Đan Vũ Càn Khôn - Chương 224

Chương 224: Về nhà

Ầm!

Trường kiếm kia nhìn như chậm chạp, nhưng thật ra tốc độ cực nhanh đâm tới.

- Sao đột nhiên trở nên gần như vậy rồi hả?

Hai mắt Tần Phàm không khỏi ngưng tụ, vừa rồi hắn trông thấy Mạnh Thần cách mình có hơn 20m, nhưng mà trong nháy mắt liền đi tới trước mặt của mình, nếu như không phải vì đột nhiên cảm giác được kiếm khí bức người, hắn lấy cánh tay của mình đi ngăn cản, như vậy một kiếm này đâm vào lồng ngực của hắn hắn khẳng định còn không biết.

- Mới vừa rồi hắn là lợi dụng nước chảy chiết xạ tạo thành ảo giác lừa ngươi, vốn hắn cách ngươi chưa đủ 10m, nhưng ngươi thoạt nhìn lại xa hơn nhiều. Bất quá loại vũ kỹ này, chỉ có ở trong nước mới có thể phát huy ra uy lực.

Lúc này Cổ Mặc phân tích cho hắn nói.

Trông thấy Tần Phàm lại vẫn ngăn trở được một kiếm này của mình, Mạnh Thần cũng không khỏi nhướng mày, thân hình co lại, lập tức lại biến mất ở trong hồ nước.

- Là muốn ẩn núp trong bóng tối tùy thời ra tay sao?

Tần Phàm rất nhanh thấy rõ ý đồ của Mạnh Thần, Mạnh Thần này không chỉ có tốc độ nhanh, còn có thể thông qua thủy quang đến cải biến cảm giác khoảng cách trong mắt người khác, hoàn toàn chính xác là khó lòng phòng bị.

Nếu như người khác có lẽ sẽ rất đau đầu, nhưng Tần Phàm dung hợp Thủy Nguyên ma chủng, có được cánh tay Kỳ Lân, trời sinh đối với Thủy Nguyên có một năng lực khống chế cường đại, đối với hắn ảnh hưởng xác thực cũng không lớn.

Đứng ở bên trong nước hồ, mặc cho nước chảy kia mãnh liệt, lúc này Tần Phàm chậm rãi nhắm mắt lại, nháy mắt sau đó, hắn cảm giác được mình cùng Kính Hồ này hòa thành một thể, hắn cảm nhận được lưu động nước chảy rất nhỏ, giống như là mình duỗi ra vô số xúc tu.

Cá bơi trong hồ, kể cả Mạnh Thần giấu ở sau một khối đá ngầm chờ công kích! Lúc này toàn thân khí tức của Mạnh Thần thu liễm, phảng phất đã trở thành một con cá bình thường, quả nhiên công phu không tệ.

- Mạnh Thần, ngươi thật sự là một đối thủ không tệ.

Tần Phàm mở mắt, khóe miệng có chút lộ ra mỉm cười. Nếu như Mạnh Thần này gặp người khác, hoàn toàn chính xác có thể nói là "vô địch cùng cảnh giới trong nước", bất quá hắn gặp phải Tần Phàm, phương thức công kích đều bị khắc chế.

Mạnh Thần mạnh, Tần Phàm so với hắn càng mạnh hơn nữa.

Bành!

Tần Phàm khẽ cong eo, một chưởng đập trên mặt hồ, liền thấy một đầu Kỳ Lân cực lớn nhanh chóng thành hình, sau đó đánh tới chỗ Mạnh Thần ẩn thân.

Kỳ Lân cực lớn, lại ẩn chứa hành Hỏa nguyên khí của Tần Phàm, cho nên những nơi Thủy Kỳ Lân này đi qua, hồ nước đều trở nên nóng hổi, ở trong hồ cũng dâng lên không ít bọt khí màu trắng mà mắt thường trông thấy.

Nhìn Thủy Kỳ Lân kia vọt tới mình, ở bên trong cảm ứng của Tần Phàm, thân ảnh của Mạnh Thần rõ ràng có chút chấn động một cái, thật không ngờ mình ẩn nấp bị Tần Phàm phát hiện tung tích.

Ông!

Nhưng rất nhanh Mạnh Thần liền phản ứng đi qua, trường kiếm trong tay chấn động, trực tiếp đánh về Thủy Kỳ Lân.

Bành!

Rất nhanh trường kiếm của Mạnh Thần trực tiếp phá vỡ Thủy Kỳ Lân kia, tốc độ không giảm, lần nữa đâm tới Tần Phàm, bản thân hắn biết rõ đối thủ có thể phát hiện hắn ở trong nước, cho nên cũng không hề ẩn tàng.

Hai người chỉ có thể chính diện giao phong!

- Công kích của Mạnh Thần này chính là loại hình chưa từng có từ trước đến nay, duệ không thể đỡ, hơn nữa tốc độ cực nhanh, như vậy phòng ngự hẳn là nhược điểm của hắn rồi, tốc độ của ta cùng hắn không sai biệt lắm, nhưng mà nếu để cho hắn xuất thủ trước, tiết tấu công kích sẽ bị hắn nắm giữ trước, như vậy tốc độ của ta tự nhiên sẽ bị hạn chế.

Trong tâm Tần Phàm âm thầm phân tích.

- Đã đến.

Lúc này bởi vì Tần Phàm đã có chuẩn bị, thoạt nhìn Mạnh Thần kia còn cách mình rất xa, nhưng mượn nhờ cảm ứng của Thủy Nguyên ma chủng, lúc này hắn không hề bị ánh mắt của mình lừa gạt, rất nhanh liền phát hiện Mạnh Thần cách mình bất quá 3~5m mà thôi, lập tức sẽ đến.

Bồng!

Tần Phàm cũng mượn lúc này, trực tiếp đem năng lượng nóng rực thông qua nước truyền đến bên trong trường kiếm của đối phương, để cho Mạnh Thần không kịp đề phòng, một đao của hắn chém ra, đánh lui thân hình của Mạnh Thần.

- Lần này đến phiên ta rồi!

Tần Phàm mỉm cười, sau đó một đao đón lấy một đao không ngớt không dứt công kích đến Mạnh Thần, đồng thời nước chảy chung quanh cũng đồng dạng bị hắn dẫn dắt, ẩn ẩn trói buộc Mạnh Thần.

- Ngươi làm sao cũng biết chiêu này.

Cảm giác thân thể càng ngày càng chậm, bốn phía giống như tạo thành một cái lao lung, sắc mặt Mạnh Thần rốt cục biến đổi, phát hiện lúc này Tần Phàm sử dụng đao pháp chính là thông qua Miên Lưu kiếm pháp của mình vừa rồi học tập tới.

- Ngươi dạy ta.

Tần Phàm cười nói, sau đó dụng lực chém ra một đao, đánh lui Mạnh Thần hơn 10m, bởi vì hai người đại chiến, hồ nước trở nên mãnh liệt, thoáng cái nuốt hết hắn.

- Mạnh Thần, lần này ngươi chịu thua chưa?

Tần Phàm quát khẽ một tiếng, trường đao trong tay bay múa, bốn phía hồ nước không ngừng quay cuồng, một thủy tráo hiện ra ở chung quanh thân thể của hắn.

Tuy bây giờ nhìn không đến thân ảnh của Mạnh Thần, nhưng mà Tần Phàm quả thật có thể đơn giản cảm ứng được hắn.

- Phá Nguyệt trục vân!

Oanh!

Tần Phàm lần nữa sử dụng một chiêu mạnh mẽ này, Hỏa Vân của trường đao trong tay hắn bắt đầu khởi động, toàn bộ hồ nước đều rung chuyển lên, kinh đào vỗ bờ, thanh thế to lớn.

- PHÁ...!

Đao khí cực lớn kia, thanh thế chưa từng có từ trước đến nay, hồ nước trước mặt Tần Phàm bị chia làm hai nửa.

Thân thể hơi có vẻ đơn bạc kia của Mạnh Thần hiện ra, đao khí mạnh mẽ trực tiếp đặt ở trên thân thể của hắn, hắn vốn định né tránh, nhưng bất đắc dĩ vừa rồi bản thân bị nước chảy lao lung, mà phạm vi đao khí công kích quá lớn, thời gian hắn phản ứng căn bản không đủ, chỉ có thể xông lên, sử dụng kiếm tạo mấy Thủy Long đi ngăn cản.

Oanh!

Nhưng tất cả ngăn cản này ở trước đao khí đều không chịu nổi một kích, đao khí đã rơi vào trên người Mạnh Thần, lập tức Tiên Thiên võ giáp của hắn oanh phá thành mảnh nhỏ, miệng vết thương không ngừng chảy máu tươi, nhuộm hồng cả hồ nước chung quanh.

Vèo!

Ngay sau đó thân hình Tần Phàm lướt sóng mà đến. Lập tức đi tới trước mặt Mạnh Thần, từ trên cao nhìn xuống, trường đao treo ở trên trán Mạnh Thần, tùy thời có thể trực tiếp lấy tánh mạng hắn.

- Mạnh Thần, ngươi thua.

Tần Phàm thản nhiên nói, sau đó thu hồi trường đao.

- Vì cái gì không giết ta?

Mạnh Thần lạnh lùng hỏi.

- Bởi vì lần trước ngươi cũng không có giết ta.

Tần Phàm mỉm cười nói ra, hơn một tháng trước, hắn và Mạnh Thần chiến một trận, nếu như Mạnh Thần dùng hết toàn lực, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng chỉ là so đấu một chiêu liền buông tha mình.

Hắn và Mạnh Thần này cũng không oán không cừu

Kỳ thật Tần Phàm ước hẹn cùng hắn, cũng chỉ là muốn mượn cơ hội này đến tôi luyện chính mình thoáng một phát, gia tăng kinh nghiệm đối chiến của mình.

Cho nên hắn không cần phải hạ sát thủ.

- Mạnh Thần, ngươi là một đối thủ không tệ, ta biết rõ tiềm lực của ngươi không chỉ như thế, sau này chúng ta còn có cơ hội đánh một hồi.

Sau đó Tần Phàm nói ra, thân ảnh rất nhanh lướt đi.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3