Không Phụ Hàn Hạ - Chương 08
Không Phụ Hàn Hạ
Chương 8: Chương 8
Ba giờ sáng, bầu trời đêm yên tĩnh, phía trên mái nhà mơ hồ lộ ra mấy ánh sao nhỏ.
Bên trong siêu thị Nhạc Nhã lại là cảnh tượng hoàn toàn khác biệt, sáng ngời, bận rộn, người đến người đi.
Mộc Hàn Hạ và một số nhân viên văn phòng cũng bị "điều động" xuống dưới siêu thị, hỗ trợ và vận chuyển hàng hóa.
Thực ra là dường như toàn bộ nhân viên đều bí mật ra trận trong đêm nay.
Bận rộn mấy tiếng, cả người Mộc Hàn Hạ đều đầy mồ hôi, tựa vào bên cạnh đống hàng hóa nghỉ ngơi, đúng lúc Hà Tĩnh mang hoa quả đi tới, dựa vào bên cạnh cô, cũng nghỉ ngơi một lát.
"Này." Hà Tĩnh nói,"Cậu nói xem lần đại xúc tiến tiêu thụ này của chúng ta thật sự có thể đánh bại được Vĩnh Chính không?"
Mộc Hàn Hạ chậm chạp nói:"Không nhất định là đánh bại được, nhưng có thể giáng cho bọn họ một đòn nghiêm trọng."
"Tại sao?" Hà Tĩnh vẫn còn mơ hồ không hiểu,"Bên Vĩnh Chính cũng có thể tiến hành đại xúc tiến tiêu thụ mà."
Mộc Hàn Hạ cười:"Cậu cho là lần này Mạnh tổng chỉ đơn giản là một lần chiến đấu giá cả với bọn họ ư?"
Hà Tĩnh sửng sốt.
Mộc Hàn Hạ giơ tay lên, ngoắc ngón tay chỉ cốc nước bên cạnh:"Ngoan, trước tiên lấy nước cho tớ đi."
Hà Tĩnh trừng mắt một cái với cô, cuối cùng vẫn "hầu hạ" cô uống nước xong, lúc này mới nghe thấy cô không nhanh không chậm giải thích:"Rất đơn giản, hình ảnh là rất quan trọng đối với một siêu thị mới khai trương.
Giống như chúng ta đi dạo phố, ấn tượng đầu tiên của một cửa hàng đối với chúng ta có phải sẽ ảnh hưởng rất lâu đến việc sau này chúng ta có quyết định đi cửa hàng đó hay không?"
Hà Tĩnh gật đầu:"Đúng vậy."
"Vĩnh Chính khai trương nhất định sẽ nỗ lực đẩy mạnh xúc tiến tiêu thụ, hơn nữa bọn họ phải khiến cho khách hàng cảm thấy ít tốn kém, môi trường tốt, phục vụ tốt, chất lượng tốt, có đúng hay không?"
"Đúng vậy, Vĩnh Chính nhất định phải làm như vậy."
"Hiện tại chúng ta đột nhiên gia tăng xúc tiến tiêu thụ, hơn nữa còn trước một tuần bọn họ khai trương, sẽ gây ra hậu quả gì cho bọn họ đây?"
Hà Tĩnh sững sờ nhìn cô:"Hậu quả gì vậy?"
Mộc Hàn Hạ mỉm cười, lấy hai quả từ trong hộp của cô ấy ra, thoải mái ném trong tay:"Một, chúng ta đột nhiên tiến hành xúc tiến tiêu thụ khẳng định là ngoài dự liệu của bọn họ.
Nếu bọn họ trở tay không kịp, không làm được gia tăng xúc tiến tiêu thụ như vậy, thế thì khi khai trương khách hàng vừa trải qua đại xúc tiến tiêu thụ của chúng ta, ấn tượng sâu sắc nhất định sẽ cảm thấy giá cả của siêu thị này cũng không quá rẻ, không nhận được lợi ích thực tế.
Cho dù họ làm tốt ở những phương diện khác cũng khó mà bù đắp được hình ảnh."
"Cậu nói đúng.
Vậy nếu giá cả của bọn họ còn thấp hơn so với chúng ta thì sao?" Hà Tĩnh hỏi.
"Hai, cho dù giá cả của bọn họ còn thấp hơn so với chúng ta, nhưng cũng không thể quá thấp đúng không?" Mộc Hàn Hạ thoải mái nói:"Phần lớn hàng hóa có thể giảm giá được, chúng ta đều áp dụng hết, tâm lý mong muốn của khách hàng cũng cơ bản được thỏa mãn, cảm thấy bọn họ chỉ tiện nghi hơn một chút so với Nhạc Nhã thôi, cũng không mang lại tác động quá lớn và niềm đam mê mua sắm cho khách hàng.
Nói cách khác bởi vì chúng ta bắn tỉa, nên Vĩnh Chính không thể không chi nhiều tiền hơn, nhưng cũng chỉ đạt được chút hiệu ứng nhỏ thôi.
Tóm lại lần khai trương này của bọn họ muốn thiết lập hình ảnh hấp dẫn mạnh mẽ cho khách hàng là một điều rất khó khăn."
Cô nói lưu loát tự nhiên, Hà Tĩnh im lặng nghe, ước chừng phải tiêu hóa một lúc lâu mới hiểu được ý tứ của cô, còn giống như thật sự cảm thấy rất có lí.
Hà Tĩnh không nhịn được hỏi:"Cậu biết được chuyện này từ chỗ nào, là người trong văn phòng nói sao?"
Mộc Hàn Hạ lắc đầu, hạ giọng:"Tớ chỉ là một con tép, làm sao bọn họ lại thảo luận những phương pháp bên trong này với tớ chứ, là tớ tự mình suy xét thôi." Nói tới đây cô khẽ mỉm cười.
Hà Tĩnh nghiêm túc nhìn cô một lát, cảm thán nói:"Hàn Hạ, thoạt nhìn cậu là người tùy tiện cười nói giống như tớ, thực ra trong lòng cậu hiểu rõ mình muốn gì hơn so với bất cứ người nào khác.
Tốt lắm."
Mộc Hàn Hạ ngẩn ra, hơi do dự:"Cậu đang khen hay là mắng tớ đấy hả?"
Hà Tĩnh cười hì hì, đưa tay chọc vào ót cô:"Khen cậu đấy.
Nên tiếp tục giả heo ăn lão hổ cho thật tốt.
Tớ mãi mãi ủng hộ cậu."
Trong lòng Mộc Hàn Hạ ấm áp, trên mặt cũng nở nụ cười như không có gì:"Ừ."
Hà Tĩnh đảo mắt nhìn tất cả mọi người xung quanh đều bận rộn, nói:"Cũng không biết, rốt cuộc ngày mai sẽ thế nào đây nữa."
Mộc Hàn Hạ im lặng, trong đầu lại hiện lên người đàn ông kia.
Cô cảm thấy phân tích vừa rồi của mình không hề sai, nếu quả thực người phải đối mặt là Lâm Mạc Thần, anh ta nói trong ba tháng sẽ phá hủy Nhạc Nhã, huyền thoại về anh ta...Mộc Hàn Hạ không biết anh ta sẽ nắm cuộc chiến này trong tay như thế nào.
Sáng hôm sau.
Phong cách kiến trúc của Vĩnh Chính ở con đường phía trước càng đổi mới, càng rộng rãi, càng thời thượng hơn so với Nhạc Nhã.
Lúc này, Lâm Mạc Thần đang ngồi trong văn phòng Tổng giám đốc ở tầng cao nhất của Vĩnh Chính, tay cầm một ly cà phê nóng hổi, tựa vào ghế, nhìn thị trường chứng khoán Mỹ.
Ở bên ngoài, cán bộ nhân viên của Vĩnh Chính cũng đã chuẩn bị sắp xếp chỉ chờ một tuần nữa sẽ khai trương.
"Cốc cốc cốc." Có người gõ cửa.
Vẻ mặt Lâm Mạc Thần lạnh nhạt:"Vào đi."
Mấy quản lý ngành nòng cốt đi đến, cũng đều là tâm phúc của Trình Vi Vi, vẻ mặt bọn họ tràn đầy lo lắng.
"Lâm tổng!" Một người trong đó nói,"Hôm nay Nhạc Nhã bắt đầu tiến hành đại xúc tiến tiêu thụ.
Giá cả vô cùng thấp, có hàng hóa dưới mức giá tiêu chuẩn.
Hiện tại bọn họ bán đến phát điên rồi, toàn bộ khách hàng xung quanh đều đi đến chỗ bọn họ."
Lâm Mạc Thần hơi nhíu mày, im lặng.
Người quản lý nói:"Bọn họ cố ý! Cố ý hớt tay trên của chúng ta.
Trước đó đã nhận được tin tức, bọn họ chỉ khuyến mại 5% thôi, không ngờ lại che đậy tin tức kĩ như vậy, đột nhiên tiến hành đại xúc tiến tiêu thụ, tuyên bố muốn giáng một đòn thị uy vào việc khai trương của chúng ta."
Mọi người đều phụ họa, đều có chút tức giận, đồng loạt nhìn về phía Lâm Mạc Thần, xem anh ta sẽ có ứng phó gì.
Cũng không ngờ Lâm Mạc Thần chỉ cúi đầu nhấp một ngụm cà phê, thản nhiên nói:"Hoảng cái gì? Không phải chúng ta cũng giữ kín kế hoạch sao?"
Lời này làm cho tất cả mọi người đều bình tĩnh lại.
Đúng vậy, mấy ngày nay sắp đặt kế hoạch của Lâm Mạc Thần, biểu tình của mỗi người đều trở nên có chút khó có thể hình dung nổi.
Aiz, cảm giác tựa như ôm bom trong ngực, cũng không biết sau khi bom nổ đối thủ chết hay là mình chết nữa.
Lâm Mạc Thần cũng không quan tâm sự bàng hoàng do dự của bọn họ, ngẩng đầu hỏi:"Điều khiến tôi cảm thấy bất ngờ chính là dựa vào tài liệu trước kia, phong cách hành sự của Mạnh Cương luôn luôn thận trọng bảo thủ.
Là điều gì khiến cho hắn ta thay đổi phương thức như vậy.
Từ bỏ việc khuyến mại ôn hòa 5%, đột nhiên đổi thành tấn công toàn diện?"
Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, có một người do dự nói:"Lâm tổng, tôi nghe được một tin tức nhỏ, không biết có đúng hay không...!nói là Nhạc Nhã có nhân viên bán hàng can gián Mạnh Cương, nói Lâm tổng là người tàn nhẫn, khuyến mại 5% là không đủ."
Mộc Hàn Hạ làm việc suốt đêm mệt đến mức tê liệt.
Giữa trưa thừa dịp không có ai, tránh ở trong kho hàng, trực tiếp ghé vào đống hàng hóa ngủ gật.
Trong kho hàng lành lạnh, ánh sáng u ám, có rất nhiều bụi cọ vào quần áo, cô cũng không để ý.
Khi học trung học tuy rằng trong nhà không có tiền, nhưng cô vẫn ăn mặc gọn gàng sạch sẽ, còn được coi là hoa khôi trong lớp.
Mấy năm nay làm những công việc bẩn thỉu, căn bản là không cần quá để ý bề ngoài và mọi thứ, tình trạng gì cũng đều có thể chịu đựng được..