Linh La Giới - Chương 40
Chương 40: Đệ nhất tân khách Từ Hoảng
Võ kỹ Tịch Thu Thủy sử dụng là - Lục Hợp Tấn Lôi Kiếm -, đặc điểm cực kỳ rõ rệt khi thi triển - Lục Hợp Tấn Lôi Kiếm - này chính là hết sức mau lẹ. Hiện tại một kiếm này Tịch Thu Thủy đánh ra, trên dưới chia làm ba đạo kiếm khí, mỗi một đạo kiếm khí đều chia làm ba đạo kiếm ảnh, tổng cộng tập trung chín vị trí trên người Hạ Ngôn.
Người bình thường đừng mơ tưởng có thể lập tức ngăn cản cả chín vị trí bị kiếm khí bao phủ, như vậy nhất định tâm thần sẽ hoảng loạn, sau đó bị một chiêu đánh chết. Đây chính là chỗ lợi hại của - Lục Hợp Tấn Lôi Kiếm.
- Trưởng tuần tra Hạ Ngôn này không nên đối kháng chính diện với tiểu tử Tịch Thu Thủy kia. Dựa vào thân pháp quỷ dị khó lường, Trưởng tuần tra Hạ Ngôn tuyệt đối có thể thắng lợi dễ dàng, đánh bại Tịch Thu Thủy kia!
Hộ vệ trưởng Hạ Cách Tang lắc đầu.
Những người tu luyện ánh mắt tương đối cao, cũng có suy nghĩ không khác Hạ Cách Tang cho lắm, nghĩ rằng Hạ Ngôn còn trẻ tuổi khí thịnh bị khích tướng.
- Lục Hợp Tấn Lôi Kiếm - ở trong bí tịch bất nhập lưu, coi như là võ kỹ đứng đầu, uy lực rất lớn.
Vụt vụt~
Nội lực trên thân kiếm tản mát ra ngoài, điên cuồng thổi tung bụi bặm xung quanh đường lớn.
Xuyên thấu qua bụi bặm bốc cao, mọi người đều thấy Tịch Thu Thủy dùng ra ba đạo kiếm khí, kiếm quang hoàn toàn bao vây Hạ Ngôn bên trong. Thoạt nhìn thật giống như Hạ Ngôn bị kiếm kỹ cắn nuốt. Trong lòng mọi người đều cảm thấy bất an, chỉ sau khoảng khắc Hạ Ngôn nhất định sẽ máu tươi đương trường, bị Tịch Thu Thủy một kiếm chém chết.
Lúc này, Tịch Thu Thủy mặt mũi dữ tợn, không có ý lưu thủ chút nào, kiếm ảnh gào thét, mắt thấy Hạ Ngôn sẽ bị đánh chết.
Đột nhiên, sắc mặt Tịch Thu Thủy đột nhiên biến đổi, hắn cảm giác được trường kiếm của mình dường như thoáng cái mất đi mục tiêu. Tuy rằng thân ảnh Hạ Ngôn vẫn đang bị bao phủ trong vòng kiếm ảnh của hắn, thế nhưng dường như hắn lại không biết làm sao xuống tay được!
- Đây là xảy ra chuyện gì?
Trong ánh mắt Tịch Thu Thủy có một tia mờ mịt, tình huống như vậy tình huống như vậy hắn mới gặp phải lần đầu tiên. Thật giống như - Lục Hợp Tấn Lôi Kiếm - hắn vô cùng quen thuộc thoáng cái lại trở nên xa lạ, hắn hoàn toàn không sử dụng được.
- Không có khả năng!
Ngay lúc hắn thất thần kinh ngạc ngắn ngủi, trên trường kiếm bỗng có một cỗ lực lượng cực mạnh sôi trào mãnh liệt như thủy triều truyền đến. Tràn qua thân kiếm, nháy mắt liền vọt đến trên hai tay của hắn. Cỗ lực lượng này, hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của hắn.
Răng rắc~
Ầm~
Hai cỗ lực lượng rốt cuộc hoàn thành một lần đối kháng chính diện. Tịch Thu Thủy đã phát huy ra uy lực võ kỹ bảy mươi độ, hoàn toàn đối kháng chính diện với Hạ Ngôn.
Lực lượng sôi trào điên cuồng lan tràn ra ngoài, mấy người Hạ Tử Hân đứng ở xa xa đều bị làn sóng khí khổng lồ này thổi đứng không vững.
Lực lượng này.
Lực lượng này, chẳng lẽ là do hai thiếu niên mới mười lăm tuổi gây ra sao?
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, khiếp sợ nhìn giữa sân. Lúc này, sau khi hai gã thiếu niên trong sân toàn lực va chạm, chỉ ngưng lại chớp mắt ngắn ngủi liền tách ra xa.
Lực lượng cực mạnh, giống như tia chớp chợt lóe lên, toàn bộ dồn ở giữa ngực khiến khí huyết trào lên, Tịch Thu Thủy vội vã dùng nội lực toàn thân còn sót lại áp chế. Lúc này mới khó khăn ép một ngụm máu đã lên đến yết hầu trở lại.
Thế nhưng, hắn lại không thể khống chế nổi thân thể, cả người hắn giống như một con diều giấy bị gió hung hăng quăng ra ngoài. Đầu tiên là bay ra ngoài mấy thước, tiếp đó lại nặng nề rơi xuống. Lúc này, ngã xuống còn thảm hại hơn cả lần trước.
Tịch Thu Thủy nằm lăn trên mặt đất, thậm chí hồi lâu cũng không thể giãy lên nổi. Từng đợt khí huyết cuồn cuộn trào lên, làm hắn khổ không thể nói.
Còn lúc này, Hạ Ngôn lại vẫn vững vàng đứng tại chỗ, trường kiếm trong tay vẫn kịch liệt rung động. Mặt hắn không chút thay đổi, làm cho trong lòng mọi người đều khiếp sợ. Kiếm kỹ nội lực mãnh liệt như vậy va chạm vào nhau, chẳng lẽ không bị ảnh hưởng chút nào?
Kỳ thật lúc này Hạ Ngôn cũng tuyệt đối không dễ chịu gì. Hạ Ngôn cao nhất cũng chỉ phát huy được uy lực võ kỹ tám mươi độ, ngạnh kháng với uy lực võ kỹ bảy mươi độ của Tịch Thu Thủy thật sự là không sáng suốt. Một kiếm vừa rồi phong tỏa chín mục tiêu công kích của Tịch Thu Thủy, hoàn toàn phát huy ra tinh túy của Linh La kiếm, cái này đương nhiên người bình thường không nhìn ra được.
Chính bởi Hạ Ngôn hoàn thành đón đỡ tất cả các kẽ hở trong sát na, cho nên Tịch Thu Thủy mới có thể thất thần trong nháy mắt, cảm thấy mình không có chỗ nào xuống tay được.
- Sau này tốt nhất đừng có làm loại việc ngốc nghếch này thì hơn. Rõ ràng có thể thủ thắng dễ dàng, còn muốn chuốc lấy khổ như vậy! - Hạ Ngôn cười khổ một tiếng, nhìn về phía Tịch Thu Thủy bị vứt ra xa.
Sở dĩ Hạ Ngôn lựa chọn bạo lực cứng đối cứng đánh bại Tịch Thu Thủy, kỳ thật cũng là vì dựng lên uy tín cho phường thị Hạ gia. Để tất cả mọi người đều biết: Hạ gia mạnh hơn Tịch gia! Trận chiến ngày hôm nay truyền ra ngoài, sẽ có lợi rất lớn đối với sự phát triển của phường thị Hạ gia.
- Thiếu gia!
Trong ánh mắt nam tử cầm ngân thương lộ ra một tia kinh hãi, đỡ lấy Tịch Thu Thủy, sốt ruột kêu gọi.
Còn một tên con cháu Tịch gia khác, cũng kinh hoàng vội vã chạy đi.
- Tịch Thu Thủy! Bây giờ ngươi chịu thua rồi chứ?
Hạ Ngôn mở miệng cười nói:
- Nếu ngươi không phục, trở lại một lần nữa thì thế nào?
- Khụ~
Tịch Thu Thủy thở ra một hơi, gắt gao trừng Hạ Ngôn, cũng không nói gì. Hắn vốn tâm cao khí ngạo, ngày hôm nay bị đánh bại liên tục hai lần ở trước mặt nhiều người như vậy, làm sao hắn có thể không phẫn nộ?
Sau khi khiếp sợ, các thương nhân, hộ vệ khu phường thị, trên mặt mỗi người tràn đầy hưng phấn. Một trận chiến Trưởng tuần tra Hạ Ngôn đánh bại Tịch Thu Thủy, thật sự quá đặc sắc. Tuy rằng ngắn ngủi, nhưng thật chấn động lòng người.
Còn các vị khách đến mua vật phẩm, nhất là người tu luyện, càng rung động thật sâu.
Còn trẻ như thế đã có thể dùng ra kiếm kỹ như vậy, thật sự làm người ta không cách nào giải thích. Tịch Thu Thủy thoạt nhìn vô cùng mạnh mẽ, lại bị đánh bại dễ dàng như thế. Hạ Ngôn này, rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Một kiếm va chạm vừa rồi, sợ rắng ít nhất cũng có uy lực võ kỹ tám mươi độ trở lên!
- Hạ Ngôn! Hừ, ta tới đánh cùng ngươi một trận!
Lúc này nam tử cầm ngân thương đứng lên, trường thương chỉ thẳng:
- Ta là Từ Hoảng, tân khách Tịch gia. Ngươi đả thương thiếu gia Tịch Thu Thủy, ta muốn lấy lại công đạo!
Từ Hoảng. Đệ nhất tân khách Tịch gia.
Lúc nghe Từ Hoảng báo tên họ, Hạ Tử Hân sắc mặt đại biến, nhấc chân phóng nhanh đến bên người Hạ Ngôn.
- Hạ Ngôn! Ngàn vạn lần không được giao thủ với hắn. Người này là đệ nhất tân khách Tịch gia, thực lực cực mạnh, ngang sức với Đại trưởng lão. Đã sớm đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch toàn thân, là cường giả hậu thiên đỉnh phong!
Trước đây Hạ Tử Hân từng nghe qua đại danh của Từ Hoảng, tuy nhiên ngày hôm nay mới nhìn thấy lần đầu.
Tuy rằng Hạ Ngôn có thể đánh bại Tịch Thu Thủy, thế nhưng tất nhiên không phải là đối thủ của Từ Hoảng. Dù là Hạ Ngôn sử dụng bí tịch Nhân cấp - Thiên Cương Phích Lịch Chưởng - cũng không có khả năng là đối thủ của Từ Hoảng. Bí tịch Từ Hoảng tu luyện cũng đồng dạng là bí tịch Nhân cấp, hơn nữa Từ Hoảng đã đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch toàn thân.
Ánh mắt Hạ Ngôn híp một chút, lắc đầu:
- Nếu ta không ứng chiến, hắn cũng nhất định không bỏ qua dễ dàng.
- Không! Hạ Ngôn, huynh không phải đối thủ của hắn. Chúng ta rời phường thị trước, trở về nói chuyện này với phụ thân.
Hạ Tử Hân kéo Hạ Ngôn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn đầy lo lắng, đôi mày liễu nhíu chặt lại.
- Hạ Ngôn! Lẽ nào ngươi sợ ta sao?
Từ Hoảng đứng ở xa xa, trường thương chỉ vào Hạ Ngôn kêu to!
- Sợ? Ha ha! Kỳ thật ngươi còn không đáng để ta sợ!
Hạ Ngôn đi lên trước một bước, mỉm cười, giọng nói lành lạnh.
Trong lòng Hạ Tử Hân hoảng hốt, Hạ Ngôn lại thật sự muốn giao thủ với Từ Hoảng, vậy hậu quả thật không dám nghĩ tới. Nàng thấy Hạ Ngôn đã quyết định, vội vã quét ánh mắt về phía đoàn người, nhanh chóng tìm thấy Hộ vệ trưởng phường thị Hạ Cách Tang, bảo Hạ Cách Tang nhanh chóng trở về thông tri Tộc trưởng cùng các Trưởng lão.
Hy vọng vẫn tới kịp! Ánh mắt Hạ Tử Hân nhìn Hạ Ngôn cùng Từ Hoảng, gấp đến nỗi chân liên tục đạp trên mặt đất.