Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y - Chương 31

Cuộc Sống Nhàn Rỗi Của Dược Y
Quỷ Quỷ Mộng Du
www.gacsach.com

Chương 31

“Tiểu thư, buổi sáng tốt lành.” Thấy Chung Ly Tình Nhi đi vào, Tinh Quang Ẩn đầu tiên là nhìn ngây ngốc, sau đó cất tiếng chào hỏi.

Chung Ly Tình Nhi không có đeo khăn che mặt, cho nên người ở chỗ này, cả ngày ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, nàng không muốn mỗi ngày ở nhà đều đeo khăn che, dù sao, người này là lão nhân, ít nhất bề ngoài là vậy nên không kiêng kị gì hết.

“Buổi sáng tốt lành.” Nhìn bữa sáng phong phú trên bàn, Chung Ly Tình Nhi nói với Tinh Quang Ẩn: “Tinh Quang tiên sinh, cùng nhau ăn đi, ta nói rồi, ông không phải thuộc hạ của ta, không cần tuân theo quy củ này.”

Tinh Quang Ẩn vốn là người cuồng tính, chỉ là vì sinh tồn nên áp lực không ít, cũng vì gia tộc ông ta là gia tộc cao quý, nên có thói kiêu ngạo không thua gì người hoàng tộc, nghe Chung Ly Tình Nhi nói như vậy, không khách khí, ngồi đối diện nàng.

Thanh Liễu và Chỉ Hủy liếc nhìn nhau, im lặng không nói tiếp tục hầu hạ công chúa dùng cơm.

Sau khi ăn xong, Chung Ly Tình Nhi không có giống như ngày thường đi xem cải trắng, mà dẫn Tinh Quang Ẩn đến rừng trúc, như đi tản bộ, “Tinh Quang tiên sinh, ta có yêu cầu này hy vọng ông đồng ý.”

Ánh mắt Tinh Quang Ẩn toát ra tia sang, khuôn mặt thì vẫn bình thường, “Tiểu thư mời nói.”

Tay vuốt cành trúc xanh, trúc này vốn rất bình thường, nhưng do Chung Ly Tình Nhi lặng lẽ ở dưới mặt đất bày một tụ linh trận nhỏ, nên nhìn cả bụi trúc nhìn tràn đầy sức sống, “Tinh Quang tiên sinh, nguyện vọng của ta rất đơn giản, không cần nắm quyền, cũng không muốn ngồi trên cao chỉ muốn sống một cuộc sống nhàn nhã như bây giờ, không có áp lực, cũng không có âm mưu quỷ kế chờ đợi, cho nên ta mới rời khỏi nơi ăn thịt người đó.

Tiên sinh đã tìm đến đây, ta cũng nguyện ý giữ tiên sinh lại, bởi vì ta biết có một số việc không thể tránh khỏi, không bằng thuận theo tự nhiên, nhưng ta hy vọng tiên sinh có thể đáp ứng ta, nếu không có chuyện gì, tiên sinh hãy cứ là một lão nhân an phận thủ thường, đừng nghĩ cách lợi dụng ta đi báo thù cho Tinh Quang gia tộc, như vậy... Những kẻ kia sẽ để mắt đến ta, ta cũng không muốn những kẻ trong hoàng thất kia có cớ mà vấn tội.

Tiên sinh không cần nói ông có năng lực đó hay không, ta biết, đại gia tộc luôn có một chút bí pháp đặc thù, tỷ như... Lấy sinh mệnh đánh đổi một thứ, ta cũng không muốn ông lại dùng nó để thực hiện kế hoạch của mình, nhưng là vì tự bảo vệ bản thân, ta không phải không làm gì, nếu từ hoàng cung đi ra thì cũng là người không đa tâm cũng thiện lương, hy vọng Tinh Quang tiên sinh hiểu cho.

Đương nhiên, nếu có một ngày, Lạc Nhật hoàng đế đang hấp hối xuất hiện ở trước mặt chúng ta, ta không ngại cho ông ta một đao thay tiên sinh, cũng báo thù cho tộc nhân của tiên sinh.”

Tinh Quang Ẩn vẫn im lặng không nói gì, vốn tưởng rằng vị công chúa này sẽ lợi dụng ông để đoạt lấy điều mình muốn, không nghĩ tới là muốn cảnh cáo ông, làm để ông không nên quá kích động mà đưa kẻ thù đến phá cuộc sống an bình của nàng, nàng nói rất đúng, nếu ông lấy sinh mạng ra để trả giá, có thể thực hiện bí pháp, đồng thời dẫn đến nhiều rắc rối lớn

Thế nào gọi là thất khiếu linh lung, ông đã kiến thức được, lời nói không mềm cũng không cứng, biểu đạt ý tứ của bản thân, vị công chúa này... Là người thông minh, người khác không hại nàng được, cũng nhìn không thấu được suy nghĩ của nàng, hơn nữa nàng lại có thể nhìn thấu người ta, ông nghĩ, ông đã hiểu lời của quỷ bói kia rồi.

“Tiểu thư nói đúng, ta sẽ nhớ kỹ, chỉ làm lão già bình thường, không đưa thị phi tới.”

Chung Ly Tình Nhi gật gật đầu, “Ta cảm thấy thay vì báo thù, không bằng nghĩ cách kéo dài hương khói cho gia tộc ông đi, là người còn lại của Tinh Quang gia tộc, đây không phải là điều ông lo lắng ư?”

Tìm chút chuyện cho ông ấy làm, miễn cho nhàn rỗi quá làm chuyện ngu ngốc.

Tinh Quang Ẩn cười khổ, “Tiểu thư, lấy bộ dạng của ta hiện giờ, tiểu thư thấy ta có thể làm gì? Lại nói, Tinh Quang gia không bao giờ cùng ngoại nhân thông hôn, sao có thể bảo vệ được huyết mạch thuần khiết, hiện tại toàn bộ gia tộc chỉ còn một mình ta, ta phải tìm ai để kết hôn đây?”

Vị hoàng đế kia cũng ngoan độc thật, đuổi cùng giết tận... Đáng tiếc không có trảm thảo trừ căn, còn lưu lại cho mình một mầm tai hoạ, nàng không tin nhiều năm như thế, Tinh Quang Ẩn cái gì cũng chưa làm.

“Tinh Quang tiên sinh, ông hình như cũng đâu có lớn tuổi quá? Ta nói đúng không?”

“Tiểu thư nói đúng, năm nay ta chỉ mới 42, ha ha, nhưng nhìn bề ngoài, có nói 102 người ta cũng tin nữa là.”

Ngữ khí bi ai, thản nhiên nhận mệnh, có lẽ tập mãi thành thói quen, gia tộc này chắc cũng từng có tiền lệ. Ở thời không này, 102 tuổi mà nói, cái bộ dạng này của ông ta giống như sắp xuống mồ rồi.

“Gia tộc ông không có biện pháp ức chế sao?”

“Có một bộ công pháp, nhưng là năm đó ta tuổi quá nhỏ, không có kịp học, mà người cứu ta cũng không có tư cách học nó,cho nên...”

Công pháp? Vậy bộ công pháp nàng đang tu luyện có thể thích hợp với ông ấy, có điều, tạm thời không được, nàng không thể đem người mới tiếp xúc hai ngày mà xem thành người nhà được.

“Xe đến trước núi ắt có đường, Tinh Quang tiên sinh, ở đây, ông có thể thả lỏng tinh thần không sao đâu”

“Vâng.” Tinh Quang Ẩn cảm thấy lời này cũng có lý, nhưng ẩn ý bên trong đó của tiểu thư ông cũng không biết là gì, chỉ là ở nơi này, ông sẽ được bảo vệ an toàn.

Vì thế, Tinh Quang gia tộc cuối cùng chỉ còn một truyền nhân,Tinh Quang Ẩn tiên sinh lặng lẽ ở lại nhà vị công chúa lưu lạc dân gian, mỗi ngày ở trong sân tản bộ, hoặc là đi theo Chung Ly Tình Nhi, nhìn nàng nói về củ cải trắng.

Những ngày bình thản cứ vậy mà qua đi, ngẫu nhiên lên núi hái thuốc, mỗi đêm vào không gian bồi hai đứa nhỏ ngủ cùng, không thì tu luyện, mùa hè cứ thế đi qua, mùa thu đã đến, củ cải trắng trong đất đã thành hình, nhìn rất giống củ cải trắng ở Địa Cầu, Chung Ly Tình Nhi biết chính mình đã thành công, lại nhìn mẫu đất bên cạnh trồng cà rốt, được rồi, ít nhất là thành công một nửa.

Bón phân hoặc chăm sóc thế nào đều do Tinh Quang Ẩn chỉ đạo mà làm, mấy năm nay ôm ấy lẩn trốn khắp nơi, cùng dân chúng bình thường giao tiếp là nhiều nhất, thấy nhiều hơn, đương nhiên sẽ vô tâm nhớ một ít.

Mỗi lần bón phân nàng sẽ đi vòng vòng chỗ khác, không phải ngại bẩn, thật sự là... Nàng sợ đến lúc đó mình ăn không vô, cho dù Tinh Quang Ẩn nói mấy trận mưa xuống là sạch hết.

Sáng sớm, cúi người nhìn cải trắng còn dính sương, không tự giác nuốt nước miếng, rất muốn ăn a... “Tinh Quang tiên sinh, ông nói xem đã có thể ăn được chưa?”

Tinh Quang Ẩn bật cười, ở chung với vị công chúa này càng lâu, cảm thấy nàng hiền hoà, không hay phát cáu, thích cái gì đều tự mình làm, ngẫu nhiên sẽ có chút trẻ con, thoạt nhìn không giống vị công chúa tôn quý nào hết, đương nhiên, nếu nàng cố ý tỏ ra khí thế của một công chúa, khí thế đó sợ kinh người, đó chính là tôn quý phát ra từ trong tận xương tuỷ.

“Thứ này thật sự có thể ăn sao? Ta chưa từng thấy, tiểu thư, điều này ngài hẳn phải rõ mới đúng chứ.”

Chung Ly Tình Nhi bĩu môi, mặc kệ, “Thanh Liễu, đào một củ lên, trưa nay ăn cái này.”

Thanh Liễu cười đáp: “Dạ, phương pháp làm cũng giống mấy món khác sao?”

Dù sao cũng là thứ các ngươi chưa bao giờ ăn, hơn nữa lâu rồi nàng chưa xuống bếp, “Để ta làm thử đi.”

“Tiểu thư...” Thanh Liễu bất đắc dĩ nhìn nàng, tiểu thư ngày càng quan tâm chuyện lặt vặt nhiều rồi.

“Không có việc gì, Thanh Liễu, ngươi cứ để cho tiểu thư thử xem.” Chỉ Hủy nhỏ giọng khuyên nhủ, chỉ là làm đồ ăn mà thôi, các nàng nhìn thử chắc cũng không sao đỡ cho tiểu thư nhàm chán lại chạy ra sau núi, vừa đi là đi mấy ngày, cái đó mới đáng để lo lắng đề phòng

Giữa trưa, Chung Ly Tình Nhi cố ý thay bộ quần áo đơn giản, đi theo Thanh Liễu, Chỉ Hủy vào phòng bếp, Tinh Quang Ẩn góp vui cũng theo vào.

Nhìn gia vị, hoàn hảo, không khác lắm ở Địa Cầu, chỉ là chất lượng muối ăn kém một chút, không có tinh tế, thô ráp rất nhiều, những loại gia vị khác thì ok rồi, không có việc gì, cải trắng chỉ cần dùng muối là làm được rất nhiều món ngon, thật không hiểu, tương gạo dầu muối cũng giống y chang, nhưng sao đồ ăn nơi này lại có hương vị tệ hơn ở Đại Cầu nhỉ.

Cắt một củ cải trắng, hình như hơi nhiều, Chung Ly Tình Nhi lưu loát cắt hành, băm thịt, xào rau, động tác không dám rất chuyên nghiệp, người này là công chúa mà, xào rau cũng là một kỹ thuật sống, không có ai lần đầu tiên xào rau lại làm quen tay như thế.

Làm mấy món ăn xong, lại ngửi ngửi tay áo dính mùi dầu, nhíu mày lại, quả nhiên dù thay đổi thân thể khác cũng vậy, nàng thích nấu cơm, nhưng lại ghét mùi dầu.

“Ta đi rửa mặt đổi quần áo, những món khác các ngươi cứ làm đi.”

“Vâng, thuộc hạ đi chuẩn bị nước ấm cho tiểu thư.”

Một thân khoang khoái quay lại, nhìn trên bàn có món cải trắng, Chung Ly Tình Nhi vội cầm đũa lên gắp một miếng, thật ngon, đúng là tự tay mình làm sẽ ngon hơn mà, thanh thanh thúy thúy, quỷ ăn món này cũng thấy ngon.

Tinh Quang Ẩn ăn thử một miếng, liên tục gật đầu, “Ăn ngon thật, đây là rau gì thế?”

Chung Ly Tình Nhi dừng động tác gắp đồ ăn, trả lời: “Cái này là lúc ta lên núi hái thuốc phát hiện ra, thử một chút, không ngờ ăn ngon như vậy, lúc đầu ta còn tưởng là dược liệu?”

“Quả thật rất ngon, nếu có thể mở rộng ra để trồng thì tốt rồi.”

Mặc kệ thế nào đi nữa người khổ vẫn là dân chúng, một chút đồ thế này có thể giải quyết được cuộc sống ấm no, điều này Chung Ly Tình Nhi biết, “Ta sẽ viết thư truyền vào cung, ta còn chút hạt giống, để người ở bên bộ nông nghiệp thử xem, cũng viết phương pháp trồng đã đúc kết, rồi để người trong cung xử lý.”

“Công chúa thật thiện lương.” Tinh Quang Ẩn đứng dậy lui ra phía sau từng bước, khom mình hành lễ, Thanh Liễu cùng Chỉ Hủy cũng làm động tác giống thế.

Chung Ly Tình Nhi trợn mắt nhìn, từ khi đến đây, nàng cảm giác mình bị bọn họ cung phụng như thần tiên rồi, trong không gian còn nhiều hạt giống như, nếu không trồng thì quá lãng phí rồi, lại nói, sau này trên bàn cơm của nàng có thể thêm mấy món như thế này, nàng thật muốn ăn nhiều nhiều rau xanh nha.

“Được rồi, hành lễ cái gì, Thanh Liễu, Chỉ Hủy, chuẩn bị một ít đưa cho bọn Thư Dục, cái này cũng không phải đồ ăn quý trọng gì, để mọi người nếm thử đi.”

“Dạ, cảm ơn tiểu thư.”

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3