Hôn Sai 55 Lần - Chương 461
Cố Khuynh Thành chẳng bao giờ thích hơn người, cô cũng không biết, thích một người rốt cuộc là cảm giác như thế nào, nhưng mà cô thấy Tứ Nguyệt khó tiếp thu như vậy, đáy lòng cũng khó chịu theo: "Tiểu Nguyệt, cô như thế là sao?"
Tứ Nguyệt không có lên tiếng, tay cô ấy nắm chặt bồn rửa tay, bởi vì dùng sức, khớp xương cũng lồi ra ngoài. ‖
"Tiểu Nguyệt, thật ra thì trên thế giới này, không chỉ có mình Niên Hoa là đàn ông, cô xem còn có rất nhiều, có lẽ những người khác, thích hợp với cô hơn..."
Cố Khuynh Thành còn chưa nói hết, đáy mắt Tứ Nguyệt, trong lúc bất chợt liền "lộp bộp " rơi xuống nước mắt, Cố Khuynh Thành bị làm cho sợ đến câm miệng trong nháy mắt, cũng không dám phát ra bất kỳ thanh âm nào nữa.
Tứ Nguyệt giống như thật sự rất khó chịu, cô trực tiếp gục ở trên bồn rửa mặt, ô ô khóc lên, giống như là muốn đem những khó chịu nơi đáy lòng dồn nén trong mấy năm này, cũng khóc hết ra.
Cố Khuynh Thành đứng ở một bên, không có lên tiếng, chẳng qua là khóc theo Tứ Nguyệt.
Trong phòng rửa tay rất an tĩnh, không có người nào ra vào.
Qua hồi lâu, Tứ Nguyệt mới ngưng được nước mắt, thời gian dần qua mới ngẩng đầu, cách gương, nhìn Cố Khuynh Thành, mở miệng nói: "Khuynh Khuynh, người bên cạnh tôi có thích hợp hay không, tôi thật không biết, cũng không muốn biết, tôi chỉ biết là, lão Ngũ ở đáy lòng tôi, là người thích hợp nhất với tôi."
"Nhưng mà... " Cố Khuynh Thành há miệng, thanh âm thấp xuống: "Bản thân anh tôi lại muốn kết hôn với người khác."
"Kia thì thế nào? " giọng Tứ Nguyệt, trong nháy mắt trở nên có chút khinh thường, giống như cô gái mới vừa đau lòng mà khóc kia, chỉ là một tràng ảo giác, mặt mày cô hiện ra một tia kiên quyết: "Tôi sẽ không để cho anh cưới người khác, Khuynh Khuynh, tôi với cô giống nhau, cô từ nhỏ đã muốn gả cho đại ca, tôi từ nhỏ cũng đã muốn gả cho lão Ngũ, chỉ là của tôi không giống, cô gả cho đại ca, là vì Cố Gia các cô, mà tôi gả cho lão Ngũ, là bởi vì tôi thương anh ấy, tôi trước kia đã tính, chờ anh ấy chơi chán rồi, chán ghét rồi, sau đó tôi liền để cho cha tôi đi tìm cha anh, sau đó hai nhà đám hỏi, nhưng là, tôi không đợi đến này một, anh thậm chí còn có cô gái chính mình muốn kết hôn rồi, mà người đàn bà kia, chỉ là một nhân viên nhỏ ở xí nghiệp Thịnh Đường... Khuynh Khuynh, tôi không buông tha được, thay vì như thế, không bằng tôi đi tranh thủ, huống chi, nếu tôi không tranh thủ, tôi sẽ mất đi lão Ngũ, không phải sao? "
Cố Khuynh Thành giật giật môi, giống như là muốn nói gì, cuối cùng vẫn không nói ra.
Tứ Nguyệt lại giống như là hiểu được ý tứ Cố Khuynh Thành, cười khẽ một tiếng: "Khuynh Khuynh, đáy lòng cô nghĩ, tôi làm như vậy, quá không đạo đức rồi, có phải hay không? Nhưng mà, kia thì thế nào? Vị yêu lão Ngũ, đạo đức, có là cái gì?"
Cố Khuynh Thành có chút bất an nói: "Nhưng là, cô như vậy, có thể hay không đẩy đNiên Hoa, cách cô càng ngày càng xa?"
Tứ Nguyệt nghe nói như thế, vẻ mặt trong nháy mắt thu liễm, ánh mắt cô thẳng tắp nhìn bồn rửa tay trong chốc lát, sau đó đứng thẳng người, xoay người, mặt đối mặt nhìn Cố Khuynh Thành, ánh mắt hơi có vẻ mờ mịt nói: "Khuynh Khuynh, Khuynh Khuynh, có lúc, thích một người, không cần phải cao thượng, chỉ cần thủ đoạn. Tôi thừa nhận thủ đoạn của tôi, rất hèn hạ, nhưng mà chính mình tạo nghiệt, tương lai thừa nhận bao nhiêu đau khổ, tôi cũng sẽ chấp nhận hết."
Nói xong, Tứ Nguyệt giống như là không có chuyện gì, hướng về phía Cố Khuynh Thành nhàn nhạt cười: "Tôi đi vệ sinh, cô trước trở về ghế lô đi, không cần lo lắng cho tôi, tôi sẽ rất tốt."
...