Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương 19: Phát hiện ra anh đẹp trai còn hơn hồi nãy nữa

"Cũng được!" Thiết Uyển mỉm cười, cũng là lần đầu tiên đụng kẻ kêu mình mời.

"Thank you!" Hướng nhật hướng mỹ nữ tạ ơn, nhìn về phía bartender: "Cho ta ly 'FireLip'!"

"OK!" Bartender tay như bướm vờn hoa. Không tới mười giây, Một ly đặc chế đã được đặt ngay trước mặt hắn.

"Kỹ thuật không tệ!" Hướng nhật nhấp một miếng chắp chắp rồi khẽ khen.

"Chỉ là để kiếm cơm mà thôi." Bartender cười đắc ý, tiếp tục xoay qua phục vụ các khách khác.

"Anh thường tới đây?" Thiết uyển tò mò hỏi.

"Rãnh thì mới tới, không phải thường xuyên." Hướng nhật bắt đầu trổ bài.

"A a, anh thật là hóm hỉnh!" Thiết uyển cười xòa hơi mất tự nhiên.

"Bình thường thôi.Di! Đúng là tụi khốn đó?" Hướng nhật chú ý tới một đám người quen ngồi trong góc." Người đẹp, ta thấy một vài bạn học, tới đó chào hỏi cái đã."

"Xin cứ tự nhiên!" Thiết uyển khách khí nói, nàng tuy lớn hơn tên trước mặt vài tuổi nhưng đàn bà mà, luôn thích nghe tán tỉnh.

"Ờ vậy chút nữa cô tới đó há." Hướng nhật nói xong, liền hướng về góc phải đi tới.

"." Thiết uyển dứt khoát chỉ chú ý tới ly rượu trên tay, mắt nhìn chăm chăm cái ly.

Mấy thằng choai choai trong góc đang thi uống rượu, không hề phát hiện có tên ác ma đang mò qua.

"Ê tụi mày, sung sướng quá ha!" Hướng nhật nắm một thằng vứt ra, ngồi vào vị trí của nó.

"Mẹ mày." thằng bị ném ra vừa muốn mở miệng chửi, phát hiện là hắn nhất thời sợ đến nuốt cái ực 1/2 câu muốn chủi xuống lập tức.

"Đại, đại.đại ca, anh sao lại tới đây?" Hầu tử giống như gặp quỷ, nói chuyện cũng lắp bắp.

"Sao hả, ta không được hoan ng ênh à?" Hướng nhật thản nhiên liếc hắn một cái, Hầu tử cả kinh cổ rụt lại.

"Đâu có, đâu có! đại ca muốn tới bọn em hoan nghênh còn không hết nữa mà."

"Đây là địa bàn của mày?" Hướng nhật theo kiểu hắn nói mà phán đoán.

"Ai da, thật ra cái.địa bàn này là của ông chủ em, em chỉ là giúp ổng quản lý an ninh một chút thôi." Hầu tử giải thích.

"Ra là vậy! được rồi, hỏi tụi mày một việc.".

"Đại ca có gì muốn hỏi cứ nói, tụi em nhất định nghe, biết gì là khai hết."

"Biết A8 không?"

"A8? Là cái gì, hình như chưa nghe qua. Uy, tụi bây biết không, biết thì nhanh nói cho đại ca." Hầu tử hướng tới bọn đàn em hỏi.

"Không biết."" Chưa từng nghe qua.".mấy thằng đàn em cuống quít lắc đầu.

"Không sao! ta cũng chỉ muốn hỏi cho biết thôi." Hướng nhật thấy tụi nó không giống làm bộ, không hỏi lại nữa.

"Đại ca, A8 ta chưa từng nghe qua, nhưng ta biết A7." Tên mập bên cạnh Hầu tử đột nhiên nói.

"A7? nói chút coi." Trực giác của Hướng Nhật nói rằng hai người này có thể có tồn tại mối liên hệ.

"Nghe đâu là một loại tân mê dược, nhưng cũng không phải thuốc mê, bởi vì ăn vào thì đầu óc còn tỉnh táo, chỉ là cảm giác bủn rủn vô lực, nhưng lại có tác dụng kích dục." Mập mạp cố gắng nhớ lại.

"Ngươi nói toàn thân không còn sức?" Hướng nhật hai mắt sáng ngời.

"Đúng vậy, ta cũng không rõ lắm, lần kia nghe hai thằng đàn em của Hắc cẩu nói qua."

"Đm thằng mập, mày dám mò qua địa bàn Hắc cẩu hả, có phải chuẩn bị phản Hầu ca không?" mấy thằng đàn em khác cùng nhau đè hắn tra hỏi.

"Tuyệt đối không có! tao sao dám phản bội Hầu ca? nếu phản bội thì tao cũng sẽ không đem chuyện này kể ra. Tao chỉ là nghe bên kia có đồ độc muốn bán, cho nên tao muốn đi qua đó thử coi sơ múi gì được không, đụng phải hai thằng đàn em của Hắc cẩu, tụi nó bàn với nhau, nói Hắc cẩu có giữ một loại biệt dược gọi là A7, mới dùng đối phó với bồ một thằng đàn em thân tính, bất quá vì dược lực quá mạnh, con nhỏ đó tối đó thăng luôn."

"Tao tin thằng mập không phải thằng chơi trò hai mang." Hầu tử thích thú nhìn mập mạp như thể là tin tưởng như anh em chí cốt.

"Cám ơn Hầu ca, cũng là Hầu ca anh minh, biết em bị oan uổng." Tiểu mập mạp sặc mùi nịnh thần.

"Mập, mày nói thằng Hắc cẩu đó là ai?" Hướng nhật thấy Hầu tử vẫn còn muốn nói gì đó, lập tức cắt đứt lời gần ra khỏi miệng hắn.

"Đại ca, nói tời Hắc cẩu anh có thể không biết, nhưng "Gian Ma" anh hẳn là đã từng nghe nói qua chứ?" trả lời hắn không phải mập mà là đại ca hắn - Hầu tử.

"Gian Ma?" Hướng nhật có chút ấn tượng, cái thằng chó này cũng khá biến thái, mỗi lần chơi gái đều trói chặc tứ chi hoặc là dứt khoát cắt đứt gân tay chân sau đó cưỡng hiếp, mà cưỡng hiếp xong rồi thì thôi đi, còn tàn nhẫn sát hại, chỉ là không có chứng cứ, cảnh sát cũng muốn bắt hắn mà không có biện pháp. Hướng nhật sớm muốn xử thằng này rồi, đáng tiếc chưa kịp ra tay thì đã bị hại, mẹ nó muốn giúp dân trừ hại cũng chậm.

"Biết hắn thường xuất hiện chỗ nào sao?" Hướng nhật trong mắt sát khí bốc lên bừng bừng.

"Hắn bình thường đều núp trong ổ, gọi là" Thiên Thượng nhân Gian". Đại ca, anh nói vậy là muốn thủ tiêu hắn sao? Với bản lĩnh của đại ca thì tuyệt đối có thể dễ dàng làm được, đáng tiếc tụi em là cùng một người băng, không thể tàn sát lẫn nhau, nếu không Hầu tử em dù không phải người tốt gì, nhưng đối với loại khốn nạn này thì ai cũng muốn chém nó một phát." Hầu tử nhìn thấy thần sắc kinh khủng của hắn, không khỏi rùng mình một cái, lập tức phát huy bản sắc chính nghĩa của mình.

"Không gì nữa, ta đi, tụi bây nhỏ tiếng chút, ta qua gặp người đẹp." Hướng nhật đứng lên rời đi.

"Đại ca đi thong thả, có muốn đàn em giới thiệu giúp anh mấy em không, tuyệt đối hàng ngon."

"Dựa vào ánh mắt của mày thì khủng long hay gấu mẹ mày đều coi như nhau thôi, không cần." Hướng nhật không thèm, đi hai ba bước đột nhiên nhớ ra gì đó, lại vòng lại, trực tiếp đi tới trước mập thằng mập, cẩn thận đánh giá hắn.

"Đại, đại, đại ca, anh." Tiểu mập mạp run run nói không nên lời.

"Mày vừa rồi giúp anh một chuyện, cũng nên cảm ơn chứ hả?" Hướng nhật mặt chăm chú nói.

"Không, không cần, giúp đại.đại ca là nên làm mà, tất nhiên phải vậy." Tiểu mập mạp hoảng sợ nhìn hắn.

"Cái gì là tất nhiên! Ông đây là loại bạc bẽo vậy sao?" Hướng nhật móc túi tiền ra, móc ra một xấp tiền, đặt lên bàn, "cầm đi, đây là thù lao cho việc trả lời vấn đề của ta."

Hầu tử ngay bên cạnh cùng mấy thằng đàn em hai tròng mắt nhất thời đứng tròng, trả lời mỗi một vấn đề, có nhiều tiền như vậy à, đại ca thiệt đúng là đại ca, mà còn là đại gia nữa chứ, cả đám nhìn hắn càng ngày càng cuồng nhiệt hơn.

"Đại ca, cho em thiệt hả?" Tiểu mập mạp hai mắt bắn ra vẻ tham lam, ngay cả nói chuyện cũng không để ý gì hết, mẹ ơi cũng 4 - 5 vạn chứ ít gì.

"Chê hả, vậy thì đưa trả lại đây."

"Muốn, muốn, muốn." Tiểu mập mạp vội vàng chộp lấy tiền.

"Đại ca, anh muốn hỏi thăm A8 sao? nếu như em có tin tức thì." Hầu tử nắm được cơ hội, định kiếm chác một chút.

"Con số này." Hướng nhật vươn một ngón trỏ.

"100 nghìn?" Hầu tử trong lòng run lên.

"Mẹ nó, coi là trả tiền cơm hả?" Hướng nhật hơi khó chịu trừng mắt.

"1 triệu?" Hầu tử toàn thân run lên, mấy thằng đàn em cũng như bị sét đánh.

"Uh, là 10 lần 1 triệu!" Hướng nhật quyết định bồi luôn một trái lựu đạn.

"Cái gì!" cả đám bật ngữa ra ngã lăn long lóc trên đất.

"Đại ca, anh nói là mười triệu." Hầu tử cũng giơ một ngón trỏ lên, mặt đờ ra, không dám tin.

"Uh! nhưng tụi bây cũng đừng tưởng rằng dễ dàng có được, thù lao cao cũng chứng tỏ là nguy hiểm lớn, lúc nào cũng có thể die lập tức." Hướng nhật càng nhìn tụi này càng thấy thân thiết, hảo tâm nhắc nhở bọn họ.

"Có mười triệu thì liều mạng này cũng liều! ông đây mua mười triệu tỷ tiền âm phủ vứt vào mặt diêm vương coi hắn dám bắt ông hay không!" Hầu tử kiêu ngạo nói.

"Đừng có nghĩ gạt ta, giờ ta đi, tói mai ta ứng trước 1 triệu cho bọn mày, khi xong thì đưa cho tụi bây 9 triệu."

"Cám ơn đại ca! đại ca, anh thật sự là đại gia nha. Không, đại gia cũng chưa chắc bằng anh!" Hầu tử hưng phấn nịnh vài câu, mẹ nó 1 triệu, trời ơi, ông đây có mòn đít ngồi canh ở đây thì cũng không tới, giờ còn có 9 triệu, Đm, tiểu thư à, gái đẹp à? Giờ ông có tiền đây, nhất định phải bao mấy em minh tinh mới lên, coi coi mấy nhỏ đó có chim có vú gì khác với mấy con gà bình thường hay không, Kỹ thuật biết đâu còn không bằng nữa là? Đm sướng.!

"Mai rồi nói tiếp, mùi của tụi bây ai mà chịu nỗi. mẹ nó, lưu manh là người, có ai như tụi mày mấy tháng không tắm không, cút ra xa một chút!" Hướng nhật mới tồi còn không chú ý, giờ một tên trong bọn sát lại gần mới phát hiện, giờ thì cả trăm mùi chua mùi thúi nó đồng thời ập tới.

Cả đám ngượng ngùng thối lui, Hướng nhật cũng nhanh chóng tách ra, đi tới quầy bar.

Thiết uyển nhìn chằm chằm Hướng nhật đã lâu, hiện trong lòng nàng hưng phấn cực độ, may là tối nay ra ngoài, nếu không thật đúng là câu không được con cá lớn này rồi. Lúc đầu nghe"Bạn học" thì nàng phát hiện đám "Bạn học" chính là tên quản lý kiêm bảo kê khu này. Nhìn thái độ hồ hởi của cả bọn đối với hắm thì có thể khẳng định hắn không phải nhân vật đơn giản. Sau đó lại thấy hắn rút tiền ra, nghĩ là giao dịch ngầm, khi hắn giơ ngón trỏ lên cũng loáng thoáng nghe được "một tỷ" theo đó thì càng chắc chắn hắn là cầm đầu bọn tuồng thuốc phiện vào Bắc Hải lần này rồi, không chừng còn là đầu nậu.

"Người đẹp, trên mặt tôi có hoa sao? Cần gì đắm đuối vậy?" nếu như ánh mắt nhỏ này không dò xét thì hắn suýt lầm tưởng là con nhà lành trốn nhà đi bar nữa đó chứ, giả bộ giống thiệt.

"A a, phát hiện ra anh đẹp trai còn hơn hồi nãy nữa." Thiết uyển quyến rũ cười, quyết định hy sinh nhan sắc dùng mỹ nhân kế.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3