Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương 575: Đồng tộc

Tại một khách sạn gần sân bay quốc tế Incheon, phòng 619.

- Alice, cậu còn tắm chưa xong à?

Đây là lần thứ ba Lucy gõ cửa phòng tắm, thực ra nàng cũng không muốn làm như vậy, nhưng cô bạn kia vào phòng tắm rồi ở riết trong đó lâu quá, dư thời gian tắm đến ba bốn bận.

- Thật xin lỗi, Lucy, cậu có thể ở bên ngoài chờ thêm một chút không? Tớ sắp xong rồi.

Trong phòng tắm, tiếng Alice có vẻ bối rối truyền ra.

- Yên tâm đi, tớ không thèm nhìn cậu đâu.

Lucy biết Alice vì sao lại bối rối, mà đây chính là chỗ nàng mơ hồ không hiểu được:

- Thật không hiểu, chúng ta đều là nữ nhân, không biết tại sao cậu lo tớ nhìn thấy thân thể của cậu như thế? Alice, có phải trên người cậu có vết sẹo khó coi nào không? Hay là trên lưng cậu có hình xăm?

- Không có!

Tiếng Alice la lên. Xem ra mới chỉ cần nói chuyện về vấn đề ngại nữ nhân khác nhìn thấy thân thể của mình, nàng đã trở nên cực kỳ mẫn cảm.

- Alice, cậu có chắc không đó? Người cậu mi nhon đẹp thế kia, sao không cho tụi tớ thưởng thức một chút? Như vậy thật sự lãng phí quá! Cho cậu biết, tớ từng thưởng thức thân thể Marsh từ trên xuống dưới vài lần rồi đó.

Nói dứt câu, trong giọng nói của Lucy đầy vẻ ái muội.

Alice im lặng không dám nói gì, nghe Lucy nói nàng cảm thấy mặt đỏ nóng bừng tới tận mang tai, bởi vì người bạn tốt này của nàng có thói quen thích vuốt ve thân thể người bạn gái bên cạnh, do đó mỗi lần đi tắm rửa, trong bụng nàng cảm thấy lo lo, chỉ sợ cô nàng kia bất tử vọt vào rồi "quấy nhiễu tình dục".

Vội vàng lau khô thân thể, Alice mặc quần áo vào rồi đi ra, bởi vì nếu thay vào áo ngủ hay dùng khăn tắm quấn người đi ra, kết quả là sẽ "tiện nghi" cho Lucy.

- Alice, cậu làm gì mà phải bao kín thân thể mình nhanh như thế?

Nhìn thấy Alice võ trang hạng nặng từ trong phòng tắm đi ra, Lucy mặt lộ vẻ bất mãn than.

Alice liếc xéo nàng một cái, ra vẻ tự nhiên rồi lái sang chuyện khác:

- Marsh đâu?

- À, cô nàng đang ở trong phòng đọc sách.

Lucy vừa trả lời vừa hồ nghi nhìn Alice:

- Nói thật, cậu vừa ở trong phòng tắm làm gì mà lâu vậy? Không phải vừa tắm vừa nghĩ đến hoàng tử Jack của cậu chứ?

- Không biết anh ấy hiện giờ ra sao?

Alice cũng không phủ nhận, không những thế mặt hơi cau lại, vô tình lời nói đùa của Lucy khiến cho nàng nhớ lại.

- Yên tâm đi, tên Fred kia không phải đã nói ba người bạn của hắn đang bảo vệ cho Jack của cậu sao?

Lucy lo lắng nhìn người bạn tốt của mình vẫn như cũ mặt cau mày có, nàng bỗng nhiên ghé lại gần:

- Alice, cậu bật mí cho tớ biết, cậu có cùng Jack làm.Ài? Cậu hiểu mà.

- Tớ không hiểu gì hết.

Mặt Alice đỏ như ráng chiều, nàng không ngờ Lucy lại trắng trợn hỏi nàng ba cái vụ này, đột nhiên tim hồi hộp đập thình thịch.

- Ha ha, nhìn cậu đỏ mặt đỏ mày như thế mà còn nói không hiểu à?

Lucy chỉ chỉ Alice rồi cười lên ha hả.

- A.

Một tiếng thét chói tai đột ngột vang lên ở phòng trong làm cho hai người giật mình sửng sốt.

- Là Marsh!

Lucy không tiếp tục giễu Alice nữa, bởi vì nàng nghe được tiếng thét chói tai từ trong phòng Marsh truyền ra, giống như Marsh đang gặp phải chuyện đáng sợ gì đó.

Alice cũng phản ứng theo, hai người lập tức lao vào phòng ngủ của Marsh.

- Marsh.

Vừa chạy vào phòng ngủ, Lucy chỉ kịp kêu nửa tiếng liền bị một màn trước mắt làm cho hoảng sợ đứng ngây người ra.nói cách khác, bị dọa đứng chết trân.

Trong phòng, Marsh nằm dựa cao đầu ở trên giường, ánh mắt ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt kinh hãi.

Lucy cũng kinh hãi y như Marsh, bởi vì khi vừa chạy vào phòng, nàng phát hiện ngoài cửa sổ có một bóng đen to đùng, bóng đen rõ ràng là bóng người. Nhưng chỗ này là tầng sáu, bên ngoài lại không có ban công, không có chỗ để đứng. Ở bên ngoài trống trơn tại sao lại có người đứng? Nhất là ngay vị trí hai con mắt của bóng đen kia, hai điểm sáng đỏ đỏ ở bên ngoài cửa sổ tối đen trông thật rùng rợn khiếp người. Ban đêm ánh mắt người bình thường có thể phát sáng như vậy ư?

Lucy giờ mới hiểu được Marsh vì sao lại kêu thảm thiết như vậy, nếu đổi lại là nàng, trong lúc đang chăm chú làm chuyện gì đó, bất chợt gặp được tình huống thần bí quái gở như thế, phản ứng đầu tiên chỉ sợ cũng là thét lên chói lói.

Tuy nhiên nàng cuối cùng vẫn là người có lá gan lớn nhất trong ba người, bước từ từ đến bên giường ôm Marsh đang run lẩy bẩy vào trong lòng, Marsh cũng vội ôm chặt người nàng, phỏng chừng đã sợ hãi quá mức có thể chịu đựng.

- Là ai đang ở bên ngoài?

Không biết câu hỏi của mình có tác dụng gì hay không, nhưng Lucy không thể không lên tiếng, bởi vì chỉ có như vậy nàng mới có thể trấn tĩnh lấy lại dũng khí.

- A?

Bóng đen ngoài cửa sổ dường như có chút bất ngờ khi trong phòng còn có người có thể lên tiếng hỏi. Theo kinh nghiệm trong quá khứ, khi hắn "lơ lửng" xuất hiện như vậy, mục tiêu đã sớm sợ tới mức cứng đơ người, không ngờ bây giờ lại có người có thể duy trì bình tĩnh hỏi lại. Nếu "lơ lửng" xuất hiện không thể làm đối phương hoàn toàn kinh sợ để khống chế, bóng đen quyết định tiến hành bước thứ hai của kế hoạch, một cước bước vào trong cửa sổ, cả người xuất hiện dưới ngọn đèn.

Ba người Lucy cuối cùng thấy rõ hình dạng của bóng đen, là một nam nhân hơn ba mươi tuổi, toàn người mặc một khoác màu đen, khuôn mặt đặc thù, rõ ràng không giống như người Hàn Quốc, tựa hồ là một người có dòng máu lai tạp, làn da trắng toát rợn người, càng làm cho người khác cảm thấy sợ hãi khi nhìn thấy cặp mắt quỷ dị tản ra tia sáng màu đỏ, giống y như hai cái bóng đèn nhỏ màu đỏ tỏa sáng.

- Các ngươi chính là mục tiêu lần này?

Hắc y nhân tựa hồ thì thào tự hỏi, hay giống như lấy giọng thân mật hỏi thăm mấy người Lucy.

Lucy cuối cùng trấn tĩnh lại, đến lúc nhìn thấy đối phương bại lộ xuất hiện thân mình, Lucy từ từ giảm bớt sợ hãi. Không biết cái nào đáng sợ hơn, nếu đối phương giống như lúc đầu đứng ở ngoài cửa sổ một tiếng cũng không nói, hay là cái loại không khí sợ hãi vô hình tuyệt đối sẽ làm Lucy từ từ sụp đổ này.

- Ngươi là ai?

Lucy nhìn đối phương, cố gắng tỏ ra bình tĩnh hỏi.

- Nói cho ta biết, người cứu các ngươi hôm nay ở đâu?

Giọng nói của hắc y nhân cực kỳ bình thản, nhưng giọng nói trịch thượng này cũng làm cho người ta cảm thấy đáng tin.

- Hắn đi về rồi, ta cũng không biết hắn ở đâu.

Lucy sắc mặt tái nhợt, bởi vì trong nháy mắt khi nàng đang trả lời, nàng cảm thấy một cơn ớn lạnh toàn thân đúng lúc hắc y nhân nhẹ nhàng quét mắt liếc nàng một cái.

- A? Ngươi không sợ nàng mất mạng hay sao?

Lúc Lucy trả lời xong, hắc y nhân hiển nhiên không hài lòng với câu trả lời của nàng, tay hắn vung lên, một vầng sáng đỏ hiện ra trên tay, sau đó bay thẳng về phía Alice đang tựa vào vách tường. Tuy nhiên hắc y nhân cũng không muốn giết chết Alice, bởi vì mục tiêu của vầng sáng đỏ chính là một cánh tay của Alice, có lẽ ba nữ nhân này muốn nhìn thấy vài giọt máu, có như thế mới làm cho ba người nói ra đáp án bản thân mong muốn.

"Lâm nhất" một vầng sáng đỏ khác giống như vầng sáng đỏ kia, nhưng với tốc độ nhanh hơn, chặn phía trước vầng sáng đỏ của hắc y nhân, hai vầng sáng va chạm, vầng sáng đỏ của hắc y nhân tức thì thay đổi phương hướng, khúc xạ sang một cái tủ ở bên cạnh giường. Ngay tức thì, cái tủ tan ra với tốc độ kỳ lạ, tựa như một ngọn nến đang đốt nóng từ từ chảy ra.

Sắc mặt hắc y nhân chỉ biến đổi rất nhỏ, hắn quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, mắt chợt lóe tia sáng đỏ, lộ ra sát khí lạnh như băng.

- Thật không ngờ có thể gặp được một người đồng tộc ở trong này.

Ulster với cái đầu nhuộm xanh xuất hiện ở ngoài cửa sổ, sắc mặt nghiêm trọng vô cùng, hắn cũng không nhìn về phía đám người Lucy đang kinh ngạc bởi vì sự xuất hiện đột ngột của hắn, nhưng tập trung toàn bộ chú ý vào hắc y nhân.

Không chỉ vì đối phương tạo cho hắn cảm giác không dám sơ ý lơ là, mặc dù hắn vừa mới thăng cấp, hơn nữa còn làm cho hắn ngạc nhiên nghi ngờ ở chỗ đối phương là một người có quan hệ huyết thống, một người của hấp huyết bộ tộc có thực lực công tước giống như hắn.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3