Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương 551: Phản bội
Với chỉ số thông minh của Hướng Nhật không có lý nào lại không hiểu màn đặc sắc trước mắt đại biểu cho cái gì.
Một bên là cảnh sát nằm vùng, một bên là lão đại hắc bang (xã hội đen), hai bên trời sinh là địch nhân mà lại ở cùng nhau, bộ dáng lại vô cùng khoái trá, có thể khẳng định rõ ràng là bên trong có quan hệ bí mật không thể nói cho người khác.
Hướng Nhật cuối cùng cũng hiểu nguyên nhân nguyên nhân làm cho mĩ nữ cảnh sát trở nên ngây dại, thì ra không chỉ đơn giản vì tình nhân đến CLB đêm tìm nữ nhân mà còn vì y phản bội cả cảnh cục làm tay trong cho hắc bang, cảm giác nhất thời vừa khiếp sợ vừa đau khổ.
"Nhìn cảm thấy đau lòng lắm phải không?" Hướng Nhật có thể hiểu được tâm tình của mĩ nữ cảnh sát lúc này, cảm giác cũng giống như lúc trước khi hắn biết lũ đàn em thân tín phản bội mình vậy.
Mĩ nữ cảnh sát rốt cuộc đã hoàn hồn, nhìn Hướng Nhật một cái, cũng không nói gì mà chỉ gật đầu.
Hướng Nhật lại ôm nàng nhằm hướng căn phòng kia bay đi, bởi vì sợ đứng ở cửa sổ quá bắt mắt, Hướng Nhật tạo một "Lĩnh vực" không gian giữ hai người lơ lửng ở một góc tối bên cửa sổ.
Cũng không biết do sơ ý hay tin tưởng rằng tại địa bàn của mình không lo tai vách mạch rừng nên cửa sổ vẫn mở, người ở bên ngoài có thể nghe rất rõ ràng âm thanh hai người bên trong nói chuyện.
Hướng Nhật nghe mà không hiểu gì, cũng chỉ như nghe radio chương trình thế giới động vật phát bằng tiếng Iraq.
Nhưng mĩ nữ cảnh sát thì không bị chướng ngại về ngôn ngữ, hai người đối thoại hoàn toàn lọt vào tai rất rõ ràng, hơn nữa càng nghe, sắc mặt càng tái nhợt, thân hình lung lay như sắp đổ.
Vốn dĩ nàng còn ôm một tia hi vọng, rằng sự tình không phải như mình tưởng tượng. Nhưng càng nghe rõ ràng nội dung cuộc nói chuyện của hai người trong phòng nàng càng thêm tuyệt vọng.
Hướng Nhật nhìn thấy cảm xúc của nàng lúc này không thích hợp, sợ người bên trong phát hiện ra dị trạng, lập tức mượn lực bay lên trên đỉnh toà nhà, đem mĩ nữ cảnh sát đứng tại sân thượng.
"Cô có ổn không?" nói thật lòng, Hướng Nhật rất hiểu tâm tình của nàng lúc này, bị chính người mình yêu phản bội lừa dối, loại tâm tình này hắn có thể hiểu được. Ít nhất hắn không hề muốn nhìn thấy Sở Sở cùng chúng nữ phản bội lại hắn, nếu không hắn cũng không chắc mình sẽ làm ra cái sự tình gì.
Hai hàng nước mắt từ từ chảy ra từ khoé mắt của mĩ nữ cảnh sát, nàng cắn chặt môi, cắn mạnh đến độ có thể nhìn thấy có điểm tơ máu từ giữa môi thấm ra.
"Loại nam nhân như vậy có đáng để cho cô đau khổ không?" Hướng Nhật ở bên cạnh khẽ an ủi, hắn thật sự sợ nữ nhân này nghĩ quẩn mà nhảy từ trên này xuống, tuy nói ba tầng lầu thì cũng không cao lắm, nhưng nếu mà thật sự muốn chết thì chỉ cần nhà cao một tầng nhảy cắm đầu xuống thôi thì đến mười cái mạng cũng chết.
"Hàn Tuấn Tú (Han Jong Su - phải không ta?), là nằm vùng được Ngô Thế Tiến phái đến sở cảnh sát ", mĩ nữ cảnh sát hít một hơi sâu rồi nói.
Thấy bộ dáng bình tĩnh của cô nàng ngay sau khi biết được tình nhân phản bội mình, Hướng Nhật không khỏi cảm thấy thêm kính trọng nàng vài phần.
Tuy nhiên Hướng Nhật cũng không cảm thấy quá kì quái, ngày hôm qua lúc nhìn thấy đối phương ở đống rác siêng năng tìm kiếm" Chứng cớ ", đến một cái lon nhỏ cũng không bỏ qua thì Hướng Nhật đã biết mĩ nữ cảnh sát này tính cách kiên cường người bình thường hoàn toàn không thể so sánh được. Đồng thời Hướng Nhật cũng bị một cái tin tức khác làm cho khiếp sợ. Thì ra Hàn Tuấn Tú chính là do Ngô Nhị lão bản đặt nằm vùng ở RAPIST. Ngay từ đầu Hướng Nhật vốn hoài nghi Kim Chung Thành, Thiên Minh Hạc cùng Quyết Ngư bởi vì ngoài Ngô đại lão bản ra thì họ là người thuộc tầng cao nhất của RAPIST. Nếu để lộ ra bí mật chỉ có thể là bọn họ, còn Ngô lão bản không có khả năng tự mình tiết lộ bí mật để hại chính mình (lấy đá đập chân mình chăng?).
Nhưng hoá ra mình vẫn hơi chủ quan, thì ra tâm phúc của Ngô nhị lão bản - Hàn Tuấn Tú - cũng biết được không ít bí mật. Ví dụ như việc mình ôm hai bao hàng tới đây, lúc trước hoàn toàn là do hắn đảm nhiệm mọi việc liên quan. Chính bởi vì hắn là cảnh sát nằm vùng nên Hướng Nhật hoàn toàn không nghi ngờ gì hắn.
Nhưng vừa thấy hắn cùng Ngô nhị lão bản ở cùng một chỗ nói chuyện. Hướng Nhật quả thật đã đoán ra được một chút manh mối, có điều hơi khác so với mĩ nữ cảnh sát nói ra. Hướng Nhật mới chỉ nghĩ đến Hàn Tuấn Tú cùng lắm là bị Ngô nhị lão bản mua chuộc, nhưng không thể tưởng tượng được không chỉ là mua chuộc mà vốn hắn đã là người của Ngô nhị lão bản.
Với ý nghĩ như vậy, Hướng Nhật không khỏi thay Ngô đại lão bản đổ mồ hôi lạnh, bên cạnh có một đệ đệ âm hiểm khủng bố như vậy, lại là cừu nhân, có thể sống đến bây giờ quả thật không dễ dàng gì. Hướng Nhật có thể tưởng tượng được, nếu mình không đến Hàn Quốc thì chắc chắn trong tương lai không xa Ngô đại lão bản khẳng định sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Toàn bộ kế hoạch Hướng Nhật cơ hồ đã mường tượng ra rõ ràng, đầu tiên là cho Hàn Tuấn Tú tới cảnh cục làm việc, sau đó tìm cơ hội, làm cho Hàn Tuấn Tú lại thành cảnh sát nằm vùng, ở bên trong RAPIST làm nội gián. Sau đó lộ ra tin tức phạm tội của RAPIST, làm cho cảnh sát đến bao vây tiễu trừ đại hắc bang (bang phái xã hội đen lớn?) này.
Cuối cùng Ngô Thế Tiến có thể nhất tiễn song điêu, làm ngư ông đắc lợi, chẳng những đùa bỡn được cảnh sát, mà lại còn có thể diệt được RAPIST, do đó thay thế được địa vị của RAPIST, trở thành người cầm đầu.
Kế hoạch này đáng ra hoàn toàn có thể thuận lợi thực hiện nếu không gặp phải tên Hướng Nhật biến thái này.
Đang xâu chuỗi lại toàn bộ kế hoạch thì bên cạnh mĩ nữ cảnh sát hỏi: "Không phải là ngươi muốn đi cứu người sao? Như thế nào lại còn đứng đây?
Hướng Nhật lập tức khôi phục tinh thần, thiếu chút nữa thì quên mục đích đến đây của mình. Vừa định động thân chợt lộ ra sắc mặt cổ quái nhìn đối phương: "Cô không đi sao?"
"Ta muốn một mình yên lặng một chút" mĩ nữ cảnh sát xoay người nhìn về phía xa xa.
Hướng Nhật có thể lí giải tâm tình của nàng lúc này, dù sao vừa trải qua chuyện tình như vậy, cho dù tính cách có kiên cường thế nào đi nữa, thuỷ chung cũng không thể dễ dàng khôi phục nhanh chóng được.
Hướng Nhật cũng không miễn cưỡng, dù sao trên thực tế không có ai đi cùng, một mình hắn càng thuận tiện hành động.
"Tôi đi trước, cứu người xong sẽ quay lại tìm cô" Nói xong Hướng Nhật nhảy xuống lầu, ẩn ẩn đằng sau truyền đến một tiếng thở dài.
Lướt mình trong không trung Hướng Nhật có thể cảm thụ được cái cảm giác vô câu vô thúc thật sự là khoái cảm, có cảm giác không cần lo lắng điều gì.
Bởi vì đã tính toán tốt kế hoạch, nên Hướng Nhật cũng không quá lo lắng, nhằm hướng hai thanh niên mặc quần áo đen đứng dưới bóng đèn lướt tới, giống như là diều hâu vồ thỏ vậy.
Hai tên này đang bàn luận về một cô tiểu thư nào đó mới tới CLB đêm có bộ ngực bự như thế nào thì thấy trước mặt lướt qua một bóng đen sau đó thì ngất đi không biết gì nữa.