Kiếm Nghịch Thương Khung - Chương 464

Chương 464: Huyền Thiên lập uy (4)

Thế nhưng, mấy đệ tử, tuổi tác và tu vi chỉ hơn kém ngươi không xa lắm, khoảng chừng một hai cảnh giới gì đấy thì ngươi vẫn phải thi đấu phân cao thấp với bọn họ, giống như vừa rồi ngươi tỷ thí với Nghiêm Minh Tân đấy, cũng là chiếm tiện nghi của hắn vì ngươi lớn hơn hắn một tuổi, bằng không, đợi Nghiêm Minh Tân tới tuổi của ngươi bây giờ, ngươi chắc gì đã hơn đưọc hắn chứ?

Lý Cuồng nói cả một tràng, chính là muốn Huyền Thiên tỷ thí khinh công với Ô Như Phi, đơn giản là không có ai thích hợp để đứng ra tỷ thí thực lực, cho nên đành phải tìm hạng mục khác để đả kích Huyền Thiên.

Bất quá, khinh công cũng là sở truờng của Huyền Thiên, phi hành trên không trung, Huyền Thiên có thể ngự kiếm phi hành, so với tốc độ của cường giả Địa Giai cảnh trung kỳ thì chỉ có nhanh hơn chứ không chậm hơn.

Chạy trên mặt đất thì Huyền Thiên đã sớm tu luyện Qủy Ảnh Thần Hành tới cảnh giới đăng phong tạo cực rồi, hơn nữa lại thêm một thân thực lực vô cùng cuờng đại, ở trên phưong diện lực lựong phản chấn lại, chạy trốn trên mặt đất so với phi hành trên không trung còn nhanh hơn rất nhiều.

Cho nên, vô luận là chạy trên mặt đất hay là phi hành trên trời, so khinh công kiểu nào đi nữa thì Huyền Thiên cũng sẽ không sợ một tên cuờng giả Địa Giai cảnh nhất trọng đưọc.

Huyền Thiên gật gật đầu,

- Vậy thì để cho hắn so khinh công với ta!

Vẻ mặt của Lý Cuồng lập tức vui vẻ ra mặt, nói:

- Tốt thôi, vậy để một người đứng phía bên kia của quãng truờng cắm một lá cờ, tới lúc đó, hai ngừơi các ngươi cùng xuất phát từ bên này, ai có thể lấy lá cờ ở phía bên kia quảng truờng về đây thì ngừơi đó thắng.

Huyền Thiên mỉm cuời,

- Đưọc thôi! Là phi hành ở trên không trung hay là chạy trên mặt đất, có hạn chế cái gì không?

Ô Như Phi có một sở truờng nhất hạng, đó chính là chạy trốn đặc biệt nhanh, so với phi hành trên không trung còn nhanh hơn, trên mặt của Lý Cuồng cũng không nhịn đưọc mà cuời toe toét, lộ hết cả ra,

- Chỉ cho phép chạy ở trên mặt đất thôi, Hoàng Thiên, nếu như ngươi thua thì chứng minh ngươi cũng chẳng xuất sắc gì lắm, không thích hợp để trở thành đệ tử thân truyền của các chủ, cần phải chủ động xin với các chủ trục xuất ngươi ra khỏi vị trí đó.

- Còn nếu như các ngươi thua thì sao?

Ánh mắt của Huyền Thiên nhìn thẳng vào Lý Cuồng.

Lý Cuồng liêc qua Trử Hạo Bác một cái, có đươc đáp án liền trả lời:

- Nếu như ngươi thắng thì bọn ta liền thừa nhân ngươi có tư cách trở thành đệ tử thân truyền của các chủ.

Huyền Thiên nhìn qua đám đệ tử Địa Giai cảnh đứng xung quanh,

- Còn các ngươi thì sao?

Phẩn lớn đệ tử Địa Giai cảnh đều đã phục Huyền Thiên rồi, nếu như khinh công của Huyền Thiên còn hơn hẳn cường giả Địa Giai cảnh nhất trọng thì bọn họ không còn gì để nói nữa, cho nên đều đáp,

- Bọn ta cũng như vậy!

Huyền Thiên gật đầu nói:

- Vậy thì đưọc! ta liền để cho các ngươi thật sự tâm phục khẩu phục, bắt đầu đi!

Một vị đệ tử Địa Giai cảnh đã đi tới phía bên kia cuả quảng truờng, cắm một lá tinh kỳ cao hơn đầu ngừoi.

Đúng lúc này, trên trời đột nhiên giáng xuống một nguời, nói:

- Không bằng ta cũng góp một chân tham gia nháo nhiệt, cùng tham gia với các ngươi có đưọc không?

Nguời tới cũng là cuờng giả có tu vi Địa Giai cảnh nhất trọng, tuổi còn nhỏ hơn Ô Như Phi một chút, nhìn qua dừong như vẫn chưa tới muời bảy.

Huyền Thiên cũng đã đáp ứng là sẽ tỷ thí với Ô Như Phi, nên cũng không quan tâm là thêm một hay hai tên, thêm một tên vào thi cũng tốt, đỡ phải thi đi thi lại, nên cũng gật đầu.

Lý Cuồng thì lại không vui chút nào,

- Triệu Thiểm, ngươi tới quậy cái gì nữa.

Đệ tử trong Bắc Các chia làm ba phe phái, ba phần đi theo phe của đại sư huynh Giang Nhất Lưu, hai phần nghe theo nhị sư huynh Trác Bất Quần, năm phần thì nghe theo lời của tam sư huynh Quản Trọng Vũ, trên thực tế chính là nghe theo Đệ Nhất Công Tử đứng sau lưng Quản Trọng Vũ.

Xem ra, tên Triệu Thiểm này rõ rang không cùng một phe với đám ngừơi Lý Cuồng và trử haọ bác.

Triệu Thiểm mỉm cuời, nói:

- Nghe theo lệnh của sư huynh Tô Trấn Tà, tới đây hỗ trợ cho Ô Như Phi.

Trử Hạo Bác và Lý Cuồng đều đưa mắt lên nhìn thoáng qua trên trời, thấy Triệu Thiểm là tới giúp đỡ, vẻ câu có không vui trên mặt Lý Cuồng lúc nãy biến mất không còn sót lại chút gì, nói:

- Tốt lắm, ba ngừoi các ngươi cùng thi đi, ai có thể lấy lá cờ ở phía đối diện về đây trứơc thì đó là người chiến thắng, bên bại nhất định phải thực hiện lời hứa của mình, bắt đầu...!

Theo một tiếng hiệu lệnh do Lý Cuồng phát ra, ba tiếng nổ lớn vang lên cùng lúc.

Ba người Huyền Thiên, Ô Như Phi và Triệu Thiểm đồng thời đạp mạnh một cước trên mặt đất, thân ảnh lao vút tới phía bên kia quảng trường nhanh như tên bắn.

Khinh công của Ô Như Phi và Triệu Thiểm đều xuất thần nhập hóa, hơn hẳn người thường, so với cường giả Địa Giai cảnh sơ kỳ khi phi hành trên không trung thì vẫn còn nhanh hơn một chút.

Vừa soải một bước thì hai người đã lướt ra ngoài hơn bốn trăm mét, so với vận tốc của âm thanh thì vẫn còn nhanh hơn không ít, tiếng xé gió vẫn còn chưa tới thì người đã tới trước một bước rồi.

Tốc độ phi hành của cường giả Địa Giai cảnh sơ kỳ so với vận tốc của âm thanh thì vẫn còn chậm hơn vận tốc âm thanh một chút, nếu nhanh hơn vận tốc âm thanh thì cũng chẳng nhanh hơn được bao nhiêu, cũng không thể trong nháy mắt đã lao ra bốn trăm mét được.

Tốc độ của Triệu Thiểm và Ô Như Phi cư nhiên lại đột phá cực hạn của cường giả Địa Giai cảnh sơ kỳ, đủ để chứng minh, thành tựu của bọn họ đối với khinh công đã hơn hẳn người thường, cho dù là cường giả Địa Giai cảnh trung kỳ đi nữa, tốc độ lúc phi hành cũng không thể nhanh hơn thế này được.

Thế nhưng, tốc độ của Triệu Thiểm và Ô Như Phi đã nhanh lắm rồi, tốc độ của Huyền Thiên lại còn nhanh hơn, vừa mới xoải bước ra thì toàn bộ quảng trường đều rung động không ngừng, mặt đất dưới chân nứt ra, mặt đất xung quanh mấy mét cũng bị xụp xuống hơn nửa thước, dấu vết rạn nứt lan ra tới mấy chục mét khắp bốn phía.

Mặt đất trên quảng trường của Bắc Thần Các thập phần cứng rắn, cho dù là cường giả Địa Giai cảnh sơ kỳ đi nữa, nếu như không có binh khí tốt trong tay cũng khó mà hủy hoại mặt đất được, thế nhưng một cước của Huyền Thiên lại tạo thành một hố sâu có phạm vi mấy mét, sâu cũng phải nửa thước, lực lượng của một cước này đúng là khó mà tưởng tượng nổi.

Đám cường giả Địa Giai cảnh đứng bên cạnh quan sát đều trơn mắt há mồm hết cả lên, khó mà tưởng tượng, chỉ một bước chân thôi, lại có thể sinh ra lực lượng khủng bố như thế, giống như là một con cự thú viễn cổ cực kỳ khủng bố đã đạp xuống một cước ấy.

Lực lượng trong một cước này của Huyền Thiên khủng bố tới cực điểm. đạp lún mặt đất cực kỳ rắn chắc trên quảng trường xuống một lỗ, nên cũng có được một cỗ lực phản chấn cực lớn, thân ảnh của Huyền Thiên liền lao vút về phía trước gần năm trăm mét, so với Triệu Thiểm và Ô Như Phi thì còn xa hơn mấy chục mét.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3