Đỉnh Cấp Lưu Manh - Chương 914: Kinh hỉ
Đến khi tất cả mọi người đều đã chạy hết lên xe, khóa chặt tất cả cửa chính cũng như cửa sổ xe, còn chưa dám buông lỏng một hơi, thì bọn hắn lại phát hiện ra, những con sư tử đang vây quanh bốn phía kia cũng không có nhào lên cắn người, mà vẫn đang lười biếng ngồi xổm dưới thảo nguyên, tựa hồ lơ đễnh không nhìn thấy cái việc chạy trốn của bọn họ vậy.
Tất cả mọi người ai cũng đều cảm thấy may mắn hết sức, nhưng cũng tự vấn bản thân bởi hành động kì quái của lũ sư tử.
Từ lúc nào, loài chúa tể sơn lâm hung tợn này lại hướng thiện không thèm đi săn nữa thế?
Phải biết rằng với cái kiểu trốn tránh lộn xộn lộ liễu như vừa rồi, chỉ cần đàn sư tử phát động công kích, về cơ bản nhất định chúng sẽ được hưởng một "Big party" cho xem.
"Đạo diễn, người xem..."
Người đàn ông đội mũ lưỡi chai đang ở trong một chiếc xe việt dã, chiếc xe này là xe chứa nhiều người nhất, bởi vì lúc ấy khẩn cấp chiếc xe lại ở gần bọn họ nhất, còn chuyện chiếc xe này tính năng phòng hộ tốt hay không thì cũng chỉ người trong xe lúc này mới biết, lúc chạy chốn đó thì ai tư tâm mà chọn xe nữa.
Vì ai cũng đổ xô lên chiếc xe này, nên nó cũng là chiếc xe bị chen lấn dữ dội nhất, trong xe người ngợm ngổn ngang đè lẫn lộn lên nhau. Thực tế thì chiếc xe gia đình phía bên kia mới thật sự là điểm cư trú tốt nhất, nhưng chạy tới đó thì lại gặp chướng ngại của bầy hổ nên chẳng ma nào dám ngó đến cả.
Ở phía kia,chỉ còn duy nhất một kẻ, chính là cái kẻ đang chủ động đứng cạnh Hổ Châu Mỹ mà bây giờ dưới ánh mắt của mọi người đã nhận định kẻ này đã sợ vỡ mật chết đứng ở chỗ đấy rồi.
"Jack, chạy mau!" Người đàn ông đội mũ lưỡi trai cố vươn tay ra ngoài cửa sổ xe, hướng Hướng Nhật phía xa xa mà rống to. Hắn mặc dù không rõ vì lí gì mà con Hổ Châu Mỹ bự chảng kia không manh động tấn công Hướng Nhật, nhưng cũng không có quên nhắc nhở Hướng Nhật mau chạy.
Hướng Nhật đương nhiên nghe được lời nói của người đàn ông mũ lưỡi chai, cũng biết là bọn họ đang lo lắng cho mình. Kỳ thật lúc trước hắn đang muốn giải thích với đám bọn họ, chỉ tiếc rằng những người kia chạy trốn nhanh quá, hắn còn chưa nói được lời nào thì tất cả mọi người đã chạy hết vào trong xe rồi, việc này để cho hắn có chút dở khóc dở cười a.
Sớm biết như vậy mà nói, hắn đã giải thích trước rồi, không xúc động đạp một cước con súc sinh lâu ngày không gặp còn dám dương dương đắc ý đi đến trước mặt mình kia nữa.
"Jack …" Thấy Hướng Nhật vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, người đàn ông mũ lưỡi trai lại hét to một câu nữa, hắn hiển nhiên vẫn nghĩ rằng, Hướng Nhật thật sự bị sợ đến choáng váng mụ mị đầu óc, ngốc đến nỗi không biết chạy trốn như thế nào nữa.
"Đạo diễn, lại có thêm sư tử đi tới kìa." Tên tiểu tử gan bé đang đứng thu mình trong một góc, đột nhiên hoảng sợ mà chỉ ra chỗ thảo nguyên kia.
Người trong xe theo phương hướng ngón tay hắn nhìn lại, quả nhiên ở sau đám cỏ bất động kia lại chui ra thêm một đàn sư tử nữa, lúc này đã có tổng cộng mười lăm, mười sáu đầu sư tử, cùng nhau chậm rãi đi tới vây kín chỗ tiểu tử Trung Quốc kia.
"Đáng chết, hắn chẳng lẽ nghe không hiểu lời nói của ta sao?" Người đàn ông mũ lưỡi trai thấp giọng chửi bới một câu, vì Hướng Nhật không có kịp thời chạy trốn mà cảm thấy phẫn nộ cùng bất đắc dĩ, hiện tại đã bị cả đàn sư tử kia vây kín, có muốn chạy trốn cũng không có khả năng nữa rồi. Thực sự hắn cũng không phải là không có nghĩ tới lái xe đi qua ứng cứu Hướng Nhật, nhưng lại không thể đem sinh mạng những người đang ở trong xe ra đùa giỡn được, trong bầy sư tử kia lại xuất hiện một con Hổ Châu Mỹ cơ thể lớn dị thường như thế, nhìn sự dũng mãnh của cả bầy và con đầu đàn, chỉ sợ xe phòng hộ cũng không chịu nổi mấy đòn của bầy mãnh thú kia.
Tất cả mọi người đều biết cảnh kế tiếp sẽ bi thảm vô cùng, một người đang sống có khả năng chỉ trong ngắn ngủn vài giây đồng hồ sẽ trở thành một đống thịt nát bấy.
Chỉ là...
Sự tình so với tưởng tượng của bọn họ có chút bất đồng, thậm chí là hoàn toàn trái ngược.
Tiểu tử Trung Quốc kia chẳng những không có bị đàn sư tử lập tức xé thành mảnh nhỏ, ngược lại còn đột nhiên ngồi chồm hổm xuống, đưa tay vuốt ve lên đầu con Hổ Châu Mỹ kia.
Mà con Hổ Châu Mỹ tựa hồ cũng rất hưởng thụ sự vuốt ve của hắn, ngồi xổm cơ thể xuống, tùy ý để hắn vuốt, thậm chí còn quay quay cái đầu của mình, cọ cọ lên bàn tay của hắn.
Mà bên ngoài hơn chục con sư tử kia cũng ngồi chồm hổm xuống, tựa như cũng đang chờ hưởng thụ sự vuốt ve của tên tiểu tử Trung Quốc kia vậy, bộ dáng ôn thuận như bầy chó nhỏ vậy.
"Đạo diễn, có phải ta tối hôm qua uống nhiều chất cồn quá, nên giờ thấy hoa mắt có phải không?" tên tiểu tử nhát gan lúc trước giờ đang soa soa cái chán của mình, vẻ mặt không thể tin mà hỏi đạo diễn của hắn. Người đàn ông mũ lưỡi chai cũng căn bản không có trả lời, bởi vì hắn giờ phút này cũng đang ngây dại, không rõ tại sao lại xuất hiện hình ảnh hài hòa giữa người với bầy mãnh thú kia được.
Đợi đến lúc thấy Hướng Nhật xác thực đang thò tay vuốt ve vài cái đầu của mấy con sư tử phía sau, tất cả mọi người ở đây lúc này mới minh bạch, lũ sư tử này không hề có ác ý với bọn họ, mà xem như chỉ là thú cưng của tiểu tử Trung Quốc kia nuôi lâu ngày không gặp chủ mà thôi, điều này cũng có thể giải thích được vì sao mà khi bọn hắn trốn lên xe những con sư tử ấy lại không có đuổi theo mà xin tí tiết.
Chỉ là lại có điều để cho bọn họ cảm thấy khó có thể lý giải, dã thú hung mãnh như thế, làm sao lại có thể nghe lời con người như vậy được, phải biết rằng đây cũng không phải là một hay hai con, mà là cả bầy hơn chục con sư tử đều bị thuần phục a.
"Xuống xe." Đợi một hồi, người đàn ông mũ lưỡi trai nhịn không được mở cửa xe đi xuống dưới, hắn đã nhìn ra những con mãnh thú kia không có ý đả thương người, mà vẫn còn trốn chui trốn lủi trong xe, thì có vẻ mình nhát gan quá a.
"Đạo diễn..." Tiểu tử gan con én kia có chút bận tâm, hắn nghĩ những con vật kia chỉ là thú cưng của Trung Quốc tiểu tử kia thôi, chứ bọn họ không phải chủ nhân của bọn nó.
"Các ngươi cứ ngồi trên xe đi." Tuy đã xác minh những con sư tử kia sẽ không đả thương người, nhưng "đạo diễn" cũng không muốn mọi người cùng mạo hiểm theo hắn.
Trên đời này há lại không có người đàn ông nào không xem trọng mặt mũi hay sao? Thấy cảnh ông chủ của mình xuống xe, hơn nữa lại bắt gặp biểu hiện của đàn sư tử kia như mèo nhà, còn cảm thấy đáng sợ chi nữa?
Nguyên một đám người thấy lão bản của mình như thế cũng cùng nhau bước xuống, kể cả mấy nữ nhân còn lại cũng xuống xe cùng, rất nhanh, chiếc xe chật ních lúc trước giờ đã không còn bóng dáng nào trên đấy nữa.
Kỳ thật chuyện này cũng là điều Hướng Nhật mong muốn, hắn vừa cố ý vuốt ve vài con sư tử cũng chính là để bỏ đi sự băn khoăn của những người trên xe, hành động thực tế so với lời nói thì nhanh hơn nhiều.
Mà đối với hắn mà nói, đám sư tử này tuyệt đối không làm gì được hắn, khỏi phải nói đến chuyện bọn nó đang ở trước mặt mình ôn thuần như mèo nhà nữa.
Sự thật cũng nhờ đàn sư tử này bên trong vẫn còn vài con từng giết vài người lúc Hướng Nhật bị tai nạn máy bay ở đây, cho nên đối với những ký ức về Hướng Nhật vẫn còn cảm thấy mới mẻ, tuy có vài con đến sau không biết, nhưng nhận thấy trên người Hướng Nhật đang toát ra nồng đậm sát khí, làm cho chúng cũng rất sợ hãi mà không dám phản kháng.
"Jack, ngươi có phải hay không cũng nên nói cho ta biết, những con vật này đều là thú nuôi của ngươi hả?" Người đàn ông mũ lưỡi trai cẩn thận từng li từng tí tiến lại bên cạnh Hướng Nhật, chung quanh là hơn chục con sư tử, loại tình huống này hắn không thể không coi chừng được.
"Sự thật thì, chỉ có con này mới là vật nuôi của ta." Hướng Nhật đứng thẳng người lên, một ngón tay hướng Hổ Châu Mỹ chỉ vào, con hổ này biểu hiện như mèo mà cọ xát bắp đùi của hắn, tựa hồ đáp lại lời hắn nói.
Người đang ông mũ lưỡi trai cười khổ, đương nhiên, trong biểu lộ cũng mang theo một ít hưng phấn:
"Nếu có người lúc trước kể cho ta nghe chuyện mà ta vừa chứng kiến này, ta nhất định sẽ hung hăng cho hắn một cái bạt tai! Không thể không nói, Jack, ngươi cho ta một cái đại kinh hỉ a, ta muốn cho những con sư tử này phối hợp, đưa đến màn ảnh nhất định sẽ cảnh tượng hoàn mỹ a."
Hướng Nhật ngược lại là không thể tưởng được, cái tên này thực sự là biết lợi dụng tất cả mọi thứ có thể a, vừa mới rồi còn trốn tọt ở trong xe, lúc này rõ ràng lại có chủ ý với những con sư tử bên người mình. Bất quá, xem hắn vừa nãy không có thấy chết mà không cứu cái nhân tình ấy, hắn tại sao lại còn có ý kiến gì cơ chứ?