Hoành Tảo Hoang Vũ - Chương 461

Chương 461: Cung điện hiện (1)

Ads Khi hắn trở lại Tô gia, Phạm Thương Vũ đã đến.

- Ha ha, thật là không ngờ, Phạm mỗ nhiều năm như vậy không có tìm được góc địa đồ thứ hai, ngươi vài ngày đã thu tập toàn bộ, thật đúng là cơ duyên nghịch thiên!

Phạm Thương Vũ cười to.

- Tiền bối, chúng ta khi nào thì xuất phát?

Lâm Lạc hỏi.

- Cách U Ám Sâm Lâm mở ra bất quá bốn tháng thời gian, chúng ta phải ở trước đó trở về, nếu không bỏ lỡ phen cơ duyên kia, thì phải đợi đến ba trăm năm!

Phạm Thương Vũ suy nghĩ một chút nói.

- Vậy liền như thế!

Lâm Lạc cũng không phải người lề mề.

Hắn đã từng hứa hẹn qua góa phụ Âu Dương gia, khi địa đồ này gom góp đủ, sẽ xem tu vi của hai huynh đệ Âu Dương gia quyết định có nên mang bọn họ đồng hành hay không. Bởi vậy mặc dù không có khả năng gì, nhưng hắn vẫn là đi Âu Dương gia một chuyến xác nhận tu vi hai người một chút.

Đáng tiếc, chút thời gian như vậy, hai người lại có thể đạt được bao nhiêu tiến bộ?

Sau khi làm tốt chuẩn bị, Lâm Lạc, Lăng Kinh Hồng, Phạm Thương Vũ liền xuất phát ra đi, tìm kiếm Thiên Khung Đỉnh mà bản đồ này bày tỏ chỉ.

Tuy Tô Mị cũng muốn đi theo lại bị Tô Quảng Khai ấn chặt, nói là tu vi nàng quá thấp, đi là cản trở, phải ở lại Viêm Diễm Tháp tiếp tục cường hóa tu luyện. Tuy Yêu nữ hướng Tô Quảng Khai nịnh hót không thôi, nhưng loại chuyện tình liên quan đến nguyên tắc này, Tô Quảng Khai là quyết không cho.

Nàng hai mắt đẫm lệ lưng tròng tống biệt Lâm Lạc, tựa như sanh ly tử biệt.

Bất quá ba người xuất phát không quá nửa ngày, thình lình thấy được một cái theo đuôi… Đường Điềm!

- Các ngươi rất xấu rồi, lại muốn bỏ người ta qua một bên đi ăn vật gì đó!

Đường Điềm còn một bộ cây ngay không sợ chết đứng nói:

- Lần này mơ tưởng bỏ qua ta một bên!

Quả nhiên, nàng căn bản không biết cái gì gọi là trọng điểm.

- Mau trở về, chúng ta cũng không phải là đi chỗ nào ăn vật gì đó!

- Lại muốn gạt người ta, các ngươi những bại hoại này!

Đường Điềm chống eo nói ra.

Nhưng Phạm Thương Vũ lại nhíu mày nhìn xem Đường Điềm, ánh mắt tràn đầy khó hiểu. Bởi vì Đường Điềm có bổn sự che dấu khí tức bản thân, nếu nàng không muốn bị người nhìn thấy, cho dù là cao thủ như Phạm Thương Vũ cũng phát hiện không được sự hiện hữu của nàng!

Đối với Phạm Thương Vũ mà nói, lần này là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Đường Điềm.

Trên đời người làm cho cao thủ như hắn nhìn không thấu đã rất hiếm, nhưng Đường Điềm lại làm được. Phạm Thương Vũ ngay cả đối phương có phải là võ giả hay không cũng không thể khẳng định, cảm giác như vậy làm hắn quái dị vô cùng.

- Vị cô nương này xưng hô như thế nào?

Phạm Thương Vũ có chút lúng túng hỏi.

Nhưng Đường Điềm lại xa cách, duỗi ra hai tay ở trên người Lâm Lạc không ngừng bới ra:

- Đại phôi đản, ngươi đem món ăn ngon gì đó giấu rồi sao?

Lâm Lạc vội vàng ấn lấy đầu của nàng đẩy ra, cười nói:

- Nàng gọi Đường Điềm, suốt ngày không có đứng đắn đoan trang!

Sau khi Phạm Thương Vũ suy nghĩ một chút nói:

- Nàng đã muốn đi, thì cùng đi a!

Lâm Lạc ngẫm lại tiểu ma nữ này xuất quỷ nhập thần, nếu nàng hạ quyết tâm muốn đi, người khác căn bản không ngăn cản được. Cùng với bị nàng đột nhiên xuất hiện làm giật mình, thậm chí chuyện xấu mà nói, còn không bằng mang nàng theo trên người, chí ít còn có thể nhìn chằm chằm vào nàng.

Kết quả là một nhóm bốn người một lần nữa ra đi, theo như chỉ dẫn, trải qua nửa tháng thời gian, bọn họ đi tới một tòa thâm sơn.

Tuy trong tay có địa đồ, nhưng thế giới này là to lớn bực nào? Hơn nữa bản đồ này chỉ có địa mạo, lại không có đánh dấu là địa phận quốc gia nào, huống hồ cũng không biết là bản đồ cũ bao nhiêu năm trước, hiện tại địa hình này cùng đã có thay đổi rất lớn, cùng địa đồ hiện tại đối lập, tìm kiếm vị trí ngược lại phí rất nhiều thời gian, thời gian chính thức chạy đi lại không nhiều lắm.

Hiện tại sơn mạch bọn họ đang đi được xưng là Hắc Nha Sơn, tuy không giống Thiên Lạc sơn mạch là địa phương nổi danh có hung thú ẩn hiện, nhưng ở địa phương này cũng là rất có hung danh, nghe nói tháng ba hàng năm đều có đại lượng hắc nha tụ tập tới, nếu lúc này vào núi mà nói, người thường căn bản là có tiến không ra.

Nhưng trong bốn người này lại có hai cái có được lĩnh vực, sau khi mở ra, hung thú đến nhiều hơn nữa cũng là tự đưa mình, tự nhiên hoàn toàn không có chỗ sợ.

Mà làm bốn người ngạc nhiên chính là, bản đồ này ở sau khi bọn hắn đến đây rõ ràng phát sanh biến hóa, một cây tơ vàng phảng phất có sinh mệnh ngọ nguậy, tạo thành một tấm địa đồ mới, rõ ràng địa hình cụ thể của Hắc Nha Sơn!

Nguyên bản nếu như nói lúc đầu là tỷ lệ là một so với một trăm vạn, lúc này đã đến một ngàn so với một, độ chính xác nâng cao thật lớn.

Bốn người đều là sách sách xưng kỳ, Đường Điềm lại hai mắt sáng lên, rất có ý tứ đoạt lấy để làm đồ chơi. Có cái định vị chính xác này, bọn họ dĩ nhiên là sẽ không đi nhầm đường, xuôi theo sơn mạch nửa ngày, đi tới địa phương đánh dấu trên bản đồ.

Đây là đỉnh núi Hắc Nha Sơn, cách dưới chân núi có đủ vạn trượng xa, tuyệt đối được xưng với bốn chữ Thiên Khung Đỉnh, nhưng đỉnh núi này một mảnh trụi lủi, ngoại trừ tảng đá chính là tuyết đọng.

- Khắp nơi tìm xem, có các loại như huyệt động hay không!

Phạm Thương Vũ mở ra Hỏa Diễm Lĩnh vực, một đường chỗ qua, tuyết đọng đều hòa tan, hóa thành vô số dòng suối chảy xuống dưới. Tuy đỉnh núi rất lớn, nhưng vị đại cao thủ này ở bốn phía chuyển thoáng cái cũng phí không mất bao nhiêu thời gian, rất nhanh liền đem cả đỉnh núi cho rõ ràng đi ra, chỉ là muốn nói các loại gì đó như huyệt động, lại hoàn toàn không có phát hiện.

- Ai!

Phạm Thương Vũ đột nhiên ánh mắt rùng mình, quét về một phía ngõ ngách quát.

- Đi ra!

- Ha ha, Phạm huynh quả nhiên lợi hại, lão phu đã sử dụng bí bảo ẩn tức này lại vẫn không thể nào giấu diếm được thần thức của Phạm huynh!

Một tiếng cười to, chỉ thấy trong không khí không lý do duỗi ra một tay, vừa mở lại nhấc lên một cái lều vải, trong đó thình lình còn có bốn người.

Ánh mắt Lâm Lạc phát lạnh, trong bốn người này có hai cái là hoa giáp lão giả, tu vi đều là Thích Biến cảnh đỉnh cao, mà đổi thành hai cái khác thì đều là hắn nhận thức!

Dịch Hưng Ba, Điền Uyên Long!

Sắc mặt Phạm Thương Vũ trầm xuống nói:

- Các ngươi một đường theo dõi tới, là muốn cùng Phạm mỗ so chiêu sao?

Nếu không phải như thế, bốn người này lại há có thể chạy đến địa phương vô cùng vắng vẻ này, vừa vặn cùng bọn người Lâm Lạc va chạm sao? Mặc dù nói cao thủ tứ đại gia tộc đều bị giám thị, nhưng thông thường mà nói cũng chỉ là xác nhận hành tung thoáng cái, cũng sẽ không phái ra cao thủ đi theo dõi.

Một lão giả vội vàng cười to nói:

- Phạm huynh, xin bớt giận! Mấy ngày hôm trước nghe nói Phạm gia cùng Tô gia phát ra liên hợp treo giải thưởng, chúng ta cũng làm điều tra nho nhỏ, biết được mấy vị nguyên lai là đang tìm kiếm một góc địa đồ, nên chúng ta liền cùng tới nhìn xem!

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3