Tiệc trăng tròn qua đi, Vương Đồng Tỏa trực tiếp giao đất cho Vương Tứ Bảo, Vương Tứ Bảo cũng nói nếu không thu địa tô thì hắn sẽ không trồng trọt. Hắn cũng biết đức hạnh của nương mình, hắn nghĩ chờ thu hoạch trong đất nhiều như vậy, hắn tự mình đưa qua đây cho Tam thúc, cũng không tin nương còn có thể nói gì.
Vương Phúc Nhi từ chỗ Vương Tứ Bảo biết được tin tức, đồng bọn tốt Thanh Mai thời thơ ấu của nhị tỷ thế nhưng đã trở lại, thật sự là không nghĩ tới, không biết nhị tỷ nghe được tin tức này có thể cao hứng hay không.