Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục - Chương 109

Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục
BanhBaoThit
www.gacsach.com

Chương 109: Đột phá vòng vây

“A Thiên, ngươi có chắc không?”

Lương Thế Nhân giật nảy mình, lập tức hỏi lại.

“Ta thực sự không rõ, nhưng trước mắt chỉ có thể giải thích như vậy thôi.”

Vân Chính Thiên mục quang ảm đạm nói, chuyện này hắn cũng không dám chắc chắn một chút nào.

Nếu như lời của Vân Chính Thiên là đúng, như vậy mảnh vị diện này thập phần kỳ lạ, giống như tất cả những sự việc diễn ra trong thế giới này đều được lập trình sẵn. Từ những người dân bản địa, đến hồn thú và hệ thống nhiệm vụ phức tạp, đều được Vực Chủ đại nhân đứng phía sau nhúng tay vào. Cho nên mới có việc Thiên cấp nhiệm vụ của bọn hắn lại đem tới ảnh hưởng chồng chất, thay đổi nhiệm vụ của đội khác.

Nói như vậy, Vực Chủ đại nhân sở hữu năng lực nghịch thiên đến như thế nào.

Thế nhưng bây giờ không phải là lúc suy đi nghĩ lại, Kim Huyết Cực Ma Viên quần thể đã bao vây toàn bộ chu vi xung quanh bọn hắn. Từng con từng con Ma Viên to lớn xuất hiện trong tầm mắt, đem theo hung bạo khí tức, thanh âm rít gầm vang vọng một mảnh rừng rậm.

Linh Băng thành đội ngũ chủ động lui về đứng bên cạnh Long Thần thành đội ngũ, Linh Tôn Thượng sắc mặt khó coi nhìn Vân Chính Thiên nói

“Chuyện này trước giờ ta chưa thấy, một lát nữa hai bên động thủ, nếu chúng ta có lạc nhau thì mạnh ai nấy lo, khi nào an toàn sẽ bắn tín hiệu tập trung lại sau.”

Vân Chính Thiên nghe vậy cũng gật đầu tán thành, hỗn chiến qui mô lớn như vậy, không ai dám chắc sẽ xảy ra tình huống như thế nào, cho nên chỉ có thể mạnh ai nấy lo mà thôi.

Ngay lập tức, toàn bộ thanh viên của hai đội ngũ đồng loạt thả ra võ hồn của mình, một mảnh rực rỡ sáng lạn cả khu vực, hồn hoàn số lượng dâng lên vô số, trong đó nổi bậc nhất chính là một vòng màu đen hồn hoàn xuất hiện sau lưng Linh Tôn Thượng.

Hắn vậy mà là một tên Hồn Vương năm hoàn, đệ ngũ hồn hoàn lại là vạn năm cấp bậc, khí tức vô cùng cường hãn.

Võ hồn của hắn là một thanh trường mâu màu xám, nhìn qua có vẻ bình thường nhưng khí tức sắc bén không lẫn vào đâu được, phẩm chất võ hồn không tệ.

Linh Tôn Thượng cũng chủ động nhìn sang Vân Chính Thiên một cái, thấy hắn chỉ mới ba hoàn Hồn Tôn, nội tâm không khỏi kinh ngạc. Thực lực như vậy lại có thể làm đội trưởng của Long Thần thành đội ngũ, xem ra có uẩn khúc ở bên trong.

Mà ngay lúc này, Kim Huyết Cự Ma Viên quần thể bắt đầu hành động, bọn chúng vỗ ngực dồn dập, ngay sau đó như những viên đạn pháo xông tới mấy tên nhân loại trước mặt.

Vân Chính Thiên hét lên một tiếng, sau đó Hỏa Phượng Kiếm lập tức xuất hiện, một kiếm lăng lệ chém ra, tức thì một con hỏa phượng hoàng hư ảnh ngưng hình, bay xuyên qua vài đầu Kim Huyết Cực Ma Viên.

“Mọi người, dàn đội hình một đường thẳng, đi theo hỏa diễm chi lộ ta vừa tạo ra.”

Hỏa Phượng Kiếm của hắn một kiếm chém ra, tức thì thiêu trụi mọi thứ trên quĩ đạo bay của nó, trong đó có hai đầu Ma Viên tu vi thấp trực tiếp bị chém chết, tạo thành một con đường máu lửa, cũng chính là lối thoát của bọn hắn.

Long Thần thành đội ngũ phối hợp với nhau cực kỳ nhuần nhuyễn, lấy Vân Chính Thiên dẫn đầu, phía sau là Mã Thiên Hoa, Tà Hỏa Phượng Hoàng của nàng mỗi chưởng đánh ra đều đem một đầu Ma Viên chấn lui về phía sau.

Tiếp đến là Tiếu Phong cùng Can Hữu Long phân biệt ở hai bên trái phải, cùng với Lương Thế Nhân ở sau cùng, đem Hàn Thanh Chi và Hoa Quyển Sinh lấp ở bên trong.

Hàn Thanh Chi lúc này không có rảnh rỗi, Đại Nhật Cửu Quang của nàng lóe sáng liên tục, không biết có bao nhiêu đạo lưu quang dung nhập vào trong người đồng đội, đem khí tức của họ đẩy lên mức tận cùng.

Trái ngược lại so với Hàn Thanh Chi, Hoa Quyển Sinh tận lực thu liễm, cả võ hồn cũng không có thả ra, chỉ kiên trì di chuyển dưới sự bảo vệ của đồng đội.

Mặc dù đều là phụ trợ hệ hồn sư, nhưng Hoa Quyển Sinh vốn chỉ am hiểu đồng thời trị liệu và tăng phúc, bất quá khả năng tăng phúc của hắn không thể so được với Hàn Thanh Chi, cho nên bây giờ hắn mục tiêu chủ yếu là giữ sức.

Ba người Lương Thế Nhân, Tiếu Phong cùng Can Hữu Long tần suất hoạt động cao nhất, ba người bọn hắn điên cuồng chống trả thế công miên man bất tận của Kim Huyết Cực Ma Viên.

Dưới tình huống hung hiểm như vậy, Long Thần thanh đội ngũ lại thể hiện ra năng lực ưu tú của từng người, khiến cho Linh Tôn Thượng bên kia không khỏi tròn xoe mắt kinh ngạc.

Khả năng hiểu ngầm đạt đến mức như vậy, Linh Băng thành đội ngũ của hắn thực sự vẫn chưa làm được. Bất quá hắn cũng không phải phổ thông binh sĩ, mà là con trai trưởng của Thành Chủ Linh Băng thành, Linh Tôn Hạo nhi tử.

Từ nhỏ hắn đã được phụ thân bồi dưỡng không ít về thao lược quân sự, cách lãnh đạo cũng như chỉ điểm tu luyện. Cho nên mới có thể ở tuổi mười bảy đạt được thành tựu như hiện nay.

Linh Tôn Thượng quay đầu nhìn sang đồng đội hiện đang chống trả chật vật với hồn thú, hắn quát lên một tiếng

“Mọi người tập trung lại thành vòng tròn, tựa lưng vào nhau, chúng ta cũng xông thẳng ra bên ngoài, đi theo lộ tuyến của Long Thần thành đội ngũ.”

Vân Chính Thiên ở phía trước không xa, nghe được thanh âm của Linh Tôn Thượng truyền lại, gương mặt cũng hơi mỉm cười. Nếu Linh Tôn Thượng không có bản lãnh bực này, chỉ sợ cuộc đua lại ít đi một chút thú vị.

Kim Huyết Cực Ma Viên quần thể tuy đông đảo, nhưng bao vây bọn hắn thực chất chỉ là những cá nhân bình thường, tu vi cao nhất chỉ khoảng một ngàn năm. Nếu cường giả trong tộc bọn chúng chân chính hiện thân, chỉ sợ hai đội ngũ không dễ dàng mà thoát đi được.

Đào thoát quá trình diễn ra hơn ba mươi phút, Kim Huyết Cực Ma Viên mặc dù hung bạo nhưng tu vi chênh lệch, không thể tạo ra được bao nhiêu uy hiếp cho bọn hắn, cuối cùng bị đánh tan tác tháo nhau bỏ chạy.

Vân Chính Thiên đang di chuyển bỗng giơ một tay lên trời, ra hiệu mọi người dừng lại, hắn cẩn thận dò xét xung quanh một thoáng, sau đó thở phào nói

“Tạm thời không còn bị bám theo nữa, mọi người nghỉ ngơi một chút đi.”

Vừa nghe vậy, Hoa Quyển Sinh lập tức thả ra võ hồn của mình, Mạn Đà La Hoa võ hồn xinh đẹp xuất hiện, nhu hòa cánh hoa màu trắng rũ sang ngang, khẽ khinh động trong gió, cực kỳ động lòng người, nhất là hai nha đầu kia, mắt hai nàng dường như phát sáng.

Mạn Đà La Hoa vốn là một loại hoa có độc tố trong tự nhiên, nhưng khi trở thành võ hồn nó lại là một võ hồn hệ trị liệu cực kỳ khủng bố.

Hoa Quyển Sinh sau lưng hồn hoàn sáng óng ánh, trăm năm đệ nhất hồn hoàn mang tới cho hắn hồn kỹ trị liệu đầu tiên, Hồn Lực Hồi Phục.

Theo tu vi của hắn tăng lên, số lượng người nhận được hồi phục đồng thời đã là ba người. Ở trên không trung, ba cột sáng màu xanh lục xuất hiện đem Lương Thế Nhân, Tiếu Phong và Can Hữu Long bao phủ.

“Thật là lợi hại nha Sinh ca.”

Lương Thế Nhân không nhịn được reo lên. Bọn hắn túy cùng nhau tham gia khảo nghiệm đã một tháng nay, nhưng vẫn chưa lần nào Hoa Quyển Sinh thực sự ra tay cả.

Tiếu Phong sắc mặt cũng ngạc nhiên, nói

“Ngươi thực lực lại có tăng trưởng a.”

Hoa Quyển Sinh tay phải hướng Vân Chính Thiên, Mã Thiên Hoa và Hàn Thanh Chi phất lên, lại thêm ba cột sáng óng ánh xuất hiện.

Cảm thụ hồn lực khôi phục trở lại, Long Thần thành sinh ý nhất thời tăng cao, người nào cũng hài lòng vì có Hỏa Quyển Sinh trong thành phần đội ngũ.

“Bởi vì các ngươi tu vi còn thấp, cho nên cảm thấy hồn lực phục hồi rất nhiều, nhưng sau này khi lên tới sáu hoàn, bảy hoàn. Hồn kỹ này của ta sẽ không có hiệu quả nữa.”

Hoa Quyển Sinh cười nói. Võ hồn Mạn Đà La Hoa của hắn khá đặc biệt, vừa là trị liệu hệ võ hồn, vừa là phụ trợ. Mỗi thứ am hiểu một ít cho nên cũng sẽ có khuyết điểm nhất định.

Đệ nhất hồn kỹ nếu sử dụng cho hồn sư tu vi dưới năm hoàn, hiệu quả vẫn rõ rệt, nhưng càng sử dụng cho hồn sư có tu vi cao, từ từ sẽ mất đi hiệu quả.

“Hắc hắc, ngươi lo cái gì, sau này ngươi sẽ có hồn kỹ trị liệu phẩm chất cao hơn thôi.”

Can Hữu Long đắc ý cười nói.

“Được rồi mọi người điều chỉnh lại hồn lực đi, ta sẽ canh chừng một lát.”

Vân Chính Thiên cười nói.

Một lát sau nhìn thấy Linh Băng thành đội ngũ thân ảnh, bọn họ tuy cũng thoát khỏi sự truy sát của Kim Huyết Cực Ma Viên, nhìn bộ dạng thì thê thảm hơn nhiều.

Linh Tôn Thượng nhìn thấy đám người Long Thần thành có vẻ nhàn hạ, hắn cũng hơi kinh sợ một thoáng.

“Chính Thiên, các ngươi không sao chứ?”

“May mắn thoát được a, Tôn Thượng huynh bây giờ phải đi đường nào?”

Vân Chính Thiên vội vàng hỏi, đại chiến với Kim Huyết Cực Ma Viên tuy không lâu những cũng để lại động tĩnh không nhỏ, nếu không nhanh chân tìm thấy sào huyệt Vong Yêu sớm, chỉ sợ một lát hồn thú theo mùi máu tươi tập trung lại, lúc đo sẽ vô cùng phiền phức.

“Chúng ta chạy thoát lộ trình không lệch đi là mấy, đợi bọn ta nghỉ ngơi một chút lại lập tức lên đường.”

Linh Tôn Thượng miễn cưỡng nói. Ngay sau đó cả đám khoanh chân minh tưởng.

Lại nữa tiếng trôi qua, Đại Nhật Sâm Lâm trở lại bản chất tĩnh lặng của nó, cứ như trận chiến vừa rồi căn bản chưa từng xảy ra.

Đối với tình huống này, Vân Chính Thiên lại càng đề cao cảnh giác, bởi vì việc hồn thú không hề xuất hiện như dự đoán đã chứng minh cho giả thiết của hắn.

Mọi sinh linh ở trong phiến vị diện này đều được Thành Chủ lập trình sẵn.

Sợ rằng Thiên cấp nhiệm vụ của bọn hắn sẽ đi theo một mạch truyện vốn có, dù có lựa chọn lộ trình như thế nào thì vẫn đụng phải những vật cản được định trước.

Hít sâu một hơi, Vân Chính Thiên trong mắt lóe lên một vệt kiếm ý, khảo nghiệm này càng lúc càng thú vị a.

Hãy để lại chút cảm nghĩ khi đọc xong truyện để tác giả và nhóm dịch có động lực hơn bạn nhé <3