Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Quyển 2 - Chương 48-3
Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!
Quyển 2 - Chương 48-3: Người xấu, không phải trời sinh chính là người xấu! 3
gacsach.com
Xác định quan hệ với Hoắc Tiểu Khê, hai người cùng nhau trở về nước.
Anh nói, anh là trẻ mồ côi.
Hoắc Tiểu Khê thậm chí không một chút nghi ngờ liền tin, cũng không hỏi anh một trẻ mồ côi như vậy du học như thế nào, chỉ cần là lời anh nói, cô đều tin, không có một chút nghi vấn.
Trở lại Trung Quốc, Hoắc Tiểu Khê dẫn anh đến bên cạnh cha mẹ cô.
Hoắc Chính Cương thật sự đã quên anh.
Không nhớ ra được anh là con trai của một người đã từng là bạn cũ của ông ta.
Hoắc Tiểu Khê vì để cho anh cảm nhận được ấm áp của gia đình, sau khi trở lại Trung Quốc, để cho anh gọi Hoắc Chính Cương là “Cha”.
Anh gọi.
Trong lòng, lại cười lạnh.
Cười lạnh, một ngày nào đó căn nhà này, sẽ bị anh phá thành mảnh nhỏ.
Sau khi trở về nước Hoắc Tiểu Khê trở nên rất lười biếng, một ngày trừ bỏ sa vào anh, chưa từng định làm bất cứ chuyện gì, chính là một người tùy hứng như vậy, hai người nhà họ Hoắc không hề có lực dạy dỗ cô.
Nhưng rất dễ nhận thấy, điều này trái với kế hoạch trả thù anh vốn đặt ra rất tốt.
Vì vậy.
Anh lần đầu tiên đi tìm Cố Diệu Kỳ.
Trong khoảng thời gian anh rời đi mấy năm này, nhà họ Cố xảy ra chút chuyện.
Cố Tử Thần từng rất oai phong một cõi trên thương trường xảy ra tai nạn xe cộ vào hai năm trước, hai chân tàn tật, hiện giờ do Cố Tử Hàn tiếp quản vị trí của Cố Tử Thần, Cố Tử Thần ở nhà nghỉ ngơi, không bước chân ra khỏi nhà.
Cố Tử Hàn không có năng lực như Cố Tử Thần.
Nếu không phải bởi vì nền móng lịch sử lâu đời, nếu không phải bởi vì Cố Diệu Kỳ cố hết sức chống đỡ, có lẽ Cố thị sẽ chưa gượng dậy nổi, gạp phải khả năng công ty giải thể, cũng may, chống đỡ tới đây, hiện giờ vẫn còn đang trong hàng ngũ công ty nổi tiếng ở Thượng Hải.
Anh đi tìm Cố Diệu Kỳ, lần đầu tiên dùng thân phận người đàm phán đi tìm ông ta.
Anh nói anh muốn trả thù Hoắc Chính Cương, cần ông ta giúp anh một chút, sau đó, anh sẽ cảm kích ông ta, đưa cho ông ta mười phần trăm cổ phần Hoàn Vũ.
Mười phần trăm hoàn toàn không có chút nào khiến Cố Diệu Kỳ cảm thấy hứng thú.
Bởi vì lúc ấy Hoàn Vũ vẫn chỉ là một công ty nhỏ, đối với Cố Diệu Kỳ kẻ sư tử quen ăn thịt heo mà nói, ngay cả nhét kẽ răng cũng không được.
Chỉ có điều Cố Diệu Kỳ đồng ý.
Bởi vì Tề Lăng Phong nói, anh tuyệt đối sẽ khiến Hoàn Vũ trở thành một trong mười công ty lớn ở Thượng Hải trong vòng mười năm.
Hơn nữa, yêu cầu anh nói rất nhỏ.
Chút yêu cầu nho nhỏ này không hề có chút khó khăn nào đối với Cố Diệu Kỳ.
Cho nên, ông ta đã đồng ý.
Thương nhân chính là như thế, khi có lợi ích, cho dù rất nhỏ, cũng sẽ không buông tha.
Vì vậy, có chuyện nhà họ Cố dùng một vụ hợp tác đàm phán chuyện hôn nhân của Cố Tử Thần với Hoắc Chính Cương.
Hoắc Chính Cương chỉ cần gả Hoắc Tiểu Khê cho Cố Tử Thần, như vậy sẽ có một hợp đồng hơn trăm ngàn chờ ông ta ký.
Lúc ấy Hoàn Vũ rất nhỏ, vốn cầu còn không được hợp đồng như vậy, Hoắc Chính Cương cũng là thương nhân, liền bắt đầu khuyên Hoắc Tiểu Khê, Hoắc Tiểu Khê người phụ nữ bốc đồng như vậy sao có thể để cho cha mình chi phối hôn nhân của mình, huống chi người cô ấy yêu là anh, cho nên, Hoắc Tiểu Khê phản kháng, giá cao của phản kháng chính là, cô sẽ đón lấy chuyện của công ty, khiến công ty nhanh chóng phát triển.
Hoắc Tiểu Khê có khả năng kia.
Thật sự có khả năng kia.
Hoàn Vũ vốn chỉ là một công ty nhận thầu kiến trúc, quy mô không thật sự nhỏ, nhưng ở Thượng Hải mà nói, tuyệt đối chưa hề được xếp hạng danh hiệu, cô dùng thời gian ngắn ngủi tám năm, mở rộng Hoàn Vũ thành chuỗi mắt xích cạnh tranh, từ công ty vốn nhận thầu nhảy một cái phát triển thành tập đoàn Hoàn Vũ, phạm vi kinh doanh cũng không hạn chế ở xây dựng, mà bản thân trở thành công ty khai phá, từ lấy đất chính phủ đàm phán khai phá cho đến xây dựng đến tiêu thụ, thậm chí từ xây dựng khu nhà ở đơn thuần mở rộng đến kinh doanh tòa nhà đến hội sở cao cấp đến khai phá khu phong cảnh, thậm chí từ trong nước ra nước ngoài, hạng mục kinh doanh khuếch đại mở rộng vô hạn, mạnh mẽ thành công ty hắc mã * nhất ở Thượng Hải, giống như khi rất nhiều người còn chưa hồi hồn, công ty không có danh tiếng gì kia liền trở thành một tập đoàn nổi tiếng, khiến cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
(*) Hắc mã: Đối thủ cạnh tranh không thể đoán trước hoặc người chiến thắng bất ngờ.
Hoắc Tiểu Khê nhanh chóng trở thành thần thoại trong giới kinh doanh, bởi vì tác phong làm việc gọn gàng, có đôi khi lòng dạ nham hiểm, ngoài giới trở thành ‘Người phụ nữ thần kỳ’, được người tám chuyện say sưa.
Hoắc Tiểu Khê nổi danh, thật sự nổi danh.
Tập đoàn Hoàn Vũ cường đại rồi, rất cường đại.
Đã đến lúc ra tay.
Tề Lăng Phong cười xấu xa.
Khi Hoắc Tiểu Khê đang không ngừng mở rộng Hoàn Vũ, anh và người từ trong ra ngoài âm thầm hoạt động, vì có thể khi Hoắc Tiểu Khê “Không cẩn thận chết bất đắc kỳ tử”, thuận lợi tiếp quản tập đoàn Hoàn Vũ.
Anh lôi kéo được trợ thủ đắc lực Sở Dĩ Huân của Hoắc Tiểu Khê, anh khiến Cố Tử Hàn của Cố thị làm xong chống đỡ bên ngoài, thậm chí làm xong, chuẩn bị “Ngoài ý muốn”.
Tất cả thuận lợi.
Hoắc Tiểu Khê chết rồi.
Trong một lần tai nạn xe cộ.
Một lần kia, Hoắc Tiểu Khê mang theo cha mẹ cô đi du lịch.
Là một lần hứa hẹn, ra nước ngoài du lịch.
Vốn để cho anh đi theo, anh đương nhiên không thể đi, sợ quấy rầy đến người cả nhà bọn họ du lịch.
Hoắc Tiểu Khê làm nũng, nói anh không đi, cô sẽ cô đơn, sẽ nhớ anh, cô mới không cần quản tới cảm nhận của cha mẹ cô, cô chính là muốn ân ân ái ái với anh.
Anh cười nói, sau khi trở lại chúng ta liền kết hôn, về sau sẽ dính chung một chỗ. Thừa dịp một cơ hội cuối cùng, hâm nóng lại với cha mẹ, về sau cơ hội chúng ta cùng đi còn rất nhiều, đừng lạnh nhạt cha mẹ, anh sẽ lo lắng.
Ngay lúc đó Hoắc Tiểu Khê cảm động anh đến rơi nước mắt, nói anh đều suy tính vì cô, nói đời này cô tìm được anh, chính là phúc khí lớn nhất của cô.
Anh cười không nói.
Ngày ấy, khi Hoắc Tiểu Khê rời đi còn ôm chặt lấy anh, không muốn chia ra.
Hoắc Tiểu Khê thật ra rất lệ thuộc vào anh, điều này hoàn toàn khác với phong cách làm việc trên thương trường của cô, dù sao chính là một cô gái, đủ loại mặt dày mày dạn đủ loại làm nũng tùy hứng.
Nếu như.
Nếu như Hoắc Tiểu Khê không phải là Hoắc Tiểu Khê...
Anh cười lạnh.
Thế giới của anh, chưa từng có nếu như.
Đúng là đúng.
Hoắc Tiểu Khê chính là Hoắc Tiểu Khê, kiên trì.
Hoắc Tiểu Khê chính là kẻ địch của anh, kiên trì.
Hoắc Tiểu Khê với người nhà của Hoắc Tiểu Khê, nên đi tìm chết.
Vào ngày rời đi thời tiết rất tốt.
Lúc đó anh ngồi trong phòng làm việc của Hoắc Tiểu Khê, xuyên qua vườn hoa tòa nhà văn phòng nhìn bầu trời sáng chói của Thượng Hải.
Điện thoại vang lên bên tai, điện thoại tất cả đã chuẩn bị thỏa đáng.
Khóe miệng anh cười một tiếng xấu xa, sau khi cúp điện thoại, liền gọi cho Hoắc Tiểu Khê.
Khi đó Hoắc Tiểu Khê đang lái xe, cô đeo bluetooth, trong miệng rất ngọt, “Lăng Phong, có phải mới chia ra hơn mười phút, liền nhớ em.”
Tề Lăng Phong cười nói, “Là thật nhớ cô, bởi vì, sẽ không bao giờ nhìn thấy cô nữa.”
“Có ý gì?” Hoắc Tiểu Khê cảm giác mình nghe lầm, không nhịn được hỏi lại.
“Hoắc Tiểu Khê, cô cảm thấy tôi yêu cô sao?”
“Lăng Phong, anh làm sao vậy?” Hoắc Tiểu Khê phát hiện có chút khác thường, lo âu hỏi.
“Hoắc Tiểu Khê, tôi chưa từng yêu cô.” Tề Lăng Phong gằn từng tiếng.
Hoắc Tiểu Khê cắn môi, “Lăng Phong, có phải anh sinh bệnh rồi không?”
Trong miệng, đã bắt đầu hơi nghẹn ngào.
“Cô cảm thấy tôi giống như ngã bệnh sao?” Tề Lăng Phong cười lạnh, “Tôi chỉ muốn cho cô biết, cô nghe rõ ràng đây Hoắc Tiểu Khê, bởi vì giờ khắc này không nghe rõ, lần sau sẽ không nghe được.”
“Lăng Phong... Anh rốt cuộc như thế nào?”
“Suỵt.” Tề Lăng Phong nói, “Hãy nghe tôi nói.”
Hoắc Tiểu Khê cắn môi.
“Tôi không yêu cô, không chỉ không yêu cô, tôi còn hận cô không thể chết đi. Cô biết tôi và Sở Dĩ Huân chứ? Quan hệ của chúng tôi đã sớm vượt qua sự tưởng tượng của cô, cô vẫn còn giống như đồ ngốc coi cô ta như bạn bè của mình, tôi thành người đàn ông cô thích nhất. Cô biết vì sao tôi không lên giường với cô không? Bởi vì, tôi cảm thấy ghê tởm, tôi nghĩ nếu tôi và thân thể của cô quấn lấy, bằng phương thức thân mật tôi sẽ ghê tởm muốn ói, cho nên, tôi không lên trên cô, tôi đè lên người bạn tốt nhất của cô.”
“Tề Lăng Phong, tại sao?” Hoắc Tiểu Khê dường như không tin, hốc mắt lại đỏ bừng.
Sao tin tưởng nổi, người đàn ông một giây trước còn nói yêu mình yêu đến khăng khăng một mực, giờ phút này nói ghét cô, giờ phút này nói, anh yêu một người phụ nữ khác.
Cô không nổi giận, bởi vì cô không có cách nào nổi giận với Tề Lăng Phong.
Cô vẫn cảm thấy, người đàn ông kia là người đàn ông tốt nhất trên thế giới.
Cô hận không thể yêu thương anh thật tốt, sao có thể tức giận với anh!