Đại Ma Đầu - Chương 1150
Đại Ma Đầu
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
www.gacsach.com
Chương 1150: Thôn phệ bổn nguyên (thượng)
Trên thực tế, phương thức của Minh Cơ cũng không phải là biến người thành một khôi lỗi có suy nghĩ, mà là bí thuật do nàng điều khiển mấy vị "Chủ nhân" cướp đoạt đại lượng nữ tính, lại phối hợp với tạo nghệ về phương diện linh hồn trong Minh Vương phiên, hao tốn trọn vẹn mấy ngàn vạn năm, mới nghiên cứu ra được.
Theo lý luận thì người đối với người các cảm xúc như hảo cảm, sùng bái, cảm kích, kính yêu, ỷ lại v... v đều có thể thông qua bồi dưỡng, có thể không ngừng tăng trưởng.
Mà Minh Cơ, lại trực tiếp lạc ấn loại cảm xúc này. Trực tiếp thông qua bí thuật khiến khắc những cảm xúc kia vào trong thần hồn của người bị thi thuật. Sở dĩ phải thông qua giao cấu để thực hiện, đó là bởi vì giống cái trong khi đang cực độ hưng phấn thì cũng là lúc lực ý chí yếu kém nhất, chỉ có vào lúc này mới không thể nào chống cự được thôi.
Bởi vậy, Thống Khổ Nữ Vương và Thương Lan Tiên Tử mặc dù tràn đầy các loại cảm xúc chính diệt với Lôi Động, thậm chí còn có thể giống như nữ chính trong các tiểu thuyết tình yêu, vào thời khắc nguy cấp nhất nguyện ý vì hắn mà dâng ra tánh mạng. Nhưng cái kia chẳng qua là vì các loại cảm xúc bị lạc ấn xuống, biểu hiện đạt đến mức tận cùng thôi. Nhưng cái này cũng không đại biểu cho các nàng không có được ý thức, cá tính, thậm chí là thất tình lục dục của mình.
Tham lam, đó vốn là thiên tính bẩm sinh của các loại sinh vật, đối với các vật mà mình cực đồ khát vọng, cũng rất dễ dàng sinh ra tham lam.
Cũng may, hai nữ dưới sự ảnh hưởng của tinh thần lạc ấn nên các loại cảm xúc đối với Lôi Động đều cực kỳ chính diện, cái gì sùng bái, kính yêu, sợ hãi, tôn kính, không muốn xa rời v... v... Tham lam mặc dù có thịnh hơn cũng không thể gây hại cho Lôi Động được.
- Chủ nhân, ngài nhanh chóng sử dụng Hỗn Độn bổn nguyên này đi.
Thương Lan Tiên Tử gian nan nói:
- Nếu bị Tam Giới Chí Tôn biết được thì nhất định sẽ cướp lấy mất.
- Đúng vậy, chủ nhân ngươi nhanh hấp thu đi. Bất quá, có thể lưu lại một ít cho nô tài nếm thử không?
Thống Khổ Nữ Vương cũng là thèm nhỏ dãi, đáng thương nói.
- Các ngươi một người một nửa, chia hết, tranh thủ thời gian hấp thu đi.
Lôi Động lại không sao cả nói một câu.
- Cái gì?
Tiên Ma liền kinh hô, mỗi người đều che miệng, không dám tin nhìn Lôi Động. Các nàng cũng có ý thức của mình, tuy rằng dưới sự ảnh hưởng của linh hồn lạc ấn nên sinh ra đủ loại cảm giác kỳ diệu khắc cốt ghi tâm đối với Lôi Động. Nhưng vậy cũng không đại biểu cho các nàng không biết đây là tác dụng của một loại tà thuật nào đó.
Vốn các nàng cũng bất đắc dĩ vì rơi vào tình huống này nhưng trong lòng cũng mong chủ nhân đối tốt với mình, vậy cũng hài lòng rồi. Đối với Hỗn Độn bổn nguyên trân quý như thế, trong lòng tuy rằng cực kỳ khát vọng, nhưng lại chưa từng có chút hy vọng xa vời nào cả.
Bởi vì bọn nàng đều rất rõ, mình chẳng qua là nô lệ bị chủ nhân dùng tà thuật khống chế thôi, nói dễ nghe thì là thuộc hạ, nói khó nghe một chút chính là song trọng thân phận tình nô và binh khí thôi.
Cũng bởi vậy các nàng mới cực kỳ khiếp sợ đối với lời của Lôi Động. Trong nhận thức của các nàng, chủ nhân có thể xem các nàng là người đã rất cảm kích. Mà lúc nào chủ nhân tâm tình tốt ban thưởng một ít đồ vật râu ria kia cũng đủ khiến các nàng mang ơn rồi.
Nhưng đây chính là Hỗn Độn bổn nguyên ah, ngay cả Tam Giới Chí Tôn cũng vì vật ấy mà không tiếc trở mặt, thậm chí là dốc sức liều mạng với nhau.
- Chủ, chủ nhân, nô tài không, không có nghe lầm chứ?
Dù là Thống Khổ Nữ Vương gần đây kiệt ngạo bất tuần, trong nội tâm tràn đầy kiêu ngạo tự tôn thì thanh âm cũng trở nên run rẩy không thôi:
- Ngài, ngài là muốn cho ta và Thương Lan chia hết khối Hỗn Độn bổn nguyên này sao?
- Không sai.
Lôi Động sắc mặt bình tĩnh nói:
- Bất quá, ngươi cũng không thể ỷ vào uy phong mà chiếm tiện nghi của Thương Lan được, là chia đều.
- Chủ nhân, vậy sao được.
Thương Lan Tiên Tử tuy rằng trong lòng kích động không thôi, lại cảm kích Lôi Động vài phần, nhưng dưới sự ảnh hưởng của lạc ấn vẫn suy nghĩ vì Lôi Động suy nghĩ nói:
- Hỗn Độn bổn nguyên này đối với tiến hóa tu luyện của chủ nhân ngài thập phần có lợi, nếu ngài hấp thu khối Hỗn Độn bổn nguyên này, thân thể sẽ tiến hóa đến một mức độ cực cao, hơn nữa chúng ta có nhiều Hỗn Độn Kết Tinh như vậy, nhiều thì vạn năm, chậm thì mấy ngàn năm, ngài có thể gắng sức đuổi theo Tam Giới thập đại cao thủ rồi.
- Không sai không sai, chủ nhân ngài tự mình hấp thu đi.
Thống Khổ Nữ Vương cũng tranh thủ tình cảm nói:
- Chúng ta chỉ là nô tài của ngài, cho chúng ta cắn nuốt thì quá lãng phí rồi. Chúng ta cũng muốn chủ nhân sớm đạt tới Hợp Thể kỳ đỉnh phong để bảo hộ chúng ta.
Tuy rằng nàng đối với cái này thèm chảy nước miếng, hận không thể một ngụm nuốt chửng nó, nhưng vẫn ưu tiên nghĩ đến Lôi Động trước.
Tuy rằng biết rõ ràng nàng là do thần hồn lạc ấn quấy phá nên mới vậy, nhưng Lôi Động cũng không khỏi hơi chút cảm động. Lắc đầu lạnh nhạt nói:
- Kỳ thật các ngươi cũng cũng biết, ta đã vận dụng một ít tà thuật thần niệm khiến các ngươi sinh ra tình cảm mãnh liệt với ta, nói đúng ra là ta đã khống chế các ngươi. Lôi Động ta làm việc, tuy rằng thường xuyên không từ thủ đoạn, nhưng Lôi Động ta đối với người mình chưa bao giờ keo kiệt cả. Bất kể nói thế nào thì hai ngươi các ngươi giờ đã là người của ta rồi, vĩnh viễn đều thế cả. Cho các ngươi hưởng dụng, ta cũng không cảm thấy có gì chịu thiệt hết.
Lôi Động khiến hai người sa vào trầm tư, trên mặt từng người lộ ra cảm động sâu sắc.
Ở sâu nhất trong nội tâm, sâu nhất trong linh hồn, những oán niệm mơ hồ do Lôi Động hạ lạc ấn thần hồn để khống chế mình cũng đã dần biến mất.
Tuy rằng quá trình này bất đắc dĩ, nhưng chủ nhân này đối với hai người mình tựa hồ không tệ. Hoàn toàn xem mình là người một nhà, đây tuyệt đối là phát ra từ tận đáy lòng.
Kỳ thật, nếu các nàng đổi một chủ nhân khác, bất kể là ai đều không thể nào làm được thế này cả. Thời gian dần trôi qua, trong nội tâm cũng đã chính thức tiếp nhận chủ nhân Lôi Động này, mà không phải toàn bộ do thần hồn khống chế. Tựa hồ, kết cục như vậy, cũng không tệ. Đi theo chủ nhân này còn tốt hơn nhiều so với mình tự cố gắng.
Thấy các nàng đều bất động, Lôi Động đành phải nói:
- Nhân Phỉ Địch, da mặt của ngươi dày, ngươi ăn trước đi.
- Chủ nhân, da mặt nô tài làm gì dày chứ?
Thống Khổ Nữ Vương vậy mà đỏ mặt, bắt đầu học làm nũng:
- Thương Lan mới là da mặt dày nhất, vì để chủ nhân vui nên suốt ngày cứ giả vờ thẹn thùng để câu dẫn chủ nhân. Ta đoán, kỳ thật nàng còn dâm đãng hơn ta nhiều, cũng khó trách, đã bị kìm nén cả trăm vạn năm rồi, một khi nếm được mật ngọt thì lại càng mạnh mẽ hơn. Bản thân rõ ràng rất thích bị chủ nhân làm, nhưng hết lần này tới lần khác lại cứ như bị ép.