Ma Thiên Ký - Chương 1154
Chương 1154: Cường Viện
Dịch giả: nila32 - MaMa
Phi chu cứ thế bay về phía trước chừng một canh giờ. Núi non chung quanh cũng dần trở nên dốc đứng. Theo từng đợt dao động không tầm thường của Linh khí truyền đến, một tòa thành nằm lọt giữa sơn cốc xanh rì đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Chỉ thấy tòa thành kia có kiểu dáng tương đối cổ xưa. Diện tích của nó ước chừng mấy nghìn mẫu. Bên trong có thể thấy được một tòa thành trấn loại nhỏ được bao bọc bởi tường thành được xây nên từ cự thạch ẩn chứa Linh lực thuộc tính Mộc. Trải qua năm rộng tháng dài, mặt ngoài tường thành đã bị hao mòn đáng kể. Giờ phút này, chung quanh tòa thành thình lình xuất hiện vô số cự trùng lớn nhỏ đang ùn ùn kéo đến như thủy triều. Cũng may, nơi này đang được một tầng bảo hộ màu xanh tím che chắn, hơn nữa thỉnh thoảng còn bắn ra đạo đạo lôi hỏa quang mang.
Đúng lúc này, phi chu màu vàng rốt cuộc cũng dừng lại giữa không trung. Chỉ thấy ánh sáng màu vàng lóe lên một cái, chiếc thuyền đã nhanh chóng thu nhỏ nhiều lần sau đó được Côn Ngọc thu lại bên người. Đám người Liễu Minh cũng theo đó khẽ động đứng giữa không trung.
“Tòa thành phía trước chính là địa phận của nhà họ Diệp. Không nghĩ tới đám Minh trùng kia cũng đã bắt đầu phát động công kích.” Thần sắc Côn Ngọc cũng không biểu hiện bao nhiêu kinh ngạc giống như đã sớm biết sự thể trước mắt. Sau khi thì thào tự nói một câu, y cũng không vội vàng làm ra hành động cứu viện.
Lúc này, Liễu Minh cũng chầm chậm bay đến phía trước đội ngũ để sóng vai bên cạnh Côn Ngọc. Đồng thời, hắn vừa nhìn tòa thành ở phía xa vừa sử dụng thần thức kiểm tra phạm vi mấy trăm dặm xung quanh.
“Bầy Minh trùng vây công Diệp gia có số lượng ước chừng ba bốn nghìn con với lực lượng chủ yếu là cự trùng có tu vi Hóa Tinh trở xuống cùng năm con Minh trùng có đẳng cấp Chân Đan.” Sau khi quét qua một vòng, Liễu Minh mới chậm rãi nói ra.
“Thực lực của đám Minh trùng trước mặt còn chưa đủ khiến chúng ta phải thay đổi kế hoạch hành động, tất cả hãy chuẩn bị sẵn sàng đi.” Côn Ngọc nghe vậy bèn nhẹ gật đầu.
Hiển nhiên họ Côn cũng đã sử dụng thần thức tra xét từ trước. Sau khi liếc nhìn mọi người sau lưng, y liền nghiêm túc giơ cao một tay.
Từ xa nhìn lại, khung cảnh Diệp gia không khiến người ta chú ý đặc biệt thế nhưng diện tích bên trong lại khá rộng lớn. Nhà cửa công trình trải dài nối tiếp nhau tựa như một cánh rừng bao la. Với tư cách gia tộc phụ thuộc Thái Thanh Môn, một trong tứ đại Thái Tông, Diệp gia trải qua nhiều thế hệ thủ hộ mạch khoáng đã không ngừng trở nên lớn mạnh. Đến hôm nay, gia tộc đã có thực lực không kém một ít môn phái cỡ trung bên trên đại lục. Thậm chí, một ít đại tông vạn năm nghe đến họ Diệp cũng phải kiêng nể ba phần. Từ đó thấy được địa vị của họ ở đại lục Trung Thiên.
Bất quá, giờ phút này, tình cảnh của gia tộc họ Diệp lại có chút rối ren. Có thể nhìn thấy giữa không trung, nhiều đội tu sĩ Diệp gia bay múa đầy trời, phía Đông một mảnh, phía Tây một nhóm. Bọn họ đều nắm trong tay một loại Linh khí đặc biệt, phát ra từng đạo cột sáng không ngừng gia trì màn sáng bảo vệ màu tím bên trên. Bên ngoài trận pháp phòng hộ, vô số Minh trùng xấu xí không ngừng phát ra từng đợt gầm rú, mang theo hào quang xanh lá ẩn chứa khí tức tanh hôi không ngừng công kích quang tráo tử sắc.
Lúc này, giữa không trung bên trên tòa thành, một người đàn ông trung niên mặc cẩm bào màu xanh đang được vây bọc bởi năm tên hộ vệ giáp xanh. Từ Linh áp trầm trọng tản ra xung quanh, có thể khẳng định người đàn ông này đã đạt tến cảnh giới Chân Đan. Chỉ thấy đại kỳ trên tay phải y không ngừng lóe ra lôi quang xanh tím hơn nữa lại thỉnh thỉnh bay múa khiến cho màn sáng tử sắc theo đó phóng ra Lôi hỏa mạnh mẽ, dễ dàng nướng chín chục đầu Minh trùng cấp thấp trong nháy mắt. Có điều, với bầy Minh trùng gồm mấy nghìn con, tổn thất như vậy chỉ có thể coi là chín trâu mất sợi lông mà thôi. Tuy rằng tu sĩ Diệp gia đã kiệt lực duy trì pháp trận thế nhưng dưới sự công kích liên tục của bầy Minh trùng đông đúc, màn sáng bao bọc cổ thành vẫn từ từ trở nên ảm đạm.
“Gia chủ, Thanh Tang Lôi Hỏa trận đã sắp không thể tiếp tục chống đỡ thêm nữa.” Đúng vào lúc này, một lão già tóc xám từ xa bay tới bên cạnh tu sĩ trung niên mặc áo bào xanh, thần sắc có chút lo lắng.
Vị tu sĩ Chân Đan nhìn thấy lão già tóc xám bèn khẽ nhíu mày, động tác vung vẩy đại kỳ theo đó cũng dừng lại trong thoáng chốc. Thân là người điều khiển mắt trận, y là người hiểu rõ tình hình đại trận hơn ai hết. Hai ngày trước, Minh trùng tụ tập quanh núi Thanh Tang đột nhiên tấn công gia tộc bọn họ. Cũng may, từ khi phát hiện tung tích cự trùng, Diệp gia đã nhanh chóng triệu tập mọi người trở về hơn nữa còn ngày đêm cố thủ, dựa vào Thanh Tang Lôi Hỏa trận miễn cưỡng ngăn cản đợt tiến công của quân thù. Bất quá đến giờ phút này, dưới oanh kích liên miên bất tận, đại trận rốt cuộc đã xuất hiện dấu hiệu sụp đổ.
“Gia chủ, đừng chần chờ thêm nữa, chúng ta rút lui thôi!” Lão già tóc xám trầm giọng nói ra.
“Lão Ngũ, tòa thành này là do Diệp gia chúng ta bỏ ra mấy nghìn năm cùng vô số tâm huyết mới có thể dựng nên. Cơ nghiệp như vậy không thể cứ thế mất đi trong tay ta!” Người đàn ông trung niên nghe vậy ảo não trả lời, bàn tay đang nắm đại kỳ cũng theo đó trở nên run rẩy.
“Tòa thành có thể xây dựng lại sau. Trước tiên chúng ta phải bảo trụ nguyên khí của gia tộc, lưu được núi xanh lo gì về sau không có củi đốt.” Sau khi nhìn quanh bốn phía, lão già tóc xám gấp giọng nói ra.
“Lão Ngũ, chúng ta được Thái Thanh Môn nhờ vả trấn thủ mạch khoáng này. Nếu như đánh mất nơi đây sẽ chọc giận Thái Thanh Môn, sau này làm sao còn chỗ đặt chân ở Đại Lục Trung Thiên. Ngoài ra, Thanh Tang Sơn Mạch này cũng không chỉ có mình gia tộc chúng ta, những gia tộc khác ở đây đã thèm thuồng vị trí này từ lâu, nếu như chúng ta không đánh mà chạy, khi đó Thái Thanh Môn nhất định sẽ nâng đỡ một gia tộc khác để khống chế khoáng mạch này...” Trung niên mặc áo bào xanh ảm đạm nói.
Lão giả tóc xám nghe vậy lập tức á khẩu không trả lời được.
Trung niên áo bào xanh sắc mặt biến hóa bất định, sau một lát mới cắn răng phân phó nói:
“Lão Ngũ, bây giờ ngươi tập trung người già yếu, phụ nữ và trẻ em, cùng với đệ tử tinh anh trẻ tuổi đến đường bí mật sau lâu đài, chúng ta sẽ kiên trì thêm một lúc nữa, nếu thật sự không được thì để cho bọn họ rút lui khỏi đây. Chúng ta cần phải tử thủ cho đến thời điểm cuối cùng, mặc dù thất thủ cũng sẽ không bị Thái Thanh Môn truy cứu.”
“Vâng.” Lão giả tóc xám liền đáp ứng, lập tức bay đi.
“Truyền lệnh xuống, mở bốn tòa Lôi Hỏa Tháp trong lâu đài ra, mang tất cả Lôi Nguyên tinh thạch lắp đặt vào đó, bất kể thế nào cũng phải chống đỡ được thêm nửa ngày nữa.” Trung niên áo bào xanh quay sang mấy tên hộ vệ áo giáp xanh bên cạnh trầm giọng nói.
Mấy người này nhận lệnh, rồi xoay người bay đi bốn phía.
Ánh mắt trung niên áo bào xanh nhìn lướt qua xung quanh, há miệng phun lên đại kỳ trong tay một cỗ nguyên khí tinh thuần.
Đại kỳ màu tím lập tức nổi lên từng đạo hồ quang điện chói mắt màu tím xanh, vung lên phía trước, trên đỉnh đại kỳ bay ra vài tia lôi điện vừa thô vừa to màu tím, lóe lên rồi sáp nhập vào màn sáng lôi trận phía trên.
Màn sáng đang ảm đạm liền sáng lên một chút, mặt ngoài hiện ra từng đạo Lôi Hỏa điện hồ.
“Đùng” tiếng nổ lớn!
Thân thể Minh Trùng cấp thấp tới gần màn sáng như bị điện giật, một số không kịp rút lui lập tức bị Lôi Hỏa quang điện bao trùm lấy, những con khác thấy vậy, rối rít kêu la bay cách xa ra khỏi màn sáng, tạm thời đình chỉ tiến công.
Vốn dĩ hào quang màn sáng chớp tắt liên tục, lúc này có được thời gian hòa hoãn, tạm thời ổn định chở lại.
“Rống!”
Nhưng vào lúc này, trong bầy Minh Trùng chợt rối loạn, phía sau bất ngờ xuất hiện một con Minh Trùng khổng lồ dài hơn hai mươi trượng, trông giống Thiên Ngưu màu xanh, có hình mặt người xấu xí. Trên người phát ra linh áp không kém Chân Đan tu sĩ, trong miệng phát ra một tiếng gầm nhẹ.
Minh Trùng xung quanh nghe được tiếng gầm đó, lập tức la hét phụ họa theo rồi lại bắt đầu liều mạng tấn công vào màn sáng hộ thành màu tím.
Hai mắt cực lớn của con Minh Trùng màu xanh nhìn vào Diệp Gia Bảo bên trong màn sáng, hàn quang hiện lên trong mắt, đôi xúc tu màu xanh trắng trên đỉnh đầu bỗng nhiên thẳng ra, ngưng tụ thành hai luồng ánh sáng màu xanh chói mắt, đang định phóng vào màn sáng.
Ngay lúc đó, sau lưng nó hư không khẽ động, quỷ dị hiện ra một bóng người hắc khí lượn lờ, một cái nắm đấm màu đen mơ hồ, lấy tốc độ không tưởng oanh kích lên sống lưng con Thiên Ngưu Minh Trùng màu xanh.
“Rắc rắc” một tiếng!
Giáp xác Minh Trùng màu xanh mới nhìn thì cứng rắn vô cùng nhưng trước nắm đấm màu đen thì giống như giấy mỏng, một kích lại bị lõm vào.
Nó chưa kịp phản ứng gì thì lại có vô số quyền ảnh giống như thế tới tấp đánh xuống.
Thân thể khồng lồ của Minh Trùng Thiên Ngưu màu xanh bị một cỗ lực lượng khủng bố đánh từ không trung rơi xuống mặt đất, trên thân thể lộ ra những lỗ thủng lớn như cái cối xay, lục dịch chảy ra bốn phía.
Trong miệng Minh Trùng Thiên Ngưu màu xanh cũng phun ra huyết dịch màu lục, nhất thời không đứng lên được.
Ngay lúc đó, một hư ảnh Thanh Ngưu từ trên bóng người bay vụt ra lao xuống phía dưới, miệng hư ảnh màu xanh đột nhiên cắn xuống, rắc một tiếng, cái đầu của Minh Trùng Thiên Ngưu màu xanh đã bị cắn mất một nửa.
Minh Trùng Thiên Ngưu sau khi vùng vẫy mấy cái liền không nhúc nhích được nữa.
Từ lúc bóng người xuất hiện, đến lúc Minh Trùng Chân Đan cảnh Thiên Ngưu màu xanh bị đánh chết, từ đầu đến cuối chỉ sau mấy hơi thở.
Minh Trùng cấp thấp xung quanh bây giờ mới phản ứng lại, lập tức gào thét gần rú, không ít con nhào tới tấn công bóng người ở giữa không trung một cách mãnh liệt.
Bóng người khẽ hừ lạnh một tiếng, tay vung lên, một đạo kiếm quang màu tím bay ra, lóe lên biến thành hơn mười vệt kiếm quang cực lớn, xoáy quanh thân thể của hắn.
Mấy trăm con bị kiếm quang màu tím khẽ quét trúng, thân thể ngay lập tức bị chém thành vài khúc, vô số thân thể không trọn vẹn của Minh Trùng từ không trung rơi xuống như mưa.
Ở trong màn sáng Lôi Hỏa trận, tu sĩ Diệp gia kể cả gia chủ của Diệp gia nhìn thấy cảnh này, lập tức miệng há to, trên mặt lộ ra thần sắc không tin nổi.
Oanh long long! Cùng lúc với bóng người xuất hiện, bỗng nhiên có thêm mười mấy hư ảnh xuất hiện bên ngoài màn sáng của Lôi Hỏa đại trận.
Từng đạo công kích mãnh liện phát ra từ những người này đã đập vào trong đám Minh Trùng, vô số hoa máu nổ tung ra. Đại quân Minh Trùng lập tức đại loạn, buông bỏ công kích màn sáng bảo hộ, quay lại tấn công những người này.
Mấy người đứng ở phía trước, trên người đều tản mát ra linh áp khổng lồ Chân Đan Cảnh, mỗi công kích tùy ý phát ra đều dễ dàng đánh chết ít nhất hơn mười con Minh Trùng cấp thấp.
Với mấy người đó dẫn đầu, mười tu sĩ lao tới giữa quần thể Minh Trùng, ngoại trừ một số ít Minh Trùng Hóa Tinh hậu kỳ, đám Minh Trùng cấp thấp còn lại không thể chống đỡ nổi.
Đi tới đâu, Minh Trùng ở đó tan rã, chen chúc bỏ chạy.