Linh La Giới - Chương 987
Chương 987: Hạ Ngôn chiến Cung Như Thủy
Mà lúc này, rất đông tu luyện giả của Trọng Thiên cung điện, cũng đi theo phía sau hai người Hạ Ngôn và Thương Ngưng. Bọn họ trông thấy Thương Ngưng dẫn Hạ Ngôn tìm đến sư huynh Cung Như Thủy, kỳ thật trong lòng đều oán thầm.
- Cung Như Thủy! Ra đây chiến với ta một trận!
Hạ Ngôn cũng không quản những tu luyện giả Trọng Thiên cung điện ở phía sau, hắn đứng lơ lửng trên không trung trước chỗ biệt viện yên tĩnh này, đề khí lớn tiếng kêu gọi, thanh âm như rồng hút nước xông thẳng lên trời cao, toàn bộ Trọng Thiên cung điện đều chấn động rung nhè nhẹ.
Chỉ một tiếng quát gọi này, những tu luyện giả Trọng Thiên cung điện đều đồng loạt biến sắc, bởi vì theo tiếng quát này, cũng có thể nhìn ra được thực lực của Hạ Ngôn quả thật không yếu kém.
Tuy nhiên cho dù có mạnh mấy đi nữa, ở trong mắt đám tu luyện giả Trọng Thiên cung điện. Hạ Ngôn cũng không có khả năng chiến một trận cùng Cung Như Thủy. Nên biết rằng, sư huynh Cung Như Thủy là một trong mấy người mạnh nhất Trọng Thiên cung điện. Cung Như Thủy cùng Thương Ngưng, hai người ở bên trong Trọng Thiên cung điện trừ Thần chủ Cung Minh, không ai là đối thủ của hai người.
ở toàn bộ Tây Vực, hai người Cung Như Thủy, Thương Ngưng, cũng có thể được xếp hạng tốp mười dưới Thần chủ. Có thể nói, dưới Thần chủ, nửa chân bước vào Thần chủ như bọn họ gần như không có địch thủ.
- Không có động tĩnh?
Sau một hồi quát gọi, đợi một lát Hạ Ngôn cũng không thấy người nào trong biệt viện đi rạ. không khỏi có chút kỉnh ngạc, mình quát gọi lớn như thế Cung Như Thủy kia cho dù là đang trong bế quan cũng không có khả năng không có cảm giác, vì sao chậm chạp không xuất hiện vậy?
- Cung Như Thủy sư huynh vốn lòng lạnh nhạt, chỉ sợ huynh ấy sẽ không tùy tiện giao đấu với ngươi.
Thương Ngưng so ra khá hiểu biết về Cung Như Thủy, nhìn Hạ Ngôn lắc đầu nói.
- Ồ?
Hạ Ngôn sửng sốt, sau đó chợt nheo mắt gọi tiếp:
- Cung Như Thủy! Đừng làm rùa đen rụt cồ, nếu là nam nhân, hãy ra đây chiến với ta một trận.
Thanh âm của Hạ Ngôn xông lên tận trời, những lời này chỉ sợ bất cứ người nào nghe vào tai cũng sẽ không dễ dàng nhịn được. Ngay cả những tu luyện giả Trọng Thiên cung điện kia không liên quan gì, mà ai nẩy đều tóc giận đến biến sắc, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn đầy vè căm ghét.
- Tiểu tử này thật càn rỡ!
- Cung Như Thủy sư huynh thực nên đi ra dạy cho người này một bài học.
- Ta nghe nói người này ở ngoài Chu Tước Thành đánh giết vài tên cảnh giới Giới chủ, có thể vì thế hắn mới tưởng rằng mình chính là thiên hạ đệ nhất. Hừ! Lần đó nếu không nhờ Thương Ngưng sư tỷ cứu hắn, hắn đã sớm chết trong tay Giới chủ Tuyết Cầm rồi
Bên trong Trọng Thiên cung điện xếp hạng theo thực lực, người có thực lực cao là sư huynh sư tỷ, không tính tuổi tác
- Người như vậy, sớm hay muộn cũng phải chịu thiệt. Cưng Như Thủy sư huynh tuy rằng không thích chém giết tranh đấu, nhưng hiện tại cũng không nên đối mặt với khiêu khích như vậy mà còn đóng cửa không xuất hiện.
Các tu luyện giả Trọng Thiên cung điện đều cảm thấy thật mất mặt. Nêu thân phận của Hạ Ngôn là tu luyện giả Trọng Thiên cung điện còn được, nhung thân phận Hạ Ngôn hoàn toàn không phải là tu luyện giả Trọng Thiên cung điện. Như vậy sự khiêu khích này chẳng khác nào làm cho tất cả tu luyện giả Trọng Thiên cung điện đều mất mặt
- Cung Như Thủy rùa đen rút đầu! Nếu hôm nay ngươi không ra, ta cứ ở tại đầy mắng chửi đến khi nào ngươi ra đánh mới thôi. Cái gì một trong mấy người mạnh nhất Trọng Thiên cung điện, ta xem ra cũng đúng là có tiếng không có miếng! Cũng không dám chiến một trân với ta
Hạ Ngôn nếu đã buông ra, Liền chửi ầm lên, cũng không cố kỵ gì nữa. Thương Ngưng ở một bên thấy thế cũng chỉ khẽ lắc đầu, bên trong đôi mắt đẹp của nàng liên tục lóe sáng, cũng không biết trong lòng đang nghĩ tới điều gì.
- Vù!
Đúng lúc này ở trên không trung biệt viện, chợt lóe lên một bóng người, thêm một lão già áo xanh.
- Ngươi chính là Hạ Ngôn?
Lão già này sau khi xuất hiện, nhìn về phía Hạ Ngôn, trên mặt mang theo vẻ tươi cười, khẽ hỏi.
- Chính là ta! Ngươi hẳn chính là Cung Như Thủy?
Hạ Ngôn híp mắt, đánh giá Cung Như Thủy một vòng từ trên xuống dưới, mang tầeo ý khinh miệt hỏi.
- Ta chính là Cung Như Thủy, ngươi muốn luận bàn cùng ta?
Cung Như Thủy bình thần nói, dường như vĩnh viễn không có chuyện gì có thể làm cho hắn tức giận.
- Đúng! Hôm nay ta tới tìm ngươi luận bàn, nghe nói ngươi là một trong mấy người mạnh nhất Trọng Thiên cung điện, trong lòng ta rất là không phục!
Hạ Ngôn nói không một chút khách sáo.
- Cung Như Thủy sư huynh! Dạy cho hắn một bài học nhớ đời đi! Cho hắn biết cái gì gọi là - thiên ngoại hữu thiên.
Trong đám người, có người cao giọng kêu lên.
- Đúng vậy đúng vậy! Cung Như Thủy sư huynh! Dạy cho tiểu tử này một bài học đi.
Lập tức liền có người lớn tiếng phụ họa.
- Ha ha! Được rồi, hôm nay ta hãy cùng vị tiểu hữu này luận bàn một phen. Tuy nhiên chúng ta chì điềm tới là dừng, tuyệt đối không được gây thương tổn lẫn nhau.
Thân hình Cung Như Thủy nhoáng một cái, lưng thân đều thẳng tắp. Hạ Ngôn cảm giác được một chút biến hóa rất nhỏ, hiện ra trên người Cung Như Thủy. Một cổ khí tức cường đại từ trên người Cung Như Thủy phát ra.
- Hạ Ngôn! cẩn thận một chút! Cảm thấy kém một chút là tốt rồi, không nên cố sức chống lại.
Thương Ngưng ở bên cạnh Hạ Ngôn thấp giọng nói, bên trong câu nói còn có thêm một chút lo lắng. Nàng cũng không biết trận tranh tài này Hạ Ngôn có được thế lực ngang nhau cùng Cung Như Thủy.
- Ta biết.
Hạ Ngôn cũng nói khẽ với Thương Ngưng.
Thương Ngưng chớp động thân hình, lưu lại trong không gian một bóng hình xinh đẹp, rồi biến mất không thấy.
- Hạ Ngôn! Vì để phòng ngừa thời điểm chúng ta luận bàn sẽ phá hủy Trọng Thiên cung điện, hay là đi vào thời không loạn lưu đi.
Cung Như Thủy vẫn dùng giọng nói bình tĩnh nói với Hạ Ngôn.
- Không sao, vậy cũng được!
Hạ Ngôn đáp ứng ngay.
- Ầm!
Chỉ thấy Cung Như Thủy chậm rãi nâng cánh tay lên, ở phía trên bầu trời chấn động nhẹ một cái, bầu trời dường như là bị vạch ra một vết nứt, lộ ra thời không loạn lưu tối đen.
- Vèo!
Cung Như Thủy dẫn đầu tiến vào thời không loạn lưu. Từ phía dưới nếu nhìn kỹ, cũng có thể thấy bóng người mờ mờ, đây chủ yếu bởi vì năng lượng bên trong thời không loạn lưu tự hình thành một thể cho nên nếu tu luyện giả đứng ở trong đại thế giới nhìn lên không gian loạn lưu, tầm mắt sẽ có một chút vặn vẹo.
- Ta đến đây!
Hạ Ngôn hô lớn một tiếng, cũng bay vào thời không loạn lưu.
Vô số ngôi sao xa gần không chừng rải rác khắp thời không loạn lưu. Những ngôi sao này, có rất nhiều đều đang vận hành ở tốc độ cao, tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa bình thường, đều không thể chịu đựng nồi lực va chạm trong vận hành đó. Hơn nữa ở bên trong thời không loạn lưu, cũng có rất nhiều nguy hiểm, có một số nguy hiểm cho dù là tu luyện giả cảnh giới Giới chủ cũng không thể chịu nổi, ví dụ như Diệt Thần Vụ, Hắc Linh Thiểm Điện các thứ!
Lúc này Hạ Ngôn cùng Cung Như Thủy đứng lơ lửng trong thời không loạn lưu, lại vững nhưnúi Thái Sơn. Hai người cách hư không nhìn chằm chằm vào đối phương.
- Hạ Ngôn! Ngươi ra tay trước đi! Nghe nói ngươi thiên phú kỉnh ngưòi, trong khoảng thời gian ngắn đã tu luyện tới cảnh giới hôm nay, quả thật làm cho người ta ngạc nhiên và thán phục
Cung Như Thủy nhìn Hạ Ngôn, trong miệng chậm rãi nói.
- Vậy ta cũng không khách sáo nữa!
Thân ảnh Hạ Ngôn nhoáng một cái, xông tới hướng Cung Như Thủy. Tiếng nói còn chưa truyền tới, chưởng ấn đã áp sát thân hình Cung Như Thủy.
Một chưởng này, có thể dễ dàng diệt sát tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới chủ bình thường.
- Lực đạo không tệ! - Cung Như Thủy cười Khẽ một tiếng, chì thấy chung quanh thân thể hắn đột nhiên lan tràn ra một đoàn năng lượng, ngăn chặn một chưởng này của Hạ Ngôn. Tại thời điểm đoàn năng lượng này tiêu tán, một chưởng của Hạ Ngôn cũng hoàn toàn tan biến mất
- Tiếp tục đi!
Cung Như Thủy còn nói thêm, dường như cho tới bây giờ hắn vẫn có ý không muốn động thủ cùng Hạ Ngôn, chỉ để Hạ Ngôn công kích hắn thôi.
- Ồ?
Hạ Ngôn cũng cảm giác được phần tâm tư này của Cung Như Thủy.
- Thật Sự cho rằng ta là kẻ không biết trời cao đất rộng sao? - Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, Cung Như Thủy hiển nhiên là không coi trọng hắn cho lắm.
- Được rồi! Để ta xem ngươi có thể vẫn không ra tay hay không? - Hạ Ngôn hung tợn nghĩ trong lòng.
- Đại Hỗn Độn Thuật!
Năng lượng khủng bố quét ngang bên trong thời không loạn lưu. Liên tiếp rất nhiều năng lượng trong loạn lưu. đều bị đẩy dời di chuyển ra hướng khác. Đại Hỗn Độn Thuật của Hạ Ngôn, uy lực Phi thường kinh người.
- Không tệ, lần này sử dụng là thần thông công kích, đúng là có thể chống lại cùng cảnh giới cấp Giới chủ hậu kỳ.
Cung Như Thủy nhướn mắt nói, cánh tay vung lên, đánh ra một luồng năng lượng màu trắng thô to, ngăn chặn Đại Hỗn Độn Thuật của Hạ Ngôn, đồng thời dẫn sâu vào trong thời không loạn lưu vô cùng vô tận.
- Lại đến!
Toàn thân Hạ Ngôn kim quang lóng lánh, hào quang đúng là từ thời không loạn lưu chiếu xạ đến Trọng Thiên cung điện bên dưới. Các tu luyện giả Trọng Thiên cung điện nhìn thấy kim quang, cả một đám cũng không khỏi híp mắt lại.
- Cung Như Thủy sư huynh! Mau ra tay giáo huấn tiểu tử này đi!
- Cung Như Thủy sư huynh vì sao không ra tay, dường như từ đầu đến giờ đều là tiểu tử kia ra tay công kích.
- Tuy nhiên trình độ công kích của tiểu tử này thật đúng là kinh người! Nếu là ta ngăn cản, chỉ sợ rất khó chống đỡ được công kích của hắn!
- Đúng vậy! Không hổ là người thừa kế của Thần chủ Thương Hà, thực lực thực kffih người.
Không ít tu luyện giả Trọng Thiên cung điện, đều lên tiếng bàn tán với nhau.
- Thần kiếm xuất!
Trong cơ thể Hạ Ngôn, Pháp Tắc Thần Khí công kích hóa thành một màn hào quang màu đỏ sẫm bắn ra Kiếm khí đỏ sậm lưu lại trong hư không một vệt sáng tuyệt đẹp, trong nháy mắt liền tới trước người Cưng Như Thủy.
Lần này, rốt cục Cung Như Thủy mở to mắt thêm một chút, biểu tình cũng lộ ra vẻ ngưng trong.
- Đây là Xích Diễm thần kiếm của Thần chủ Thương Hà.
Cung Như Thủy nói với vẻ mặt ngưng trọng:
- Đáng tiếc Xích Diễm thần kiếm đã bị hư hỏng, ngươi không thể phát huy ra uy lực mạnh nhất!
Cung Như Thủy khẽ lắc đầu.
- Tuy nhiên, uy lực của một kiếm này, cũng đủ để đánh chết cấp Giới chủ hậu kỳ!
Thân hình Cung Như Thủy rốt cục cũng phải di chuyến bên trong thời không loạn lưu.
- Xuất!
Theo tiếng quát khẽ của Cung Như Thủy, một luồng kiếm khí từ trong thân thể hắn bắn ra, nghênh đón kiếm quang màu đỏ của Hạ Ngôn. - Ầm - hai luồng năng lượng va chạm vào nhau, lập tức phát sinh tiếng nổ vang thật lớn, kiếm khí quét ngang ra bốn phía. Một ngôi sao bay gần đó, bị kiếm khí quét trúng, trực tiếp hóa thành bụi phấn biến mất ở bên trong loạn lưu.
Kiếm khí của hai người va chạm, đúng là ngay cả ngôi sao thật lớn đều có thể lập tức liền nổ tung.
Hạ Ngôn đứng ở trung tâm luồng năng lượng, tuy rằng trình độ cứng chắc của thân thể đã đạt tới mức không còn thuộc về nhân loại, thế mà Hạ Ngôn cũng không thể không sử dụng Đại Thái Cực Thuật để ngăn chặn kiếm khí đáng sợ ở bốn phía quanh mình.
Mà Cung Như Thủy cũng thúc động một loại gì đó giống như một cái chuông lớn, bao bọc toàn thân lại.
Ước chòng qua thời gian han mười lần hô hấp, kiếm khí của hai người mới dần dần tan biến bên trong thời không loạn lưu. Rất đông tu luyện giả Trọng Thiên cung điện đang xem cuộc chiến phía dưới, một đám nhìn thấy thế đều ngây dại ra.
Thực lực của Hạ Ngôn này, còn cường đại hơn nhiều so với trong tưởng tượng của họ.
- Quả thực rất mạnh, khó trách Giới Chủ đại nhân coi trọng ngươi như thế!
Lúc này Cung Như Thủy đúng là đã nghiêm túc nói với Hạ Ngôn. Thời điểm bắt đầu, dường như hắn chì cho rểbg Hạ Ngôn chỉ là một đứa nhỏ.
- Ha ha! Nếu không có vài phần thực lực, ta như thế nào đám đến khiêu chiến Cung Như Thủy tiền bối? Trận luận bàn này, chỉ sợ Cung Như Thủy tiền bối cũng phải dùng hết toàn lực đấy!
Hạ Ngôn cười cười, nhìn Cung Như Thủy ở xa xa nói.