Hoa Sơn Tiên Môn - Chương 1091
Chương 1091: Vũ Thần văn minh chi chủ
Người kia nói tiếp:
- Trong tin tình báo thu thập được, ở Trung ương thiên triều không chỉ có một người như Lục Nguyên mà là ba. Còn có một tên Lý Thái Sử vô cùng thần bí, không đơn giản chút nào, có thể đánh chết Thiên Lý văn minh phó chủ, hủy diệt Thiên Lý văn minh.
Quá biến thái, quá biến thái rồi, Đấu chi tử tự cho mình mạnh nhưng muốn hủy diệt một văn minh thì là chuyện nằm mơ, tên Lý Thái Sử này quá trâu bò!
Người kia tiếp tục nói:
- Còn có một người chiến tích cũng không kém Lục Nguyên bao nhiêu, đó chính là Hoang cổ văn minh Hoang chi tử, được mọi người công nhận là xếp trước Lục Nguyên và Lý Thái Sử. Hắn được xưng là Khí vận đệ nhất tử, là tử địch với Lục Nguyên, đoán chừng trong đại quyết chiến hai người họ tất quyết chiến sinh tử một trận.
Đấu chi tử nghe vậy không khỏi choáng váng, hóa ra không chỉ có một tên biến thái mà có tận ba tên. Lục Nguyên, Lý Thái Sử, Hoang chi tử, mỗi tên lại biến thái hơn một tên, cỗ ngạo khí mới tới của hắn bị đánh tan, không còn chút kiêu ngạo.
...
Ngạo khí của Đấu chi tử bị đánh tan, ngạo khí của Đấu cổ văn minh cùng vậy, lần này Lục Nguyên đã lập được công lớn. Việc tiếp theo rất đơn giản, chuẩn bị cho đại quyết chiến.
Đội ngũ chia làm mười tám đội, mỗi văn minh là một đội ngũ, cuối cùng vẫn giữ nguyên theo văn minh, nếu không thì phối hợp khó mà ăn ý.
Sắp xếp tất cả xong xuôi cuối cùng chính là cáo biệt, thiếu niên tạm biệt thiếu nữ, trượng phu tạm biệt thê tử, phụ thân cáo biệt con cái.
Đi, tới chiến trường!
Đi đánh trận đại quyết chiến cuối cùng!
Tất cả đã chuẩn bị xong xuôi.
Sinh tử, tương lai, vận mệnh, cách cục, đại thế, tất cả đều phụ thuộc vào trận đại quyết này, đây là trận chiến quyết định tới tương lai một trăm triệu năm của Trung ương thiên triều.
Đây là đội quân khổng lồ khó mà tưởng tượng nổi.
Đội quân này chia làm ba đại đội, mười bốn tiểu đội.
Ba đại đội chính là Pháp cổ văn minh đại đội, Vũ cổ văn minh đại đội, Đấu cổ văn minh đại đội. Mười bốn tiểu đội là Phủ chi văn minh tiểu đội, Phong chi văn minh tiểu đội, Nho chi văn minh tiểu đội, Dược chi văn minh tiểu đội, Thiên Mẫu văn minh tiểu đội, Thánh tiểu đội, Tán chi văn minh tiểu đội, Long chi văn minh tiểu đội, Đồ chi văn minh tiểu đội, Băng chi văn minh tiểu đội, Pháp bảo văn minh tiểu đội, Dạ chi văn minh tiểu đội, Điểu chi văn minh tiểu đội, Cầm chi văn minh tiểu đội.
Mười bảy đội ngũ, đứng đầu mỗi đội ngũ đều là nhân vật văn minh cảnh, lực lượng trung kiên đều là nhân vật Thế giới cảnh, căn bản không có Hỗn Động cảnh tham chiến. Hỗn Động cảnh vào thời điểm này quá yếu ớt, căn bản chỉ có thể ở lại bảo vệ bổn văn minh, chỉ có những Hỗn Động cảnh thuộc lớp bồi dưỡng đặc biệt mới được tới xem tăng thêm kiến thức.
Đây quả là một tràng cảnh hùng tráng.
Chiến kỳ như mây, chiến tướng như mưa.
Văn minh liên tiếp, thế giới vô số.
Những văn minh cảnh cất vang thơ ca của văn minh, nâng cao tinh thần cho đội ngũ.
Thế giới cảnh đề luyện Tiểu thiên thế giới của bản thân, khiến không gian nơi này giống như có hang nghìn vạn tiểu Thiên thế giới chồng chất.
Tràng cảnh to lớn khó mà tin nổi, Đấu chi tử lẩm bẩm nói:
- Tràng cảnh này quá đặc sắc, hóa ra Đấu cổ văn minh chúng ta chỉ rất nhỏ bé!
Pháp chi tử cũng lẩm bẩm:
- Tràng diện thật lớn.
Dù Pháp chi tử sinh trưởng ở Trung ương thiên triều nhưng cũng chưa từng chứng kiến tràng cảnh lớn đến vậy.
Mà Lục Nguyên cũng bị chấn động, bản thân hắn coi như cũng từng chứng kiến nhiều tràng cảnh lớn, tham dự qua cuộc chiến hủy diệt văn minh, tỷ như trận chiến Pháp bảo văn minh, trận chiến Nho chi văn minh và Thiên Lý văn minh. Nhưng nếu so với tràng cảnh trước mặt, những cuộc chiến kia coi là thứ gì, chênh lệch quá xa.
Thật ra thì đây cũng là chuyện bình thường, đây là kỷ nguyên đại chiến, một kỷ nguyên nhiết nhất phát sinh một hai lần thôi, quy mô của kỷ nguyên đại chiến quả thực là to lớn đến mức không thể tưởng tượng nổi. Chỉ có mấy lão tiền bối sống rất lâu mới từng chứng kiến qua tràng cảnh này, nhưng dù vậy họ cũng không dám coi thường. Dưới trận đại quyết chiến này, chỉ cần có chút sơ suất thì chỉ có chết, trước kia đã có rất nhiều Văn minh cảnh chết trong quyết chiến.
Mà trong đại quyết chiến đương nhiên không thiếu người tham chiến.
Tỷ như Cố Thu Thủy, Quách Khản, Mộ Dung Hoàng Phục, Vương Thạch Đầu, Ân Vô Kỵ, Kinh Vô Cầu... Tất cả những người này đều thuộc khảo hạch bách quốc, đều thuộc hạng thiên tài khó gặp, hiện giờ tất cả đều cơ bản là Thế giới cảnh tầng năm, tầng sáu, thậm chí là Thiên tôn cảnh.
Mộ Dung Hoàng Phục nhận được chút kỳ ngộ, hiện giờ đã đạt tới Thế giới cảnh thất trọng thiên, Thiên tôn cảnh!
Mộ Dung Hoàng Phục đã là Thiên tôn, toàn thân tỏa ra khí tức hoàng giả.
Chỉ có điều Mộ Dung Hoàng Phục nhìn về sâu trong đại đội, thật ra thì cũng không thấy gì nhưng bản thân hắn biết mục tiêu của mình ở nơi đó. Lục Nguyên năm xưa là đối thủ cảu mình, hiện giờ trở nên quá mạnh mẽ, mạnh mẽ vượt xa tưởng tượng của mình, Mộ Dung Hoàng Phục khẽ than thở, nhưng hắn lập tức phấn chấn trở lại. Nhiệm vụ của hắn ở đây là đánh tốt trận đại chiến sắp tới, tính hung hiểm trong đó hắn đã được nghe vô số lần, đương nhiên là hiểu rõ.
Mà trong đội ngũ có Phó Ưng tay cầm trường đao, hắn đã đạt tới Thiên tôn cảnh, đang cười ha hả chuẩn bị thống khoái đánh một trận. Phó Ưng cũng nhìn về phía xa, năm đó bách quốc khảo hạch, ai cũng muốn trở thành người mạnh nhất. Mà trải qua thời gian nhiều năm, Lục Nguyên đã trở thành người mạnh nhất trong số những người năm xưa, khi đó hắn chỉ xếp thứ hai mươi, nhưng giờ đã là nhân vật phong vân một cõi.
Vương Thạch Đầu chơi đùa tảng đá trong tay, miệng thầm lẩm bẩm hai chữ “Lục Nguyên”.
Cố nhân năm xưa nhìn về phía Lục Nguyên, cũng muốn đuổi theo, dù khoảng cách rất xa nhưng ý chí chiến đấu vẫn không chết.
Đương nhiên, trong đội ngũ này cũng có chứa các loại ân oán thù hận, nhưng vấn đề quan trọng nhất chỉ có một.
Đại quyết chiến!
Đại quyết chiến lập tức sẽ bắt đầu.
Mà lúc này nhìn tin tức truyền tới, Lục Nguyên xem, hóa ra là Vũ thần văn minh chi chủ gọi mình tới đại đội Vũ cổ văn minh một chút. Lục Nguyên lập tức bay thẳng tới đó, rất nhanh liền tới.
Ở đó có một pho tượng thần linh.
Đó là võ đạo thần linh!
Đại biểu cho phương hướng võ đạo, tôn tinh võ đạo vô thượng!
So với hắn, Vũ thánh văn minh phó chủ, Vũ Bác văn minh phó chủ kém quá xa.
Một vị này chính là Vũ Thần văn minh chi chủ.
Đây là tiền bối, Lục Nguyên giương tay lên:
- Bái kiến tiền bối.
Vũ Thần văn minh chi chủ nhìn Lục Nguyên:
- Ta đã nghe nói chiến tích của ngươi trong phòng tác chiến, ngươi được lão cáo già Pháp Biến văn minh chi chủ gọi là chiêu thức vô địch kỷ nguyên, được lão ta khen ngợi tuyệt không phải người bình thường. Chiêu thức ngươi rất giỏi, đáng tiếc bây giờ không phải dịp nếu không ta nhất định sẽ quyết đấu với ngươi một trận, đấu chiêu thức!
Vũ Thần văn minh chi chủ năm xưa được xưng vũ si, hắn thấy đối thủ là lập tức muốn so tài, chẳng qua hiện giờ không phải là cơ hội tốt, bây giờ cần chuẩn bị cho đại quyết chiến.
Lục Nguyên có thể nói gì, chỉ đành trầm mặc.
Vũ Thần văn minh chi chủ nói tiếp:
- Ta giao năm thần vật trung vị cho ngươi.
Hắn từ hư không hóa ra năm thần vật trung vị, mỗi thứ tỏa ra hơi thở cực kỳ mãnh liệt, phần thưởng của Lục Nguyên rốt cục cũng tới tay.
Lục Nguyên không khách khí, một bàn tay pháp lực nhận lấy, kiểm tra một chút, quả nhiên là thần vật trung vị, ngay cả hình dáng thế nào cũng không để ý, lập tức sử dụng. A, có chuyện gì? Sau khi sử dụng năm thần vật trung vị tại sao không có chút phản ứng? Lục Nguyên cảm thấy quái lạ, nghi hoặc trong lòng.
Mà Vũ Thần văn minh chi chủ vỗ trán một cái:
- Ai, trong năm thần vật trung vị có một thần vật gọi là Duyên Trì thần thạch, sau khi sử dụng một hài ngày mới phát huy ra hiệu quả của thần vật. Vừa rồi ta định nhắc nhở ngươi nhưng không ngờ ngươi dùng nhanh tới vậy.
Vũ Thần văn minh chi chủ giải thích.
Lục Nguyên thầm vận chuyển nhân quả, hiện giờ nhân quả thiết tắc của hắn cực sâu, ít người có thể lừa gạt được. Nếu như đúng như lời Vũ thần văn minh chi chủ thì thật bi ai, trong năm thần vật lại có Duyên Trì thần thạch, lúc ấy quả thực là hắn không chú ý tới. Chỉ có điều cũng không ảnh hưởng lớn gì, Duyên Trì thần thạch chỉ kéo dài một hai ngày, sau đó pháp lực của mình sẽ đạt tới chin kỷ nguyên, lúc đó thần cản sát thần, phật cản sát phật!
Sau khi cáo biệt Vũ Thần văn minh chi chủ, Lục Nguyên trở lại đại đội Pháp cổ văn minh, ngồi xuống bên cạnh. Pháp Biến văn minh chi chủ nói:
- A, sao pháp lực của ngươi vẫn chưa đạt tới chin kỷ nguyên?
Lục Nguyên lập tức kể mọi chuyện ra, Pháp Biến văn minh chi chủ khó chịu nói:
- Lão hồ đồ Vũ thần, chuyện này cũng không nhắc nhở ngươi. Chỉ có điều cũng không quá trở ngại, nhiều nhất một hai ngày là sẽ đạt tới chin kỷ nguyên, hơn nữa với thực lực của ngươi e là dưới văn minh chi chủ không ai giết được ngươi.
Pháp Biến văn minh chi chủ thản nhiên nói:
- Lý Thái Sử còn chưa trở về đội.
Pháp Biến văn minh chi chủ buồn bực không thôi, hắn chiêu mộ Lý Thái Sử về đội nhưng hiện giờ Lý Thái Sử vẫn chưa tới. Lý Thái Sử có thể đánh chết Thiên Lý văn minh phó chủ, cường giả như vậy trong đại quyết chiến có chút tác dụng. Chỉ có điều nếu Lý Thái Sử không tới thì thôi, Pháp Biến văn minh chi chủ cần tính toán nhiều việc, hiện giờ đối thủ ở đâu, bày trận như thế nào để đối phó với trận, ứng phó ra sao... Nhân vật cao nhất điều khiển tác chiến cũng không phải dễ làm. Pháp Cổ văn minh chi chủ có thể ẩn trong đại đội, nhưng hiện giờ là đại quyết chiến, sao hắn có thể không ra.
Lục Nguyên không để ý việc phải chờ một hai ngày, nhìn về phía tiểu đội Nho chi văn minh. Hiện giờ trong các tiểu đội Nho chi văn minh yếu nhất đi, không, còn có Pháp bảo văn minh, người mạnh nhất Pháp bảo văn minh mới đạt tới năm kỷ nguyên pháp lực.
Hai chi tiểu đội này quá yếu, e sẽ là đối thủ tấn công trọng điểm của đối thủ, nếu quả thực khai chiến, mình cần trợ giúp hai văn minh này một chút. Lục Nguyên thầm nghĩ trong lòng.
Lục Nguyên nghĩ xong, ngồi lên một đám mây điều chỉnh tinh thần, đạt tới trạng thái tốt nhất. Chỉ có điều khi điều tức trong chốc lát hắn cảm thấy có gì không thích hợp, không đạt tới trạng thái tốt nhất, quả nhiên mình đã sai lầm ròi.
Lục Nguyên từ hư không lấy ra một vò rượu, uống ừng ực.
Không sai, khi uống rượu mình mới đạt tới trạng thái tốt nhất.
Không có rượu thì chỉ là trạng thái bình thường.
Lục Nguyên uống thật thoải mái, nẳm ngửa trên mây tiêu diêu tự tại.
Trong mười bảy đội ngũ, đoán chừng Lục Nguyên là người tiêu sái nhất.
...
Mà lúc này, một nơi không xa có một đội đại quân đang chuẩn bị, đây đương nhiên chính là quân đội của Hoang Tiên Phật văn minh, cũng là quân kỳ như mưa, văn minh như mây.
Khoảng cách hai đội quân không còn xa.
Mà trận đại chiến lớn nhất kỷ nguyên không lâu sau sẽ bắt đầu.
Ngưng cố tinh vực.
Một mảnh tinh vực cực lớn!
Tinh vực này không có sự sống, sinh linh không còn, chỉ còn duy nhất hơn ngàn tinh cầu mà thôi.
Đặc điểm lớn nhất của tinh vực này là tinh không vô cùng vững chắc, bền bỉ hơn nơi khác rất nhiều, cho dù cấp Văn Minh giao thủ cũng không dễ dàng khiến không gian bể tan tành. Đương nhiên nếu như giao thủ nhiều lần thì không gian vẫn bị vỡ nát trong diện tích nhỏ, nhưng việc văn minh chi chủ ra tay mới có thể khiến không gian vỡ nát trong diện tích nhỏ đã rất giỏi rồi.
Đương nhiên bởi vì tinh không vững chắc cho nên trọng lực nơi này cũng rất lớn, đây chính là nguyên do tại sao nơi này không có sinh linh, sinh linh bình thường không chịu nổi trọng lực lớn như vậy.
Bất luận là Pháp Vũ liên minh hay Hoang Tiên Phật liên minh đều lựa chọn một tinh vực như này làm nơi giao chiến. Kỷ nguyên đại chiến, toàn bộ lực lượng của Trung ương thiên triều đều được xuất động, cộng thêm một số văn minh của Di thất chi địa, lực lượng bộc phát vô cùng kinh khủng, nếu không khống chế tốt thậm chí sẽ khiến Trung ương thiên triều bị hủy diệt một nửa, một nửa còn lại sẽ biến thành hoàn cảnh giống như Di thất chi địa.
Mọi người chỉ muốn tranh đoạt Trung ương thiên triều chứ không muốn hủy diệt nó.
Cho nên mới giao chiến ở Ngưng Cố tinh vực.
Mười bảy chi đại quân của Pháp Vũ liên minh xuất pháp tới Cố Nguyên tinh vực, Lục Nguyên ngồi trên mây trắng uống rượu, nhìn mọi người hành quân.
Nhân sinh nha!
U buồn nha!
Đây là một trận đánh lớn nhất trong cuộc đời!
Lúc này Lục Nguyên thấy phía trước đại quân có hai thiếu nữ đang đứng.
Ai mà dám to gan như vậy? Dám cản trở đường hành quân, đây là một nửa lực lượng của Trung ương thiên triều, bất luận thứ gì cũng có thể nghiền ép.
Lục Nguyên dõi mắt nhìn tới, phát hiện một thiếu nữ tóc bạc xinh đẹp ngồi trên mặt trăng, bộ dạng chỉ mười hai mười ba tuổi, mà bên cạnh nàng là một thiếu nữ xinh đẹp chừng mười bảy mười tám.
Thường Nga cùng Ngọc thỏ Chung Linh.
Hai người xuất hiện!
Các nàng xuất hiện ở đây cũng có thể lý giải được, Thường Nga là đối thủ cảu Tiên cổ văn minh chi chủ, hôm nay là ngày quyết chiến, Thường Nga ra tay cũng là chuyện bình thường. Thường Nga hiện thân, Pháp cổ văn minh chi chủ bước ra cười nói:
- Hóa ra là Thường Nga cô nương, rốt cục cô đã tới!
- Đúng, ta tới chém chết lão già kia.
Thường Nga thản nhiên nói, sau đó gia nhập đội ngũ.
Hiện giờ Thường Nga đã đạt tới văn minh chi chủ, nàng bị Hồng chém giết trăm thế, tu luyện trăm thế trọng tu kỳ công, hiện giờ thu hoạch không nhỏ, trong thời gian ngắn trọng tu đã đạt tới cấp bậc văn minh chi chủ. Mà có Thường Nga gia nhập, thực lực Pháp Vũ liên minh tăng lên không ít, Ngọc thỏ Chung Linh hiển nhiên đã trọng tu tới cảnh giới văn minh phó chủ, nhìn bộ dạng thì đã đạt tới một kỷ nguyên.
Thường Nga vẫn bộ dạng là thiếu nữ tóc bạc ngây thơ xinh đẹp, còn Chung Linh đã có bộ dạng chúa tể quyền thế. Thật ra thì Thường Nga xưa nay ít quản chính sự, thực lực âm thầm tích trữ của Nguyệt chi văn minh đều do Chung Linh quản lý. Chung Linh lâu ngày ở địa vị cao, đương nhiên sản sinh khí thế này.
Phía sau Chung Linh còn có một ít thiếu nữ, cũng là lực lượng mới súc tích của Nguyệt chi văn minh, không có ai đạt tới Văn minh cảnh, dù sao Văn minh cảnh không phải rau cải trắng, dễ dàng có được, Nguyệt chi văn minh mới trở lại không lâu, chỉ có điều cấp Thiên tôn tới cũng không ít.