Đại Ma Đầu - Chương 1156
Đại Ma Đầu
Tiên Tử Nhiêu Mệnh
www.gacsach.com
Chương 1156: Thôn phệ Minh Thần (1 + 2)
Hơn nữa, mở ra vũ trụ Luân Hồi Chi Nhãn, cũng là đại biểu cho thọ nguyên của một kỷ vũ trụ sắp hết. Muốn bắt đầu hiện ra đại kiếp vũ trụ Thiên Địa Luân Hồi kinh khủng nhất.
Cái gì "Luân Hồi Chi Nhãn"? Lôi Động nghe cũng chưa có nghe qua, chỉ biết cái này là dị thuật thôn phệ là của mình. Nhưng hiện giờ, hắn chỉ có một ý niệm, chính là muốn thôn phệ ý thức thể của Minh Thần.
Nhưng mà, tuy nói Minh Thần giờ phút này ở dưới tình huống cực độ bất lợi. Hắn dù sao cũng là cường giả cấp chí tôn, lão yêu quái sống qua không biết bao nhiêu năm, đối mặt với Luân Hồi Chi Nhãn của cường giả Hợp Thể kỳ, cơ hồ cả năng lực phản kháng cũng không có, nhưng hắn vẫn còn có thể đau khổ chống cự lấy hấp lực vô cùng cường đại kia.
Trong nhất thời, Luân Hồi Chi Nhãn vậy mà không có biện pháp bắt hắn. Nhưng Minh Thần muốn trong phạm vi hấp lực của Luân Hồi Chi Nhãn mà đào tẩu cũng là rất khó.
Đáng tiếc, ý thức thể cuối cùng cũng chỉ là ý thức, ngay cả thần hồn ý thức thể sống nhờ cũng không có. Dựa vào năng lượng ý thức thể của hắn còn sót lại, tuy rằng cường hãn nhưng vẫn là có hạn a.
Mà Lôi Động ngược lại không phải quá mức cường hãn, nhưng thần niệm thủy chung vẫn là chỗ hắn mạnh nhất. Bất quá, dù vậy cũng khiến Lôi Động có chút cảm giác thần hồn sụp đổ. Thân hình xếp bằng ở bên ngoài, trên trán con đế ma chủng kia cũng đã bắt đầu nổi lên khí tức tà mị.
Đế ma chủng gia trì lực lượng thần niệm xuống, vòng xoáy Luân Hồi Chi Nhãn càng lúc càng lớn. Cùng lúc đó, Minh Cơ lúc nãy bị ức hiếp cũng đã bắt đầu hỗ trợ. Nàng cùng Mai Hương, hai người núp ở chỗ sâu nhất trong thần niệm của Lôi Động, chỗ đó tựu là cái cảng tránh gió, an toàn vô cùng.
Bắt chước động tác vừa rồi của Mai Hương, lấy lực lượng ý thức thể ngưng tụ thành châm, miệng hùng hùng hổ hổ, không ngừng đâm tới Minh Thần:
- Đâm chết lão bất tử nhà ngươi, đâm chết ngươi lão bất tử!
Nếu như đổi lại trước kia, Minh Thần đối với loại công kích này cơ hồ có thể bỏ qua. Nhưng bây giờ thì hoàn toàn không thể, toàn bộ lực lượng đều đang đau khổ chống cự Luân Hồi Chi Nhãn thôn phệ.
Công kích yếu ớt của Mai Hương và Minh Cơ, giống như là một căn rơm rạ cuối cùng thành công đè sập lạc đà. Minh Thần rốt cục duy trì không được, sa vào trong vòng xoáy thôn phệ.
- Đồ tôn! Không... Không, Lôi lão, không Lôi huynh đệ, Lôi lão đại. Van xin ngài, niệm tình phận thượng chúng ta có nguồn gốc sâu xa mà. Không! Ta không muốn tan thành mây khói!
Càng già càng sợ chết, Minh Thần hiện giờ đã sớm không còn là thời điểm tuổi trẻ nữa, khí thế loại này trước nay chưa từng có, vậy mà cuối cùng, trước mắt Tằng đồ tôn Lôi Động mà bắt đầu cầu xin tha thứ.
Đường đường là một chí tôn vậy mà lại cầu xin tha thứ trước mặt mình? Việc này khiến Lôi Động có chút khó tiếp nhận, đây mà là chí tôn sao? Nhưng Lôi Động lại quên, thọ nguyên càng dài thì lại càng lưu luyến tính mạng. Bởi vì bọn hắn có tuổi thọ gần như vĩnh sinh bất tử, tự nhiên lại càng sợ hãi tử vong hơn rồi.
Tựa như một ít nhân loại phàm nhân, tuy rằng cũng sợ hãi tự vong. Nhưng chung quy cũng sẽ có một ít người anh dũng không sợ chết. Đây là bởi vì tuổi thọ ngắn, cho dù không được hy sinh hùng hồn, cũng chỉ có vài chục năm nhân sinh ngắn ngủi, sớm muộn cũng phải chết, ý nghĩ này sẽ khiến một số người nhiệt huyết không sợ tử vong.
Nếu như chí tôn không sợ chết, vậy thì tam giới chí tôn hiện giờ cần gì phải thành lập tổ chức cho mình khi Hỗn Độn vừa mới sinh ra? Trợ giúp mình chinh chiến bốn phía, cướp đoạt tài nguyên? Còn không phải vì súc tích lực lượng, để đối kháng Thiện Địa Luân Hồi đại kiếp nạn tiếp theo sao? Thậm chí, không ít người còn có cách nghĩ muốn chính thức thoát khỏi khống chế, siêu thoát Luân Hồi nữa.
Bất quá, dù là vậy Minh Thần cũng khiến Lôi Động có chút xem thường. Bất kể xuống dốc thế nào, thì cũng đường đường là một chí tôn, vậy mà lại sợ chết như vậy. Chỉ sợ cũng bởi vì hắn thoát được tánh mạng trong tay Tam Giới Chí Tôn, kéo dài được hơi tàn, nên đặc biệt quý trọng tánh mạng của mình a?
Tánh mạng, cũng không phải vì sợ chết mà không mất đi. Lôi Động đã từng thấy qua vô số người ở trước mặt mình đau khổ cầu khẩn, nhưng tất cả bọn hắn đều là địch nhân, mà đối với địch nhân Lôi Động chính là tuyệt đối không nương tay.
Minh Thần đã dám đối với Lôi Động động thủ, muốn đoạt xá. Tự nhiên sẽ được Lôi Động coi là một trong những địch nhân lớn nhất rồi. Mặc cho hắn như thế nào cầu khẩn xin khoan dung. Hoặc là chó cũng rứt giậu khóc lóc òm sòm chửi loạn đi nữa, Lôi Động đối với hắn cũng không có chút lòng trắc ẩn nào.
Mà ý thức thể đang thờ ơ lạnh nhạt tất cả, mở to hai mắt nhìn xem hắn bị Luân Hồi chi nhãn của mình cắn nuốt sạch như thế nào. Nếu như song phương đổi vị trí, Minh Thần cũng sẽ không hạ thủ lưu tình đối với Lôi Động. Người thắng làm vua, thua làm giặc, như thế trực tiếp mà lại đơn giản.
Tu vị càng cao, cấp độ càng cao. Lý giải đối với tánh mạng lại càng trực chỉ bản chất. Đối với phàm nhân và một ít tu sĩ cấp thấp mà nói, lúc thân thể tiêu vong chính là lúc tử vong.
Mà đối với một ít đẳng cấp cao tu sĩ như Nguyên Anh, Hóa Thần, thậm chí là Luyện Hư cấp. Thì sẽ tử vong tại lúc nguyên thần tiêu vong.
Nhưng nếu lên cao nữa thì đối với tánh mạng lại có lý giải hoàn toàn khác. Sự tồn tại của tánh mạng là ý thức. Chỉ chi khi ý thức bị tiêu vong thì mới thật sự là chết đi. Nhất là đối với một tồn tại như Minh Thần, nguyên thần cũng tốt, thân thể cũng thế, cũng chỉ là ngoại vật mà thôi, chỉ là một công cụ, vật dẫn để chịu tải ý thức mà thôi. Chỉ có ý thức mới là căn bản chính thức của tánh mạng. Chỉ cần có ý thức, tất nhiên sẽ có nguyên thần. Đã có nguyên thần, thân thể cũng sẽ không thiếu.
Trước kia Lôi Động cũng không hiểu nhiều, nhưng trải qua việc cùng Minh Thần đối kháng ý thức lần này, đã nhận được một cấp độ lý giải mới đối với tánh mạng.
Ý thức, đại biểu cho tánh mạng. Nhưng ý thức cũng không có nghĩa là lực lượng. Bởi vậy, sau khi Lôi Động triệt để cắn nuốt ý thức của Minh Thần cũng không thu hoạch được linh khí và hỗn độn bổn nguyên.
Từ đó có thể suy đoán ra được, tạo thành thần hồn chính là Hỗn Độn linh khí cùng bổn nguyên. Mà thần hồn, nếu không có thể chịu tải ý thức, cũng có thể thai nghén cùng sinh ra đời ý thức.
Đương nhiên, Lôi Động cũng không phải giằng co phí cả buổi mà không thu hoạch được gì. Bởi vì ý thức cần ly khai thần hồn, nên tự nhiên cảm ngộ về thiên địa pháp tắc còn có trí nhớ suốt đời và kinh nghiệm ở trong thần hồn của Minh Thần đều đã bị chuyển dời đến ý thức. Nếu không, ý thức kia cũng chưa tính là ý thức chính thức. Một cái ý thức không thể phán định được sự tồn tại của mình, làm sao có thể coi là ý thức chính thức?
Bởi vậy, thu hoạch của Lôi Động chính là trí nhớ của Minh thần, cũng là trí nhớ bàng bạc của Tổ Thần.
Những trí nhớ này, cơ hồ bao trùm tất cả những sự tình lớn nhỏ trong đời. Cũng bao gồm tất cả những cảm ngộ và kinh nghiệm của hắn.
Lôi Động lựa chọn yên lặng mà tiêu hóa, cẩn thận hấp thu kinh nghiệm, công pháp và cảm ngộ các loại trọng yếu nhất, cẩn thận hấp thu. Chính như Minh Thần từng nói qua, muốn đem những kinh nghiệm và cảm ngộ quý giá này, truyền thừa cho Lôi Động
Minh Thần vĩ đại dưới sự không cam lòng cực độ, ngược lại đã hoàn thành lời hứa của hắn. Minh Thần một mực đau khổ giãy dụa, kéo dài hơi tàn mà sống sót ở trong Man Hoang lâu như vậy, cũng là vì muốn tìm Tam Giới Chí Tôn báo thù. Nhưng dù có năm mơ hắn cũng thật không ngờ mình lại chết trong tay người từng là đồ tôn của mình.
Không, nói đúng ra là chết trong tay đồ đệ, đồ tôn, cùng với sự liên thủ của đồ đệ và đồ tôn. Bởi vì lai lịch Luân Hồi Chi Nhãn của Lôi Đông vốn là lúc thiên kiếp, không biết trưa đưa đất đẩy làm sao mà lại hấp thu Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, sau đó mới có được.
Mà Hỗn Độn Phệ Hồn Tháp, sáng ý sớm nhất kỳ thật là đến từ chính Minh Thần. Minh Thần ẩn ẩn có chút cảm ngộ đối với Luân Hồi chi nhãn, nhưng hắn chưa kịp hành động thì đã xảy ra chuyện. Chỉ có thể đem ý niệm này lưu lại trong truyền thừa của chính mình. Mà Minh Vương mới chân chính là người kiến tạo Hỗn Độn Phệ Hồn tháp.
Hao tốn vô số lực lượng, thời gian, cùng với lĩnh ngộ. Không đợi Minh Vương chân chính hoàn thành Hỗn Độn Phệ Hồn tháp thì đã gặp bất hạnh. Sau đó liền rơi vào trong tay Ma Đế, một người có năng lực kinh thiên địa khiếp quỷ thần. Hắn hao tốn vô số tinh lực, tài lực, vật lực thậm chí còn có cả tánh mạng mình, cuối cùng đúc thành một Hỗn Độn Phệ Hồn tháp phiên bản khác.
Về phần Lôi Động, bởi vì sống đến bây giờ, cũng chỉ là mấy năm ngắn ngủi. Đối với việc hoàn thiện Hỗn Độn Phệ Hồn tháp, cũng chỉ dựa vào vận khí trùng hợp mà thôi, đương nhiên, cũng không thể phủ nhận công lao đi thăm dò thế giới, tìm được cơ duyên cho chính mình
Cuối cùng người được lợi nhất lại là Lôi Động. Cuối cùng không chỉ có được Hỗn Độn Phệ Hồn tháp với công năng nguyên vẹn, còn trời đưa đất đẩy làm sao còn dung nhập được năng lực của Hỗn Độn Phệ Hồn tháp vào trong thần hồn của mình, tạo ra cho mình một chiêu số cường đại, chính là thôn phệ linh hồn.
Nhưng lúc Lôi Động chính thức hấp thu một ít trí nhớ về tư liệu của Luân Hồi chi nhãn của Minh Thần. Lôi Động mới bừng tỉnh đại ngộ, biết được vì sao Minh Thần lại gọi thôn phệ vòng xoáy của mình là Luân Hồi chi nhãn rồi.
Lúc bắt đầu Thiên Địa Luân Hồi đại kiếp, sẽ xuất hiện Luân Hồi chi nhãn trong thiên địa vũ trụ, bắt đầu thôn phệ hết tánh mạng hồn phách và ý thức. Sau khi thôn phệ, tự nhiên sẽ phân giải tạo thành tài liệu tánh mạng nguyên thủy, tức là Hỗn Độn linh khí cùng Hỗn Độn bổn nguyên.
Nhưng từ trước tới đến nay Luân Hồi chi nhãn là đồ vật chỉ có vào chứ không có ra, chỉ biết thôn phệ mà thôi, càng lúc càng nhiều càng lớn, cuối cùng đem trọn tất cả tánh mạng mà thiên địa trong vũ trụ sở hữu, đều thôn phệ đến không còn gì
Mà trong quá trình này Thiên Địa Luân Hồi đại kiếp nạn cũng sẽ bắt đầu. Cuối cùng hình thành một quá trình chôn vùi, trọng sinh, luân hồi nguyên vẹn.
Minh Thần cũng qua một ít cơ duyên đặc thù của bản thân mới bắt đầu có chút hiểu rõ Luân Hồi chi nhãn, cũng nghĩ ra biện pháp mô phỏng loại lý luận thôn phệ này. Kết quả bởi vì đủ loại nguyên do mà không thực hiện được, ngược lại bị đồ tử đồ tôn của chính mình nhờ cơ xuyên xảo hợp mà tạo thành. Hơn nữa, chính hắn lại tiêu vong dưới nghiên cứu và lý luận của mình. Không thể không nói, đối với Minh Thần đây chính là một sự châm chọc thật lớn.
Ngoại trừ hiểu được một ít tin tức về Luân Hồi chi nhãn ra, Lôi Động cũng bắt đầu hấp thu trí nhớ ở những mặt khác. Tỷ như, quan hệ của Cổ tộc và Minh Thần nhất tộc. Quả nhiên, Minh Thần chính là làm giàu từ Tinh Cổ Tộc
Tinh Cổ Tộc thật là một chủng tộc có sức sáng tạo cực kì lớn, nếu không sao lại ở các loại phương diện như trận pháp, phù lục, cơ quan thuật lại cường đại đến cực hạn như thế. Mà đối với sinh mạng bổn nguyên, Thiện Địa Luân Hồi cũng hiểu rõ đầy đủ. Tiếc là, tên Minh Thần kia không có hứng thú đối với các thứ đồ vật cơ quan thuật, mà chỉ đặc biệt chú ý đến tánh mạng bổn nguyên và khố tánh mạng bổn nguyên kia.
Vừa nói đến tánh mạng bổn nguyên, thì không thể tránh khỏi vài thứ. Tất nhiên không đề cập tới Hỗn Độn linh khí cùng Hỗn Độn bổn nguyên. Nhưng có một loại vật chất, nhìn như tà ác lại cực kỳ trọng yếu đối với hồn phách là U minh quỷ khí
Trải qua việc Minh Thần cẩn thận nghiên cứu thì cái gọi là u minh quỷ khí tuy rằng sinh ra tại U minh pháp tắc, nhưng lại có liên hệ mật thiết với Hỗn Độn bổn nguyên
Tại một ít lý luận bên trong của Minh Thần thì tánh mạng, linh hồn, Luân Hồi, linh khí, bổn nguyên v.. v tất cả đều có thể xâu chuỗi lại với nhau. Mà cái gọi là U minh pháp tắc, chính là pháp tắc cơ bản chưởng quản hồn phách sinh tử tồn vong, sinh tồn, tiêu vong như thế nào trong thiên địa vũ trụ.
Sau khi xâm nhập một chút, thì Luân Hồi chi nhãn và U minh pháp tắc không có cách nào tránh khỏi sự liên hệ
Chưởng quản tánh mạng bình thường có hai chủng pháp tắc, một loại là tánh mạng pháp tắc, một loại là U Minh pháp tắc. Nếu cái trước quản lí thân thể, thì cái sau chính là quản lí thần hồn.
Nghiên cứu đầu tiên của Minh Thần chính là U minh pháp tắc, cơ hồ là đem U Minh pháp tắc nghiên cứu lĩnh ngộ đã đến cực hạn. Nếu không, hắn cũng sẽ không tự xưng là Minh Thần rồi. Dựa vào lý giải cực hạn đối với U minh pháp tắc, hắn đã sáng tạo ra quỷ tộc.
Nhưng hắn cũng không thể không thừa nhận, quỷ tộc là không hoàn thiện. Sau đó. hắn lại đem một ít sinh vật cường hãn của Yêu Linh giới, tiến hành U Minh hóa cải tạo. Kết quả, bên trong U Minh quỷ vực, liền có Minh Phượng và Ma Long Nhất Tộc.
Lôi Động hấp thu trí nhớ đến nơi đây, cũng là có chút ít cảm khái. Nguyên lai cho rằng hai chủng sinh linh cường hãn u minh hệ Minh Phượng cùng Ma Long, là vì tại bên trong U Minh quỷ vực trải qua một thời gian dài sinh sống, đã bị u minh quỷ khí ảnh hưởng lâu dài, dần dần vì hoàn cảnh thích ứng mà sinh ra biến hóa.
Thật không ngờ tới, Minh Thần đã sáng tạo được một cái kì tích lớn nhứ thế
Về sau, mặc dù sau khi bị Tam Giới Chí Tôn đánh cho phải chạy trốn tới Man Hoang thế giới, phải ở ẩn. Minh thần cũng không có buông tha, liên tục nghiên cứu sáng tạo tại phương diện này. Kết quả như đã thấy, hắn tạo ra được một xa hội Man tộc thật khổng lồ.
Minh Cự nhân, Điệp nhân, đều là hắn sáng tạo ra. Đương nhiên, còn có rất nhiều nhưng thứ khác. Chỉ có điều, lúc bị Tam Giới liên quân chinh phạt, đại đa số chủng tộc cũng đã bị diệt sạch, chỉ còn lại một ít Minh Cự nhân và Điệp nhân mà thôi.