Cưỡng Bức Vợ Yêu - Chương 209

“Cậu để cậu ta đánh! Tôi cho cậu ta mượn mấy lá gan!” Sự tức giận của Mộ Thương Nam cuốn quanh khoé miệng anh ta.

Tay của Bắc Minh Phong treo trong không trung, giữa 2 đầu mày của anh ta tụ lại đều là khí nộ: “Anh cho rằng tôi không dám đánh anh sao?” Anh ta gào lên, vì Thủy Tinh, anh ta có thể mạng cũng không cần.

Đỗ Xán chạy qua ôm lấy Bắc Minh Phong, cánh tay đỡ lâý cánh tay của Bắc Minh Phong, không cho Bắc Minh Phong đánh tiếp.

“Đồ điên! Cậu dừng tay! Bình tĩnh! Xúc động là ma quỷ! Tình anh em bao nhiêu năm nay của chúng ta, cậu không thể không để ý tình anh em của chúng ta, chẳng lẽ trong lòng cậu tình anh em của chúng ta còn không quan trọng bằng 1 người phụ nữ phản bội cậu?

“Là lỗi của tôi, mới ép Thủy Tinh ra đi, không phải cô ấy phản bội tôi!” Bắc Minh Phong bực tức gầm lên.

Đỉnh đầu Đỗ Xán đen kịt, chỉ thiếu quỳ Bắc Mộ Phong, đại ca, anh giỏi, lí do này cũng được? Được rồi, anh thắng rồi!

“Được, cho dù Thủy Tinh không phản bội anh, anh cũng không thể để Diệp Phi đi chết a! Diệp Phi trêu chọc cậu rồi?”

“Diệp Phi cũng không nhất định sẽ chết, tôi chỉ là muốn dùng Diệp Phi đi dụ người ta ra, chúng ta sau đó đi cứu Diệp Phi và Thủy Tinh. Chẳng lẽ như vậy cũng không được? Mộ Thương Nam, cậu là anh em, sẽ không như vậy cũng không giúp tôi chứ?” Bắc Minh Phong nghi ngờ hỏi Mộ Thương Nam.

“Bây giờ là 1 Thủy Tinh gặp nguy hiểm, theo như cậu nói mà làm, chính là cả 2 người Diệp Phi và Thủy Tinh gặp nguy hiểm! Đến lúc đó, cậu không nhất định có thể cứu Thủy Tinh ra, mà Diệp Phi vẫn còn gặp nguy hiểm. Chúng ta có thể tìm manh mối tìm kiếm Thủy Tinh.”

Cách Mộ Thương Nam có thể nghĩ tới chỉ là cách này.

“Tôi phản đối, làm như này, Thủy Tinh quá nguy hiểm!” Bắc Minh Phong lập tức phản đối.

“Phản đối không hiệu quả! Nếu tôi là cậu, tôi bây giờ liền mang người đi tìm Thủy Tinh, chứ không phải ở đây lãng phí thời gian, cậu bị bọn bắt cóc cầm mũi dắt đi rồi!” Mộ Thương Nam lạnh nhạt nói.

“Mộ Thương Nam, tôi chỉ hỏi cậu, nếu bây giờ người phụ nữ bị bắt cóc là Diệp Phi, bọn bắt cóc muốn lấy Thủy Tinh để đổi, cậu sẽ làm như nào?”

Mang người trực tiếp cướp Thủy Tinh đi, đi đổi Diệp Phi.

Đương nhiên suy nghĩ này, Mộ Thương Nam chỉ có thể nghĩ trong lòng, anh ta không dám nói ra kích thích Bắc Minh Phong.

Bắc Minh Phong không chờ được lời của Mộ Thương Nam, “Sao vậy? Không nói rồi? Haha, lấy sự hiểu biết của tôi với cậu, cậu sẽ hủy trời diệt đất bắt Thủy Tinh đi đổi người! Việc bất đắc dĩ, cậu mới không sốt ruột! Nhưng, nếu cậu là anh em của tôi, cậu nên biết, tình yêu của tôi với Thủy Tinh, cùng tình yêu của cậu đối với Diệp Phi giống nhau!”

Tâm mày của Mộ Thương Nam trầm xuống đìu hiu, anh ta đứng dậy, tay vỗ vai Bắc Minh Phong:” Người anh em, xin lỗi, là tôi ích kỷ, nhưng mạng của Phi Phi so với mạng tôi quan trọng hơn.”

“Mạng của Thủy Tinh cũng quan trọng hơn mạng tôi!” Tiếng Bắc Minh Phong nghẹn ngào, nghĩ đến Thủy Tinh không biết bị bắt cóc tới nơi nào rồi, tình hình hiện nay ra sao, tim anh ta đều vỡ tan rồi.

Từ trước đến nay không hiểu cái gì gọi là sự cứng rắn của tim thủy tinh, cảm nhận được cảm giác tim thủy tinh vỡ vụn.

Đỗ Xán cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, may mà không đánh nhau thật.

“Có lời dễ nói, mọi người có lời dễ thương lượng. 2 cậu ngồi xuống trước, chúng ta cùng nghĩ 1 cách hay mà 2 bên cùng hài lòng. Đánh như này cũng không giải quyết được vấn đề, đúng không?”

Bắc Minh Phong 1 tay túm lấy Đỗ Xán,” Theo như cậu ta nói mà làm, chúng ta ngồi xuống thương lượng cách 2 bên cùng hài lòng.”

Ánh mắt Mộ Thương Nam dừng trên mặt Đỗ Xán, đột nhiên có cách, “đúng nhỉ, sao lại quên Đỗ Xán rồi?”

“A? Ông lớn, các cậu tốt nhất đừng nghĩ đến tôi! Bọn bắt cóc không cần tôi!” Đỗ Xán chỉ cảm thấy trong ánh mắt của Mộ Thương Nam có lời nói.

Sau lưng anh ta lạnh lẽo, 1 loại cảm giác bị tính kế bao quanh tim anh ta.

“Bọn bắt cóc đương nhiên không cần cậu rồi, có điều, nếu như cậu đeo mặt nạ da người của Diệp Phi thì sao?” Mộ Thương Nam nói.

“Khốn kiếp, các cậu thật muốn đưa tôi qua đó? Tôi là đàn ông!” Đỗ Xán vội vàng nói.

“Chiều cao của cậu cũng chỉ hơn Diệp Phi 2cm, Diệp Phi bình thường sẽ mang giày cao gót, cậu thì mang giày đế bằng đi, như này thì cao như nhau rồi, mà dáng người nhỏ như nhau, mặc trang phục nữ không khác biệt lắm.” Ánh mắt Mộ Thương Nam nhìn dò xét Đỗ Xán.

Đỗ Xán muốn khóc mà không ra nước mắt, hận chết mẹ mình sao lại sinh ra anh ta có chiều cao như vậy, bản thân chính chỉ là gầy 1 chút, cũng không đến nỗi bị coi là thế thân của phụ nữ chứ?

“Tôi không có ngực a!” Mặt anh ta khổ sở, cố lôi ra 1 lí do.

“Không biết lấy silicone làm 1 cái? Đây là mệnh lệnh!” Mộ Thương Nam lạnh giọng nói.

“Đúng! Là mệnh lệnh, Đỗ Xán cậu dám kháng cự sao?” Bắc Minh Phong nắm nắm đấm hướng Đỗ Xán ra hiệu.

“Hu hu, các người bắt nạt bảo bảo! Không được, tôi chịu không nổi ủy khuất này!” Đỗ Xán bò lên sofa giả khóc

“Ngoan, tiểu Xán Xán, đừng khóc, tôi sau này sẽ đối với cậu dịu dàng! Chỉ cần cậu giúp tôi lần này! Về sau cậu muốn tôi giúp gì cũng được.” Bắc Minh Phong nói

“Người xấu! Tôi nếu như chết rồi, những người đẹp kia của tôi làm thế nào, bọn họ còn đợi tôi chiều chuộng kìa! Còn nữa, mẹ già còn chưa được ôm cháu kìa! Tôi có lỗi với mẹ tôi!” Đỗ Xán tiếp tục gào khóc.

Mộ Thương Nam bóp thái dương đang giật đau của mình, hận không thể 1 tay đập chết Đỗ Xán, lúc chơi phụ nữ, sao Đỗ Xán không nghĩ kết hôn sinh tử?

Bình thường khuyên Đỗ Xán bớt phóng túng, sớm chút kết hôn cho mẹ anh ta ôm cháu, dù sao mẹ anh ta trẻ tuổi đã ở goá, trông mong có thể sớm có cháu. Nhưng Đỗ Xán nói anh ta chưa chơi đủ, sao có thể vì 1 cái cây mà từ bỏ cả rừng cây của anh ta.

Mộ Thương Nam tặng cho Đỗ Xán cái trợn mắt, nâng tay ý thức Bắc Minh Phong muốn nói, anh ta bước tới phía Đỗ Xán, ngón tay ấn mấy cái trên màn hình điện thoại, ấn ra 1 giao diện.

Điện thoại anh ta lắc lắc trước mặt Đỗ Xán, “Còn khóc trực tiếp ném cậu từ cửa sổ xuống! Xem xem đây là cái gì?”

Đỗ Xán ngẩng đầu nhìn điện thoại của Mộ Thương Nam, lập tức trừng to mắt, vặn ngón tay đếm số 0.

“1, 10, trăm, nghìn, vạn, 10 vạn, 100 vạn, nghìn vạn! Tôi không đếm không sai chứ? Cậu cho tôi 5000 vạn?”

“Đủ mua 1 lần mạo hiểm của cậu chưa? Mạo hiểm 1 lần, tôi phái tất cả mọi người trong tối bảo vệ cậu, giữ mạng chó của cậu, cho mẹ cậu có người nối dõi sau này, thế nào?” Mộ Thương Nam hỏi.

“Ha ha, có phải anh em thân thiết không, nói lời khách sáo, việc của cậu và Bắc Minh Phong tôi nhất định giúp!” Đỗ Xán vốn dĩ là bộ mặt giả khóc, lập tức cười sáng lạn.

Cánh tay Bắc Minh Phong đặt lên vai Đỗ Xán, “Đã là anh em thân thiết, vậy thì vì tình bạn mà diễn đi!”

“Ông lớn ơi! Bắc Minh Phong, hiếm khi lão đại xuất huyết 1 lần!” Đỗ Xán đột nhiên ý thức mình nói sai, “Cái gì đó, tôi là nói, anh em thân thiết, cũng phải tính toán rõ ràng, lão đại Ngân Mị, cậu nói đúng không? Nhanh chóng chuyển tiền!”

“Đưa cậu 500 vạn đặt cọc trước, việc làm xong rồi, đưa nốt cho cậu, làm không thành, thì trực tiếp đưa tiền cho mẹ cậu, để bà ấy chăm sóc tuổi già!” Mộ Thương Nam nói.

Đỗ Xán đảo đảo con mắt, miệng lầm bầm, “Đồ keo kiệt, đưa hay không cũng đưa rồi, không thì tiền lãi 2 ngày!”

“Lầm bầm gì đó? Hình như tôi nghe thấy cái gì ít?” Mộ Thương Nam lạnh tiếng nói.

Đỗ Xán vội vàng cười vô hại, “Không có ít, là nói, tôi là nói, tôi nghĩ Diệp Phi vẫn cần đến, tôi muốn lấy mặt cô ấy làm mẫu! Nếu làm không giống, để đối phương phát hiện thì không hay rồi. Thủy Tinh có lẽ lúc đó sẽ bị xé như xé vé.”

Mộ Thương Nam nghĩ 1 lúc “Ừ, tôi bảo Khoa Lâm mang cô ấy đến.”

Mấy tiếng sau, máy bay của Khoa Lâm từ trong không trung lướt qua hạ xuống sân thượng toà nhà của Mộ Thương Nam.

Ánh mắt nhìn đến từ kính viễn vọng luôn quan sát chiếc máy bay đó, khoé miệng người đàn ông cong lên 1 nụ cười tà mị như thuốc phiện, “Cô gái, chúc mừng cô quay về, trò chơi của chúng ta tiếp tục!”

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3