Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã - Chương 617

Chương 617: Bị thương

Tuy Cảnh Dật Nhiên không được Cảnh Dật Thần bồi dưỡng như người thừa kế, nhưng mà cái gì nên dạy đều đã dạy, Mạc Lan cũng mời không ích giáo viên ở các lĩnh vực chuyên nghiệp cho hắn, tuy rằng hắn không nghiêm túc học hành, nhưng mà sau khi lớn cũng tự mình trải qua không ít mưa gió, đối với khí độc vẫn có chút quen thuộc.

Hắn vừa hít vào một hơi liền cảm thấy không đúng, sau đó nghe thấy âm thanh Đường Thư Niên vội vàng chạy trốn.

Chỉ bằng một chút thủ đoạn, trong phòng lập tức trắng xoá, căn bản là không nhìn thấy thứ gì!

Cảnh Dật Nhiên dựa vào trí nhớ lúc trước, nhanh chóng chạy đến cửa, cầm dụng cụ mở khoá nhấn vào khu vực cảm biến, cánh cửa lập tức mở ra.

Cùng lúc đó, trong phòng truyền đến giọng nói ôn nhu.

Tất cả mọi người bên ngoài đều nghe được câu nói “Phòng sẽ tự động nổ tung, mong ngài xác nhận.”.

Có hai giọng nói vang lên cùng lúc.

Chẳng qua, một người kêu “Xác nhận”, một người kêu “Nổ súng”!

Sau khi Đường Thư Niên kêu “Xác nhận”, hắn nhanh chóng bước vào lối thoát hiểm chỉ chứa được một người, nhưng mà lúc này, những viên đạn như mưa bay về phía hắn!

Tập kích vĩ đại, là không cần nhìn thấy mục tiêu, chỉ cần nghe được âm thanh, là có thể nhận ra vị trí mục tiêu.

Đương nhiên, có lẽ sẽ không chính xác, bởi vì không phân biệt được tư thế của mục tiêu lúc này.

Cảnh Dật Thần đứng ngoài cửa, bên trong cánh cửa trắng xoá, hắn không nhìn thấy gì hết, nhưng lại nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Đường Thư Niên, sau đó không còn tiếng động.

Đợi đến khi người của hắn rửa sạch khí độc, trong phòng đã không còn bóng dáng của Đường Thư Niên!

Cảnh Dật Nhiên bị khí độc làm tê liệt cả người, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến cơn giận của hắn: “Mau lục soát! Hắn bị thương, chắc chắn chạy không xa, tìm kiếm tất cả thông đạo, xem hắn chạy chỗ nào!”

...

Trong tầng hầm trống trãi đầy máu, Thượng Quan Ngưng đau lòng ôm Cảnh Dật Thần vào ngực, nước mắt không ngừng rơi xuống.

“Dật Thần, anh bị thương ở đâu? Em băng bó cho anh được không?”

Tuy cô nói như vậy, nhưng thật ra cô không hề băng bó cho Cảnh Dật Thần.

Tuy quần áo của cô sạch sẽ hơn Cảnh Dật Thần, nhưng mà cũng đã dính máu, chắc chắn có rất nhiều vi khuẩn, cô không dám lấy nó nó cho Cảnh Dật Thần dùng.

Còn nữa, bây giờ là mùa hè, cô chỉ mặc bộ đồ vận động ngắn tay, nếu cởi ra thì sẽ không còn gì hết.

Cả người Cảnh Dật Thần đều là máu, trên gương mặt anh tuấn hoàn mỹ cũng dơ bẩn, quần áo lại không nhìn ra màu sắc lúc đầu!

Thượng Quan Ngưng chưa từng thấy Cảnh Dật Thần chật vật như vậy, dáng vẻ suy yếu vô lực như vậy!

Hình như anh đã dùng hết sức lực, im lặng nằm trong lòng cô, ngay cả hô hấp cũng yếu ớt.

Tiểu Lộc kiên định đứng trước mặt hai người, đá những người dám tiến lên văng đi thật xa, giống như là người máy không biết mệt mỏi, từ lúc bắt đầu đến giờ, ngay cả một chút biến hoá cũng không có, chỉ có không ngừng ra tay.

A Hổ đã hôn mê từ lâu, thần trí hắn đã bị thuốc ảnh hưởng nghiêm trọng, muốn công kích Cảnh Dật Thần, bị Cảnh Dật Thần đánh cho hôn mê, sau đó bị Cảnh Dật Thần vô tình vùi trong thi thể.

Cảnh Dật Thần đã từng dùng phương pháp này, tuy rằng bị thi thể vây quanh rất không thoải mái, nhưng mà đây là biện pháp tốt nhất để tránh né kẻ điên.

Cảnh Dật Thần có thể nghe thấy tiếng nói của Thượng Quan Ngưng, cũng có thể cảm nhận được hơi ấm từ trên người cô, nhưng mà anh đã quá mệt mỏi, còn nữa, lượng thuốc trong không khí rất cao, thần trí của anh cũng bị ảnh hưởng, vừa rồi chém giết như điên đã làm cạn kiệt thể lực của anh.

Lúc đầu anh có thể giữ lại một chút thể lực, nhưng mà, nếu Thượng Quan Ngưng và Tiểu Lộc đã ở đây, vậy anh yên tâm rồi.

Có Tiểu Lộc ở đây, đến bao nhiêu người cũng không thành vấn đề, mặc dù đối phương có súng, Tiểu Lộc cũng sẽ không bị lép vế.

Thân thể của cô đã đột phá đến cực hạn, tốc độ có thể tăng cao trong khoảng thời gian ngắn, nhanh chóng tiếp cận mục tiêu. Người cầm súng chỉa vào phía cô, không kịp nhắm bắn đã mất mạng.

Cả người Cảnh Dật Thần đẫm máu, lúc đầu anh rất khó chịu, bởi vì nó làm anh cảm thấy vô cùng ghê cảm.

Nhưng mà nằm trong lòng Thượng Quan Ngưng, anh lập tức bình tĩnh, thậm chí xem nhẹ hoàn cảnh xung quanh, anh chỉ đau lòng Thượng Quan Ngưng phải đến đây chịu tội mà thôi.

Thượng Quan Ngưng không được Cảnh Dật Thần đáp lại, trong lòng run rẩy. Nếu không phải cô có thể cảm nhận được tiếng tim đập và hô hấp của Cảnh Dật Thần, chắc chắn cô không thể ngồi yên.

Cô cầm góc áo của mình nhẹ nhàng lau mặt Cảnh Dật Thần, sau đó bắt đầu kiểm tra miệng vết thương trên người anh.

Việc kiểm tra này, làm Thượng Quan Ngưng sợ đến trắng bệch cả mặt mày.

Trên người Cảnh Dật Thần có rất nhiều vết thương lớn nhỏ, có cạn, cũng có rất sâu, vết thương sâu nhất, đều có thể nhìn thấy xương cốt!

Anh bị thương nặng như vậy, vậy mà còn cố gắng chống đỡ!

Thượng Quan Ngưng hận bản thân không thể biến thành Tiểu Lộc thứ hai, giết sạch những người còn lại!

Vừa rồi trong tầng hầm xảy ra một lần nổ mạnh, Thượng Quan Ngưng cũng bị thương, nhưng mà bây giờ cô bất chấp tất cả, cẩn thận coi chừng Cảnh Dật Thần, nếu có ai không có mắt muốn làm anh bị thương, cô nhất định sẽ nổ súng mà không hề do dự!

Cũng may Tiểu Lộc rất mạnh, mặc kệ là ai tới gần, tất cả đều bị cô đá văng ra.

Cảnh Dật Thần nghỉ ngơi một lát, khôi phục một chút khí lực, sau đó chậm rãi mở to mắt.

Nhìn thấy sắc mặt lo lắng của Thượng Quan Ngưng, anh miễn cưỡng nở nụ cười, nhẹ giọng an ủi cô: “Anh không sao, trên người là máu của người khác, anh giết nhiều người nên mệt mỏi mà thôi, về nhà ăn ngon ngủ kỹ là có thể khôi phục rất nhanh.”

Thượng Quan Ngưng nghe anh nói như vậy, vui đến khóc nấc, rồi lại dặn dò anh: “Anh đừng nói chuyện, chúng ta lập tức có thể ra ngoài! Chắc chắn anh sẽ không xảy ra việc gì!”

Cô không ngốc, mặc dù trên người anh là máu của người khác, nhưng mà cũng có rất nhiều máu của anh!

Anh nói như vậy, chính là không muốn cô lo lắng mà thôi.

Cô khóc đến sưng mắt, nhưng vẫn cố gắng khống chế cảm xúc của mình, nói bằng giọng điệu bình tĩnh: “Ba ở bên ngoài, chắc chắn sẽ tìm thấy chúng ta, anh kiên trì một lát, ông có đem bác sĩ theo!”

Cảnh Dật Thần biết tình huống thân thể mình, sinh mệnh anh rất dồi dào, tuy có mất chút máu, nhưng chắc chắn sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.

Anh không lo lắng cho mình, cũng không lo cho Tiểu Lộc, anh chỉ lo Cảnh Dật Nhiên không bắt được Đường Thư Niên, Đường Thư Niên có nhiều thủ đoạn như vậy, Cảnh Dật Nhiên không phải là đối thủ của hắn.

Đường Thư Niên rất nhịn nhục, rất độc ác, còn muốn nhúng chàm Thượng Quan Ngưng, người này, chắc chắn không được sống!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3