Kiếm Động Cửu Thiên - Chương 696
Chương 696: Ba ngày uy hiếp!
Nhạc Nguyên Anh quả thật không hiểu.
Hắn gặp được Liên Quang Hải ở trên đường, bởi vì hai người đều hướng về phía Liên gia,...song song một đoạn đường sau, bọn họ tự nhiên không tránh được dò hỏi nhau một phen, biết được tình huống đại khái, Liên Quang Hải vỗ ngực cam đoan, hắn tất nhiên sẽ giao hung thủ ra.
Không nghĩ tới, lời nói này còn văng vẳng bên tai, Liên Quang Hải lại ngang nhiên vi ước, thật sự quá vô sỉ!
Hắn vừa mới tiến vào Thăng Hoa Vương, đối phương lại là Thăng Hoa Vương 2 tướng nhãn hiệu lâu đời, lực lượng mạnh hơn hắn rất nhiều, một kích vừa rồi chấn hắn có chút khí huyết sôi trào, nhưng càng sôi trào lại là sự phẫn nộ của hắn.
- Liên Quang Hải, ngươi có ý gì? Hắn nén giận.
- Nhạc huynh, xin cấp lão phu mặt mũi! Liên Quang Hải cũng có chút xấu hổ, hắn vừa mới mới nghe Liên Hứa bẩm báo, Chu Hằng dĩ nhiên là Dược sư ngũ tinh!
Dược sư ngũ tinh a!
Phóng tới toàn bộ Tiên giới, Dược sư ngũ tinh không quá mức nổi bật, nhưng tính với niên kỉ Chu Hằng, cái này khó lường!
Trước đó, tuổi Chu Hằng là một trong những nguyên nhân Liên Quang Hải khinh thường, nhưng bây giờ lại thành nguyên nhân hắn khiếp sợ!
Nhân tài a!
Không, đây không phải là nhân tài, con bà nó là thiên tài!
Nhất định phải chiêu mộ được!
Dược sư ngũ tinh cộng thêm niên kỉ Chu Hằng, khiến Liên Quang Hải quyết định trong nháy mắt, nhất định phải bảo hộ Chu Hằng, không tiếc bất cứ giá nào!
- Nhạc huynh, vị tiểu huynh đệ này là Dược sư Liên gia ta vừa mới mời, còn xin Nhạc huynh cấp lão phu một cái mặt mũi! Lão phu đối với chuyện lệnh... lệnh tôn tao ngộ thật đáng tiếc, nhưng đây cũng là một cái hiểu lầm, Liên gia nguyện ý thay bồi thường! Liên Quang Hải áy náy nói, nhưng ý tứ xuyên thấu qua giọng điệu lại thập phần kiên quyết.
Đây là tự nhiên, hắn là Thăng Hoa Vương 2 tướng. Nhạc Nguyên Anh mới vừa đột phá mà thôi. Nói đến bối cảnh song phương, hai người lại không ở cùng 1 đẳng cấp, Liên gia có Thăng Hoa Hoàng tọa trấn, mà Nhạc gia? Chỉ có mỗi vị này vừa mới đột phá Thăng Hoa Vương thôi.
Liên Quang Hải khách khí đối với Nhạc Nguyên Anh như vậy, chủ yếu là hắn sốt ruột nếu muốn giải quyết thân thể Huyền Âm.
Nhạc Nguyên Anh lại sắp bị tức chết!
Phía trước còn đáp ứng rõ ràng, nhưng quay người lại liền quên toàn bộ, có qua sông đoạn cầu như vậy sao? Nghĩ Nhạc Nguyên Anh hắn là ai?
Muốn nói Nhạc Nguyên Anh mặc dù mới vừa đột phá Thăng Hoa Vương, nhưng trước hắn luôn luôn ở Bắc Ngọ Thành, Nhật Diệu Đế 8 luân tuyệt đối là nhân vật vô cùng cường thế. Ai dám không cung kính hắn?
Cỗ ngạo khí cũng theo hắn đột phá càng thêm không ai bì nổi, hắn không sợ đối phương nhiều hơn chính mình 1 đạo pháp tướng.
Cái kia chỉ đại biểu lực lượng song phương có chút chênh lệch, nhưng chiến lực cũng không quyết định bởi lực lượng!
- Liên Quang Hải, nếu lão phu cự tuyệt? Nhạc Nguyên Anh lạnh lùng.
- Lão phu không thích nhất nghe nhất là người khác cự tuyệt, cho nên Nhạc huynh vẫn nghĩ lại đi! Sắc mặt của Liên Quang Hải cũng trầm xuống, làm một Thăng Hoa Vương nhãn hiệu lâu đời. Hắn thật không coi trọng Nhạc Nguyên Anh.
- Ha ha, chó má! Nhạc Nguyên Anh cất tiếng cười to, biểu tình đột nhiên lạnh lùng, mạnh ra tay.
Thăng Hoa Vương chính là Thăng Hoa Vương, nơi này không có gì trận pháp áp chế lực lượng, hắn vừa ra tay liền cuốn lên lực lượng kinh khủng, dường như một đầu hung thú hình người. Tản phát ra khí tức đánh rách thiên địa tả tơi.
Nơi này chỉ là Bắc Ngọ Thành, trên lý thuyết chỉ là thiết lập vì cấp Nhật Diệu Đế, tuy rằng đại lục chắc chắn, nhưng sao có thể chống lại một vị Thăng Hoa Vương toàn lực ra tay, thịch thình thịch thình thịch, từng cái khe xuất hiện, giống như hàng vạn hàng ngàn tơ nhện lan tràn.
Trận pháp Nhật Diệu Đế ở trước mặt lực lượng Thăng Hoa Vương hoàn toàn là giấy , thình thịch thình thịch thình thịch, Liên gia dường như đang trải qua một trận động đất.
- Chết tiệt! Liên Quang Hải ngưng trọng, Thăng Hoa Vương 1 tướng lại dám diễu võ dương oai ở trước mặt hắn? Hắn lập tức ra tay, trấn về Nhạc Nguyên Anh.
Hai đại Thăng Hoa Vương đại chiến, dư ba mỗi một đạo lực lượng đều là siêu cấp Nhật Diệu Đế, kình phong lan qua ốc xá Liên gia làm ốc xá ngã xuống liên tục.
Chó cắn chó, cắn thật tốt!
Chu Hằng mừng rỡ trong lòng, hai phe này bất kể ai thắng ai thua, ai chết ai sống cũng không quan chuyện của hắn, hắn chỉ cần xem náo nhiệt là được rồi.
Đáng tiếc a, không thể phất cờ hò reo, không được hoàn mỹ!
- Chu huynh, nơi này hung hiểm, hay là cùng ta về nhà trước Liên Thăng nói, nhưng nhìn ốc xá ngã xuống liên miên, hắn không khỏi hơi ngừng, có thể nói thành lũy ở trước mặt Thăng Hoa Vương căn bản giống như đất đá, đâu còn có thể tạo được tác dụng chắn gió che mưa?
- Liên Thăng huynh, nén bi thương! Chu Hằng ra vẻ bi phẫn.
Nén em gái ngươi a, còn không phải bởi vì tiểu tử ngươi!
Liên Thăng trong lòng giận dữ, tiểu tử này vô duyên vô cớ đánh chính mình một trận, hiện tại lại làm hại gia tộc cơ nghiệp bị hủy, con bà nó thật sự là tai tinh a! Nhưng lão tổ gia tộc vì mời chào cái Dược sư ngũ tinh này mà làm căng cùng Thăng Hoa Vương, hắn sao có thể đắc tội Chu Hằng?
- Không sao, cũ không đi, mới không đến! Hắn phùng má giả làm người mập.
Oanh!
Một mảnh kiến trúc ngã xuống, đến tận đây, Liên gia đã có một nửa địa phương hoàn toàn hóa thành phế tích.
Chu Hằng đồng tình nhìn Liên Thăng một cái, không nói gì.
- Liên gia ta chịu đựng nổi! Liên Thăng nắm tay nói.
Oanh, lại một mảnh kiến trúc ngã xuống.
Da mặt Liên Thăng co rúm, trong ánh mắt đều chảy ra lệ.
Liên gia cũng không chỉ có mấy gian phòng ở đơn giản như vậy, mà là một loại tượng trưng, tượng trưng cho quyền thế, uy nghiêm vô thượng, hiện tại Liên gia bị nghiền nát, chẳng phải bị toàn thành nhạo báng?
Mà hết thảy đều bởi vì tên đồng tình bên cạnh!
Đồng tình em gái ngươi a, ngươi chính là đầu sỏ gây nên!
Oanh! Oanh! Oanh!
Rốt cục, da mặt Liên Thăng không co rúm , bởi vì toàn bộ Liên gia đã bị san thành bình địa.
- Liên Quang Hải, hôm nay tới đây thôi, bất quá ta khuyên Liên gia ngươi vẫn không đếm xỉa đến là tốt nhất, nếu không... Hắc hắc! Chiến đấu dừng, Nhạc Nguyên Anh đạp không mà đứng, mang cười lạnh trên mặt.
Hắn được đại kỳ ngộ, tuy rằng kém đối phương thiếu một đạo pháp tướng, nhưng chiến lực không kém chút nào!
Ánh mắt Liên Quang Hải âm trầm, hắn cũng không nghĩ tới chiến lực Nhạc Nguyên Anh mạnh như vậy, tái chiến tiếp cũng không có ý nghĩa gì. Hắn căn bản không áp chế nổi đối phương! Tuy nhiên, hắn cũng không sợ đối phương bí quá hoá liều, bởi vì Nhạc Nguyên Anh cũng không phải người cô đơn, càng cố kỵ Liên gia hắn có Thăng Hoa Hoàng trấn giữ!
- Cho ngươi 3 ngày, ba ngày sau lão phu lại đến. Ngươi tốt nhất giao người ra đây, nếu không lão phu cho Liên gia các ngươi chôn cùng hắn! Nhạc Nguyên Anh chỉ Chu Hằng.
- Ngươi điên rồi! Liên Quang Hải không sợ Nhạc Nguyên Anh, nhưng cũng không có nghĩa là mọi người Liên gia đều có thể không sợ một vị Thăng Hoa Vương uy hiếp! Hắn vạn lần không ngờ Nhạc Nguyên Anh điên cuồng như thế, lại dám lấy tộc nhân Liên gia tiến hành uy hiếp!
Chẳng lẽ hắn không biết mình cũng có tộc nhân sao?
- Ha ha, điên thì đã có sao, đứa cháu yêu lão phu... đã chết. Nhất định phải có người trả giá! Nhạc Nguyên Anh cười ác độc, thân hình bay lên không, hắn là Thăng Hoa Vương, trọng lực nơi này với hắn mà nói gần như không tồn tại, trong nháy mắt biến mất đi xa.
Liên Quang Hải không nhúc nhích, hai đấm lại bóp gắt gao. Đối phương rõ ràng muốn liều mạng cá chết lưới rách, đã không để sinh tử tộc nhân Nhạc gia ở trong lòng! Đối phương có thể điên, hắn cũng không dám bồi tiếp!
Chỉ có 3 ngày, dù hắn phát ra tin tức tiếp viện người trong ộc, cao thủ trong tộc cũng không có khả năng đuổi tới ở trong vòng 3 ngày, ít nhất phải bốn tới năm ngày!
Một cái Thăng Hoa Vương nổi điên phải ứng phó như thế nào? Thật chẳng lẽ phải giao ra Chu Hằng? Hoặc là mạo hiểm toàn bộ tánh mạng tộc nhân chi nhánh đánh bừa với đối phương?
Dù Liên Quang Hải trải qua rất nhiều sóng to gió lớn, nhưng giờ khắc này vẫn lâm vào do dự.
- Quang Hải lão tổ, có phải liên lạc một chút cùng người trong tộc hay không? Liên Hứa lại gần thấp giọng nói.
- Các ngươi trước tìm một chỗ bố trí! Liên Quang Hải nháy mắt ra dấu Liên Hứa, ngắm vào Chu Hằng, ý tứ là nhất định phải để ý kỹ người này.
- Liên Hứa hiểu được!.
Liên Quang Hải lập tức chạy qua một bên, lấy ra Truyền tấn thạch tiến hành liên hệ với người trong tộc. Tin tức truyền đi, người trong tộc cũng tạo thành hai phái, 1 phái thái độ cường ngạnh. Một cái vừa mới đột phá Thăng Hoa Vương cũng dám khiêu chiến cùng Liên gia bọn họ? Một phái khác lại tương đối bảo thủ, dù sao Chu Hằng vẫn chỉ là Dược sư ngũ tinh, vì một Dược sư ngũ tinh lấy tánh mạng tất cả tộc nhân chi nhánh đi mạo hiểm cực kỳ không khôn ngoan!
Đương nhiên, bọn họ đều hết sức thống hận đối với Nhạc Nguyên Anh, nghĩ Liên gia dễ khi dễ sao?
Đợi ba ngày sau, nhất định phải chém cái tên ngu ngốc có mắt không tròng!
Nhưng trước khi Liên gia phái ra Thăng Hoa Hoàng, Nhạc Nguyên Anh lại là một cái uy hiếp lớn!
Làm sao bây giờ, giao Chu Hằng ra hay không?
Người trong tộc cũng không có định luận, tuy nhiên dù sao còn có 3 ngày, mọi người chậm rãi thương lượng, tóm lại mặc kệ kết quả cuối cùng như thế nào, nhất định phải để ý kỹ Chu Hằng, hết thảy đều bởi vì hắn mà ra!
Chu Hằng nằm ở trong nhà trọ, nhìn từng phiến từng phiến lá rụng tung bay, cuối cùng rơi đến trong ao, suy nghĩ lại tất cả Huyết Hà Thiên Kinh, nhàn rỗi quá mức, hắn đã rút ra toàn bộ trăm cái phù văn lưu.
Nhưng rút ra là một chuyện, phải tổ hợp lại lại là một chuyện khác.
Cực hạn hắn bây giờ chính là 99 khối mảnh vỡ phù văn, không thể đạt tới trạng thái đầy đủ, như vậy rút ra một cái phù văn lưu cùng 100 phù văn lưu ở chiến lực cũng không bất đồng, dù sao không thể gia tăng uy lực.
Tuy nhiên, chỉ cần một ngày kia hắn có thể thừa chịu được lực phản chấn hơn 300 cái mảnh vỡ phù văn, như vậy, trong nháy mắt hắn cộng minh 100 tổ hợp phù văn nhỏ, phát huy ra uy lực Huyết Hà Thiên Kinh chân chính!
Cho nên hắn nhất định phải mau chóng tăng tu vi lên, về sau giải cứu Vạn Cổ Đại Đế ra từ Tuyệt Tiên Thành, nháo một trận lớn hơn nữa!
Tất nhiên thập phần thú vị!
Hắn tuy rằng nhìn như vô cùng bình tĩnh, nhưng đối với tình thế trước mắt cũng biết rõ ràng, Liên gia vô cùng có khả năng giao hắn ra dưới áp lực! Dù sao, hắn chưa từng tỏ thái độ muốn gia nhập Liên gia.
Đúng lúc này, có tiếng gõ ngoài cửa, hắn đi tới mở cửa vừa thấy, lại là Thiên Bảo Các trưởng lão Liễu Thất Biến.
- Chu thiếu, tin tức tốt, Sương Linh Tuyền Thủy ngươi muốn tìm đã đưa đến!
-oOo-